Hôm nay, các chiến binh Ezzeddin Qassam đã nhắm mục tiêu vào hai máy bay không người lái của Israel ở phía tây và phía đông Rafah và đã kiểm soát chúng một cách an toàn.
🇾🇪🇺🇸 Tại khu vực Biển Đỏ, Houthis Yemen đã báo cáo một đợt tấn công khác vào các cơ sở của Hải quân Hoa Kỳ và các tàu dân sự: ba tàu được cho là đã bị nhắm mục tiêu cùng một lúc.
▪️ Theo người phát ngôn của phong trào Ansarallah, Tướng Yahya Sari, tên lửa đạn đạo và máy bay không người lái kamikaze đã tấn công tàu container Contship Ono ở Biển Đỏ, treo cờ Liberia.
▪️ Ngoài ra, các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái thành công vào tàu khu trục USS Cole (DDG-67) của Hoa Kỳ và tên lửa chống hạm trên tàu khu trục USS Lassen (DDG-82) ở Vịnh Aden đã được tuyên bố.
🔻 Thành công của cả hai cuộc tấn công vẫn chưa được xác nhận. Ngoài ra, Bộ Tư lệnh Trung ương Hoa Kỳ đã báo cáo đã chặn được hai UAV và ba tên lửa được bắn từ Yemen. Có khả năng cuộc tấn công này là những gì tuyên bố của Houthi đang đề cập đến.
Nhân tiện, các tàu khu trục bị cáo buộc đã rời Vịnh Oman hai ngày trước đó và lên đường đến Israel để giúp đẩy lùi cuộc tấn công trả đũa dự kiến của Iran. Lộ trình của họ chỉ băng qua Biển Đỏ.
HIẾP DÂM VÀ DIỆT CHỦNG - CỖ MÁY CHIẾN TRANH CỦA ISRAEL MÀ CHÚNG TA ỦNG HỘ (Tác giả: Eugene Doyle. Dịch: Ngô Mạnh Hùng) Tiêu đề trên có thể thật vô lý và gây phẫn nộ – nhưng nó hoàn toàn đúng. Chúng ta có nhiệm vụ phải chứng kiến những gì người Palestine phải chịu đựng. Nhà báo vĩ đại người Israel Gideon Levy đã viết một bài hùng hồn cách đây vài ngày về văn hóa hiếp dâm vốn là một phần của cỗ máy chiến tranh Israel. Các cuộc bạo loạn đã xảy ra tại trại giam Sde Teiman của Israel trong tuần này để ủng hộ những người lính bị cảnh sát quân sự Israel bắt giữ vì liên quan đến tội hiếp dâm, tra tấn và giết người. Các thành viên của Knesset (quốc hội Israel), bao gồm cả các bộ trưởng nội các, đã tham gia vào cuộc tấn công nhà tù, nơi vốn là một địa ngục trần gian đối với hàng trăm người Palestine (tuy nhiên, những kẻ nói trên tấn công nhà tù lại là để giải thoát cho đám cai ngục bị bắt do hiếp dâm tập thể một nam tù nhân người Palestine trước mặt các tù nhân khác, cảnh hiếp dâm đó rất thú vật, không thể đăng - người dịch). Các trường học thì đang gây quỹ để hỗ trợ những cai ngục bị buộc tội, trong khi các nhân vật quân sự cấp cao công khai phản đối các vụ bắt giữ. Giả định, dựa trên tiền lệ hàng thập kỷ, là sẽ không có ai phải đối mặt với hậu quả thực sự. “Những kẻ hiếp dâm như những anh hùng,” Gideon Levy đã nói trên tờ báo Haaretz tuần trước. “Anh hùng cưỡng hiếp những người đàn ông bị xiềng xích và bất lực. Như vậy, làm sao chúng ta dám phàn nàn về Nukhba của họ? (Những chiến binh của Hamas, một số người trong số họ bị buộc tội hiếp dâm vào ngày 7/10/2023). “Ngay cả con số gây sốc về số tù nhân Palestine đã chết trong khi bị giam giữ và số người cụt chân tay cũng không nói lên toàn bộ câu chuyện về sự độc ác và tính tàn bạo của Sde Teiman. Sự tàn bạo, tra tấn và điều kiện vô nhân đạo, theo như được biết, đi kèm với nhiều loại bạo lực tình dục”. “Một ngày nào đó chúng ta sẽ nghe chi tiết về loại bạo lực bẩn thỉu này. Và khi đó, chúng ta sẽ không cảm thấy xấu hổ. Khi đó, chúng ta sẽ hiểu và tha thứ, và có lẽ chúng ta thậm chí sẽ tự hào. Sau cùng, cuối cùng, IDF là quân đội đạo đức nhất trên thế giới. Mọi người đều biết điều đó ở Israel. Chỉ ở Israel”, Gideon Levy viết. Đây là khoảnh khắc mà nhà tù Abu Ghraib (nhà tù ở thành phố cùng tên, nằm cách 32km về phía tây Baghdad của Iraq - người dịch) đang bị rơi vào bưng bít và lãng quên, do Hoa Kỳ và Israel hy vọng nó sẽ nhanh chóng bị lãng quên. Abu Ghraib là một nhà tù khét tiếng do Hoa Kỳ điều hành ở Iraq, nơi nhiều hành vi đồi bại khác nhau đã được thực hiện đối với công dân Iraq. Khi những bức ảnh về các hành vi thú vật của lính Mỹ sỉ nhục người Hồi giáo xuất hiện, nó đã khiến thế giới Ả Rập tức giận, làm xấu hổ người Mỹ và đặt ra câu hỏi gay gắt về những tuyên bố khoa trương về lý do tại sao đất nước nghèo nàn đó cần phải chịu sự chi phối của Hoa Kỳ. Chúng ta không nên ngạc nhiên về nhà tù Sde Temein. Giáo sĩ Do Thái chính của IDF Eyal Krim đã được bổ nhiệm vào vai trò là người chăn dắt IDF mặc dù đã từng nói rằng việc cưỡng hiếp người không phải Do Thái, trong một số trường hợp nhất định, là được phép: “Mặc dù quan hệ tình dục với người ngoại đạo là rất nghiêm trọng, nhưng nó được phép trong thời chiến… vì cân nhắc đến những khó khăn của những người lính”, ông ta viết. “Và vì mối quan tâm của chúng ta là sự thành công của tập thể trong chiến tranh, nên Torah cho phép những người lính thỏa mãn ham muốn xấu xa theo những điều kiện mà nó quy định vì lợi ích của sự thành công của tập thể.” (The Times of Israel, 20.7.2016). Với sự hướng dẫn tâm linh như thế này, Sde Teiman đã trở nên ít gây phẫn nộ hơn. Theo nghiên cứu mới nhất của Trung tâm nghiên cứu Pew có trụ sở tại Washington, chỉ có 4% người Do Thái ở Israel cảm thấy quân đội của họ đã đi quá xa trong cuộc chiến ở Gaza. Nhóm truyền thông tại Pew đã trả lời các câu hỏi để đào sâu hơn một chút – tách biệt quan điểm của công dân Ả Rập và Palestine tại Israel (khoảng 20%) với công dân Do Thái. Các con số thật đáng buồn: +Chỉ có 4% người Do Thái ở Israel cảm thấy IDF đã “đi quá xa”. + 42% người Do Thái ở Israel cho rằng IDF “chưa tiến đủ xa”. +Con số thực tế có thể cao hơn vì 7% từ chối trả lời những câu hỏi này. Điều đau lòng không kém là các chính phủ phương Tây đang quay lưng lại với nỗi đau khổ của người Palestine. Đây là điều mà các chính phủ Úc, New Zealand và phương Tây nói chung đã làm trong nhiều thế hệ trước ngày 7 tháng 10. Điều này đòi hỏi phải trả lời hai câu hỏi cơ bản: Bạn là ai? Bạn đại diện cho điều gì? Đây có lẽ là hai câu hỏi quan trọng nhất mà bất kỳ cá nhân hay xã hội nào cũng nên tự hỏi mình. Chúng tạo ra cái nhìn sâu sắc về các giá trị cốt lõi và bản sắc. Các nhà lãnh đạo của chúng ta đang nói với chúng ta rằng chúng ta "chia sẻ các giá trị" với người Israel. Đó là lý do tại sao chúng ta chia sẻ thông tin tình báo với họ, đang giúp đỡ bằng cách tấn công người Houthis, chào đón người Israel tại Thế vận hội, buôn bán với họ, chào đón những người lính của họ như những du khách và theo rất nhiều cách chúng ta đã tham gia vào việc thực hiện tội ác diệt chủng. Knesset gần đây đã bỏ phiếu – chỉ có các đảng của người gốc Ả Rập phản đối – cho một nghị quyết tuyên bố rằng giải pháp hai nhà nước đã chết và cần bị chôn vùi. Vụ ám sát của Israel tại Tehran tuần này đối với Ismail Haniyeh, nhà lãnh đạo chính trị của Hamas trong các cuộc đàm phán về con tin, được thiết kế để dập tắt mọi cơ hội hòa bình. Việc chọn giết ông tại Iran vào đúng ngày nhậm chức của Tổng thống mới của quốc gia đó đã gửi đi một tín hiệu rõ ràng. Tổng thống Masoud Pezeshkian đã tuyên bố rằng ông muốn tránh chiến tranh và cố gắng ổn định khu vực. Iran giờ đây sẽ cảm thấy buộc phải đáp trả. Các nhà lãnh đạo kỳ cựu của Palestine như Tiến sĩ Hanan Ashwari tuyệt vọng khi họ nhìn vào sự thông đồng của phương Tây trong các tội ác của Israel và Hoa Kỳ. "Các vụ ám sát theo kiểu gangster và các vụ hành quyết ngoài vòng pháp luật là vấn đề chính sách ở Israel. Vụ đánh bom sát hại lãnh đạo quân sự Hezbollah, Fuad Shukri, ở Beirut tiếp theo là vụ sát hại Ismail Haniyyeh ở Tehran được thiết kế đặc biệt để kích động toàn bộ khu vực và phá hoại mọi cơ hội đạt được thỏa thuận hoặc giảm leo thang. Đây là những cuộc tấn công không chỉ vào thủ đô của các quốc gia có chủ quyền mà còn vào các nhà lãnh đạo quan trọng để tạo ra sự khiêu khích và bất ổn toàn diện. Israel là một quốc gia lưu manh đại diện cho mối nguy hiểm thực sự và hiện hữu trên toàn cầu", bà nói trong tuần này. Hoa Kỳ đã chào đón nhà lãnh đạo Israel vào tuần trước tại Quốc hội. Netanyahu yêu nước Mỹ; nước này có nền dân chủ tốt nhất mà Israel có thể mua được. Ông ta đã nhận được hơn 50 tràng pháo tay đứng dậy – gần một tràng mỗi phút – từ chư hầu của mình. Nhà kinh tế học và nhà bình luận địa chính trị người Mỹ, Giáo sư Jeffrey Sachs của Đại học Columbia đã nói với Thẩm phán Napolitano trong tuần vừa rồi: “Vị thế của Hoa Kỳ trên thế giới đang trong tình trạng rơi tự do một cách thảm hại. Chính sách đối ngoại của chúng ta đã phá sản. Chúng ta tạo ra được nỗi sợ, chúng ta có quyền lực, nhưng lại có rất ít sự tôn trọng”. Sự suy giảm đó bắt đầu vào khoảng thời gian Bill Clinton làm tổng thống, Sachs nói. “Tôi thấy năm vị tổng thống gần đây nhất, Clinton, Bush, Obama, Trump và bây giờ là Biden đang tiếp tục con đường suy thoái của Hoa Kỳ trong sự tôn trọng của quốc tế, về trách nhiệm quốc tế, về tính hợp pháp, về việc làm cho thế giới an toàn hơn. Biden là một trong những tổng thống tệ nhất trong lịch sử hiện đại của Hoa Kỳ. Ông ta chỉ dẫn dắt chúng ta vào ngày càng nhiều chiến tranh và xung đột”. Khi còn là một đứa trẻ, sinh vào những năm 1950, tôi tự hỏi, giống như nhiều người khác, làm sao Đức Quốc xã có thể làm những gì họ đã làm; làm sao những người dân thường ở Đức có thể chịu đựng được những điều đó? Bây giờ tôi đã biết câu trả lời vì ở tất cả các quốc gia phương Tây, chính phủ và nhiều công dân của chúng tôi đã chọn sự im lặng, những lời sáo rỗng hoặc sự đồng lõa thay vì đoàn kết và hành động có ý nghĩa. Người Israel không kém gì người Đức về tội ác diệt chủng ở Namibia vào đầu thế kỷ 20, hay người Anh đã điều hành các trại tập trung ở Kenya, nơi nhiều hành vi bạo dâm đã được thực hiện đối với các nhà hoạt động trong phong trào độc lập Mau-Mau (trong khi Công chúa Elizabeth trẻ tuổi của Anh đi chu du khắp đất nước này), hoặc những kẻ đã gây ra nhiều tội ác đối với các thế hệ thổ dân, người Maori, người Kanak và các nạn nhân khác của chủ nghĩa thực dân cũ. Nếu không được kiểm soát (ví dụ, bởi một siêu cường có trách nhiệm), một điều gì đó sẽ xảy ra trong não con người khi toàn bộ xã hội chìm vào bóng tối. Những câu chuyện về sự hồi sinh, hoặc là Người được chọn hoặc hiện thân của Chủ nghĩa ngoại lệ đều có những mặt tối và trong những bóng tối đó, những điều khủng khiếp sẽ xảy ra với các nạn nhân của kẻ mạnh. Tôi sẽ dành lời cuối cùng cho Martin Luther King. Dân tộc của ông đã chịu đau khổ hàng thế kỷ dưới bàn tay của những kẻ phân biệt chủng tộc, hiếp dâm, những kẻ theo chủ nghĩa thượng đẳng, nhưng cuộc đấu tranh vẫn tiếp tục cho đến khi ông qua đời và cho đến tận ngày nay. Tôi hy vọng ở đâu đó người Palestine đọc được những lời này và tìm thấy một tia hy vọng, một tiếng vọng của sự đoàn kết trong đêm đen mà họ đang trải qua: “Chúng ta sẽ chiến thắng vì Carlyle đã đúng: Không lời nói dối nào có thể tồn tại mãi mãi. Chúng ta sẽ chiến thắng vì William Cullen Bryant đã đúng: Sự thật bị nghiền nát trên mặt đất sẽ trỗi dậy một lần nữa. Chúng ta sẽ chiến thắng vì James Russell Lowell đã đúng: Sự thật mãi mãi trên đoạn đầu đài, sai lầm mãi mãi trên ngai vàng. Nhưng đoạn đầu đài đó lại làm thay đổi tương lai. Chúng ta sẽ chiến thắng vì Kinh thánh đã đúng: “Gieo nhân nào gặt quả nấy”. Với đức tin này, chúng ta sẽ có thể đẽo gọt từ ngọn núi tuyệt vọng thành một hòn đá hy vọng”. (FB Ngô Mạnh Hùng)
Ngô Mạnh Hùng Sự thật về “tự do ngôn luận” ở “thiên đường nhân quyền” Mỹ: sinh viên Asna Tabassum, thủ khoa năm 2024 của trường Đại học Nam California bị cấm tất cả mọi phát biểu công khai! (đọc ở đây:
) Sở dĩ như vậy là bởi ở “đất nước tự do” Hoa Kỳ, tư tưởng phân biệt chủng tộc, chống Hồi giáo và chống Palestine luôn ngự trị. Vậy nhưng, cái lò ấp Fulbright của chúng (chủ yếu đang “ấp” ở châu Á) lại luôn rêu rao “tự do bày tỏ tư tưởng” để lôi kéo sinh viên, đồng thời kích động tư tưởng chống đối chính quyền ở các nước đang phát triển. Và điều đó thì tuyệt đối cấm ở “chính quốc”!
Đây là những gì Israel làm với người dân của chúng tôi. Bất cứ điều gì tôi nói sau đó sẽ khiến tôi bị cấm vì nền tảng này thuộc sở hữu của một con chuột tôn thờ chủ nghĩa phục quốc Do Thái tên là Elon Musk.
“Người chết khắp nơi, một cảnh tượng không thể diễn tả được.”
Ít nhất 100 người Palestine đã thiệt mạng, bao gồm cả trẻ em, vào sáng sớm thứ Bảy khi lực lượng Israel tấn công Trường al-Tabin ở khu phố al-Daraj của Gaza, nơi có nhiều người phải di tản.
IOF đã thực hiện một số cuộc tấn công trên không và pháo binh vào miền nam Lebanon trong 6 giờ qua.
- Một cuộc không kích vào Tayr Harfa đã phá hủy 3 ngôi nhà. - Một cuộc không kích nhắm vào Tal Al-Hanbal gần Houla, kèm theo pháo kích vào vùng ngoại ô của nó. - Vụ pháo kích phốt pho vào Kfar Kila khiến một người dân phải nhập viện bị ngạt thở nghiêm trọng. - Một cuộc không kích và pháo kích nhắm vào Aita Al-Shaab. - Tại Majdal Selem, một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái nhắm vào một phương tiện ở Wadi Al-Qaisiyah, không gây thương tích. Một cuộc không kích thứ hai sau đó vào cùng một địa điểm đã gây thương tích cho một dân thường và một nhân viên y tế, cả hai đều phải nhập viện.
CNN xác nhận một quả bom đường kính nhỏ GBU-39 do Mỹ sản xuất đã được sử dụng trong cuộc tấn công của Israel vào một trường học và khu nhà thờ Hồi giáo ở Gaza khiến ít nhất 93 người Palestine thiệt mạng, theo các quan chức địa phương vì đã giúp xác định vũ khí
Thật thú vị, nó có thể là sự thật không? ❗️🇾🇪🇺🇲🇮🇱 Yemen đã giết chết 70 lính đặc nhiệm Israel và Mỹ trong cuộc phục kích, đại tá Mỹ nói.
Cựu cố vấn Lầu Năm Góc, Đại tá Douglas MacGregor báo cáo rằng nỗ lực xâm nhập vào Yemen đã kết thúc trong thảm họa hoàn toàn, với toàn bộ nhóm bị lực lượng Yemen phát hiện và tiêu diệt.
Không có bằng chứng hoặc xác nhận chính xác về điều này.
Do phá hủy nhà cửa của lực lượng chiếm đóng Israel, các gia đình Palestine phải ngủ trên đường phố ở Gaza.
Mối đe dọa xâm lược đã khiến hàng nghìn người phải di dời từ Khan Yunis đến khu vực ven biển Al-Mawasi, nơi hiện đang quá tải với hơn một triệu người phải di dời sống trong điều kiện cực kỳ tồi tệ.