" Theo đó, Trung Quốc đưa sang Việt Nam 4 sư đoàn, tổ chức thành 22 trung đoàn (công binh, đường sắt, tên lửa, cao xạ, hậu cần...) với danh nghĩa Đội công trình làm đường của Bộ Giao thông Trung Quốc để tổ chức thi công. Chi phí làm đường, ngoài các khoản chi mua vật liệu tại chỗ, thuê nhân công phụ và giải phóng mặt bằng do Việt Nam chịu, số còn lại Trung Quốc viện trợ không hoàn lại. Bộ đội Trung Quốc còn giúp ta xây dựng 15 tuyến cáp dưới biển vùng Đông Bắc (ngày 30/8/1966 bàn giao). Ngày 20/7/1965, hai sư đoàn pháo phòng không Trung Quốc sang giúp Việt Nam bảo vệ 2 trục đường sắt từ Đáp Cầu lên Hữu Nghị Quan và từ Tiên Kiên lên Lào Cai. Bộ đội Trung Quốc tham gia chiến đấu 1.659 trận, bắn rơi 126 máy bay Mỹ. Từ năm 1965 - 1968, có 346 chuyên gia và 310.011 bộ đội Trung Quốc sang giúp Việt Nam."
Thông tin này có chuẩn xác không các cụ? Thấy nguồn tham khảo của trang cũng khá rõ ràng, khá chính thống.
Thông tin cụ thể như cụ đưa thì em không rõ nhưng có một sự thật em nghĩ là trong chiến tranh Trung Quốc giúp chúng ta khá nhiều đó.
Vấn đề là đoạn Trung Quốc đưa quân đội sang giúp ta trực tiếp chiến đấu cơ cụ. Lại còn con số máy bay Mỹ bị Trung Quốc bắn rơi, rồi 300.000 quân nữa.
Em vẫn đinh ninh quan điểm của các Cụ xưa nay là không chấp nhận quân đội nước khác sang nước ta chiến đấu chứ.
Em hiểu "chiến đấu" ở đây là bảo vệ các đơn vị đang làm đường, cũng như bảo vệ 2 tuyến đường sắt. Đảm bảo rằng Mỹ không lấy cớ tấn công đường sắt mà ném bom sang đất Trung Quốc
Em nghĩ thời kháng chiến chống Mỹ thì TQ "giúp" nước mình chắc chắn là có nhiều, nhưng đoạn điều 300k quân sang thì em không nghĩ là sang hẳn VN. Khả năng là lượn lờ khu vực biên giới chạy qua lại giữa 2 nước để xây tuyến phòng thủ trong trường hợp Hà Nội thất thủ và Mỹ tiến công lên phía Bắc đe dọa TQ. Và việc tận dụng chiến tranh ở VN để đào tạo quân với huấn luyện sĩ quan của mình cũng là một cách. Nhưng bắn rơi 126 máy bay Mỹ hay gì đấy thì em cóc tin là thằng Mỹ nó để yên nếu là TQ bắn thật, chưa kể kiểu thống kê hay nói vống lên của mấy anh nhà mình lẫn nhà hàng xóm thì khó mà tin tưởng tuyệt đối được. Em dự là quân TQ tham gia bắn được tầm 20-30 con thì đúng, phần còn lại (chưa biết là có đủ 126 không) thì do quân ta bắn, nhưng thôi vì bạn viện trợ nhiều thì ghi công cho bên đấy.
Em nghĩ thời kháng chiến chống Mỹ thì TQ "giúp" nước mình chắc chắn là có nhiều, nhưng đoạn điều 300k quân sang thì em không nghĩ là sang hẳn VN. Khả năng là lượn lờ khu vực biên giới chạy qua lại giữa 2 nước để xây tuyến phòng thủ trong trường hợp Hà Nội thất thủ và Mỹ tiến công lên phía Bắc đe dọa TQ. Và việc tận dụng chiến tranh ở VN để đào tạo quân với huấn luyện sĩ quan của mình cũng là một cách. Nhưng bắn rơi 126 máy bay Mỹ hay gì đấy thì em cóc tin là thằng Mỹ nó để yên nếu là TQ bắn thật, chưa kể kiểu thống kê hay nói vống lên của mấy anh nhà mình lẫn nhà hàng xóm thì khó mà tin tưởng tuyệt đối được. Em dự là quân TQ tham gia bắn được tầm 20-30 con thì đúng, phần còn lại (chưa biết là có đủ 126 không) thì do quân ta bắn, nhưng thôi vì bạn viện trợ nhiều thì ghi công cho bên đấy.
Theo thống kê của TQ thì cũng là 300k quân nhưng là tổng trong giai đoạn đó, còn đỉnh điểm là 170k quân cùng lúc. E thì nghĩ 170k quân là con số không nhỏ, các Cụ nhà mình cho 170k quân Tàu vào thì cũng ghê răng ra phết đấy chứ
Từ năm 1965 - 1968, có 346 chuyên gia và 310.011 bộ đội Trung Quốc sang giúp Việt Nam. Trên tinh thần tự lực chiến đấu, ngày 4/12/1968, Quân ủy Trung ương, Bộ Quốc phòng chủ trương đưa bộ đội và chuyên gia nước ngoài đang công tác tại Việt Nam về nước; theo đó, tháng 1/1969 số chuyên gia và bộ đội Trung Quốc rút về nước.
cái đoạn bôi đậm sao cụ không trích nốt đi.
Con số 170.000 quân tại một thời điểm cụ lấy từ đâu, trong bài báo em đọc không thấy.
Em vẫn còn nghi ngờ cụ với cụ Tony gì đấy là 1 cặp.
Giai đoạn 1965-1968 là giai đoạn Mỹ đổ quân ồ ạt vào Nam. Em đoán, TQ với kinh nghiệm chiến tranh Triều Tiên lo ngại rằng Việt Nam sẽ không trụ được như quân BTT nên yêu cầu được giúp đỡ phòng thủ khu vực biên giới. Năm 1968, sau khi các đợt tiến công và nổi dậy đánh thẳng vào quân Mỹ, dư luận Mỹ rúng động phong trào phản chiến dâng cao thì nguy cơ này không còn. Các cụ nhà ta rất sáng suốt mời quân bạn về nước nghỉ ngơi.
Con số 300.000 (lượt?) quân này còn có chỗ chưa rõ là đóng liền tù tì trong 3 năm không về, hay 6 tháng /1 năm thay quân 1 lần. Con số cao nhất tại 1 thời điểm là bao nhiêu thì không nêu. Với quy mô 4 sư, em mạnh dạn đoán khoảng 50k quân, 6 tháng đổi quân một lần, tổng là 300k lượt.
”Theo đó, Trung Quốc đưa sang Việt Nam 4 sư đoàn, tổ chức thành 22 trung đoàn (công binh, đường sắt, tên lửa, cao xạ, hậu cần...) với danh nghĩa Đội công trình làm đường của Bộ Giao thông Trung Quốc để tổ chức thi công”
Cái địa chỉ URL bài viết http: //ckt.gov.vn/ckt/imf-kinh-te-toan-cau-van-doi-mat-voi-nhieu-thach-thuc-du-co-dau-hieu-phuc-hoi-post557.html
chả ăn nhập gì với nội dung các cụ ạ.
Em đâm sinh nghi và lọ mọ kiểm tra cái trang web này. Máy chủ của trang web 1 đơn vị thuộc Bộ Quốc phòng sao không đặt ở Viettel Group, mà lại đặt ở 1 công ty có cái tên sặc mùi lừa đảo "Vietel - CHT Compamy Ltd"
Các cụ yên trí là em không gõ sai chính tả đâu, nguyên văn nó thế: Viettel thiếu chữ t, và CompaMy chứ không phải Company
*
Để dễ so sánh, thông tin máy chủ của trang web Bộ quốc phòng nó thế này:
Cái địa chỉ URL bài viết http: //ckt.gov.vn/ckt/imf-kinh-te-toan-cau-van-doi-mat-voi-nhieu-thach-thuc-du-co-dau-hieu-phuc-hoi-post557.html
chả ăn nhập gì với nội dung các cụ ạ.
Em đâm sinh nghi và lọ mọ kiểm tra cái trang web này. Máy chủ của trang web 1 đơn vị thuộc Bộ Quốc phòng sao không đặt ở Viettel Group, mà lại đặt ở 1 công ty có cái tên sặc mùi lừa đảo "Vietel - CHT Compamy Ltd"
Các cụ yên trí là em không gõ sai chính tả đâu, nguyên văn nó thế: Viettel thiếu chữ t, và CompaMy chứ không phải Company
*
Để dễ so sánh, thông tin máy chủ của trang web Bộ quốc phòng nó thế này:
Nó khăng khăng bảo TQ từng mang 300k quân sang giúp VN, lượng quân tối đa là 170k quân tại 1 thời điểm:
Tranh cãi với nó thì e mới rảnh đi search lại về liệu TQ gửi bộ đội giúp VN không thì gg ra luôn trang ở trên, nên mang lên đây cho các cụ thẩm. E cũng không dám khẳng định nó đúng vì nó ngược hẳn với những định kiến của e trước đây.
Nếu là do kẻ gian sửa nội dung thì thực sự quá nguy hiểm.
Theo những gì em đọc được từ rất lâu, khoảng đầu-giữa 196x, Trung Quốc có đề nghị đưa quân sang "giúp Việt nam chống Mỹ", cụ thể có đề nghị làm cả đường Trường Sơn dọc theo suốt xương sống Việt nam. Gọi là đề nghị, nhưng sức ép cực căng, đến nỗi dọa rút tất cả viện trợ nếu ta không đồng ý. Chính phủ ta phải nhượng bộ, hòa hoãn bằng cách cho vào một số lượng hạn chế quân Trung Quốc trong một thời gian, cho tới Hòa Bình là cùng, chứ không được xuống sâu hơn phía Nam. Số quân này phần lớn là công binh, có những công trình được xây dựng mà mắt thường của người bình dân cũng thấy như hầm ở Thiên Thai chẳng hạn. Các công trình kín thì không rõ, vả lại, hồi đó em còn là thằng nhóc nghịch ngơm mười mấy tuổi thôi. Thời hạn có quân Trung Quốc ở những chỗ nhìn thấy là không lâu.
Còn về quân Trung Quốc chiến đấu, số liệu thì em không biết rõ, nhắc lại, vì hồi đó là trẻ con. Nhưng có chi tiết thì nhớ rõ. Thời đó, Mỹ cũng dùng nhiều các máy bay tương đối cổ lỗ sĩ so với bây giờ, chứ thời đó là tân tiến. Trong đó có cả AD-6 là máy bay ném bom cánh quạt nữa cơ. Thông thường, khi máy bay bổ nhào ném bom thì ngắm bắn dễ trúng nhất, chứ bắn đón khi máy bay bay ngang thì năm ăn năm thua, nên bộ đội ta thường chọn cách chiến đấu như vậy. Hy sinh có, nhưng kẻ thù bị thiệt hại nhiều (Nhớ nhất trận ở cầu Hàm Rồng, trong 3 ngày, bộ đội cao xạ bắn rơi 47 máy bay Mỹ). Ở Lạng Sơn, theo người anh họ lớn của em kể lại, mới có cao xạ Trung Quốc, sâu hơn thì không có. Mỗi khi máy bay bổ nào thì họ chúi xuống hầm, máy bay bay lên mới bắn đuổi theo. Toàn là theo lời kể nhé, bây giờ hỏi nguồn thì em chịu, vì ông anh đó đi bộ đội, cũng hy sinh rồi.
Ở Hòa Bình, chỗ em sơ tán, có một đơn vị nhỏ lính Trung Quốc dựng lán đóng tại đó. Họ cũng rất chăm gọi trẻ con, người dân tới để cho trước tác Mao chủ tịch, khổ nhỏ, dày, bọc bìa nylon đỏ, và huy hiệu Mao đủ các cỡ. bọn em thích cái huy hiệu cỡ đại, dùng làm cái chơi xèng, nhưng nó nhẹ quá, không tốt và thích tay như cái được đổ bằng vỏ tuýp đánh răng nấu chảy đổ vào khuôn là trôn bát sứ. Tuy vậy, phải chơi giấu và tránh chỗ lính Trung Quốc hay nhiều người lớn có thể nhìn thấy, vì cũng biết đó là "phạm thượng"
Được cái là khi họ dọn đi khoảng 1 tháng sau, chỗ họ đã đóng quân sạch bách như chưa từng có lán trại ở đó. Cây cối cũng còn nguyên, xung quanh sạch sẽ.
Chuyện khác, thời 196x, do ta quá nghèo và đang trong chiến tranh, Trung Quốc có nhã ý chuẩn bị và in giúp Việt Nam sách giáo khoa phổ thông. Té ra, về sau thấy tất cả các nơi của Việt Nam mà sau này có nảy ra tranh chấp với họ, đều là của Trung Quốc trong các sách giáo khoa đó!
Theo những gì em đọc được từ rất lâu, khoảng đầu-giữa 196x, Trung Quốc có đề nghị đưa quân sang "giúp Việt nam chống Mỹ", cụ thể có đề nghị làm cả đường Trường Sơn dọc theo suốt xương sống Việt nam. Gọi là đề nghị, nhưng sức ép cực căng, đến nỗi dọa rút tất cả viện trợ nếu ta không đồng ý. Chính phủ ta phải nhượng bộ, hòa hoãn bằng cách cho vào một số lượng hạn chế quân Trung Quốc trong một thời gian, cho tới Hòa Bình là cùng, chứ không được xuống sâu hơn phía Nam. Số quân này phần lớn là công binh, có những công trình được xây dựng mà mắt thường của người bình dân cũng thấy như hầm ở Thiên Thai chẳng hạn. Các công trình kín thì không rõ, vả lại, hồi đó em còn là thằng nhóc nghịch ngơm mười mấy tuổi thôi. Thời hạn có quân Trung Quốc ở những chỗ nhìn thấy là không lâu.
Còn về quân Trung Quốc chiến đấu, số liệu thì em không biết rõ, nhắc lại, vì hồi đó là trẻ con. Nhưng có chi tiết thì nhớ rõ. Thời đó, Mỹ cũng dùng nhiều các máy bay tương đối cổ lỗ sĩ so với bây giờ, chứ thời đó là tân tiến. Trong đó có cả AD-6 là máy bay ném bom cánh quạt nữa cơ. Thông thường, khi máy bay bổ nhào ném bom thì ngắm bắn dễ trúng nhất, chứ bắn đón khi máy bay bay ngang thì năm ăn năm thua, nên bộ đội ta thường chọn cách chiến đấu như vậy. Hy sinh có, nhưng kẻ thù bị thiệt hại nhiều (Nhớ nhất trận ở cầu Hàm Rồng, trong 3 ngày, bộ đội cao xạ bắn rơi 47 máy bay Mỹ). Ở Lạng Sơn, theo người anh họ lớn của em kể lại, mới có cao xạ Trung Quốc, sâu hơn thì không có. Mỗi khi máy bay bổ nào thì họ chúi xuống hầm, máy bay bay lên mới bắn đuổi theo. Toàn là theo lời kể nhé, bây giờ hỏi nguồn thì em chịu, vì ông anh đó đi bộ đội, cũng hy sinh rồi.
Ở Hòa Bình, chỗ em sơ tán, có một đơn vị nhỏ lính Trung Quốc dựng lán đóng tại đó. Họ cũng rất chăm gọi trẻ con, người dân tới để cho trước tác Mao chủ tịch, khổ nhỏ, dày, bọc bìa nylon đỏ, và huy hiệu Mao đủ các cỡ. bọn em thích cái huy hiệu cỡ đại, dùng làm cái chơi xèng, nhưng nó nhẹ quá, không tốt và thích tay như cái được đổ bằng vỏ tuýp đánh răng nấu chảy đổ vào khuôn là trôn bát sứ. Tuy vậy, phải chơi giấu và tránh chỗ lính Trung Quốc hay nhiều người lớn có thể nhìn thấy, vì cũng biết đó là "phạm thượng"
Được cái là khi họ dọn đi khoảng 1 tháng sau, chỗ họ đã đóng quân sạch bách như chưa từng có lán trại ở đó. Cây cối cũng còn nguyên, xung quanh sạch sẽ.
Chuyện khác, thời 196x, do ta quá nghèo và đang trong chiến tranh, Trung Quốc có nhã ý chuẩn bị và in giúp Việt Nam sách giáo khoa phổ thông. Té ra, về sau thấy tất cả các nơi của Việt Nam mà sau này có nảy ra tranh chấp với họ, đều là của Trung Quốc trong các sách giáo khoa đó!
Lão viết hay thật ..Em ngày xưa cũng có cái huy hiệu Mao chủ tịch mà bọn em hay gọi là Mao chổi xể Lão ạ
Theo những gì em đọc được từ rất lâu, khoảng đầu-giữa 196x, Trung Quốc có đề nghị đưa quân sang "giúp Việt nam chống Mỹ", cụ thể có đề nghị làm cả đường Trường Sơn dọc theo suốt xương sống Việt nam. Gọi là đề nghị, nhưng sức ép cực căng, đến nỗi dọa rút tất cả viện trợ nếu ta không đồng ý. Chính phủ ta phải nhượng bộ, hòa hoãn bằng cách cho vào một số lượng hạn chế quân Trung Quốc trong một thời gian, cho tới Hòa Bình là cùng, chứ không được xuống sâu hơn phía Nam. Số quân này phần lớn là công binh, có những công trình được xây dựng mà mắt thường của người bình dân cũng thấy như hầm ở Thiên Thai chẳng hạn. Các công trình kín thì không rõ, vả lại, hồi đó em còn là thằng nhóc nghịch ngơm mười mấy tuổi thôi. Thời hạn có quân Trung Quốc ở những chỗ nhìn thấy là không lâu.
Còn về quân Trung Quốc chiến đấu, số liệu thì em không biết rõ, nhắc lại, vì hồi đó là trẻ con. Nhưng có chi tiết thì nhớ rõ. Thời đó, Mỹ cũng dùng nhiều các máy bay tương đối cổ lỗ sĩ so với bây giờ, chứ thời đó là tân tiến. Trong đó có cả AD-6 là máy bay ném bom cánh quạt nữa cơ. Thông thường, khi máy bay bổ nhào ném bom thì ngắm bắn dễ trúng nhất, chứ bắn đón khi máy bay bay ngang thì năm ăn năm thua, nên bộ đội ta thường chọn cách chiến đấu như vậy. Hy sinh có, nhưng kẻ thù bị thiệt hại nhiều (Nhớ nhất trận ở cầu Hàm Rồng, trong 3 ngày, bộ đội cao xạ bắn rơi 47 máy bay Mỹ). Ở Lạng Sơn, theo người anh họ lớn của em kể lại, mới có cao xạ Trung Quốc, sâu hơn thì không có. Mỗi khi máy bay bổ nào thì họ chúi xuống hầm, máy bay bay lên mới bắn đuổi theo. Toàn là theo lời kể nhé, bây giờ hỏi nguồn thì em chịu, vì ông anh đó đi bộ đội, cũng hy sinh rồi.
Ở Hòa Bình, chỗ em sơ tán, có một đơn vị nhỏ lính Trung Quốc dựng lán đóng tại đó. Họ cũng rất chăm gọi trẻ con, người dân tới để cho trước tác Mao chủ tịch, khổ nhỏ, dày, bọc bìa nylon đỏ, và huy hiệu Mao đủ các cỡ. bọn em thích cái huy hiệu cỡ đại, dùng làm cái chơi xèng, nhưng nó nhẹ quá, không tốt và thích tay như cái được đổ bằng vỏ tuýp đánh răng nấu chảy đổ vào khuôn là trôn bát sứ. Tuy vậy, phải chơi giấu và tránh chỗ lính Trung Quốc hay nhiều người lớn có thể nhìn thấy, vì cũng biết đó là "phạm thượng"
Được cái là khi họ dọn đi khoảng 1 tháng sau, chỗ họ đã đóng quân sạch bách như chưa từng có lán trại ở đó. Cây cối cũng còn nguyên, xung quanh sạch sẽ.
Chuyện khác, thời 196x, do ta quá nghèo và đang trong chiến tranh, Trung Quốc có nhã ý chuẩn bị và in giúp Việt Nam sách giáo khoa phổ thông. Té ra, về sau thấy tất cả các nơi của Việt Nam mà sau này có nảy ra tranh chấp với họ, đều là của Trung Quốc trong các sách giáo khoa đó!
Thông tin hay quá cụ! Những cái cụ chia sẻ đúng là khó tìm, thế hệ tụi e sinh sau đẻ muộn không biết được những cái này.