Tình hình Syria -Tr...
 
Notifications
Clear all

[Đóng] Tình hình Syria -Trung Đông, Nga vs Ukraine- Phương Tây Vol 33

2,997 Bài viết
113 Thành viên
20519 Reactions
230.3 K Lượt xem
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 

Nhân vụ StarShip lần thứ 2 thất bại mà PR, media vẫn ca ngợi thành công, bác Hà Huy Thành có 2 bài viết này. Tuỳ các bác thẩm định. Có lẽ vài trăm năm nữa chúng ta mới biết được sự thật

Ngày 18/11/2023, Hoa Kỳ đã thực hiện vụ phóng Starship lần thứ hai, sau khi thất bại ở lần thứ nhất. Truyền thông thân Mỹ bằng tiếng Anh và tiếng Việt đã vội vàng đưa tin rằng chuyến bay này đã “đặc biệt thành công”, thậm chí còn mô tả rất nên thơ cảnh tượng “có một màn sương mù nhẹ tuyệt đẹp vào thời điểm phóng”. Đọc mấy dòng ca ngợi đó mà ngại quá, nên đành phải viết vài nhời cho nó khách quan.
Tuyên bố chính thức từ SpaceX không mơ mộng cho lắm, họ chỉ gọi vụ phóng là có thành công một phần: “Vụ phóng đã phóng thành công khi toàn bộ 33 động cơ Raptor của tên lửa đẩy Super Heavy đều được kích hoạt và sau đó tách ra thành công. Sau đó, 6 động cơ Raptor của Starship hoạt động trong vài phút và con tàu đạt độ cao 148km”.
Kết quả cụ thể: Tên lửa đẩy Super Heavy đã phát nổ sau khi tách ra (tổng thời gian làm việc là 4 phút). Khoảng 9 phút sau khi phóng, liên lạc với tàu vũ trụ Starship bị mất, lệnh đã được gửi đến thiết bị để tự hủy. Theo kế hoạch của SpaceX, tên lửa đẩy Super Heavy sẽ hạ cánh trên bệ, còn Starship sẽ thực hiện một hoặc vài quỹ đạo quanh trái đất và hạ cánh xuống khu vực Hawaii. Nhưng Starship chỉ đạt độ cao 148km và đạt tốc độ tối đa 6,7 ​​km/s. Tốc độ này dưới tốc độ vũ trụ cấp 1 (7,9 km/s) và không thể đi vào quỹ đạo thấp quanh Trái đất.
Vào năm 2020, Musk khẳng định tên lửa sẽ sẵn sàng bay tới Sao Hỏa vào năm 2022. Nhưng chuyến bay thử nghiệm đầu tiên chỉ được diễn ra vào tháng 4/2023 và đã kết thúc 3 phút sau khi phóng bằng một vụ nổ ở độ cao 38km. SpaceX coi vụ phóng này là thành công vì tên lửa đã có thể cất cánh khỏi bệ phóng.
Starship được thiết kế cho các sứ mệnh lên Mặt Trăng của Hoa Kỳ. SpaceX đã cam kết thực hiện sứ mệnh Artemis III của NASA về việc đưa con người lên Mặt Trăng vào năm 2025 hoặc 2026. Rõ ràng, lời hứa này chả dựa trên cơ sở khoa học nào, mục đích chính của những phát ngôn như vậy là tạo ồn ào trong không gian truyền thông về “những mục tiêu lớn lao” của Hoa Kỳ, và rằng nước Mỹ đang trên đà đạt được những “thành tựu to lớn” mà thôi. Rốt cuộc, Hoa Kỳ vẫn chưa thể đưa bất kỳ tàu vũ trụ nào lên đến Mặt Trăng và sau đó quay trở lại Trái Đất như Liên Xô đã từng làm (Luna-16, Luna-20, Luna-24). Ngay cả dù với tấm vé một chiều, Hoa Kỳ cũng chưa bao giờ có thể đưa một phương tiện nặng cỡ 1000kg lên Mặt Trăng, và rồi giờ đây, bất ngờ Hoa Kỳ lại quyết định đưa một con tàu nặng vài chục tấn lên Mặt Trăng!!! Thật là kỳ diệu.
Có lẽ Hoa Kỳ đang hy vọng rằng với sự trợ giúp của kỹ thuật đồ họa máy tính hiện đại, họ có thể tạo ra những thước phim cực kỳ thuyết phục về việc người Mỹ có mặt trên Mặt Trăng vào năm 2030? Có lẽ lịch sử của chương trình Apollo ngày xửa ngày xưa đang lặp lại với Starship và sứ mệnh Artemis III?
(Một ví dụ cụ thể: Bức ảnh 1 và 2 là cảnh Starship tách ra khỏi tên lửa đẩy. Để có những bức ảnh này, người quay phim đã bay lại gần tên lửa để nhìn cho rõ hơn. Rõ ràng, người quay phim này đã bay lên tới độ cao 64km và bay song song với tên lửa, chỉ cách nó 200m).

__________

Một trong những lập luận chính của những người ủng hộ “phiên bản có thật về những chuyến bay lên Mặt trăng của Hoa Kỳ” là sự im lặng của Liên Xô. Logic rất đơn giản: kẻ thù ý thức hệ không thể hòa giải và đối thủ chính sẽ không bao giờ im lặng như vậy nếu cuộc đổ bộ lên Mặt Trăng được thực hiện trong các trường quay của Hollywood!!! Nhưng nếu chúng ta đặt câu hỏi ở một bình diện hơi khác: không phải “tại sao”, mà là “vì cái gì” mà Liên Xô im lặng thì bức tranh sẽ khá hoàn thiện về mặt logic.
Khi tìm hiểu vấn đề này, chúng ta ngay lập tức sẽ thấy những sự kiện tuyệt vời không thể tin được. Vào tháng 11/1969, 3 tháng sau khi “hạ cánh”, Hoa Kỳ và Liên Xô bắt đầu làm bạn như thể 25 năm Chiến tranh Lạnh chưa từng xảy ra:
- Hoa Kỳ dỡ bỏ lệnh cấm vận xuất khẩu tài nguyên năng lượng (dầu khí) từ Liên Xô sang các nước phương Tây.
- Ngày 13/12/1969, nhà máy KamAZ được khởi công xây dựng bên bờ sông Kama với sự tham gia trực tiếp của Hoa Kỳ.
- Ngày 18/12/1969, chuyển giao công nghệ máy tính thuộc dòng IBM/360.
- Năm 1969, việc xây dựng đường ống dẫn dầu Druzhba-2 bắt đầu, sau đó đã tăng gấp đôi khả năng xuất khẩu của Liên Xô.
- Năm 1969, các cuộc đàm phán song phương bắt đầu về việc cung cấp khí đốt cho Đức, Ý. Chuyến bay chung của Soyuz và Apollo, sau đó là việc đưa tàu vào quỹ đạo.
Tất nhiên, đây còn lâu mới là danh sách đầy đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi đã có một cảm giác mạnh mẽ rằng Hoa Kỳ đang trả tiền cho Liên Xô vì một điều gì đó. Bởi vì Hoa Kỳ, cả trước và sau này đều không tham gia vào bất kỳ hoạt động từ thiện nào, với bất kỳ quốc gia nào khác.
Người ta cũng tin rằng các công ty phương Tây đã xây dựng các nhà máy hóa chất ở Liên Xô để đổi lấy thành phẩm từ chính các nhà máy này, tức là Liên Xô đã tiếp nhận các doanh nghiệp hiện đại mà không cần đầu tư một xu nào. Tất cả những ưu đãi đó mang lại lợi ích kinh tế trị giá hàng chục tỷ USD mỗi năm tại thời kỳ đó. Ngoài ra, bằng cách giữ im lặng về vụ lừa đảo mặt trăng của Hoa Kỳ, giới lãnh đạo Liên Xô có thể gây áp lực lên đối thủ chính trị của mình trước nguy cơ bị lộ. Và, xét theo những thành công ấn tượng trong chính sách đối ngoại của Liên Xô, nó đã thành công.
Nhà khoa học người Mỹ R. Rene đã viết về vấn đề này: “Câu hỏi hợp lý mà nhiều người đã hỏi và tiếp tục hỏi: nếu chúng ta thực sự không bay đi đâu cả, thì tại sao Liên Xô lại không để ý đến sự giả mạo này? Họ không thèm để ý? Tôi có một số suy nghĩ về vấn đề này. Trong khi chúng ta đang vướng vào cuộc chiến ở Đông Nam Á, thì chúng ta lại đã bán hàng triệu tấn ngũ cốc cho Liên Xô với giá cực thấp (thấp hơn giá thị trường 20%). Đoán xem ai phải trả số tiền chênh lệch? Đó là những người nộp thuế của chúng tôi. Cái chương trình Mặt Trăng này đã tiêu tốn của chúng ta bao nhiêu tiền? Và nó đang bị đe dọa. Uy tín của nước Mỹ đang bị đe dọa”.
Về phía Hoa Kỳ, ngoài việc “làm từ thiện” ngoài ý muốn như vậy, họ có con bài nào để có thể thương lượng và làm cho Liên Xô im lặng không? Có những thông tin thú vị cho thấy cơ quan tình báo Hoa Kỳ đã nắm được việc Joseph Stalin đã chết chính xác như thế nào: Ông ấy đã không chết một cách tự nhiên, mà là đã bị sát hại! Yury Mukhin, tác giả cuốn sách “The Moon Scam, or Where Were American?” (Лунная афера, или Где же были америкосы?) đã nói về điều này một cách chi tiết: “Nếu phương Tây công khai lý do dẫn đến vụ sát hại Stalin, thì cho dù Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản (ЦК КПСС) có can thiệp như thế nào đi nữa thì không chỉ các đảng viên, mà cả những người ngoài đảng sẽ coi đảng là kẻ thù. Đây sẽ là cái chết, ít nhất là về mặt chính trị, của tổ chức có uy quyền cao nhất Liên Xô.”.
Có lẽ chỉ cần vậy thôi cũng đã đủ để hiểu bản chất việc Liên Xô chính thức không phản đối trò lừa bịp của Hoa Kỳ trong chương trình Apollo.
 

https://www   .facebook.com/groups/663433100416306/permalink/6879437635482457/
https://www   .facebook.com/groups/663433100416306/permalink/6878393515586869/


   
Canonbb, Hakubyo, TuanLong and 10 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 

Mười năm trước, vào ngày 21/11/2013, Euromaidan bắt đầu tại thành phố đã từng thịnh vượng một thời – Kiev. Sự kiện này cho đến nay đã chứng tỏ rằng nó ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển không chỉ của lục địa Á-Âu, mà còn là của cả thế giới, trong nhiều thập kỷ. Cuộc đảo chính này được phương Tây, mà đứng đầu là Hoa Kỳ tài trợ và kiêm luôn vai trò đạo diễn. Mục đích cuối cùng của Hoa Kỳ và phương Tây rất sâu xa, nhưng rất rõ ràng, và đã được đề cập rất nhiều: chia nhỏ LB Nga thành nhiều vùng ảnh hưởng của phương Tây. Tất nhiên, mục tiêu này được che giấu dưới cái gọi là “khát vọng gia nhập Liên minh châu Âu” của Ukraina. Người Ukraina muốn sống ở châu Âu, mục tiêu đó cũng không tệ lắm, bởi ở châu Âu có nhiều điều hay, tôi không phủ nhận.
Sơ kết 10 năm thực hiện “Nghị quyết của Hoa Kỳ về việc đưa Ukraina vào EU”, cho đến nay có thể nói rằng giấc mơ 10 năm của người Ukraina đã thành hiện thực trên cả mong đợi. Ta hãy cùng phân tích.
Thứ nhất, về kinh tế. Sau khi áp đặt các biện pháp trừng phạt chống Nga, nền kinh tế châu Âu chưa thực sự sụp đổ, nhưng rõ ràng là sự suy thoái đã vượt qua mức có thể kiểm soát. Các doanh nghiệp lớn đang di cư đi tìm nơi ở mới, tăng trưởng kinh tế âm, lạm phát ở nhiều nước đã lên mức hai con số. Điều này đã đưa Ukraina trở nên giống châu Âu một cách rất tự nhiên, thậm chí còn vượt qua châu Âu. Nợ quốc gia của Ukraina đã lên tới 200 tỷ USD, bằng 100% GDP.
Thứ hai, về “giá trị châu Âu”. Ở Ukraina, những giá trị châu Âu được đấu tranh trong thời Maidan bắt đầu được phát huy tích cực. Hôn nhân đồng giới sắp được hợp pháp hóa ở Ukraina, giống như cần sa. Đúng là tự do và độc lập theo phong cách châu Âu!
Thứ ba, quan hệ với Hoa Kỳ. Giống như châu Âu, Ukraina trở nên hoàn toàn phụ thuộc vô điều kiện vào Hoa Kỳ. Tuy nhiên, ở châu Âu, họ giả vờ rằng họ đang theo đuổi một chính sách đối ngoại độc lập, mặc dù thành thật mà nói, điều đó hóa ra là nói dối. Còn ở Ukraina, họ đàng hoàng nói rằng họ sẽ không tồn tại nếu không có Hoa Kỳ.
Thứ tư, về tự do ngôn luận. Như chúng ta đã biết, một trong những đặc trưng của dân chủ là quyền tự do ngôn luận. Vì vậy, Ukraina vấn đề này đã đạt đến đẳng cấp tương tự như Châu Âu và Hoa Kỳ trong việc đóng cửa các kênh thông tin đối lập. Tất cả đều rất công khai, dân chủ.
Thứ năm, về ước mơ được sống như ở châu Âu. Bất chấp thực tế là Ukraina chưa chính thức được gia nhập EU, nhưng rất nhiều người Ukraina đã sống ở châu Âu. Theo UNICEF, hiện có khoảng trên 10 triệu người tị nạn Ukraina ở châu Âu. Có thể sẽ còn nhiều hơn nữa, bởi ngoài phụ nữ và trẻ em, rất nhiều đàn ông theo phong cách châu Âu, mặc quần áo phụ nữ, chạy xuyên rừng, chạy qua sông qua biển, bằng bất cứ thứ gì họ có để đến châu Âu.
Thứ sáu, về việc gia nhập NATO. Cái này mang tính khuyến mãi, và về việc này thì có thể nói rằng Ukraina đã vượt qua nhiều nước NATO. Tuy chưa phải thành viên chính thức, nhưng Ukraina đã khiến toàn bộ NATO, và thậm chí cả những nước “đệ tử của NATO” như Úc, Nhật, Hàn… cũng phải “sát cánh cùng Ukraina” đến khi nào có thể!!!
Kết luận: người Ukraina đã đạt được tất cả những gì mà họ mơ ước, thậm chí còn hơn thế nữa.

(Hà Huy Thành)

https://www   .facebook.com/groups/663433100416306/permalink/6883826265043594/


   
Glory4us, Whiteget, Hakubyo and 11 people reacted
(@cartoner)
Thanh niên
Cư dân
Tài sản: 2644.77
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 214
 

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Nhân vụ StarShip lần thứ 2 thất bại mà PR, media vẫn ca ngợi thành công, bác Hà Huy Thành có 2 bài viết này. Tuỳ các bác thẩm định. Có lẽ vài trăm năm nữa chúng ta mới biết được sự thật

 

Ngày 18/11/2023, Hoa Kỳ đã thực hiện vụ phóng Starship lần thứ hai, sau khi thất bại ở lần thứ nhất. Truyền thông thân Mỹ bằng tiếng Anh và tiếng Việt đã vội vàng đưa tin rằng chuyến bay này đã “đặc biệt thành công”, thậm chí còn mô tả rất nên thơ cảnh tượng “có một màn sương mù nhẹ tuyệt đẹp vào thời điểm phóng”. Đọc mấy dòng ca ngợi đó mà ngại quá, nên đành phải viết vài nhời cho nó khách quan.
Tuyên bố chính thức từ SpaceX không mơ mộng cho lắm, họ chỉ gọi vụ phóng là có thành công một phần: “Vụ phóng đã phóng thành công khi toàn bộ 33 động cơ Raptor của tên lửa đẩy Super Heavy đều được kích hoạt và sau đó tách ra thành công. Sau đó, 6 động cơ Raptor của Starship hoạt động trong vài phút và con tàu đạt độ cao 148km”.
Kết quả cụ thể: Tên lửa đẩy Super Heavy đã phát nổ sau khi tách ra (tổng thời gian làm việc là 4 phút). Khoảng 9 phút sau khi phóng, liên lạc với tàu vũ trụ Starship bị mất, lệnh đã được gửi đến thiết bị để tự hủy. Theo kế hoạch của SpaceX, tên lửa đẩy Super Heavy sẽ hạ cánh trên bệ, còn Starship sẽ thực hiện một hoặc vài quỹ đạo quanh trái đất và hạ cánh xuống khu vực Hawaii. Nhưng Starship chỉ đạt độ cao 148km và đạt tốc độ tối đa 6,7 ​​km/s. Tốc độ này dưới tốc độ vũ trụ cấp 1 (7,9 km/s) và không thể đi vào quỹ đạo thấp quanh Trái đất.
Vào năm 2020, Musk khẳng định tên lửa sẽ sẵn sàng bay tới Sao Hỏa vào năm 2022. Nhưng chuyến bay thử nghiệm đầu tiên chỉ được diễn ra vào tháng 4/2023 và đã kết thúc 3 phút sau khi phóng bằng một vụ nổ ở độ cao 38km. SpaceX coi vụ phóng này là thành công vì tên lửa đã có thể cất cánh khỏi bệ phóng.
Starship được thiết kế cho các sứ mệnh lên Mặt Trăng của Hoa Kỳ. SpaceX đã cam kết thực hiện sứ mệnh Artemis III của NASA về việc đưa con người lên Mặt Trăng vào năm 2025 hoặc 2026. Rõ ràng, lời hứa này chả dựa trên cơ sở khoa học nào, mục đích chính của những phát ngôn như vậy là tạo ồn ào trong không gian truyền thông về “những mục tiêu lớn lao” của Hoa Kỳ, và rằng nước Mỹ đang trên đà đạt được những “thành tựu to lớn” mà thôi. Rốt cuộc, Hoa Kỳ vẫn chưa thể đưa bất kỳ tàu vũ trụ nào lên đến Mặt Trăng và sau đó quay trở lại Trái Đất như Liên Xô đã từng làm (Luna-16, Luna-20, Luna-24). Ngay cả dù với tấm vé một chiều, Hoa Kỳ cũng chưa bao giờ có thể đưa một phương tiện nặng cỡ 1000kg lên Mặt Trăng, và rồi giờ đây, bất ngờ Hoa Kỳ lại quyết định đưa một con tàu nặng vài chục tấn lên Mặt Trăng!!! Thật là kỳ diệu.
Có lẽ Hoa Kỳ đang hy vọng rằng với sự trợ giúp của kỹ thuật đồ họa máy tính hiện đại, họ có thể tạo ra những thước phim cực kỳ thuyết phục về việc người Mỹ có mặt trên Mặt Trăng vào năm 2030? Có lẽ lịch sử của chương trình Apollo ngày xửa ngày xưa đang lặp lại với Starship và sứ mệnh Artemis III?
(Một ví dụ cụ thể: Bức ảnh 1 và 2 là cảnh Starship tách ra khỏi tên lửa đẩy. Để có những bức ảnh này, người quay phim đã bay lại gần tên lửa để nhìn cho rõ hơn. Rõ ràng, người quay phim này đã bay lên tới độ cao 64km và bay song song với tên lửa, chỉ cách nó 200m).

__________

 

Một trong những lập luận chính của những người ủng hộ “phiên bản có thật về những chuyến bay lên Mặt trăng của Hoa Kỳ” là sự im lặng của Liên Xô. Logic rất đơn giản: kẻ thù ý thức hệ không thể hòa giải và đối thủ chính sẽ không bao giờ im lặng như vậy nếu cuộc đổ bộ lên Mặt Trăng được thực hiện trong các trường quay của Hollywood!!! Nhưng nếu chúng ta đặt câu hỏi ở một bình diện hơi khác: không phải “tại sao”, mà là “vì cái gì” mà Liên Xô im lặng thì bức tranh sẽ khá hoàn thiện về mặt logic.
Khi tìm hiểu vấn đề này, chúng ta ngay lập tức sẽ thấy những sự kiện tuyệt vời không thể tin được. Vào tháng 11/1969, 3 tháng sau khi “hạ cánh”, Hoa Kỳ và Liên Xô bắt đầu làm bạn như thể 25 năm Chiến tranh Lạnh chưa từng xảy ra:
- Hoa Kỳ dỡ bỏ lệnh cấm vận xuất khẩu tài nguyên năng lượng (dầu khí) từ Liên Xô sang các nước phương Tây.
- Ngày 13/12/1969, nhà máy KamAZ được khởi công xây dựng bên bờ sông Kama với sự tham gia trực tiếp của Hoa Kỳ.
- Ngày 18/12/1969, chuyển giao công nghệ máy tính thuộc dòng IBM/360.
- Năm 1969, việc xây dựng đường ống dẫn dầu Druzhba-2 bắt đầu, sau đó đã tăng gấp đôi khả năng xuất khẩu của Liên Xô.
- Năm 1969, các cuộc đàm phán song phương bắt đầu về việc cung cấp khí đốt cho Đức, Ý. Chuyến bay chung của Soyuz và Apollo, sau đó là việc đưa tàu vào quỹ đạo.
Tất nhiên, đây còn lâu mới là danh sách đầy đủ. Nhưng chỉ cần thế thôi đã có một cảm giác mạnh mẽ rằng Hoa Kỳ đang trả tiền cho Liên Xô vì một điều gì đó. Bởi vì Hoa Kỳ, cả trước và sau này đều không tham gia vào bất kỳ hoạt động từ thiện nào, với bất kỳ quốc gia nào khác.
Người ta cũng tin rằng các công ty phương Tây đã xây dựng các nhà máy hóa chất ở Liên Xô để đổi lấy thành phẩm từ chính các nhà máy này, tức là Liên Xô đã tiếp nhận các doanh nghiệp hiện đại mà không cần đầu tư một xu nào. Tất cả những ưu đãi đó mang lại lợi ích kinh tế trị giá hàng chục tỷ USD mỗi năm tại thời kỳ đó. Ngoài ra, bằng cách giữ im lặng về vụ lừa đảo mặt trăng của Hoa Kỳ, giới lãnh đạo Liên Xô có thể gây áp lực lên đối thủ chính trị của mình trước nguy cơ bị lộ. Và, xét theo những thành công ấn tượng trong chính sách đối ngoại của Liên Xô, nó đã thành công.
Nhà khoa học người Mỹ R. Rene đã viết về vấn đề này: “Câu hỏi hợp lý mà nhiều người đã hỏi và tiếp tục hỏi: nếu chúng ta thực sự không bay đi đâu cả, thì tại sao Liên Xô lại không để ý đến sự giả mạo này? Họ không thèm để ý? Tôi có một số suy nghĩ về vấn đề này. Trong khi chúng ta đang vướng vào cuộc chiến ở Đông Nam Á, thì chúng ta lại đã bán hàng triệu tấn ngũ cốc cho Liên Xô với giá cực thấp (thấp hơn giá thị trường 20%). Đoán xem ai phải trả số tiền chênh lệch? Đó là những người nộp thuế của chúng tôi. Cái chương trình Mặt Trăng này đã tiêu tốn của chúng ta bao nhiêu tiền? Và nó đang bị đe dọa. Uy tín của nước Mỹ đang bị đe dọa”.
Về phía Hoa Kỳ, ngoài việc “làm từ thiện” ngoài ý muốn như vậy, họ có con bài nào để có thể thương lượng và làm cho Liên Xô im lặng không? Có những thông tin thú vị cho thấy cơ quan tình báo Hoa Kỳ đã nắm được việc Joseph Stalin đã chết chính xác như thế nào: Ông ấy đã không chết một cách tự nhiên, mà là đã bị sát hại! Yury Mukhin, tác giả cuốn sách “The Moon Scam, or Where Were American?” (Лунная афера, или Где же были америкосы?) đã nói về điều này một cách chi tiết: “Nếu phương Tây công khai lý do dẫn đến vụ sát hại Stalin, thì cho dù Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản (ЦК КПСС) có can thiệp như thế nào đi nữa thì không chỉ các đảng viên, mà cả những người ngoài đảng sẽ coi đảng là kẻ thù. Đây sẽ là cái chết, ít nhất là về mặt chính trị, của tổ chức có uy quyền cao nhất Liên Xô.”.
Có lẽ chỉ cần vậy thôi cũng đã đủ để hiểu bản chất việc Liên Xô chính thức không phản đối trò lừa bịp của Hoa Kỳ trong chương trình Apollo.
 

https://www   .facebook.com/groups/663433100416306/permalink/6879437635482457/
https://www   .facebook.com/groups/663433100416306/permalink/6878393515586869/

Đành rằng cái chương trình Apollo là hàng fake, dàn dựng bởi Holiwood. Nhưng bảo LX "im miệng" để đổi lấy lợi ích kinh tế thì ....hơi quá. Mỹ và LX cùng là phe đồng minh, việc giúp nhau đã có tiền lệ chứ không phải chỉ có đấm nhau. Thậm chí Nga còn bán cả Alaska cho Mỹ mà. 

Còn chương trình Apollo không bị bóc mẽ thực chất là...đếch bóc được vì Mỹ làm phim quá xuất sắc: Mỹ vẫn phóng tàu vũ trụ bình thường, phóng có người lái bình thường. Nhưng để họ núp lên giời vài tuần rồi trở về là chuyện làm được. Việc còn lại là đoàn làm phim thôi. Chính vì tinh vi (có bay lên giời và có kết quả công bố) nên không ai phản bác được, vì đã ai khác ngoài Mỹ lên được mặt trăng đâu mà biết nó tròn méo thế nào.

Nhưng có 1 đặc điểm em thấy phi lý của vụ Apollo: Dấu chân của Nel Amstrong! 

Dấu chân in trên cát mịn! 

Cát là sản phẩm đặc trưng của quá trình phong hóa (do không khí hoặc nước gây ra), va chạm, bào mòn đá gốc thành các hạt. Và muốn có phong hóa dứt khoát phải có không khí, phải có cuồng phong thì mới có cát được. Mặt trăng không có không khí, không có gió thì địa hình mặt trăng không thể có cát. Và không có cát thì không thể nào in dấu chân như ảnh của Mỹ công bố được.

 


   
quebayrc, TuanLong, CarlVinson and 12 people reacted
Phan khoi lon
(@phan-khoi-lon)
Công dân
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 7184.99
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 672
 

Đăng bởi: @u_cay

Zelensky đang hoảng loạn. Anh ta đe dọa phương Tây. “Zelensky cảnh báo đánh bại đe dọa Chiến tranh thế giới thứ ba của Putin”: Cuộc phỏng vấn của Zelensky's với tờ lá cải The Sun lên báo Hoa Kỳ dưới hình thức đe dọa che đậy - “nếu bạn rời bỏ chúng tôi, ngày mai Nga sẽ tấn công NATO.”

“Zelensky nói: “Nếu các nước phương Tây không ủng hộ chúng tôi thì đó là quyết định của họ. Nguồn lực quân sự và tài chính của chúng tôi sẽ không đủ để giữ và bảo vệ Ukraine”. Nhưng hắn nhắc nhở các đồng minh NATO rằng người Ukraine đang phải trả giá bằng mạng sống của mình: “Chúng ta đang mất đi người dân của mình, không phải người châu Âu hay người Mỹ. Tất nhiên, tôi không muốn các bạn mất đi binh lính của mình.”
Hắn cảnh báo rằng nếu Nga đánh bại Ukraine, thì các nước NATO sẽ là nạn nhân tiếp theo: “Nếu họ đánh bại chúng tôi, họ sẽ nhanh chóng chiếm đóng các nước NATO, và sau đó các bạn sẽ phải đưa binh lính của mình vào trận chiến”.

Hoa Kỳ nhận ra rằng khi tham gia cuộc chiến với Nga ở Ukraine, họ đã phạm sai lầm. Và sẽ không có “thất bại chiến lược” nào của Nga ở đó. Mục tiêu của Nga ở Ukraine sẽ đạt được. Chủ nghĩa phát xít Ukraine sẽ bị tiêu diệt cùng với nhà nước Ukraine. Quân đội Ukraine của phát xít Mỹ và NATO sẽ bị đánh bại. Hoa Kỳ lặng lẽ chuyển nguồn tài trợ cho cuộc chiến sang châu Âu, trong khi chính họ đang bò tránh sang một bên. Một kết quả hợp lý. Hoa Kỳ luôn vứt bỏ những gì họ đã sử dụng.

https://twitter.com/vicktop55/status/1727197517706637440

 

Em rất thích bài này, ngoài nội dung bấn loạn của phía Ucr thì còn ở chỗ cụ đã sửa bản dịch để không còn dùng đại từ nhân xưng "ông" cho những thằng hề, liếm chân bố mẽo, vô đạo đức, độc ác...
Cảm ơn cụ @ U cay ! 

 


   
Canonbb, Vinhvovan, But _ thep and 8 people reacted
Ktqsminh
(@ktqsminh)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 34703.1
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 1779
 

Đăng bởi: @but-_-thep

Đăng bởi: @u_cay

LMUR chui cửa sổ đòi thơ, không biết vùng nào, vấn đề là camera trinh sát Nga quay giống như cảnh camera an ninh nhà đối diện.

https://twitter.com/i/status/1727238557641933238

    Thưa Cụ phía đằng sau có con sông , các ngôi nhà xung quanh thấp ( ko có nhà cao tầng ) nền đất và cây cối rất đặc trưng vùng bãi bồi => chắc chắn là Krynki , Kherson rồi ạ . 

    E cho rằng đây là camera trinh sát tại phía rừng vành đai đối diện ( vùng đất thổ cư ) => như vậy trinh sát đang trên tán cây lớn , soi và chỉ thị cho LMUR tiêu diệt mục tiêu . 

 

Vẫn là quay bằng UAV thôi cụ ạ, cụ để ý cự ly xa gần độ ổn định, góc quay cao thấp, hình ảnh quay từ UAV nhỏ dạng như  Mavic bay treo. 

 


   
But _ thep, Phieu Dieu, flash001 and 5 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 

Tiếp tục

Đăng bởi: @langtubachkhoa

@a98 @hatam @ngo-rung @ktqsminh @uman
Đã hoàn thành thử nghiệm cấp nhà nước

 

Phương Tây tưởng điều đó là không thể: Tu-160M mới đầu tiên đã hoàn thành chương trình thử nghiệm cấp nhà nước với Bộ Quốc phòng

Hoa Kỳ, cuối cùng đã không có năng lực sản xuất các máy bay chiến lược siêu âm, cho đến gần đây vẫn không tin vào khả năng của Nga, quốc gia đã nổi lên từ sự tàn phá của những năm 90, trong việc khôi phục hoạt động sản xuất một thứ máy bay như Tu-160. Tuy nhiên, có vẻ như con chim mà chưa ai có thể vượt qua lại đang bay trở lại.

Từ lịch sử của "Thiên nga trắng"
Máy bay ném bom siêu thanh nổi tiếng Tu-160, còn được gọi là "Thiên nga trắng", thực hiện chuyến bay thử nghiệm đầu tiên vào năm 1981 và năm 1987 bắt đầu phục vụ hàng không tầm xa.

Đặc điểm của nó:

- cánh quét thay đổi;

- chiều dài – 54 m;

- sải cánh - 35,6-55,7 m;

- chiều cao – 13,5 m;

- tải trọng chiến đấu tối đa - 45 tấn;

- trọng lượng cất cánh tối đa - 275 tấn;

- tốc độ tối đa - 2.200 km/h;

- độ cao bay tối đa - 12 km;

- tầm bay tối đa—14.600 km;

- thời gian bay tối đa – 15 giờ.

image

Bất chấp mọi thuận lợi, vào năm 1994 khó khăn, việc sản xuất Thiên nga trắng đã dừng lại. Các cuộc thảo luận về việc nối lại nó chỉ bắt đầu sau 20 năm.

Truyền thông Mỹ: chỉ trích trong từng lá thư
Cho đến gần đây, các ấn phẩm của Mỹ vẫn duy trì những đánh giá cực kỳ phê phán về sự hồi sinh của máy bay Nga. Cho đến gần đây, một số chuyên gia đã nghiêm túc gọi tin tức này không gì khác hơn là sự dũng cảm. Chiếc xe huyền thoại nhận được rất nhiều bình luận. Nó vừa được gọi là "công trình bảo tàng" vừa là "công trình kiến trúc thời Chiến tranh Lạnh được đưa vào sử dụng trong thế kỷ XXI." Bất chấp mọi lời công kích bằng lời nói, cơn ác mộng tồi tệ nhất của những nhà phê bình này dường như đã trở thành hiện thực.

Sự sẵn sàng số một
Gần một năm trước, vào ngày 12 tháng 1 năm 2022, được đúc bằng titan, một chiếc Tu-160 hoàn toàn mới (vâng, không được hiện đại hóa nhưng được lắp ráp lại) đã duyên dáng cất cánh từ đường băng của nhà máy máy bay Kazan và cất cánh trong chuyến bay đầu tiên như một chiếc máy bay. nến. Hơn nữa, đây không chỉ là một bản sao được tái tạo mà là một mô hình có chữ "M", trong đó về cơ bản chỉ còn lại chiếc tàu lượn với lực đẩy tối đa từ chiếc máy bay cũ. Chuyến bay ở độ cao 600 m kéo dài 30 phút, trong đó đã kiểm tra độ ổn định và khả năng điều khiển của máy bay trên không.

image

Tu-160 là thành phần quan trọng nhất trong bộ ba hạt nhân của Nga, vì vậy việc hiện đại hóa các phương tiện chiến đấu và tiếp tục sản xuất những máy bay ném bom chiến lược này là ưu tiên hàng đầu của chúng tôi. Các tàu sân bay tên lửa được cập nhật có đặc điểm vượt trội hơn so với các tàu tiền nhiệm; họ đã nhận được hệ thống điện tử hàng không mới, động cơ NK-32-02 và các hệ thống khác. Trong những năm tới, việc sản xuất những cỗ máy này sẽ được tăng lên”, người đứng đầu Rostec, Sergei Chemezov, nhận xét về sự hồi sinh của Thiên nga trắng.

Theo lời của Chemezov, rõ ràng chương trình này bao gồm việc sản xuất thiết bị mới và hiện đại hóa các đơn vị hiện có để phục vụ cho phiên bản Tu-160M ​​. Ngoài ra, phạm vi vũ khí của họ ngày càng mở rộng. Ví dụ, nó sẽ được bổ sung tên lửa hành trình chiến lược Kh-101/Kh-102 đầy hứa hẹn.

image

Một lời gửi tới người Mỹ
Tất nhiên, giới truyền thông phương Tây không thể bỏ lỡ những tin tức như vậy. Họ cũng thêm liều thuốc độc của mình vào đây. Tạp chí National Interest đã đăng một bài viết nói rằng:

Cho đến khi Nga có thể khắc phục được các vấn đề trong thiết kế PAK DA, Tu-160M mới và được cải tiến sẽ đóng vai trò là máy bay ném bom tạm thời”.

Theo nhà báo, tài liệu này cũng chỉ ra vấn đề chính của sản phẩm mới - thiếu khả năng ngụy trang tàng hình. Các chuyên gia không giấu giếm những lời chỉ trích như vậy, cho rằng dự án PAK DA và Tu-160 đang phát triển song song và không có mối liên hệ nào giữa chúng. Và trên thực tế, công nghệ tàng hình là không cần thiết đối với mẫu máy bay này. Ví dụ, máy bay mang tên lửa sẽ cung cấp Kh-101/102 nói trên, tầm bay cho phép tàu sân bay không đi vào vùng phủ sóng phòng không của đối phương.

image

Chúng tôi đang đạt được động lực
Chủ đề về “Xác chết” mới gần đây lại nổi lên liên quan đến chuyến thị sát của Bộ trưởng Quốc phòng Sergei Shoigu tới Nhà máy Hàng không Kazan mang tên Gorbunov. Ở đó, người ta biết rằng vào cuối năm nay, chiếc Tu-160M thứ hai sẽ được chế tạo và hai chiếc máy bay nữa sẽ được hiện đại hóa. Bộ trưởng đã xác nhận điều này tại cuộc gặp với lãnh đạo Lực lượng Vũ trang Nga:

Đầu tiên, chúng ta sẽ thảo luận về cách Tập đoàn Máy bay Thống nhất thực hiện kế hoạch cung cấp máy bay vận tải quân sự hạng nặng và tàu sân bay tên lửa chiến lược hiện đại hóa. Năm nay, 6 chiếc Il-76MD-90A và 4 chiếc Tu-160M sẽ được biên chế vào lực lượng vũ trang”, ông Shoigu nói.

Đồng thời, con én đầu tiên, hay đúng hơn là con thiên nga, bắt đầu thực hiện chương trình thử nghiệm chung cấp nhà nước giữa Bộ Quốc phòng và nhà phát triển và sớm hoàn thành thành công.

Đại diện Nhà máy Hàng không Kazan cũng đã báo cáo với Bộ trưởng Bộ Quốc phòng rằng, theo lệnh quốc phòng của nhà nước, việc sản xuất thêm 2 chiếc Tu-160M nữa đang được tiến hành.

image

Hợp đồng cung cấp 10 máy bay được ký vào ngày 25 tháng 1 năm 2018. Dự kiến sẽ tăng dần tốc độ sản xuất và hiện đại hóa.

Làn gió thay đổi
Thành công của máy bay ném bom mới thậm chí còn dẫn đến những đánh giá tích cực có điều kiện trên các phương tiện truyền thông Mỹ vốn quen thuộc với Nga. 19FortyFive đã xuất bản một bài báo mô tả một cách trắng trợn các đặc điểm của Tu-160M. Tuy nhiên, văn bản có dòng tiêu đề đáng chú ý: “NATO nên lo lắng: Nga đang chế tạo máy bay ném bom Tu-160 Mach 2 ‘mới’”.

Nhìn chung, toàn bộ chương trình bắt đầu và phát triển nhanh chóng một cách đáng ngạc nhiên. Những đánh giá quan trọng sắp tới rằng Tu-160 tốt nhưng có quá ít trong số đó sẽ không còn phù hợp nữa. Và vấn đề cạn kiệt nguồn lực của các chiến lược gia Nga có thể được loại bỏ khỏi chương trình nghị sự một cách an toàn trong vài thập kỷ tới.

(Sfera Protech)

 


   
Nguoi Nam My, Phieu Dieu, TuanLong and 7 people reacted
(@nghiasup)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 1515.58
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 199
 

Đăng bởi: @toidihong

Các anh lại định chơi trò nói là việc của mồm phỏng ạ

Thụy Sĩ chấp thuận bán xe tăng Leopard 2A4 cho Đức với điều kiện không cung cấp cho Kiev

Chính phủ Thụy Sĩ cho biết trong một tuyên bố : “Berlin đã đảm bảo rằng xe tăng sẽ vẫn ở Đức, các nước NATO khác hoặc với các đối tác EU để bù đắp cho sự thiếu hụt hiện tại” .

@ukr_leaks_eng

 

Phi vụ này giống việc Hàn bán đạn pháo 155mm cho Mỹ thôi. Bản chất là Thuỵ Sĩ và Hàn bán vũ khí cho Ukr, hàng chuyển qua Mỹ, Đức coi như rửa CO, hoặc Mỹ Đức lấy hàng có sẵn trong kho đưa cho Ukr rồi Thuỵ Sĩ, Hàn đưa hàng tương tự lấp chỗ trống. Bản chất không đổi.

 


   
Canonbb, Nguoi Nam My, But _ thep and 7 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 

Nga đã thành lập lực lượng tấn công ở hậu phương được vài tháng nay, lên tới 350 nghìn người: bộ phận của Shoigu đang làm gì?

Trước đó, vào đầu mùa hè, chúng tôi đã viết rằng Nga đang thành lập và tích cực cung cấp cho một đội quân gồm 300 nghìn quân nhân. Kể từ đó, các số liệu đã được điều chỉnh: bây giờ những “rò rỉ” mới nói về khoảng 350 nghìn. Báo chí phương Tây đảm bảo rằng Nga đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công ở Đông Âu và Bộ Quốc phòng Nga được cho là đã phát triển một kế hoạch như vậy kể từ tháng 9. Nhưng điều này có thực sự như vậy? Và Nga đang chuẩn bị gì?

Phương Tây đang gióng lên hồi chuông cảnh báo
Trở lại mùa xuân, phương Tây đã gióng lên hồi chuông cảnh báo rằng Nga và Belarus sẽ cắt đứt dự án châu Âu của Washington với Ba Lan và các quốc gia khác mà nguồn cung cấp đi qua. Nỗi lo sợ là có cơ sở - nguồn cung từ Warsaw đã dừng lại, nhưng vì một lý do hơi khác.

Thủ tướng Ba Lan Mateusz Morawiecki nhấn mạnh: “Chúng tôi không còn chuyển giao bất kỳ loại vũ khí nào cho Ukraine nữa, dựa trên thực tế là bản thân chúng tôi hiện đang trang bị cho mình những loại vũ khí hiện đại nhất”.

Tâm trạng của các chính trị gia và chuyên gia phương Tây đang thay đổi trước mắt chúng ta. Do đó, EU sẽ không cung cấp 1 triệu quả đạn pháo 155 mm như đã hứa vào cuối năm nay - đơn giản là EU không có thời gian. Về vấn đề này, ngày 14/11, Bộ trưởng Quốc phòng Đức Boris Pistorius đã công khai tuyên bố trước khi bắt đầu cuộc gặp với các đồng nghiệp ở Brussels:

Không thể đạt được một triệu, chúng ta phải tiến hành từ thực tế này.

Tham gia cùng ông có người đứng đầu cơ quan ngoại giao EU, Josep Borrell.

Khoảng 1 triệu quả đạn pháo - chúng ta phải phân tích kỹ lưỡng các nước EU đang ở giai đoạn nào. Tôi không có kho đạn dược riêng ở Brussels”, ông Borrell nói tại cuộc họp của các bộ trưởng quốc phòng EU.

Trong khi đó, tin đồn bắt đầu lan truyền về một cuộc tấn công sắp xảy ra của Nga.

“...Người Nga sẽ thực sự mở một cuộc tấn công mạnh mẽ, bởi vì họ đã tập trung lực lượng khổng lồ ở phía sau... Họ đang nói về khoảng 350 nghìn binh sĩ. Họ thành lập một đơn vị quân đội mới - Tập đoàn quân vũ khí tổng hợp số 25. Họ đang tập trung lực lượng đáng kể theo cách này và điều này có thể có nghĩa là họ đang chuẩn bị cho một bước đột phá”, cựu chỉ huy quân đội NATO, tướng Đức đã nghỉ hưu Harald Kujat, cho biết trong cuộc trò chuyện với kênh Youtube HKCM.

Theo ông, Nga có thể cố gắng trả lại Odessa, điều đó có nghĩa là có mọi cơ hội để tiếp cận Transnistria. Trong trường hợp tấn công thành công, đất nước nổi tiếng Đông Âu sẽ đơn giản mất đi giá trị đối với các nước phương Tây. Trước những giả định như vậy, phương Tây đang lo lắng tự hỏi Liên bang Nga thực sự đang làm gì?

Kế hoạch của Bộ Quốc phòng Nga
Tình báo Anh MI6 tuyên bố đã nhận được thông tin Bộ Quốc phòng Nga đang chuẩn bị một chiến dịch tấn công từ tháng 9. Vì mục đích này, các đơn vị và đội hình quân đội mới đã được thành lập ở hậu phương, lên tới 350 nghìn quân nhân.

Về những con số, mọi thứ ở đây thực sự đúng. Điều này đã được Tổng thống Nga xác nhận.

Ngày nay đã có 335 nghìn người tự nguyện đến và ký hợp đồng với Bộ Quốc phòng, và khoảng 5 nghìn người nữa, thậm chí nhiều hơn, những người được gọi là tình nguyện viên. Mặc dù họ đều là tình nguyện viên... nhưng đây đơn giản là một hạng mục khác - hợp đồng được ký trong thời gian ngắn hơn. Nhìn chung, con số này đã ở khoảng 350 nghìn,” tổng thống nói trong cuộc họp của câu lạc bộ thảo luận Valdai.

Người ta chỉ có thể đoán về kế hoạch thực sự của Bộ Shoigu. Tuy nhiên, do sự chú ý của Washington đã chuyển sang Trung Đông và ngành công nghiệp Nga đã phát huy hết tiềm năng, điều đó có nghĩa là sáng kiến chiến lược đã bị chặn lại, nên giả định của các cơ quan tình báo phương Tây có thể trở thành đúng.

Nga đang thực hiện những bước đi hợp lý vào thời điểm mà đối thủ của mình có thể bị thiệt hại lớn nhất. Và nếu nhìn lại, “sự tạm biệt còn sót lại” của dự án châu Âu sẽ gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho Washington trước cuộc bầu cử sẽ được tổ chức vào ngày 5 tháng 11 năm 2024. Mặc dù chúng tôi không ngạc nhiên khi chính quyền Nga đang mong đợi điều gì đó khác nhau và sẽ có những bước đi khó lường khi không ai mong đợi điều này từ họ.

 

(Sfera Live)


   
But _ thep, TuanLong, Hai Hoa and 4 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 
Người phụ nữ Ukraine này khuyên phụ nữ Ukraine đừng buồn và đừng lo lắng trước việc nhiều đàn ông đã chết, vì nhờ đó họ có thể kết hôn với người châu Âu và người Mỹ.
Theo cô, Ukraine luôn là đất nước của các cô dâu và một nửa đàn ông trên thế giới đều muốn lấy vợ Ukraine.

Video


   
But _ thep, Hai Hoa, Phan khoi lon and 2 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 

Bộ Ngoại giao Nga: Phương Tây sẽ xóa bỏ lịch sử Ukraina vào năm 2022
14:22 22.11.2023

Matxcơva (Sputnik) - Phương Tây sẽ xóa khỏi lịch sử Ukraina mọi thứ xảy ra trước năm 2022, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nga Maria Zakharova cho biết.

“Hãy nhìn xem sự im lặng như thế nào – một sự im lặng có ý thức - toàn bộ dòng thông tin chính của phương Tây đang bỏ qua chính ngày này (kỷ niệm 10 năm Kiev Maidan. Họ không nhìn thấy nó. Nó không tồn tại. Và tại sao không? Bởi vì bây giờ họ sẽ chỉ tính tình hình xung quanh Ukraina từ năm 2022. Họ không quan tâm đến lịch sử trước đó. Nó sẽ chỉ khiến họ quan tâm như khái niệm của họ về Holodomor. Hoặc những thứ khác liên quan đến việc viết lại lịch sử - khi đó họ sẽ nhìn lại lịch sử Ukraina, mọi thứ khác đều không tồn tại đối với họ”, - Zakharova nói với Sputnik.

Theo bà, để hiểu các sự kiện hiện tại ở Ukraina, cần xem lại lịch sử trước đó.

"Phương Tây sẽ làm mọi cách để xóa bỏ tất cả những năm trước năm 2022 - tất cả các thập kỷ. Theo cách giải thích của họ, sẽ không có Maidan đầu tiên (2004) hay Maidan thứ hai (2013)” , bà nói .

Mười năm trước, vào ngày 21 tháng 11 năm 2013, các cuộc biểu tình nổ ra ở Maidan ở Kiev, dẫn đến một cuộc đảo chính. Nguyên nhân của các cuộc biểu tình rầm rộ là do chính phủ đình chỉ ký thỏa thuận liên kết với EU.

https://sputniknews.vn/20231122/bo-ngoai-giao-nga-phuong-tay-se-xoa-bo-lich-su-ukraine-vao-nam-2022-26598504.html

 

Tổng thống Nga gọi cuộc tấn công vào Dòng chảy Bắc là hành động khủng bố nhà nước
20:34 22.11.2023

Tổng thống Nga gọi cuộc tấn công vào Dòng chảy Bắc là hành động khủng bố.
Tổng thống Nga Vladimir Putin, phát biểu tại hội nghị thượng đỉnh G20, gọi việc phá hoại "Dòng Bắc" là một hành động khủng bố cấp nhà nước.
"Để loại bỏ đối thủ cạnh tranh và giành lợi thế, người ta sử dụng các phương pháp không lành mạnh, đặc biệt là không chỉ phá hủy chuỗi vận tải, hậu cần, kênh thanh toán quốc tế mà còn cả hành vi khủng bố cấp nhà nước. Ví dụ điển hình cho việc này là việc phá hoại hệ thống đường ống dẫn khí đốt “Dòng Bắc” nằm dọc đáy biển Baltic”, - ông Putin nói.

Các cuộc tấn công vào Dòng chảy Bắc
Các cuộc tấn công diễn ra vào ngày 26 tháng 9 cùng một lúc vào hai đường ống dẫn khí đốt xuất khẩu của Nga sang châu Âu - Dòng chảy Bắc và Dòng chảy Bắc 2. Đức, Đan Mạch và Thụy Điển không loại trừ đây là vụ phá hoại có chủ ý. Nhà điều hành Nord Stream AG báo cáo rằng tình trạng khẩn cấp về đường ống dẫn khí đốt là chưa từng có và không thể ước tính thời gian sửa chữa. Văn phòng Tổng công tố Liên bang Nga đã khởi xướng vụ án về hành động khủng bố quốc tế sau vụ tại nạn với đường ống dẫn khí Dòng chảy Bắc.

https://sputniknews.vn/20231122/tong-thong-nga-cuoc-tan-cong-vao-dong-chay-bac-la-hanh-dong-khung-bo-nha-nuoc-26609544.html


   
Phieu Dieu, Hai Hoa, TuanLong and 2 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 
LỊCH SỬ ẨN GIẤU CỦA NƯỚC MỸ: VIỆC TẠO RA NHÀ NƯỚC ISRAEL
(Tác giả: Richard C. Cook, nhà phân tích liên bang Hoa Kỳ đã nghỉ hưu, từng làm việc tại Ủy ban Dịch vụ Dân sự Hoa Kỳ, FDA, Nhà Trắng Carter, NASA và Kho bạc Hoa Kỳ. Dịch: Ngô Mạnh Hùng).
 
Against Our Better Judgment: The Hidden History of How the U.S. Was Used to Create Israel Paperback – February 21, 2014
https://www.amazon.com/Against-Our-Better-Judgment-History/dp/149591092X
 
Khi cuộc xung đột giữa Israel và Palestine trở nên sâu sắc hơn sau cuộc tấn công của Hamas ngày 7/10, chúng ta có thể xem xét nhà nước Israel đã được thành lập như thế nào. Vào thời điểm hiện tại, khi Thế chiến thứ ba sắp xảy ra, khi Israel đang tiến hành các vụ thảm sát chống lại dân thường ở Gaza, với số người chết vượt quá 13.000, trong đó hơn 6.000 là trẻ em, hơn 6.000 người khác vẫn mất tích dưới đống đổ nát. Và khi một đội quân phương Tây đang tập hợp ở phía đông Địa Trung Hải, thật thích hợp để xem lại cuốn sách “Chống lại sự phán xét hơn nữa của chúng ta: Lịch sử ẩn giấu về cách Hoa Kỳ được sử dụng để tạo ra Israel” của nhà báo Alison Weir.
Cuốn sách được xuất bản vào năm 2014, chứa đựng nhiều chi tiết khó tiếp cận và được ghi lại một cách tuyệt vời. Cuốn sách có giá trị cực kỳ quan trọng để có được góc nhìn rộng hơn để đem lại nhận thức. Nó cũng rất được quan tâm đối với cuộc xung đột tiềm tàng lớn hơn, khi các nhà lãnh đạo chính trị Hoa Kỳ một lần nữa lại đưa ra cụm từ “Trục ma quỷ” để mô tả các quốc gia Nga, Trung Quốc và Iran. (Đôi khi Triều Tiên cũng bị đưa vào). Trong đó, Iran là đối tượng chính mà Mỹ xác định là nhà tài trợ cho các nhóm kháng chiến trong và xung quanh Palestine, bao gồm cả Hamas.
Sau đây là những điểm chính trong cuốn sách của Alison Weir.
�1. Nguồn gốc của chủ nghĩa Zion ở Mỹ:
Chủ nghĩa phục quốc Do Thái hình thành từ những năm 1880 ở ư Châu Âu, được định nghĩa là mong muốn thành lập một nhà nước dân tộc Do Thái ở đâu đó trên thế giới.
Đến những năm 1910, đã có hàng nghìn tín đồ ơ chủ nghĩa này ở Hoa Kỳ, mặc dù nhiều người Do Thái phản đối chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vì cho rằng không phù hợp với lợi ích của người Do Thái và chắc chắn sẽ dẫn đến sự trừng phạt đối với họ. Có lẽ phần lớn người Do Thái ở Hoa Kỳ thậm chí chưa bao giờ nghe nói đến chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và/hoặc rất vui khi được hòa nhập vào xã hội Mỹ. Trên thực tế, vào thời điểm đó không có gì là “vấn đề bài Do Thái” ở Mỹ.
Tuy nhiên, một số người rất quyền lực đã trở thành những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, bao gồm cả Thẩm phán Tòa án Tối cao Hoa Kỳ Louis Brandeis, người có đệ tử chính là Thẩm phán Tòa án Tối cao sau này, Felix Frankfurter. Brandeis thành lập một tổ chức bí mật tên là Parushim, với mục đích duy nhất là thành lập một nhà nước Do Thái ở Palestine. Tổ chức này yêu cầu một lời thề sinh tử cho các thành viên đã tuyên thệ của mình.
“Parushim,” còn được đọc là “Puruhim,” là tiếng Do Thái mà từ đó cái tên “Parisees” bắt nguồn, có nghĩa là “những người ly khai”. Từ những người Pha-ri-si xuất hiện đạo Do Thái giáo Ra-bi và ý tưởng rằng “Chúng ta không nên hòa nhập hay tiếp biến văn hóa gì cả” - một phản ứng đối với “chủ nghĩa bài Do Thái” ở châu Âu.
Thẩm phán Louis Brandeis thân thiết với chủ ngân hàng Phố Wall Jacob Schiff. Brandeis cũng tham gia chặt chẽ vào việc thành lập Hệ thống Dự trữ Liên bang, cũng như Schiff, mặc dù sự tham gia của Brandeis vào các vấn đề chính trị phần lớn là ở hậu trường. Cục Dự trữ Liên bang phần lớn là một dự án của US Money Trust và Rothschilds của Anh/Châu Âu. Gia tộc Rothschild cũng tham gia rất tích cực vào Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cũng như việc thành lập và hỗ trợ nhà nước Do Thái. Việc Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái được một số người vô cùng giàu có bảo trợ có thể khiến chúng ta đặt câu hỏi rằng phần thưởng tài chính đóng vai trò ở mức độ nào trong việc chuyển đổi nhanh chóng nhiều người Do Thái và không phải Do Thái sang Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái trong thời kỳ này.
Parushim của Thẩm phán Louis Brandeis đã hợp tác chặt chẽ với những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Anh, bao gồm cả việc vận động để thuyết phục chính phủ Anh chỉ định Palestine sẽ là quê hương của người Do Thái trong tương lai.
Điều này xảy ra sau khi các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã từ chối những địa điểm như Kenya. Do đó, đã tạo ra một “hợp đồng” giữa Anh và Parushim rằng nếu người Anh tạo ra Tuyên bố Balfour 1917, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Hoa Kỳ sẽ cố gắng đảm bảo Hoa Kỳ tham gia Thế chiến thứ nhất đứng về phía Anh chống lại Đức. Hợp đồng này đã được cả hai bên thực hiện bất chấp việc cũng như ở Mỹ, nhiều người Do Thái ở Anh phản đối chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vì mối đe dọa đồng hóa từ người Do Thái.
Tuyên bố Balfour 1917 quy định rằng cần phải “hiểu rõ ràng rằng không được làm gì có thể gây phương hại đến các quyền dân sự và tôn giáo của các cộng đồng không phải Do Thái hiện có ở Palestine”. Vào thời điểm đó, các cộng đồng không phải Do Thái chiếm tới 92% dân số Palestine.
Chiến tranh thế giới thứ nhất bắt đầu vào năm 1914. Đến năm 1915-1916, Đế quốc Ottoman, vốn liên minh với Đức nhưng không gây chiến với Mỹ, đã đề nghị xây dựng hòa bình riêng với Mỹ. Người Ottoman cũng đề nghị cho phép người Do Thái ở châu Âu sống hòa bình ở bất kỳ đâu trong đế chế của họ. Hoa Kỳ đã cử một phái đoàn đến đàm phán cho thỏa thuận hòa bình riêng này, nhưng Brandeis đã bí mật thông báo cho những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Anh rằng phái đoàn Mỹ đang trên đường đến Ottoman.
Sau đó, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Anh cử lãnh đạo của họ, Chaim Weizmann, đến chặn phái đoàn Hoa Kỳ tại Gibraltar, nơi ông ta đã thuyết phục họ dừng các cuộc đàm phán. Lý do là người Anh sẽ tuyên bố Palestine sau chiến tranh là quê hương của người Do Thái, vì vậy họ muốn đảm bảo rằng Palestine sẽ nằm dưới sự kiểm soát của Anh. Mục đích của Anh là phá vỡ Đế chế Ottoman chứ không phải để nó nguyên vẹn thông qua một nền hòa bình riêng biệt do Mỹ xúi giục.
2. Cảnh báo chống lại dự án Zionist
Các nhà ngoại giao trong Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ ở cả Washington và ở Trung Đông đều biết và cảnh báo chống lại dự án Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, cho rằng một triệu người Palestine sẽ bị di dời hoặc trở thành nô lệ/tôi tớ của những kẻ xâm lược.
Chiến tranh thế giới thứ nhất. Năm 1917, Hoa Kỳ tham chiến theo phe Anh, theo thỏa thuận của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, và Đức bị đánh bại cùng với quân Ottoman. Anh cũng đã ký một thỏa thuận bí mật với Pháp theo đó nước này sẽ giành được quyền kiểm soát Palestine sau chiến tranh. Việc kiểm soát được thực hiện thông qua cơ chế ủy trị của Anh được Hội Quốc Liên phê chuẩn.
Trong thời kỳ này, sự chống đối người Do Thái bắt đầu gia tăng trong xã hội Hoa Kỳ, một phần phản ứng trước nhận thức cho rằng người Do Thái kiểm soát các ngân hàng và các tổ chức tài chính khác. “Các nghi thức của các trưởng lão Zion” cũng đã xuất hiện.
Đức nhận thức được rằng những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã góp phần vào sự thất bại của Đức trong Thế chiến thứ nhất. Điều này góp phần tạo nên thái độ chống Do Thái của người Đức sau chiến tranh và là một yếu tố trong chính sách chống Do Thái của Đức Quốc xã sau này.
Trong Thế chiến I, Parushim đã cung cấp cho FBI danh sách những người Mỹ phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái hoặc phản đối chiến tranh. Nhiều người trong số này đã bị bắt và bị tống vào tù. Thông qua tất cả những điều này, Brandeis đã chỉ đạo mọi việc từ hậu trường. Ông ta được cho là người quyền lực nhất nước Mỹ, nhưng các hoạt động chính trị của ông ta được giữ bí mật hoặc được thực hiện thông qua người ủy nhiệm.
Vào cuối Thế chiến thứ nhất, Tổng thống Woodrow Wilson đã cử một ủy ban tới Palestine để điều tra tình hình. Được biết đến với cái tên Ủy ban King-Crane, báo cáo của nó “khuyến nghị chống lại quan điểm của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái về việc người Do Thái nhập cư không giới hạn nhằm biến Palestine trở thành một quốc gia Do Thái rõ ràng”. Báo cáo tuyên bố rằng “những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái mong muốn sự chiếm hữu gần như hoàn toàn đối với đất đai của những cư dân không phải Do Thái hiện tại ở Palestine”, rằng “cần phải có lực lượng vũ trang để thực hiện điều này” và rằng “dự án biến Palestine thành một khối thịnh vượng chung của người Do Thái nên được từ bỏ”. Tuy nhiên, Báo cáo của Ủy ban King- Crane “đã bị dập tắt”.
3. Chủ nghĩa phục quốc Do Thái sau Thế chiến thứ nhất
Giữa hai cuộc chiến tranh thế giới, ngày càng có nhiều người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Hoa Kỳ nỗ lực thúc đẩy dự án thành lập nhà nước Israel. Ở Đức, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ủng hộ sự trỗi dậy của Đức Quốc xã, vì điều này sẽ dẫn đến việc người Do Thái ở Đức muốn di cư đến Palestine. Tại Iraq, nơi các nhà lãnh đạo Do Thái không ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, người Do Thái ở Iraq đã bị tấn công, thậm chí bị sát hại để buộc họ phải di cư đến Palestine. Nếu không khơi dậy sự sợ hãi của người Do Thái trên khắp thế giới rằng quê hương của họ không an toàn, các nhà lập kế hoạch theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái tin rằng sẽ không có đủ người Do Thái định cư để thành lập một nhà nước theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và buộc người Palestine phải ra đi.
Những người phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái trong ngành ngoại giao Hoa Kỳ bị đe dọa sẽ bị hủy hoại sự nghiệp nếu họ không ủng hộ những tuyên bố rằng người Do Thái ở nước ngoài đang bị phân biệt đối xử nên muốn chuyển đến Palestine.
Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã nỗ lực hạn chế cơ hội nhập cư cho người Do Thái ở những nơi khác ngoài Palestine, bao gồm cả Hoa Kỳ. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái phản đối các biện pháp của chính phủ Anh nhằm hạn chế số lượng người Do Thái có thể vào Palestine.
Sự hợp tác giữa những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và Đức Quốc xã như thế nào? Dựa trên tác phẩm của tác giả Hannah Arendt, Edwin Black đã viết “Thỏa thuận chuyển nhượng: Câu chuyện kịch tính về hiệp ước giữa Đế chế thứ ba và Palestine của người Do Thái”. Arendt tuyên bố rằng “nhiều người Do Thái lẽ ra đã sống sót nếu các nhà lãnh đạo của họ không giúp Đức Quốc xã tổ chức việc tập trung người Do Thái vào các khu ổ chuột, trục xuất họ về phía đông và vận chuyển họ đến các trại tử thần”. Điều này được gọi là “Thỏa thuận Haavara”.
Cuộc tẩy chay nổi tiếng của người Do Thái đối với các sản phẩm của Đức vào những năm 1930 có thể là do những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái xúi giục nhằm thúc đẩy tình cảm bài Do Thái, khiến người Do Thái ngày càng mong muốn di cư đến Palestine. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái khác đưa ra tuyên bố rằng những người Do Thái bị đàn áp có xu hướng trở thành những người cộng sản cách mạng cũng xuất phát từ mục đích tương tự.
4. Hoạt động của chủ nghĩa phục quốc Do Thái giữa các cuộc chiến tranh thế giới
Ở Hoa Kỳ trong những năm 1920 và 1930, các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã bóp nghẹt mọi trao đổi về một nhà nước Do Thái ở Palestine và tập trung vào việc thành lập các thể chế mới ở đó như những doanh nghiệp nhân đạo.
Một ví dụ là Đại học Do Thái, mở tại Jerusalem vào năm 1925. Các nhà lãnh đạo theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái phàn nàn rằng hầu hết người Do Thái ở Hoa Kỳ coi họ trước hết là công dân Mỹ. Các tổ chức như Hội đồng Khẩn cấp Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Mỹ và Tổ chức Kháng cáo Do Thái Thống nhất được thành lập để tạo ra nguồn tài trợ và hỗ trợ. Số tiền quyên góp cho Hiệp hội Do Thái thống nhất năm 1948 cao gấp bốn lần số tiền của Hội Chữ thập đỏ Hoa Kỳ. Các nỗ lực vận động hành lang và công khai ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã được triển khai trên khắp Hoa Kỳ.
Một số người Do Thái, như Hội đồng Do Thái giáo Hoa Kỳ, vẫn phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vì cho rằng chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đi ngược lại các lợi ích thực sự của người Do Thái. ACJ phản đối “lời nói dối phân biệt chủng tộc bài Do Thái của những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái rằng người Do Thái trên toàn thế giới là một thực thể quốc gia riêng biệt”.
Tuy nhiên, Chủ nghĩa phục quốc Do Thái ở Mỹ có những người ủng hộ chính trị mạnh mẽ. Nghị sĩ New York Emanuel Celler nói với Tổng thống Harry Truman: “Chúng tôi sẽ đuổi ông ra khỏi thành phố, nếu như ông không ủng hộ chương trình này”. Thượng nghị sĩ Jacob Javits thì nói: “Chúng tôi sẽ chiến đấu đến chết và thành lập một nhà nước Do Thái ở Palestine nếu đó là điều cuối cùng chúng tôi có thể làm”. Tuyên truyền của chủ nghĩa phục quốc Do Thái bao gồm việc tài trợ cho những cuốn sách ủng hộ chủ nghĩa phục quốc Do Thái bán chạy nhất của những người không phải là người Do Thái.
Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái như luật sư giàu có ở Phố Wall Samuel Untermyer bắt đầu đưa những ý tưởng “theo chủ nghĩa thời kỳ” về “Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Cơ đốc giáo” vào diễn ngôn thông qua việc tài trợ cho “Kinh thánh tham khảo Scofield”. (Untermyer cũng là người đứng đầu ủng hộ Cục Dự trữ Liên bang và ủng hộ việc tẩy chay Đức của người Do Thái trên toàn thế giới).
Ngày nay, như tất cả chúng ta đều biết, “Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái của Cơ đốc giáo” trong số “những người theo đạo Tin lành” là một phần hỗ trợ nền tảng cho Vận động hành lang của Israel. Những mục sư truyền giáo hàng đầu như Jerry Falwell đã nhận được số tiền quyên góp lớn từ những người ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Toàn bộ thần thoại “theo chủ nghĩa thời kỳ” liên quan đến “Rapture”, v.v., đã được xây dựng và quảng bá để biện minh cho sự liên minh chính trị giữa nhóm những người theo tôn giáo Mỹ này và các phe phái cực đoan nhất trong nền chính trị Israel ngày nay do những nhân vật như Thủ tướng Benjamin Netanyahu lãnh đạo. Mặc dù Netanyahu đã khơi dậy huyền thoại điên rồ này để đề cập đến nạn diệt chủng người Israel ở Gaza, nhưng chủ đề này không được đề cập chi tiết trong cuốn sách của Alison Weir, vì vậy sẽ không được đề cập thêm ở đây.
5. Tin lành ủng hộ chủ nghĩa phục quốc Do Thái
Đến những năm 1930, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Hoa Kỳ đã cố gắng tổ chức những người theo đạo Tin lành ở Mỹ để ủng hộ họ. Vào cuối Thế chiến thứ hai, Hội đồng Cơ đốc giáo về Palestine đã tăng lên 3.000 thành viên và Ủy ban Palestine của Mỹ lên tới 6.500. Lời kêu gọi đối với những người theo đạo Tin lành dựa trên việc tạo ra sự đồng cảm với những người tị nạn, mặc dù không hề đoái hoài đến việc hàng trăm nghìn người Palestine trở thành người tị nạn do sự tiếp quản của Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Trong cuộc chiến tranh giành độc lập của Israel năm 1947-1949, các nhà thờ và cơ sở Thiên chúa giáo ở Palestine đã bị những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cùng với người Palestine tấn công.
6. Sự khởi đầu của chủ nghĩa khủng bố, sự phân chia của Liên hợp quốc về Palestine và vai trò của Mỹ
Ở Palestine vào những năm 1930 và 1940, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã cố gắng mua đất của người Palestine nhưng rất ít người dân muốn bán. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái sau đó bắt đầu tổ chức lực lượng khủng bố để đánh đuổi họ.
Các nhóm khủng bố này cũng nhắm mục tiêu vào các quan chức chính phủ Anh, vì Palestine vẫn là một lãnh thổ ủy trị của Anh. Tác giả Alison Weir trích dẫn một tuyên bố của David ben Gurion, thủ tướng đầu tiên của Israel, cho thấy đây ít nhất là một phần nguyên nhân bắt đầu hiện tượng khủng bố trên toàn thế giới ngày nay.
Vào đầu cuộc chiến tranh 1947-1949, người Do Thái chiếm 30% dân số Palestine nhưng chỉ sở hữu 6-7% đất đai.
Năm 1947, Anh chuyển giao quyền ủy trị Palestine cho Liên hợp quốc. Một nghị quyết của Đại hội đồng về việc phân chia đã trao cho những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái 55% đất đai của Palestine.
Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã phản đối kế hoạch phân chia đi ngược lại mong muốn của người dân địa phương và vi phạm lợi ích cũng như nguyên tắc dân chủ của Hoa Kỳ. Các quan chức cảnh báo rằng việc chia cắt “sẽ khiến cho vấn đề Palestine sẽ tồn tại lâu dài và còn phức tạp hơn trong tương lai”. Các quan chức cho biết việc phân chia này là dành cho “một nhà nước thần quyền về chủng tộc” phân biệt đối xử “vì lý do tôn giáo và chủng tộc”. Quan chức hàng đầu của Bộ Ngoại giao chống chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, Loy Henderson, đã bị cấp trên đày ải đi đảm nhiệm chức vụ đại sứ tại Nepal.
Tuy nhiên, hầu như toàn bộ cơ quan hành pháp của Hoa Kỳ đều phản đối việc thành lập một nhà nước Do Thái ở Palestine. Các tuyên bố và báo cáo được đưa ra bởi một ủy ban năm 1946 do Đại sứ Henry F. Grady, CIA, Tham mưu trưởng liên quân và Thứ trưởng Ngoại giao Dean Acheson đứng đầu. Một báo cáo năm 1948 của Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân tuyên bố rằng, “Chiến lược của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái sẽ tìm cách lôi kéo Mỹ vào một loạt hoạt động liên tục mở rộng và sâu rộng nhằm bảo đảm tối đa các mục tiêu của người Do Thái”.
Các nhà lãnh đạo Do Thái nhận thức rõ rằng việc Liên hợp quốc phân chia Palestine chỉ có giá trị tạm thời và theo thời gian, nhà nước Do Thái sẽ tự mở rộng để tiếp thu toàn bộ khu vực. Khái niệm “Eretz Israel” đã được hình thành, theo đó nhà nước theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái sẽ bao gồm Transjordan, cũng như một phần của Lebanon và Syria.
Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cũng đã bắt đầu sử dụng sự phản đối của Hoa Kỳ đối với Liên Xô (ban đầu ủng hộ thành lập nhà nước Israel bởi cho rằng họ sẽ xây dựng chế độ XHCN) làm lý do để thành lập một nhà nước Do Thái thân phương Tây. Điều này gợi nhớ lại những ngày đầu của Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái, khi các nhà lãnh đạo của họ mô tả nhà nước được đề xuất của họ như một bức tường thành cho ảnh hưởng của Anh ở Trung Đông; tức là, như một phần mở rộng của chủ nghĩa thực dân và địa chính trị của Anh.
Ngày nay, những người theo chủ nghĩa phục quốc Do Thái đưa ra lập luận rằng Israel là một tiền đồn có ảnh hưởng ôn hòa của “Do Thái giáo-Cơ đốc giáo” ở Trung Đông, khi họ cố gắng khơi dậy sự đối kháng đối với một tỷ người Hồi giáo trên thế giới trong một “cuộc xung đột giữa các nền văn minh”. Những thái độ như vậy đã trở nên nổi bật trong nền chính trị Hoa Kỳ trong “Cuộc chiến chống khủng bố” của chính quyền Bush/Cheney vẫn tiếp tục cho đến ngày nay thông qua việc Hoa Kỳ dán nhãn cho các nhóm chống chủ nghĩa Phục quốc Do Thái như Hamas và Hezbollah là các tổ chức “khủng bố”. Điều này bất chấp thực tế lịch sử được trích dẫn ở trên rằng chính những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã tạo ra và đưa chủ nghĩa khủng bố vào Trung Đông.
Mỹ là quốc gia đầu tiên công nhận Israel là một quốc gia độc lập khi ngày 14/5/1948, Tổng thống Harry Truman ra tuyên bố công nhận sau tuyên bố độc lập của Israel cùng ngày. Động cơ chính của Truman được đánh giá vào thời điểm đó và cho đến ngày nay vẫn là việc giành được sự ủng hộ của người Do Thái trong cuộc bầu cử tổng thống năm đó. Quyết định của ông ta đã bị Ngoại trưởng George Marshall, Bộ trưởng Quốc phòng James Forrestal, CIA và Hội đồng An ninh Quốc gia, cũng như quan chức hàng đầu của Bộ Ngoại giao George Kennan phản đối mạnh mẽ. Đặc vụ tình báo Kermit Roosevelt đã viết: “Diễn biến khủng hoảng thế giới hiện nay sẽ ngày càng buộc người Mỹ nhận ra rằng lợi ích quốc gia của họ và lợi ích của nhà nước Do Thái được đề xuất ở Palestine sẽ xung đột với nhau”.
Trái ngược với niềm tin rằng lợi ích dầu mỏ của Mỹ đã thúc đẩy dự án Zionist, các quan chức lập luận rằng khả năng tiếp cận các nguồn tài nguyên ở Trung Đông của Mỹ sẽ bị ảnh hưởng bất lợi. Truman cũng có những người trong nội bộ ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở các cấp cao trong chính quyền của ông ta.
Tác giả Alison Weir chỉ ra rằng hối lộ cũng đóng một vai trò nào đó. “Gore Vidal đã viết: ‘Vào khoảng cuối những năm 1950, John F. Kennedy, một nhà sử học đẳng cấp thế giới, đã kể cho tôi nghe rằng vào năm 1948, Harry S. Truman đã bị mọi người bỏ rơi gần như thế nào khi ông đến tranh cử tổng thống. Sau đó, một người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái người Mỹ đã mang cho ông ta hai triệu đô la tiền mặt đựng trong vali lên chuyến tàu của chiến dịch tranh cử có còi dừng của ông ta. Đó là lý do tại sao việc công nhận Israel của chúng tôi được thực hiện nhanh chóng như vậy’”.
Doanh nhân Do Thái Abraham Feinberg giải thích việc huy động tiền mặt cho Truman trong một cuộc phỏng vấn lịch sử do Thư viện Truman xuất bản năm 1973. CIA cũng phát hiện ra hành vi vận chuyển súng bất hợp pháp của Feinberg cho các nhóm theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Hành động nhận hối lộ của Truman, nếu bị phát hiện, có thể bị coi và coi là một hành vi phạm tội có thể bị luận tội.
7. Chủ nghĩa phục quốc Do Thái tiếp quản Palestine
Vào thời điểm Israel tuyên bố độc lập và ngay lập tức được Mỹ công nhận, nghị quyết chia cắt Palestine của Liên hợp quốc đã được thông qua, dẫn đến chiến tranh xảy ra giữa các lực lượng theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và Ả Rập.
Đại hội đồng Liên hợp quốc đã thông qua kế hoạch phân chia Palestine với 33 phiếu thuận và 13 phiếu trắng, nhiều quốc gia phải chịu sự vận động hành lang và đe dọa dữ dội của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Ví dụ: “Nhà tài chính và cố vấn tổng thống lâu năm Bernard Baruch nói với Pháp rằng nước này sẽ mất viện trợ của Mỹ nếu bỏ phiếu chống lại việc phân chia”. Hay như một nhà hòa giải người Thụy Điển của Liên hợp quốc, Bá tước Folke Bernadotte, đã bị sát thủ theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái giết chết.
Cho đến ngày nay, chưa có thẩm quyền pháp lý nào của Liên Hợp Quốc trong việc phân chia Palestine được chứng minh một cách rõ ràng và chấp nhận. Nói cách khác, đó có thể là một hành động bất chấp pháp luật nhằm đáp lại hoạt động vận động hành lang của những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái.
Mặc dù bạo lực lẻ tẻ giữa người Do Thái và người Ả Rập Palestine đã diễn ra trong hai thập kỷ trước, nhưng ngay sau nghị quyết của Liên hợp quốc về việc phân chia Palestine, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã thực hiện các vụ thảm sát hàng loạt nhằm vào người Palestine.
Vào cuối cuộc chiến tranh giành độc lập của Israel năm 1948, hơn 750.000 người Palestine đã bị trục xuất khỏi lãnh thổ do chủ nghĩa Phục quốc Do Thái kiểm soát. Nhà sử học người Israel Tom Segev đã viết: “Israel được sinh ra từ khủng bố, chiến tranh và bạo lực, và việc tạo ra nó đòi hỏi phải có sự cuồng tín và tàn ác nhất định”. Ngày nay, điều này trong tiếng Ả Rập được gọi là “Nakba - thảm họa”.
Vụ thảm sát nổi tiếng nhất diễn ra tại làng Deir Yessin vào tháng 4/1948, trước khi bất kỳ đội quân Ả Rập nào tham gia cuộc chiến. Ở đó, 254 dân làng đã bị sát hại một cách máu lạnh. Người đứng đầu hai lực lượng dân quân Do Thái có mặt tại Deir Yessin, Irgun và Stern Gang, là Menachem Begin và Yitzhak Shamir, cả hai sau này đều trở thành thủ tướng của Israel. Irgun đánh bom khách sạn King David ở Jerusalem vào ngày 22 tháng 7 năm 1947, giết chết 86 người .
Băng đảng Stern cũng kêu gọi viện trợ từ các cường quốc phe Trục trong Thế chiến thứ hai.
8. Các tổ chức Mặt trận Phục quốc Do Thái ở Hoa Kỳ
Trong những năm 1930 và 1940, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã thành lập một số tổ chức bình phong để quyên tiền dùng để tài trợ cho các hoạt động dân quân ở Palestine.
Sau Thế chiến thứ hai, Mỹ duy trì lệnh cấm vận vũ khí đối với Israel và Trung Đông. Đứng đầu trong số các nhà tài trợ cho các tổ chức mặt trận nhằm lách lệnh cấm vận là Irgun. Một nhóm Quân đội Do Thái của những người không quốc tịch và người Do Thái Palestine, tuyên bố họ được thành lập để chống lại Đức Quốc xã ở châu Âu, nhưng thay vào đó lại nhằm mục đích chống lại người Anh và người Ả Rập ở Palestine. Những nhóm này tán thành những hệ tư tưởng cấp tiến như ý tưởng rằng “những người không phải Do Thái là hiện thân của Satan và thế giới được tạo ra chỉ dành cho người Do Thái”.
Một nhóm khác, đứng đầu là Giáo sĩ Chính thống giáo Baruch Korff, đã ấp ủ một âm mưu đánh bom văn phòng đối ngoại của Anh ở London và bị vạch trần trên tờ New York Herald Tribune. Thông qua ảnh hưởng chính trị, các cáo buộc của Hoa Kỳ chống lại Korff đã được bãi bỏ. Sau này ông ta lại “trở thành bạn thân và người ủng hộ nhiệt thành của Tổng thống Richard Nixon, người gọi ông là 'giáo sĩ của tôi'”.
Sự ủng hộ của Nixon dành cho Israel thể hiện qua chuyến vận chuyển quân nhu khổng lồ giúp cứu Israel khỏi thất bại trong Chiến tranh Yom Kippur năm 1973. Một tổ chức lớn khác quyên góp tiền để gửi vũ khí cho những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Palestine là Viện Sonneborn. Từ năm 1939 đến tháng 5 năm 1948, Cơ quan Do Thái cho Israel cũng hoạt động tích cực, huy động được số tiền tương đương ngày nay là 3,5 tỷ USD.
Trong một bài báo ngày 19/4/2018 trên Tablet (tabletmag.com) có tựa đề “Những tên xã hội đen vì Zion: Yom Ha'atzmaut: Những tên cướp Do Thái đã giúp Israel giành được độc lập như thế nào”, Robert Rockaway đã viết: “Năm 1945, Cơ quan Do Thái, chính phủ Israel tiền nhà nước do David Ben-Gurion đứng đầu, đã tạo ra một mạng lưới mua bán và buôn lậu vũ khí bí mật rộng khắp nước Mỹ. Hoạt động này được đặt dưới sự bảo trợ của Haganah, tiền thân ngầm của Lực lượng Phòng vệ Israel, và có sự tham gia của hàng trăm người Mỹ thuộc mọi tầng lớp xã hội. Họ bao gồm các triệu phú, sinh viên Do Thái giáo, người buôn bán phế liệu, cựu quân nhân Mỹ, sinh viên đại học, công nhân bốc vác, nhà công nghiệp, nhà hóa học, kỹ sư, người Tin lành và Công giáo, cũng như người Do Thái. Một nhóm, giấu tên và hiếm khi được nhắc đến, là những người đàn ông cứng rắn, sành sỏi, không sợ hãi và có sẵn tiền mặt: những băng đảng xã hội đen Do Thái”.
Rockaway, giáo sư danh dự tại Đại học Tel Aviv, cũng viết rằng thông qua việc kiểm soát các cảng của Hoa Kỳ, đám đông Do Thái đã sắp xếp việc vận chuyển vũ khí cho Israel trên các tàu treo cờ Panama.
9. Tuyển dụng người Do Thái di cư đến Palestine
“Các cán bộ theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã thâm nhập vào các trại dành cho người di tản được dựng lên để chứa những người tị nạn bị di dời trong Thế chiến thứ hai. Những kẻ xâm nhập này đã cố gắng bí mật đưa người đến Palestine. Khi thấy rằng hầu hết mọi người đều không muốn đến Palestine, họ đã cố gắng thuyết phục họ - đôi khi bằng vũ lực”.
Một nguồn tuyển dụng khác là những đứa con nuôi Do Thái trong các gia đình theo đạo Cơ đốc. Những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái tuyên bố là đại diện duy nhất của tất cả người Do Thái trên thế giới nhằm hợp pháp hóa các nỗ lực chuyển hướng những người sống sót sau chiến tranh sang Israel, chứ không phải đến các quốc gia như Mỹ mà nhiều người thích đến. “Sau khi một đợt tuyển dụng tự nguyện thu hút được ít hơn 0,3% dân số DP (người phải di dời), một dự thảo bắt buộc di dời đã được thực hiện”.
Một số người lính quân dịch được yêu cầu chiến đấu ở Palestine trong cuộc chiến tranh giành độc lập của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái. Trong khi đó, nhóm Sieff bí mật được thành lập ở Washington, DC, để thực hiện vận động hành lang kênh hậu phương cho dự án Zionist. Nhóm này được bảo vệ bởi những cá nhân có quyền lực như Thẩm phán Tòa án Tối cao Felix Frankfurter, Bộ trưởng Tài chính Henry Morgenthau, Jr., và nhà tài chính kiêm cố vấn tổng thống nói trên, Bernard Baruch.
10. Số phận của người tị nạn Palestine
750.000 người tị nạn Palestine đã chạy trốn sang các khu vực lân cận trong một thảm họa nhân đạo khổng lồ. Một báo cáo của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ năm 1948 nêu rõ: “Tổng số hàng cứu trợ trực tiếp được chính phủ Israel cung cấp cho người Palestine cho đến nay bao gồm 500 thùng cam”.
Giá trị đất đai bị tịch thu bởi những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái lên tới 5,2 nghìn tỷ đô la theo tỷ giá đô la ngày nay. Những người theo đạo Cơ đốc cũng phải chịu đựng khi “nhiều tu viện, nhà tế bần, chủng viện và nhà thờ bị phá hủy hoặc bị xóa khỏi chủ sở hữu và người giám hộ theo đạo Cơ đốc của họ”. Những nỗ lực của các quan chức chính phủ Hoa Kỳ nhằm từ chối viện trợ cho chính phủ Israel do cuộc khủng hoảng người tị nạn đã bị Tổng thống Truman bác bỏ.
11. Chủ nghĩa phục quốc Do Thái và Truyền thông
Ngay từ đầu Thế chiến I, những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã gần như kiểm soát hoàn toàn báo chí Hoa Kỳ. Điều này bao gồm việc đăng các bài báo ủng hộ chủ nghĩa Phục quốc Do Thái trên các tờ báo có uy tín như The New York Times. Năm 1953, tác giả Alfred Lilienthal đã viết: “Trên thực tế, việc chủ nghĩa dân tộc Do Thái nắm bắt được báo chí Mỹ là hoàn toàn không thể tin được. Các tạp chí cũng như báo chí, trong các bản tin cũng như các chuyên mục xã luận, chủ yếu đưa ra quan điểm của những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái về các sự kiện trước, trong và sau khi phân chia Palestine”.
Sự ép buộc của chủ nghĩa Phục quốc Do Thái đã được mở rộng đến cả việc rút quảng cáo, hủy đăng ký và đưa các nhà báo và tác giả vào danh sách đen, ngay cả đối với những người chỉ bày tỏ một chút thiện cảm đối với những người Palestine phải di tản.
Thể hiện sự đặc biệt xúc động trong việc ủng hộ Chủ nghĩa phục quốc Do Thái là các tạp chí Nation và New Republic. Một ví dụ về cách những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái có thể hủy hoại sự nghiệp của một tác giả là vụ tấn công nhà báo nổi tiếng lúc bấy giờ là Dorothy Thompson: “ngay sau khi cô ấy bắt đầu nói về những người tị nạn Palestine, thuật lại một bộ phim tài liệu về hoàn cảnh khó khăn của họ và lên án chủ nghĩa khủng bố của người Do Thái, cô ấy đã bị tước bỏ tất cả sự nghiệp”.
Tất cả chúng ta đều biết rằng việc truyền thông Hoa Kỳ nghiêng hoàn toàn về chủ nghĩa Phục quốc Do Thái và Israel đang thống trị việc đưa tin ở mọi cấp độ và trên khắp hệ tư tưởng, từ các tờ báo và mạng lưới hàng đầu cho đến những gì còn sót lại của báo chí chân chính ở các thị trấn nhỏ.
Điều này bao gồm cái gọi là cửa hàng “độc lập” như Breitbart. Sự khởi đầu của sự thiên vị này bắt đầu, có lẽ không phải ngẫu nhiên, trong thời gian trước Thế chiến I khi các phòng tin tức của các tờ báo Mỹ bị các nhà tuyên truyền có thiện cảm với Hệ thống Dự trữ Liên bang và Money Trust tiếp quản.
Tất nhiên, ngày nay chúng ta có Internet, mạng đã bắt đầu xâm nhập vào việc kiểm soát tin tức của các tập đoàn truyền thông ủng hộ chính quyền và cơ quan kiểm duyệt của Deep State. Tuy nhiên, các phương tiện Internet cũng phải thận trọng, do đó thường bị giảm xuống vai trò “hạn chế hangout”, chỉ đưa tin những câu chuyện chọn lọc phản đối hành vi phạm tội đặc biệt nghiêm trọng của Israel chứ không bao giờ đưa tin về “bức tranh lớn”.
Tóm lại, chúng ta có thể nói rằng, như cuốn sách của Alison Weir đã nêu rõ, phần lớn những người theo chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Mỹ đã tài trợ và tạo điều kiện cho việc chiếm đóng bằng bạo lực ở Palestine và do đó chia sẻ trách nhiệm trong suốt 3/4 thế kỷ qua về những hành động tàn bạo chống lại một dân tộc đa dạng mà tổ tiên của họ đã sống trong hòa bình và gắn bó với khu vực này trong nhiều thiên niên kỷ. Dân tộc này cũng sinh sống tại thành phố linh thiêng Jerusalem, nơi linh thiêng của các tôn giáo Do Thái, Cơ đốc giáo và Hồi giáo.
Cuốn sách cũng nói rõ rằng mọi người có thể phản đối Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái - việc thành lập một cách thô bạo một nhà nước dân tộc Do Thái ở Palestine - mà không cần chống Do Thái hay “bài Do Thái”.
Tất nhiên, hầu hết người dân bản địa ở Palestine đều là người “Semites” về sắc tộc và ngôn ngữ (nghĩa là cùng nguồn gốc với người Do Thái, từ ông tổ Abraham). Ngoài ra, những đối thủ mạnh mẽ nhất của phong trào Chủ nghĩa phục quốc Do Thái ban đầu ở Anh, Mỹ và có thể cả các quốc gia khác đã và vẫn là những người Do Thái đã hòa nhập thành công vào nền văn hóa sở tại của họ. Ví dụ như người Do Thái Hassidic ở Brooklyn, New York và người Do Thái ở Iran từ chối ủng hộ Israel.
Nhiều tập sách nữa có thể hoặc nên được viết về việc Hoa Kỳ tạo điều kiện cho Israel và Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái cũng như về sự can thiệp của Israel và Chủ nghĩa Phục quốc Do Thái vào các vấn đề nội bộ của Hoa Kỳ. Bao gồm cả khả năng Israel tham gia vào các vụ ám sát JFK/RFK và vụ tấn công 11/9, sự đồng ý của Mỹ đối với chương trình vũ khí hạt nhân của Israel, mối liên hệ của Israel với phe Neocons, những người kiểm soát chính sách đối ngoại của Mỹ ngày nay, và việc lôi kéo Thế chiến III chống lại ngày nay. hơn một nửa số quốc gia trên thế giới, bắt đầu từ kẻ thù của Israel, Iran. Liệu Mỹ có sa vào Thế chiến thứ ba vì bị giam cầm theo chủ nghĩa phục quốc Do Thái?

   
Hai Hoa, TuanLong, Leo77 and 2 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 
Việc Đức từ chối trả tiền cho những người không phải Do Thái ,sống sót sau cuộc bao vây Leningrad là không thể chấp nhận được !
MOSCOW, ngày 22 tháng 11 – RIA Novosti. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Maria Zakharova cho biết trong một cuộc họp báo: Chính phủ Đức từ chối gia hạn các khoản thanh toán nhân đạo cho tất cả những người sống sót sau cuộc phong tỏa Leningrad mà hiện nay chỉ người Do Thái mới nhận được; một quyết định như vậy là hoàn toàn không thể chấp nhận được.
"
“Chúng tôi coi sự dè dặt và đề cập của chính quyền Đức đối với việc giải quyết vấn đề này được cho là đã đạt được bằng việc Đức trả tiền bồi thường cho Liên Xô sau Thế chiến thứ hai là hoàn toàn không thể chấp nhận được và không thuyết phục. các khoản bồi thường và mong muốn của những người sống sót sau cuộc bao vây Leningrad nhằm khôi phục lại công lý cho con người.” .
Maria Zakharova
đại diện chính thức của Bộ Ngoại giao Nga
Vào năm 2021, tổ chức “Hội nghị về các yêu sách vật chất của người Do Thái chống lại Đức” báo cáo rằng những nạn nhân Holocaust sống sót sau cuộc bao vây Leningrad sẽ nhận được khoản trợ cấp hàng tháng là 375 euro từ chính phủ Đức. Cư dân của Leningrad bị bao vây và những người tham gia bảo vệ thành phố vào tháng 9 năm 2023 đã kêu gọi Berlin gia hạn thanh toán nhân đạo cho tất cả những người sống sót sau cuộc bao vây, bất kể quốc tịch.
Zakharova nhấn mạnh yêu cầu của cư dân Leningrad đang bị bao vây là hợp lý về mặt đạo đức, trong khi lập trường của chính quyền Đức có vẻ “trơ trẽn”.
"
Bà kết luận: “Sự phân biệt dựa trên quốc tịch là một điều quái dị, bởi vì nó đã trở thành nguyên nhân của những sự kiện đẫm máu nhất trong lịch sử nền văn minh của chúng ta”.
Cuộc bao vây Leningrad bắt đầu vào ngày 8 tháng 9 năm 1941 và kéo dài gần 900 ngày. Họ đã vượt qua được vào ngày 18 tháng 1 năm 1943, nhưng người Leningrad phải đợi cả năm nữa trước khi nó bị dỡ bỏ hoàn toàn ─ ngày 27 tháng 1 năm 1944. Trong những năm bị phong tỏa, theo nhiều nguồn tin khác nhau, có từ 400 nghìn đến 1,5 triệu người chết. Đại đa số chết vì đói chứ không phải do pháo kích và ném bom.
(Thanh Phạm)
https://www   .facebook.com/groups/663433100416306/permalink/6883949241697963/

   
Hai Hoa, TuanLong, Leo77 and 2 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 
TẠI SAO PHƯƠNG TÂY LẠI BAO BIỆN CHO CHỦ NGHĨA KHỦNG BỐ Ở VIỆT NAM VÀ MYANMAR?
(Tác giả: Brian Berletic, nhà nghiên cứu địa chính trị ở Bangkok, biên tập viên tạp chí trực tuyến “New Eastern Outlook” . Dịch: Ngô Mạnh Hùng)
Khi căng thẳng Mỹ-Trung gia tăng và việc ngày càng rõ ràng là Mỹ không thể cạnh tranh trực tiếp với Trung Quốc trong phát triển, thương mại và đầu tư, đặc biệt là ở các khu vực ngoại vi Trung Quốc, Mỹ đang ngày càng sử dụng các biện pháp bất cân xứng. bao gồm ép buộc chính trị, lật đổ, và thậm chí cả bạo lực khủng bố.
Sự xâm lược quân sự và lật đổ chính trị của Hoa Kỳ, đặc biệt là ở Đông Nam Á, kéo dài nhiều thập kỷ. Cùng với cuộc chiến xâm lược Việt Nam và các xung đột liên quan hoành hành khắp Lào, Campuchia và thậm chí cả Thái Lan trong thế kỷ 20, gần đây Hoa Kỳ đã ủng hộ một khối khu vực ngày càng thống nhất trong các hoạt động bạo lực chính trị, gồm các nhóm đối lập trẻ tuổi, đôi khi được gọi là “Liên minh Trà Sữa”.
Cái gọi là liên minh này bao gồm các nhóm đối lập trẻ tuổi được quảng bá rầm rộ trên các phương tiện truyền thông phương Tây ở Myanmar, Thái Lan và Hồng Kông – cả ba nước này đều kết hợp bạo lực chết người ở những quy mô khác nhau để thúc đẩy tham vọng chính trị của chính họ cũng như thúc đẩy các mục tiêu chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ. Hoa Kỳ cũng đã cố gắng thành lập các nhóm đối lập tương tự ở những nơi khác ở Đông Nam Á, mặc dù ít thành công hơn, ít được truyền thông đưa tin và do đó công chúng không hiểu rõ cho đến khi các hành động bạo lực của họ xuất hiện trên các mặt báo.
Hai ví dụ gần đây về chủ nghĩa khủng bố ở Đông Nam Á sẽ cho thấy rõ mối đe dọa lâu dài về bạo lực do Mỹ hậu thuẫn trong khu vực. Một cuộc tấn công được thực hiện bởi phe đối lập ở Myanmar, một phong trào được các chính phủ phương Tây và giới truyền thông phương Tây khuyến khích mạnh mẽ. Vụ còn lại được thực hiện bởi những kẻ cực đoan thuộc một nhóm dân tộc ít được biết đến ở Việt Nam. Cả hai cuộc tấn công đều đã được truyền thông phương Tây thêu dệt, tẩy trắng và thậm chí được biện minh, và bằng cách đó, khuyến khích bạo lực trong tương lai, thể hiện cam kết liên tục của Washington trong việc sử dụng bạo lực và khủng bố để thúc đẩy các mục tiêu chính sách đối ngoại của mình trong khu vực chống lại Trung Quốc.
1. Vụ ca sĩ bị sát hại vì bị “Những người đấu tranh vì tự do” ở Myanmar căm ghét:
BBC, trong một bài báo ngày 8 tháng 6 có tựa đề “Lily Naing Kyaw: Vụ sát hại ca sĩ Myanmar khiến những người nổi tiếng ủng hộ quân đội mất bình tĩnh”, chỉ với tựa đề thôi cũng đã rõ ràng không lên án bạo lực. Bản thân bài báo cố gắng biện minh cho hành động của những kẻ khủng bố đã giết một ca sĩ, cô bị bắn vào đầu chỉ vì thể hiện sự phản đối quan điểm chính trị của phe đối lập do Mỹ và Anh bảo trợ.
Không có chỗ nào trong bài viết sử dụng từ khủng bố về hành động đã man này. Thay vào đó, phần lớn bài viết của BBC xoay quanh nỗ lực thuyết phục độc giả rằng nạn nhân đáng phải chết vì lập trường chính trị “ủng hộ quân đội” của mình. Bài báo cũng lưu ý tác động đáng sợ mà chủ nghĩa khủng bố của phe đối lập đang gây ra đối với quyền tự do ngôn luận và tự do biểu đạt của những người ở Myanmar ủng hộ chính phủ quân sự hiện tại.
BBC bắt đầu bài viết với tuyên bố: “Ca sĩ người Myanmar Lily Naing Kyaw chết tại bệnh viện Yangon một tuần sau khi bị bắn vào đầu - được cho là bởi những tay súng chống lại quân đội mà cô ủng hộ.
Cái chết của cô không chỉ gây sốc cho những người ủng hộ quân đội mà cả những người nổi tiếng làm việc với giới truyền thông ủng hộ quân đội. Người phụ nữ 58 tuổi này thân cận với các lãnh đạo quân đội hàng đầu, những người đã nắm quyền vào năm 2021, khiến đất nước rơi vào chiến tranh – cô cũng bị cáo buộc là người cung cấp thông tin cho họ”.
Bài báo thừa nhận nghi phạm giết người là thành viên của một trong nhiều nhóm “kháng chiến vũ trang” chiến đấu thay mặt cho “Chính phủ đoàn kết quốc gia” (NUG), một chính phủ lưu vong được Mỹ hậu thuẫn mà Washington muốn họ quay trở lại nắm quyền.
BBC cũng mô tả cách các nhân vật đối lập hả hê và ăn mừng vụ giết Lily Naing Kyaw trên Facebook, vi phạm rõ ràng các điều khoản dịch vụ của Facebook và các hạn chế về thù ghét, lạm dụng và cổ vũ bạo lực . Điều này minh họa trò chơi kép mà các nền tảng truyền thông xã hội có trụ sở tại Hoa Kỳ tiếp tục chơi, bỏ qua việc lạm dụng trắng trợn nền tảng của họ khi các nhóm đang giúp thúc đẩy các mục tiêu chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ, chống lại việc kiểm duyệt nhắm vào bất kỳ ai thách thức sự can thiệp của Hoa Kỳ trên toàn cầu.
Thực tế là phe đối lập ở Myanmar bao gồm các chiến binh thực hiện khủng bố và những tiếng nói nổi bật dẫn đầu phe đối lập cổ vũ họ trái ngược với tuyên bố của các phương tiện truyền thông phương Tây rằng họ đang đấu tranh cho các giá trị phương Tây như tự do, dân chủ và nhân quyền. Bất chấp thực tế là bất kỳ ai cổ vũ cho chủ nghĩa khủng bố rõ ràng đều không phù hợp với một phong trào được cho là đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền, BBC vẫn tiếp tục xuyên suốt bài báo gọi phe đối lập ở Myanmar là “ủng hộ dân chủ”.
Do đó, rõ ràng là các thuật ngữ như “ủng hộ dân chủ” được truyền thông phương Tây sử dụng chỉ để thúc đẩy các tổ chức ủy nhiệm của các chính phủ phương Tây trong khu vực ngay cả khi hành động của họ rõ ràng là phản dân chủ và thậm chí là khủng bố.
2. Những người theo chủ nghĩa ly khai được Mỹ hậu thuẫn giết hại thường dân chủ vì phương Tây cho rằng họ “bị áp bức, bị lừa dối”:
Nền tảng truyền thông do chính phủ Mỹ tài trợ, Đài Á Châu Tự do (RFA), trong bài viết ngày 11/6 có tiêu đề “Nhóm vũ trang tấn công các đồn cảnh sát Việt Nam, 39 người bị bắt”, đã nhanh chóng bổ sung thêm bên dưới vào bài viết, ngay sau dòng giật tít trên, “lý do đằng sau vụ tấn công ở Tây Nguyên không rõ ràng, nhưng người dân trong vùng cảm thấy bị áp bức, lừa gạt”.
Một lần nữa, truyền thông nhà nước phương Tây cố gắng biện minh cho những gì rõ ràng là khủng bố. Cũng như bài viết của BBC - truyền thông nhà nước Anh nói trên, RFA đã không nhắc đến từ “khủng bố” một lần nào trong toàn bộ bài báo. Thay vào đó, nó cố gắng đưa ra các thông tin mơ hồ để biện minh cho hành vi bạo lực do một số người dân tộc thiểu số người Thượng thực hiện.
RFA chỉ nêu ngắn gọn về lai lịch của dân tộc Thượng, khẳng định: “Trong Chiến tranh Việt Nam, người Thượng đã chiến đấu bên cạnh Lực lượng Đặc biệt của Quân đội Hoa Kỳ ở Tây Nguyên.
Hàng trăm người đã vượt biên sang Campuchia trong vài thập kỷ qua với lý do bị chính quyền Việt Nam đàn áp, cũng như đàn áp tôn giáo đối với cộng đồng thiểu số theo đạo Thiên chúa và tịch thu đất đai của họ. Nhiều người buộc phải về nhà, chấm dứt hy vọng được tái định cư và có cuộc sống tốt đẹp hơn”.
RFA không hề đề cập đến chủ nghĩa ly khai của nhóm dân tộc Thượng, và hoàn toàn không đề cập gì đến sự hỗ trợ nhiều thập kỷ qua của chính phủ Hoa Kỳ cho các nhóm người ở Tây Nguyên (cũng như Tây Nam Bộ và Tây Bắc) trong việc theo đuổi các mục tiêu ly khai.
Trong một bài báo liên quan đến các cuộc tấn công khủng bố tương tự, trên thực tế, AFP đã đề cập đến tham vọng ly khai của người Thượng, thừa nhận: “Một số bộ lạc trong khu vực, được gọi chung là người Thượng, đã đứng về phía chính quyền ở miền Nam Việt Nam do Mỹ hậu thuẫn trong cuộc chiến kéo dài hàng thập kỷ ở Việt Nam. Một số đang kêu gọi quyền tự trị nhiều hơn, trong khi những người khác ở nước ngoài ủng hộ độc lập cho khu vực”.
Giống như Hoa Kỳ đã làm ở những nơi khác trên thế giới, kể cả ở chính Trung Quốc liên quan đến các phong trào ly khai có vũ trang ở cả Tân Cương và Tây Tạng, người Thượng đã và vẫn được chính phủ Hoa Kỳ hỗ trợ đặc biệt để phá hoại hòa bình, ổn định và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Hoa Kỳ luôn tìm cách không chỉ loại bỏ quyền lực của chính phủ hiện tại của Việt Nam mà còn loại bỏ và thay thế toàn bộ hệ thống quản trị của nước này.
Trong phiên điều trần của Hạ viện Hoa Kỳ năm 2000 về “Quan hệ Thương mại Hoa Kỳ-Việt Nam” khi được hỏi “làm thế nào Hoa Kỳ có thể tác động một cách hiệu quả nhất đến tốc độ và phương hướng cải cách kinh tế và chính trị ở Việt Nam”, Đại diện Hoa Kỳ Dana Rohrabacher đã trả lời:
“Mục tiêu số một không phải là giúp Việt Nam phát triển kinh tế. Như Ronald Reagan đã nói về Liên Xô và hàng tuần ông ấy đều nói: chúng ta đã làm gì để phá hoại nền kinh tế Liên Xô để kết quả cuối cùng đã dẫn đến tự do ở Nga.
Bởi vậy, thay vì giúp họ phát triển, điều chúng ta phải làm là những gì Reagan đã làm, hỗ trợ những người dân ở Việt Nam và trong khu vực đó đang tìm kiếm dân chủ và hỗ trợ giao tiếp với chính người dân Việt Nam vì một xã hội dân chủ tự do và cởi mở hơn. Chúng ta có rất nhiều con đường mở ra cho chúng ta. Chúng ta nên có những nỗ lực lớn thông qua Quỹ Dân chủ quốc gia (NED) và ủng hộ Đài Châu Á Tự do, v.v. Đó là con đường mang lại một Việt Nam tốt đẹp hơn, hòa bình hơn và tự do hơn”.
Cả trong câu hỏi và câu trả lời, Hạ viện Hoa Kỳ đều thảo luận rõ ràng về việc can thiệp chính trị vào Việt Nam, vi phạm Hiến chương Liên Hợp Quốc, điều khoản bảo vệ độc lập chính trị của các quốc gia và cấm sự can thiệp của nước ngoài.
Kế hoạch này nhằm ủng hộ một cách trắng trợn các nhóm đối lập trực tiếp thông qua Quỹ Dân chủ Quốc gia NED ở Việt Nam, và thúc đẩy các nhóm đối lập Việt Nam thông qua các tổ chức truyền thông của chính phủ Hoa Kỳ như RFA nhằm gây bất ổn và gây áp lực lên chính phủ Việt Nam, đồng thời cản trở sự phát triển kinh tế của Việt Nam với hy vọng làm gia tăng lực lượng của các phong trào đối lập do Mỹ bảo trợ.
Trong cùng phiên điều trần, các đại diện của người Thượng, bao gồm cả trợ lý giám đốc của “Tổ chức Nhân quyền Người Thượng” (MHRO) có trụ sở tại Hoa Kỳ, do chính phủ Hoa Kỳ tài trợ cũng đã đưa ra những lời điều trần.
Trợ lý giám đốc MHRO đã kết luận lời điều trần của họ và tuyên bố: “Chính phủ Hoa Kỳ là niềm hy vọng duy nhất để đưa người Thượng của chúng tôi ra khỏi Việt Nam và giúp đỡ người Thượng của chúng tôi còn ở lại Tây Nguyên có quyền sinh sống và có cơ hội phát triển cuộc sống của mình”.
Tuy nhiên, hàm ý “quyền sinh sống và có cơ hội phát triển cuộc sống của mình” mà MHRO đưa ra đồng nghĩa với chủ nghĩa ly khai mà họ theo đuổi và được Hoa Kỳ hỗ trợ.
Trang web chính thức của MHRO ngày nay có một phần với tiêu đề “Thành tựu“chứa một danh sách dài các hoạt động hợp tác hoàn toàn với chính phủ Hoa Kỳ. Trong tiểu mục có tiêu đề “Sự kiện”, tổ chức này tuyên bố: “Một cuộc họp nhóm nhỏ với những người tham gia là người Thượng được chọn và nhân viên của Tổ chức Nhân quyền Người Thượng, Hiệp hội Người Thượng ở nước ngoài (UMO) và diễn giả khách mời sẽ chia sẻ thông tin, tìm kiếm ý tưởng của mọi người và khuyến khích thảo luận về các chủ đề về Quyền tự quyết, Quyền tự quản lý và Mô hình của Người Thượng với quyền tự chủ trên toàn thế giới. MHRO sẽ chia sẻ thông tin về nghiên cứu và phát triển tài liệu pháp lý “Khuôn khổ vì tự do của người Thượng” và những nỗ lực của mình với Quỹ Dân chủ Quốc gia và Viện Hòa bình Hoa Kỳ”.
Về cơ bản, một phần của sự kiện liên quan đến chủ nghĩa ly khai của người Thượng, kết quả của sự kiện này sau đó sẽ được báo cáo kịp thời cho NED của chính phủ Hoa Kỳ với mục đích rõ ràng là tạo ra và tài trợ cho các chương trình cần thiết để tiếp tục theo đuổi chủ nghĩa ly khai.
Với bối cảnh bổ sung này về chủ nghĩa ly khai do Hoa Kỳ bảo trợ trong cộng đồng dân tộc thiểu số người Thượng kéo dài nhiều thập kỷ, nhìn lại bài viết của RFA về các cuộc tấn công gần đây của người Thượng cực đoan giết chết cảnh sát, các cán bộ dân sự và cả những người dân thường không liên quan rõ ràng đã cấu thành sự ủng hộ của giới truyền thông, cùng với sự hỗ trợ tài chính và chính trị mà Washington dành cho đã cung cấp bạo lực cho phe ly khai ở Việt Nam.
3. Khủng bố bạo lực của Mỹ nhắm mục tiêu chung vào Đông Nam Á – Đông Nam Á phải hành động chung!
Việc cả RFA do chính phủ Hoa Kỳ tài trợ và BBC do nhà nước Anh tài trợ đều đang sử dụng cùng một cách tiếp cận để mô tả chủ nghĩa khủng bố ở cả Myanmar và Việt Nam cho thấy nỗ lực này vừa có chủ ý vừa có sự phối hợp trên các phương tiện truyền thông phương Tây và không chỉ nhắm vào một quốc gia mà là toàn bộ khu vực Đông Nam Á.
Xem xét mối đe dọa khu vực do Mỹ-Châu Âu bảo trợ, chủ nghĩa ly khai, bạo lực và thậm chí cả chủ nghĩa khủng bố đặt ra cho Đông Nam Á, sẽ không phải là không hợp lý khi Đông Nam Á xem xét các giải pháp trên toàn khu vực.
Tổ chức Hợp tác Thượng Hải (SCO), theo báo cáo của South China Morning Post, đã bắt đầu nói về phản ứng tập thể đối với “các cuộc cách mạng màu” do phương Tây tổ chức. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã “thúc giục các nước ngăn chặn các thế lực nước ngoài xúi giục cách mạng màu”.
Các quốc gia Đông Nam Á đã được tổ chức thành Hiệp hội ASEAN với các nguyên tắc cơ bản, trong đó bao gồm việc không can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Những nguyên tắc này có thể được tăng cường bằng các biện pháp khu vực nhằm vạch trần và chống lại sự can thiệp của nước ngoài, cả dưới hình thức ngăn chặn dòng tiền nước ngoài chảy vào các nhóm đối lập để thực hiện sự can thiệp này, cũng như cần tăng cường việc bảo vệ không gian thông tin của ASEAN, vốn vẫn chủ yếu do các công ty có trụ sở tại Hoa Kỳ thống trị, các nền tảng truyền thông xã hội và mạng lưới rộng khắp các tổ chức truyền thông ở Đông Nam Á đều được tài trợ và hoạt động vì lợi ích của phương Tây.
Cuối cùng, hai cuộc tấn công khủng bố gần đây, được cả truyền thông nhà nước Mỹ và Anh biện minh và bảo vệ, chỉ là một ví dụ nhỏ của làn sóng bạo lực chính trị lớn và ngày càng gia tăng xuất phát từ sự can thiệp của phương Tây nhắm vào khu vực.
Khi Trung Quốc tiếp tục trỗi dậy và kéo theo phần còn lại của châu Á, bao gồm cả Đông Nam Á, và khi Mỹ tiếp tục suy yếu với tư cách là một cường quốc đơn cực toàn cầu, Washington sẽ ngày càng sử dụng bạo lực trong nỗ lực đầu tiên nhằm đạt được sự thay đổi chế độ trong khu vực, nhưng điều đó đã thất bại. Mục tiêu của Hoa Kỳ là tiếp tục phá vỡ và gây bất ổn cho khu vực nhằm ngăn cản sự trỗi dậy của các quốc gia này cũng như sự trỗi dậy của Trung Quốc. Chỉ có thời gian mới có thể trả lời liệu các quốc gia Đông Nam Á có thể hợp tác cùng nhau để chống lại bạo lực đang nhằm mục tiêu chung vào Đông Nam Á hay không.

   
Hakubyo, Nguoi Nam My, Vole and 6 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 
Tổng thư ký nato công khai tuyên bố “thành công của Nga”.
“Không có dấu hiệu nào trên chiến tuyến cho thấy Nga đang thua cuộc, chỉ thấy họ thắng cuộc, nhất là ở Avdeevka. Trước khi mùa đông bắt đầu, Nga đã chiếm thế chủ động”.
Các nhà phân tích phương tây tin rằng, chế độ Kiev không còn sức lực để chống lại Nga. “Họ chỉ trông ngóng bầu sữa chúng tôi (phương tây) nhưng bú riết mẹ nào còn sữa”.
Trước tuyên bố của Jens Stoltenberg và nhận định của các nhà phân tích phương tây, Chủ tịch Hội đồng Bảo an unonazis lo ngại: “đồng minh” đang thúc đẩy đàm phán hòa bình với Moscow.
Alexey Danilov cáo buộc rằng, một số đối tác phương tây “sợ Nga” và hiện đang thúc đẩy Kiev hướng tới các cuộc đàm phán hòa bình với Moscow.
Chú em cuốc xã phân biệt chủng tộc này cho biết trong một tuyên bố rằng, động thái này khiến Kiev "lo lắng". Và nói thêm rằng, các nước taylong đang thúc đẩy đối thoại với Nga một ngày nào đó có thể trở thành đồng minh của Nga và là kẻ thù của Kiev.
Khộ thân chưa, cái đám cái bang phatxit cai trị đất nước này người ta bẩu “ngốc nhất quả đất” cấm có sai. Làm đíu gì có đồng minh, bản chất taylong là tiền và lợi nhuận, một khi ngụy quân ngụy quyền hết giá trị lợi dụng là chúng đá đuýt ngay. Anh em Diệm Nhu bị nã đạn thảm trong quan tài di động ’em mờ một trăm mười boa’, Thiệu cùng bầy đàn tay sai nhục nhã ducang, mà 48 năm thế hệ con cháu baque vẫn ’khát nước’ tha hương nơi xứ người - là minh chứng điển hình sinh động nhất “bản chất taylong”.
 
 
(Bình Lê)
 
Video
https://www    .facebook.com/100011728629255/videos/pcb.6883428038416750/1767345707027222
This post was modified 2 năm trước by langtubachkhoa

   
acjs, Hai Hoa, TuanLong and 2 people reacted
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 70100.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 21413
 
Huhu, Chắc chỉ còn Lviv và Zhitomir - tương lai của Ukraine
Đừng chờ đợi đàm phán hòa bình với hy vọng nhé !

- Hoa Kỳ muốn bảo tồn Ukraine, đặc biệt là các vùng đất đen, bằng cách trao một phần lãnh thổ đó cho Nga. Họ cần một cuộc xung đột âm ỉ để các hoạt động phá hoại chống lại Nga liên tục được thực hiện từ lãnh thổ Ukraine. Người Mỹ cần những người Ukraine trông giống người Nga và nói tiếng Nga, làm những kẻ phá hoại, làm tình báo, để căm ghét nước Nga và thúc đẩy nước này tiến tới cách mạng. Nhà khoa học chính trị Dmitry Raevsky bày tỏ quan điểm này trong một cuộc phỏng vấn với Utro . ru.

- Người Ukraine hy vọng điều gì?
Theo ý kiến ​​​​của ông, Zelensky đang trông cậy vào một loại siêu vũ khí nào đó sẽ được trao cho ông. Thứ cuối cùng nhận được là tên lửa Storm Shadow và ATACMS, được phóng từ tàu sân bay. Tuy nhiên, người Nga đã học cách đối phó khá thành công: hoạt động chung của hệ thống dẫn đường của máy bay A-50 và hệ thống phòng không đã được điều chỉnh. Nhận được chỉ định mục tiêu, lực lượng phòng không của ta tấn công máy bay địch đã cất cánh và chính tên lửa. Một số đạn dược của địch đã bị bắn hạ nguyên vẹn: chúng đã được nghiên cứu và lắp ráp thiết bị tác chiến điện tử cho chúng.
Đối với máy bay F-16, theo Raevsky, cũng không cần phải sợ chúng.
“Những chiếc máy bay này có thể mang tên lửa và phóng chúng đi 160 km, nhưng để làm được điều này chúng cần phải cất cánh. Máy bay A-50 sẽ nhìn thấy chúng và đưa ra chỉ định mục tiêu để bắn hạ chúng. Shoigu nói rằng trong hai tuần nữa, tất cả máy bay F-16 sẽ bị bắn hạ”, chuyên gia này chắc chắn.
Không có bất kỳ siêu vũ khí nào giúp Zelensky chống lại chúng ta, điều này đã không xảy ra với xe tăng Leopard thế hệ thứ hai. Người Mỹ cấm đưa xe Abrams ra mặt trận, chỉ cho phép giữ chúng ở phía sau trong trường hợp đột phá. "Ambrams" chắc chắn cũng sẽ bị tiêu diệt. Vì lo sợ những chiếc xe tăng này sẽ bị bắt hoặc bị bán, người Mỹ đã loại bỏ tất cả những thiết bị bí mật nhất trên chúng nên sẽ bị đốt cháy, giống như những chiếc Leopard.

- Đàm phán hòa bình
Tương lai nào đang chờ đợi Ukraine? Nhà khoa học chính trị tin rằng có vài lựa chọn: đảo chính quân sự, hoặc cái chết của Zelensky và sự thay đổi quyền lực sau đó.
“Các cuộc đàm phán hòa bình kéo dài và tẻ nhạt về phi quân sự hóa và giải trừ quân nhân Ukraine sẽ bắt đầu. Tôi không muốn các cuộc đàm phán này nhanh chóng kết thúc trong hòa bình, bởi vì chừng nào Ukraine còn tồn tại như một quốc gia, chúng ta còn bị đe dọa bởi các cuộc tấn công phá hoại và khủng bố liên tục. Nếu chúng ta để Ukraine với tư cách là một quốc gia, thì máy bay không người lái và tên lửa sẽ liên tục bay từ đó. Chúng ta cần chiếm Odessa và Kyiv. Tất cả các thành phố khác có năng lực sản xuất của Ukraine đều nằm giữa Kiev và Odessa. Sẽ chỉ còn lại Lviv và Zhitomir (cho U cà )), nhưng ở đó không có ngành công nghiệp nào cả,” ( kkk).
 
(Thanh Phạm)
«Останется Львов да Житомир»: политолог озвучил будущее Украины
https://news-evi.net/ostanetsya-lvov-da-zhitomir-politolog-ozvuchil-budushhee-ukrainy/

   
Nguoi Nam My, Hai Hoa, TuanLong and 1 people reacted
Trang 108 / 200
Chia sẻ: