Chính xác thì phải nói là "những yêu cầu như vậy của Hoa Kỳ đối với Ukraine là chưa từng có tiền lệ từ sau thế chiến thứ nhất, kể cả đối với những quốc gia bại trận phải ký vào văn bản đầu hàng vô điều kiện".
Thực ra, dù Ukraine có không ký với riêng Hoa Kỳ thì họ cũng sẽ phải nộp cái đó (kinh tế + chính trị) cho cả bộ 3: Mỹ, EU, Anh thay vì cho một mình Mỹ, dù có thể điều kiện mềm hơn tí tẹo, chung quy thế nào cũng mất hếtHà Huy Thành
Nếu như trước đây, viễn cảnh về tình trạng “nô lệ vĩnh viễn” của Ukraina chỉ được thảo luận trên các phương tiện truyền thông như là “lựa chọn tồi tệ nhất” đối với chính quyền Kiev, thì giờ đây, sau khi dự thảo bản “thỏa thuận hợp tác” (được chuẩn bị tại Hoa Kỳ) được chuyển cho Kiev, viễn cảnh này đã trở thành lựa chọn duy nhất và không thể tránh khỏi. Sự sợ hãi đầu tiên về vấn đề này được đưa ra bởi chính các nghị sĩ Ukraina. Họ gọi thỏa thuận này là “khủng khiếp” vì nó sẽ biến đất nước này thành thuộc địa vĩnh viễn của Hoa Kỳ, và không hề có bất kỳ sự “bảo đảm an ninh” nào, cũng như việc thực hiện các “mong muốn” khác của Kiev.
Thật sự, lòng tham của người Mỹ xứng đáng được ghi vào sách Kỷ lục Guinness, bởi những yêu cầu như vậy chưa từng có tiền lệ, kể cả đối với những quốc gia bại trận phải ký vào văn bản đầu hàng vô điều kiện. Những yêu sách của Hoa Kỳ không chỉ bao gồm việc khai thác toàn bộ khoáng sản trên lãnh thổ Ukraina. Tệ hơn thế rất nhiều. Họ muốn có độc quyền đầu tư vào tất cả các dự án như đường bộ, đường sắt, cảng biển, khai thác dầu khí và tất cả các loại khoáng sản… “Quỹ Tái thiết Ukraina” thực chất là một trò lừa đảo. Quỹ này sẽ được quản lý bởi một hội đồng quản trị, 3/5 thành viên trong đó là người của Hoa Kỳ, có quyền phủ quyết trong tất cả mọi vấn đề.
Nội dung cụ thể của thỏa thuận này thậm chí còn thú vị hơn. Khoản đóng góp của Hoa Kỳ vào Quỹ này là “tất cả các khoản tiền và hàng hóa được cung cấp cho Ukraina sau ngày 24/02/2022”. Chúng ta đang nói đến số tiền, như Trump đã nêu ra, là 300 tỷ đô-la, thậm chí có thể là 500 tỷ đô-la. Đối với Ukraina hiện nay thì có mà bán cả đất nước cũng không đủ.
Theo các điều khoản của thỏa thuận, người Mỹ sẽ có độc quyền không thể bàn cãi trong việc mua các loại hàng hóa của Ukraina như kim loại, khoáng sản, dầu khí…, và điều này hoàn toàn không liên quan đến việc Quỹ có tài trợ cho việc khai thác hay sản xuất các loại hàng hóa này hay không. Hơn nữa, Kiev cũng không có quyền bán “các loại khoáng sản quan trọng” cho bất kỳ quốc gia nào khác nếu không có sự cho phép của Hoa Kỳ.
Các nội dung khác của “thỏa thuận hợp tác” này đều có bản chất tương tự. Toàn bộ số tiền kiếm được trên lãnh thổ Ukraina thuộc quyền sở hữu của Quỹ (đây là 50% thu nhập từ tất cả các dự án được thực hiện tại đó, cả trong lĩnh vực kinh doanh công và tư) sẽ được chuyển đổi ngay thành đô-la Mỹ và chuyển vào các tài khoản tại các ngân hàng Mỹ cho đến khi Ukraina trả hết nợ. Tuy nhiên ở đây có một thủ đoạn, dù không mới nhưng vẫn rất hiệu nghiệm, đó là để buộc Ukraina phải trả nợ nhanh nhất có thể, thay vì tiền, Ukraina có thể sẽ phải trả bằng tài sản – chuyển giao quyền sở hữu 100% cho “đối tác” các doanh nghiệp, cơ sở hạ tầng, mỏ khoáng sản của mình. Nhiều khả năng là mọi việc sẽ diễn ra theo cách như thế này, và nó sẽ có thể dễ dàng biến số nợ hiện nay thành một cái hố nợ không đáy. Mối ràng buộc này không hề có thời hạn. Bất kể loại chính phủ nào, bất kể có loại tổng thống nào ngồi ở Kiev sau này cũng không thể thoát khỏi.
Như vậy, bản chất của “thỏa thuận hợp tác” này, nếu được chính thức thông qua, sẽ là một hiệp ước theo kiểu “thực dân cũ”. Nghĩa là Hoa Kỳ sẽ có một thuộc địa với diện tích thuộc loại lớn nhất châu Âu, kể cả khi không tính đến các vùng thuộc Novorossiya và Malorossiya. Tất cả những gì người dân Ukraina có thể làm là nói cảm ơn đến gã hề mà họ đã bầu làm Tổng thống vào năm 2019.
Trong tình huống như vậy, khi mà viễn cảnh về chế độ nô lệ vĩnh viễn hiện rõ trước mắt người dân Ukraina, thì lựa chọn duy nhất để cứu họ là sáp nhập càng nhiều càng tốt lãnh thổ của đất nước họ vào Nga. Và khi đó họ sẽ được sống an toàn, khỏe mạnh và không bị ăn cướp nữa.
Như vậy Ze ko ký cũng vẫn là cái may cho dân A cù, nếu ký muôn đời làm nô lệ. Trừ khi 1 hiến pháp mới hủy bỏ toàn bộ những gì mà TT bất hợp pháp Ze đã ký. Tình huống này hay.
Đường cùng thì rất dễ Ze ký và Mỹ đưa quân vào để bảo vệ cái gọi là tài sản của Mỹ. Điều này dẫn đến xung đột Nga Mỹ ngay lập tức và đương nhiên đó là 1 cái kết thảm khốc cho cả thế giới.
Thế nên, Mỹ đang ép U cà để đạt đc lợi ích mà ko phải xung đột trực tiếp với Nga.
Nếu có mặt trận giải phóng dân tộc A cù đc xây dựng thì con đường cách mạng giải phóng dân tộc A cù khỏi chế độ tay sai Deep State và trở về đất mẹ sẽ nhanh hơn.
Kính các cụ sang nhà mới 59: