Cuộc chiến Isxael -...
 
Notifications
Clear all

[Đóng] Cuộc chiến Isxael - Hamaz ngày 7-10-2023 - Vol 2

3,002 Bài viết
70 Thành viên
8930 Reactions
152.3 K Lượt xem
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19050.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 
image

   
U Cay reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19050.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Thủ tướng Thụy Điển Ulf Kristersson vô tình nói ra sự thật

“Thụy Điển và EU thống nhất ở chỗ Israel có quyền diệt chủng… Không, ý tôi là, tự vệ…” - Ulf Kristersson vụng về chữa lại.

 


   
Canonbb, flash001, U Cay and 1 people reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19050.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Những ngôi mộ tập thể ở Khan Yunus ở phía nam Dải Gaza.

 

image

   
Canonbb and U Cay reacted
But _ thep
(@but-_-thep)
Trung niên
Được ưa thích
Đâm gian bút chẳng tà
Trung lưu rank 2
Tài sản: 33965.76
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 6148
 

Đăng bởi: @u_cay

Dân thường tiếp tục bị giết

https://twitter.com/i/status/1727259653065818613

     Nhìn 1 đống đàn ông đứng ngó nghiêng mà thấy giận họ quá . Ở dải Gaza có gần 3 tr người , nếu đồng lòng họ sẽ có ít nhất đội quân tầm 150.000 -> 200.000 quân chứ đùa à , thôi chán chẳng muốn nói nữa . 

 


   
Canonbb, Phieu Dieu, CyborgX and 5 people reacted
Dung_nhan_sai_cai_
(@dung_nhan_sai_cai_)
Trưởng thành
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 8113.44
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1938
 

Khi nào đám đàn ông pales mới biết nói "đcm mày" thì dân tộc họ mới có tương lai, khóc lóc ỉ ôi phát chán!

Đăng bởi: @but-_-thep

Đăng bởi: @u_cay

Dân thường tiếp tục bị giết

https://twitter.com/i/status/1727259653065818613

     Nhìn 1 đống đàn ông đứng ngó nghiêng mà thấy giận họ quá . Ở dải Gaza có gần 3 tr người , nếu đồng lòng họ sẽ có ít nhất đội quân tầm 150.000 -> 200.000 quân chứ đùa à , thôi chán chẳng muốn nói nữa . 

 


   
Quynhanh03, Canonbb, Phieu Dieu and 3 people reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19050.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Một người cha đến từ Gaza nói lời tạm biệt với cô con gái nhỏ đã thiệt mạng trong trận pháo kích của Israel


   
Canonbb and U Cay reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68572.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20711
 

Ông Putin: tại sao các nhà lãnh đạo thế giới không sốc khi Gaza trở thành nghĩa trang của trẻ em?
20:47 22.11.2023

Tổng thống Nga Vladimir Putin thắc mắc tại sao các nhà lãnh đạo thế giới lại “không bị sốc” trước lời nói của Tổng thư ký Liên hợp quốc Antonio Guterres cho hay Gaza đã biến thành một nghĩa trang khổng lồ dành cho trẻ em.
Tại hội nghị thượng đỉnh G20 trực tuyến, Putin lưu ý đến những diễn giả trước đó cho biết họ bị sốc trước hành động của Nga ở Ukraina và số thiệt hại về nhân mạng.
"Tôi hiểu đây là một cuộc chiến, sự mất mát về nhân mạng không thể không gây sốc. Và cuộc đảo chính đẫm máu ở Ukraina năm 2014, sau đó là cuộc chiến của chính quyền Kiev chống lại người dân Donbass, điều này có gây sốc không? Thiệt hại dân sự ở Palestine và Dải Gaza ngày nay có sốc không? Khi các bác sĩ phải phẫu thuật cho trẻ em, mổ xẻ, dùng dao mổ trên cơ thể trẻ em mà không gây mê, liệu có gây sốc không? Và khi Tổng thư ký Liên hợp quốc nói Gaza đã biến thành một nghĩa trang khổng lồ dành cho trẻ em thì điều này có gây sốc không?”, - Tổng thống Nga nói.

Xung đột Palestine – Israel gia tăng căng thẳng nghiêm trọng
Israel hứng chịu vụ tấn công tên lửa chưa từng có vào ngày 7/10 từ Dải Gaza sau tuyên bố về Chiến dịch "Lũ lụt Al-Aqsa" được tổ chức bởi cánh quân sự của Phong trào Hamas Palestine. Sau đó các chiến binh của tổ chức này đã thâm nhập vào các khu vực biên giới ở miền nam Israel và nổ súng vào cả quân đội và dân thường, đồng thời bắt đi con tin. Tại Israel, theo chính quyền nước này cho biết, đã có hơn 1,4 người chết hàng nghìn người, trong đó có 300 quân nhân, hơn 5 nghìn người bị thương.
Để đáp trả, Lực lượng Phòng vệ Israel đã phát động Chiến dịch "Thanh kiếm sắt" chống lại Hamas ở Dải Gaza. Trong vòng vài ngày, quân đội Israel đã nắm quyền kiểm soát tất cả các khu định cư gần biên giới với Gaza và bắt đầu tổ chức không kích vào các mục tiêu, bao gồm cả các mục tiêu dân sự trên lãnh thổ Dải Gaza. Israel cũng tuyên bố phong tỏa hoàn toàn Dải Gaza: việc cung cấp nước, thực phẩm, điện, thuốc, nhiên liệu đã bị ngừng.
Số nạn nhân ở Dải Gaza, theo Bộ Y tế Palestine, đã vượt quá 8 nghìn người, một nửa trong số đó là trẻ em, hơn 18 nghìn người bị thương.
Xung đột Palestine-Israel liên quan đến vấn đề lợi ích lãnh thổ của các bên vấn đề này là nguyên nhân gây căng thẳng trong nhiều thập kỷ và các xung đột quân sự trong khu vực. Theo Nghị quyết của Liên hợp quốc, với vai trò tích cực của Liên Xô trong vào năm 1947, đã xác định việc thành lập hai nhà nước - Israel và Palestine, nhưng chỉ có nhà nước Israel được thành lập.

https://sputniknews.vn/20231122/ong-putin-tai-sao-cac-nha-lanh-dao-the-gioi-khong-soc-khi-gaza-tro-thanh-nghia-trang-cua-tre-em-26609822.html


   
Quynhanh03, Phieu Dieu, Lover19 and 3 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68572.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20711
 

Tiếp tin tức

Đăng bởi: @langtubachkhoa

LỊCH SỬ ẨN GIẤU CỦA NƯỚC MỸ: VIỆC TẠO RA NHÀ NƯỚC ISRAEL
(Tác giả: Richard C. Cook, nhà phân tích liên bang Hoa Kỳ đã nghỉ hưu, từng làm việc tại Ủy ban Dịch vụ Dân sự Hoa Kỳ, FDA, Nhà Trắng Carter, NASA và Kho bạc Hoa Kỳ. Dịch: Ngô Mạnh Hùng).
 
Against Our Better Judgment: The Hidden History of How the U.S. Was Used to Create Israel Paperback – February 21, 2014
https://www.amazon.com/Against-Our-Better-Judgment-History/dp/149591092X
 
Khi cuộc xung đột giữa Israel và Palestine trở nên sâu sắc hơn sau cuộc tấn công của Hamas ngày 7/10, chúng ta có thể xem xét nhà nước Israel đã được thành lập như thế nào. Vào thời điểm hiện tại, khi Thế chiến thứ ba sắp xảy ra, khi Israel đang tiến hành các vụ thảm sát chống lại dân thường ở Gaza, với số người chết vượt quá 13.000, trong đó hơn 6.000 là trẻ em, hơn 6.000 người khác vẫn mất tích dưới đống đổ nát. Và khi một đội quân phương Tây đang tập hợp ở phía đông Địa Trung Hải, thật thích hợp để xem lại cuốn sách “Chống lại sự phán xét hơn nữa của chúng ta: Lịch sử ẩn giấu về cách Hoa Kỳ được sử dụng để tạo ra Israel” của nhà báo Alison Weir.
Cuốn sách được xuất bản vào năm 2014, chứa đựng nhiều chi tiết khó tiếp cận và được ghi lại một cách tuyệt vời. Cuốn sách có giá trị cực kỳ quan trọng để có được góc nhìn rộng hơn để đem lại nhận thức. Nó cũng rất được quan tâm đối với cuộc xung đột tiềm tàng lớn hơn, khi các nhà lãnh đạo chính trị Hoa Kỳ một lần nữa lại đưa ra cụm từ “Trục ma quỷ” để mô tả các quốc gia Nga, Trung Quốc và Iran. (Đôi khi Triều Tiên cũng bị đưa vào). Trong đó, Iran là đối tượng chính mà Mỹ xác định là nhà tài trợ cho các nhóm kháng chiến trong và xung quanh Palestine, bao gồm cả Hamas.
Sau đây là những điểm chính trong cuốn sách của Alison Weir.
�1. Nguồn gốc của chủ nghĩa Zion ở Mỹ:
Chủ nghĩa phục quốc Do Thái hình thành từ những năm 1880 ở ư Châu Âu, được định nghĩa là mong muốn thành lập một nhà nước dân tộc Do Thái ở đâu đó trên thế giới.
Đến những năm 1910, đã có hàng nghìn tín đồ ơ chủ nghĩa này ở Hoa Kỳ, mặc dù nhiều người Do Thái phản đối chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vì cho rằng không phù hợp với lợi ích của người Do Thái và chắc chắn sẽ dẫn đến sự trừng phạt đối với họ. Có lẽ phần lớn người Do Thái ở Hoa Kỳ thậm chí chưa bao giờ nghe nói đến chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và/hoặc rất vui khi được hòa nhập vào xã hội Mỹ. Trên thực tế, vào thời điểm đó không có gì là “vấn đề bài Do Thái” ở Mỹ.
Tuy nhiên, một số người rất quyền lực đã trở thành những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, bao gồm cả Thẩm phán Tòa án Tối cao Hoa Kỳ Louis Brandeis, người có đệ tử chính là Thẩm phán Tòa án Tối cao sau này, Felix Frankfurter. Brandeis thành lập một tổ chức bí mật tên là Parushim, với mục đích duy nhất là thành lập một nhà nước Do Thái ở Palestine. Tổ chức này yêu cầu một lời thề sinh tử cho các thành viên đã tuyên thệ của mình.
“Parushim,” còn được đọc là “Puruhim,” là tiếng Do Thái mà từ đó cái tên “Parisees” bắt nguồn, có nghĩa là “những người ly khai”. Từ những người Pha-ri-si xuất hiện đạo Do Thái giáo Ra-bi và ý tưởng rằng “Chúng ta không nên hòa nhập hay tiếp biến văn hóa gì cả” - một phản ứng đối với “chủ nghĩa bài Do Thái” ở châu Âu.
Thẩm phán Louis Brandeis thân thiết với chủ ngân hàng Phố Wall Jacob Schiff. Brandeis cũng tham gia chặt chẽ vào việc thành lập Hệ thống Dự trữ Liên bang, cũng như Schiff, mặc dù sự tham gia của Brandeis vào các vấn đề chính trị phần lớn là ở hậu trường. Cục Dự trữ Liên bang phần lớn là một dự án của US Money Trust và Rothschilds của Anh/Châu Âu. Gia tộc Rothschild cũng tham gia rất tích cực vào Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cũng như việc thành lập và hỗ trợ nhà nước Do Thái. Việc Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái được một số người vô cùng giàu có bảo trợ có thể khiến chúng ta đặt câu hỏi rằng phần thưởng tài chính đóng vai trò ở mức độ nào trong việc chuyển đổi nhanh chóng nhiều người Do Thái và không phải Do Thái sang Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái trong thời kỳ này.
Parushim của Thẩm phán Louis Brandeis đã hợp tác chặt chẽ với những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Anh, bao gồm cả việc vận động để thuyết phục chính phủ Anh chỉ định Palestine sẽ là quê hương của người Do Thái trong tương lai.
Điều này xảy ra sau khi các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã từ chối những địa điểm như Kenya. Do đó, đã tạo ra một “hợp đồng” giữa Anh và Parushim rằng nếu người Anh tạo ra Tuyên bố Balfour 1917, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Hoa Kỳ sẽ cố gắng đảm bảo Hoa Kỳ tham gia Thế chiến thứ nhất đứng về phía Anh chống lại Đức. Hợp đồng này đã được cả hai bên thực hiện bất chấp việc cũng như ở Mỹ, nhiều người Do Thái ở Anh phản đối chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vì mối đe dọa đồng hóa từ người Do Thái.
Tuyên bố Balfour 1917 quy định rằng cần phải “hiểu rõ ràng rằng không được làm gì có thể gây phương hại đến các quyền dân sự và tôn giáo của các cộng đồng không phải Do Thái hiện có ở Palestine”. Vào thời điểm đó, các cộng đồng không phải Do Thái chiếm tới 92% dân số Palestine.
Chiến tranh thế giới thứ nhất bắt đầu vào năm 1914. Đến năm 1915-1916, Đế quốc Ottoman, vốn liên minh với Đức nhưng không gây chiến với Mỹ, đã đề nghị xây dựng hòa bình riêng với Mỹ. Người Ottoman cũng đề nghị cho phép người Do Thái ở châu Âu sống hòa bình ở bất kỳ đâu trong đế chế của họ. Hoa Kỳ đã cử một phái đoàn đến đàm phán cho thỏa thuận hòa bình riêng này, nhưng Brandeis đã bí mật thông báo cho những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Anh rằng phái đoàn Mỹ đang trên đường đến Ottoman.
Sau đó, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Anh cử lãnh đạo của họ, Chaim Weizmann, đến chặn phái đoàn Hoa Kỳ tại Gibraltar, nơi ông ta đã thuyết phục họ dừng các cuộc đàm phán. Lý do là người Anh sẽ tuyên bố Palestine sau chiến tranh là quê hương của người Do Thái, vì vậy họ muốn đảm bảo rằng Palestine sẽ nằm dưới sự kiểm soát của Anh. Mục đích của Anh là phá vỡ Đế chế Ottoman chứ không phải để nó nguyên vẹn thông qua một nền hòa bình riêng biệt do Mỹ xúi giục.
2. Cảnh báo chống lại dự án Zionist
Các nhà ngoại giao trong Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ ở cả Washington và ở Trung Đông đều biết và cảnh báo chống lại dự án Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, cho rằng một triệu người Palestine sẽ bị di dời hoặc trở thành nô lệ/tôi tớ của những kẻ xâm lược.
Chiến tranh thế giới thứ nhất. Năm 1917, Hoa Kỳ tham chiến theo phe Anh, theo thỏa thuận của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, và Đức bị đánh bại cùng với quân Ottoman. Anh cũng đã ký một thỏa thuận bí mật với Pháp theo đó nước này sẽ giành được quyền kiểm soát Palestine sau chiến tranh. Việc kiểm soát được thực hiện thông qua cơ chế ủy trị của Anh được Hội Quốc Liên phê chuẩn.
Trong thời kỳ này, sự chống đối người Do Thái bắt đầu gia tăng trong xã hội Hoa Kỳ, một phần phản ứng trước nhận thức cho rằng người Do Thái kiểm soát các ngân hàng và các tổ chức tài chính khác. “Các nghi thức của các trưởng lão Zion” cũng đã xuất hiện.
Đức nhận thức được rằng những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã góp phần vào sự thất bại của Đức trong Thế chiến thứ nhất. Điều này góp phần tạo nên thái độ chống Do Thái của người Đức sau chiến tranh và là một yếu tố trong chính sách chống Do Thái của Đức Quốc xã sau này.
Trong Thế chiến I, Parushim đã cung cấp cho FBI danh sách những người Mỹ phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái hoặc phản đối chiến tranh. Nhiều người trong số này đã bị bắt và bị tống vào tù. Thông qua tất cả những điều này, Brandeis đã chỉ đạo mọi việc từ hậu trường. Ông ta được cho là người quyền lực nhất nước Mỹ, nhưng các hoạt động chính trị của ông ta được giữ bí mật hoặc được thực hiện thông qua người ủy nhiệm.
Vào cuối Thế chiến thứ nhất, Tổng thống Woodrow Wilson đã cử một ủy ban tới Palestine để điều tra tình hình. Được biết đến với cái tên Ủy ban King-Crane, báo cáo của nó “khuyến nghị chống lại quan điểm của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái về việc người Do Thái nhập cư không giới hạn nhằm biến Palestine trở thành một quốc gia Do Thái rõ ràng”. Báo cáo tuyên bố rằng “những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái mong muốn sự chiếm hữu gần như hoàn toàn đối với đất đai của những cư dân không phải Do Thái hiện tại ở Palestine”, rằng “cần phải có lực lượng vũ trang để thực hiện điều này” và rằng “dự án biến Palestine thành một khối thịnh vượng chung của người Do Thái nên được từ bỏ”. Tuy nhiên, Báo cáo của Ủy ban King- Crane “đã bị dập tắt”.
3. Chủ nghĩa phục quốc Do Thái sau Thế chiến thứ nhất
Giữa hai cuộc chiến tranh thế giới, ngày càng có nhiều người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Hoa Kỳ nỗ lực thúc đẩy dự án thành lập nhà nước Israel. Ở Đức, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ủng hộ sự trỗi dậy của Đức Quốc xã, vì điều này sẽ dẫn đến việc người Do Thái ở Đức muốn di cư đến Palestine. Tại Iraq, nơi các nhà lãnh đạo Do Thái không ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, người Do Thái ở Iraq đã bị tấn công, thậm chí bị sát hại để buộc họ phải di cư đến Palestine. Nếu không khơi dậy sự sợ hãi của người Do Thái trên khắp thế giới rằng quê hương của họ không an toàn, các nhà lập kế hoạch theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái tin rằng sẽ không có đủ người Do Thái định cư để thành lập một nhà nước theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và buộc người Palestine phải ra đi.
Những người phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái trong ngành ngoại giao Hoa Kỳ bị đe dọa sẽ bị hủy hoại sự nghiệp nếu họ không ủng hộ những tuyên bố rằng người Do Thái ở nước ngoài đang bị phân biệt đối xử nên muốn chuyển đến Palestine.
Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã nỗ lực hạn chế cơ hội nhập cư cho người Do Thái ở những nơi khác ngoài Palestine, bao gồm cả Hoa Kỳ. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái phản đối các biện pháp của chính phủ Anh nhằm hạn chế số lượng người Do Thái có thể vào Palestine.
Sự hợp tác giữa những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và Đức Quốc xã như thế nào? Dựa trên tác phẩm của tác giả Hannah Arendt, Edwin Black đã viết “Thỏa thuận chuyển nhượng: Câu chuyện kịch tính về hiệp ước giữa Đế chế thứ ba và Palestine của người Do Thái”. Arendt tuyên bố rằng “nhiều người Do Thái lẽ ra đã sống sót nếu các nhà lãnh đạo của họ không giúp Đức Quốc xã tổ chức việc tập trung người Do Thái vào các khu ổ chuột, trục xuất họ về phía đông và vận chuyển họ đến các trại tử thần”. Điều này được gọi là “Thỏa thuận Haavara”.
Cuộc tẩy chay nổi tiếng của người Do Thái đối với các sản phẩm của Đức vào những năm 1930 có thể là do những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái xúi giục nhằm thúc đẩy tình cảm bài Do Thái, khiến người Do Thái ngày càng mong muốn di cư đến Palestine. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái khác đưa ra tuyên bố rằng những người Do Thái bị đàn áp có xu hướng trở thành những người cộng sản cách mạng cũng xuất phát từ mục đích tương tự.
4. Hoạt động của chủ nghĩa phục quốc Do Thái giữa các cuộc chiến tranh thế giới
Ở Hoa Kỳ trong những năm 1920 và 1930, các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã bóp nghẹt mọi trao đổi về một nhà nước Do Thái ở Palestine và tập trung vào việc thành lập các thể chế mới ở đó như những doanh nghiệp nhân đạo.
Một ví dụ là Đại học Do Thái, mở tại Jerusalem vào năm 1925. Các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái phàn nàn rằng hầu hết người Do Thái ở Hoa Kỳ coi họ trước hết là công dân Mỹ. Các tổ chức như Hội đồng Khẩn cấp Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Mỹ và Tổ chức Kháng cáo Do Thái Thống nhất được thành lập để tạo ra nguồn tài trợ và hỗ trợ. Số tiền quyên góp cho Hiệp hội Do Thái thống nhất năm 1948 cao gấp bốn lần số tiền của Hội Chữ thập đỏ Hoa Kỳ. Các nỗ lực vận động hành lang và công khai ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã được triển khai trên khắp Hoa Kỳ.
Một số người Do Thái, như Hội đồng Do Thái giáo Hoa Kỳ, vẫn phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vì cho rằng chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đi ngược lại các lợi ích thực sự của người Do Thái. ACJ phản đối “lời nói dối phân biệt chủng tộc bài Do Thái của những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái rằng người Do Thái trên toàn thế giới là một thực thể quốc gia riêng biệt”.
Tuy nhiên, Chủ nghĩa phục quốc Do Thái ở Mỹ có những người ủng hộ chính trị mạnh mẽ. Nghị sĩ New York Emanuel Celler nói với Tổng thống Harry Truman: “Chúng tôi sẽ đuổi ông ra khỏi thành phố, nếu như ông không ủng hộ chương trình này”. Thượng nghị sĩ Jacob Javits thì nói: “Chúng tôi sẽ chiến đấu đến chết và thành lập một nhà nước Do Thái ở Palestine nếu đó là điều cuối cùng chúng tôi có thể làm”. Tuyên truyền của chủ nghĩa phục quốc Do Thái bao gồm việc tài trợ cho những cuốn sách ủng hộ chủ nghĩa phục quốc Do Thái bán chạy nhất của những người không phải là người Do Thái.
Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái như luật sư giàu có ở Phố Wall Samuel Untermyer bắt đầu đưa những ý tưởng “theo chủ nghĩa thời kỳ” về “Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Cơ đốc giáo” vào diễn ngôn thông qua việc tài trợ cho “Kinh thánh tham khảo Scofield”. (Untermyer cũng là người đứng đầu ủng hộ Cục Dự trữ Liên bang và ủng hộ việc tẩy chay Đức của người Do Thái trên toàn thế giới).
Ngày nay, như tất cả chúng ta đều biết, “Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Cơ đốc giáo” trong số “những người theo đạo Tin lành” là một phần hỗ trợ nền tảng cho Vận động hành lang của Israel. Những mục sư truyền giáo hàng đầu như Jerry Falwell đã nhận được số tiền quyên góp lớn từ những người ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Toàn bộ thần thoại “theo chủ nghĩa thời kỳ” liên quan đến “Rapture”, v.v., đã được xây dựng và quảng bá để biện minh cho sự liên minh chính trị giữa nhóm những người theo tôn giáo Mỹ này và các phe phái cực đoan nhất trong nền chính trị Israel ngày nay do những nhân vật như Thủ tướng Benjamin Netanyahu lãnh đạo. Mặc dù Netanyahu đã khơi dậy huyền thoại điên rồ này để đề cập đến nạn diệt chủng người Israel ở Gaza, nhưng chủ đề này không được đề cập chi tiết trong cuốn sách của Alison Weir, vì vậy sẽ không được đề cập thêm ở đây.
5. Tin lành ủng hộ chủ nghĩa phục quốc Do Thái
Đến những năm 1930, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Hoa Kỳ đã cố gắng tổ chức những người theo đạo Tin lành ở Mỹ để ủng hộ họ. Vào cuối Thế chiến thứ hai, Hội đồng Cơ đốc giáo về Palestine đã tăng lên 3.000 thành viên và Ủy ban Palestine của Mỹ lên tới 6.500. Lời kêu gọi đối với những người theo đạo Tin lành dựa trên việc tạo ra sự đồng cảm với những người tị nạn, mặc dù không hề đoái hoài đến việc hàng trăm nghìn người Palestine trở thành người tị nạn do sự tiếp quản của Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Trong cuộc chiến tranh giành độc lập của Israel năm 1947-1949, các nhà thờ và cơ sở Thiên chúa giáo ở Palestine đã bị những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cùng với người Palestine tấn công.
6. Sự khởi đầu của chủ nghĩa khủng bố, sự phân chia của Liên hợp quốc về Palestine và vai trò của Mỹ
Ở Palestine vào những năm 1930 và 1940, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã cố gắng mua đất của người Palestine nhưng rất ít người dân muốn bán. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái sau đó bắt đầu tổ chức lực lượng khủng bố để đánh đuổi họ.
Các nhóm khủng bố này cũng nhắm mục tiêu vào các quan chức chính phủ Anh, vì Palestine vẫn là một lãnh thổ ủy trị của Anh. Tác giả Alison Weir trích dẫn một tuyên bố của David ben Gurion, thủ tướng đầu tiên của Israel, cho thấy đây ít nhất là một phần nguyên nhân bắt đầu hiện tượng khủng bố trên toàn thế giới ngày nay.
Vào đầu cuộc chiến tranh 1947-1949, người Do Thái chiếm 30% dân số Palestine nhưng chỉ sở hữu 6-7% đất đai.
Năm 1947, Anh chuyển giao quyền ủy trị Palestine cho Liên hợp quốc. Một nghị quyết của Đại hội đồng về việc phân chia đã trao cho những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái 55% đất đai của Palestine.
Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã phản đối kế hoạch phân chia đi ngược lại mong muốn của người dân địa phương và vi phạm lợi ích cũng như nguyên tắc dân chủ của Hoa Kỳ. Các quan chức cảnh báo rằng việc chia cắt “sẽ khiến cho vấn đề Palestine sẽ tồn tại lâu dài và còn phức tạp hơn trong tương lai”. Các quan chức cho biết việc phân chia này là dành cho “một nhà nước thần quyền về chủng tộc” phân biệt đối xử “vì lý do tôn giáo và chủng tộc”. Quan chức hàng đầu của Bộ Ngoại giao chống chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, Loy Henderson, đã bị cấp trên đày ải đi đảm nhiệm chức vụ đại sứ tại Nepal.
Tuy nhiên, hầu như toàn bộ cơ quan hành pháp của Hoa Kỳ đều phản đối việc thành lập một nhà nước Do Thái ở Palestine. Các tuyên bố và báo cáo được đưa ra bởi một ủy ban năm 1946 do Đại sứ Henry F. Grady, CIA, Tham mưu trưởng liên quân và Thứ trưởng Ngoại giao Dean Acheson đứng đầu. Một báo cáo năm 1948 của Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân tuyên bố rằng, “Chiến lược của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái sẽ tìm cách lôi kéo Mỹ vào một loạt hoạt động liên tục mở rộng và sâu rộng nhằm bảo đảm tối đa các mục tiêu của người Do Thái”.
Các nhà lãnh đạo Do Thái nhận thức rõ rằng việc Liên hợp quốc phân chia Palestine chỉ có giá trị tạm thời và theo thời gian, nhà nước Do Thái sẽ tự mở rộng để tiếp thu toàn bộ khu vực. Khái niệm “Eretz Israel” đã được hình thành, theo đó nhà nước theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái sẽ bao gồm Transjordan, cũng như một phần của Lebanon và Syria.
Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cũng đã bắt đầu sử dụng sự phản đối của Hoa Kỳ đối với Liên Xô (ban đầu ủng hộ thành lập nhà nước Israel bởi cho rằng họ sẽ xây dựng chế độ XHCN) làm lý do để thành lập một nhà nước Do Thái thân phương Tây. Điều này gợi nhớ lại những ngày đầu của Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, khi các nhà lãnh đạo của họ mô tả nhà nước được đề xuất của họ như một bức tường thành cho ảnh hưởng của Anh ở Trung Đông; tức là, như một phần mở rộng của chủ nghĩa thực dân và địa chính trị của Anh.
Ngày nay, những người theo chủ nghĩa phục quốc Do Thái đưa ra lập luận rằng Israel là một tiền đồn có ảnh hưởng ôn hòa của “Do Thái giáo-Cơ đốc giáo” ở Trung Đông, khi họ cố gắng khơi dậy sự đối kháng đối với một tỷ người Hồi giáo trên thế giới trong một “cuộc xung đột giữa các nền văn minh”. Những thái độ như vậy đã trở nên nổi bật trong nền chính trị Hoa Kỳ trong “Cuộc chiến chống khủng bố” của chính quyền Bush/Cheney vẫn tiếp tục cho đến ngày nay thông qua việc Hoa Kỳ dán nhãn cho các nhóm chống chủ nghĩa Phục quốc Do Thái như Hamas và Hezbollah là các tổ chức “khủng bố”. Điều này bất chấp thực tế lịch sử được trích dẫn ở trên rằng chính những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã tạo ra và đưa chủ nghĩa khủng bố vào Trung Đông.
Mỹ là quốc gia đầu tiên công nhận Israel là một quốc gia độc lập khi ngày 14/5/1948, Tổng thống Harry Truman ra tuyên bố công nhận sau tuyên bố độc lập của Israel cùng ngày. Động cơ chính của Truman được đánh giá vào thời điểm đó và cho đến ngày nay vẫn là việc giành được sự ủng hộ của người Do Thái trong cuộc bầu cử tổng thống năm đó. Quyết định của ông ta đã bị Ngoại trưởng George Marshall, Bộ trưởng Quốc phòng James Forrestal, CIA và Hội đồng An ninh Quốc gia, cũng như quan chức hàng đầu của Bộ Ngoại giao George Kennan phản đối mạnh mẽ. Đặc vụ tình báo Kermit Roosevelt đã viết: “Diễn biến khủng hoảng thế giới hiện nay sẽ ngày càng buộc người Mỹ nhận ra rằng lợi ích quốc gia của họ và lợi ích của nhà nước Do Thái được đề xuất ở Palestine sẽ xung đột với nhau”.
Trái ngược với niềm tin rằng lợi ích dầu mỏ của Mỹ đã thúc đẩy dự án Zionist, các quan chức lập luận rằng khả năng tiếp cận các nguồn tài nguyên ở Trung Đông của Mỹ sẽ bị ảnh hưởng bất lợi. Truman cũng có những người trong nội bộ ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở các cấp cao trong chính quyền của ông ta.
Tác giả Alison Weir chỉ ra rằng hối lộ cũng đóng một vai trò nào đó. “Gore Vidal đã viết: ‘Vào khoảng cuối những năm 1950, John F. Kennedy, một nhà sử học đẳng cấp thế giới, đã kể cho tôi nghe rằng vào năm 1948, Harry S. Truman đã bị mọi người bỏ rơi gần như thế nào khi ông đến tranh cử tổng thống. Sau đó, một người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái người Mỹ đã mang cho ông ta hai triệu đô la tiền mặt đựng trong vali lên chuyến tàu của chiến dịch tranh cử có còi dừng của ông ta. Đó là lý do tại sao việc công nhận Israel của chúng tôi được thực hiện nhanh chóng như vậy’”.
Doanh nhân Do Thái Abraham Feinberg giải thích việc huy động tiền mặt cho Truman trong một cuộc phỏng vấn lịch sử do Thư viện Truman xuất bản năm 1973. CIA cũng phát hiện ra hành vi vận chuyển súng bất hợp pháp của Feinberg cho các nhóm theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Hành động nhận hối lộ của Truman, nếu bị phát hiện, có thể bị coi và coi là một hành vi phạm tội có thể bị luận tội.
7. Chủ nghĩa phục quốc Do Thái tiếp quản Palestine
Vào thời điểm Israel tuyên bố độc lập và ngay lập tức được Mỹ công nhận, nghị quyết chia cắt Palestine của Liên hợp quốc đã được thông qua, dẫn đến chiến tranh xảy ra giữa các lực lượng theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và Ả Rập.
Đại hội đồng Liên hợp quốc đã thông qua kế hoạch phân chia Palestine với 33 phiếu thuận và 13 phiếu trắng, nhiều quốc gia phải chịu sự vận động hành lang và đe dọa dữ dội của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Ví dụ: “Nhà tài chính và cố vấn tổng thống lâu năm Bernard Baruch nói với Pháp rằng nước này sẽ mất viện trợ của Mỹ nếu bỏ phiếu chống lại việc phân chia”. Hay như một nhà hòa giải người Thụy Điển của Liên hợp quốc, Bá tước Folke Bernadotte, đã bị sát thủ theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái giết chết.
Cho đến ngày nay, chưa có thẩm quyền pháp lý nào của Liên Hợp Quốc trong việc phân chia Palestine được chứng minh một cách rõ ràng và chấp nhận. Nói cách khác, đó có thể là một hành động bất chấp pháp luật nhằm đáp lại hoạt động vận động hành lang của những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái.
Mặc dù bạo lực lẻ tẻ giữa người Do Thái và người Ả Rập Palestine đã diễn ra trong hai thập kỷ trước, nhưng ngay sau nghị quyết của Liên hợp quốc về việc phân chia Palestine, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã thực hiện các vụ thảm sát hàng loạt nhằm vào người Palestine.
Vào cuối cuộc chiến tranh giành độc lập của Israel năm 1948, hơn 750.000 người Palestine đã bị trục xuất khỏi lãnh thổ do chủ nghĩa Phục quốc Do Thái kiểm soát. Nhà sử học người Israel Tom Segev đã viết: “Israel được sinh ra từ khủng bố, chiến tranh và bạo lực, và việc tạo ra nó đòi hỏi phải có sự cuồng tín và tàn ác nhất định”. Ngày nay, điều này trong tiếng Ả Rập được gọi là “Nakba - thảm họa”.
Vụ thảm sát nổi tiếng nhất diễn ra tại làng Deir Yessin vào tháng 4/1948, trước khi bất kỳ đội quân Ả Rập nào tham gia cuộc chiến. Ở đó, 254 dân làng đã bị sát hại một cách máu lạnh. Người đứng đầu hai lực lượng dân quân Do Thái có mặt tại Deir Yessin, Irgun và Stern Gang, là Menachem Begin và Yitzhak Shamir, cả hai sau này đều trở thành thủ tướng của Israel. Irgun đánh bom khách sạn King David ở Jerusalem vào ngày 22 tháng 7 năm 1947, giết chết 86 người .
Băng đảng Stern cũng kêu gọi viện trợ từ các cường quốc phe Trục trong Thế chiến thứ hai.
8. Các tổ chức Mặt trận Phục quốc Do Thái ở Hoa Kỳ
Trong những năm 1930 và 1940, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã thành lập một số tổ chức bình phong để quyên tiền dùng để tài trợ cho các hoạt động dân quân ở Palestine.
Sau Thế chiến thứ hai, Mỹ duy trì lệnh cấm vận vũ khí đối với Israel và Trung Đông. Đứng đầu trong số các nhà tài trợ cho các tổ chức mặt trận nhằm lách lệnh cấm vận là Irgun. Một nhóm Quân đội Do Thái của những người không quốc tịch và người Do Thái Palestine, tuyên bố họ được thành lập để chống lại Đức Quốc xã ở châu Âu, nhưng thay vào đó lại nhằm mục đích chống lại người Anh và người Ả Rập ở Palestine. Những nhóm này tán thành những hệ tư tưởng cấp tiến như ý tưởng rằng “những người không phải Do Thái là hiện thân của Satan và thế giới được tạo ra chỉ dành cho người Do Thái”.
Một nhóm khác, đứng đầu là Giáo sĩ Chính thống giáo Baruch Korff, đã ấp ủ một âm mưu đánh bom văn phòng đối ngoại của Anh ở London và bị vạch trần trên tờ New York Herald Tribune. Thông qua ảnh hưởng chính trị, các cáo buộc của Hoa Kỳ chống lại Korff đã được bãi bỏ. Sau này ông ta lại “trở thành bạn thân và người ủng hộ nhiệt thành của Tổng thống Richard Nixon, người gọi ông là 'giáo sĩ của tôi'”.
Sự ủng hộ của Nixon dành cho Israel thể hiện qua chuyến vận chuyển quân nhu khổng lồ giúp cứu Israel khỏi thất bại trong Chiến tranh Yom Kippur năm 1973. Một tổ chức lớn khác quyên góp tiền để gửi vũ khí cho những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Palestine là Viện Sonneborn. Từ năm 1939 đến tháng 5 năm 1948, Cơ quan Do Thái cho Israel cũng hoạt động tích cực, huy động được số tiền tương đương ngày nay là 3,5 tỷ USD.
Trong một bài báo ngày 19/4/2018 trên Tablet (tabletmag.com) có tựa đề “Những tên xã hội đen vì Zion: Yom Ha'atzmaut: Những tên cướp Do Thái đã giúp Israel giành được độc lập như thế nào”, Robert Rockaway đã viết: “Năm 1945, Cơ quan Do Thái, chính phủ Israel tiền nhà nước do David Ben-Gurion đứng đầu, đã tạo ra một mạng lưới mua bán và buôn lậu vũ khí bí mật rộng khắp nước Mỹ. Hoạt động này được đặt dưới sự bảo trợ của Haganah, tiền thân ngầm của Lực lượng Phòng vệ Israel, và có sự tham gia của hàng trăm người Mỹ thuộc mọi tầng lớp xã hội. Họ bao gồm các triệu phú, sinh viên Do Thái giáo, người buôn bán phế liệu, cựu quân nhân Mỹ, sinh viên đại học, công nhân bốc vác, nhà công nghiệp, nhà hóa học, kỹ sư, người Tin lành và Công giáo, cũng như người Do Thái. Một nhóm, giấu tên và hiếm khi được nhắc đến, là những người đàn ông cứng rắn, sành sỏi, không sợ hãi và có sẵn tiền mặt: những băng đảng xã hội đen Do Thái”.
Rockaway, giáo sư danh dự tại Đại học Tel Aviv, cũng viết rằng thông qua việc kiểm soát các cảng của Hoa Kỳ, đám đông Do Thái đã sắp xếp việc vận chuyển vũ khí cho Israel trên các tàu treo cờ Panama.
9. Tuyển dụng người Do Thái di cư đến Palestine
“Các cán bộ theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã thâm nhập vào các trại dành cho người di tản được dựng lên để chứa những người tị nạn bị di dời trong Thế chiến thứ hai. Những kẻ xâm nhập này đã cố gắng bí mật đưa người đến Palestine. Khi thấy rằng hầu hết mọi người đều không muốn đến Palestine, họ đã cố gắng thuyết phục họ - đôi khi bằng vũ lực”.
Một nguồn tuyển dụng khác là những đứa con nuôi Do Thái trong các gia đình theo đạo Cơ đốc. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái tuyên bố là đại diện duy nhất của tất cả người Do Thái trên thế giới nhằm hợp pháp hóa các nỗ lực chuyển hướng những người sống sót sau chiến tranh sang Israel, chứ không phải đến các quốc gia như Mỹ mà nhiều người thích đến. “Sau khi một đợt tuyển dụng tự nguyện thu hút được ít hơn 0,3% dân số DP (người phải di dời), một dự thảo bắt buộc di dời đã được thực hiện”.
Một số người lính quân dịch được yêu cầu chiến đấu ở Palestine trong cuộc chiến tranh giành độc lập của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Trong khi đó, nhóm Sieff bí mật được thành lập ở Washington, DC, để thực hiện vận động hành lang kênh hậu phương cho dự án Zionist. Nhóm này được bảo vệ bởi những cá nhân có quyền lực như Thẩm phán Tòa án Tối cao Felix Frankfurter, Bộ trưởng Tài chính Henry Morgenthau, Jr., và nhà tài chính kiêm cố vấn tổng thống nói trên, Bernard Baruch.
10. Số phận của người tị nạn Palestine
750.000 người tị nạn Palestine đã chạy trốn sang các khu vực lân cận trong một thảm họa nhân đạo khổng lồ. Một báo cáo của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ năm 1948 nêu rõ: “Tổng số hàng cứu trợ trực tiếp được chính phủ Israel cung cấp cho người Palestine cho đến nay bao gồm 500 thùng cam”.
Giá trị đất đai bị tịch thu bởi những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái lên tới 5,2 nghìn tỷ đô la theo tỷ giá đô la ngày nay. Những người theo đạo Cơ đốc cũng phải chịu đựng khi “nhiều tu viện, nhà tế bần, chủng viện và nhà thờ bị phá hủy hoặc bị xóa khỏi chủ sở hữu và người giám hộ theo đạo Cơ đốc của họ”. Những nỗ lực của các quan chức chính phủ Hoa Kỳ nhằm từ chối viện trợ cho chính phủ Israel do cuộc khủng hoảng người tị nạn đã bị Tổng thống Truman bác bỏ.
11. Chủ nghĩa phục quốc Do Thái và Truyền thông
Ngay từ đầu Thế chiến I, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã gần như kiểm soát hoàn toàn báo chí Hoa Kỳ. Điều này bao gồm việc đăng các bài báo ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái trên các tờ báo có uy tín như The New York Times. Năm 1953, tác giả Alfred Lilienthal đã viết: “Trên thực tế, việc chủ nghĩa dân tộc Do Thái nắm bắt được báo chí Mỹ là hoàn toàn không thể tin được. Các tạp chí cũng như báo chí, trong các bản tin cũng như các chuyên mục xã luận, chủ yếu đưa ra quan điểm của những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái về các sự kiện trước, trong và sau khi phân chia Palestine”.
Sự ép buộc của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã được mở rộng đến cả việc rút quảng cáo, hủy đăng ký và đưa các nhà báo và tác giả vào danh sách đen, ngay cả đối với những người chỉ bày tỏ một chút thiện cảm đối với những người Palestine phải di tản.
Thể hiện sự đặc biệt xúc động trong việc ủng hộ Chủ nghĩa phục quốc Do Thái là các tạp chí Nation và New Republic. Một ví dụ về cách những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái có thể hủy hoại sự nghiệp của một tác giả là vụ tấn công nhà báo nổi tiếng lúc bấy giờ là Dorothy Thompson: “ngay sau khi cô ấy bắt đầu nói về những người tị nạn Palestine, thuật lại một bộ phim tài liệu về hoàn cảnh khó khăn của họ và lên án chủ nghĩa khủng bố của người Do Thái, cô ấy đã bị tước bỏ tất cả sự nghiệp”.
Tất cả chúng ta đều biết rằng việc truyền thông Hoa Kỳ nghiêng hoàn toàn về chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và Israel đang thống trị việc đưa tin ở mọi cấp độ và trên khắp hệ tư tưởng, từ các tờ báo và mạng lưới hàng đầu cho đến những gì còn sót lại của báo chí chân chính ở các thị trấn nhỏ.
Điều này bao gồm cái gọi là cửa hàng “độc lập” như Breitbart. Sự khởi đầu của sự thiên vị này bắt đầu, có lẽ không phải ngẫu nhiên, trong thời gian trước Thế chiến I khi các phòng tin tức của các tờ báo Mỹ bị các nhà tuyên truyền có thiện cảm với Hệ thống Dự trữ Liên bang và Money Trust tiếp quản.
Tất nhiên, ngày nay chúng ta có Internet, mạng đã bắt đầu xâm nhập vào việc kiểm soát tin tức của các tập đoàn truyền thông ủng hộ chính quyền và cơ quan kiểm duyệt của Deep State. Tuy nhiên, các phương tiện Internet cũng phải thận trọng, do đó thường bị giảm xuống vai trò “hạn chế hangout”, chỉ đưa tin những câu chuyện chọn lọc phản đối hành vi phạm tội đặc biệt nghiêm trọng của Israel chứ không bao giờ đưa tin về “bức tranh lớn”.
Tóm lại, chúng ta có thể nói rằng, như cuốn sách của Alison Weir đã nêu rõ, phần lớn những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Mỹ đã tài trợ và tạo điều kiện cho việc chiếm đóng bằng bạo lực ở Palestine và do đó chia sẻ trách nhiệm trong suốt 3/4 thế kỷ qua về những hành động tàn bạo chống lại một dân tộc đa dạng mà tổ tiên của họ đã sống trong hòa bình và gắn bó với khu vực này trong nhiều thiên niên kỷ. Dân tộc này cũng sinh sống tại thành phố linh thiêng Jerusalem, nơi linh thiêng của các tôn giáo Do Thái, Cơ đốc giáo và Hồi giáo.
Cuốn sách cũng nói rõ rằng mọi người có thể phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái - việc thành lập một cách thô bạo một nhà nước dân tộc Do Thái ở Palestine - mà không cần chống Do Thái hay “bài Do Thái”.
Tất nhiên, hầu hết người dân bản địa ở Palestine đều là người “Semites” về sắc tộc và ngôn ngữ (nghĩa là cùng nguồn gốc với người Do Thái, từ ông tổ Abraham). Ngoài ra, những đối thủ mạnh mẽ nhất của phong trào Chủ nghĩa phục quốc Do Thái ban đầu ở Anh, Mỹ và có thể cả các quốc gia khác đã và vẫn là những người Do Thái đã hòa nhập thành công vào nền văn hóa sở tại của họ. Ví dụ như người Do Thái Hassidic ở Brooklyn, New York và người Do Thái ở Iran từ chối ủng hộ Israel.
Nhiều tập sách nữa có thể hoặc nên được viết về việc Hoa Kỳ tạo điều kiện cho Israel và Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cũng như về sự can thiệp của Israel và Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vào các vấn đề nội bộ của Hoa Kỳ. Bao gồm cả khả năng Israel tham gia vào các vụ ám sát JFK/RFK và vụ tấn công 11/9, sự đồng ý của Mỹ đối với chương trình vũ khí hạt nhân của Israel, mối liên hệ của Israel với phe Neocons, những người kiểm soát chính sách đối ngoại của Mỹ ngày nay, và việc lôi kéo Thế chiến III chống lại ngày nay. hơn một nửa số quốc gia trên thế giới, bắt đầu từ kẻ thù của Israel, Iran. Liệu Mỹ có sa vào Thế chiến thứ ba vì bị giam cầm theo chủ nghĩa phục quốc Do Thái?

 


   
Nguoi Nam My, Quynhanh03, Lover19 and 2 people reacted
Ngo rung
(@ngo-rung)
Công dân
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 6283.48
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1267
 

Đăng bởi: @dung_nhan_sai_cai_

Khi nào đám đàn ông pales mới biết nói "đcm mày" thì dân tộc họ mới có tương lai, khóc lóc ỉ ôi phát chán!

Đăng bởi: @but-_-thep

Đăng bởi: @u_cay

Dân thường tiếp tục bị giết

https://twitter.com/i/status/1727259653065818613

     Nhìn 1 đống đàn ông đứng ngó nghiêng mà thấy giận họ quá . Ở dải Gaza có gần 3 tr người , nếu đồng lòng họ sẽ có ít nhất đội quân tầm 150.000 -> 200.000 quân chứ đùa à , thôi chán chẳng muốn nói nữa . 

 

Phải là " đù má...lên tụi bay" :)

 


   
U Cay
(@u_cay)
Cán bộ tiền khởi nghĩa
Được ưa thích
Đại giáo chủ Otonet
Thương gia Businessman
Khá giả rank 1
Tài sản: 163763.85
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 39063
 

⚡️Hezb-Allah công bố đoạn phim quay cảnh chiến binh của họ nhắm mục tiêu vào các vị trí của Israel gần biên giới với Lebanon

https://twitter.com/i/status/1727438228146573491

“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”


   
Canonbb and Phieu Dieu reacted
U Cay
(@u_cay)
Cán bộ tiền khởi nghĩa
Được ưa thích
Đại giáo chủ Otonet
Thương gia Businessman
Khá giả rank 1
Tài sản: 163763.85
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 39063
 

⚡️Hamas công bố video cho thấy máy bay chiến đấu của họ nhắm vào xe tăng và các vị trí của Israel ở Gaza

https://twitter.com/i/status/1727409223523557756

“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”


   
Canonbb and Phieu Dieu reacted
U Cay
(@u_cay)
Cán bộ tiền khởi nghĩa
Được ưa thích
Đại giáo chủ Otonet
Thương gia Businessman
Khá giả rank 1
Tài sản: 163763.85
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 39063
 

Đăng bởi: @groundzero

Những ngôi mộ tập thể ở Khan Yunus ở phía nam Dải Gaza.

 

image

Video

https://twitter.com/i/status/1727352941257134258

 

“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”


   
Canonbb and Phieu Dieu reacted
U Cay
(@u_cay)
Cán bộ tiền khởi nghĩa
Được ưa thích
Đại giáo chủ Otonet
Thương gia Businessman
Khá giả rank 1
Tài sản: 163763.85
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 39063
 

⚡️ “Quân  Kháng chiến Hồi giáo ở Iraq” đăng tải đoạn phim họ “nhắm vào đoàn xe của quân Mỹ chiếm đóng” tại Đập Mosul / làng Al-Muhaywir

https://twitter.com/i/status/1727267637560766662

“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”


   
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19050.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Video từ Lữ đoàn Al-Qassam.


   
Canonbb and U Cay reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19050.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Đặt bao cao su à nhầm đặt mìn thông mít thiết giáp Israel


   
Canonbb and U Cay reacted
Trang 64 / 201
Chia sẻ: