Em ngày xưa cũng có đợt phượt Myanmar, 2007-08 gì đó. Hồi ấy đất nước thanh bình lắm, sân bay Rangoon như một ga xép nhỏ, mỗi hãng hàng không như một cty xe khách, máy bay chuẩn bị cất cánh, cà đội dvu mắt đất xếp hàng trên sây bay cúi chào, vẫy tay, đáng yêu lắm. Em đi Bagan, xứ ngàn tháp, trèo lên tháp cao nhất ngắm hoàng hôn, rồi về hồ Inlé, tham quan mấy cái làng nghề trên hồ, xứ ấy người chèo thuyền đứng ở đuôi thuyền, chèo bằng chân nghệ lắm. Định bụng có ngày quay lại Mandalay chơi khí cầu mà ko kịp nữa. Đàn ông Myanmar nhai trầu bỏm bẻm, hôm em ra sân bay thuê đc quả camry xịn sò, ông lái xe đang chạy tự dưng mở cửa lái, giật hết cả mình, tưởng làm gì, hoá ra để nhổ bã trầu cái roẹt ra đường. Không hiểu sao cái yên bình của Myanmar em cứ thấy hao hao Siemreap của Campuchia. Em có ông bạn bác sỹ Myanmar, tính thiện lành, thích làm từ thiện lắm. Em có cả mail và số cầm tay mà mất liên lạc! Không biết mấy năm chiến tranh dịch bệnh số phận ra sao, buồn! À nhạc rock của Myanmar nghe máu chiến lắm, cứ agressif thế nào í, ko giống bản tính dân tộc tẹo nào! Hay bản tính ngta hiếu chiến ngầm mà em ko biết. Vài dòng vụn vặt, kính hầu các cụ, mong không quá rác tai, hehe…
Em ngày xưa cũng có đợt phượt Myanmar, 2007-08 gì đó. Hồi ấy đất nước thanh bình lắm, sân bay Rangoon như một ga xép nhỏ, mỗi hãng hàng không như một cty xe khách, máy bay chuẩn bị cất cánh, cà đội dvu mắt đất xếp hàng trên sây bay cúi chào, vẫy tay, đáng yêu lắm. Em đi Bagan, xứ ngàn tháp, trèo lên tháp cao nhất ngắm hoàng hôn, rồi về hồ Inlé, tham quan mấy cái làng nghề trên hồ, xứ ấy người chèo thuyền đứng ở đuôi thuyền, chèo bằng chân nghệ lắm. Định bụng có ngày quay lại Mandalay chơi khí cầu mà ko kịp nữa. Đàn ông Myanmar nhai trầu bỏm bẻm, hôm em ra sân bay thuê đc quả camry xịn sò, ông lái xe đang chạy tự dưng mở cửa lái, giật hết cả mình, tưởng làm gì, hoá ra để nhổ bã trầu cái roẹt ra đường. Không hiểu sao cái yên bình của Myanmar em cứ thấy hao hao Siemreap của Campuchia. Em có ông bạn bác sỹ Myanmar, tính thiện lành, thích làm từ thiện lắm. Em có cả mail và số cầm tay mà mất liên lạc! Không biết mấy năm chiến tranh dịch bệnh số phận ra sao, buồn! À nhạc rock của Myanmar nghe máu chiến lắm, cứ agressif thế nào í, ko giống bản tính dân tộc tẹo nào! Hay bản tính ngta hiếu chiến ngầm mà em ko biết. Vài dòng vụn vặt, kính hầu các cụ, mong không quá rác tai, hehe…
Ngày thường thấy người Myanmar cũng hiền, không to tiếng, ấy vậy mà máu chiến phết.
- Cái tháp Shwedagon mà cháu nói phía trên có dát rất nhiều tấn vàng lấy từ bên Thái land về. Vụ đó là Myanmar đánh sang Thái lan, bao vây kinh đô, bức hàng, vị vua lúc đó phải xin hàng và cống nạp rất nhiều vàng.
- Năm 2015 cũng có rất nhiều vụ sinh viên biểu tình đồi lọ đòi chai.
- Rồi tranh chấp giữa người Hồi giáo và người theo Đạo Phật ở Myanmar cũng trải qua nhiều thế kỷ rồi
- Hai nhóm kháng chiến một ở phía Nam giáp Thái lan, một ở phía Bắc giáp Trung tuốc (Tộc San). Nhóm San này có quan hệ tốt với bên Trung quốc nên mỗi khi quân chính phủ đánh tới, họ lại chạy tuốt qua bên Trung quốc. Có lần Myanmar còn đem bom ném cả sang đất Trung quốc làm Trung quốc khiếu nại tùm lum
Hính ảnh dưới đây là hình ảnh của một đền thờ của Người Hindu. Người theo đạo này có cái lễ hội mà trong đó họ dựng một cái thang, bậc thang là những lưỡi dao sắc, có những người trèo lên, trèo xuống cái thang này mà không hệ đứt chân, tay.
Về tôn giáo thì Myanmar cũng phức tạp. Đạo phật là chủ đạo, nhưng những người theo Đạo hồi cũng đông, ngoài ra còn có người ẤN độ với cá tín ngưỡng của họ. Lịch sử của Myanmar cũng gắn liền với sự tranh chấp giữa người Myanmar, người Ấn độ, người Hồi.
Cái Đền thờ của người Hindu phía trên chỉ cách đền thờ của người Hồi khoẳng 800m (trên cùng cung đường luôn)
Chợ Bogyoke nằm trên đường Pho Sein. Nởi đây được biết đến với những sạp bán đá quý
Lại đặc sản kẹt xe. Khu vực xung quanh chợ Bogyoke kẹt xe kinh khủng, giờ nào cũng kẹt. Cụ nảo ủng hộ cấm xe máy hãy nhìn cảnh này mà hãi. Có lần cháu mất 1h chỉ để đi từ một điểm cách chợ Bogyoke 1km để vào khu vực gần chợ.
Khu vực bán Ngọc và trang sức, đá quý trong chợ. Cụ nào đam mê món ngọc thì đi Myanamar đúng là thiên đường. Rẻ và đẹp. Các món ngọc được bán ở các tiềm vàng bạc ở Việt nam vừa đắt vừa xấu, có cảm giác là ngọc thải loại, không phải hàng tốt.
Ngọc cũng được bán dạo
Phía ngoài chợ Bogyork
Dành cho Cụ nào quan tâm tới thị trường thực phẩm chức năng ở Myanamar
Ngôi chùa này được xây và thờ phụng các sợi tóc của Đức PHật Hích Ca Mauni. Có mấy nhà buôn Myanmar đã gặp và cúng dường Đức Thich Ca Mauni, Ngài liền ban cho mấy sợi tóc của Ngài. Họ đem về Myanmar để thờ phụng.
Đây là nơi cất giữ mấy sợi tóc của Đức Thich Ca Mauni
Xung quanh Chùa, hoặc tại chính nơi thờ phùng này, có những người làm nghệ hướng dẫn viên du lịch tự do. Chỉ một vài Dola, bạn sẽ được họ giới thiệu về lịch sử ngôi chùa, hướng dẫn thực hành Đạo Phật.
Phái ngoài đường nhiễu, sẽ có những thời thờ phụng nhỏ, trong đó có các Vị sư thực hành tu tập. Có những vị Sư ở cách xa Chua tới vài chục km cũng tới đây. Cháu đã ngồi nói chuyện với một vị Sư mà điều đặc biệt là lông tai của cụ dài như tóc vậy, lần đầu tiên cháu thấy điều đó.
Hình ảnh dưới đây là nơi cất giữ xá lợi của một số vị tu hành.
Xá lợi răng. Điều đặc biệt có những chiếc răng còn dính máu mà màu vẫn đỏ tươi.
Nơi thờ mọt vị Thần đến từ Thái lan. Vị Thần này thường ban phúc về Tài-Lộc
Bên Myanmar dân không ăn thịt chó và thịt chim, thịt trầu. Chó hoang rất nhiều. Nhiều nhà hàng ngày vẫn đặt cơm ngay cửa để chó hoang đến ăn.
Những năm 2015, Công trình của Hoàng Anh Gia Lai vẫn chưa hoàn thành hết, còn một số khu đang hoàn thiện. Một số nhà thầu Việt nam sang thi công bên Myanmar như AA Dercor. AA Dercor cũng có một bộ phận đóng ở Napidow.
Có anh phụ trách ở Napidow thèm thịt chó thế là có một cậu em thương ông anh liền bắt một con chó làm thịt. Cậu này lại mang chó ra trước nhà thui, dân nhìn thấy liên báo Công an. Báo hại, cậu này bị đưa lên đồn và bị tẩn cho một trận
Cụ khai thật đi, cụ có phải là anh chàng phụ trách đó không?
Bên Myanmar dân không ăn thịt chó và thịt chim, thịt trầu. Chó hoang rất nhiều. Nhiều nhà hàng ngày vẫn đặt cơm ngay cửa để chó hoang đến ăn.
Những năm 2015, Công trình của Hoàng Anh Gia Lai vẫn chưa hoàn thành hết, còn một số khu đang hoàn thiện. Một số nhà thầu Việt nam sang thi công bên Myanmar như AA Dercor. AA Dercor cũng có một bộ phận đóng ở Napidow.
Có anh phụ trách ở Napidow thèm thịt chó thế là có một cậu em thương ông anh liền bắt một con chó làm thịt. Cậu này lại mang chó ra trước nhà thui, dân nhìn thấy liên báo Công an. Báo hại, cậu này bị đưa lên đồn và bị tẩn cho một trận
Cụ khai thật đi, cụ có phải là anh chàng phụ trách đó không?
Em ngày xưa cũng có đợt phượt Myanmar, 2007-08 gì đó. Hồi ấy đất nước thanh bình lắm, sân bay Rangoon như một ga xép nhỏ, mỗi hãng hàng không như một cty xe khách, máy bay chuẩn bị cất cánh, cà đội dvu mắt đất xếp hàng trên sây bay cúi chào, vẫy tay, đáng yêu lắm. Em đi Bagan, xứ ngàn tháp, trèo lên tháp cao nhất ngắm hoàng hôn, rồi về hồ Inlé, tham quan mấy cái làng nghề trên hồ, xứ ấy người chèo thuyền đứng ở đuôi thuyền, chèo bằng chân nghệ lắm. Định bụng có ngày quay lại Mandalay chơi khí cầu mà ko kịp nữa. Đàn ông Myanmar nhai trầu bỏm bẻm, hôm em ra sân bay thuê đc quả camry xịn sò, ông lái xe đang chạy tự dưng mở cửa lái, giật hết cả mình, tưởng làm gì, hoá ra để nhổ bã trầu cái roẹt ra đường. Không hiểu sao cái yên bình của Myanmar em cứ thấy hao hao Siemreap của Campuchia. Em có ông bạn bác sỹ Myanmar, tính thiện lành, thích làm từ thiện lắm. Em có cả mail và số cầm tay mà mất liên lạc! Không biết mấy năm chiến tranh dịch bệnh số phận ra sao, buồn! À nhạc rock của Myanmar nghe máu chiến lắm, cứ agressif thế nào í, ko giống bản tính dân tộc tẹo nào! Hay bản tính ngta hiếu chiến ngầm mà em ko biết. Vài dòng vụn vặt, kính hầu các cụ, mong không quá rác tai, hehe…
E thì chưa đi cũng như ko biết gì về Myama! Nhưng qua các trận đấu bóng đá ở khu vực ĐNA mình từ xưa đến nay thì e thấy tuyển Myama (cả nam và nữ) đá khá quyết liệt và thậm chí còn là đá rắn nữa! Họ đá với Việt Nam mình trận nào cũng va chạm khè nhau ác liệt đấy ! Nên e nghĩ dân Myama ko hiền như các cụ thấy mà họ cũng thuộc loại hiếu chiến vì tự tôn dân tộc đấy ạ