@a98@ktqsminh@ngo-rung@phuongminha6@hatam Đúng quy luật, từ phát triển trong quân sự chuyển dần vào dân sự. Cái Nhà máy Obukhov mà bài này nói là công ty con của Almaz-Antey, nhà chế tạo tên lửa phòng không nổi tiếng của Nga. Từ việc sản xuất các xe tải quân sự và tích lũy lợi nhuận tốt từ các hợp đồng cho quân đội trong thời chiến, hãng tận dụng việc các hãng sản xuất xe tải, xe kéo của phương Tây rời khỏi thị trường Nga, từ đó sản xuất một dòng xe tải dân sự. Việc này vừa giúp thúc đẩy quá trình thay thế các công ty nước ngoài, vừa giúp đảm bảo đầu ra bền vững cho dây chuyền
Nga đã đưa vào sản xuất xe tải BAZ dân dụng mới dựa trên xe quân sự
11 tháng 12 năm 2024
Xe tải sẽ được sản xuất tại nhà máy JSC Romanov Nga sẽ đưa vào sản xuất hàng loạt dòng xe tải BAZ dân dụng mới dựa trên xe quân sự. Mikhail Podvyaznikov, giám đốc JSC Obukhovsky Zavod, đã đưa tin về điều này.
Ảnh của TASS Buổi giới thiệu về dòng xe tải mới, được chế tạo trên nền tảng chở hàng mới, đã diễn ra tại triển lãm Comtrans ở Moscow.
Nền tảng chở hàng không được phát triển từ đầu. Nhà máy ô tô Bryansk, nơi có kinh nghiệm sản xuất thiết bị quân sự, đã sử dụng những phát triển này khi tạo ra phiên bản dân sự. Theo ông, quá trình phát triển đã hoàn thành trong thời gian khá ngắn và việc sản xuất xe hàng loạt sẽ bắt đầu trong năm 2025.
Những chiếc xe tải mới sẽ thay thế cho các loại máy kéo và xe ben đã rời khỏi thị trường Nga, chủ yếu là các nhà sản xuất phương Tây. Việc sản xuất những chiếc xe này sẽ được tổ chức tại một doanh nghiệp được thành lập đặc biệt, JSC Romanov, ở St. Petersburg.
(www1.ru)
Các khía cạnh kinh tế của phát triển thiết bị quân sự
16 tháng 1 năm 2025 Vấn đề phát triển công nghệ quân sự vẫn là một trong những vấn đề cấp bách và được thảo luận nhiều nhất hiện nay. Nhiều quốc gia đầu tư nguồn lực đáng kể vào việc phát triển và sản xuất vũ khí và thiết bị quân sự mới nhất, coi đây là yếu tố quan trọng để đảm bảo an ninh quốc gia. Tuy nhiên, quá trình như vậy có nhiều khía cạnh kinh tế cần được phân tích và tính đến cẩn thận.
1. Nghiên cứu và Phát triển: Việc phát triển thiết bị quân sự bắt đầu bằng giai đoạn nghiên cứu và phát triển. Giai đoạn này bao gồm nghiên cứu khoa học cơ bản cũng như phát triển kỹ thuật các khái niệm và công nghệ mới. Để đạt được mức độ sức mạnh quân sự mới, cần phải đầu tư vào các dự án sáng tạo, từ đó thúc đẩy sự phát triển kiến thức khoa học và tiềm năng kỹ thuật của quốc gia.
2. Tiến bộ công nghệ: Công nghệ quân sự là động lực thúc đẩy tiến bộ công nghệ. Nhiều công nghệ được phát triển cho mục đích quân sự có ứng dụng thực tế trong các lĩnh vực dân sự. Ví dụ bao gồm sự phát triển của Internet nhờ ARPANET (mạng đầu tiên được Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ tạo ra), cũng như sự phát triển của GPS, ban đầu được tạo ra để dẫn đường quân sự.
3. Khối lượng sản xuất và việc làm: Sự phát triển trong công nghệ quân sự giúp tăng khối lượng sản xuất và tạo ra việc làm mới. Việc sản xuất vũ khí và thiết bị quân sự đòi hỏi nhiều kỹ năng, từ kỹ sư và nhà thiết kế đến công nhân trên dây chuyền sản xuất. Điều này có thể tác động tích cực đến nền kinh tế của một quốc gia, giảm thất nghiệp và thúc đẩy tăng trưởng kinh tế.
4. Tiềm năng thương mại nước ngoài: Việc tạo ra các mô hình thiết bị quân sự cạnh tranh có thể trở thành nguồn thu nhập thông qua xuất khẩu. Nhiều quốc gia đã bán thành công các sản phẩm phát triển quân sự của mình cho các quốc gia khác, giúp củng cố quan hệ thương mại và tăng thu nhập ngoại hối.
5. Hiệu ứng đổi mới và tác động phụ: Sự phát triển trong công nghệ quân sự thúc đẩy đổi mới trong nhiều lĩnh vực liên quan. Ví dụ bao gồm y học, khoa học vật liệu, năng lượng và hàng không. Các công nghệ được phát triển cho mục đích quân sự có thể dẫn đến các sản phẩm và dịch vụ mới, cải thiện chất lượng cuộc sống của mọi người.
6. Chi phí ngân sách: Tuy nhiên, cần nhớ rằng việc phát triển và sản xuất thiết bị quân sự đòi hỏi chi phí ngân sách rất lớn. Việc liên tục cập nhật và hiện đại hóa kho vũ khí có thể gây áp lực nghiêm trọng lên tài chính công. Ví dụ, các chương trình phát triển máy bay chiến đấu hoặc xe tăng mới có thể đòi hỏi khoản đầu tư lên tới hàng tỷ đô la.
7. Hiệu ứng thay thế: Việc tài trợ cho phát triển công nghệ quân sự có thể dẫn đến hiệu ứng thay thế, trong đó các khoản tiền được phân bổ cho nhu cầu quân sự bị lấy đi khỏi các lĩnh vực quan trọng khác như giáo dục, chăm sóc sức khỏe hoặc các chương trình xã hội. Điều này có thể gây ra sự bất mãn của công chúng và gây ra hậu quả tiêu cực lâu dài.
8. Vai trò địa chính trị: Sự phát triển của công nghệ quân sự cũng ảnh hưởng đến bức tranh địa chính trị của thế giới. Sự hiện diện của công nghệ quân sự mạnh mẽ có thể làm tăng vị thế và ảnh hưởng của một quốc gia trên trường thế giới, giúp củng cố vị thế của quốc gia đó trong quan hệ quốc tế.
9. Các khía cạnh đạo đức: Việc phát triển và sản xuất thiết bị quân sự cũng đặt ra các vấn đề về đạo đức. Việc sử dụng vũ lực hủy diệt có thể dẫn đến mất mát của nhiều sinh mạng vô tội, điều này làm nảy sinh những vấn đề đạo đức nghiêm trọng và những câu hỏi về chi phí an ninh quốc gia.
10. Tính bền vững và tái chế: Khi thiết bị quân sự trở nên lỗi thời hoặc ngừng hoạt động, vấn đề xử lý sẽ nảy sinh. Quản lý hiệu quả chất thải thiết bị quân sự là điều quan trọng đối với việc bảo vệ môi trường và phát triển bền vững.
Kết luận:
Sự phát triển của công nghệ quân sự có nhiều khía cạnh kinh tế ảnh hưởng đến ngân sách quốc gia, tiềm năng đổi mới, thương mại, việc làm và địa chính trị. Việc hiểu được mối quan hệ phức tạp giữa các khía cạnh này rất quan trọng để đưa ra quyết định sáng suốt về hướng phát triển công nghệ quân sự phù hợp với lợi ích của an ninh quốc gia và phúc lợi công cộng.
Tản mạn cuối tuần: Tôi không hiểu nổi, bạn nào biết, xin chia sẻ!
RIA Novosti trưa hôm nay, 01/02, đưa tin: Năm 2024 Nga đã tăng gấp đôi khối lượng nhập khẩu các loại bún khô khác nhau từ Hàn Quốc, tổng cộng kim ngạch nhập khẩu đạt 30,1 triệu USD, đạt mức kỷ lục trong 20 năm qua.
RIA Novosti phát hiện ra điều này sau khi nghiên cứu dữ liệu từ các cơ quan thống kê địa phương. Mặt hàng nhập khẩu từ Hàn Quốc chủ yếu là các loại mì ăn liền, tổng giá trị 27,5 triệu USD. Đồng thời, các tỉnh thành ở Nga cũng nhập khẩu hủ tiếu, bánh bao khô và các sản phẩm tương tự khác với tổng giá trị 2,1 triệu USD, các sản phẩm này được chế biến bằng nhiều loại nguyên liệu khác nhau, chẳng hạn như trứng, gạo, đậu và ngô.
Hàn Quốc, vốn không thân cận gì với Nga, mà chiếm lĩnh thị trường sinh hoạt thông thường ở Nga rộng khắp như vậy và họ kiếm được lợi nhuận cũng không nhỏ. Tại sao Việt Nam ta, cũng là đất nước có nền sản xuất nông sản thực phẩm phát triển, có lịch sử gắn bó với Liên Xô và Nga, với rất nhiều người am hiểu xã hội Nga, mà lại bỏ qua cơ hội rất "thuân tay" và có lợi cho mình như việc này?
Trong mọi lĩnh vực kinh tế, vấn đề đầu tiên là hiểu biết và nhận thức về tầm quan trọng của công việc. Nhìn lại, công nghệ sản xuất các loại bún khô và mì ăn liền hoàn toàn không phức tạp. Việc tổ chức các xí nghiệp, không cần phải có quy mô lớn, để chế biến và xuất khẩu các sản phẩm này sang Nga là việc làm trong tầm tay của nhiều doanh nghiệp Việt Nam. Hơn nữa, bản thân họ cũng hiểu rõ giá trị việc làm của mình khi người dân Nga thường xuyên nhớ đến công sức của người Việt qua những món ăn hàng ngày.
Còn về nhận thức giá trị của công việc, nhiều người Việt biết rất rõ, đơn cử một ví dụ về mì ăn liền mà tôi đã chứng kiến. Tỷ phú giàu nhất Việt Nam bây giờ là Phạm Nhật Vượng, năm 91 còn buôn bán nhỏ dạng "mua đi bán lại" ở Mátxcơva, sau đó đến lập nhà hàng ở Kharkov, trong khi đó tôi đến Kherson để thành lập chi nhánh của Công ty liên doanh "VINARUS" do tôi làm Giám đốc, là một trong 3 công ty liên doanh Việt-Xô lúc đó ở Liên Xô. (Việc này có anh Trần Đức Tựa, Trưởng vùng ở Kherson lúc đo, sau này là Bí thư đảng ủy Hội đồng hương người Việt ở Kharkov biết rõ và giúp tôi trong gần 1 năm). Khoảng dăm năm sau, Phạm Nhật Vượng lập nhà máy sản xuất mì ăn liền ở Kharkov, cung cấp sản phẩm không chỉ ở Ukraina mà còn ở vài nước lân cận. Đấy, sau hơn chục năm, mì ăn liền đã đem lại cho ông ấy một gia tài kếch xù như vậy!
Vấn đề thứ hai là công tác tổ chức. Tôi nghĩ, đây là việc rất thuận tay với Việt Nam ta vì rất nhiều doanh nghiệp Việt Nam giàu kinh nghiệm về mảng kinh doanh này, và họ có thể làm được công việc sản xuất và xuất khẩu kể cả khi gặp nhiều khó khăn về tài chính và thời vụ nông sản. Thêm vào đó, dân ta vốn cần cù chịu khó, sẵn sàng làm việc với mức lương vừa phải, không cần cao như ở Hàn Quốc hoặc Nhật Bản.
Vậy thì vấn đề là ở chỗ nào? Chẳng lẽ các doanh nghiệp của ta quen làm theo chỉ thị từ trên ban xuống nên thiếu sự năng động trong kinh thế thế giới? Họ không thể chủ động trong việc đẩy mạnh các quan hệ hợp tác kinh tế Việt-Nga ở quy mộ các công ty bình thường trong khi các ý định và dự án hợp tác với Nga tầm cao như xây dựng hệ thống tàu điện ngầm ở TP HCM hoặc nhà máy ĐHN Ninh Thuận vẫn còn nằm trên giấy?
Hay khó khăn là ở cầu nối khi các doanh nghiệp Việt Nam chuyên về các loại bún khô và mì ăn liền không tìm được các đối tác của Nga để làm ăn lâu dài? Tôi nghĩ đây không phải là lý do vì không ít người Việt có nhiều kinh nghiệm trong việc này, ví dụ bản thân tôi hàng chục năm trước làm trung gian cho mấy công ty lớn về cà phê và hạt tiêu xuất khẩu sang Nga và các nước Liên Xô cũ, và gần đây nhất, đang giúp mấy công ty lớn của Nga xuất khẩu cá và thủy đặc sản của vùng Viễn Đông sang Việt Nam.
Vậy thì nguyên nhân vấn đề này là ở đâu? Ai hiểu được hoặc hình dung ra, xin chia sẻ! Biết đâu những suy nghĩ của chúng ta ở đây sẽ là động lực để một số người Việt có khả năng và thuận tay trong lĩnh vực này nắm bắt được bản chất sự việc và giành được vị trí xứng đáng ở thị trường bún khô và mì ăn liền ở Nga trong dăm năm tới.
@a98@hatam Lý do chậm tiến độ hóa ra là ở đây. Trả tiền cho nhân viên người Thổ Nhĩ Kỳ mà cũng phải thông qua ngân hàng Mỹ
Rosatom mong đợi được trả lại số tiền bị đóng băng tại ngân hàng JPMorgan để xây dựng Nhà máy điện hạt nhân Akkuyu Ngày 3 tháng 2 năm 2025
Bộ Tư pháp Hoa Kỳ giữ lại tiền cho Nhà máy điện hạt nhân Akkuyu Tập đoàn nhà nước Rosatom mong đợi được trả lại số tiền cho Nhà máy điện hạt nhân Akkuyu, vốn tạm thời bị chặn do áp lực bên ngoài. Thông tin này được dịch vụ báo chí của công ty nêu rõ.
Hình ảnh Nhà máy điện hạt nhân Akkuyu
Theo Rosatom, tất cả các khoản tiền trước đây được chuyển cho Thổ Nhĩ Kỳ đều được chuyển riêng cho việc xây dựng nhà máy, thanh toán cho các nhà thầu và nghĩa vụ xã hội. Tập đoàn bày tỏ sự tin tưởng vào việc giải quyết nhanh chóng tình hình với các tài sản bị đóng băng, cũng được lên kế hoạch chuyển vào việc hoàn thành cơ sở.
Đối với số tiền bị trì hoãn một cách bất công dưới sự tác động của bên thứ ba, chúng tôi hy vọng tình hình này sẽ được giải quyết, sau đó các khoản tiền cũng sẽ được chuyển hướng độc quyền cho mục đích thực hiện dự án, tiếp tục xây dựng và thực hiện tất cả các khoản thanh toán bắt buộc — Rosatom Press Service
Trước đó, tờ Wall Street Journal đưa tin rằng phía Nga đã cố gắng chuyển năm tỷ đô la để xây dựng Nhà máy điện hạt nhân Akkuyu thông qua các ngân hàng Mỹ là JPMorgan và Citi. Bộ Tư pháp Hoa Kỳ đã đóng băng 2 tỷ đô la từ Nga vào các tài khoản tại JPMorgan.
Mỹ đang cay cú, phong toả 2 tỷ USD của Rosatom Nga tại ngân hàng JP Morgan của Mỹ, mà Nga dùng để trả lương cho các công nhân viên địa phương Thổ Nhĩ Kỳ tham gia xây nhà máy điện hạt nhân của Nga tại Thổ. Dự kiến đến năm 2026 Nga sẽ xong nhà máy này nên đang tìm cách gây áp lực lên Nga đấy. Dĩ nhiên, 2 tỷ USD này khó mà có thể ngăn được Nga hoàn thành dự án, có điều nó có thêm đòn bẩy cho Mỹ đàm phán với Nga trong các vấn đề khác (ít nhất là Mỹ nghĩ vậy), nhưng nó cũng khiến Nga phải cảnh giác hơn khi đàm phán xây dựng nhà máy điện hạt nhân của mình ở nước khác, và nó cũng làm phức tạp hơn trong quá trình đàm phán này của Nga với khách hàng tương lai, bởi vì 2 tỷ USD này có lẽ là phương thức thanh toán theo yêu cầu của một hoặc một số nhà thầu phụ địa phương nào đó của Thổ. Sau này, nếu Nga đàm phán với VN hay ai đó xây nhà máy điện hạt nhân, thì mọi phương thức thanh toán với VN hay các nhà thầu VN không thể qua hệ thống USD được
Phía Rosatom thì có vẻ tự tin là sẽ lấy lại được 2 tỷ này. Điều này có lý nhất định vì họ không nằm trong danh sách trừng phạt, và nếu họ vẫn hoàn thành dự án, thì việc phong toả này là vô ích và có thể lấy lại được
Bài của bác Hà Huy Thành
Tổng thống Donald Trump đã yêu cầu tập đoàn tài chính Mỹ JP Morgan đóng băng tài sản trị giá 2 tỷ đô-la mà tập đoàn Rosatom của Nga sử dụng để đảm bảo việc xây dựng nhà máy điện hạt nhân Akkuyu ở Thổ Nhĩ Kỳ. Bản chất của hành động này là thế nào? Rõ ràng là hành động này thể hiện sự tụt hậu đến mức không thể cạnh tranh bình đẳng của ngành công nghiệp hạt nhân Hoa Kỳ so với tập đoàn Rosatom của Nga, khiến họ phải sử dụng đến biện pháp được ưa chuộng nhất của mình là “chơi bẩn”. Hiện tại, cơ cấu năng lượng của Thổ Nhĩ Kỳ dựa trên ba yếu tố chính là than, dầu và khí đốt tự nhiên. Trong cơ cấu này thì điện than là 28%, điện dầu là 29%, điện khí là 33%, các loại khác chiếm 10%. Tổng công suất phát điện là khoảng 100GW. Để đảm bảo an ninh năng lượng, cho đến năm 2045, Thổ Nhĩ Kỳ dự kiến loại bỏ hoàn toàn điện than và đưa điện hạt nhân đạt mức 30% trong cơ cấu năng lượng. Kế hoạch của họ là xây dựng 3 nhà máy điện hạt nhân là Akkuyu, Sinop và Istanbul với tổng số 20 lò phản ứng khi hoàn thành ở giai đoạn cuối cùng (Akkuyu = 08, Sinop = 06 và Istanbul = 06). Nhà máy ĐHN Akkuyu đang được Rosatom xây dựng, Hoa Kỳ hy vọng 2 nhà máy còn lại sẽ được trao cho các tập đoàn Westinghouse của Mỹ, Orano SA của Pháp và Hitachi của Nhật Bản. Nhà máy ĐHN Akkuyu được khởi công vào tháng 4/2018 và dự kiến hoàn thành toàn bộ vào năm 2026, là dự án đầu tiên trên thế giới mà một quốc gia xây dựng một nhà máy điện hạt nhân trên lãnh thổ của mình nhưng nó lại thuộc về một quốc gia khác. Akkuyu thuộc sở hữu của tập đoàn Rosatom, và Thổ Nhĩ Kỳ sẽ mua toàn bộ lượng điện được sản xuất tại đây trong tương lai. Nghĩa là người Nga không chỉ đảm nhiệm việc xây dựng nhà máy mà còn đảm nhiệm việc vận hành trong suốt vòng đời của nhà máy, và cuối cùng là đưa nó về trạng thái ngừng hoạt động hoàn toàn. Trong giai đoạn đầu Rosatom sẽ xây dựng bốn tổ máy phát điện với lò phản ứng VVER-1200, với tổng chi phí là 22 tỷ đô-la, trong số đó có 2 tỷ đô-la được chuyển thông qua JP Morgan. Hai tổ máy đầu tiên sẽ được đưa vào vận hành vào tháng 6/2025. Ngoài Thổ Nhĩ Kỳ, hiện tại Rosatom đang thực hiện các dự án ĐHN tại nhiều quốc gia khác nhau: - Bangladesh: Nhà máy ĐHN Rooppur nằm trên bờ sông Hằng ở Pabna, với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 12 tỷ đô-la; - Belarus: Nhà máy ĐHN Grodno với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 10 tỷ đô-la; - Hungary: Nhà máy ĐHN Paks-2 với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 12,5 tỷ đô-la; - Ai Cập: Nhà máy ĐHN El-Dabaa với 4 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 30 tỷ đô-la; - Ấn Độ: Nhà máy ĐHN Kudankulam với 2 lò phản ứng VVER-1000, trị giá 7,2 tỷ đô-la; - Iran: Nhà máy ĐHN Bushehr với 2 lò phản ứng VVER-1000, trị giá 9,2 tỷ đô-la; - Trung Quốc: Nhà máy ĐHN Thiên Loan và Xudapu, với tổng số 8 lò phản ứng VVER-1200. Tháng 11/2024, một cuộc đấu thầu công khai đã được tổ chức cho dự án nhà máy ĐHN Sinop và Istanbul. Liên doanh Nhật-Pháp (Mitsubishi Heavy Industries, Framatome Orano SA) và tập đoàn Westinghouse của Mỹ đã nộp đơn xin tham gia. Mức giá mà họ đưa ra cho việc xây dựng 4 tổ máy hoàn chỉnh với tổng công suất 4GW lần lượt là 48 tỷ đô-la và 50 tỷ đô-la, thời gian xây dựng là 20 – 22 năm. Ankara hơi bối rối về mức chi phí và tiến độ xây dựng như vậy, và thế là họ chuyển sang đề nghị Rosatom làm luôn cho nhanh, rẻ, mạnh và an toàn. Erdogan đã chính thức tuyên bố rằng Rosatom của Nga sẽ xây dựng tất cả các nhà máy ĐHN tại nước này. Nhân tiện, hai lò phản ứng mới ở Georgia (Hoa Kỳ) do Westinghouse xây dựng (Vogtle-3 và Vogtle-4) đã phải mất 17 năm và tốn 38 tỷ đô-la. Người Pháp cũng đang xây dựng mới ở nước họ 2 lò phản ứng mới theo công nghệ giống như ở Hoa Kỳ, nhưng với mức giá khiêm tốn hơn một chút: 36 tỷ đô-la. Như vậy có thể thấy các tập đoàn mạnh nhất của Hoa Kỳ, Pháp, Nhật đã thất bại tuyệt đối trước Rosatom trong cuộc cạnh tranh lành mạnh. Nhưng Hoa Kỳ có lý lẽ của họ, họ cho rằng tất cả các sản phẩm được dán nhãn “Made in USA” đều là tốt nhất và đó là lý do tại sao chúng có giá cao như vậy. Họ không cam chịu thất bại nên quyết định đóng băng 2 tỷ đô-la của Nga tại JP Morgan để “trả thù”. Tất nhiên là 2 tỷ đô-la này không có ý nghĩa lớn, và Akkuyu vẫn sẽ được hoàn thành theo kế hoạch. Ngoài Akkuyu, Rosatom còn có danh mục các dự án đang thực hiện ở Bangladesh, Ai Cập, Trung Quốc, Ấn Độ, Hungari… và có đủ nguồn lực để bù đắp cho các khoản tiền bị đóng băng tại JPMorgan. Nhưng ngay cả khi hai tỷ đô-la bị kẹt lại trong ngân hàng của Mỹ, thì nó cũng có thể được coi là một khoản đầu tư vào chiến dịch quảng cáo tuyệt vời cho chương trình hạt nhân của Nga, do đích thân Hoa Kỳ thực hiện.
Mỹ đang cay cú, phong toả 2 tỷ USD của Rosatom Nga tại ngân hàng JP Morgan của Mỹ, mà Nga dùng để trả lương cho các công nhân viên địa phương Thổ Nhĩ Kỳ tham gia xây nhà máy điện hạt nhân của Nga tại Thổ. Dự kiến đến năm 2026 Nga sẽ xong nhà máy này nên đang tìm cách gây áp lực lên Nga đấy. Dĩ nhiên, 2 tỷ USD này khó mà có thể ngăn được Nga hoàn thành dự án, có điều nó có thêm đòn bẩy cho Mỹ đàm phán với Nga trong các vấn đề khác (ít nhất là Mỹ nghĩ vậy), nhưng nó cũng khiến Nga phải cảnh giác hơn khi đàm phán xây dựng nhà máy điện hạt nhân của mình ở nước khác, và nó cũng làm phức tạp hơn trong quá trình đàm phán này của Nga với khách hàng tương lai, bởi vì 2 tỷ USD này có lẽ là phương thức thanh toán theo yêu cầu của một hoặc một số nhà thầu phụ địa phương nào đó của Thổ. Sau này, nếu Nga đàm phán với VN hay ai đó xây nhà máy điện hạt nhân, thì mọi phương thức thanh toán với VN hay các nhà thầu VN không thể qua hệ thống USD được
Phía Rosatom thì có vẻ tự tin là sẽ lấy lại được 2 tỷ này. Điều này có lý nhất định vì họ không nằm trong danh sách trừng phạt, và nếu họ vẫn hoàn thành dự án, thì việc phong toả này là vô ích và có thể lấy lại được
Bài của bác Hà Huy Thành
Tổng thống Donald Trump đã yêu cầu tập đoàn tài chính Mỹ JP Morgan đóng băng tài sản trị giá 2 tỷ đô-la mà tập đoàn Rosatom của Nga sử dụng để đảm bảo việc xây dựng nhà máy điện hạt nhân Akkuyu ở Thổ Nhĩ Kỳ. Bản chất của hành động này là thế nào? Rõ ràng là hành động này thể hiện sự tụt hậu đến mức không thể cạnh tranh bình đẳng của ngành công nghiệp hạt nhân Hoa Kỳ so với tập đoàn Rosatom của Nga, khiến họ phải sử dụng đến biện pháp được ưa chuộng nhất của mình là “chơi bẩn”. Hiện tại, cơ cấu năng lượng của Thổ Nhĩ Kỳ dựa trên ba yếu tố chính là than, dầu và khí đốt tự nhiên. Trong cơ cấu này thì điện than là 28%, điện dầu là 29%, điện khí là 33%, các loại khác chiếm 10%. Tổng công suất phát điện là khoảng 100GW. Để đảm bảo an ninh năng lượng, cho đến năm 2045, Thổ Nhĩ Kỳ dự kiến loại bỏ hoàn toàn điện than và đưa điện hạt nhân đạt mức 30% trong cơ cấu năng lượng. Kế hoạch của họ là xây dựng 3 nhà máy điện hạt nhân là Akkuyu, Sinop và Istanbul với tổng số 20 lò phản ứng khi hoàn thành ở giai đoạn cuối cùng (Akkuyu = 08, Sinop = 06 và Istanbul = 06). Nhà máy ĐHN Akkuyu đang được Rosatom xây dựng, Hoa Kỳ hy vọng 2 nhà máy còn lại sẽ được trao cho các tập đoàn Westinghouse của Mỹ, Orano SA của Pháp và Hitachi của Nhật Bản. Nhà máy ĐHN Akkuyu được khởi công vào tháng 4/2018 và dự kiến hoàn thành toàn bộ vào năm 2026, là dự án đầu tiên trên thế giới mà một quốc gia xây dựng một nhà máy điện hạt nhân trên lãnh thổ của mình nhưng nó lại thuộc về một quốc gia khác. Akkuyu thuộc sở hữu của tập đoàn Rosatom, và Thổ Nhĩ Kỳ sẽ mua toàn bộ lượng điện được sản xuất tại đây trong tương lai. Nghĩa là người Nga không chỉ đảm nhiệm việc xây dựng nhà máy mà còn đảm nhiệm việc vận hành trong suốt vòng đời của nhà máy, và cuối cùng là đưa nó về trạng thái ngừng hoạt động hoàn toàn. Trong giai đoạn đầu Rosatom sẽ xây dựng bốn tổ máy phát điện với lò phản ứng VVER-1200, với tổng chi phí là 22 tỷ đô-la, trong số đó có 2 tỷ đô-la được chuyển thông qua JP Morgan. Hai tổ máy đầu tiên sẽ được đưa vào vận hành vào tháng 6/2025. Ngoài Thổ Nhĩ Kỳ, hiện tại Rosatom đang thực hiện các dự án ĐHN tại nhiều quốc gia khác nhau: - Bangladesh: Nhà máy ĐHN Rooppur nằm trên bờ sông Hằng ở Pabna, với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 12 tỷ đô-la; - Belarus: Nhà máy ĐHN Grodno với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 10 tỷ đô-la; - Hungary: Nhà máy ĐHN Paks-2 với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 12,5 tỷ đô-la; - Ai Cập: Nhà máy ĐHN El-Dabaa với 4 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 30 tỷ đô-la; - Ấn Độ: Nhà máy ĐHN Kudankulam với 2 lò phản ứng VVER-1000, trị giá 7,2 tỷ đô-la; - Iran: Nhà máy ĐHN Bushehr với 2 lò phản ứng VVER-1000, trị giá 9,2 tỷ đô-la; - Trung Quốc: Nhà máy ĐHN Thiên Loan và Xudapu, với tổng số 8 lò phản ứng VVER-1200. Tháng 11/2024, một cuộc đấu thầu công khai đã được tổ chức cho dự án nhà máy ĐHN Sinop và Istanbul. Liên doanh Nhật-Pháp (Mitsubishi Heavy Industries, Framatome Orano SA) và tập đoàn Westinghouse của Mỹ đã nộp đơn xin tham gia. Mức giá mà họ đưa ra cho việc xây dựng 4 tổ máy hoàn chỉnh với tổng công suất 4GW lần lượt là 48 tỷ đô-la và 50 tỷ đô-la, thời gian xây dựng là 20 – 22 năm. Ankara hơi bối rối về mức chi phí và tiến độ xây dựng như vậy, và thế là họ chuyển sang đề nghị Rosatom làm luôn cho nhanh, rẻ, mạnh và an toàn. Erdogan đã chính thức tuyên bố rằng Rosatom của Nga sẽ xây dựng tất cả các nhà máy ĐHN tại nước này. Nhân tiện, hai lò phản ứng mới ở Georgia (Hoa Kỳ) do Westinghouse xây dựng (Vogtle-3 và Vogtle-4) đã phải mất 17 năm và tốn 38 tỷ đô-la. Người Pháp cũng đang xây dựng mới ở nước họ 2 lò phản ứng mới theo công nghệ giống như ở Hoa Kỳ, nhưng với mức giá khiêm tốn hơn một chút: 36 tỷ đô-la. Như vậy có thể thấy các tập đoàn mạnh nhất của Hoa Kỳ, Pháp, Nhật đã thất bại tuyệt đối trước Rosatom trong cuộc cạnh tranh lành mạnh. Nhưng Hoa Kỳ có lý lẽ của họ, họ cho rằng tất cả các sản phẩm được dán nhãn “Made in USA” đều là tốt nhất và đó là lý do tại sao chúng có giá cao như vậy. Họ không cam chịu thất bại nên quyết định đóng băng 2 tỷ đô-la của Nga tại JP Morgan để “trả thù”. Tất nhiên là 2 tỷ đô-la này không có ý nghĩa lớn, và Akkuyu vẫn sẽ được hoàn thành theo kế hoạch. Ngoài Akkuyu, Rosatom còn có danh mục các dự án đang thực hiện ở Bangladesh, Ai Cập, Trung Quốc, Ấn Độ, Hungari… và có đủ nguồn lực để bù đắp cho các khoản tiền bị đóng băng tại JPMorgan. Nhưng ngay cả khi hai tỷ đô-la bị kẹt lại trong ngân hàng của Mỹ, thì nó cũng có thể được coi là một khoản đầu tư vào chiến dịch quảng cáo tuyệt vời cho chương trình hạt nhân của Nga, do đích thân Hoa Kỳ thực hiện.
Đọc bài của cụ Hà Huy Thành thì số 2 tỷ đô này là số tiền "bảo đảm xây dựng NPP", có nghĩa là bảo lãnh HĐ thôi. Cho đến khi HĐ hoàn thành, thanh lý kết thúc HĐ sẽ giao lại cho chủ đầu tư, số tiền bảo lãnh thực hiện HĐ sẽ hoàn trả cho bên bán (Rosatom).
Còn Thổ và Rosatom chọn hình thức làm chủ, xây dựng và vận hành thì là một dạng vốn có trong các dự án điện lớn, bao gồm EPC là thầu thiết kế mua sắm và xây dựng (kiểu chìa kháo trao tay), BOT là xây dựng vận hành và chuyển giao (sau khoảng 25-30 năm) và BOO là Xây dựng, vận hành và làm chủ, chỉ bán điện cho bên mua.
Ở xứ ta, các dự án điện dạng BOT cũng có. Ngoài ra còn có dạng IPP, là dự án nhà máy điện độc lập, nó hoàn toàn độc lập với hệ thống điện quốc gia, nói chung dạng IPP cũng gần với BOT.
Mỹ đang cay cú, phong toả 2 tỷ USD của Rosatom Nga tại ngân hàng JP Morgan của Mỹ, mà Nga dùng để trả lương cho các công nhân viên địa phương Thổ Nhĩ Kỳ tham gia xây nhà máy điện hạt nhân của Nga tại Thổ. Dự kiến đến năm 2026 Nga sẽ xong nhà máy này nên đang tìm cách gây áp lực lên Nga đấy. Dĩ nhiên, 2 tỷ USD này khó mà có thể ngăn được Nga hoàn thành dự án, có điều nó có thêm đòn bẩy cho Mỹ đàm phán với Nga trong các vấn đề khác (ít nhất là Mỹ nghĩ vậy), nhưng nó cũng khiến Nga phải cảnh giác hơn khi đàm phán xây dựng nhà máy điện hạt nhân của mình ở nước khác, và nó cũng làm phức tạp hơn trong quá trình đàm phán này của Nga với khách hàng tương lai, bởi vì 2 tỷ USD này có lẽ là phương thức thanh toán theo yêu cầu của một hoặc một số nhà thầu phụ địa phương nào đó của Thổ. Sau này, nếu Nga đàm phán với VN hay ai đó xây nhà máy điện hạt nhân, thì mọi phương thức thanh toán với VN hay các nhà thầu VN không thể qua hệ thống USD được
Phía Rosatom thì có vẻ tự tin là sẽ lấy lại được 2 tỷ này. Điều này có lý nhất định vì họ không nằm trong danh sách trừng phạt, và nếu họ vẫn hoàn thành dự án, thì việc phong toả này là vô ích và có thể lấy lại được
Bài của bác Hà Huy Thành
Tổng thống Donald Trump đã yêu cầu tập đoàn tài chính Mỹ JP Morgan đóng băng tài sản trị giá 2 tỷ đô-la mà tập đoàn Rosatom của Nga sử dụng để đảm bảo việc xây dựng nhà máy điện hạt nhân Akkuyu ở Thổ Nhĩ Kỳ. Bản chất của hành động này là thế nào? Rõ ràng là hành động này thể hiện sự tụt hậu đến mức không thể cạnh tranh bình đẳng của ngành công nghiệp hạt nhân Hoa Kỳ so với tập đoàn Rosatom của Nga, khiến họ phải sử dụng đến biện pháp được ưa chuộng nhất của mình là “chơi bẩn”. Hiện tại, cơ cấu năng lượng của Thổ Nhĩ Kỳ dựa trên ba yếu tố chính là than, dầu và khí đốt tự nhiên. Trong cơ cấu này thì điện than là 28%, điện dầu là 29%, điện khí là 33%, các loại khác chiếm 10%. Tổng công suất phát điện là khoảng 100GW. Để đảm bảo an ninh năng lượng, cho đến năm 2045, Thổ Nhĩ Kỳ dự kiến loại bỏ hoàn toàn điện than và đưa điện hạt nhân đạt mức 30% trong cơ cấu năng lượng. Kế hoạch của họ là xây dựng 3 nhà máy điện hạt nhân là Akkuyu, Sinop và Istanbul với tổng số 20 lò phản ứng khi hoàn thành ở giai đoạn cuối cùng (Akkuyu = 08, Sinop = 06 và Istanbul = 06). Nhà máy ĐHN Akkuyu đang được Rosatom xây dựng, Hoa Kỳ hy vọng 2 nhà máy còn lại sẽ được trao cho các tập đoàn Westinghouse của Mỹ, Orano SA của Pháp và Hitachi của Nhật Bản. Nhà máy ĐHN Akkuyu được khởi công vào tháng 4/2018 và dự kiến hoàn thành toàn bộ vào năm 2026, là dự án đầu tiên trên thế giới mà một quốc gia xây dựng một nhà máy điện hạt nhân trên lãnh thổ của mình nhưng nó lại thuộc về một quốc gia khác. Akkuyu thuộc sở hữu của tập đoàn Rosatom, và Thổ Nhĩ Kỳ sẽ mua toàn bộ lượng điện được sản xuất tại đây trong tương lai. Nghĩa là người Nga không chỉ đảm nhiệm việc xây dựng nhà máy mà còn đảm nhiệm việc vận hành trong suốt vòng đời của nhà máy, và cuối cùng là đưa nó về trạng thái ngừng hoạt động hoàn toàn. Trong giai đoạn đầu Rosatom sẽ xây dựng bốn tổ máy phát điện với lò phản ứng VVER-1200, với tổng chi phí là 22 tỷ đô-la, trong số đó có 2 tỷ đô-la được chuyển thông qua JP Morgan. Hai tổ máy đầu tiên sẽ được đưa vào vận hành vào tháng 6/2025. Ngoài Thổ Nhĩ Kỳ, hiện tại Rosatom đang thực hiện các dự án ĐHN tại nhiều quốc gia khác nhau: - Bangladesh: Nhà máy ĐHN Rooppur nằm trên bờ sông Hằng ở Pabna, với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 12 tỷ đô-la; - Belarus: Nhà máy ĐHN Grodno với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 10 tỷ đô-la; - Hungary: Nhà máy ĐHN Paks-2 với 2 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 12,5 tỷ đô-la; - Ai Cập: Nhà máy ĐHN El-Dabaa với 4 lò phản ứng VVER-1200, trị giá 30 tỷ đô-la; - Ấn Độ: Nhà máy ĐHN Kudankulam với 2 lò phản ứng VVER-1000, trị giá 7,2 tỷ đô-la; - Iran: Nhà máy ĐHN Bushehr với 2 lò phản ứng VVER-1000, trị giá 9,2 tỷ đô-la; - Trung Quốc: Nhà máy ĐHN Thiên Loan và Xudapu, với tổng số 8 lò phản ứng VVER-1200. Tháng 11/2024, một cuộc đấu thầu công khai đã được tổ chức cho dự án nhà máy ĐHN Sinop và Istanbul. Liên doanh Nhật-Pháp (Mitsubishi Heavy Industries, Framatome Orano SA) và tập đoàn Westinghouse của Mỹ đã nộp đơn xin tham gia. Mức giá mà họ đưa ra cho việc xây dựng 4 tổ máy hoàn chỉnh với tổng công suất 4GW lần lượt là 48 tỷ đô-la và 50 tỷ đô-la, thời gian xây dựng là 20 – 22 năm. Ankara hơi bối rối về mức chi phí và tiến độ xây dựng như vậy, và thế là họ chuyển sang đề nghị Rosatom làm luôn cho nhanh, rẻ, mạnh và an toàn. Erdogan đã chính thức tuyên bố rằng Rosatom của Nga sẽ xây dựng tất cả các nhà máy ĐHN tại nước này. Nhân tiện, hai lò phản ứng mới ở Georgia (Hoa Kỳ) do Westinghouse xây dựng (Vogtle-3 và Vogtle-4) đã phải mất 17 năm và tốn 38 tỷ đô-la. Người Pháp cũng đang xây dựng mới ở nước họ 2 lò phản ứng mới theo công nghệ giống như ở Hoa Kỳ, nhưng với mức giá khiêm tốn hơn một chút: 36 tỷ đô-la. Như vậy có thể thấy các tập đoàn mạnh nhất của Hoa Kỳ, Pháp, Nhật đã thất bại tuyệt đối trước Rosatom trong cuộc cạnh tranh lành mạnh. Nhưng Hoa Kỳ có lý lẽ của họ, họ cho rằng tất cả các sản phẩm được dán nhãn “Made in USA” đều là tốt nhất và đó là lý do tại sao chúng có giá cao như vậy. Họ không cam chịu thất bại nên quyết định đóng băng 2 tỷ đô-la của Nga tại JP Morgan để “trả thù”. Tất nhiên là 2 tỷ đô-la này không có ý nghĩa lớn, và Akkuyu vẫn sẽ được hoàn thành theo kế hoạch. Ngoài Akkuyu, Rosatom còn có danh mục các dự án đang thực hiện ở Bangladesh, Ai Cập, Trung Quốc, Ấn Độ, Hungari… và có đủ nguồn lực để bù đắp cho các khoản tiền bị đóng băng tại JPMorgan. Nhưng ngay cả khi hai tỷ đô-la bị kẹt lại trong ngân hàng của Mỹ, thì nó cũng có thể được coi là một khoản đầu tư vào chiến dịch quảng cáo tuyệt vời cho chương trình hạt nhân của Nga, do đích thân Hoa Kỳ thực hiện.
Đọc bài của cụ Hà Huy Thành thì số 2 tỷ đô này là số tiền "bảo đảm xây dựng NPP", có nghĩa là bảo lãnh HĐ thôi. Cho đến khi HĐ hoàn thành, thanh lý kết thúc HĐ sẽ giao lại cho chủ đầu tư, số tiền bảo lãnh thực hiện HĐ sẽ hoàn trả cho bên bán (Rosatom).
Còn Thổ và Rosatom chọn hình thức làm chủ, xây dựng và vận hành thì là một dạng vốn có trong các dự án điện lớn, bao gồm EPC là thầu thiết kế mua sắm và xây dựng (kiểu chìa kháo trao tay), BOT là xây dựng vận hành và chuyển giao (sau khoảng 25-30 năm) và BOO là Xây dựng, vận hành và làm chủ, chỉ bán điện cho bên mua.
Ở xứ ta, các dự án điện dạng BOT cũng có. Ngoài ra còn có dạng IPP, là dự án nhà máy điện độc lập, nó hoàn toàn độc lập với hệ thống điện quốc gia, nói chung dạng IPP cũng gần với BOT.
Trong ngành điện hạt nhân, đây là dự án BOO đầu tiên trên thế giới
Các bạn Nga làm kinh doanh ô tô cá nhân ở Việt Nam à? E là hơi bị khó đấy. Nga chủ yếu có thể cạnh tranh ở dòng xe off-road, các loại xe chuyên dụng như xe bus, xe bán tải, xe tải, xe van, xe chở khách cỡ lớn, ... chứ xe ô tô cá nhân thì hơi khó.
Không biết các bạn ấy có vượt qua nổi các thủ tục hành chính để vào thị trường không?
Ngày 21/11, Phó Thủ tướng Chính phủ Bùi Thanh Sơn ký Quyết định số 20/2024/QĐ-TTg hướng dẫn thực hiện Nghị định thư giữa Chính phủ Việt Nam và Chính phủ Liên bang Nga về hỗ trợ sản xuất phương tiện vận tải có động cơ trên lãnh thổ Việt Nam. Theo đó, các loại xe và linh kiện phục vụ sản xuất, lắp ráp ô tô, xe máy tại Việt Nam của liên doanh với Nga sẽ được ưu đãi thuế nhập khẩu kể từ ngày 06/01/2025
Bài dưới này nói :
- Xe Lada granta tiêu thụ 6,5 lít nhiên liệu sau 100 km (mức tiêu thụ bình thường hợp lý với Sedan cỡ nhỏ gầm thấp như Lada Granta)
- Phiên bản Lada Granta thấp nhất ở Nga bán rất rẻ, quy đổi sang Việt Nam là 165 triệu đồng
- Xe ô tô thuần điện Lada e-Largus giá bán ở Nga nếu quy đổi ra tiền Việt chỉ là 680 triệu đồng tức 2,99 triệu rup (sau khi trừ các chi phí do nhà nước hỗ trợ độ mua xe điện. Cái trợ cấp này thì có vẻ các bạn Nga làm giống Tây). Mỗi lần sạc di chuyển được tối đa 420 km. Vãi rẻ.
Thông tin được hé lộ cho biết nhà sản xuất này đã đưa xe sang Việt Nam, chuẩn bị để mở bán.
Thị trường ô tô Việt Nam đang nhận được ngày càng nhiều sự quan tâm hơn từ các nhà sản xuất xe trên toàn thế giới. Theo thông tin được hé lộ, một hãng xe lớn của Nga chuẩn bị tới Việt Nam.
Cụ thể hơn, theo chia sẻ của Trưởng thương mại Nga tại Việt Nam, ông Viacheslav Kharinov, tại buổi họp báo về kết quả phát triển quan hệ Đối tác chiến lược toàn diện Việt - Nga năm 2024, nhà sản xuất ô tô AvtoVAZ đang nghiên cứu tiếp cận thị trường nước ta.
Nhà sản xuất ô tô AvtoVAZ được thành lập từ năm 1966, là hãng xe thuộc chính phủ Xô Viết cũ. Tới khoảng những năm 1990 thì bắt đầu tư nhân hóa và là thương hiệu con của Renault (Pháp) khi Renault đã sở hữu tới 68% cổ phần. Tuy nhiên, Viện Nghiên cứu & Phát triển Xe hơi Nga (NAMI) đã tiếp nhận lại AvtoVAZ sau khi Renault rời bỏ thị trường Nga.
Theo thông tin được chia sẻ, AvtoVAZ đang mang 9 mẫu xe tới Việt Nam. Cần lưu ý rằng các xe mang sang Việt Nam để làm thủ tục kiểm định và cấp phép tại cơ quan kiểm định của Việt Nam, chuẩn bị cho quá trình kinh doanh có thể có sau này.
Hiện tại, AvtoVAZ đang bán 6 mẫu xe, bao gồm cả xe gầm thấp, xe gầm cao, và xe điện. Các mẫu xe này có nhiều phiên bản khác nhau, có thể đáp ứng đa dạng nhu cầu của người tiêu dùng. Tại Nga, xe của AvtoVAZ được bán với tên VAZ, còn tại nước ngoài là Lada.
Mẫu xe bán chạy nhất của AvtoVAZ là mẫu Granta. Mẫu xe này đã từng đứng đầu doanh số toàn thị trường Nga trong giai đoạn năm 2013, 2014 và 2015; tháng 5 năm nay, Lada Granta chiếm tới 46,6% tổng doanh số của AvtoVAZ.
Lada Granta là mẫu xe gầm thấp hạng B, được bán với 7 phiên bản là Sedan, Liftback, Cross, Sportline, Sportline liftback, Sport sedan, và Sport liftback. Phiên bản Cross có lẽ là phiên bản có khác biệt lớn nhất so với phiên bản Sedan, bởi đây là phiên bản xe gầm cao; các phiên bản còn lại đều chỉ biến đổi nhẹ từ phiên bản Sedan.
Lada Granta sử dụng động cơ 1.6L cho công suất tối đa 106 mã lực và mô men xoắn 148Nm; thông số này có thay đổi tùy phiên bản. Xe có tùy chọn hộp số sàn 5 cấp hoặc số tự động 4 cấp; Lada Granta có thể đạt tốc độ tối đa 184km/h. Xe có mức tiêu hao nhiên liệu hỗn hợp tốt nhất là 6,5L/100km. Tại Nga, Lada Granta phiên bản thấp nhất có giá quy đổi chỉ 165 triệu đồng.
Nhà sản xuất đưa ra rất nhiều phiên bản với Granta, khác nhau ở các trang bị của xe. Các trang bị thú vị có thể có trên Lada Granta là sấy gương, ghế trước sưởi/thông gió, hay hỗ trợ khởi hành ngang dốc
Hiện tại, ngành công nghiệp ô tô của Nga đang gặp nhiều khó khăn sau khi hàng loạt nhà sản xuất ô tô nước ngoài rời đi, bên cạnh đó là các lệnh cấm, hạn chế từ nước ngoài. Tuy nhiên, không vì vậy mà ngành xe Nga đi lùi.
Nước Nga đã có nhiều nỗ lực, thực hiện nhiều biện pháp nhằm đưa ngành công nghiệp xe tiếp tục hoạt động và phát triển.
AvtoVAZ là một trong những nhà sản xuất có thể lấy làm minh chứng. Sang năm 2025, AvtoVAZ sẽ cho ra mắt nhiều mẫu xe mới, trong đó có mẫu xe gầm cao Lada Iskra có tỷ lệ nội địa hóa tới 80%.
Cần nhắc rằng mẫu xe với tỷ lệ nội địa hóa 80% sẽ là một thành tựu của nước Nga khi ra mắt, bởi mẫu xe có tỷ lệ nội địa hóa cao nhất hiện nay là Lada e-Largus với 50%.
Lada e-Largus là một mẫu xe năng thuần điện được giới thiệu do Nga tự phát triển. Mẫu xe này được phát triển với 2 phiên bản khác nhau, phục vụ mục đích chở khách hoặc chở hàng. Cũng tùy phiên bản, Lada e-Largus sử dụng pin 46 kWh hoặc 61 kWh, có thể di chuyển tối đa 420km mỗi lần sạc, tùy phiên bản và tùy trang bị.
Tại Nga, người dân có thể mua Lada e-Largus với giá từ 2,99 triệu rúp (sau khi trừ các khoản mà chính phủ hỗ trợ khi mua xe thuần điện), tương đương 680 triệu đồng.
Tổng thống đã có buổi làm việc với Thủ tướng Liên bang Nga Mikhail Mishustin.
M. Mishustin báo cáo cho Tổng Thống Nga tình kình kinh tế Nga:
Rosstat (Tổng cục Thống kê Nga) vừa trình bày đánh giá đầu tiên theo đó, tổng sản phẩm quốc nội của Nga tăng trưởng 4,1 phần trăm, tức là cao hơn 0,2 phần trăm so với dự báo chính thức, cao hơn kỳ vọng. Vào tháng 12, Kinh tế Nga đạt được tốc độ tăng trưởng là 4,5 phần trăm, chỉ số giảm phát GDP năm ngoái là 8,9 phần trăm. Thấp hơn một chút so với dự đoán của chúng tôi, ở mức 0,3 phần trăm.
Và kết quả của việc làm rõ này là Nga đã có được quy mô GDP danh nghĩa mức tối đa trong lịch sử của đất nước - 200 nghìn tỷ rúp cho năm 2024. Trước hết là do sự phát triển mạnh mẽ của ngành sản xuất. Nhìn chung, sản lượng công nghiệp của Nga tăng 4,6 phần trăm, tốt hơn so với mọi ước tính sơ bộ.
Rosstat cũng làm rõ dữ liệu của ba năm trước. GDP năm 2023: có mức tăng trưởng là 4,1 phần trăm.
Chính phủ đã chuẩn bị một loạt các biện pháp và thực hiện yêu cầu phát triển mà Tổng thống Putin đề ra. Các chuyên gia và cộng đồng khoa học đã tham gia vào việc này. Nhưng điều quan trọng nhất chính là sự nỗ lực của doanh nghiệp và người dân, nhờ đó nền kinh tế đã có sự tăng trưởng khá ổn định và năng động trong năm thứ hai.
Ở đây có thể nói rằng nền kinh tế của nước Nga đã ứng phó thành công với áp lực trừng phạt chưa từng có – không giống như nhiều quốc gia tự áp đặt lệnh trừng phạt đối với chúng ta tình hình gần như trì trệ.
Về lý do tăng trưởng: sự tăng trưởng của Nga được hỗ trợ bởi hoạt động đầu tư và tiêu dùng cao. Các ngành công nghiệp sản xuất đã trở thành động lực thúc đẩy: tăng thêm 8,5 %, giá trị gia tăng được chia sẻ lớn hơn nhiều so với khi bán nguyên liệu thô.
Nền kinh tế đang ngày càng tiên tiến và đa dạng hơn về mặt công nghệ, do đó, điều này bắt đầu có tác động tích cực hơn đến sự ổn định kinh tế vĩ mô và các điều kiện nói chung. Điều đó có nghĩa là nó sẽ cho phép chúng ta giải quyết các nhiệm vụ trung và dài hạn một cách tự tin hơn.
Các ngành tập trung vào nhu cầu trong nước hoạt động tốt hơn những ngành khác, mặc dù các ngành hướng đến xuất khẩu có phần suy giảm. Con số này không lớn lắm – trừ 0,4 phần trăm, nhưng nhìn chung trong năm thì con số này là tối thiểu.
Đóng góp chính cho sự năng động của các ngành công nghiệp sản xuất - yếu tố đã trở thành động lực - là do tổ hợp chế tạo máy tạo ra. Nó cung cấp khoảng 40% tổng mức tăng trưởng sản lượng. Đồng thời, ông tăng sản lượng lên gần 20%, chính xác là 19,5. Tỷ lệ hai con số được thể hiện ở ngành kỹ thuật vận tải - 29,6%, ngành công nghiệp ô tô - 16,5%, sản xuất máy tính và thiết bị điện tử - 28,8% và dược phẩm - tăng trưởng 18%.
Tổ hợp nhiên liệu và năng lượng của chúng ta, tổ hợp nhiên liệu và năng lượng, tiếp tục giai đoạn thích ứng. Các công ty đang tìm kiếm đối tác mới và phát triển thị trường đầy hứa hẹn. Cùng lúc đó, sản lượng, ví dụ, trong lĩnh vực cung cấp điện, khí đốt và hơi nước, ngược lại, tăng trưởng 2 %.
về thu nhập tiền tệ thực tế là kết quả khá cao. Thu nhập thực tế của người dân nước ta tăng 8,4 phần trăm, vượt dự báo. Và mức lương thực tế trong 11 tháng qua là cộng thêm 8,7 phần trăm.
Một chỉ số quan trọng khác có lẽ là tỷ lệ thất nghiệp: mức tăng trưởng trung bình không quá 2,5 phần trăm mỗi năm, Hiện chỉ còn là 2,3 phần trăm. Nhưng cũng còn vấn đề thiếu hụt lao động, Chính phủ đang tạo cơ hội để thu hút nhân sự vào những ngành có nhu cầu.
Nhiệm vụ của năm nay là đạt được mục tiêu tăng trưởng cân bằng và giảm lạm phát: tỷ lệ lạm phát ước tính năm nay là 9,5% nhưng theo tính toán đến ngày 3 tháng 2, tỷ lệ này đã là 9,9 phần trăm so với cùng kỳ năm trước. Và đây là thách thức đối với Chính phủ Nga..
Các bạn ạ, đúng 6 năm trước, 12/02/2019, tôi có đăng một bài viết tâm huyết về nước Nga, hôm qua thấy mấy bạn trích dẫn và đăng lại. Trong bối cảnh hiện nay, chủ đề của bài này lại càng thiết thực. Vì Fb trục trặc khi theo đường link để vào bài đó, tôi đăng lại toàn bộ ở đây, bạn nào quan tâm có thể đọc để hiểu rõ hơn nước Nga hiện đại: NGA PHÁT TRIỂN THEO HƯỚNG NÀO, CN Cộng sản, CN Tư bản hay “làng nhàng” như đại đa số các nước khác? Đến nay nhiều người vẫn chưa hiểu đường lối xây dựng đất nước của Nga - Nga vẫn giữ lại những gì ưu việt của chế độ Cộng sản thời Liên Xô (như giáo dục và y tế miễn phí...), nhưng xã hội đa đảng, tam quyền phân lập và v.v... Lúc 13 giờ trưa nay (11.02.2019) tờ “Nezavisimaya Gazeta” (Tờ báo Độc lập) là một trong những tạp chí lớn nhất ở Nga hiện nay ra đời từ năm 1990 chuyên về các vấn đề đời sống xã hội, chính trị và văn hóa, đăng bài viết “Nhà nước lâu dài của Putin” (Долгое государство Путина) của Vladislav Surkov,Trợ lý của Tổng thống LB Nga V.Putin về Chiến lược quốc gia từ năm 2013. Bài viết lập tức thu hút sự quan tâm của các tầng lớp ở Nga, ngay chiều nay, thư ký báo chí của Tổng thống Nga D.Peskov trả lời phỏng vấn tại điện Kremlin khi được hỏi về bài viết này, đã nói: “Bài viết rất phức tạp, nó đòi hỏi ta suy ngẫm. V.Surkov có kinh nghiệm và hiểu biết về lĩnh vực này nên ông ấy có quyền phán xét...”. Trước câu hỏi liệu có những người ủng hộ quan điểm nêu trong bài của Surkov không, ông Peskov nói: "Chắc chắn là có". Để mọi người có điều kiện suy ngẫm và rút ra những điều cần thết cho mình, dưới đây là bản dịch nguyên văn bài viết của V.Surkov, không thêm không bớt một từ nào: "Đó chỉ là cảm giác như chúng ta có sự lựa chọn" – Một câu nói cực kỳ sâu xa và táo bạo. Nó được phát ngôn hơn 15 năm trước, ngày nay đã bị lãng quên và không ai trích dẫn. Nhưng theo quy luật Tâm lý học, những gì ta lãng quên thì ảnh hưởng đến ta nhiều hơn hẳn những gì ta còn nhớ. Và câu này đã vượt ra xa phạm vi nội dung của bối cảnh mà nó được nói ra, và kết quả nó đã trở thành Tiên đề đầu tiên của Nhà nước Nga mới, mà tất cả các lý thuyết và thực tiễn của một nền chính trị thiết thực được xây dựng ở đất nước này. Ảo tưởng về sự lựa chọn là ảo ảnh quan trọng nhất, là mánh khóe chủ bài của lối sống phương Tây nói chung và của nền dân chủ phương Tây nói riêng, từ lâu đã thấm nhuần tư tưởng của Taylor Barnum hơn là của Cleisthenes. Bác bỏ ảo tưởng này để chấp nhận Chủ nghĩa hiện thực tiền định đã khiến xã hội chúng ta trước tiên phải suy nghĩ về phương án chủ quyền trong phát triển dân chủ đặc thù của mình, và sau đó mất hẳn sự quan tâm thảo luận về chủ đề dân chủ cần phải thế nào và liệu về nguyên tắc nó có cần không?. Các con đường xây dựng nhà nước tự do đã được mở ra, chúng được định hướng không phải bởi chụp ảnh rập khuôn các mô hình của nước ngoài, mà bởi logic của các quá trình lịch sử, đó cũng là "nghệ thuật của những gì có thể". Sự tan rã không thể được, không tự nhiên và phản lịch sử của nước Nga, mặc dù muộn màng nhưng đã được chặn đứng. Sau sự sụp đổ từ cấp Liên Xô đến cấp CHXHCNXV LB Nga, nước Nga đã chấm dứt sự sụp đổ, bắt đầu phục hồi và trở lại trạng thái tự nhiên và duy nhất có thể của một cộng đồng đa dân tộc vĩ đại, gia tăng và tập hợp đất nước và con người. Vai trò không nhỏ được giao phó cho đất nước chúng ta trong lịch sử thế giới không cho phép chúng ta rời khỏi sân khấu hoặc giữ im lặng trong đám đông, nó không để chúng ta yên và tiền định trước đặc tính không đơn giản của Nhà nước chúng ta. Và như thế, nhà nước Nga tiếp tục lịch sử của mình, và bây giờ đây là một nhà nước kiểu mới mà chúng ta chưa bao giờ có. Được hình thành như một tổng thể của những con số 0, nó vẫn còn ít được nghiên cứu, nhưng hình thái riêng biệt và khả năng tồn tại của nó là rõ ràng. Các thử nghiệm căng thẳng mà nó đã vượt qua và đang vượt qua, cho thấy chính mô hình cấu trúc chính trị được hình thành hữu cơ như vậy sẽ là phương tiện sinh tồn hiệu quả và nâng cao tầm cao của nhà nước Nga trong không chỉ những năm tới, mà còn trong nhiều thập kỷ, và rất có thể trong cả thế kỷ tới. Như vậy, lịch sử Nga biết đến bốn mô hình nhà nước chính, theo quy ước chúng có thể được gọi theo tên của những người sáng lập ra chúng: nhà nước Ivan Đệ Tam (Đại công quốc / Vương quốc Mátxcơva và toàn bộ nước Nga, thế kỷ XV - XVII); nhà nước Peter Đại đế (Đế quốc Nga, thế kỷ XVIII - XIX); nhà nước Lênin (Liên Xô, thế kỷ XX); nhà nước Putin (Liên bang Nga, thế kỷ XXI). Tác nhân tạo ra chúng, gọi theo phong cách Gumilevsky, là những người “có chí lớn”, họ là những cỗ máy chính trị lớn thay thế nhau, được sửa chữa và thích nghi trong khi vận hành, từ thế kỷ này qua thế kỷ khác bảo đảm cho thế giới người Nga hướng đi lên vững chắc. Bộ máy chính trị lớn của Putin chỉ mới lấy đà xong và đang tiến hành một công việc lâu dài, khó khăn và thú vị. Điểm đạt được công suất đầy đủ của nó còn ở phía trước xa xôi, do đó, sau nhiều năm nữa Nga vẫn sẽ là nhà nước của Putin, tương tự như nước Pháp hiện đại vẫn tự gọi mình là Đệ Ngũ Cộng hòa de Gaulle, Thổ Nhĩ Kỳ (mặc dù những người chống cổ xưa nay đang nắm quyền ở đó) vẫn dựa vào hệ tư tưởng Atatürk của Six Arrow, và Hoa Kỳ nay vẫn dùng hình tượng và giá trị của những ông tổ phát kiến châu Mỹ nửa huyền thoại. Cần phải nhận thức, hiểu và mô tả hệ thống cầm quyền của Putin, và nói chung toàn bộ các ý tưởng và phạm vi của Chủ nghĩa Putin, như là hệ tư tưởng của tương lai. Chính nó là tương lai vì khó có thể nói Putin bằng xương bằng thịt bây giờ là người theo Chủ nghĩa Putin, chẳng hạn như, không ai coi Karl Marx là người theo Chủ nghĩa Mác, và không ai chắc chắn rằng Karl Marx đồng ý gia nhập nếu ông biết nó sẽ như thế nào. Nhưng những điều nói ở trên cần được thực hiện đối với tất cả những người không phải là V.Putin nhưng muốn được như ông, để có thể truyền tải các phương pháp và cách tiếp cận của Putin trong thời gian tới. Mô tả không nên thực hiện theo phong cách hai loại tuyên truyền, theo chúng ta và không theo chúng ta, mà bằng ngôn ngữ mà báo giới chính thống Nga và báo giới chính thống chống Nga tiếp nhận như là một giáo phái ôn hòa. Ngôn ngữ như vậy có thể trở nên chấp nhận được đối với đối tượng khá rộng, cần phải như thế, vì hệ thống chính trị được tạo ra ở Nga không chỉ phù hợp với tương lai nội bộ trong gia đình, nó rõ ràng có tiềm năng xuất khẩu đáng kể, nhu cầu nắm bắt các thành phần riêng lẻ của nó đã có, kinh nghiệm của nó đang được nghiên cứu và áp dụng một phần, cả hai nhóm cầm quyền và đối lập ở nhiều quốc gia bắt chước nó. Các chính trị gia nước ngoài gán cho Nga can thiệp vào các cuộc bầu cử và trưng cầu dân ý trên toàn cầu. Trên thực tế, vấn đề thậm chí còn nghiêm trọng hơn - Nga can thiệp vào não bộ của họ và họ không biết phải làm gì với sự thay đổi nhận thức của chính mình. Kể từ sau những năm 90 đổ vỡ, nước ta đã từ bỏ các ý thức hệ vay mượn, bắt đầu tự suy nghĩ và chuyển sang phản công phương Tây về mặt thông tin, ngày càng thường xuyên hơn chuyên gia châu Âu và Mỹ bắt đầu mắc sai lầm trong dự báo của họ. Họ ngạc nhiên và tức giận vì những sở thích bí ẩn của cử tri. Trong lúc bối rối, họ tuyên bố về xâm lăng của chủ nghĩa dân túy. Có thể nói như thế nếu không có từ khác. Trong khi đó, sự quan tâm của người nước ngoài đối với thuật toán chính trị Nga rất rõ ràng - không có nhà tiên tri nào ở đất nước họ, và ngày nay những thứ đang xảy ra với họ đã được Nga dự báo từ lâu. Khi họ vẫn còn điên cuồng về toàn cầu hóa và ồn ào về một thế giới phẳng không biên giới, Mátxcơva đã nhắc nhở rõ ràng rằng chủ quyền và lợi ích quốc gia là những vấn đề có ý nghĩa. Khi đó, nhiều người buộc tội chúng ta về sự gắn bó “ngây thơ” với những thứ cũ kỹ này mà kiểu như là đã hết mốt từ lâu. Họ dạy chúng ta rằng các giá trị của thế kỷ XIX không có gì để giữ lại, và cần phải mạnh dạn bước vào thế kỷ XXI, khi được cho là không còn có chủ quyền dân tộc và nhà nước quốc gia nào hết. Tuy nhiên, trong thế kỷ XXI đã xẩy ra theo như chúng ta nghĩ. Brexit của Anh, GreatAgain của Mỹ, sự ngăn chặn làn sóng di cư của châu Âu, đó chỉ là những mục đầu tiên trong danh sách dài các biểu hiện phổ biến của toàn cầu hóa, tái lập chủ quyền và chủ nghĩa dân tộc. Khi ở mọi ngóc ngách, Internet được ca ngợi như là một không gian bất khả xâm phạm về tự do không giới hạn, là nơi mà mọi người được cho là có thể làm được tất cả và mọi người được cho là bình đẳng, chính từ Nga đã phát đi câu hỏi cảnh tỉnh đối với nhân loại đang bị lừa dối: "Thế chúng ta là ai trên Mạng nhện toàn cầu - là nhện hay là ruồi?". Và nay tất cả đổ xô vào việc lập lại trật tự trên Mạng, kể cả các quan chức yêu tự do nhất, và buộc tội Facebook tiếp tay cho các vụ việc can thiệp từ nước ngoài. Không gian ảo miễn phí đã từng được quảng cáo là nguyên mẫu của thiên đường sắp tới, bị chiếm hữu và phân định bởi cảnh sát mạng và tội phạm mạng, lực lượng an ninh mạng và gián điệp mạng, khủng bố trên mạng và thuyết lý đạo đức trên mạng. Khi quyền bá chủ của "bá quyền" không bị ai tranh cãi và giấc mơ thống trị thế giới của người Mỹ gần như đã thành hiện thực và nhiều người tưởng tượng kết thúc chuyện này với lời ghi chú cuối cùng “các quốc gia im lặng”, bài diễn văn ở Munich đột nhiên vang lên trong sự lặng im mới hình thành. Khi đó tiếng nói này nghe có vẻ như bất đồng, nay thì tất cả những điều nói ra trong đó dường như được coi là hiển nhiên - tất cả mọi người, kể cả chính người Mỹ, đều không hài lòng với nước Mỹ. Cách đây không lâu, thuật ngữ “derin devlet” trong từ điển chính trị Thổ Nhĩ Kỳ ít được biết đến đã được truyền thông Mỹ sao chép, và được dịch sang tiếng Anh là “deep state”, và từ đó nó được truyền đạt cho truyền thông của ta. Trong tiếng Nga, nó có nghĩa là "nhà nước ngầm" Thuật ngữ này có nghĩa là ở các cơ quan nắm quyền thực sự của các cấu trúc quyền lực có tổ chức mạng cứng rắn, hoàn toàn phi dân chủ ẩn dấu sau sự trưng bày các thể chế dân chủ bên ngoài. Một cơ chế, trên thực tế, thực hiện hành động thông qua bạo lực, hối lộ và thao túng được ẩn sâu bên dưới bề mặt của một xã hội dân sự, mà trên lời nói (một cách đạo đức giả hoặc nhẹ dạ) lên án sự thao túng, tham nhũng và bạo lực. Tuy nhiên, khi tìm thấy "nhà nước ngầm" khó chịu ở bên trong mình, người Mỹ không quá ngạc nhiên vì từ lâu họ đã đoán ra sự hiện diện của nó. Nếu có “deep net” và “dark net” thì tại sao không có “deep state” hoặc thậm chí “dark state”? Từ chiều sâu và bóng tối của quyền lực không đại chúng và không công khai này nổi lên những ảo ảnh tươi sáng của nền dân chủ được tạo ra ở dưới đó cho đông đảo quần chúng – đây là ảo tưởng về sự lựa chọn, cảm giác tự do, cảm giác ưu việt vượt trội của chế độ v.v. Sự ngờ vực và đố kỵ được nền dân chủ sử dụng làm nguồn năng lượng ưu tiên cho xã hội chắc chắn sẽ dẫn đến sự tuyệt đối hóa những lời chỉ trích và gia tăng mức độ lo âu. Hayters, troll và các bot xấu xa cùng một duộc với chúng tạo thành một đa số ăn nói chát chúa, đánh bật tầng lớp trung lưu đáng trọng đã từng tạo ra một giai điệu hoàn toàn khác trên mạng ra khỏi vị trí thống trị. Bây giờ không ai tin vào ý định tốt đẹp của các chính trị gia của đại chúng, mọi người ghen tị với họ và do đó coi họ là những người xấu xa, xảo quyệt, hoặc thậm chí là những kẻ khốn nạn. Những bộ phim chính trị nổi tiếng nhiều tập từ “Sếp” (Boss) cho đến “Ngôi nhà Quân bài” (House of Cards) lần lượt vẽ những bức tranh tự nhiên về cuộc sống buồn tẻ hàng ngày của giới chức cầm quyền. Kẻ khốn nạn không nên được phép đi quá xa vì lý do đơn giản: anh ta là một thằng khốn. Và khi xung quanh (giả sử thế) toàn kẻ khốn nạn thì để răn đe những kẻ khốn nạn phải sử dụng chính những kẻ khốn nạn đó. Dùng nêm chèn nêm, dùng kẻ khốn nạn trị kẻ khốn nạn.... Có rất nhiều sự lựa chọn những kẻ khốn nạn và các quy tắc rắc rối kêu gọi đưa cuộc đấu tranh giữa họ với nhau đến kết quả ít nhiều không có thắng thua. Do đó, phát sinh các hệ thống hữu ích răn đe và đối trọng - đó là trạng thái cân bằng động của sự hèn hạ, cân đối của lòng tham, hài hòa của mánh khóe. Nếu ai đó vẫn cứ chơi và cư xử bất lịch sự, "nhà nước ngầm" luôn cảnh giác sẽ nhanh chóng giải cứu và nhấn chìm kẻ bội giáo xuống đáy bằng bàn tay vô hình của mình. Thực sự, không có gì ghê gớm trong hình ảnh nêu trên của nền dân chủ phương Tây, chỉ cần thay đổi một chút góc nhìn và nó sẽ lại trở nên không đáng sợ. Nhưng cặn lắng vẫn còn, và người phương Tây bắt đầu lắc đầu khi tìm kiếm các mô hình và hình thức tồn tại khác. Và họ thấy nước Nga. Hệ thống của chúng ta, cũng như toàn bộ chúng ta, tất nhiên, trông không được thanh lịch, nhưng trung thực hơn. Và mặc dù không phải đối với tất cả từ “trung thực” đồng nghĩa với từ “tốt hơn”, nhưng nó không phải không có sự hấp dẫn. Nhà nước của chúng ta không chia ra phần chìm và phần nổi, nó được xây dựng một cách tổng thể bằng tất cả các thành phần và biểu hiện của nó ra bên ngoài. Kết cấu thô kệch nhất của bộ khung quyền lực của nó đi thẳng ra mặt tiền, không bị che lấp bởi bất kỳ chi tiết kiến trúc tô vẽ thêm nào. Bộ máy quan chức, ngay cả khi khôn khéo, không làm việc này thận trọng lắm kiểu như cho rằng "đằng nào thì mọi người cũng hiểu tất cả". Căng thẳng nội bộ cao liên quan đến việc duy trì các không gian không đồng nhất quá lớn, và thường xuyên có mặt ở tâm điểm cuộc chiến địa chính trị làm cho các chức năng quân sự-cảnh sát của nhà nước trở nên quan trọng và quyết định. Chúng không được che dấu theo cách truyền thống, mà ngược lại, chúng thể hiện học thuyết dựa trên sự bác bỏ tất cả dù là một tý "cảnh sát" nào, bởi vì Nga chưa bao giờ bị cai trị bởi các thương lái (hầu như không bao giờ ngoại trừ một vài tháng vào năm 1917 và vài năm trong những năm 1990) mà coi công việc quân sự thấp hơn buôn bán và bởi phe phái tự do cùng cặp với thương lái. Không có ai tô vẽ sự thật bằng những ảo ảnh mà hổ thẹn đẩy lùi vào hậu cảnh và dấu sâu đi đặc tính nội tại của mọi quốc gia – đó là công cụ phòng thủ và tấn công. Không có nhà nước ngầm nằm bên trong ở Nga, tất cả là trong tầm nhìn, nhưng lại có nhân dân sâu sắc. Giới tinh hoa tỏa sáng trên bề mặt láng bóng, từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, tích cực (cũng cần phải đánh giá cao họ) lôi kéo nhân dân vào các hoạt động của mình - các cuộc hội họp đảng phái, những cuộc chiến tranh, bầu cử, thí nghiệm kinh tế. Người dân tham gia vào các sự kiện, nhưng có phần bị tách ra, họ không được thể hiện trên bề mặt và vẫn sống trong chiều sâu riêng của mình với một cuộc sống hoàn toàn khác. Hai cuộc sống của một quốc gia, hời hợt trên bề mặt và sâu xa ở bên trong, đôi khi họ sống theo hai hướng đối nghịch nhau, đôi khi trùng khớp, nhưng không bao giờ hợp nhất thành một. Người dân sâu sắc bao giờ cũng đủ lý trí, họ không bị tiếp cận bởi các cuộc thăm dò xã hội học, tuyên truyền, đe dọa và các phương pháp nghiên cứu và ảnh hưởng trực tiếp khác. Hiểu họ là ai, họ đang nghĩ gì và đang muốn gì, thường đến đột ngột và muộn màng, và không đến với những ai mà có thể làm được điều gì đó. Hiếm có các nhà khoa học xã hội dám bắt tay vào việc xác định chính xác, liệu người dân sâu sắc có bằng dân số đất nước hay chỉ là một phần của dân số, và nếu vậy thì đó là phần nào? Vào những thời kỳ khác nhau, họ được coi à những người nông dân, sau đó là những người vô sản, rồi là những người không đảng phái, những người hipster và tầng lớp công chức. Họ bị “tìm kiếm”, bị “đội lốt”. Họ được gọi là người thay mặt Chúa, và ngược lại. Đôi khi người ta cả quyết rằng họ là hư cấu và không tồn tại trong thực tế, người ta bắt đầu một số cải cách phi mã nào đó mà không nhìn vào họ, nhưng nhanh chóng chạm trán với họ, nên cũng phải đi đến kết luận rằng “dù sao cũng có cái gì đó”. Người dân sâu sắc không chỉ một lần đã phải rút lui trước áp lực của những kẻ xâm lược nằm trong chính mình hoặc ngoại bang, nhưng lúc nào họ cũng trở lại chính mình. Bằng khối lượng khổng lồ của mình, người dân sâu sắc tạo ra một lực hấp dẫn văn hóa không thể cưỡng lại mà liên kết toàn quốc gia và lôi kéo (đè bẹp) xuống đất (xuống mảnh đất quê hương) giới tinh hoa mà lúc này hay lúc khác cố sức để bay lên Chủ nghĩa vũ trụ (hệ tư tưởng Công dân thế giới. Nhân dân, dù họ có ý nghĩa thế nào đi nữa, đi trước chế độ nhà nước, định hình cho nó, giới hạn những hoang tưởng của các nhà lý thuyết và buộc các nhà thực hành phải có những hành động nhất định. Họ là không gian hấp dẫn mạnh mà tất cả các quỹ đạo chính trị phải tuân theo không có ngoại lệ nào. Có thể bắt đầu ở nước Nga từ cái gì cũng được - từ chủ nghĩa bảo thủ, từ chủ nghĩa xã hội, từ chủ nghĩa tự do, nhưng rồi sẽ phải kết thúc gần giống như nhau. Nghĩa là sẽ kết thúc với những gì mà mình có. Khả năng nghe và hiểu nhân dân, nhìn thấu họ đến toàn bộ chiều sâu và hành động phù hợp – đó là phẩm chất chính và độc đáo của nhà nước Putin. Nó hợp lòng dân, đi cùng dân, và do đó nó không chịu sự quá tải có tính hủy diệt từ các dòng chảy lịch sử tràn tới. Vì vậy, nó hiệu quả và bền vững. Trong hệ thống mới, tất cả các thể chế đều lệ thuộc vào nhiệm vụ chính - giao tiếp và tương tác tin cậy của người nắm quyền lực tối cao với công dân. Các nhánh quyền lực khác nhau hội tụ đến tính cách của người đứng đầu mà không được coi giá trị ở trong chính bản thân chúng, và chỉ có giá trị ở mức độ mà chúng liên kết được với người đứng đầu. Ngoài chúng ra, còn có các phương thức giao tiếp không chính thống hoạt động bỏ qua các cấu trúc chính thức và giới tinh hoa. Và khi sự ngu ngốc, lạc hậu hoặc tham nhũng tạo ra nhiễu cho đường dây liên lạc với mọi người, các biện pháp mạnh mẽ được thực hiện để khôi phục khả năng nghe. Các thể chế chính trị đa cấp được tiếp nhận lại từ phương Tây đôi khi được coi là một phần nghi lễ, chúng được tạo ra cái chính là để “giống như mọi người”, và để sự khác biệt trong văn hóa chính trị của chúng ta không chọc vào mắt hàng xóm, không gây cho họ khó chịu và làm họ sợ. Chúng giống như bộ đồ mặc ngoài thường dùng để mặc khi đi đến những người lạ, còn ở nhà, chúng ta theo kiểu trong gia đình, mỗi người đều biết mình cần mặc gì. Về bản chất, xã hội chỉ tin tưởng vào người đứng đầu. Có phải vấn đề ở lòng tự hào của một dân tộc không bao giờ bị khuất phục, ở mong muốn đi thẳng trên con đường của sự thật hay ở chỗ nào đó khác? Khó có thể nói, nhưng đây là một sự thật và là sự thật không mới. Mới ở chỗ nhà nước không bỏ qua sự thật thực tế này, chú ý tính đến nó và khởi đầu các công việc bắt đầu từ nó. Sẽ là đơn giản khi đưa chủ đề thành mệnh đề nổi tiếng "niềm tin vào vị hoàng đế tốt". Người dân sâu sắc hoàn toàn không ngây thơ và rất ít cho rằng lòng tốt là phẩm giá của hoàng đế. Thay vào đó, họ có thể nghĩ về người cai trị đất nước đúng như Einstein đã nói về Thiên Chúa: "Tinh vi, nhưng không có ý hại người". Mô hình hiện đại của nhà nước Nga bắt đầu từ niềm tin và nó được giữ vững bằng niềm tin. Đây là sự khác biệt cội nguồn của nó với mô hình của phương Tây mà dựa trên sự ngờ vực và chỉ trích. Và đây chính là điểm mạnh của nó. Nhà nước mới của chúng ta trong thế kỷ mới sẽ có một lịch sử lâu dài và vinh quang. Nó sẽ không bị gãy đổ. Nó sẽ hành động theo cách riêng của mình, nhận và giữ vị trí xứng đáng trong liên minh cấp cao của cuộc chiến địa chính trị. Sớm hay muộn, tất cả những ai đòi hỏi nước Nga phải "thay đổi hành vi" rồi cũng sẽ phải chấp nhận. Bởi vì chỉ cảm thấy hình như họ có sự lựa chọn".
Kể từ ngày 5/2, chính quyền Nga bắt đầu áp dụng chế độ mới đối với người nhập cư, trong đó cảnh sát có quyền ra quyết định trục xuất người vi phạm quy định.
Trước đó, chỉ tòa án mới có thể ra quyết định này.
Theo quy định mới, các vi phạm có thể dẫn đến trục xuất người nhập cư bao gồm: hết hạn thời hạn tạm trú, thiếu căn cứ pháp lý để lưu trú tại Nga, thị thực bị huỷ, và vượt biên trái phép. Người bị áp dụng chế độ trục xuất sẽ thuộc diện bị kiểm soát, hạn chế nhiều quyền cho đến khi rời khỏi nước Nga như cấm thay đổi chỗ ở, cấm mua và đăng ký bất động sản, phương tiện di chuyển, cấm đăng ký kết hôn, cấm mở công ty hay đăng ký kinh doanh, cấm mở tài khoản ngân hàng và thực hiện các giao dịch trừ khi chi trả các nghĩa vụ bắt buộc...
Việc vi phạm và tái vi phạm các hạn chế trên sẽ bị dẫn độ và chuyển đến khu tập trung của cơ quan Bộ Nội vụ Nga.
Bên cạnh đó, những người này cũng chỉ được nhận và rút tiền mặt không quá 30.000 ruble (303 USD)/tháng.
Bộ Nội vụ Nga cũng thông báo chi tiết các vi phạm có thể khiến người nhập cư bị đưa vào danh sách trục xuất, trong đó có hết hạn thời hạn tạm trú, giấy phép cư trú tạm thời (bao gồm cả mục đích học tập), giấy phép cư trú, bằng sáng chế, giấy phép lao động, hợp đồng lao động...
Ngoài ra, những người thiếu căn cứ pháp lý để lưu trú tại Nga, thị thực (bao gồm cả thị thực điện tử) bị hủy, vượt biên trái phép vào nước này cũng sẽ nằm trong diện trục xuất.
Quyết định trục xuất công dân nước ngoài sẽ được đăng tải trên trang web của Bộ Nội vụ Nga.
Quyết định trước đó của Nga và Belarus về việc cấm các hoạt động của cơ quan USAID của Mỹ trên lãnh thổ của các nước này đã góp phần củng cố xã hội dân sự, điều này đã được ghi nhận tại cuộc họp giữa hội đồng an ninh của cả hai quốc gia, cơ quan báo chí của bộ máy Hội đồng An ninh Nga đưa tin.
Vào thứ Tư, một cuộc họp đã được tổ chức giữa Phó Thư ký Hội đồng An ninh Liên bang Nga Oleg Khramov và Alexey Shevtsov và Thư ký Hội đồng An ninh quốc gia Cộng hòa Belarus Alexander Neverovsky. Trong các cuộc hội đàm, các bên đã thảo luận về các vấn đề an ninh khu vực, tình hình biên giới của hai nước và các bước thực tế tiếp theo nhằm phát triển hợp tác trong lĩnh vực an ninh trong khuôn khổ Nhà nước Liên minh, CSTO và CIS.
"Những người tham gia cuộc họp đã ghi nhận sự thống nhất về lập trường trong nhiều vấn đề liên quan đến việc chống lại các thách thức và mối đe dọa đối với an ninh của hai nước, bao gồm cả việc ngăn chặn sự can thiệp từ bên ngoài vào các tiến trình chính trị. Đặc biệt, cần lưu ý rằng quyết định trước đây của chính quyền Nga và Belarus về việc cấm các hoạt động của Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ (USAID), cũng như một số tổ chức phi chính phủ được tài trợ từ nước ngoài, đã góp phần củng cố xã hội dân sự và ngăn chặn việc sử dụng các thể chế của xã hội dân sự vì lợi ích của các thế lực bên ngoài", tuyên bố cho biết.
Rostec trình diễn một trong những phần tử điều khiển chính cho máy bay SJ-100 thay thế nhập khẩu. Công ty KRET, Tập đoàn Nhà nước Rostec giới thiệu khối con quay hồi chuyển laser do Nga sản xuất. Thiết bị này xác định những thay đổi về hướng góc định hướng.
15 tháng 2 năm 2025
Hầu như không có máy bay nào có thể hoạt động mà không có khối vào thời điểm hiện tại. Con quay hồi chuyển laser nhạy hơn nhiều so với con quay hồi chuyển cơ học. Mẫu được hiển thị trong cảnh quay sẽ được đưa vào thiết bị của máy bay SJ-100 thay thế nhập khẩu.
Ảnh Rostec
Dựa trên con quay hồi chuyển laser, KRET tạo ra các hệ thống dẫn đường quán tính trên máy bay (BINS) cần thiết cho máy bay hiện đại. Các BINS như vậy đang thay thế các hệ thống dẫn đường dựa trên con quay hồi chuyển cơ học "cổ điển", không đáp ứng được các yêu cầu hiện đại về thời gian sẵn sàng, nguồn lực, độ tin cậy và độ chính xác. Thiết bị như vậy được kết hợp với các hệ thống vệ tinh hoặc thay thế chúng.
Tình báo Ukraine tuyên bố rằng "xe gắn máy" trên bầu trời Kyiv và Odessa đã bắt đầu bay nhanh hơn 21.02.2025, 11:21
Nga đang tích cực phát triển các hệ thống máy bay không người lái tấn công, nâng cấp các mẫu hiện có và giới thiệu các công nghệ mới. Theo dữ liệu từ tình báo quân sự Ukraine (GUR MO), được cả kênh TG của Nga và phương tiện truyền thông phương Tây trích dẫn, máy bay không người lái kamikaze tầm xa Geran-2 đã có những thay đổi. Một trong những cải tiến quan trọng là phát triển máy bay không người lái tấn công phản lực Geran-3 với tốc độ bay lên tới 600 km/h.
Sự xuất hiện được cho là của UAV tấn công Geranium-3 / Ảnh: Creative Commons license
Các nhà phân tích của GUR lưu ý rằng Geran-3 là bước nhảy vọt về chất trong quá trình phát triển UAV tấn công của Nga. Máy bay không người lái được trang bị động cơ phản lực tua bin nhỏ gọn Tolou-10/13, giúp tăng gấp ba lần tốc độ bay so với mẫu Geran-2 trước đó, được người Ukraine gọi một cách trìu mến là “xe gắn máy” do âm thanh đặc trưng của động cơ piston xi-lanh đơn. Tốc độ bay cao của phiên bản mới của Geran khiến UAV tấn công này trở thành mục tiêu khó đánh chặn hơn nhiều.
"Việc đánh chặn những máy bay không người lái như vậy do tốc độ của chúng sẽ rất khó khăn, vì tốc độ tối đa của máy bay không người lái Geranium-3 tương đương với tốc độ bay của tên lửa X-101. Tolou-10 là bản sao của động cơ PBS TJ-100 của Séc và có lực đẩy khoảng 1100-1200 N (khoảng 112-122 kgf). Một phiên bản cải tiến của động cơ này với lực đẩy tăng lên 1300 N (khoảng 133 kgf) được đặt tên là Tolou-13", kênh Telegram của Military Chronicle đưa tin.
Ukraine cũng lưu ý rằng rất khó để đánh chặn UAV Geran-3 bằng các hệ thống phòng không hiện có và các hệ thống đắt tiền như Patriot hoặc IRIS-T SLS là cần thiết để chống lại hiệu quả các máy bay không người lái mới của Nga. Tình trạng này, với nguồn lực hạn chế, tạo thêm khó khăn cho quốc phòng Ukraine.
Đầu năm 2025, Tổng cục Tình báo của Bộ Quốc phòng Ukraine lưu ý rằng một số thay đổi đã được thực hiện đối với thiết kế của máy bay không người lái Geranium-2. Ngoài việc lắp động cơ phản lực tuabin cỡ nhỏ, đầu đạn đã được tăng từ 50 lên 90 kg, tầm bay tăng từ 2.000 lên 2.500 km, ăng-ten mới do Nga sản xuất và việc phân phối lại các thành phần bên trong đã làm tăng hiệu quả của UAV. Ngoài ra, theo Tổng cục Tình báo, Geranium-3 được trang bị hệ thống ghi hình video truyền tín hiệu qua các bot Telegram dùng một lần bằng máy vi tính Raspberry Pi, webcam và modem 3G/LTE.
"Bề mặt phản xạ hiệu quả của UAV Geran-3 không vượt quá 0,05 mét vuông, cho phép, ví dụ, radar RDY-2 trên Mirage-2000-5F được cung cấp cho Kiev phát hiện chúng ở khoảng cách không quá 30 km. Đáng chú ý là phiên bản UAV này được trang bị đầu dò quang điện tử đa phổ hoạt động trong phạm vi sóng IR sóng trung bình hoặc sóng dài", kênh Russian Weapon TG lưu ý.
Tình báo Ukraine cũng cảnh báo rằng máy bay không người lái Gerbera, trước đây được sử dụng làm máy bay mô phỏng UAV Geran-2, hiện được trang bị đầu đạn. Chúng được trang bị đầu đạn phân mảnh nổ mạnh do Bazalt sản xuất và thuốc nổ kỹ thuật KZ-6. Đầu đạn được kích hoạt thông qua rơle trạng thái rắn RUICHI SSR-10DD, giúp tăng độ tin cậy và độ chính xác của việc tiêu diệt mục tiêu. Yahoo News viết về điều này, trích dẫn trang web GUR (bị chặn đối với Nga, truy cập qua VPN).
Ảnh chụp các bộ phận của UAV tấn công Geranium-3 theo Tổng cục Tình báo của Bộ Quốc phòng Ukraine.
Tuy nhiên, người ta không thể tin tưởng vào độ tin cậy của thông tin do tình báo Ukraine đưa ra. Mặc dù thực tế là các báo cáo đầu tiên về việc sử dụng phiên bản phản lực của UAV tấn công Geran-3 xuất hiện vào mùa thu năm 2023, thông tin do GUR cung cấp có thể là thông tin giả mạo vô tình hoặc cố ý. Theo tác giả của kênh Telegram "Military Chronicle", các máy bay không người lái, những bức ảnh do GUR cung cấp, trông giống phiên bản phản lực của UAV Gerbera hơn là Geran.
Một vấn đề khi bị cấm vận là khả năng tiếp cận đồ điện tử/ điện gia dụng. Tuy nhiên ngay từ những năm 2010s trở đi, Nga đã khá tự chủ mặt này với rất nhiều thương hiệu nội địa, vì vậy, thằng nào cấm vận thằng đấy thiệt. Mình mới lướt qua hệ thống bán hàng điện máy Nga DNS tại Crưm thấy vẫn rôm rả như thường, thiếu vắng các thương hiệu phương Tây thì thay bằng 50% nội địa Nga - 50% Trung Quốc. Ảnh 1 là bản đồ số lượng các siêu thị điện máy của DNS ở khu vực Crưm và Volga-Kavkaz. Ảnh 2 là ví dụ 1 loại TV QLED 75 inch do hãng DEXP của Nga sản xuất, giá khoảng 80K rúp , cỡ 23 triệu VNĐ.
Dạo này truyền thông tuyên truyền rằng kinh tế Nga kiệt quệ, giá cả tăng vọt, người dân lao ra nhà bank rút tiền… Tôi ở Nga và chán ko muốn tranh luận hay phản biện nữa. Tôi share bài của 1 bác đang đi du lịch Nga cho anh em đọc và cảm nhận. “Chiều qua tham quan các loại cảnh của tp Rostov Đại đế, thành phố lâu đời nhất trên Vành đai Vàng của Nga. Có rất nhiều di tích lịch sử ở đây. Một số trong số chúng được coi là độc nhất. Rostov Đại đế thu hút rất nhiều người đi khắp hành trình Vành đai Vàng của Nga. Lần này tour bố trí ở 1 khu nhà nghỉ đặc trưng rất Nga, những căn nhà đc lắp đặt hoàn toàn bằng gỗ thậm chí cả ổ điện, công tắc cũng bằng gỗ. Nghe nói rừng Taiga rộng đầy gỗ các loại có thể cho cả châu Âu sử dụng trong vòng 200 năm và sau khi sử dụng từ đầu đến cuối khu rừng thì đầu rừng đã kịp có cây mới😀. Khu nghỉ dưỡng còn có chỗ BBQ cho du khách, 1 khúc sông nước cực sạch để bơi lội, khu vui chơi cho trẻ con…tất cả đều hoang sơ, giản tiện và rất bình dị đặc trưng cho tính cách Nga. Có 2 chú ngồi câu lặng lẽ, rồi có 1 con mèo nằm cách đó vài mét…người câu phải con cá nhỏ, thấy ko bõ vứt cái toẹt cho con mèo, nó bình thản ngậm lấy rồi tha về chỗ trú ẩn để cho con nó ăn. Quả là quá bình yên. Trời cao và trong xanh đến lạ, ko hề có chemtrail như cảnh thường thấy ở châu Âu, châu Á, nước Mỹ….mây nhởn nhơ bay, đám trẻ con đùa nghịch dưới khúc sông hoang sơ, thỉnh thoảng lại hét ầm lên… Khác với truyền thông thường rêu rao, dân Nga ko phải dạng say xỉn như thường nói, tui đi ăn mấy nơi ko thấy dân nhậu bê xê lết như ở VN. Ngay nay tôi ở, sau khi ăn xong vơ hết bia về phòng uống chỉ có 11 chai, hiệu zoloto nổi tiếng của Nga 5,2 độ 0,45 lít và giá thì rẻ giật mình 45k VNĐ ngay khu nghỉ mát còn giá siêu thị chắc chỉ 30k VNĐ. Ở SG chai tương tự kiểu này chắc cả trăm ngàn. Nhân nói đến giá cả, VTV đưa tin giá cả nưỡ Nga tăng phi mã, đời sống dân khốn khổ, dân ào ào ra bank rút tiền. Tui nói lại câu chuyện này với mấy đứa HDV, tụi nó cũng học cách của người Nga, ko thèm cải chính hay cãi lại mà chỉ buông thõng tự để mình trải nghiệm, hữu xạ tự nhiên hương mà😀🥹 Giá 1 quả trứng trong khu nghỉ mát này là 3.000 VNĐ, 1 đĩa ăn cho 1 người Nga ăn chừng 150k VNĐ….ngay ở GUM ở Moscow, tổ hợp siêu thị sang trọng nhất nước Nga giá cả còn rẻ hơn khu Crensent Mall của PMH, Q7. Nói đến thế thôi, chán cmn các kiểu truyền thông bố láo bố toét, nghe chúng nó có mà bán thóc giống. Cứ phải đến tận nơi, nghe nhìn sờ mó😀😀, mà còn tin chỉ 90%….tiếp tục trải nghiệm thêm 2 tuần nữa để đánh giá😀😀🥹🤪 * ảnh công viên Ruskeala, Kareliya - vùng đất biên giới với Phần lan