KINH TẾ
-Nền kinh tế tập trung vào phục vụ chiến tranh
-Nền kinh tế thị trường tự do bị hạn chế để chuyển sang nền kinh tế tập trung
-Phụ nữ thay thế đàn ông trong nhà máy để đàn ông ra trận.
-Công đoàn hoàn toàn ủng hộ cuộc chiến
- Nền kinh tế tập trung được kiểm soát và củng cố bởi chế độ thời chiến
-Nước Đức là nước đầu tiên trên thế giới trở thành Nhà nước Độc quyền-Toàn trị nhằm mục đích phụ vụ cuộc chiến
-Cuộc chiến cũng thúc đẩy sự bình đẳng hơn của xã hội qua đó xóa nhòa ranh giới giữa các tần lớp, giảm khoảng cách giàu nghèo.
Tạm dịch nội dung ở bức tranh cổ động có người đàn ông đội mũ: Tiếng gọi cấp bách! Chúng tôi cần bạn tham gia Hải quân ngay bây giờ. Đất nước của chúng ta sẽ luôn tự hào về những người đã đáp lại lời kêu gọi này
-Nền đạo đức chung của cộng đồng và sự ủng hộ chính sách thời chiến đã lan rộng dẫn đến việc bỏ tù những người bất đồng chính kiến và coi họ như là những kẻ phản bội của nước Mỹ
Sự chống đối trong nước đối với chiến tranh chủ yếu đến từ nhóm tự do và nhóm xã hội bởi sự kinh hoàng của cuộc thảm sát của con người, bởi hậu quạ khủng khiếp của sự hung hăng của chủ nghĩa dân tộc và chủ nghĩa quân phiệt.
Маруся идет в школу
PHỤ NỮ TRONG CUỘC CHIẾN
-Rất nhiều phụ nữ đã làm việc trong nhà máy để thay thế cho những người đàn ông ra mặt trận
Niềm mong mỏi của phụ nữ trong cuộc chiến là họ được trở về với cuộc sống thường ngày của người Phụ nữ khi cuộc chiến kết thúc
Việc tham gia của phụ nữ trong sản xuất và lao động đã là một tiền đề quan trọng để thúc đẩy quyền được bầu cử ngay sau cuộc chiến
Маруся идет в школу
CÁI CHẾT-KẺ CÀO BẰNG VĨ ĐẠI
Tỷ lệ hy sinh tại mặt trận trong thế chiến I là cao cho mọi thành phần, không phụ thuộc vào đẳng cấp của họ trong xã hội. Nhưng tỷ lệ lớn rơi vào các cấp chỉ huy tầm trung xuất thân từ giới quý tộc và nhóm nông dân, nhóm lao động phổ thông. Họ là những thành phần chính của nhóm bộ binh.
Nhóm may mắn hơn là nhóm kỹ thuật và kỹ thuật cao được miễn tham gai trực tiếp vào chiến trận.
Thủ tướng Anh David Lloyd George đã nhầm lẫn về sự lạc quan của ông về việc: cuộc chiến là sự chấm dứt mâu thuẫn giữa các tầng lớp thông qua sự đau khổ và mất mát của chiến tranh
Tới khi kết thúc cuộc chiến có một sự thật hiển nhiên rằng các tầng lớp khác nhau chịu tổn thất cũng khác nhau qua cuộc chiến. Các nhà công nghiệp lớn, đặc biệt là các nhà công nghiệp, chủ sở hữu các nhà máy sản xuất vũ khí phục vụ cuộc chiến đã hưởng lợi rất lớn từ cuộc chiến.
Trên hình là nhà máy Krups tại Đức
Маруся идет в школу
Đến đây chúng ta có thể rút ra một số điều thuộc về bản chất:
1. Chiến tranh xảy ra là do mâu thuẫn. Mâu thuẫn nảy sinh do tư hữu, còn tư hữu thì còn mâu thuẫn
2. Nước Anh luôn hành xử một cách bề trên, như một con đầu đàn, cứ kẻ nào nhăm nhe đe dọa vị trí số một là Anh sẽ tìm cách đập.
3. Mỹ là một bản "nhân bản" của Anh, và có nhiều đặc tính trội hơn. Mỹ và Anh vì vậy luôn sát cánh bên nhau
4, Bản chất của Tư bản là lợi nhuận (theo ông Rậm râu phát biểu), chính vì vậy sau khi đập Đức xong thì Anh lại không muốn truy cùng diệt tận mà lại muốn tạo điều kiện để Đức cày cuốc, qua đó còn hưởng lợi.
5. Như các Cụ hay nói, không có đồng minh vĩnh viễn chỉ có quyền lợi là vĩnh viễn.
6. Các nước nhỏ không thể trông chờ vào sự bảo vệ của các nước khác, phải tự mình bảo vệ mình.
7. Đối với các nước lớn, các nước nhỏ chỉ là quân cờ, vật trao đổi. Họ sẽ thí đi khi cần phải thí
8. Chia để trị, bài này có vẻ Anh và Mỹ rất thuộc và vận dụng nhuần nhuyễn.
9. Độc lập, tự do chỉ có thể giành lấy bằng sức mạnh, không thể xin xỏ được. Mà có xin thì nó cũng không cho.
10. Chiến tranh không giải quyết được các mâu thuẫn mà nó lại càng làm cho mâu thuẫn thêm trầm trọng
11. Luôn có kẻ hưởng lợi từ chiến tranh.
12. Mỹ là tay buôn chiến tranh số một, luôn biết cách khuấy đục để hưởng lợi, luôn chơi kiểu hai tay.
13. Anh là một kẻ luôn biết cách đổ xăng, đốt nhà người khác
14. Cuộc chiến chiến hào vẫn còn nguyên giá trị của nó cho tó ngày nay
15. Truyền thông luôn là công cụ hữu hiệu để dẫn dắt đám đông. Phương Tây chính là bậc thầy về môn này
Маруся идет в школу
Nguồn gốc sâu xa của mọi vấn đề chính là tư hữu. Tư hữu từ vật chất tới phi vật chất. Nó là nguồn gốc của mâu thuẫn, đã mâu thuẫn thì có tranh chấp.
Nói thì dễ hơn là làm. Cứ cho rằng thật sự tư hữu tài sản là nguồn gốc thật, vậy thì bạn có cách gì giải quyết cái nguồn gốc này ? Bản thân bạn có từ bỏ sở hữu cá nhân của bản thân với tất cả những gì bạn đang có bây giờ ? Lịch sử cho thấy điều ngược lại: khi quyền tư hữu tài sản không được bảo vệ, thì quyền lợi của số đông thường trở nên dễ bị tổn thương hơn. Và ngay kể cả trong những giai đoạn mà xã hội chưa có ý niệm về tư hữu cho cá nhân (ví dụ như thời phong kiến, chỉ có vua hoặc hoàng tộc mới có quyền tư hữu) thì việc xâm phạm tài sản của người khác thường bị coi là một tội rất nặng (ví dụ nhiều nước có hình phạt bỏ tù, chặt tay thậm chí tử hình với tội trộm cắp).
ví dụ như thời phong kiến, chỉ có vua hoặc hoàng tộc mới có quyền tư hữu)
Thời phong kiến vẫn có sở hữu tư nhân Cụ nhé.
Ví dụ: Mặc dù chế độ ruộng đất công được nhà nước bảo hộ và phát triển mạnh mẽ nhất trong thời kỳ Lê Sơ song bên cạnh hình thức sở hữu này còn có thêm một hình thức sở hữu khác đó là sở hữu tư nhân đối với ruộng đất.
Hình thức này xuất hiện ở nước ta vào thời Lý-Trần. Đến thời Lê sơ, với những chính sách ban cấp ruộng đất cho công thần, quan lại, quý tộc có quy mô lớn, số lượng ban cấp nhiều, nhà nước lại cho phép họ có quyền định đoạt (quyền mua bán, chuyển nhượng, dùng làm tài sản thừa kế) trừ khi phạm tội, nên sở hữu tư nhân trở thành một hình thức sở hữu phổ biến.
Một vấn đề nữa: Vua, chúa, quan lại quý tộc cũng là tư nhân. Vậy là họ tư hữu. Họ có đánh nhau không? Có. Tại sao họ đánh nhau? Vì đất đai, quyền lợi của họ bị vi phạm. Tức là có mâu thuẫn.
Trong tự nhiên có tư hữu không? Có. Một con chim, đánh đuổi một con chim khác khi không gian của nó bị xâm phạm. Con chim đó khẳng định chủ quyền của nó đối với một vùng không gian, về mặt tư tưởng, nó đang tư hữu vùng không gian đó.
Маруся идет в школу
Nguồn gốc sâu xa của mọi vấn đề chính là tư hữu. Tư hữu từ vật chất tới phi vật chất. Nó là nguồn gốc của mâu thuẫn, đã mâu thuẫn thì có tranh chấp.
Nói thì dễ hơn là làm. Cứ cho rằng thật sự tư hữu tài sản là nguồn gốc thật, vậy thì bạn có cách gì giải quyết cái nguồn gốc này ? Bản thân bạn có từ bỏ sở hữu cá nhân của bản thân với tất cả những gì bạn đang có bây giờ ? Lịch sử cho thấy điều ngược lại: khi quyền tư hữu tài sản không được bảo vệ, thì quyền lợi của số đông thường trở nên dễ bị tổn thương hơn. Và ngay kể cả trong những giai đoạn mà xã hội chưa có ý niệm về tư hữu cho cá nhân (ví dụ như thời phong kiến, chỉ có vua hoặc hoàng tộc mới có quyền tư hữu) thì việc xâm phạm tài sản của người khác thường bị coi là một tội rất nặng (ví dụ nhiều nước có hình phạt bỏ tù, chặt tay thậm chí tử hình với tội trộm cắp).
"Lịch sử cho thấy điều ngược lại: khi quyền tư hữu tài sản không được bảo vệ, thì quyền lợi của số đông thường trở nên dễ bị tổn thương hơn". Thế đây ko phải vẫn xoay quanh vấn đề tư hữu à, tư hữu mà các bên ko đồng ý thì sinh mâu thuẫn, tranh chấp?
Ý cụ hiểu là phải bỏ tư hữu để bỏ mâu thuẫn, rồi phản bác: " Bản thân bạn có từ bỏ sở hữu cá nhân của bản thân với tất cả những gì bạn đang có bây giờ ?", cụ hiểu thế ai nói lại đc cụ, em là em chịu.
Lịch sử cho thấy điều ngược lại: khi quyền tư hữu tài sản không được bảo vệ, thì quyền lợi của số đông thường trở nên dễ bị tổn thương hơn.
Nước Anh là nước sớm có luật lệ nhất trong lịch sử cận đại. Quyền sở hữu được luật pháp bảo vệ rất rõ bằng luật. Nhưng chiến tranh giữa các lãnh chúa với nhau, giữa lãnh chúa với nhà vua, giữa lãnh chú với số đông là nông dân rất nhiều.
Anh, Pháp, Đức là những nước sớm có luật bảo vệ quyền sở hữu, nhưng quyền lợi của số đông người lao động lại dễ bị tổn thương nhất.
Маруся идет в школу
Ý cụ hiểu là phải bỏ tư hữu để bỏ mâu thuẫn, rồi phản bác: " Bản thân bạn có từ bỏ sở hữu cá nhân của bản thân với tất cả những gì bạn đang có bây giờ ?", cụ hiểu thế ai nói lại đc cụ, em là em chịu.
Ông Mark có đưa ra luận thuyết về Chủ nghĩa Cộng sản để giải quyết vấn đề tư hữu về tư liệu sản xuất. Nhưng nó mới chỉ là một góc của vấn đề. Có những thú nó thuộc về vô hình, phi vật thể thì sao?
Ví dụ khi giải quyết một việc, chúng ta thường có những giải pháp khác nhau và chúng ta tranh cãi nhau xem cái nào tốt hơn. Đây cũng là một dạngj tư hữu. Tư hữu về ý kiến, về quan điểm, về phương pháp
Маруся идет в школу
Cháu nợ ý này, để phát triển sau vậy
Маруся идет в школу
ví dụ như thời phong kiến, chỉ có vua hoặc hoàng tộc mới có quyền tư hữu)
Thời phong kiến vẫn có sở hữu tư nhân Cụ nhé.
Ví dụ: Mặc dù chế độ ruộng đất công được nhà nước bảo hộ và phát triển mạnh mẽ nhất trong thời kỳ Lê Sơ song bên cạnh hình thức sở hữu này còn có thêm một hình thức sở hữu khác đó là sở hữu tư nhân đối với ruộng đất.
Hình thức này xuất hiện ở nước ta vào thời Lý-Trần. Đến thời Lê sơ, với những chính sách ban cấp ruộng đất cho công thần, quan lại, quý tộc có quy mô lớn, số lượng ban cấp nhiều, nhà nước lại cho phép họ có quyền định đoạt (quyền mua bán, chuyển nhượng, dùng làm tài sản thừa kế) trừ khi phạm tội, nên sở hữu tư nhân trở thành một hình thức sở hữu phổ biến.Một vấn đề nữa: Vua, chúa, quan lại quý tộc cũng là tư nhân. Vậy là họ tư hữu. Họ có đánh nhau không? Có. Tại sao họ đánh nhau? Vì đất đai, quyền lợi của họ bị vi phạm. Tức là có mâu thuẫn.
Trong tự nhiên có tư hữu không? Có. Một con chim, đánh đuổi một con chim khác khi không gian của nó bị xâm phạm. Con chim đó khẳng định chủ quyền của nó đối với một vùng không gian, về mặt tư tưởng, nó đang tư hữu vùng không gian đó.
Chỗ này có lẽ tôi nên nói cho rõ hơn. Thời phong kiến, bản chất toàn bộ tài sản quốc gia là của Vua. Vua là người duy nhất mà quyền tư hữu tài sản được bảo vệ, với nghĩa là một quyền tự nhiên. Còn trường hợp như bạn nói thì dù công thần, quan lại có quyền mua bán chuyển nhượng, nhưng nếu Vua thu hồi thì họ vẫn mất. Cho nên quyền tư hữu tài sản không được coi là một quyền tự nhiên, quyền không thể tách rời đối với các cá nhân này.
Hai đoạn cuối thì tôi không hiểu ý bạn vì tôi cũng không phản đối gì việc đó.
Nguồn gốc sâu xa của mọi vấn đề chính là tư hữu. Tư hữu từ vật chất tới phi vật chất. Nó là nguồn gốc của mâu thuẫn, đã mâu thuẫn thì có tranh chấp.
Nói thì dễ hơn là làm. Cứ cho rằng thật sự tư hữu tài sản là nguồn gốc thật, vậy thì bạn có cách gì giải quyết cái nguồn gốc này ? Bản thân bạn có từ bỏ sở hữu cá nhân của bản thân với tất cả những gì bạn đang có bây giờ ? Lịch sử cho thấy điều ngược lại: khi quyền tư hữu tài sản không được bảo vệ, thì quyền lợi của số đông thường trở nên dễ bị tổn thương hơn. Và ngay kể cả trong những giai đoạn mà xã hội chưa có ý niệm về tư hữu cho cá nhân (ví dụ như thời phong kiến, chỉ có vua hoặc hoàng tộc mới có quyền tư hữu) thì việc xâm phạm tài sản của người khác thường bị coi là một tội rất nặng (ví dụ nhiều nước có hình phạt bỏ tù, chặt tay thậm chí tử hình với tội trộm cắp).
"Lịch sử cho thấy điều ngược lại: khi quyền tư hữu tài sản không được bảo vệ, thì quyền lợi của số đông thường trở nên dễ bị tổn thương hơn". Thế đây ko phải vẫn xoay quanh vấn đề tư hữu à, tư hữu mà các bên ko đồng ý thì sinh mâu thuẫn, tranh chấp?
Ý cụ hiểu là phải bỏ tư hữu để bỏ mâu thuẫn, rồi phản bác: " Bản thân bạn có từ bỏ sở hữu cá nhân của bản thân với tất cả những gì bạn đang có bây giờ ?", cụ hiểu thế ai nói lại đc cụ, em là em chịu.
Ý tôi là: kể cả khi tư hữu tài sản là nguyên nhân mâu thuẫn, thì chúng ta cũng không nên loại bỏ quyền tư hữu tài sản, vì thường khi làm thế thì lợi bất cập hại. Nếu muốn hạn chế mâu thuẫn, thì bảo vệ quyền tư hữu tài sản, trừng phạt tội ăn cắp ăn trộm sẽ là giải pháp tốt hơn so với việc không cho cá nhân được sở hữu tài sản nữa.
Ý tôi là: kể cả khi tư hữu tài sản là nguyên nhân mâu thuẫn, thì chúng ta cũng không nên loại bỏ quyền tư hữu tài sản, vì thường khi làm thế thì lợi bất cập hại. Nếu muốn hạn chế mâu thuẫn, thì bảo vệ quyền tư hữu tài sản, trừng phạt tội ăn cắp ăn trộm sẽ là giải pháp tốt hơn so với việc không cho cá nhân được sở hữu tài sản nữa.
Con người từ khi sinh ra đã tư hữu rồi. Thân thể của tôi, Bố Mẹ của tôi, tôi cho rằng.... Nó là bản chất của con người thì lấy gì để loại bỏ nó?
Маруся идет в школу
Đến đây chúng ta có thể rút ra một số điều thuộc về bản chất:
1. Chiến tranh xảy ra là do mâu thuẫn. Mâu thuẫn nảy sinh do tư hữu, còn tư hữu thì còn mâu thuẫn
2. Nước Anh luôn hành xử một cách bề trên, như một con đầu đàn, cứ kẻ nào nhăm nhe đe dọa vị trí số một là Anh sẽ tìm cách đập.
3. Mỹ là một bản "nhân bản" của Anh, và có nhiều đặc tính trội hơn. Mỹ và Anh vì vậy luôn sát cánh bên nhau
4, Bản chất của Tư bản là lợi nhuận (theo ông Rậm râu phát biểu), chính vì vậy sau khi đập Đức xong thì Anh lại không muốn truy cùng diệt tận mà lại muốn tạo điều kiện để Đức cày cuốc, qua đó còn hưởng lợi.
5. Như các Cụ hay nói, không có đồng minh vĩnh viễn chỉ có quyền lợi là vĩnh viễn.
6. Các nước nhỏ không thể trông chờ vào sự bảo vệ của các nước khác, phải tự mình bảo vệ mình.
7. Đối với các nước lớn, các nước nhỏ chỉ là quân cờ, vật trao đổi. Họ sẽ thí đi khi cần phải thí
8. Chia để trị, bài này có vẻ Anh và Mỹ rất thuộc và vận dụng nhuần nhuyễn.
9. Độc lập, tự do chỉ có thể giành lấy bằng sức mạnh, không thể xin xỏ được. Mà có xin thì nó cũng không cho.
10. Chiến tranh không giải quyết được các mâu thuẫn mà nó lại càng làm cho mâu thuẫn thêm trầm trọng
11. Luôn có kẻ hưởng lợi từ chiến tranh.
12. Mỹ là tay buôn chiến tranh số một, luôn biết cách khuấy đục để hưởng lợi, luôn chơi kiểu hai tay.
13. Anh là một kẻ luôn biết cách đổ xăng, đốt nhà người khác
14. Cuộc chiến chiến hào vẫn còn nguyên giá trị của nó cho tó ngày nay
15. Truyền thông luôn là công cụ hữu hiệu để dẫn dắt đám đông. Phương Tây chính là bậc thầy về môn này
Tổng kết hay quá. Áp tất cả vào cuộc chiến hiện tại thấy cái gì cũng đúng mới sợ.


















