Vâng cụ, em nhầm giữa hai Guyana. Lục địa Nam Mỹ có 3 mảnh Guyana, French Guyane, Suriname em không có bất cứ một ý niệm nào về lịch sử.
Cụ nhớ được 2 xứ Guyanne cùng cái Surinam là tài lắm rồi
Mà cái xứ Surinam í nó cũng sinh ra khối danh tài món Túc Cầu cho thế giới nhể
Nhà cháu nhớ mang máng bộ 3 nguyên tử huyền thoại của cơn lốc màu Da cam thì có 2 người có nguồn gốc từ Suriname thì phải? Frank Rijkard với Gullit.
Lão Đốc quên Edgar Davids à
Hình như chú này bị bệnh gì liên quan đến mắt nên phải đeo kính.
Edgar Davids là đàn em rồi cụ.
Bộ ba Hà-lan Ruud Gullit - Frank Rijkaard - Marco Van Basten thống trị từ chức vô địch châu Âu năm 88 đến năm 90, trong đấy có 2 quả bóng vàng của Van Basten và Gullit đều trong màu áo AC Milan. Đến năm 90 thì bộ ba Đức của Inter: Lothar Matthaus - Andreas Brehme - Juergen Klinsmann vượt lên.
Davids thuộc thế hệ sau, gọi là thế hệ vàng của Ajax năm 94, 95 trong đấy có bộ 9 huyền thoại: Van Der Sar, anh em Der Boer (frank và ronald), Jari Litmanen người phần lan, Edgar Davids, Clarence Seedorf, Nwanko Kanu và Finidi Georges người nigeria, Patrick Kluivert.
Giải châu Âu năm '88 là giải vô cùng đáng nhớ, không chỉ vì bàn thắng huyền thoại của Van Basten trong trận chung kết, mà còn vì đó là giải cuối cùng của một đội Liên Xô hùng mạnh vào đến chung kết, với các cầu thủ anh em từ mọi nước cộng hòa sát cánh bên nhau: Rinat Dassaev, Khidiatullin từ Spartak, Alexandr Zavarov, Alexey Mikhailitchenko, Oleg Protasov, Anatoli Demianenko và Igor Belanov từ Dinamo Kiev (tôi sẽ đéo bao giờ viết tên những cầu thủ một thời thơ ấu của mình bằng kiểu viết Ukr ngọng ngoẹo bây giờ), Sulakvelidze từ Gruzia... Đến năm 90 ở Ý thì vẫn là đội tuyển đó nhưng đã bạc nhược đi nhiều, rồi đến năm 92 thì chỉ còn lại một đội tuyển Cộng đồng các quốc gia độc lập SNG ko hình hài, ko quốc tịch, không quốc ca...
Giải bóng đá Liên bang thời xưa xem trên màn hình đen trắng. Các cặp ganh đua cấp quốc gia thì có Spartak Moskva/Dinamo Kiev; cấp vùng thì có Zangiris Vilnius/Zenith Leningrad, Ararat Erevan/Dinamo Tbilissi, Partakor Tashkent/Nefchi Baku, cấp ngành thì CSKA/Dinamo Moskva, Lokomotiv/Sharktar Donesk...
Hơ, không biết mấy anh "yêu hòa bình" ở bên otofun, vẫn thường viết những post dài loằng ngoằng (dài không kém gì tôi, chỉ khác là ít tính khôi hài mà thừa độ sến sẩm) nào là ca ngợi U-kà hung ành, nèo là "chiến tranh vệ cuốc", thậm chí còn đi xa đến mức so cái chiến sự này với các cuộc KC của nhân dân ta; có đọc cái tin này không và nếu đọc thì mấy anh ấy nói sao nhỉ?
Tôi chỉ biết, ông nội tôi đi Tây Tiến, bà nội tôi chỉ thỉnh thoảng nghe người ta nói là còn sống thì biết là còn sống, cho tới ngày có tin hi sinh.
Tôi chỉ biết, 2 cậu tôi đi B có thư về lần nào thì lần đó ông bà ngoại tôi biết là còn sống, cho tới khi có giấy báo tử thì biết là một cậu đã hi sinh. Hi sinh năm 73 mà mãi tới năm 2000 mới tìm được để quy tập về quê.
Tôi chưa từng nghe có khi nào bà nội tôi, ông bà ngoại tôi đi biểu tình đòi cho ông nội hay các cậu tôi được giải ngũ vì đã đi quá 18 tháng cả.
Tôi cũng chưa từng đọc được hay nghe được ở đâu rằng trong CT vệ quốc vĩ đại, có khi nào người dân Liên Xô lại đi biểu tình đòi cho người thân giải ngũ vì đã đi quá 18 tháng cả.
Chiều nay mưa trên phố Huế.
Tiếng mưa vọng qua phố Vọng.
Hạt mưa rơi vẫn rơi rơi hoài. Rơi tận Bạch Mai.
Ngày xưa mưa rơi Trại Găng.
Bây chừ mưa rơi Đền Lừ.
Vì trú mưa, trú mua nên mình chui vào chợ Hôm...
Con đường chết từ Chasov Yar đến Artyomovsk lại nhộn nhịp :v
Dường như thả ko tiếc đạn các Cụ ạ .! Chiến tranh giờ ác liệt thật , cũng ko thể nào nhân đạo dc . Đã ra trận mình ko tiêu diệt địch thì chính mình và đồng đội sẽ trở thành mục tiêu .
Quả thực chiến tranh ko phải là trò đùa .!! chính xác .
Giải châu Âu năm '88 là giải vô cùng đáng nhớ, không chỉ vì bàn thắng huyền thoại của Van Basten trong trận chung kết, mà còn vì đó là giải cuối cùng của một đội Liên Xô hùng mạnh vào đến chung kết, với các cầu thủ anh em từ mọi nước cộng hòa sát cánh bên nhau: Rinat Dassaev, Khidiatullin từ Spartak, Alexandr Zavarov, Alexey Mikhailitchenko, Oleg Protasov, Anatoli Demianenko và Igor Belanov từ Dinamo Kiev (tôi sẽ đéo bao giờ viết tên những cầu thủ một thời thơ ấu của mình bằng kiểu viết Ukr ngọng ngoẹo bây giờ), Sulakvelidze từ Gruzia... Đến năm 90 ở Ý thì vẫn là đội tuyển đó nhưng đã bạc nhược đi nhiều, rồi đến năm 92 thì chỉ còn lại một đội tuyển Cộng đồng các quốc gia độc lập SNG ko hình hài, ko quốc tịch, không quốc ca...
Anh Khidiatulin từng sang đá ở Việt Nam, em được xem 2 trận.
Còn hồi EURO 88 được xem trực tiếp trên TV nhưng giờ nghĩ lại có khi là xem quay lại vì em thấy hồi đấy toàn xem ban ngày.
Không hiểu tay Hề chỉ chỉ trỏ trỏ vào bản đồ xong rồi tham mưu chỉ đạo cho quân đội thực hiện chiến thuật gì các cụ nhỉ?
Nhìn thế này nhà cháu lại hình dung ra giống như 1 vị chủ tịch 1 đội bóng, cầm sa bàn sơ đồ đội hình rồi chỉ đạo cho HLV phải đá thế lọ, chơi thế chai nhề!
Bảo sao lính U cà toi nhiều, mấy tháng trời mà không chiểm nổi lấy 1 thị trấn bé nào, ngay cái làng nhỏ tý cũng không chiếm nổi.
Làm truyền thông. Chứ đọc đc bản đồ quân sự thì trình a ấy chả làm hề đâu!!!
U cà ná gài mìn xác đồng bọn bỏ lại trong các vị trí 🇷🇺 mới chiếm
Khi 1 đội quân mà ko có tinh thần đồng đội , thì dù trang bị hiện đại đến mấy cũng sẽ đi đến thất bại . Lúc chiến đấu bên nhau họ xem nhau như người thân ruột thịt , như vậy mới chiến đấu bên nhau đến viên đạn cuối cùng . Đằng này lại gài mìn vào xác đồng đội , chắc lại muốn báo cáo là mất tích đơi .!!