Xác định cả ngày hôm nay sẽ đi bơi nên em không đưa cả nhà đi đâu hết, ngày hôm sau sẽ đưa mọi người đi một số điểm của Nha Trang. Vì vậy sau khi ngồi cafe đến gần trưa cả nhà kéo nhau về khách sạn, ăn trưa thì tùy nghi di tản, ai muốn ăn gì thì ăn. Ông con giai em thì tia ngay gần khách sạn có quán bánh mỳ chảo nên em với nó đi ra làm luôn 2 suất với giá 30k/ suất.
Mới hết dịch nên lượng khách du lịch cũng chưa đông mà chủ yếu là dân bản địa. Lúc em ngồi nói chuyện với ông chủ khách sạn ( cũng là dân sỹ quan không quân về hưu sớm) thì ông ấy cho biết trước dịch Nha Trang chỉ trông chờ phục vụ cho khách Nga và Trung Quốc. Đối với khách Nga thì họ chi mạnh tay luôn( nhiều trường hợp khách Nga thuê phòng khách sạn rồi để đấy đi đâu cả tháng mới quay lại). Đối với khách Trung Quốc thì đông và không khó tính như dân Việt. Dính mấy năm dịch là Nha Trang móm luôn.
Buổi tối lại đi ăn hải sản, lần này em thử chạy vào trong xem thử thế nào, đúng là nhiều món và rẻ hơn ở dọc bờ biển thật. Cái quán em đưa mọi người đến tra trên dòng thời gian của Google thì nó có tên là Hiền Khương.
Chạy khoảng nửa đường em dừng lại nghỉ uống nước và cho mọi người đi vệ sinh. Chọn một quán cafe võng ven đường em tạt vào và lần đầu tiên em uống nước mủ trôm sau khi nghe chủ quán giới thiệu. Thú thực là em cũng chả biết nó làm bằng gì nhưng đang nóng uống chai mủ trôm lạnh cũng thích.
Kể ra mô hình cafe võng ngoài miền Bắc không phát triển, đi đường xa ngả lưng chợp mắt trên võng một lát cũng khoái.
Bắc ít gió, cứ chơi quạt mà phục vụ khách chắc phá sản sớm cụ ạ ;))
xe bảo trì bảo dưỡng thường xuyên thì cũng không sợ đâu, mấy cái hư lặt vặt tự làm được ấy mà. Ngay trước khi đi em cũng đã bảo thợ nó kiểm tra dây đi số rồi thế nào mà nó lại bị tuột cái trên, cái bạc dưới thì em vừa làm lại cách đây gần tháng. Em cũng đang dần dần làm các hạng mục của xe như thay đai cam, kiểm tra hệ thống làm mát, kiểm tra vệ sinh cảm biến khí nạp, kiểm tra hệ thống lái. Làm dần dần cho đỡ xót chứ làm một lúc thì cũng buốt ruột phết, làm sao cứ đến cuối tháng 6 vừa đăng kiểm lẫn ông con thi xong là lại lên đường.Khi nào em xuyên việt khoảng 2 tháng thì phải kiếm cái xe ngon còn mới . Đi xe Cũ cũng nguy hiểm sợ hỏng hóc dọc đường thì mệt cụ Mộc ạ
lão giỏi thế . Em tậu xe ngót 20 năm rồi. Chưa biết thay lốp dự phòng cụ mộc ạ . Em tịnh mua xe mới. Em thay 5 đời rồi
tuyền dùng xe mới như lão thì sướng nhất rồi, em thì mới dùng đến cái xe thứ 2 nên cũng phải loay hoay biết một ít , tất nhiên chỉ vài cái linh tinh thôi. Việc sửa chữa xe phải là của dân chuyên nghiệp vì xã hội phân công mỗi người mỗi nghề rồi.Em tậu xe ngót 20 năm rồi. Chưa biết thay lốp dự phòng cụ mộc ạ . Em tịnh mua xe mới. Em thay 5 đời rồi
Ngày thứ 12 của hành trình.
Theo như dự định ban đầu thì hôm nay sẽ đi một số điểm du lịch ở Nha Trang như Vin pearl, tháp Bà Ponaga.. phương tiện và thời gian do mình chủ động nên cần thiết có thể ở lại thêm 1-2 ngày nữa. Tuy nhiên bà chị thì không muốn ở lại thêm vì các điểm ở Nha Trang đi mãi rồi, vợ em cũng không muốn đi các điểm trên, ông con trai thì bảo tùy muốn đi thì đi, muốn ở thì ở. Chốt lại là lên đường.
Bãi biển vắng teo chỉ có hơn chục người tắm với ngồi ở quán. Em đang đi từ dưới biển lên thì một cậu ngồi trong quán tuổi cỡ hơn 40 bất chợt hỏi em " anh từ Hà Nội vào à? Em thấy xe anh đi biển Hà Nội." . Em trả lời đúng rồi và cậu ấy có việc gì không? Cậu ấy bảo cũng là người ở Hà Nội vào, do mới bỏ việc ở một cơ quan nhà nước sau 20 năm công tác nên chán đời book cái vé máy bay vào đây chơi cho đỡ ồn ào và cũng chả thèm nói gì với vợ con cả. Cậu ấy thấy người cùng ở Hà Nội vào nên muốn mời ngồi làm vài chai tâm sự cho đỡ buồn. Em từ chối vì còn phải lái xe và cũng khuyên cậu ấy nên gọi điện cho gia đình kẻo mọi người lại lo.
Tắm biển xong em gọi điện cho cậu em làm bên điện lực Tuy Hoà hỏi ăn uông ở đâu? Cậu ấy liền bảo ra quán bà Tám cá ngừ đại dương và cậu ấy sẽ ra đó chờ. Đồ ăn ở Tuy Hoà thì rẻ luôn, một hũ mắt cá ngừ hấp giá 45k, lườn cá ngừ nướng giá 150k , mỳ xào hải sản 100k. Nói chung ăn hết là cũng no luôn. Do phải lái xe nên em cùng với cậu em cạch bằng bò húc.
Lại tiếp tục lên đường, chạy qua Quy Nhơn nghỉ dừng chân uống nước. Thành phố Quy Nhơn năm 2019 nhà em nghỉ ở đây 5 ngày và nhận thấy người dân ở đây cũng thân thiện, mến khách, kinh doanh hàng quán không có thái độ chụp giật đối với khách du lịch, giá cả cũng thuộc loại rẻ như ở Tuy Hoà. Nếu nói về cảnh đẹp du lịch thì theo cá nhân em ở Tuy Hoà nhiều điểm đẹp hơn ở Quy Nhơn.
Đến 7h tối em có mặt tại thành phố Quảng Ngãi, trước khi đến em có gọi cho cậu em làm ở Dung Quất hẹn gặp nhau giao lưu. Cậu em nói đang tiếp khách ở một nhà hàng trên đường Phan Bội Châu, nếu không ngại thì có thể ngồi chung, còn nếu ngại thì có thể lấy một bàn riêng vì quán rộng. Ok, em hỏi luôn cậu em đặt phòng nghỉ ở đâu gần chỗ quán đó? Cậu em bảo thuê bên Hùng Vương là tiện nhất, từ đó ra quán khoảng chưa đến 2km. Chạy thẳng đến Hùng Vương, em thuê 2 phòng cho mọi người cất đồ rồi chạy sang Phan Bội Châu.



























