4. Cách tải thương binh
Sau khi vết thương đã được băng bó thì phần tải thương binh về tuyến sau hết sức quan trọng. Trong quá trình tải thương nếu không chú ý ta có thể “thăng chức” thương binh lên liệt sỹ. Tuỳ theo địa hình, địa vật, thời tiết và tình trạng cụ thể của vết thương, khoảng cách đoạn đường chở thương binh về tuyến sau mà sử dụng phương tiện vận chuyển và tải thương cho thích hợp.a/ Mang thương binh “bằng tay”
Đây là tình huống thường gặp trong chiến đấu trực tiếp khi gặp đồng đội bị thương. Mang thương binh bằng tay chỉ áp dụng trong cự ly ngắn. Ta có thể bò chuyển thương binh bằng cách vừa bò vừa kéo thương binh. Bế hay cõng thương binh là tình huống thường gặp.b/ Mang thương binh bằng dây đai
Biện pháp này rất phù hợp ở điều kiện rừng núi. Hai tay người tải thương được tự do có thể bám, nắm.. để leo trèo.
Không áp dụng cách tải thương này cho thương binh bị gãy xương cột sống, gãy xương chi dưới.c/ Khiêng bằng cáng, võng
Đây là phương pháp cũng khá phổ biến và tiện lợi, nhưng ta chú ý mấy điểm sau:
+ Theo dõi tình trạng toàn thân của thương binh: sắc mặt, hơi thở, huyêtt áp... đề xử lý kịp thời.
+ Với thương binh có garo, trong quá trình vận chuyển đừng có quên tháo nới garo đúng theo thời gian qui định không kẻo máu không đến được mà bị hoại tử phần dưới vết thương.
+ Với thương binh có vết thương ở vùng hàm và cổ trước: Phải đặt thương binh nằm sấp vì đề phòng máu và dịch khi nằm ngửa có thể chảy vào đường hô hấp và gây ngạt cho thương binh.
+ Với thương binh có vết thương ở vùng bụng: Phải đặt thương binh nằm ngửa, chân hơi co lại để tạo áp lực trong ổ bụng, giảm tránh phủ tạng lòi ra ngoài.
+ Với thương binh có vết thương ở vùng ngực: Đặt thương binh trong tư thế nửa nằm nửa ngồi để tạo điều kiện thương binh dẽ thở.
+ Với thương binh có vết thương ở cột sống, vỡ khung chậu phải đặt ở trên ván cứng.
+ Khi khiêng thương binh phải cho chân thương binh đi ra đằng trước. Trong vân chuyển không để thương bị rơi hay ngã, khi đặt xuống phải nhẹ nhàng. Các thao tác trên tránh gây chấn động mạnh vào vết thương.(Còn tiếp)
Hồi 7.1979, lần đó mũi đi đầu đang lùng sục vào khu vực vạt đồi hoang hậu cứ địch sâu trong rừng ở tỉnh Rattanakiri, khi đang leo lên dốc thoai thoải đồi thấp thì bị quân địch bắn 1 loạt đạn AK vào đội hình phía trước, và bên kia suối ở sườn đồi khác, tụi địch bắn 1 trái DKZ, nhưng nó bay vượt qua đội hình hành quân, chui vào rừng cây gần đó, mà trái đạn cũng không nổ.
Khẩu đội cối 60mm đang ở giữa đội hình đại đội được lệnh giá súng và bắn 5 quả vào mục tiêu nghi ngờ cách khoảng 800m vào bên kia suối, cậu tiểu đội trưởng pháo thủ số 1 nhanh tay thả đến 8 trái. Ngay sau đó, nhà em được kêu đi võng cáng thương binh, lính bị thương người thấp, bị đạn nhọn xuyên từ trước ra sau vào vùng ngực trái, gần xương đòn. Ngay sau khi cáng thương binh về đến tổ phẫu trung đoàn, khoảng hơn 100m, do một anh quân y sĩ là lính cựu (quãng 1970) và 2 y tá của đại đội quân y trung đoàn, nhanh chóng làm phậu thuật sơ cứu, có lẽ sau khi gây tê hay gây mê, khâu vết thương cả phía trước lỗ nhỏ và sau lưng lỗ lớn. Cây kim dài lưỡi móc câu, xuyên và kéo chỉ khâu thoăn thoắt. Cậu lính thương binh sau đó chuyển ra bến sông và chờ trực thăng UH1 chuyển tiếp đưa về viện Quân Y 21 ở Pleiku.
Cấp cứu khi bị rắn cắn:
Trong chiến tranh thì quá trình hành quân, trinh sát, hoặc nghỉ ngơi .....trong môi trường rừng rẩm trong đếm tối và nhất là vào mùa mưa thì chuyện bị Rắn cắn là thường gặp.
Khi bị Rắn cắn phải thật bình tĩnh, nhanh chóng làm các việc dưới đây:
Cố gắng xác định sơ bộ xem đó là rắn lành hay rắn độc. Nếu tại vết cắn thấy cả hai hàm răng với nhiều vết chấm hình vòng cung, không thấy vết răng nanh là rắn lành. Còn nếu tại nơi bị cắn có hai vết răng nanh cách nhau 5mm và một số vết răng nhỏ là rắn độc.
Nếu đúng là bị rắn độc cắn hoặc không xác định được chắc chắn là rắn lành hay rắn độc, cần ngồi yên, tuyệt đối không cử động phần cơ thể (chân, tay…) bị rắn cắn vì cử động sẽ làm cho chất độc lan nhanh trong cơ thể. Nếu bị cắn ở chân, nạn nhân không được đi, hay chạy.Sơ cứu:
Nhanh chóng Garo lại (đủ chặt) để ngăn chất độc phán tán sâu vào cơ thể.
Rửa sạch vết rắn cắn bằng xà phòng và nước sạch. Dùng dao sạch (đã khử khuẩn bằng cách hơ trên ngọn lửa) rạch một đường dài khoảng 10mm, sâu độ 3mm tại vết răng nanh, sau đó nặn ra ít máu. Sát khuẩn vết rạch bằng cồn 70o hoặc thuốc tím 0,1%, nước oxy già 12 thể tích, nước muối 9‰, rồi băng vết thương bằng gạc vô khuẩn.
Có thể áp dụng biện pháp cố định chi bị cắn bằng băng ép đủ chặt cho nạn nhân bị rắn hổ mang cắn, nhưng không áp dụng cho rắn lục vì làm tăng thêm nguy hiểm, do nọc gây hoại tử tại chỗ.Điều cần lưu ý:
Nếu vết cắn đã bị hoại tử hoặc rắn đã cắn nửa giờ thì không nên rạch da vì không có tác dụng.
Nạn nhân và những người có mặt không được sờ vào miệng rắn cho dù rắn đã bị đánh chết hoặc đầu rắn đã bị chặt rời khỏi thân.
Sơ cứu xong, cần bất động chi bị cắn, chuyển nạn nhân về tuyến sau ngay. Nên chuyển nạn nhân bằng cáng, hoặc ô tô (nếu có thể vì đang hành quân bằng cơ giới), không nên chở bằng xe đạp, xe máy nhất là khi nạn nhân có dấu hiệu bị sốc hoặc liệt phần chi bị rắn cắn.
Theo dõi sát mạch, huyết áp, nhịp thở của nạn nhân. Chú ý phát hiện sớm các dấu hiệu suy hô hấp, truỵ tim mạch để có cách xử trí kịp thời. Nếu do rắn hổ (hổ mang, cạp nong, cạp nia…) cắn, sẽ có dấu hiệu viêm nhiễm rất sớm, thường chỉ sau 5 phút đến 1-2 giờ, nạn nhân thấy đau buốt tại chỗ, người mệt mỏi, chóng mặt, buồn nôn, khó há miệng, sụp mi, giãn đồng tử, mạch nhanh, huyết áp tụt, rồi ngừng tim, ngừng thở và tử vong. Nếu do rắn lục cắn, nơi bị cắn sưng tấy nhanh, chỉ sau 6 giờ toàn chi bị cắn sẽ sưng to, tím tái, sau 12 giờ vết cắn bắt đầu hoại tử, nạn nhân bị truỵ tim mạch, viêm thận, suy thận cấp.Những sai lầm thường gặp trong việc sơ cứu rắn cắn là:
- Thắt băng garro quá chặt gây đau, sưng nề, tắc nghẽn gây hoại tử.
- Nuốt thảo dược có thể gây nôn.
- Đổ dầu vào đường hô hấp dẫn đến viêm phổi do xâm nhập, co thắt phế quản, vỡ màng nhĩ.
- Cắt rạch, dùng bàn là nóng chà lên vết thương, ngâm trong dịch lỏng sôi, hơ trên ngọn lửa làm tổn thương, hủy hoại toàn bộ phần cơ thể.
Bên lề một chút, hồi ở chiến trường KPC, đơn vị tôi cũng có ca bị rắn cắn trong lính. Anh y sĩ tiểu đoàn chỗ tôi được dân K chỉ cho cách chữa rắn cắn theo bài thuốc của họ, đó là sử dụng cây thiên tuế rừng (hay vạn tuế) mà ở rừng KPC mọc hoang rất nhiều. Cây này giống như cây thiên tuế làm cây cảnh ở VN.
Nhưng anh y sĩ quê Hà tây này cũng giữ kín bài thuốc chữa rắn cắn mà dân K dạy cho, không nói dùng bộ phận nào của cây thiên tuế như lá, thân hay rễ
Cấp cứu khi bị rắn cắn:
Trong chiến tranh thì quá trình hành quân, trinh sát, hoặc nghỉ ngơi .....trong môi trường rừng rẩm trong đếm tối và nhất là vào mùa mưa thì chuyện bị Rắn cắn là thường gặp.
Khi bị Rắn cắn phải thật bình tĩnh, nhanh chóng làm các việc dưới đây:
Cố gắng xác định sơ bộ xem đó là rắn lành hay rắn độc. Nếu tại vết cắn thấy cả hai hàm răng với nhiều vết chấm hình vòng cung, không thấy vết răng nanh là rắn lành. Còn nếu tại nơi bị cắn có hai vết răng nanh cách nhau 5mm và một số vết răng nhỏ là rắn độc.
Nếu đúng là bị rắn độc cắn hoặc không xác định được chắc chắn là rắn lành hay rắn độc, cần ngồi yên, tuyệt đối không cử động phần cơ thể (chân, tay…) bị rắn cắn vì cử động sẽ làm cho chất độc lan nhanh trong cơ thể. Nếu bị cắn ở chân, nạn nhân không được đi, hay chạy.Sơ cứu:
Nhanh chóng Garo lại (đủ chặt) để ngăn chất độc phán tán sâu vào cơ thể.
Rửa sạch vết rắn cắn bằng xà phòng và nước sạch. Dùng dao sạch (đã khử khuẩn bằng cách hơ trên ngọn lửa) rạch một đường dài khoảng 10mm, sâu độ 3mm tại vết răng nanh, sau đó nặn ra ít máu. Sát khuẩn vết rạch bằng cồn 70o hoặc thuốc tím 0,1%, nước oxy già 12 thể tích, nước muối 9‰, rồi băng vết thương bằng gạc vô khuẩn.
Có thể áp dụng biện pháp cố định chi bị cắn bằng băng ép đủ chặt cho nạn nhân bị rắn hổ mang cắn, nhưng không áp dụng cho rắn lục vì làm tăng thêm nguy hiểm, do nọc gây hoại tử tại chỗ.Điều cần lưu ý:
Nếu vết cắn đã bị hoại tử hoặc rắn đã cắn nửa giờ thì không nên rạch da vì không có tác dụng.
Nạn nhân và những người có mặt không được sờ vào miệng rắn cho dù rắn đã bị đánh chết hoặc đầu rắn đã bị chặt rời khỏi thân.
Sơ cứu xong, cần bất động chi bị cắn, chuyển nạn nhân về tuyến sau ngay. Nên chuyển nạn nhân bằng cáng, hoặc ô tô (nếu có thể vì đang hành quân bằng cơ giới), không nên chở bằng xe đạp, xe máy nhất là khi nạn nhân có dấu hiệu bị sốc hoặc liệt phần chi bị rắn cắn.
Theo dõi sát mạch, huyết áp, nhịp thở của nạn nhân. Chú ý phát hiện sớm các dấu hiệu suy hô hấp, truỵ tim mạch để có cách xử trí kịp thời. Nếu do rắn hổ (hổ mang, cạp nong, cạp nia…) cắn, sẽ có dấu hiệu viêm nhiễm rất sớm, thường chỉ sau 5 phút đến 1-2 giờ, nạn nhân thấy đau buốt tại chỗ, người mệt mỏi, chóng mặt, buồn nôn, khó há miệng, sụp mi, giãn đồng tử, mạch nhanh, huyết áp tụt, rồi ngừng tim, ngừng thở và tử vong. Nếu do rắn lục cắn, nơi bị cắn sưng tấy nhanh, chỉ sau 6 giờ toàn chi bị cắn sẽ sưng to, tím tái, sau 12 giờ vết cắn bắt đầu hoại tử, nạn nhân bị truỵ tim mạch, viêm thận, suy thận cấp.Những sai lầm thường gặp trong việc sơ cứu rắn cắn là:
- Thắt băng garro quá chặt gây đau, sưng nề, tắc nghẽn gây hoại tử.
- Nuốt thảo dược có thể gây nôn.
- Đổ dầu vào đường hô hấp dẫn đến viêm phổi do xâm nhập, co thắt phế quản, vỡ màng nhĩ.
- Cắt rạch, dùng bàn là nóng chà lên vết thương, ngâm trong dịch lỏng sôi, hơ trên ngọn lửa làm tổn thương, hủy hoại toàn bộ phần cơ thể.Bên lề một chút, hồi ở chiến trường KPC, đơn vị tôi cũng có ca bị rắn cắn trong lính. Anh y sĩ tiểu đoàn chỗ tôi được dân K chỉ cho cách chữa rắn cắn theo bài thuốc của họ, đó là sử dụng cây thiên tuế rừng (hay vạn tuế) mà ở rừng KPC mọc hoang rất nhiều. Cây này giống như cây thiên tuế làm cây cảnh ở VN.
Nhưng anh y sĩ quê Hà tây này cũng giữ kín bài thuốc chữa rắn cắn mà dân K dạy cho, không nói dùng bộ phận nào của cây thiên tuế như lá, thân hay rễ
Hay quá... Quân y em cũng học lỏm được 1 mẹo cầm máu khá hay. Nghe thì buồn cười và bậy bạ nhưng quả thật khá hiệu nghiệm.
Một lần, sau khi lội suối, đang phởn chí thì ngó thấy dưới chân có gì đó không ổn. Nhìn kỹ thì rùng mình thấy 1 con đỉa to cỡ miệng ly bám vào, dân thành thị mà bác, nom thấy thì kinh hãi. Vội nhổ bãi nước miếng rứt ra nhưng ở chỗ đỉa bám máu vẫn ra rất nhiều. Vội lấy nước suối rửa nhưng càng rửa càng ra, em càng hãi mà không biết làm thế nào. Cả tốp loay hoay thì 1 thằng quê Hà Tĩnh cười khì khì, cho tay vào quần và giựt cái rụp vài cái lông, tay vo vo viên rồi dịt vào vết thương.
Ô... lạ kỳ thay.... vết thương cầm máu luôn và không hề chảy thêm dù ri rỉ.... đúng là mẹo dân gian hay thật.
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Là một cách nhìn vào ngóc ngách khác của thực tế chiến trường.
Lính thì đa phân đều ăn thịt chó. Ở VN thì mua chó về thịt, còn ở chiến trường KPC thì vào dân lấy đồ dùng đổi chó (gọi là "đô xì ke"), thường là 1 áo dài tay bộ đội đổi 1 chó khoảng 5-7kg, cái màn cá nhân thì đổi con to hơn, nếu tấm chăn sợi Nam định thì con to nữa...
Hồi cuối mùa mưa 1979, khoảng tháng 9 hay 10 nên số ca lính sốt rét nhiều. Một hôm có ca bị chó cắn, anh này lính Hải Hưng nhập ngũ 11/1978, là đợt lính mới bổ sung trong trung đoàn, đang ở khu chiến của QK5 đảm nhiệm. Thường các ca sốt rét y tá đại đội cho thuốc uống và tiêm phòng chông số rét, nằm điểu trị tại chỗ. Các ca bệnh kéo dài không khỏi mới đi bệnh xá trung đoàn điều trị, nếu nặng hơn nữa thì về quân y viện ở VN và nếu có "đai" thì về nằm nghĩa trang bên VN. Ca ông linh bị cho cắn với vết răng cặp vào chân này, lại được đưa về viện Quân y 175 (SG) điều trị. Sau khi đi thì anh em mới biết là có lần ăn thịt chó, nó thu gom lấy bộ hàm răng chó và chờ thời điểm để tự gây vết cắn và để có cớ về quân y viện ở VN. Sau này ra viện và rồi về lại đơn vị ở KPC chiến... tiếp cho đến ngày ra quân.
P/s: mà sao bác Quân Y Sĩ biết xài tiếng Miên nhỉ?
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Là một cách nhìn vào ngóc ngách khác của thực tế chiến trường.
Lính thì đa phân đều ăn thịt chó. Ở VN thì mua chó về thịt, còn ở chiến trường KPC thì vào dân lấy đồ dùng đổi chó (gọi là "đô xì ke"), thường là 1 áo dài tay bộ đội đổi 1 chó khoảng 5-7kg, cái màn cá nhân thì đổi con to hơn, nếu tấm chăn sợi Nam định thì con to nữa...
Hồi cuối mùa mưa 1979, khoảng tháng 9 hay 10 nên số ca lính sốt rét nhiều. Một hôm có ca bị chó cắn, anh này lính Hải Hưng nhập ngũ 11/1978, là đợt lính mới bổ sung trong trung đoàn, đang ở khu chiến của QK5 đảm nhiệm. Thường các ca sốt rét y tá đại đội cho thuốc uống và tiêm phòng chông số rét, nằm điểu trị tại chỗ. Các ca bệnh kéo dài không khỏi mới đi bệnh xá trung đoàn điều trị, nếu nặng hơn nữa thì về quân y viện ở VN và nếu có "đai" thì về nằm nghĩa trang bên VN. Ca ông linh bị cho cắn với vết răng cặp vào chân này, lại được đưa về viện Quân y 175 (SG) điều trị. Sau khi đi thì anh em mới biết là có lần ăn thịt chó, nó thu gom lấy bộ hàm răng chó và chờ thời điểm để tự gây vết cắn và để có cớ về quân y viện ở VN. Sau này ra viện và rồi về lại đơn vị ở KPC chiến... tiếp cho đến ngày ra quân.
P/s: mà sao bác Quân Y Sĩ biết xài tiếng Miên nhỉ?
Chuay me à Pốt!
Coong top @hatam hỏi vậy, Quân y em biết giả nhời sao 🤣
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Là một cách nhìn vào ngóc ngách khác của thực tế chiến trường.
Lính thì đa phân đều ăn thịt chó. Ở VN thì mua chó về thịt, còn ở chiến trường KPC thì vào dân lấy đồ dùng đổi chó (gọi là "đô xì ke"), thường là 1 áo dài tay bộ đội đổi 1 chó khoảng 5-7kg, cái màn cá nhân thì đổi con to hơn, nếu tấm chăn sợi Nam định thì con to nữa...
Hồi cuối mùa mưa 1979, khoảng tháng 9 hay 10 nên số ca lính sốt rét nhiều. Một hôm có ca bị chó cắn, anh này lính Hải Hưng nhập ngũ 11/1978, là đợt lính mới bổ sung trong trung đoàn, đang ở khu chiến của QK5 đảm nhiệm. Thường các ca sốt rét y tá đại đội cho thuốc uống và tiêm phòng chông số rét, nằm điểu trị tại chỗ. Các ca bệnh kéo dài không khỏi mới đi bệnh xá trung đoàn điều trị, nếu nặng hơn nữa thì về quân y viện ở VN và nếu có "đai" thì về nằm nghĩa trang bên VN. Ca ông linh bị cho cắn với vết răng cặp vào chân này, lại được đưa về viện Quân y 175 (SG) điều trị. Sau khi đi thì anh em mới biết là có lần ăn thịt chó, nó thu gom lấy bộ hàm răng chó và chờ thời điểm để tự gây vết cắn và để có cớ về quân y viện ở VN. Sau này ra viện và rồi về lại đơn vị ở KPC chiến... tiếp cho đến ngày ra quân.
P/s: mà sao bác Quân Y Sĩ biết xài tiếng Miên nhỉ?
Chuay me à Pốt!
Coong top @hatam hỏi vậy, Quân y em biết giả nhời sao 🤣
Mod ngoáy thê nào mà "Anonymous" viết còm, nội dung lại xưng là "Quân y em", chệu! coongtop VN không biết thế nào nhá
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Là một cách nhìn vào ngóc ngách khác của thực tế chiến trường.
Lính thì đa phân đều ăn thịt chó. Ở VN thì mua chó về thịt, còn ở chiến trường KPC thì vào dân lấy đồ dùng đổi chó (gọi là "đô xì ke"), thường là 1 áo dài tay bộ đội đổi 1 chó khoảng 5-7kg, cái màn cá nhân thì đổi con to hơn, nếu tấm chăn sợi Nam định thì con to nữa...
Hồi cuối mùa mưa 1979, khoảng tháng 9 hay 10 nên số ca lính sốt rét nhiều. Một hôm có ca bị chó cắn, anh này lính Hải Hưng nhập ngũ 11/1978, là đợt lính mới bổ sung trong trung đoàn, đang ở khu chiến của QK5 đảm nhiệm. Thường các ca sốt rét y tá đại đội cho thuốc uống và tiêm phòng chông số rét, nằm điểu trị tại chỗ. Các ca bệnh kéo dài không khỏi mới đi bệnh xá trung đoàn điều trị, nếu nặng hơn nữa thì về quân y viện ở VN và nếu có "đai" thì về nằm nghĩa trang bên VN. Ca ông linh bị cho cắn với vết răng cặp vào chân này, lại được đưa về viện Quân y 175 (SG) điều trị. Sau khi đi thì anh em mới biết là có lần ăn thịt chó, nó thu gom lấy bộ hàm răng chó và chờ thời điểm để tự gây vết cắn và để có cớ về quân y viện ở VN. Sau này ra viện và rồi về lại đơn vị ở KPC chiến... tiếp cho đến ngày ra quân.
P/s: mà sao bác Quân Y Sĩ biết xài tiếng Miên nhỉ?
Chuay me à Pốt!
Coong top @hatam hỏi vậy, Quân y em biết giả nhời sao 🤣
Mod ngoáy thê nào mà "Anonymous" viết còm, nội dung lại xưng là "Quân y em", chệu! coongtop VN không biết thế nào nhá
Niệm chú biến hình mà chưa hết câu đấy ợ
Sáng tai họ, điếc tai cày
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Là một cách nhìn vào ngóc ngách khác của thực tế chiến trường.
Lính thì đa phân đều ăn thịt chó. Ở VN thì mua chó về thịt, còn ở chiến trường KPC thì vào dân lấy đồ dùng đổi chó (gọi là "đô xì ke"), thường là 1 áo dài tay bộ đội đổi 1 chó khoảng 5-7kg, cái màn cá nhân thì đổi con to hơn, nếu tấm chăn sợi Nam định thì con to nữa...
Hồi cuối mùa mưa 1979, khoảng tháng 9 hay 10 nên số ca lính sốt rét nhiều. Một hôm có ca bị chó cắn, anh này lính Hải Hưng nhập ngũ 11/1978, là đợt lính mới bổ sung trong trung đoàn, đang ở khu chiến của QK5 đảm nhiệm. Thường các ca sốt rét y tá đại đội cho thuốc uống và tiêm phòng chông số rét, nằm điểu trị tại chỗ. Các ca bệnh kéo dài không khỏi mới đi bệnh xá trung đoàn điều trị, nếu nặng hơn nữa thì về quân y viện ở VN và nếu có "đai" thì về nằm nghĩa trang bên VN. Ca ông linh bị cho cắn với vết răng cặp vào chân này, lại được đưa về viện Quân y 175 (SG) điều trị. Sau khi đi thì anh em mới biết là có lần ăn thịt chó, nó thu gom lấy bộ hàm răng chó và chờ thời điểm để tự gây vết cắn và để có cớ về quân y viện ở VN. Sau này ra viện và rồi về lại đơn vị ở KPC chiến... tiếp cho đến ngày ra quân.
P/s: mà sao bác Quân Y Sĩ biết xài tiếng Miên nhỉ?
Chuay me à Pốt!
Coong top @hatam hỏi vậy, Quân y em biết giả nhời sao 🤣
Mod ngoáy thê nào mà "Anonymous" viết còm, nội dung lại xưng là "Quân y em", chệu! coongtop VN không biết thế nào nhá
Boong @hatam thông cảm, Quân Y em học mót môn cho " xì ke" cắn, tranh thủ tụt tạt tí lục " đồ cổ" 😆
Hồi trước còn ở lính, trong đơn vị tôi, có ca bị chó cắn. Chờ mà chưa thấy bác Quân y sĩ luận bàn nói về chó cắn?.
Quân Y em chưa học bài bị chó cắn mà chỉ " cắn xì- ke". 😆
Vui chút, vụ này đúng là em phải xin thỉnh kinh nghiệm của các đàn anh ạ!
Là một cách nhìn vào ngóc ngách khác của thực tế chiến trường.
Lính thì đa phân đều ăn thịt chó. Ở VN thì mua chó về thịt, còn ở chiến trường KPC thì vào dân lấy đồ dùng đổi chó (gọi là "đô xì ke"), thường là 1 áo dài tay bộ đội đổi 1 chó khoảng 5-7kg, cái màn cá nhân thì đổi con to hơn, nếu tấm chăn sợi Nam định thì con to nữa...
Hồi cuối mùa mưa 1979, khoảng tháng 9 hay 10 nên số ca lính sốt rét nhiều. Một hôm có ca bị chó cắn, anh này lính Hải Hưng nhập ngũ 11/1978, là đợt lính mới bổ sung trong trung đoàn, đang ở khu chiến của QK5 đảm nhiệm. Thường các ca sốt rét y tá đại đội cho thuốc uống và tiêm phòng chông số rét, nằm điểu trị tại chỗ. Các ca bệnh kéo dài không khỏi mới đi bệnh xá trung đoàn điều trị, nếu nặng hơn nữa thì về quân y viện ở VN và nếu có "đai" thì về nằm nghĩa trang bên VN. Ca ông linh bị cho cắn với vết răng cặp vào chân này, lại được đưa về viện Quân y 175 (SG) điều trị. Sau khi đi thì anh em mới biết là có lần ăn thịt chó, nó thu gom lấy bộ hàm răng chó và chờ thời điểm để tự gây vết cắn và để có cớ về quân y viện ở VN. Sau này ra viện và rồi về lại đơn vị ở KPC chiến... tiếp cho đến ngày ra quân.
P/s: mà sao bác Quân Y Sĩ biết xài tiếng Miên nhỉ?
Chuay me à Pốt!
Coong top @hatam hỏi vậy, Quân y em biết giả nhời sao 🤣
Mod ngoáy thê nào mà "Anonymous" viết còm, nội dung lại xưng là "Quân y em", chệu! coongtop VN không biết thế nào nhá
Niệm chú biến hình mà chưa hết câu đấy ợ
![]()
On Sranh Boong tê? @coco 😋 😋