Báo cáo đầy đủ về các cuộc tấn công ở Dnepropetrovsk của Lực lượng Nga vào sáng sớm bởi Kênh Telegram Donbas Partisan⏬
Cuộc tấn công lớn vào các mục tiêu cơ sở hạ tầng đường sắt của địch ở vùng Dnipropetrovsk
Hôm nay, các lực lượng Nga đã tiến hành một cuộc tấn công tổng hợp vào các mục tiêu cơ sở hạ tầng đường sắt của đối phương ở khu vực Dnipropetrovsk.
Dnipropetrovsk:
Xưởng sửa chữa tàu điện ở kho đầu máy bị trúng 2 quả tên lửa.
Tọa độ: 48.4763838, 35.0123901
Các cuộc tấn công đã gây ra hỏa hoạn trên diện tích hơn 2500 m2. Sáu đầu máy điện và hơn 10 toa xe bị phá hủy/hư hỏng.
Ngoài ra, khu vực bến xe trung tâm cũng bị ảnh hưởng, dẫn đến các vụ cháy tiếp theo.
Phòng không cũng có những hậu quả. Một tên lửa đã bắn trúng một tòa nhà dân cư trên Quảng trường Vokzalna.
Pavlograd:
Khu vực trạm phân phối điện Pavlograd bị tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái kamikaze.
Tọa độ: 48.5487325, 35.8586917
Nhà để xe và các tòa nhà tiện ích trong khuôn viên đã bị phá hủy. Không có vụ cháy nào được báo cáo.
Kryvyi Rih:
Khu vực kho đầu máy ở ga trung tâm Kryvyi Rih bị trúng 2 tên lửa.
Tọa độ: 47.9149300, 33.4557929
Hậu quả là tòa nhà hành chính tổng kho bị phá hủy, hai đầu máy xe lửa bị phá hủy và đường ray bị hư hỏng.
Synelnykove:
Một trong những mục tiêu bị tấn công là Cung Văn hóa Công nhân Đường sắt.
Tọa độ: 48.3186855, 35.5316952
Theo báo cáo, tòa nhà được một trong các đơn vị địch sử dụng làm nơi ở cho nhân viên, có khu vực đậu xe quân sự và kho chứa nhiên liệu gần đó.
Cuộc tấn công đã khiến khoảng 15 nhân viên thiệt mạng và hơn 20 người bị thương ở các mức độ nghiêm trọng khác nhau. Các phương tiện cũng bị hư hỏng/phá hủy. Hỏa hoạn dữ dội bùng phát tại kho chứa nhiên liệu.
Ngoài ra, xưởng của kho đầu máy, doanh nghiệp nông nghiệp "Synelnykove-AGRO" và nhà máy điện mặt trời địa phương đã bị phá hủy một phần .
Chúng ta thử điểm lại, các cơ sở hạ tầng bị đánh từ nhẹ tới phá hủy ở các mức độ:
- Hệ thống PK.
- Hạ tầng QS- Dân sự hỗn hợp: Các cơ sở sản xuất Quốc phòng, các doanh nghiệp lớn, doanh nghiệp năng lượng…
- Căn cứ QS, sân bay, bến cảng…
- Hệ thống phát điện, hệ thống truyền tải điện…
- Bây giờ mới bắt đầu sờ đến hệ thống đường sắt…
Còn các sân bay dân sự quốc tế của Ucraina nữa, cũng như hệ thống cầu Bắc ngang sông Dnhieph. Khi nào 2 hệ thống này bị oánh sập thì là lúc Ucraina toang nặng hẳn, lấy được toàn bờ đông sông Dnhieph, tiến về Odessa…. Thì kết thúc CDQSĐB được chưa các cụ?
Cũng sẽ khá mệt mỏi với kiểu đánh rỉa mồi của U cà.
Ukraine phát triển 'tàu ngầm tàng hình' để tập kích luồn sâu
Ukraine đang phát triển mẫu tàu ngầm có thiết kế khác biệt, được ví như tiêm kích tàng hình với khả năng luồn ra phía sau tàu địch tập kích.
Highland Systems, công ty điều hành bởi người Ukraine song hiện có trụ sở tại Các Tiểu vương quốc Arab Thống nhất (UAE), đã đưa vào thử nghiệm thực tế mẫu tàu ngầm cỡ nhỏ Kronos do hãng phát triển,Kyiv Postcho biết.
Theo nhà sản xuất, tàu ngầm Kronos được thiết kế để chở tối đa 10 người, có thể di chuyển không phát ra tiếng động ở vận tốc 50 km/h và mang theo thuốc nổ. "Con tàu có thiết kế thân sáng tạo giúp giảm nhiên liệu tiêu thụ, mang đến một khái niệm hoàn toàn mới về sản xuất tàu ngầm trên thế giới", công ty cho hay.
Ông Blinken chỉ trích hành động của Trung Quốc đối với ngành quốc phòng Nga gây ra “mối đe dọa lớn nhất đối với an ninh châu Âu”. Bắc Kinh phản ứng mạnh.
Ngày 19-4, Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken chỉ trích sự hỗ trợ củaTrung Quốcdành cho ngành công nghiệp quốc phòng của Nga, nói rằng nỗ lực này gây ra "mối đe dọa lớn nhất đối với an ninh châu Âu kể từ khi kết thúc Chiến tranh Lạnh”, theo hãng tin Reuters.
Ông Blinken đưa ra phát ngôn trên tại cuộc họp báo kết thúcHội nghịNgoại trưởng G7 tại Ý.
Quan hệ giữa Iran và Israel post ở đây có vẻ hợp hơn.
Em thấy có mấy bài này trên trang 24h, thông tin cũng kha khá nên cửu về đây để mời CCCM ngâm cứu .
Mối quan hệ thù địch Israel - Iran gần đây khiến thế giới thêm lo ngại khi xuất hiện diễn biến mới, đẩy căng thẳng leo thang chưa từng thấy ở Trung Đông. Mối quan hệ "không thân thiện" ấy cũng là nguồn cơn dẫn đến nhiều cuộc đối đầu, so kè giữa 2 nước ở một số "mặt trận". Mời độc giả đón đọc loạt bài kỳ này để hiểu thêm phần nào về các cuộc đối đầu đó.
Kỳ I :
Căng thẳng Iran - Israel: Những đòn ám sát chấn động
Vụ tòa lãnh sự Iran ở Syria bị tập kích hồi đầu tháng 4 dẫn đến phản ứng chưa từng có của Iran nhằm vào Israel. Trước đó, Israel từng bị cho là đã dùng nhiều đòn để hạ sát người của Iran.
Khu lãnh sự quán Iran ở thủ đô Damascus của Syria bị tấn công ngày 1/4. Ảnh: Times of India
Bị săn lùng bởi các cuộc tấn công chết chóc của Israel ở Syria trong nhiều tháng, các chỉ huy quân sự Iran cho rằng việc tổ chức một cuộc họp cấp cao bên trong khu lãnh sự quán Iran ở thủ đô Damascus (Syria) là an toàn. Họ cho rằng cuộc họp này sẽ không bị gián đoạn khi các cơ quan ngoại giao được bảo vệ bởi các quy tắc quốc tế, Reuters dẫn lời các quan chức Iran và Syria cho hay.
Nhưng họ đã lầm.
Một cuộc không kích vào khu nhà lãnh sự quán hôm 1/4/2024 đã khiến ít nhất 7 sĩ quan Iran thiệt mạng, trong đó có 2 tướng cấp cao của Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC) - chuẩn tướng Mohammad Reza Zahedi và cấp phó, chuẩn tướng Mohammad-Hadi Haji-Rahimi.
Đây là vụ không kích nguy hiểm nhất trong một loạt các cuộc tấn công nhằm vào quan chức Iran ở Syria, kể từ tháng 12/2023 và cũng là lần hiếm hoi có một cơ sở ngoại giao trên thế giới bị tấn công. Liên Hợp Quốc và nhiều nước trên thế giới đã lên án vụ việc. Iran cáo buộc Israel đứng sau vụ không kích, trong khi như thường lệ, Israel không bình luận về các vụ tấn công ở Syria.
Không phải lần đầu
Vụ không kích ngày 1/4 không phải là lần duy nhất Israel bị cáo buộc liên quan đến các vụ tấn công, ám sát các nhân vật Iran. Theo Al Jazeera, Israel từ lâu đã tập trung vào một mục tiêu cụ thể ở Iran. Đó là chương trình hạt nhân.
Trong nhiều năm, Israel cáo buộc Iran bí mật chế tạo một quả bom hạt nhân có thể đe dọa sự tồn tại của Israel. Quốc gia Trung Đông này cũng thường xuyên lên tiếng công khai về các nỗ lực ngoại giao và tình báo nhằm làm chệch hướng "chương trình hạt nhân bị cáo buộc của Iran". Tehran phủ nhận đang phát triển chương trình hạt nhân quân sự, đồng thời khẳng định Iran có quyền tiếp cận và phát triển năng lượng hạt nhân dân sự.
Al Jazeera ngày 15/4 đã liệt kê một loạt vụ ám sát các nhà khoa học Iran mà Israel thừa nhận đứng sau hoặc bị cáo buộc dàn dựng.
Giáo sư vật lý Masoud Ali-Mohammadi. Ảnh: Getty
Tháng 1/2010, giáo sư vật lý Masoud Ali-Mohammadi, làm việc tại Đại học Iran, đã thiệt mạng do một quả bom điều khiển từ xa được gài vào xe máy của ông. Truyền thông Iran cáo buộc Mỹ và Israel đứng sau vụ việc. Chính phủ Iran cho biết, ông Ali-Mohammadi là một nhà khoa học hạt nhân.
Khoảng 10 tháng sau, giáo sư Majid Shahriari, thuộc khoa kỹ thuật hạt nhân tại Đại học Shahid Beheshti ở thủ đô Tehran bị giết trong một vụ nổ ô tô khi đang trên đường đi làm. Vợ của ông Shahriari bị thương trong vụ việc. Mỹ và Israel một lần nữa bị Iran "réo tên" khi nhắc đến thủ phạm đứng sau.
Tháng 1/2012, Mostafa Ahmadi Roshan - một sinh viên tốt nghiệp ngành kỹ thuật hóa học ở Iran - thiệt mạng do ô tô cá nhân bị gài bom. Iran tiếp tục đổ lỗi cho Israel và Mỹ về vụ việc và cho biết Roshan là một nhà khoa học hạt nhân, chuyên giám sát một bộ phận tại cơ sở làm giàu uranium chính của Iran ở thành phố Natanz.
10 năm sau, đại tá Hassan Sayyad Khodaei, thuộc IRGC, bị bắn 5 phát bên ngoài nhà riêng ở thủ đô Tehran. Thành viên Hội đồng An ninh Quốc gia Tối cao của Iran Majid Mirahmadi cáo buộc Israel "thực hiện vụ ám sát".
Vụ ám sát chấn động nhất
Nhà khoa học hạt nhân Iran Mohsen Fakhrizadeh. Ảnh: Rudaw
Gây chú ý nhất trong loạt vụ ám sát các nhà khoa học Iran là trường hợp của nhà khoa học hạt nhân nổi tiếng Mohsen Fakhrizadeh - người được mệnh danh là "cha đẻ của chương trình vũ khí hạt nhân Iran".
Ngày 27/11/2020, ông Mohsen Fakhrizadeh - Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu và Công nghệ thuộc Bộ Quốc phòng Iran - thức dậy như bao ngày bình thường khác. Theo thói quen, ông Fakhrizadeh dậy sớm để nghiên cứu triết học Hồi giáo trước khi bắt đầu ngày mới.
Chiều cùng ngày, ông Fakhrizadeh dự kiến cùng vợ rời căn nhà nghỉ dưỡng ở gần biển Caspian và lái xe về ngôi nhà ở Absard - một thị trấn thôn quê ở phía đông Tehran.
Cơ quan tình báo Iran đã cảnh báo nhà khoa học nổi tiếng về một âm mưu ám sát có thể xảy ra, nhưng ông Fakhrizadeh không để tâm.
Theo New York Times, Israel luôn tin ông Fakhrizadeh dẫn đầu nỗ lực chế tạo "bom hạt nhân của Iran" nên muốn ám sát nhà khoa học này trong hơn 1 thập kỷ. Khi có nhiều lời cảnh báo nhưng chưa có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra, ông Fakhrizadeh dường như không còn quá chú ý tới những lời cảnh báo đó nữa.
Dù là một nhà khoa học nổi bật trong giới quân sự Iran, ông Fakhrizadeh vẫn thích trải nghiệm cuộc sống đời thường. Bất chấp lời khuyên của đội ngũ an ninh, ông Fakhrizadeh thường lái xe riêng đến thị trấn Absard thay vì để vệ sĩ chở trên xe bọc thép. Đó là một sự vi phạm nghiêm trọng quy tắc an ninh và ông Fakhrizadeh phải trả giá đắt.
Chiều 27/11/2020, khi chở vợ về thị trấn Absard trên chiếc Nissan Teana, ông Fakhrizadeh rơi vào "cuộc phục kích" chết chóc.
Trước khi ông Fakhrizadeh tới điểm bị phục kích, một nhóm ám sát được cho là làm việc cho Viện Tình báo Israel (Mossad) đã đỗ một chiếc xe bán tải màu xanh lam bên con đường nối thị trấn Absard với cao tốc chính. Vị trí đó ở độ cao đủ để thấy các phương tiện đang đến gần. Ẩn bên dưới tấm bạt và vật liệu xây dựng trên sàn của thùng xe bán tải là một khẩu súng máy cỡ nòng 7,62 mm.
Khoảng 13h, nhóm ám sát nhận được tin báo ông Fakhrizadeh cùng vợ và một đội bảo vệ có vũ trang trên xe hộ tống chuẩn bị khởi hành từ thành phố Rostamkala, gần biển Caspian, để đến thị trấn Absard.
Một tay bắn tỉa lão luyện vào vị trí, điều chỉnh ống ngắm của súng, lên đạn và sẵn sàng nổ súng, New York Times đưa tin. Nhưng sát thủ này không có mặt trên chiếc xe bán tải màu xanh lam. Người này sử dụng máy tính điều khiển từ xa ở một địa điểm bí mật cách thị trấn Absard khoảng 1.600 km.
Con đường xảy ra vụ ám sát ông Fakhrizadeh. Ảnh đồ họa: New York Times
Khi đoàn xe rời Rostamkala, chiếc đi đầu tiên chở một nhân viên an ninh. Theo sau là chiếc Nissan màu đen của ông Fakhrizadeh. Đi sau chiếc Nissan là 2 xe hộ tống khác.
Khoảng 15h30, đoàn hộ tống xe của ông Fakhrizadeh đến ngã rẽ hình chữ U trên đường Firuzkouh. Xe của ông Fakhrizadeh gần như dừng lại khi đi qua đây. Tại đó, có một chiếc xe gắn camera của nhóm ám sát. Từ camera của chiếc xe này, nhóm ám sát xác định rõ vị trí của ông Fakhrizadeh và vợ ông trên ô tô.
Đoàn xe sau đó rẽ phải vào đại lộ Imam Khomeini. Chiếc xe dẫn đầu đã phóng thẳng tới ngôi nhà của vợ chồng ông Fakhrizadeh để kiểm tra an toàn trước khi họ tới. Chính điều đó đã khiến phía trước xe của nhà khoa học Iran không có lực lượng bảo vệ.
Tiếp đó, đoàn xe đi chậm lại do phát hiện chiếc xe bán tải màu xanh lam đỗ bên vệ đường. Khi một con chó hoang bất ngờ chạy qua đường, loạt đạn từ súng máy được bắn ra, trúng vào phần đầu xe của ông Fakhrizadeh. Chưa rõ lúc đó nhà khoa học Iran có bị trúng đạn hay không, nhưng chiếc ô tô đã đổi hướng và dừng lại.
Kẻ ám sát điều chỉnh tầm ngắm và bắn một loạt đạn khác, trúng kính chắn gió của ô tô 3 lần và trúng vai của ông Fakhrizadeh ít nhất một lần. Ông Fakhrizadeh ra khỏi xe, cúi người ẩn sau cánh cửa trước của ô tô.
Theo hãng tin Fars News của Iran, ông Fakhrizadeh bị trúng thêm 3 viên đạn vào xương sống và gục xuống đường.
Hamed Asghari là vệ sĩ đầu tiên tiếp cận chiếc ô tô của ông Fakhrizadeh. Vệ sĩ này nhìn quanh để tìm kẻ ám sát nhưng gần như không phát hiện ra điều gì.
Bà Ghasemi, vợ của ông Fakhrizadeh, chạy đến bên chồng. "Chúng muốn giết tôi, bà phải rời đi ngay" - đó là những lời cuối cùng ông Fakhrizadeh nói với vợ trước khi chết, theo chia sẻ của các con trai nhà khoa học.
Hiện trường vụ tấn công khiến ông Fakhrizadeh thiệt mạng ngày 27/11/2020. Ảnh: Reuters
Sau đó, chiếc xe bán tải nổ tung. Theo New York Times, có một điều không theo kế hoạch của nhóm ám sát. Vụ nổ nhằm mục đích phá nát mọi thứ để Iran không thể biết chuyện gì đã xảy ra. Tuy nhiên, khẩu súng máy về cơ bản vẫn còn nguyên vẹn.
Theo Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo Iran (IRGC), vụ ám sát được thực hiện bằng súng máy điều khiển từ xa, có trang bị hệ thống vệ tinh thông minh và trí tuệ nhân tạo. Vì vậy, độ chính xác của nó là không phải bàn cãi.
Toàn bộ vụ ám sát diễn ra trong chưa đầy một phút. Khoảng 15 viên đạn đã được bắn ra. Các nhà điều tra Iran lưu ý, không có viên đạn nào bắn trúng vợ của ông Fakhrizadeh, người ngồi cạnh chồng lúc vụ ám sát xảy ra.
"Đây không phải là một vụ tấn công khủng bố đơn giản theo kiểu kẻ khủng bố xuất hiện và nổ súng. Vụ ám sát bố tôi phức tạp hơn nhiều so với những gì mọi người biết", Hamed, con trai nhà khoa học Fakhrizadeh, nói sau vụ việc.
Iran đáp trả các vụ ám sát như thế nào?
Sau loạt vụ các nhà khoa học bị ám sát, Iran luôn cáo buộc Israel và Mỹ đứng sau. Phản ứng của Tehran sau mỗi vụ việc đều là có động thái đáp trả nhưng hầu hết là vào các vị trí quân sự của Israel và Mỹ ở nước ngoài. Ngoại trừ cuộc tấn công gần nhất vào tối 13/4/2024.
Theo Reuters, do không muốn leo thang căng thẳng dẫn đến xung đột trực tiếp, toàn diện với Israel và Mỹ, ngoài đáp trả trực tiếp, Iran lựa chọn phương án đáp trả "gián tiếp", bằng cách hỗ trợ các lực lượng uỷ nhiệm thù địch với Israel ở Lebanon, Yemen, Iraq và Syria (Trục Kháng chiến), đồng thời phản đối các thỏa thuận bình thường hóa quan hệ của Israel với các nước Ả Rập.
Hezbollah ở Lebanon
Theo Reuters, Hezbollah được IRGC hỗ trợ thành lập đầu thập niên 80 của thế kỷ 20 với mục đích đối phó quân đội Israel khi đó đã chiếm nhiều khu vực ở Lebanon trong cuộc chiến tranh Lebanon 1982.
Nhóm vũ trang này, cũng giữ vai trò chính trị lớn, có cùng hệ tư tưởng Hồi giáo dòng Shiite như người Iran và còn được xem là quyền lực hơn nhà nước Lebanon.
Hezbollah từng là hình mẫu cho nhiều nhóm ủy nhiệm khác của Iran trong khu vực. Thậm chí, nhóm này còn cố vấn và huấn luyện cho một số nhóm vũ trang khác. Mỹ và một số nước khác đưa Hezbollah vào danh sách tổ chức khủng bố.
Kể từ khi xung đột Israel-Hamas nổ ra vào tháng 10/2023, Hezbollah gần như ngày nào cũng mở các đợt tấn công vào một số mục tiêu Israel ở khu vực biên giới Israel-Lebanon, gây ra các cuộc đọ súng dữ dội nhất giữa 2 bên kể từ cuộc chiến tranh Lebanon năm 2006.
Lực lượng Houthi ở Yemen
Thành viên lực lượng Houthi ở Yemen. Ảnh: Reuters
Lực lượng Houthi thiết lập quyền kiểm soát phần lớn lãnh thổ Yemen trong cuộc nội chiến năm 2014, sau khi lật đổ chính phủ Yemen do Ả Rập Saudi (đối thủ của Iran) hỗ trợ. Houthi gồm các thành viên thuộc trường phái Zaydi của Hồi giáo dòng Shiite (chiếm phần lớn ở Iran) và được cho là được Iran hỗ trợ để đối phó Israel.
Ngày 31/10/2023, Houthi tuyên bố can thiệp vào xung đột Israel-Hamas bằng cách phóng UAV và tên lửa về phía Israel.
Tháng 11/2023, lực lượng này mở rộng vai trò bằng cách tấn công tàu bè có liên kết với Israel khi các tàu này di chuyển qua Biển Đỏ.
Sau các động thái của Houthi, Mỹ và Anh đã tập kích nhằm vào các mục tiêu của Houthi ở Yemen. Đáp trả, Houthi tuyên bố, toàn bộ tàu thuyền và tàu chiến của Mỹ, Anh tham gia các đợt tập kích vào Yemen sẽ trở thành mục tiêu tấn công của Houthi.
Mỹ cáo buộc IRGC đã giúp Houthi lập kế hoạch và thực hiện các cuộc tấn công bằng UAV và tên lửa. Tehran bác bỏ cáo buộc này. Houthi cũng bác bỏ sự liên quan đến Iran và Hezbollah.
Liên minh do Ả Rập Saudi dẫn đầu từ lâu cáo buộc Iran trang bị vũ khí, huấn luyện và tài trợ cho Houthi. Nhiều lần, Houthi phủ nhận việc nhóm này là nhóm ủy nhiệm của Iran.
Các nhóm vũ trang Hồi giáo Shiite ở Iraq
Một số nhóm vũ trang theo dòng Shiite ở Iraq có quan hệ với Iran đã nổi lên như những thế lực chính ở Iraq sau chiến tranh Iraq 2003. Các nhóm này phát triển lực lượng dân quân vũ trang với hàng chục nghìn tay súng.
Islamic Resistance, một nhóm vũ trang Hồi giáo Shiite ở Iraq, bắt đầu nhắm mục tiêu vào các lực lượng Mỹ đóng quân ở Iraq và Syria từ tháng 10/2023. Nhóm này tuyên bố, các vụ tấn công nhằm đáp trả việc Israel tấn công vào dải Gaza và đáp trả lực lượng Mỹ triển khai ở Iraq và Trung Đông.
Các vụ tấn công của Islamic Resistance dừng lại, sau khi một cuộc tấn công bằng UAV khiến 3 binh sĩ Mỹ ở Jordan vào ngày 28/1/2024 dẫn đến các cuộc không kích trả đũa lớn của Washington nhằm vào các mục tiêu liên quan đến Iran ở Syria và Iraq.
Vào tháng 2, Reuters đưa tin, người đứng đầu lực lượng Quds của Iran đã đề nghị các nhóm vũ trang Hồi giáo Shiite ở Iraq dừng tấn công để Mỹ dừng tấn công phá hủy cơ sở hạ tầng hoặc nhằm vào các chỉ huy cấp cao của Iran ở nước ngoài.
Syria
Theo Reuters, chính phủ Syria của Tổng thống Bashar al-Assad là một phần của "Trục Kháng chiến" nhưng không đóng bất cứ vai trò trực tiếp nào trong cuộc xung đột Israel - Hamas.
Tuy nhiên, lãnh thổ Syria là một đấu trường của sự leo thang. Cụ thể, Syria là nơi xảy ra các vụ tấn công của lực lượng do Iran hậu thuẫn nhằm vào quân đội Mỹ đồn trú ở phái đông và các cuộc không kích của Israel ở Syria nhằm vào nhân viên Iran cũng như thành viên lực lượng Hezbollah. Ngoài ra, Syria còn chứng kiến các cuộc đấu hỏa lực giữa quân đội Israel (kiểm soát cao nguyên Golan) và các nhóm vũ trang ở tây nam Syria.
Theo Reuters, chính phủ Syria trong nhiều thập kỷ là đồng minh thân cận của Iran và các nhóm do Iran hậu thuẫn ở Syria kể từ cuộc nội chiến Syria. Tehran và Damascus tuyên bố,quân đội Iranhiện diện ở Syria với vai trò cố vấn theo lời mời của chính phủ Syria.
Iran gay gắt khi Israel và các nước Ả Rập "làm lành"
Theo trang Radio Liberty, năm 2020, Iran đã phản ứng giận dữ trước quyết định bình thường hóa quan hệ với Israel của Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất (UAE).
Tổng thống Iran khi đó là Hassan Rohani chỉ trích động thái của UAE, đồng thời cảnh bảo nước này về việc cho phép "kẻ thù không đội trời chung" của Iran là Israel "có chỗ đứng vững chắc trong khu vực".
Tham mưu trưởng quân đội Iran Mohammad Bagheri cho rằng cách ứng xử của Iran với UAE sẽ thay đổi vì động thái của quốc gia Ả Rập.
Sau khi Hamas thực hiện cuộc tấn công vào Israel ngày 7/10/2023, Yahya Rahim Safavi, cố vấn quân sự hàng đầu của Lãnh đạo tối cao Iran Ayatollah Ali Khamenei tuyên bố, Iran ủng hộ cuộc tấn công của Hamas, đồng thời sẽ tiếp tục ủng hộ lực lượng này.
Theo tờ Politico, bình luận của ông Safavi được coi là một tín hiệu cảnh báo với Ả Rập Saudi (đối thủ lâu đời của Iran), rằng Tehran sẵn sàng khuấy động xung đột khu vực để ngăn việc bình thường hóa quan hệ giữa Israel và Ả Rập Saudi.
Điều khiến Israel thấy nhức nhối, không chấp nhận về Iran
Với việc Iran đe dọa triển khai "vũ khí chưa từng sử dụng trước đây" để tấn công Israel, câu hỏi về vũ khí hạt nhân đang đè nặng lên Trung Đông.
Một phụ nữ đi ngang qua biểu ngữ có ảnh tên lửa với biểu tượng đặc trưng của Iran. Ảnh: AFP
Chương trình hạt nhân Iran - nỗi lo của Israel
India Today ngày 16/4/2024 đưa tin, một phát ngôn viên của Cơ quan An ninh Quốc gia Iran tuyên bố: "Iran sẵn sàng sử dụng vũ khí mà nước này chưa từng triển khai trước đây để giải quyết bất kỳ sự leo thang nào nếu có với Israel". Tuyên bố này được đưa ra sau khi Israel cảnh báo trả đũa Iran sau vụ Tehran tấn công vào lãnh thổ Israel tối 13/4.
Trong khi Iran ngừng tiết lộ thêm về "loại vũ khí chưa từng sử dụng này", những nghi ngờ về vũ khí hạt nhân vẫn đè nặng ở Trung Đông kể từ khi căng thẳng Israel - Iran nổ ra sau vụ Tehran cáo buộc Israel tấn công lãnh sự quán Iran ở Syria.
"Thời điểm này, mối đe dọa về việc vũ khí hạt nhân được phóng từ Iran sang Israel đã tiến gần thêm một bước tới thực tế", báo cáo phân tích của tổ chức tư vấn FDD (trụ sở ở Mỹ) nêu.
Các chuyên gia cho rằng Iran đang tiến gần hơn tới khả năng sản xuất vũ khí hạt nhân hơn bất kỳ thời điểm nào trong lịch sử nước này. Israel từ lâu đã cáo buộc Iran bí mật chế tạo một quả bom hạt nhân, có thể gây ra đe dọa an ninh với nước này và khu vực Trung Đông. Năm 2023, cơ quan giám sát hạt nhân toàn cầu cảnh báo, Iran đã có đủ nguyên liệu để chế tạo 3 quả bom hạt nhân, theo India Today.
Iran luôn tuyên bố không có vũ khí hạt nhân, đồng thời phủ nhận cáo buộc nước này sử dụng chương trình hạt nhân dân sự để phục vụ mục tiêu trở thành quốc gia có vũ khí hạt nhân.
Vậy chúng ta biết gì về chương trình phát triển hạt nhân Iran? Và vì sao Israel tỏ ra lo ngại về nguy cơ Iran sở hữu vũ khí hạt nhân?
Iran từng được Mỹ hỗ trợ công nghệ hạt nhân từ cuối thập niên 50 của thế kỷ 20. Ảnh minh họa: iStock
Theo tổ chức tư vấn Trung tâm Stimson (Mỹ), chương trình hạt nhân Iran ra đời vào cuối thập niên 50 của thế kỷ 20 trong bối cảnh Iran và Mỹ là đồng minh thân cận. Tehran nhận được một lò phản ứng nhỏ từ Washington trong khuôn khổ chương trình "Nguyên tử vì Hòa bình".
Sau cuộc cách mạng Iran năm 1979, Mỹ và Iran chấm dứt quan hệ đồng minh. Chính quyền Cộng hòa Hồi giáo Iran ban đầu tránh xa công nghệ hạt nhân của Mỹ, thứ mà họ cho là chương trình phản quốc và tốn kém, khiến Tehran phải chịu ơn phương Tây.
Nhưng những diễn biến liên quan đến cuộc chiến tranh Iran - Iraq (1980-1988) đã khiến giới lãnh đạo Iran đổi ý. Iran khôi phục phát triển hạt nhân vào năm 1981 khi Tổ chức Năng lượng Nguyên tử Iran (AEOI) tài trợ cho mộthội nghịvề xây dựng nhà máy điện hạt nhân.
Tehran cũng bắt đầu các hoạt động chuyển đổi uranium quy mô nhỏ tại Trung tâm Công nghệ Hạt nhân Esfahan - một trung tâm ở Iran do Pháp thiết kế và được hoàn thành với sự hỗ trợ của Trung Quốc năm 1984.
Năm 1985, có một nỗ lực toàn diện nhằm khôi phục chương trình hạt nhân dưới thời vua Pahlavi. Tehran muốn có được khả năng làm giàu uranium quy mô lớn.
Thập niên 90 chứng kiến sự mở rộng hơn nữa của chương trình hạt nhân Iran với sự giúp đỡ của Trung Quốc và Nga. Tehran cũng gửi các kỹ sư hạt nhân đến Pakistan và Italia để họ được đào tạo rồi trở về nước phục vụ.
Mùa hè năm 1999, các nhà khoa học Iran đã làm giàu được uranium. Iran bước vào thế kỷ 21 khi đã làm chủ được công nghệ then chốt cần có để có thể sản xuất vũ khí hạt nhân.
Bên ngoài một nhà máy điện hạt nhân ở Iran. Ảnh: AFP
Tuy nhiên, cuộc chiến tranh Iraq - Mỹ năm 2003 đã làm thay đổi tính toán của Iran. Nhiều thông tin cho thấy Tehran vào mùa thu năm 2003 quyết định không phát triển vũ khí hạt nhân sau khi đối thủ lớn trong khu vực (Iraq) thất thủ và nguy cơ đụng độ Mỹ (một siêu cường hạt nhân) ngày càng lớn nếu Iran phát triển vũ khí hạt nhân. Dù không hướng tới phát triển vũ khí hạt nhân, Tehran vẫn làm giàu uranium. Điều đó khiến Washington nghi ngờ.
Những gì xảy ra sau đó là một trò chơi ngoại giao hạt nhân "mèo vờn chuột" giữa Mỹ và Iran. Tehran cố gắng mở rộng khả năng làm giàu uranium, còn Washington áp đặt một loạt lệnh trừng phạt kinh tế.
Khác với chính quyền của ông George W. Bush, chính quyền của ông Obama không yêu cầu Iran ngừng làm giàu uranium mà chỉ đề xuất Tehran làm giàu uranium có kiểm soát và chịu giám sát chặt chẽ từ quốc tế.
Sự nhượng bộ đó của Mỹ cuối cùng dẫn đến việc ký kết thỏa thuận hạt nhân Iran năm 2015. Thỏa thuận này hạn chế Iran trong 15 năm chỉ được phép sở hữu một kho dự trữ nhỏ hơn 300kg uranium được làm giàu ở mức không quá 3,67% với đồng vị U-235. Các cơ sở làm giàu của Iran cũng phải chịu giám sát chặt chẽ của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế.
Ba năm sau, ông Trump với cương vị Tổng thống Mỹ đã rút khỏi thỏa thuận hạt nhân Iran. Sau một năm chờ đợi, Iran tiếp tục làm giàu uranium ở mức % cao hơn. Theo Trung tâm Stimson (trụ sở ở Mỹ), tháng 4/2021, Iran đã nâng mức độ làm giàu uranium lên 60%.
Theo India Today, uranium được làm giàu ở mức từ 3 đến 5% có thể được sử dụng để cung cấp năng lượng cho các nhà máy điện dân sự. Để chế tạo vũ khí hạt nhân, uranium phải được làm giàu tới 90%.
Đánh giá gần đây của tình báo Mỹ cho thấy, giới lãnh đạo Iran vẫn không đưa ra quyết định chính trị về việc chế tạo vũ khí hạt nhân, ngay cả khi kho dự trữ uranium của Tehran gần cấp độ vũ khí đã tăng lên.
Israel hành động
Theo KICS, một trang chuyên bình luận về an ninh quốc tế, Israel trong thập kỷ qua đã có những nỗ lực cả về ngoại giao lẫn hành động bí mật để gây áp lực lớn lên Iran, nhằm mục đích buộc nước này phải chấp nhận những nhượng bộ lớn liên quan đến chương trình hạt nhân.
Về ngoại giao, dù không phải là một bên trong thỏa thuận hạt nhân Iran năm 2015 nhưng Israel đã cố tác động đến các nước tham gia thỏa thuận nhiều nhất có thể.
Israel đã thực hiện một chiến dịch ngoại giao, trong đó có đe dọa đánh bom các cơ sở hạt nhân của Iran. Không rõ Israel có làm theo lời đe dọa hay không, nhưng ít nhất chính quyền của ông Obama thời điểm đó phải chịu những sức ép nhất định.
Tháng 5/2018, chính quyền Mỹ dưới thời ông Trump rút khỏi thỏa thuận hạt nhân Iran. Washington cũng áp đặt các biện pháp trừng phạt nặng nề với Iran, với kỳ vọng áp lực kinh tế sẽ buộc Tehran phải đàm phán để chấp nhận các biện pháp hạn chế lớn, bao gồm cả chương trình hạt nhân Iran. Mỹ cũng tin rằng các vấn đề về kinh tế sẽ khiến người dân Iran bất mãn và có thể lật đổ chính phủ. Giới chức Israel khuyến khích chính quyền ông Trump thực hiện chiến lược này.
Trong nhiều năm, Israel cũng được cho là đã tiến hành nhiều hoạt động bí mật nhằm ngăn chặn hoặc làm chậm chương trình hạt nhân Iran.
Một trong những hoạt động nổi tiếng nhất xảy ra vào tháng 1/2018 khi các đặc vụ của Viện Tình báo Israel (Mossad) đột kích vào một cơ sở an ninh ở Tehran, đánh cắp các tài liệu mật về hạt nhân. Ba tháng sau, Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu tuyên bố, Israel phát hiện ra 100.000 "hồ sơ bí mật" chứng minh Iran không trung thực về việc không bao giờ có chương trình vũ khí hạt nhân.
Các đặc vụ của Mossad. Ảnh: The Economics
Một hoạt động khác diễn ra vào năm 2010 khi virus máy tính tấn công 1.000 máy ly tâm, trong tổng số 5.000 máy, đặt tại thành phố Natanz (Iran). Tháng 7/2020, địa điểm này tiếp tục bị phá hoại bằng một vụ nổ.
Israel còn thực hiện hoặc bị cáo buộc thực hiện các vụ ám sát nhằm vào giới khoa học hạt nhân Iran.
Giai đoạn 2010-2020, một số nhà khoa học làm việc trong chương trình hạt nhân Iran đã bị ám sát. Chấn động nhất là vụ nhà khoa học Mohsen Fakhrizade bị ám sát vào tháng 11/2020. Iran cáo buộc Israel đứng sau các vụ tấn công này dù Israel không thừa nhận.
Trang KICS cho rằng, nhìn chung, Israel có những thành công nhất định với các nỗ lực ngăn chặn hoặc làm chậm chương trình hạt nhân Iran. Tuy nhiên, các nỗ lực đó là chưa đủ để ngăn Iran sản xuất vũ khí hạt nhân (nếu có).
Gốc rễ cuộc đối đầu gần 45 năm giữa Iran và Israel
Cuộc đối đầu tôn giáo và ý thức hệ ngày càng khiến Israel và Iran thêm thù hận.
Sự thù địch về ý thức hệ là một trong những nguyên nhân sâu xa dẫn đến căng thẳng Israel - Iran. Ảnh minh họa
Căng thẳng tôn giáo, thù địch ý thức hệ
Theo tổ chức tư vấn Stimson Center (Mỹ), sự đối đầu về tôn giáo và thù địch về ý thức hệ là nguyên nhân sâu xa khiến mối quan hệ của Israel và Iran xấu đi nghiêm trọng.
Mối quan hệ Israel - Iran phần lớn đi xuống kể từ cuộc cách mạng Hồi giáo Iran năm 1979, khi chính quyền Hồi giáo mới của Iran đi theo đường lối kết hợp giữa chống đế quốc và chủ nghĩa bài Do Thái. Israel bị xem như tiền đồn thuộc địa của phương Tây và chủ nghĩa Phục quốc Do Thái ở Israel là một phiên bản của chủ nghĩa đế quốc.
Iran cáo buộc Israel là một quốc gia "bất hợp pháp" đã chiếm các vùng đất của người Hồi giáo và người Ả Rập, đồng thời cũng đuổi người Palestine khỏi quê hương. Tehran cũng tin rằng Israel nên bị thay thế bằng một nhà nước phi tôn giáo, trong đó người Hồi giáo và người Do Thái sống bình đẳng.
Một số quan chức Iran bày tỏ quan điểm trên theo cách mà người Israel cho là mối đe dọa với sự tồn tại của Israel. Cựu Tổng thống Iran Mahmoud Ahmadinejad từng nói về việc xóa Israel khỏi các trang lịch sử.
Một số hoạt động của Iran ở Trung Đông kể từ cuộc cách mạng năm 1979 ở nước này được cho là xuất phát từ đường lối thù địch với Israel, như việc ủng hộ thành lập lực lượng Hezbollah ở Lebanon sau khi Israel tấn công Lebanon năm 1982. Cũng có những vụ ám sát ngầm, tấn công "ăn miếng trả miếng" của Iran và các lực lượng ủy nhiệm của nước này với Israel.
Trong khi đó, Israel coi sự tồn tại của Iran là mối đe dọa trực tiếp với an ninh quốc gia của Israel với việc Tehran xây dựng lực lượng ủy nhiệm nhằm bao vây, cô lập Israel.
Khác biệt về tôn giáo cũng khắc sâu sự thù hận giữa Iran và Israel. Theo tổ chức tư vấn Stimson Center, người Hồi giáo (gồm những người theo dòng Shiite ở Iran cũng như những người theo dòng Sunni của lực lượng Hamas và người Palestine) tỏ ra phẫn nộ với quyết định của chính phủ cánh hữu Israel khi cho phép những người theo chính thống giáo Do Thái tiến vào nhà thờ Hồi giáo Al-Aqsa (Đông Jerusalem) - địa điểm linh thiêng thứ 3 của Hồi giáo.
Họ cho rằng những người Do Thái muốn phá bỏ nhà thời Hồi giáo Al-Aqsa và xây dựng một ngôi đền Do Thái trên vùng đất mà người Hồi giáo gọi là Thánh địa, còn người Do Thái gọi là Núi Đền. Người Hồi giáo cho rằng Israel không có chủ quyền ở Đông Jerusalem.
Israel luôn cho rằng nước này có chủ quyền với Jerusalem căn cứ vào thực tế. Năm 1948, nước này kiểm soát Tây Jerusalem sau chiến tranh Ả Rập - Israel (Israel giành phần thắng). Năm 1967, Israel chiếm đóng Đông Jerusalem sau cuộc chiến với Jordan, Ai Cập và Syria.
Năm 1980, Israel thông qua "Luật Jerusalem", tuyên bố "Jerusalem thống nhất là thủ đô của Israel", chính thức hóa việc sáp nhập Đông Jerusalem. Đáp lại, Liên Hợp Quốc thông qua nghị quyết 478 năm 1980, tuyên bố luật này "vô hiệu".
Năm 2017, ôngDonald Trump- khi đó là Tổng thống Mỹ - đã công nhận Jerusalem là thủ đô Israel. Động thái này của ông Trump được Israel khen ngợi, nhưng bị Palestine phản đối và gây tranh cãi trong các đồng minh phương Tây.
Vấn đề Palestine
Người Palestine ở dải Gaza. Ảnh: Getty
Theo trang Special Eurasia, kể từ năm 1979, Iran là nước ủng hộ chính cho Palestine.
Sau vụ tấn công ngày 7/10/2023 của Hamas vào Israel khiến hơn 1.100 người thiệt mạng và hàng trăm người bị bắt làm con tin, quân đội Israel đã mở cuộc tấn công chưa từng có vào dải Gaza và áp đặt lệnh bao vây ở đây.
Cuộc tấn công của Israel vào dải Gaza được cho là đã khiến hơn 18.000 người Palestine thiệt mạng và đến nay cuộc tấn công vẫn chưa dừng lại.
Trong nỗ lực đạt được lệnh ngừng bắn, Lãnh đạo tối cao Iran Ali Hosseini Khamenei nhiều lần kêu gọi các quốc gia Hồi giáo ngừng xuất khẩu dầu và thực phẩm sang Israel để gây sức ép, yêu cầu chấm dứt bắn phá ở Gaza.
Vào ngày 29/11/2023, trong thông điệp gửi tới Liên Hợp Quốc vào ngày Quốc tế Đoàn kết với Nhân dân Palestine, Tổng thống Iran Ebrahim Raisi đã nhắc lại sự "ủng hộ kiên định" của dân tộc Iran đối với việc thực hiện nguyện vọng của người Palestine.
Iran cũng đặt mục tiêu giải quyết “vấn đề Palestine” thông qua khuôn khổ pháp lý và gửi sáng kiến đề xuất lên Liên Hợp Quốc.
Ayatollah Ruhollah Khomeini, nhà lãnh đạo Cách mạng Hồi giáo Iran. Ảnh: Britanica
Theo cách nhìn của Ayatollah Ruhollah Khomeini, nhà lãnh đạo Cách mạng Hồi giáo Iran, người Palestine tượng trưng cho một dân tộc đang phải chịu đựng sự áp bức bất công ở mức tương tự như những gì người Iran phải chịu trước cuộc cách mạng Iran năm 1979.
Theo NDTV, sau khi Đế chế Ottoman bị đánh bại trong Thế chiến I, Anh đã giành được quyền kiểm soát Palestine, nơi sinh sống của cộng đồng người Ả Rập (đa số) và cộng đồng Do Thái (thiểu số).
Cộng đồng quốc tế giao nhiệm vụ cho Anh thành lập quê hương của người Do Thái ở Palestine, điều này làm gia tăng căng thẳng giữa 2 nhóm.
Trong thập niên 20 và 40 của thế kỷ 20, số lượng người Do Thái đến Palestine tăng đáng kể do nhiều người Do Thái phải chạy trốn sự đàn áp ở châu Âu và tìm kiếm một mảnh đất quê hương sau nạn diệt chủng người Do Thái Holocaust.
Căng thẳng giữa người Do Thái và người Ả Rập, cũng như sự phản kháng nhằm vào người Anh ngày càng gia tăng.
Sau khi Anh chấm dứt quyền kiểm soát lãnh thổ Palestine năm 1947, 11 quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc, bao gồm cả Iran dưới sự cai trị của chế độ quân chủ Pahlavi, được giao nhiệm vụ xác định tương lai của Palestine.
Mặc dù Iran là quốc gia có đa số người Hồi giáo thứ 2 chính thức công nhận Israel (sau khi nước này thành lập năm 1948) và duy trì mối quan hệ quan trọng với Israel trong thời kỳ quân chủ, nhưng Tehran đã bỏ phiếu phản đối kế hoạch phân chia của Liên Hợp Quốc với Palestine vào năm 1947.
Theo kế hoạch, vùng đất Palestine được phân chia thành 2 nhà nước, một cho người Ả Rập Palestine và một cho người Do Thái (Israel), trong khi thánh địa Jerusalem được đặt dưới sự quản lý quốc tế. Israel đồng ý với sự phân chia này, nhưng người Ả Rập Palestine phản đối.
Giới lãnh đạo Iran nhận thấy việc tán thành kế hoạch phân chia này sẽ gieo mầm mống bạo lực khu vực kéo dài cho các thế hệ tương lai. Họ thấy trước rằng kế hoạch đề xuất sẽ làm gia tăng xung đột hơn là đưa ra một giải pháp bền vững.
Năm 1948, Israel được thành lập, đánh dấu một năm được quốc tế gọi là "Nakba" (thảm họa) với người Palestine.
Theo dữ liệu của trang Special Eurasia, ít nhất 750.000 người Palestine bị quân đội Israel bắt phải rời khỏi nhà cửa và đất đai. Israel kiểm soát 78% diện tích của lãnh thổ Palestine. Hơn 20% diện tích còn lại được chia thành Bờ Tây (khu vực hiện cũng bị Israel chiếm đóng) và Dải Gaza (đang bị Israel bao vây).
Ngoài việc kiểm soát các thành phố lớn, khoảng 530 ngôi làng của người Palestine đã bị Israel phá hủy và khoảng 15.000 người Palestine đã thiệt mạng trong các vụ tấn công.
Người dân Iran biểu tình bày tỏ tình đoàn kết với người Palestine. Ảnh: Reuters
Iran có điểm tương đồng với người Palestine khi từng "nếm trải" chủ nghĩa đế quốc Anh vào đầu thế kỉ 20. Khi đó, đế quốc Anh tìm cách kiểm soát dầu mỏ và tài nguyên của Tehran, cũng như duy trì ảnh hưởng chiến lược trong khu vực. Ngoài ra, Iran có đa số là người Hồi giáo dòng Shiite, một nhánh thiểu số của Hồi giáo từng phải đối mặt với sự đàn áp nghiêm trọng từ các quốc gia Hồi giáo dòng Sunni.
Đáp lại các cáo buộc, phía Israel thường đưa ra các lí do sau giải thích cho hành động của mình:
- An ninh quốc gia: Israel cho rằng việc kiểm soát các khu vực của Palestine là cần thiết để bảo vệ an ninh của nước họ. Họ đối mặt với các mối đe dọa từ các nhóm vũ trang và một số tổ chức mà họ coi là "khủng bố" hoạt động trong khu vực này, và do đó cần duy trì kiểm soát để ngăn chặn các cuộc tấn công và bảo vệ người dân Israel.
- Quyền tự vệ: Israel thường đề cập đến quyền tự vệ của mình khi giải thích việc thực hiện kiểm soát tại các khu vực Palestine. Họ cho rằng việc thực hiện các biện pháp an ninh và quản lý khu vực này là cần thiết để đảm bảo an toàn và sự bình yên cho người dân Israel.
- Liên quan đến lịch sử và văn hóa: Một số người Israel lập luận rằng các khu vực này có ý nghĩa lịch sử và văn hóa đối với Israel, và do đó việc duy trì kiểm soát là cần thiết để bảo vệ các lợi ích lịch sử và văn hóa đó.
Tuy nhiên, quan điểm này cũng vấp phải nhiều tranh cãi, vì nhiều người cho rằng việc kiểm soát có thể gây ra vi phạm quyền con người và đối xử không công bằng đối với dân Palestine.
Báo cáo đầy đủ về các cuộc tấn công ở Dnepropetrovsk của Lực lượng Nga vào sáng sớm bởi Kênh Telegram Donbas Partisan⏬
Cuộc tấn công lớn vào các mục tiêu cơ sở hạ tầng đường sắt của địch ở vùng Dnipropetrovsk
Hôm nay, các lực lượng Nga đã tiến hành một cuộc tấn công tổng hợp vào các mục tiêu cơ sở hạ tầng đường sắt của đối phương ở khu vực Dnipropetrovsk.
Dnipropetrovsk:
Xưởng sửa chữa tàu điện ở kho đầu máy bị trúng 2 quả tên lửa.
Tọa độ: 48.4763838, 35.0123901
Các cuộc tấn công đã gây ra hỏa hoạn trên diện tích hơn 2500 m2. Sáu đầu máy điện và hơn 10 toa xe bị phá hủy/hư hỏng.
Ngoài ra, khu vực bến xe trung tâm cũng bị ảnh hưởng, dẫn đến các vụ cháy tiếp theo.
Phòng không cũng có những hậu quả. Một tên lửa đã bắn trúng một tòa nhà dân cư trên Quảng trường Vokzalna.
Pavlograd:
Khu vực trạm phân phối điện Pavlograd bị tấn công bằng tên lửa và máy bay không người lái kamikaze.
Tọa độ: 48.5487325, 35.8586917
Nhà để xe và các tòa nhà tiện ích trong khuôn viên đã bị phá hủy. Không có vụ cháy nào được báo cáo.
Kryvyi Rih:
Khu vực kho đầu máy ở ga trung tâm Kryvyi Rih bị trúng 2 tên lửa.
Tọa độ: 47.9149300, 33.4557929
Hậu quả là tòa nhà hành chính tổng kho bị phá hủy, hai đầu máy xe lửa bị phá hủy và đường ray bị hư hỏng.
Synelnykove:
Một trong những mục tiêu bị tấn công là Cung Văn hóa Công nhân Đường sắt.
Tọa độ: 48.3186855, 35.5316952
Theo báo cáo, tòa nhà được một trong các đơn vị địch sử dụng làm nơi ở cho nhân viên, có khu vực đậu xe quân sự và kho chứa nhiên liệu gần đó.
Cuộc tấn công đã khiến khoảng 15 nhân viên thiệt mạng và hơn 20 người bị thương ở các mức độ nghiêm trọng khác nhau. Các phương tiện cũng bị hư hỏng/phá hủy. Hỏa hoạn dữ dội bùng phát tại kho chứa nhiên liệu.
Ngoài ra, xưởng của kho đầu máy, doanh nghiệp nông nghiệp "Synelnykove-AGRO" và nhà máy điện mặt trời địa phương đã bị phá hủy một phần .
Chúng ta thử điểm lại, các cơ sở hạ tầng bị đánh từ nhẹ tới phá hủy ở các mức độ:
- Hệ thống PK.
- Hạ tầng QS- Dân sự hỗn hợp: Các cơ sở sản xuất Quốc phòng, các doanh nghiệp lớn, doanh nghiệp năng lượng…
- Căn cứ QS, sân bay, bến cảng…
- Hệ thống phát điện, hệ thống truyền tải điện…
- Bây giờ mới bắt đầu sờ đến hệ thống đường sắt…
Còn các sân bay dân sự quốc tế của Ucraina nữa, cũng như hệ thống cầu Bắc ngang sông Dnhieph. Khi nào 2 hệ thống này bị oánh sập thì là lúc Ucraina toang nặng hẳn, lấy được toàn bờ đông sông Dnhieph, tiến về Odessa…. Thì kết thúc CDQSĐB được chưa các cụ?
Đồng ý với cụ là Nga phải đánh sập các hệ thống CSHT giúp Ucr kháng cự để nhanh chóng kết thúc thắng lợi CDQSĐB ++. Nhưng nếu phá hết các cầu bắc qua sông Dnepr thì sau LLVT Nga chuyển quân qua sông bằng cách nào? Dùng cầu phao, phà hay hài lòng với việc chỉ dừng lại bên này sông?
Không quân Mỹ huy động 12 oanh tạc cơ tàng hình B-2 cất cánh liên tiếp, nhằm phô trương sức mạnh và thể hiện khả năng sẵn sàng chiến đấu.
"12 oanh tạc cơ tàng hình B-2 Spirit thuộc Không đoàn ném bom số 509 đã thực hiện đợt cất cánh liên tiếp tại căn cứ Whiteman hôm 15/4, kết thúc cuộc diễn tập thường niên Sprit Vigilance. Hoạt động huấn luyện định kỳ bảo đảm các quân nhân luôn sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ tấn công trên phạm vi toàn cầu vào mọi thời điểm", không quân Mỹ cho hay.
...............
Đồ quốc bảo có khác, mỗi máy bay có nhà riêng, cửa giả đàng hoàng. Có khi còn lắp điều hòa cho khỏi hỏng lớp sơn tàng hành ấy chứ.
Dân trí) - Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov cho biết, Nga không có ý định ngừng bắn ở Ukraine kể cả khi hai nước bắt đầu hòa đàm.
Bị lật kèo vài lần òi, bố mài không tin bố con thằng nào sất
"Chúng tôi đã nói rằng chúng tôi sẵn sàng đàm phán, nhưng không giống câu chuyện ở Istanbul, chúng tôi sẽ không ngừng giao tranh trong suốt quá trình đàm phán. Quá trình này phải tiếp tục", Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov trả lời phỏng vấn truyền thông ngày 19/4.
Nhà ngoại giao Nga giải thích, Nga không có lý do gì để tin rằng Ukraine sẽ giữ lời hứa.
Tay Láp rốp Mắt Lửa chắc chắn có a dăng học trường Chùa Láng ra làm quân xư quạt mo cho òi
Không quân Mỹ huy động 12 oanh tạc cơ tàng hình B-2 cất cánh liên tiếp, nhằm phô trương sức mạnh và thể hiện khả năng sẵn sàng chiến đấu.
"12 oanh tạc cơ tàng hình B-2 Spirit thuộc Không đoàn ném bom số 509 đã thực hiện đợt cất cánh liên tiếp tại căn cứ Whiteman hôm 15/4, kết thúc cuộc diễn tập thường niên Sprit Vigilance. Hoạt động huấn luyện định kỳ bảo đảm các quân nhân luôn sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ tấn công trên phạm vi toàn cầu vào mọi thời điểm", không quân Mỹ cho hay.
...............
Đồ quốc bảo có khác, mỗi máy bay có nhà riêng, cửa giả đàng hoàng. Có khi còn lắp điều hòa cho khỏi hỏng lớp sơn tàng hành ấy chứ.