Tình hình Syria- Tr...
 
Notifications
Clear all

[Đóng] Tình hình Syria- Trung Đông, Nga vs Ukraine- Phương Tây Vol 14

2,996 Bài viết
145 Thành viên
14928 Reactions
227.3 K Lượt xem
taodimotminh
(@taodimotminh)
Lão niên
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 40126.54
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 12005
 
image

🇺🇸 Máy bay rơi ở Washington - Reuters

⛰ Họ viết rằng chiếc máy bay Cessna Citation đã đâm vào núi trong khi bị máy bay chiến đấu F-16 truy đuổi.

Máy bay đã vi phạm không phận của Đặc khu Columbia, sau đó cuộc rượt đuổi bắt đầu. Kết quả là máy bay bị rơi ở tây nam Virginia.

Người dân thủ đô sợ hãi trước âm thanh của vụ nổ. Các quan chức Nhà Trắng cho rằng tiếng ồn là do máy bay chiến đấu phản lực.

🤯 Trong nỗ lực che đậy dấu vết của mình, các nhà chức trách nói rằng chiếc máy bay F-16 không phải là nguyên nhân gây ra thảm kịch và thực sự chiếc máy bay có thể được điều khiển bằng chế độ lái tự động.

Kênh tin Tele: https://t.me/TinhhinhTrungdongNgaUkr
Nhóm chat: https://t.me/NgaUASyrienGroupChat


   
U Cay and Tesla.Bee reacted
taodimotminh
(@taodimotminh)
Lão niên
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 40126.54
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 12005
 
image

[ Photo ]
🇫🇲 Khối trong khối: Hungary và Thổ Nhĩ Kỳ đoàn kết hỗ trợ lẫn nhau trong NATO

🇹🇬🇭🇺 Hôm nay, Ngoại trưởng Hungary Peter Szijjarto đã có cuộc điện đàm quan trọng với người đồng cấp Thổ Nhĩ Kỳ. Điều này được xác nhận bởi Bộ trưởng Ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ mới được bổ nhiệm Hakan Fidan, người trước đây đứng đầu cơ quan tình báo Thổ Nhĩ Kỳ.

⛔️🇸🇪 Không biết chính xác những gì các bên đã thỏa thuận. Không rõ chính xác Budapest và Ankara có thể giúp đỡ lẫn nhau điều gì trong Liên minh Bắc Đại Tây Dương, nhưng việc cả hai nước chưa phê chuẩn các văn kiện về việc Thụy Điển gia nhập NATO một lần nữa đang thúc đẩy họ tiến tới một liên minh.

🇷🇺 Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ cùng với Hungary không tham gia cấm vận chống Nga và không đưa ra những tuyên bố vô căn cứ về việc ủng hộ Ukraine nên họ có nhiều điểm chung hơn chúng ta nghĩ.

Kênh tin Tele: https://t.me/TinhhinhTrungdongNgaUkr
Nhóm chat: https://t.me/NgaUASyrienGroupChat


   
U Cay, diquaxom, Nguoi Nam My and 6 people reacted
Iskander M
(@iskander-m)
Trưởng thành
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 7562.26
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1812
 

🇺🇸Tên lửa ATACMS được nguỵ trang thành pháo phản lực GMLRS trên HIMARS

#Bên_lề #admin6


   
U Cay, Big bang and Oldman74 reacted
Aliabu2
(@aliabu2)
Lão niên
Được ưa thích
Trung lưu rank 3
Tài sản: 63702.67
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 13373
 

https://twitter.com/squatsons/status/1665586732820234240?s=46&t=wj6RUxoo3J5Eor5xgVjc1A

Maxx Pro toang

Không chửi lợn, không mắng chó


   
U Cay and Oldman74 reacted
Iskander M
(@iskander-m)
Trưởng thành
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 7562.26
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1812
 

🇨🇳🇺🇸🇪🇺 Biểu đồ của Financial Times: Trung Quốc hiện lớn gần bằng tổng của Mỹ và EU cộng lại về giá trị gia tăng sản xuất.

IMG 20230605 121729 978

Chỉ 15 năm trước, chỉ số của TQ còn nhỏ hơn so với bất kỳ Mỹ hay EU, một sự thay đổi chóng mặt.

#Thời_sự


   
U Cay, diquaxom, Nguoi Nam My and 6 people reacted
Salut
(@salut)
Trưởng thành
Được ưa thích
Veni, vidi, vici Salut
Trung lưu rank 2
Tài sản: 40596.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 2990
 

Đăng bởi: @meotamthe

Kể cũng khó tin nhỉ, em nghĩ tấn công hướng Nam Donesk khó lắm, 300K quân dự bị năm ngoái điều động là lực lượng phòng thủ, xe tank cũng được biên chế vào lực lượng phòng thủ, 2 bên đang dàn quân suốt tuyến, tỷ lệ quân của Ukraine hiện tại khó mà tạo thành cú đột phá nào do chênh lệch quá nhỏ, với kiểu chiến tranh chiến tuyến được giám sát toàn thời gian, nếu đột phá được khéo lại là cái bẫy như ở Belgrorod ấy. Mà Ukraine đang có vẻ trong giai đoạn thanh trừng nội bộ để dàn xếp lại hướng phát triển xung đột, cái này đứng sau lưng là Mỹ, tướng tá đi tong mấy tay to, thực hiện tấn công lớn có vẻ không được logic cho lắm.

Đánh kiểu đột phá vào chỗ quân mỏng nhất hoặc khe giữa các đơn vị vẫn được. Em nghĩ như vậy. Tuy nhiên, với số lượng ít như vậy có lẽ đánh quấy phá xong rút thôi, chứ ở lâu quân Nga bao vây tiêu diệt hết ngay. 


   
U Cay, But _ thep, Nguoi Nam My and 1 people reacted
Xichlo3banh
(@xichlo3banh)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 10164.23
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1365
 

ctac thương binh sau mỗi trận đánh. Quân Nga tạm garo cho 1 lính Ua bị thương.

https://twitter.com/MyLordBebo/status/1665502788267266049?t=aMyVqKKTykEezwoirfcEyw&s=19


   
U Cay, Hai Hoa and Salut reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19051.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Đăng bởi: @taodimotminh

🌍 Thế giới sẽ phải đối mặt với một "thảm họa không thể chịu đựng nổi" trong trường hợp xảy ra đụng độ giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ, - Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc Li Shangfu

🇨🇳 Phát biểu tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore, người đứng đầu bộ quân sự Trung Quốc lưu ý rằng thế giới quá rộng lớn để Trung Quốc và Hoa Kỳ có thể cùng nhau phát triển, nhưng xung đột giữa các quốc gia này sẽ dẫn đến thảm họa toàn cầu.

Trong bài phát biểu của mình, Li Shangfu nhấn mạnh rằng Bắc Kinh tìm kiếm đối thoại chứ không phải đối đầu.

✖️🇺🇸 Trước đó vài ngày, người đứng đầu Bộ Quốc phòng Trung Quốc đã từ chối cuộc gặp riêng với người đứng đầu Lầu Năm Góc, Lloyd Austin.

-- Tệp đính kèm không có --

Bộ trưởng Quốc Phòng Trung Quốc đang bị mẽo ra lệnh cấm vận, cho nên mẽo đang bao lần gọi điện xin gặp chính phủ Trung Quốc đều bị từ chối, không thèm nói chuyện

 

Thái độ thượng đẳng của mẽo đang bị TQ vả vào mặt


   
U Cay, diquaxom, Baikal and 4 people reacted
(@hung303)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 4640.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 203
 

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Chào các cụ, vẫn là em :D.

 

Đêm hôm em có dại làm cốc bạc xỉu nên mãi không ngủ được, vào mail thấy thớt mấy lần có nhắc đến em nên em lại mò vào xem các cụ nói gì :D. Thấy đa số có cái nhìn khá tiêu cực về em. Nhưng em nghĩ vẫn nên nói ít nhất thêm một còm nữa, ít ra là để bảo vệ một chút về bản thân.

 

Về vụ phòng không Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, tranh luận của em bắt nguồn từ còm của một cụ nhận xét là Liên Xô giúp ta chưa được xem là đủ và có hiệu quả. Em vào còm để nói là Liên Xô đã giúp chúng ta rất rất nhiều, không những về vật chất mà họ còn huy động lính phòng không sang trực tiếp bắn hộ ta nữa.

 

Em biết thông tin này có thể làm tổn thương nhiều người, cho rằng em lật sử, làm xấu đi hình ảnh quân đội nhân dân ta. Cụ admin còn bảo thông tin không có cơ sở, còn tiếp tục sẽ cấm không cho đăng bài :D. Em hiểu tính chất nhạy cảm của chủ đề mình nêu ra, nhưng em khá bất ngờ vì nhiều cụ khác vào bới móc em khá là nặng lời.

 

Nói chung em cảm giác mình khá là bị coi thường, mặc dù em tự tin là em nói ra sự thật.

 

Em xin dẫn ra thông tin em cũng google được ra (mà nhiều cụ bảo là thời buổi nào rồi em còn tung tin bậy, google ra là biết ngay :D), trên trang báo khá uy tín là tờ Tiền phong. Mong các cụ nặng lời với em thời gian vừa qua dành chút thời gian đọc hết bài theo đường link em để dưới, em chỉ dẫn lại một đoạn chính. Về thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, kéo dài cả chục năm và có lượng bom đạn còn lớn hơn chiến tranh thế giới thứ hai, có cụ dẫn bài có 13 chuyên gia tử nạn. Con số này thì em nghĩ tuỳ từng người đánh giá. Em biết là riêng xây thuỷ điện Hoà Bình thôi cũng có 11 chuyên gia Liên Xô hi sinh rồi. Hay một quả tên lửa của Nga thôi cũng tiêu diệt vài chục “chuyên gia” NATO là bình thường :D.

 

Việc Google để lấy thông tin là một cách làm nhanh, có hiệu quả. Nhưng đây không phải là cách duy nhất mà chúng ta nên làm với những vấn đề, sự kiện lớn trong lịch sử :D. Chúng ta cần nữa là việc đọc sách, tự mày mò phân tích, đánh giá, tự đặt các câu hỏi ngược để nắm bắt được những cái gì thực tế đã xảy ra.

 

Bản thân em là một người rất yêu nước, và rất tự hào với truyền thống của quân đội nhân dân Việt Nam. Việc thừa nhận chúng ta nhận được sự giúp đỡ của các nước như Liên Xô hay Trung Quốc trong cuộc chiến không bao giờ làm sứt mẻ đi một tẹo nào vinh quang của đất nước cả.

 

Trực tiếp chiến đấu

 

Từ năm 1965 đến đầu năm 1968, số lần máy bay Mỹ đánh phá các mục tiêu ở miền Bắc có ngày lên đến hàng nghìn phi vụ. Chỉ tính riêng năm1966 không quân Mỹ đã xuất kích 47.910 lần từ các sân bay ở Thái Lan, Nhật Bản, Hạm đội 7 và đảo Guam thực hiện 6.810 vụ bắn phá vào 5.596 cơ sở ở miền Bắc. Các phi đội máy bay chiến đấu của Mỹ có nhiều loại như F-111A. F-4, F-105, pháo đài bay B52… với các phi công Mỹ có kinh nghiệm tác chiến và phối hợp với nhau rất ăn ý. Nhiều loại máy bay được trang bị tên lửa không đối đất Sraicơ (tiếng Anh là Shirke, ký hiệu AGM-45) uy lực, hệ thống gây nhiễu nên nhiều khi khí tài điều khiển tên lửa X-75 không thể phát hiện ra mục tiêu.

 

Hệ thống tên lửa phòng không SA-75 (còn gọi là SAM) đã tham gia chiến đấu từ năm 1965 nhưng lực lượng còn khá mỏng. Để cấp bách chống lại đội quân khổng lồ hùng mạnh trên không của Mỹ, tháng 7/1966, Bộ chỉ huy quân đội Liên Xô quyết định thành lập tại thành phố Đusanbe (nay là thủ đô của nước Cộng hòa Tajikistan) một trung đoàn tên lửa phòng không dưới quyền chỉ huy của Đại tá Alếchxây Đmitơriêvích Iarôxlápxép với mục đích sẽ đưa sang Việt Nam. Trung đoàn gồm 4 tiểu đoàn tên lửa, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, 1 đài chỉ huy và ban tham mưu. Tất cả các đơn vị được biên chế sĩ quan, hạ sĩ quan, chiến sĩ có trình độ chuyên môn cao.

 

Ngày 17/9/1966, 200 cán bộ chiến sĩ trên 3 máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Nhóm còn lại đã bay sang Hà Nội ngày 1/2/1967. Các phương tiện chiến đấu của trung đoàn được chuyển bằng xe lửa qua Trung Quốc. Ngay khi đến Việt Nam, các đơn vị triển khai trong các khu rừng rậm của xã Trại Cau (nay thuộc Thái Nguyên) và cải tổ thành “Trung tâm huấn luyện số 8” huấn luyện về bắn tên lửa SA-75, kỹ thuật và đài chỉ huy cho các đơn vị tên lửa phòng không của QĐND Việt Nam…

 

Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu. Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết.

 

Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

 

https://tienphong.vn/chuyen-gia-quan-su-lien-xo-trong-chien-tranh-viet-nam-hay-lam-theo-toi-post1389344.amp

Thông tin này của bác thì cũng đúng. Phim tài liệu Liên Xô làm về chiến tranh Việt Nam, cũng kể lúc đầu họ phải huấn luyện theo lối "hãy làm theo tôi", thời kỳ đầu bộ đội ta bắn không chuẩn nên tên lửa bắn lên bị Mỹ gọi là cột tín hiệu.

Tuy nhiên về sau này thì bộ đội ta đã thành thạo và bắn được rồi, và còn tự mình tìm ra cách đánh mới làm tăng hiệu quả. Bác có thể nói rằng thời kỳ đầu các chuyên gia Liên Xô đã phải như thế này thế này..., thì tôi nghĩ các bác ấy chả ai phản đối đâu. Lúc đó bác đặt câu hỏi là "liệu có phải là ta bắn hay không", nên quả thật có làm không ít các bác khác hiểu lầm bác có ý nói rằng chỉ toàn chuyên gia Liên Xô bắn trong cả cuộc chiến tranh. Ngoài ra việc bác giận dỗi đòi bỏ topic khiến cho một số cụ tưởng bác là trẻ trâu

Như đã nói thông tin những vấn đề này rất thú vị, nhưng tại sao bác không mở topic riêng và đưa những bài như thế này vào đó, để mọi người cùng bàn bạc, tránh làm lạc topic này?

 

Thôi bác ạ, em sợ rồi :D, giờ em ngồi im hóng thôi, không ho he.

Còn vấn đề trên chỉ đề cập đến giai đoạn đầu thôi, nhưng về sau Liên Xô vẫn theo sát, kèm cặp, cải tiến, nâng cấp trên mặt trận luôn. Họ không công khai vì không muốn căng thẳng thêm với Mỹ. Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars.

Riêng về phòng không và không quân thì vai trò của vũ khí chiếm khoảng 80% giá trị, nhân tố con người chỉ khoảng 20% thôi. Nói cái này ra chắc em cũng bị chửi đấy, nhưng em liều cố nốt rồi dừng :D.

 

Nhiều người vẫn đánh giá cao kiến thức và các nhận định của bác mà. 

Chuyện điều khiển tên lửa hồi chống Mỹ do bác nói chưa rõ ý nên nhiều bác hiểu nhầm thôi. 

 


   
U Cay, altis-2011 and Dentist reacted
 A98
(@a98)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 10804.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 2429
 

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Chào các cụ, vẫn là em :D.

 

Đêm hôm em có dại làm cốc bạc xỉu nên mãi không ngủ được, vào mail thấy thớt mấy lần có nhắc đến em nên em lại mò vào xem các cụ nói gì :D. Thấy đa số có cái nhìn khá tiêu cực về em. Nhưng em nghĩ vẫn nên nói ít nhất thêm một còm nữa, ít ra là để bảo vệ một chút về bản thân.

 

Về vụ phòng không Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, tranh luận của em bắt nguồn từ còm của một cụ nhận xét là Liên Xô giúp ta chưa được xem là đủ và có hiệu quả. Em vào còm để nói là Liên Xô đã giúp chúng ta rất rất nhiều, không những về vật chất mà họ còn huy động lính phòng không sang trực tiếp bắn hộ ta nữa.

 

Em biết thông tin này có thể làm tổn thương nhiều người, cho rằng em lật sử, làm xấu đi hình ảnh quân đội nhân dân ta. Cụ admin còn bảo thông tin không có cơ sở, còn tiếp tục sẽ cấm không cho đăng bài :D. Em hiểu tính chất nhạy cảm của chủ đề mình nêu ra, nhưng em khá bất ngờ vì nhiều cụ khác vào bới móc em khá là nặng lời.

 

Nói chung em cảm giác mình khá là bị coi thường, mặc dù em tự tin là em nói ra sự thật.

 

Em xin dẫn ra thông tin em cũng google được ra (mà nhiều cụ bảo là thời buổi nào rồi em còn tung tin bậy, google ra là biết ngay :D), trên trang báo khá uy tín là tờ Tiền phong. Mong các cụ nặng lời với em thời gian vừa qua dành chút thời gian đọc hết bài theo đường link em để dưới, em chỉ dẫn lại một đoạn chính. Về thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, kéo dài cả chục năm và có lượng bom đạn còn lớn hơn chiến tranh thế giới thứ hai, có cụ dẫn bài có 13 chuyên gia tử nạn. Con số này thì em nghĩ tuỳ từng người đánh giá. Em biết là riêng xây thuỷ điện Hoà Bình thôi cũng có 11 chuyên gia Liên Xô hi sinh rồi. Hay một quả tên lửa của Nga thôi cũng tiêu diệt vài chục “chuyên gia” NATO là bình thường :D.

 

Việc Google để lấy thông tin là một cách làm nhanh, có hiệu quả. Nhưng đây không phải là cách duy nhất mà chúng ta nên làm với những vấn đề, sự kiện lớn trong lịch sử :D. Chúng ta cần nữa là việc đọc sách, tự mày mò phân tích, đánh giá, tự đặt các câu hỏi ngược để nắm bắt được những cái gì thực tế đã xảy ra.

 

Bản thân em là một người rất yêu nước, và rất tự hào với truyền thống của quân đội nhân dân Việt Nam. Việc thừa nhận chúng ta nhận được sự giúp đỡ của các nước như Liên Xô hay Trung Quốc trong cuộc chiến không bao giờ làm sứt mẻ đi một tẹo nào vinh quang của đất nước cả.

 

Trực tiếp chiến đấu

 

Từ năm 1965 đến đầu năm 1968, số lần máy bay Mỹ đánh phá các mục tiêu ở miền Bắc có ngày lên đến hàng nghìn phi vụ. Chỉ tính riêng năm1966 không quân Mỹ đã xuất kích 47.910 lần từ các sân bay ở Thái Lan, Nhật Bản, Hạm đội 7 và đảo Guam thực hiện 6.810 vụ bắn phá vào 5.596 cơ sở ở miền Bắc. Các phi đội máy bay chiến đấu của Mỹ có nhiều loại như F-111A. F-4, F-105, pháo đài bay B52… với các phi công Mỹ có kinh nghiệm tác chiến và phối hợp với nhau rất ăn ý. Nhiều loại máy bay được trang bị tên lửa không đối đất Sraicơ (tiếng Anh là Shirke, ký hiệu AGM-45) uy lực, hệ thống gây nhiễu nên nhiều khi khí tài điều khiển tên lửa X-75 không thể phát hiện ra mục tiêu.

 

Hệ thống tên lửa phòng không SA-75 (còn gọi là SAM) đã tham gia chiến đấu từ năm 1965 nhưng lực lượng còn khá mỏng. Để cấp bách chống lại đội quân khổng lồ hùng mạnh trên không của Mỹ, tháng 7/1966, Bộ chỉ huy quân đội Liên Xô quyết định thành lập tại thành phố Đusanbe (nay là thủ đô của nước Cộng hòa Tajikistan) một trung đoàn tên lửa phòng không dưới quyền chỉ huy của Đại tá Alếchxây Đmitơriêvích Iarôxlápxép với mục đích sẽ đưa sang Việt Nam. Trung đoàn gồm 4 tiểu đoàn tên lửa, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, 1 đài chỉ huy và ban tham mưu. Tất cả các đơn vị được biên chế sĩ quan, hạ sĩ quan, chiến sĩ có trình độ chuyên môn cao.

 

Ngày 17/9/1966, 200 cán bộ chiến sĩ trên 3 máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Nhóm còn lại đã bay sang Hà Nội ngày 1/2/1967. Các phương tiện chiến đấu của trung đoàn được chuyển bằng xe lửa qua Trung Quốc. Ngay khi đến Việt Nam, các đơn vị triển khai trong các khu rừng rậm của xã Trại Cau (nay thuộc Thái Nguyên) và cải tổ thành “Trung tâm huấn luyện số 8” huấn luyện về bắn tên lửa SA-75, kỹ thuật và đài chỉ huy cho các đơn vị tên lửa phòng không của QĐND Việt Nam…

 

Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu. Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết.

 

Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

 

https://tienphong.vn/chuyen-gia-quan-su-lien-xo-trong-chien-tranh-viet-nam-hay-lam-theo-toi-post1389344.amp

Thông tin này của bác thì cũng đúng. Phim tài liệu Liên Xô làm về chiến tranh Việt Nam, cũng kể lúc đầu họ phải huấn luyện theo lối "hãy làm theo tôi", thời kỳ đầu bộ đội ta bắn không chuẩn nên tên lửa bắn lên bị Mỹ gọi là cột tín hiệu.

Tuy nhiên về sau này thì bộ đội ta đã thành thạo và bắn được rồi, và còn tự mình tìm ra cách đánh mới làm tăng hiệu quả. Bác có thể nói rằng thời kỳ đầu các chuyên gia Liên Xô đã phải như thế này thế này..., thì tôi nghĩ các bác ấy chả ai phản đối đâu. Lúc đó bác đặt câu hỏi là "liệu có phải là ta bắn hay không", nên quả thật có làm không ít các bác khác hiểu lầm bác có ý nói rằng chỉ toàn chuyên gia Liên Xô bắn trong cả cuộc chiến tranh. Ngoài ra việc bác giận dỗi đòi bỏ topic khiến cho một số cụ tưởng bác là trẻ trâu

Như đã nói thông tin những vấn đề này rất thú vị, nhưng tại sao bác không mở topic riêng và đưa những bài như thế này vào đó, để mọi người cùng bàn bạc, tránh làm lạc topic này?

 

Thôi bác ạ, em sợ rồi :D, giờ em ngồi im hóng thôi, không ho he.

Còn vấn đề trên chỉ đề cập đến giai đoạn đầu thôi, nhưng về sau Liên Xô vẫn theo sát, kèm cặp, cải tiến, nâng cấp trên mặt trận luôn. Họ không công khai vì không muốn căng thẳng thêm với Mỹ. Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars.

Riêng về phòng không và không quân thì vai trò của vũ khí chiếm khoảng 80% giá trị, nhân tố con người chỉ khoảng 20% thôi. Nói cái này ra chắc em cũng bị chửi đấy, nhưng em liều cố nốt rồi dừng :D.

 

Thảo luận khác biệt nhau là bình thường, ai cũng có thể đúng hay sai, nhưng các cụ có phàn nàn về thái độ của bác hay giận dỗi thôi.

 

Còn về Mỹ thì chính sách của họ vốn dĩ không cho người khác động vào patriot của họ đâu, cũng như rất hạn chế cho người khác bảo trì máy bay chiến đấu của họ. Còn Himars thì vốn dĩ là do họ chỉ đạo mục tiêu bắn từ lâu rồi, mọi người đều biết.

 

Cái này chưa đúng đâu bác.

Patriots thì nó bán cho nước nào nó phải bàn giao cho người ta sử dụng chứ, dân Ả rập nó đứng bắn Patriots đấy. Nhưng đấy là nó bán cho thời bình, còn đang chiến tranh như bây giờ ở Ukraine nó phải chấp nhận nhảy vào bắn trực tiếp để đảm bảo hiệu quả. Phòng không Đức thì cũng là lính Đức bắn thôi.

Còn Himars em không nói về mục tiêu bân, mà ý e là thẳng bấm nút bắn ngồi trong xe ấy, nó là thằng Mỹ hết.

 

Thời LX.US hai bên đó sợ nhau lắm cụ ạ. Không có chuyện người LX trực tiếp bắn máy bay Mỹ, cũng không có chuyện người Mỹ trực tiếp bắn máy bay LX, mà chỉ hỗ trợ cho bên thứ 3 bắn nhau thôi. Đây là tinh thần chung từ tất cả các hồi ký của những người Mỹ thời đó mà em được đọc.

Thế nên em tin là chuyên gia LX chỉ dạy và chỉ đạo lúc ban đầu chứ không đứng máy. Sau này chuyên gia chỉ đóng vai trò on-site customer support. Tức đúng như những gì quân sử ta ghi lại.

 

Em có dẫn tin bài đấy cụ, trực tiếp kíp chiến đấu của Liên Xô bắn hạ máy bay Mỹ nhé, cụ có thể rò lại còm của em.

 

Nội dung như vậy mâu thuẫn với tất cả những gì em đã từng đọc. Do đó em nghi ngờ tính xác thực của thông tin đó.

 


   
Salut reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19051.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Chào các cụ, vẫn là em :D.

 

Đêm hôm em có dại làm cốc bạc xỉu nên mãi không ngủ được, vào mail thấy thớt mấy lần có nhắc đến em nên em lại mò vào xem các cụ nói gì :D. Thấy đa số có cái nhìn khá tiêu cực về em. Nhưng em nghĩ vẫn nên nói ít nhất thêm một còm nữa, ít ra là để bảo vệ một chút về bản thân.

 

Về vụ phòng không Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, tranh luận của em bắt nguồn từ còm của một cụ nhận xét là Liên Xô giúp ta chưa được xem là đủ và có hiệu quả. Em vào còm để nói là Liên Xô đã giúp chúng ta rất rất nhiều, không những về vật chất mà họ còn huy động lính phòng không sang trực tiếp bắn hộ ta nữa.

 

Em biết thông tin này có thể làm tổn thương nhiều người, cho rằng em lật sử, làm xấu đi hình ảnh quân đội nhân dân ta. Cụ admin còn bảo thông tin không có cơ sở, còn tiếp tục sẽ cấm không cho đăng bài :D. Em hiểu tính chất nhạy cảm của chủ đề mình nêu ra, nhưng em khá bất ngờ vì nhiều cụ khác vào bới móc em khá là nặng lời.

 

Nói chung em cảm giác mình khá là bị coi thường, mặc dù em tự tin là em nói ra sự thật.

 

Em xin dẫn ra thông tin em cũng google được ra (mà nhiều cụ bảo là thời buổi nào rồi em còn tung tin bậy, google ra là biết ngay :D), trên trang báo khá uy tín là tờ Tiền phong. Mong các cụ nặng lời với em thời gian vừa qua dành chút thời gian đọc hết bài theo đường link em để dưới, em chỉ dẫn lại một đoạn chính. Về thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, kéo dài cả chục năm và có lượng bom đạn còn lớn hơn chiến tranh thế giới thứ hai, có cụ dẫn bài có 13 chuyên gia tử nạn. Con số này thì em nghĩ tuỳ từng người đánh giá. Em biết là riêng xây thuỷ điện Hoà Bình thôi cũng có 11 chuyên gia Liên Xô hi sinh rồi. Hay một quả tên lửa của Nga thôi cũng tiêu diệt vài chục “chuyên gia” NATO là bình thường :D.

 

Việc Google để lấy thông tin là một cách làm nhanh, có hiệu quả. Nhưng đây không phải là cách duy nhất mà chúng ta nên làm với những vấn đề, sự kiện lớn trong lịch sử :D. Chúng ta cần nữa là việc đọc sách, tự mày mò phân tích, đánh giá, tự đặt các câu hỏi ngược để nắm bắt được những cái gì thực tế đã xảy ra.

 

Bản thân em là một người rất yêu nước, và rất tự hào với truyền thống của quân đội nhân dân Việt Nam. Việc thừa nhận chúng ta nhận được sự giúp đỡ của các nước như Liên Xô hay Trung Quốc trong cuộc chiến không bao giờ làm sứt mẻ đi một tẹo nào vinh quang của đất nước cả.

 

Trực tiếp chiến đấu

 

Từ năm 1965 đến đầu năm 1968, số lần máy bay Mỹ đánh phá các mục tiêu ở miền Bắc có ngày lên đến hàng nghìn phi vụ. Chỉ tính riêng năm1966 không quân Mỹ đã xuất kích 47.910 lần từ các sân bay ở Thái Lan, Nhật Bản, Hạm đội 7 và đảo Guam thực hiện 6.810 vụ bắn phá vào 5.596 cơ sở ở miền Bắc. Các phi đội máy bay chiến đấu của Mỹ có nhiều loại như F-111A. F-4, F-105, pháo đài bay B52… với các phi công Mỹ có kinh nghiệm tác chiến và phối hợp với nhau rất ăn ý. Nhiều loại máy bay được trang bị tên lửa không đối đất Sraicơ (tiếng Anh là Shirke, ký hiệu AGM-45) uy lực, hệ thống gây nhiễu nên nhiều khi khí tài điều khiển tên lửa X-75 không thể phát hiện ra mục tiêu.

 

Hệ thống tên lửa phòng không SA-75 (còn gọi là SAM) đã tham gia chiến đấu từ năm 1965 nhưng lực lượng còn khá mỏng. Để cấp bách chống lại đội quân khổng lồ hùng mạnh trên không của Mỹ, tháng 7/1966, Bộ chỉ huy quân đội Liên Xô quyết định thành lập tại thành phố Đusanbe (nay là thủ đô của nước Cộng hòa Tajikistan) một trung đoàn tên lửa phòng không dưới quyền chỉ huy của Đại tá Alếchxây Đmitơriêvích Iarôxlápxép với mục đích sẽ đưa sang Việt Nam. Trung đoàn gồm 4 tiểu đoàn tên lửa, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, 1 đài chỉ huy và ban tham mưu. Tất cả các đơn vị được biên chế sĩ quan, hạ sĩ quan, chiến sĩ có trình độ chuyên môn cao.

 

Ngày 17/9/1966, 200 cán bộ chiến sĩ trên 3 máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Nhóm còn lại đã bay sang Hà Nội ngày 1/2/1967. Các phương tiện chiến đấu của trung đoàn được chuyển bằng xe lửa qua Trung Quốc. Ngay khi đến Việt Nam, các đơn vị triển khai trong các khu rừng rậm của xã Trại Cau (nay thuộc Thái Nguyên) và cải tổ thành “Trung tâm huấn luyện số 8” huấn luyện về bắn tên lửa SA-75, kỹ thuật và đài chỉ huy cho các đơn vị tên lửa phòng không của QĐND Việt Nam…

 

Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu. Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết.

 

Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

 

https://tienphong.vn/chuyen-gia-quan-su-lien-xo-trong-chien-tranh-viet-nam-hay-lam-theo-toi-post1389344.amp

Thông tin này của bác thì cũng đúng. Phim tài liệu Liên Xô làm về chiến tranh Việt Nam, cũng kể lúc đầu họ phải huấn luyện theo lối "hãy làm theo tôi", thời kỳ đầu bộ đội ta bắn không chuẩn nên tên lửa bắn lên bị Mỹ gọi là cột tín hiệu.

Tuy nhiên về sau này thì bộ đội ta đã thành thạo và bắn được rồi, và còn tự mình tìm ra cách đánh mới làm tăng hiệu quả. Bác có thể nói rằng thời kỳ đầu các chuyên gia Liên Xô đã phải như thế này thế này..., thì tôi nghĩ các bác ấy chả ai phản đối đâu. Lúc đó bác đặt câu hỏi là "liệu có phải là ta bắn hay không", nên quả thật có làm không ít các bác khác hiểu lầm bác có ý nói rằng chỉ toàn chuyên gia Liên Xô bắn trong cả cuộc chiến tranh. Ngoài ra việc bác giận dỗi đòi bỏ topic khiến cho một số cụ tưởng bác là trẻ trâu

Như đã nói thông tin những vấn đề này rất thú vị, nhưng tại sao bác không mở topic riêng và đưa những bài như thế này vào đó, để mọi người cùng bàn bạc, tránh làm lạc topic này?

 

Thôi bác ạ, em sợ rồi :D, giờ em ngồi im hóng thôi, không ho he.

Còn vấn đề trên chỉ đề cập đến giai đoạn đầu thôi, nhưng về sau Liên Xô vẫn theo sát, kèm cặp, cải tiến, nâng cấp trên mặt trận luôn. Họ không công khai vì không muốn căng thẳng thêm với Mỹ. Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars.

Riêng về phòng không và không quân thì vai trò của vũ khí chiếm khoảng 80% giá trị, nhân tố con người chỉ khoảng 20% thôi. Nói cái này ra chắc em cũng bị chửi đấy, nhưng em liều cố nốt rồi dừng :D.

 

 

Cái này thì em lại phản đối cụ. 

Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars

Liên Xô chuyển giao và hướng dẫn lính Việt Nam sử dụng tên lửa phòng không. Điều này khác hoàn toàn hiện nay Mỹ đang làm ở U cà.

 

Giai đoạn 1965-1968 là Mỹ liên tục mở các chiến dịch tăng cường ném bom miền Bắc. Việc đào tạo bộ đội tên lửa của Việt Nam trở nên cấp bách , cho nên Liên Xô cử chuyên gia sang hướng dẫn trực tiếp bộ đội Việt Nam để nhanh chóng nắm được khả năng vận hành khí tài, chứ không phải sang Liên Xô học thì nó lâu. Bản thân bài của cụ cũng đã đề cập việc này. 

Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết. Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

Huấn luyện trong điều kiện chiến tranh vô cùng khó khăn, nhưng trong 2 năm 1965,1966, các chuyên gia quân sự Liên Xô đã đào tạo được 10 trung đoàn tên lửa phòng không, 3 trung đoàn kỹ thuật vô tuyến cho quân đội Việt Nam.

Cụ thấy đấy, bản thân bài báo của cụ cũng nói rõ là trong lúc học, gặp chiến đấu họ mới hỗ trợ tác chiến tại chỗ chứ không phải là họ chiến đấu thay người lính Việt Nam. Họ chỉ đưa mô hình 1 trung đoàn sang để đạo tạo trực quan cho mười mấy trung đoàn của Việt Nam chứ không phải là họ đánh thay Việt Nam như quân Mỹ với Patriot

 

 

Còn Mỹ thì khác, toàn bộ các khẩu đội Patriot là chuyển thẳng sang Kiev mà ko qua huấn luyện đào tạo. Do vậy, để được vận hành thì chỉ có lính Mỹ ngồi trong đấy và vận hành chiến đấu luôn. Nhưng chỉ được 1 thời gian ngắn , các khẩu đội Patriot đã tèo hết. Cho nên cũng chẳng còn lính Mỹ nào tiếp tục đánh nhau với tên lửa Nga, chứ đừng mơ đến đào tạo lính U.

 

 

Đứng về góc độ khoa học mà nói : các lập luận của cụ nó không giống số liệu mà cụ đưa ra. Hay nói cách khác là số liệu của cụ nó đá vỡ toàn bộ lập luận của cụ.

 

 


   
Bigcat1, diquaxom, Nguoi Nam My and 5 people reacted
(@hatam)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 32434.37
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1306
 

Các năm 198x, ngay sau khi tốt nghiệp đại học, phần lớn SV khối đại học kỹ thuât phải qua 3 tháng huấn luyện khóa sĩ quan chỉ huy phòng không, trong đó bên Quân chủng Phòng không là các thày giáo SQ cấp tá đã qua chiến đấu, lên lớp về kỹ thuật, chiến thuật của:

+ Pháo phòng không (PPK) loại 37mm và 57mm;

+ Các Radar cảnh giới phòng không loại P10/P12, P15, P18 và P37...

+ Hệ thống Tên lửa phòng không (TLPK) loại S75 Dvina, S125 Pechora.

Với PPK có biên chế đủ từ trung đoàn, tiểu đoàn đến cấp đại đội.

Với Radar, từ cấp trung đòan và đến đại đội luôn (hay cấp đài radar), không có cấp tiểu đoàn.

Với TLPK, từ cấp trung đoàn, đến tiểu đoàn, không có cấp đại đội.

Kết thúc khóa học thu lại toàn bộ tài liệu ghi chép của học viên, và phong hàm thiếu úy, sĩ quan chỉ huy phòng không.

Có 1 tuần thực tập tại trường SQ PK tại Sơn tây, để biết về PPK, về radar cảnh giới và 1 tiểu đoàn TLPK S75 Dvina thực sự. Tôi nhớ là chui vào cabin của xe điều khiển khá chật chội, kíp chiến đấu có 4 màn hình là chỗ cho 4 vi trí: 1 sĩ quan điều khiển, 1 trắc thủ góc tà, 1 trắc thủ góc phương vị và 1 trắc thủ "nhìn vòng", xe khá chật, nhưng trong trực chiến có thêm chỗ cho 1 CTV tiều đoàn nữa. Còn ở ngoài các bệ đạn (từ 3 đến 6) thì có các kíp lính/hạ sĩ quan bệ đạn.


   
Lover19, Xemay, U Cay and 14 people reacted
Ktqsminh
(@ktqsminh)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 34703.1
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1779
 

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Chào các cụ, vẫn là em :D.

 

Đêm hôm em có dại làm cốc bạc xỉu nên mãi không ngủ được, vào mail thấy thớt mấy lần có nhắc đến em nên em lại mò vào xem các cụ nói gì :D. Thấy đa số có cái nhìn khá tiêu cực về em. Nhưng em nghĩ vẫn nên nói ít nhất thêm một còm nữa, ít ra là để bảo vệ một chút về bản thân.

 

Về vụ phòng không Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, tranh luận của em bắt nguồn từ còm của một cụ nhận xét là Liên Xô giúp ta chưa được xem là đủ và có hiệu quả. Em vào còm để nói là Liên Xô đã giúp chúng ta rất rất nhiều, không những về vật chất mà họ còn huy động lính phòng không sang trực tiếp bắn hộ ta nữa.

 

Em biết thông tin này có thể làm tổn thương nhiều người, cho rằng em lật sử, làm xấu đi hình ảnh quân đội nhân dân ta. Cụ admin còn bảo thông tin không có cơ sở, còn tiếp tục sẽ cấm không cho đăng bài :D. Em hiểu tính chất nhạy cảm của chủ đề mình nêu ra, nhưng em khá bất ngờ vì nhiều cụ khác vào bới móc em khá là nặng lời.

 

Nói chung em cảm giác mình khá là bị coi thường, mặc dù em tự tin là em nói ra sự thật.

 

Em xin dẫn ra thông tin em cũng google được ra (mà nhiều cụ bảo là thời buổi nào rồi em còn tung tin bậy, google ra là biết ngay :D), trên trang báo khá uy tín là tờ Tiền phong. Mong các cụ nặng lời với em thời gian vừa qua dành chút thời gian đọc hết bài theo đường link em để dưới, em chỉ dẫn lại một đoạn chính. Về thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, kéo dài cả chục năm và có lượng bom đạn còn lớn hơn chiến tranh thế giới thứ hai, có cụ dẫn bài có 13 chuyên gia tử nạn. Con số này thì em nghĩ tuỳ từng người đánh giá. Em biết là riêng xây thuỷ điện Hoà Bình thôi cũng có 11 chuyên gia Liên Xô hi sinh rồi. Hay một quả tên lửa của Nga thôi cũng tiêu diệt vài chục “chuyên gia” NATO là bình thường :D.

 

Việc Google để lấy thông tin là một cách làm nhanh, có hiệu quả. Nhưng đây không phải là cách duy nhất mà chúng ta nên làm với những vấn đề, sự kiện lớn trong lịch sử :D. Chúng ta cần nữa là việc đọc sách, tự mày mò phân tích, đánh giá, tự đặt các câu hỏi ngược để nắm bắt được những cái gì thực tế đã xảy ra.

 

Bản thân em là một người rất yêu nước, và rất tự hào với truyền thống của quân đội nhân dân Việt Nam. Việc thừa nhận chúng ta nhận được sự giúp đỡ của các nước như Liên Xô hay Trung Quốc trong cuộc chiến không bao giờ làm sứt mẻ đi một tẹo nào vinh quang của đất nước cả.

 

Trực tiếp chiến đấu

 

Từ năm 1965 đến đầu năm 1968, số lần máy bay Mỹ đánh phá các mục tiêu ở miền Bắc có ngày lên đến hàng nghìn phi vụ. Chỉ tính riêng năm1966 không quân Mỹ đã xuất kích 47.910 lần từ các sân bay ở Thái Lan, Nhật Bản, Hạm đội 7 và đảo Guam thực hiện 6.810 vụ bắn phá vào 5.596 cơ sở ở miền Bắc. Các phi đội máy bay chiến đấu của Mỹ có nhiều loại như F-111A. F-4, F-105, pháo đài bay B52… với các phi công Mỹ có kinh nghiệm tác chiến và phối hợp với nhau rất ăn ý. Nhiều loại máy bay được trang bị tên lửa không đối đất Sraicơ (tiếng Anh là Shirke, ký hiệu AGM-45) uy lực, hệ thống gây nhiễu nên nhiều khi khí tài điều khiển tên lửa X-75 không thể phát hiện ra mục tiêu.

 

Hệ thống tên lửa phòng không SA-75 (còn gọi là SAM) đã tham gia chiến đấu từ năm 1965 nhưng lực lượng còn khá mỏng. Để cấp bách chống lại đội quân khổng lồ hùng mạnh trên không của Mỹ, tháng 7/1966, Bộ chỉ huy quân đội Liên Xô quyết định thành lập tại thành phố Đusanbe (nay là thủ đô của nước Cộng hòa Tajikistan) một trung đoàn tên lửa phòng không dưới quyền chỉ huy của Đại tá Alếchxây Đmitơriêvích Iarôxlápxép với mục đích sẽ đưa sang Việt Nam. Trung đoàn gồm 4 tiểu đoàn tên lửa, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, 1 đài chỉ huy và ban tham mưu. Tất cả các đơn vị được biên chế sĩ quan, hạ sĩ quan, chiến sĩ có trình độ chuyên môn cao.

 

Ngày 17/9/1966, 200 cán bộ chiến sĩ trên 3 máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Nhóm còn lại đã bay sang Hà Nội ngày 1/2/1967. Các phương tiện chiến đấu của trung đoàn được chuyển bằng xe lửa qua Trung Quốc. Ngay khi đến Việt Nam, các đơn vị triển khai trong các khu rừng rậm của xã Trại Cau (nay thuộc Thái Nguyên) và cải tổ thành “Trung tâm huấn luyện số 8” huấn luyện về bắn tên lửa SA-75, kỹ thuật và đài chỉ huy cho các đơn vị tên lửa phòng không của QĐND Việt Nam…

 

Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu. Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết.

 

Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

 

https://tienphong.vn/chuyen-gia-quan-su-lien-xo-trong-chien-tranh-viet-nam-hay-lam-theo-toi-post1389344.amp

Thông tin này của bác thì cũng đúng. Phim tài liệu Liên Xô làm về chiến tranh Việt Nam, cũng kể lúc đầu họ phải huấn luyện theo lối "hãy làm theo tôi", thời kỳ đầu bộ đội ta bắn không chuẩn nên tên lửa bắn lên bị Mỹ gọi là cột tín hiệu.

Tuy nhiên về sau này thì bộ đội ta đã thành thạo và bắn được rồi, và còn tự mình tìm ra cách đánh mới làm tăng hiệu quả. Bác có thể nói rằng thời kỳ đầu các chuyên gia Liên Xô đã phải như thế này thế này..., thì tôi nghĩ các bác ấy chả ai phản đối đâu. Lúc đó bác đặt câu hỏi là "liệu có phải là ta bắn hay không", nên quả thật có làm không ít các bác khác hiểu lầm bác có ý nói rằng chỉ toàn chuyên gia Liên Xô bắn trong cả cuộc chiến tranh. Ngoài ra việc bác giận dỗi đòi bỏ topic khiến cho một số cụ tưởng bác là trẻ trâu

Như đã nói thông tin những vấn đề này rất thú vị, nhưng tại sao bác không mở topic riêng và đưa những bài như thế này vào đó, để mọi người cùng bàn bạc, tránh làm lạc topic này?

 

Thôi bác ạ, em sợ rồi :D, giờ em ngồi im hóng thôi, không ho he.

Còn vấn đề trên chỉ đề cập đến giai đoạn đầu thôi, nhưng về sau Liên Xô vẫn theo sát, kèm cặp, cải tiến, nâng cấp trên mặt trận luôn. Họ không công khai vì không muốn căng thẳng thêm với Mỹ. Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars.

Riêng về phòng không và không quân thì vai trò của vũ khí chiếm khoảng 80% giá trị, nhân tố con người chỉ khoảng 20% thôi. Nói cái này ra chắc em cũng bị chửi đấy, nhưng em liều cố nốt rồi dừng :D.

 

Thảo luận khác biệt nhau là bình thường, ai cũng có thể đúng hay sai, nhưng các cụ có phàn nàn về thái độ của bác hay giận dỗi thôi.

 

Còn về Mỹ thì chính sách của họ vốn dĩ không cho người khác động vào patriot của họ đâu, cũng như rất hạn chế cho người khác bảo trì máy bay chiến đấu của họ. Còn Himars thì vốn dĩ là do họ chỉ đạo mục tiêu bắn từ lâu rồi, mọi người đều biết.

 

Cái này chưa đúng đâu bác.

Patriots thì nó bán cho nước nào nó phải bàn giao cho người ta sử dụng chứ, dân Ả rập nó đứng bắn Patriots đấy. Nhưng đấy là nó bán cho thời bình, còn đang chiến tranh như bây giờ ở Ukraine nó phải chấp nhận nhảy vào bắn trực tiếp để đảm bảo hiệu quả. Phòng không Đức thì cũng là lính Đức bắn thôi.

Còn Himars em không nói về mục tiêu bân, mà ý e là thẳng bấm nút bắn ngồi trong xe ấy, nó là thằng Mỹ hết.

 

Thời LX.US hai bên đó sợ nhau lắm cụ ạ. Không có chuyện người LX trực tiếp bắn máy bay Mỹ, cũng không có chuyện người Mỹ trực tiếp bắn máy bay LX, mà chỉ hỗ trợ cho bên thứ 3 bắn nhau thôi. Đây là tinh thần chung từ tất cả các hồi ký của những người Mỹ thời đó mà em được đọc.

Thế nên em tin là chuyên gia LX chỉ dạy và chỉ đạo lúc ban đầu chứ không đứng máy. Sau này chuyên gia chỉ đóng vai trò on-site customer support. Tức đúng như những gì quân sử ta ghi lại.

 

Em có dẫn tin bài đấy cụ, trực tiếp kíp chiến đấu của Liên Xô bắn hạ máy bay Mỹ nhé, cụ có thể rò lại còm của em.

 

Nội dung như vậy mâu thuẫn với tất cả những gì em đã từng đọc. Do đó em nghi ngờ tính xác thực của thông tin đó.

 

Những tin đấy trong câc quyển lịch sử trung đoàn phòng không họ cũng nói rồi. Đó là trường hợp chiến đấu trong lúc đang huấn luyện. Lấy sự việc đơn lẻ để đánh giá thành thường xuyên hay coi đó là đa số nên mới bị phản ứng. Nói chung cụ ấy vẫn đang tiếp tục bào chữa cho những nhận định vô căn cứ của mình. 

 


   
U Cay, Cartoner, diquaxom and 4 people reacted
(@hatam)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 32434.37
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1306
 

Đăng bởi: @ktqsminh

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Chào các cụ, vẫn là em :D.

 

Đêm hôm em có dại làm cốc bạc xỉu nên mãi không ngủ được, vào mail thấy thớt mấy lần có nhắc đến em nên em lại mò vào xem các cụ nói gì :D. Thấy đa số có cái nhìn khá tiêu cực về em. Nhưng em nghĩ vẫn nên nói ít nhất thêm một còm nữa, ít ra là để bảo vệ một chút về bản thân.

 

Về vụ phòng không Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, tranh luận của em bắt nguồn từ còm của một cụ nhận xét là Liên Xô giúp ta chưa được xem là đủ và có hiệu quả. Em vào còm để nói là Liên Xô đã giúp chúng ta rất rất nhiều, không những về vật chất mà họ còn huy động lính phòng không sang trực tiếp bắn hộ ta nữa.

 

Em biết thông tin này có thể làm tổn thương nhiều người, cho rằng em lật sử, làm xấu đi hình ảnh quân đội nhân dân ta. Cụ admin còn bảo thông tin không có cơ sở, còn tiếp tục sẽ cấm không cho đăng bài :D. Em hiểu tính chất nhạy cảm của chủ đề mình nêu ra, nhưng em khá bất ngờ vì nhiều cụ khác vào bới móc em khá là nặng lời.

 

Nói chung em cảm giác mình khá là bị coi thường, mặc dù em tự tin là em nói ra sự thật.

 

Em xin dẫn ra thông tin em cũng google được ra (mà nhiều cụ bảo là thời buổi nào rồi em còn tung tin bậy, google ra là biết ngay :D), trên trang báo khá uy tín là tờ Tiền phong. Mong các cụ nặng lời với em thời gian vừa qua dành chút thời gian đọc hết bài theo đường link em để dưới, em chỉ dẫn lại một đoạn chính. Về thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, kéo dài cả chục năm và có lượng bom đạn còn lớn hơn chiến tranh thế giới thứ hai, có cụ dẫn bài có 13 chuyên gia tử nạn. Con số này thì em nghĩ tuỳ từng người đánh giá. Em biết là riêng xây thuỷ điện Hoà Bình thôi cũng có 11 chuyên gia Liên Xô hi sinh rồi. Hay một quả tên lửa của Nga thôi cũng tiêu diệt vài chục “chuyên gia” NATO là bình thường :D.

 

Việc Google để lấy thông tin là một cách làm nhanh, có hiệu quả. Nhưng đây không phải là cách duy nhất mà chúng ta nên làm với những vấn đề, sự kiện lớn trong lịch sử :D. Chúng ta cần nữa là việc đọc sách, tự mày mò phân tích, đánh giá, tự đặt các câu hỏi ngược để nắm bắt được những cái gì thực tế đã xảy ra.

 

Bản thân em là một người rất yêu nước, và rất tự hào với truyền thống của quân đội nhân dân Việt Nam. Việc thừa nhận chúng ta nhận được sự giúp đỡ của các nước như Liên Xô hay Trung Quốc trong cuộc chiến không bao giờ làm sứt mẻ đi một tẹo nào vinh quang của đất nước cả.

 

Trực tiếp chiến đấu

 

Từ năm 1965 đến đầu năm 1968, số lần máy bay Mỹ đánh phá các mục tiêu ở miền Bắc có ngày lên đến hàng nghìn phi vụ. Chỉ tính riêng năm1966 không quân Mỹ đã xuất kích 47.910 lần từ các sân bay ở Thái Lan, Nhật Bản, Hạm đội 7 và đảo Guam thực hiện 6.810 vụ bắn phá vào 5.596 cơ sở ở miền Bắc. Các phi đội máy bay chiến đấu của Mỹ có nhiều loại như F-111A. F-4, F-105, pháo đài bay B52… với các phi công Mỹ có kinh nghiệm tác chiến và phối hợp với nhau rất ăn ý. Nhiều loại máy bay được trang bị tên lửa không đối đất Sraicơ (tiếng Anh là Shirke, ký hiệu AGM-45) uy lực, hệ thống gây nhiễu nên nhiều khi khí tài điều khiển tên lửa X-75 không thể phát hiện ra mục tiêu.

 

Hệ thống tên lửa phòng không SA-75 (còn gọi là SAM) đã tham gia chiến đấu từ năm 1965 nhưng lực lượng còn khá mỏng. Để cấp bách chống lại đội quân khổng lồ hùng mạnh trên không của Mỹ, tháng 7/1966, Bộ chỉ huy quân đội Liên Xô quyết định thành lập tại thành phố Đusanbe (nay là thủ đô của nước Cộng hòa Tajikistan) một trung đoàn tên lửa phòng không dưới quyền chỉ huy của Đại tá Alếchxây Đmitơriêvích Iarôxlápxép với mục đích sẽ đưa sang Việt Nam. Trung đoàn gồm 4 tiểu đoàn tên lửa, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, 1 đài chỉ huy và ban tham mưu. Tất cả các đơn vị được biên chế sĩ quan, hạ sĩ quan, chiến sĩ có trình độ chuyên môn cao.

 

Ngày 17/9/1966, 200 cán bộ chiến sĩ trên 3 máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Nhóm còn lại đã bay sang Hà Nội ngày 1/2/1967. Các phương tiện chiến đấu của trung đoàn được chuyển bằng xe lửa qua Trung Quốc. Ngay khi đến Việt Nam, các đơn vị triển khai trong các khu rừng rậm của xã Trại Cau (nay thuộc Thái Nguyên) và cải tổ thành “Trung tâm huấn luyện số 8” huấn luyện về bắn tên lửa SA-75, kỹ thuật và đài chỉ huy cho các đơn vị tên lửa phòng không của QĐND Việt Nam…

 

Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu. Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết.

 

Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

 

https://tienphong.vn/chuyen-gia-quan-su-lien-xo-trong-chien-tranh-viet-nam-hay-lam-theo-toi-post1389344.amp

Thông tin này của bác thì cũng đúng. Phim tài liệu Liên Xô làm về chiến tranh Việt Nam, cũng kể lúc đầu họ phải huấn luyện theo lối "hãy làm theo tôi", thời kỳ đầu bộ đội ta bắn không chuẩn nên tên lửa bắn lên bị Mỹ gọi là cột tín hiệu.

Tuy nhiên về sau này thì bộ đội ta đã thành thạo và bắn được rồi, và còn tự mình tìm ra cách đánh mới làm tăng hiệu quả. Bác có thể nói rằng thời kỳ đầu các chuyên gia Liên Xô đã phải như thế này thế này..., thì tôi nghĩ các bác ấy chả ai phản đối đâu. Lúc đó bác đặt câu hỏi là "liệu có phải là ta bắn hay không", nên quả thật có làm không ít các bác khác hiểu lầm bác có ý nói rằng chỉ toàn chuyên gia Liên Xô bắn trong cả cuộc chiến tranh. Ngoài ra việc bác giận dỗi đòi bỏ topic khiến cho một số cụ tưởng bác là trẻ trâu

Như đã nói thông tin những vấn đề này rất thú vị, nhưng tại sao bác không mở topic riêng và đưa những bài như thế này vào đó, để mọi người cùng bàn bạc, tránh làm lạc topic này?

 

Thôi bác ạ, em sợ rồi :D, giờ em ngồi im hóng thôi, không ho he.

Còn vấn đề trên chỉ đề cập đến giai đoạn đầu thôi, nhưng về sau Liên Xô vẫn theo sát, kèm cặp, cải tiến, nâng cấp trên mặt trận luôn. Họ không công khai vì không muốn căng thẳng thêm với Mỹ. Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars.

Riêng về phòng không và không quân thì vai trò của vũ khí chiếm khoảng 80% giá trị, nhân tố con người chỉ khoảng 20% thôi. Nói cái này ra chắc em cũng bị chửi đấy, nhưng em liều cố nốt rồi dừng :D.

 

Thảo luận khác biệt nhau là bình thường, ai cũng có thể đúng hay sai, nhưng các cụ có phàn nàn về thái độ của bác hay giận dỗi thôi.

 

Còn về Mỹ thì chính sách của họ vốn dĩ không cho người khác động vào patriot của họ đâu, cũng như rất hạn chế cho người khác bảo trì máy bay chiến đấu của họ. Còn Himars thì vốn dĩ là do họ chỉ đạo mục tiêu bắn từ lâu rồi, mọi người đều biết.

 

Cái này chưa đúng đâu bác.

Patriots thì nó bán cho nước nào nó phải bàn giao cho người ta sử dụng chứ, dân Ả rập nó đứng bắn Patriots đấy. Nhưng đấy là nó bán cho thời bình, còn đang chiến tranh như bây giờ ở Ukraine nó phải chấp nhận nhảy vào bắn trực tiếp để đảm bảo hiệu quả. Phòng không Đức thì cũng là lính Đức bắn thôi.

Còn Himars em không nói về mục tiêu bân, mà ý e là thẳng bấm nút bắn ngồi trong xe ấy, nó là thằng Mỹ hết.

 

Thời LX.US hai bên đó sợ nhau lắm cụ ạ. Không có chuyện người LX trực tiếp bắn máy bay Mỹ, cũng không có chuyện người Mỹ trực tiếp bắn máy bay LX, mà chỉ hỗ trợ cho bên thứ 3 bắn nhau thôi. Đây là tinh thần chung từ tất cả các hồi ký của những người Mỹ thời đó mà em được đọc.

Thế nên em tin là chuyên gia LX chỉ dạy và chỉ đạo lúc ban đầu chứ không đứng máy. Sau này chuyên gia chỉ đóng vai trò on-site customer support. Tức đúng như những gì quân sử ta ghi lại.

 

Em có dẫn tin bài đấy cụ, trực tiếp kíp chiến đấu của Liên Xô bắn hạ máy bay Mỹ nhé, cụ có thể rò lại còm của em.

 

Nội dung như vậy mâu thuẫn với tất cả những gì em đã từng đọc. Do đó em nghi ngờ tính xác thực của thông tin đó.

 

Những tin đấy trong câc quyển lịch sử trung đoàn phòng không họ cũng nói rồi. Đó là trường hợp chiến đấu trong lúc đang huấn luyện. Lấy sự việc đơn lẻ để đánh giá thành thường xuyên hay coi đó là đa số nên mới bị phản ứng. Nói chung cụ ấy vẫn đang tiếp tục bào chữa cho những nhận định vô căn cứ của mình. 

 

Trong thời gian chiến đấu, còn nhiều điều kiện khác nữa, như điều kiện thường xuyên ăn ở dã ngoại, hành quân khu vực bom đạn (vào Khu 4), đêm hôm thường xuyên cơ động triển khai trận địa chính và dự bị... nói chung chỉ có quân ta mới chịu đựng nổi. Còn các chuyên gia hay cố vấn LX sẽ ít cơ cực kham khổ như sĩ quan, quân lính ta. Chưa kể khí hậu nóng ẩm, bệnh tật kèm theo.

 


   
U Cay, diquaxom, Nguoi Nam My and 3 people reacted
(@groundzero)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 19051.59
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1913
 

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Đăng bởi: @anh_he

Chào các cụ, vẫn là em :D.

 

Đêm hôm em có dại làm cốc bạc xỉu nên mãi không ngủ được, vào mail thấy thớt mấy lần có nhắc đến em nên em lại mò vào xem các cụ nói gì :D. Thấy đa số có cái nhìn khá tiêu cực về em. Nhưng em nghĩ vẫn nên nói ít nhất thêm một còm nữa, ít ra là để bảo vệ một chút về bản thân.

 

Về vụ phòng không Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, tranh luận của em bắt nguồn từ còm của một cụ nhận xét là Liên Xô giúp ta chưa được xem là đủ và có hiệu quả. Em vào còm để nói là Liên Xô đã giúp chúng ta rất rất nhiều, không những về vật chất mà họ còn huy động lính phòng không sang trực tiếp bắn hộ ta nữa.

 

Em biết thông tin này có thể làm tổn thương nhiều người, cho rằng em lật sử, làm xấu đi hình ảnh quân đội nhân dân ta. Cụ admin còn bảo thông tin không có cơ sở, còn tiếp tục sẽ cấm không cho đăng bài :D. Em hiểu tính chất nhạy cảm của chủ đề mình nêu ra, nhưng em khá bất ngờ vì nhiều cụ khác vào bới móc em khá là nặng lời.

 

Nói chung em cảm giác mình khá là bị coi thường, mặc dù em tự tin là em nói ra sự thật.

 

Em xin dẫn ra thông tin em cũng google được ra (mà nhiều cụ bảo là thời buổi nào rồi em còn tung tin bậy, google ra là biết ngay :D), trên trang báo khá uy tín là tờ Tiền phong. Mong các cụ nặng lời với em thời gian vừa qua dành chút thời gian đọc hết bài theo đường link em để dưới, em chỉ dẫn lại một đoạn chính. Về thiệt hại của Liên Xô trong chiến tranh ở nước ta, kéo dài cả chục năm và có lượng bom đạn còn lớn hơn chiến tranh thế giới thứ hai, có cụ dẫn bài có 13 chuyên gia tử nạn. Con số này thì em nghĩ tuỳ từng người đánh giá. Em biết là riêng xây thuỷ điện Hoà Bình thôi cũng có 11 chuyên gia Liên Xô hi sinh rồi. Hay một quả tên lửa của Nga thôi cũng tiêu diệt vài chục “chuyên gia” NATO là bình thường :D.

 

Việc Google để lấy thông tin là một cách làm nhanh, có hiệu quả. Nhưng đây không phải là cách duy nhất mà chúng ta nên làm với những vấn đề, sự kiện lớn trong lịch sử :D. Chúng ta cần nữa là việc đọc sách, tự mày mò phân tích, đánh giá, tự đặt các câu hỏi ngược để nắm bắt được những cái gì thực tế đã xảy ra.

 

Bản thân em là một người rất yêu nước, và rất tự hào với truyền thống của quân đội nhân dân Việt Nam. Việc thừa nhận chúng ta nhận được sự giúp đỡ của các nước như Liên Xô hay Trung Quốc trong cuộc chiến không bao giờ làm sứt mẻ đi một tẹo nào vinh quang của đất nước cả.

 

Trực tiếp chiến đấu

 

Từ năm 1965 đến đầu năm 1968, số lần máy bay Mỹ đánh phá các mục tiêu ở miền Bắc có ngày lên đến hàng nghìn phi vụ. Chỉ tính riêng năm1966 không quân Mỹ đã xuất kích 47.910 lần từ các sân bay ở Thái Lan, Nhật Bản, Hạm đội 7 và đảo Guam thực hiện 6.810 vụ bắn phá vào 5.596 cơ sở ở miền Bắc. Các phi đội máy bay chiến đấu của Mỹ có nhiều loại như F-111A. F-4, F-105, pháo đài bay B52… với các phi công Mỹ có kinh nghiệm tác chiến và phối hợp với nhau rất ăn ý. Nhiều loại máy bay được trang bị tên lửa không đối đất Sraicơ (tiếng Anh là Shirke, ký hiệu AGM-45) uy lực, hệ thống gây nhiễu nên nhiều khi khí tài điều khiển tên lửa X-75 không thể phát hiện ra mục tiêu.

 

Hệ thống tên lửa phòng không SA-75 (còn gọi là SAM) đã tham gia chiến đấu từ năm 1965 nhưng lực lượng còn khá mỏng. Để cấp bách chống lại đội quân khổng lồ hùng mạnh trên không của Mỹ, tháng 7/1966, Bộ chỉ huy quân đội Liên Xô quyết định thành lập tại thành phố Đusanbe (nay là thủ đô của nước Cộng hòa Tajikistan) một trung đoàn tên lửa phòng không dưới quyền chỉ huy của Đại tá Alếchxây Đmitơriêvích Iarôxlápxép với mục đích sẽ đưa sang Việt Nam. Trung đoàn gồm 4 tiểu đoàn tên lửa, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, 1 đài chỉ huy và ban tham mưu. Tất cả các đơn vị được biên chế sĩ quan, hạ sĩ quan, chiến sĩ có trình độ chuyên môn cao.

 

Ngày 17/9/1966, 200 cán bộ chiến sĩ trên 3 máy bay đã hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm. Nhóm còn lại đã bay sang Hà Nội ngày 1/2/1967. Các phương tiện chiến đấu của trung đoàn được chuyển bằng xe lửa qua Trung Quốc. Ngay khi đến Việt Nam, các đơn vị triển khai trong các khu rừng rậm của xã Trại Cau (nay thuộc Thái Nguyên) và cải tổ thành “Trung tâm huấn luyện số 8” huấn luyện về bắn tên lửa SA-75, kỹ thuật và đài chỉ huy cho các đơn vị tên lửa phòng không của QĐND Việt Nam…

 

Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu. Trong hồi ký, Thượng úy Viachépxlap Anđrêêvích Manxốp kể, tháng 5/1965, anh đang ở trong ca bin điều khiển chữ U huấn luyện cho bộ đội Việt Nam thì bất ngờ máy bay Mỹ xuất hiện trên trận địa. Anh vừa dò tìm mục tiêu trên màn hình vừa chỉ bảo cho học viên thì máy bay Mỹ bắn tên lửa Sraicơ khiến các học viên hy sinh nhưng Manxốp may mắn thoát chết.

 

Ngày 24/10/1967, khi các chuyên gia đang huấn luyện cho tiểu đoàn tên lửa phòng không thứ nhất thuộc trung đoàn 274 thì máy bay Mỹ ập đến buộc các chuyên gia phải chiến đấu. Rất nhanh chóng Trung tá Êphimencô ngồi ngay vào vị trí chỉ huy, Thượng úy A. A. Pôsnhép vào vị trí điều khiển tên lửa, vận hành thiết bị bám sát mục tiêu bằng tay là các binh sĩ Iu. M. Bêdukhốp, M. Iu. Ivansích, N. G. Pêrêpêlixa và trắc thủ theo dõi bản đồ hỏa lực là binh nhất Tikhônốp đã cùng với bộ đội Việt Nam bắn rơi 1 máy bay F-4…

 

https://tienphong.vn/chuyen-gia-quan-su-lien-xo-trong-chien-tranh-viet-nam-hay-lam-theo-toi-post1389344.amp

Thông tin này của bác thì cũng đúng. Phim tài liệu Liên Xô làm về chiến tranh Việt Nam, cũng kể lúc đầu họ phải huấn luyện theo lối "hãy làm theo tôi", thời kỳ đầu bộ đội ta bắn không chuẩn nên tên lửa bắn lên bị Mỹ gọi là cột tín hiệu.

Tuy nhiên về sau này thì bộ đội ta đã thành thạo và bắn được rồi, và còn tự mình tìm ra cách đánh mới làm tăng hiệu quả. Bác có thể nói rằng thời kỳ đầu các chuyên gia Liên Xô đã phải như thế này thế này..., thì tôi nghĩ các bác ấy chả ai phản đối đâu. Lúc đó bác đặt câu hỏi là "liệu có phải là ta bắn hay không", nên quả thật có làm không ít các bác khác hiểu lầm bác có ý nói rằng chỉ toàn chuyên gia Liên Xô bắn trong cả cuộc chiến tranh. Ngoài ra việc bác giận dỗi đòi bỏ topic khiến cho một số cụ tưởng bác là trẻ trâu

Như đã nói thông tin những vấn đề này rất thú vị, nhưng tại sao bác không mở topic riêng và đưa những bài như thế này vào đó, để mọi người cùng bàn bạc, tránh làm lạc topic này?

 

Thôi bác ạ, em sợ rồi :D, giờ em ngồi im hóng thôi, không ho he.

Còn vấn đề trên chỉ đề cập đến giai đoạn đầu thôi, nhưng về sau Liên Xô vẫn theo sát, kèm cặp, cải tiến, nâng cấp trên mặt trận luôn. Họ không công khai vì không muốn căng thẳng thêm với Mỹ. Nó na ná như những gì Mỹ đang làm ở Ukraine hiện nay với những thứ như Patriot hay Himars.

Riêng về phòng không và không quân thì vai trò của vũ khí chiếm khoảng 80% giá trị, nhân tố con người chỉ khoảng 20% thôi. Nói cái này ra chắc em cũng bị chửi đấy, nhưng em liều cố nốt rồi dừng :D.

 

Thảo luận khác biệt nhau là bình thường, ai cũng có thể đúng hay sai, nhưng các cụ có phàn nàn về thái độ của bác hay giận dỗi thôi.

 

Còn về Mỹ thì chính sách của họ vốn dĩ không cho người khác động vào patriot của họ đâu, cũng như rất hạn chế cho người khác bảo trì máy bay chiến đấu của họ. Còn Himars thì vốn dĩ là do họ chỉ đạo mục tiêu bắn từ lâu rồi, mọi người đều biết.

 

Cái này chưa đúng đâu bác.

Patriots thì nó bán cho nước nào nó phải bàn giao cho người ta sử dụng chứ, dân Ả rập nó đứng bắn Patriots đấy. Nhưng đấy là nó bán cho thời bình, còn đang chiến tranh như bây giờ ở Ukraine nó phải chấp nhận nhảy vào bắn trực tiếp để đảm bảo hiệu quả. Phòng không Đức thì cũng là lính Đức bắn thôi.

Còn Himars em không nói về mục tiêu bân, mà ý e là thẳng bấm nút bắn ngồi trong xe ấy, nó là thằng Mỹ hết.

 

Thời LX.US hai bên đó sợ nhau lắm cụ ạ. Không có chuyện người LX trực tiếp bắn máy bay Mỹ, cũng không có chuyện người Mỹ trực tiếp bắn máy bay LX, mà chỉ hỗ trợ cho bên thứ 3 bắn nhau thôi. Đây là tinh thần chung từ tất cả các hồi ký của những người Mỹ thời đó mà em được đọc.

Thế nên em tin là chuyên gia LX chỉ dạy và chỉ đạo lúc ban đầu chứ không đứng máy. Sau này chuyên gia chỉ đóng vai trò on-site customer support. Tức đúng như những gì quân sử ta ghi lại.

 

Em có dẫn tin bài đấy cụ, trực tiếp kíp chiến đấu của Liên Xô bắn hạ máy bay Mỹ nhé, cụ có thể rò lại còm của em.

 

 

Trong gần 5000 máy bay Mỹ bị bắn rơi ở miền Bắc, số lượng máy bay bị bắn rơi bởi kíp trực của Liên Xô chỉ chiếm số lượng cực nhỏ. Nếu rò lại còm của cụ về kết luận là "chủ yếu kíp vận hành các trận địa phòng không của ta là lính Liên Xô" là sai hoàn toàn. 

Về mặt con số mà cụ cung cấp cũng chứng minh cụ sai hoàn toàn: Liên Xô chỉ đưa sang có 1 trung đoàn khung làm hướng dẫn, rồi sau đó đào tạo ra 13 trung đoàn phòng không của Việt Nam. 

 

Kết luận: 

1. Việc Liên Xô đưa sĩ quan, hạ sĩ quan, và người lính sang Việt Nam là có. Nhưng số lượng rất ít và chỉ có mục đích đào tạo, không phải để chiến đấu.

2. Việc có kíp chiến đấu toàn người Liên Xô bắn hạ máy bay Mỹ là có. Nhưng chỉ vài trường hợp và mục đích là bắn mẫu cho người lính Việt Nam và chỉ là trong trường hợp trận địa huấn luyện bị máy bay Mỹ tấn công, chứ không phải chủ định bắn máy bay Mỹ.

 

Cụ từ 1 vài trường hợp đơn lẻ rồi qui kết cho toàn bộ là sai hoàn toàn về tính khoa học. 

 


   
Cartoner, diquaxom, Nguoi Nam My and 7 people reacted
Trang 176 / 200
Chia sẻ: