Em cũng có câu chuyện tối thứ Bảy
![]()
Bọn trẻ con bây giờ sướng thật, học thủ công mà như chơi lego
Nhìn cái này mới nhớ ngày xưa làm thủ công là đóng ghế, đan vỉ ruồi
Em lại thích học kiểu này. Sau về nhà còn biết đường mà đóng bàn ghế, đan rổ rá.
Các cụ ngày xưa có khi ai cũng biết làm. Ông nội và bố em cũng thế. Rổ rá giần sàng, đồ tre nứa trong nhà là các cụ tự chẻ lạt và đan lấy hết. Chuốt cả tre nhỏ như cái đũa để ghép giát giường. Giờ thì mọi thứ tiện lợi, có sẵn hết rồi, đến cả lạt gói bánh chưng cũng chẻ sẵn để bán.
Môn thủ công này kích thích sáng tạo. Em nghĩ vậy. Em trước sửa nhà, tự làm nhiều thứ. Hàng xóm ai cũng chê thằng này keo kiệt, không chịu bỏ tiền ra thuê thợ. Nhưng về thấy em làm thích quá nên cả xóm bắt chước đi mua đồ về làm suốt ngày.
Cái cửa nhôm kính đầu tiên em làm nó gần như hình bình hành. Nhưng đến cái cuối cùng thì không khác gì thợ xịn cả.
![]()
Em cũng thích tự làm kiểu đấy. Trước ấp ủ mua thanh gỗ thông về tự đóng giá sách, mà nói với lão ck lão ấy cứ gạt đi, chẳng nhẽ em lại tự ôm về rồi hì hục. Em nghĩ cũng ko quan trọng xấu đẹp hay sử dụng được đến đâu, cái chính là mình có trải nghiệm, rồi cả bọn trẻ nữa.
Gỗ thông bây giờ nó bào cho sẵn rồi, chỉ việc ghép vào. Có khi còn dễ hơn cả ghép lego của trẻ em nữa mợ nhỉ.
![]()
Vâng, có kích thước để người ta bào sẵn, cắt sẵn, mang về ráp vào thôi.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Ầm ĩ quá, Thỏ ngó vào xem quán xá ra răng?
Về trông vườn, loạng quạng vào nồi giờ
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về.*-*
Hừm, may cho bác là hum nai Thỏ tu tập nên tính Hiền đới... hừm.
Bụng to, hút thuốc lá, cầm súng lại đòi làm thơ. Bắt rô ti bây giờ.
Chẳng phải U, chẳng phải Nga
Đầu thì trọc lốc, áo không tà
Bia bày trước mặt dăm ba vại
Ái núp sau lưng sáu bảy bà
Khi rượu, khi trà, khi thuốc lá
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha
Tu lâu cũng vẫn thân Thỏ móm
Một đĩa rôti tạm gọi là
Sáng tai họ, điếc tai cày
Em cũng có câu chuyện tối thứ Bảy
![]()
Bọn trẻ con bây giờ sướng thật, học thủ công mà như chơi lego
Nhìn cái này mới nhớ ngày xưa làm thủ công là đóng ghế, đan vỉ ruồi
Em lại thích học kiểu này. Sau về nhà còn biết đường mà đóng bàn ghế, đan rổ rá.
Các cụ ngày xưa có khi ai cũng biết làm. Ông nội và bố em cũng thế. Rổ rá giần sàng, đồ tre nứa trong nhà là các cụ tự chẻ lạt và đan lấy hết. Chuốt cả tre nhỏ như cái đũa để ghép giát giường. Giờ thì mọi thứ tiện lợi, có sẵn hết rồi, đến cả lạt gói bánh chưng cũng chẻ sẵn để bán.
Môn thủ công này kích thích sáng tạo. Em nghĩ vậy. Em trước sửa nhà, tự làm nhiều thứ. Hàng xóm ai cũng chê thằng này keo kiệt, không chịu bỏ tiền ra thuê thợ. Nhưng về thấy em làm thích quá nên cả xóm bắt chước đi mua đồ về làm suốt ngày.
Cái cửa nhôm kính đầu tiên em làm nó gần như hình bình hành. Nhưng đến cái cuối cùng thì không khác gì thợ xịn cả.
![]()
Em cũng thích tự làm kiểu đấy. Trước ấp ủ mua thanh gỗ thông về tự đóng giá sách, mà nói với lão ck lão ấy cứ gạt đi, chẳng nhẽ em lại tự ôm về rồi hì hục. Em nghĩ cũng ko quan trọng xấu đẹp hay sử dụng được đến đâu, cái chính là mình có trải nghiệm, rồi cả bọn trẻ nữa.
Gỗ thông bây giờ nó bào cho sẵn rồi, chỉ việc ghép vào. Có khi còn dễ hơn cả ghép lego của trẻ em nữa mợ nhỉ.
![]()
Vâng, có kích thước để người ta bào sẵn, cắt sẵn, mang về ráp vào thôi.
Hôm lâu em mua cái bàn. Mua xong tay chủ shop bảo lắp có lâu không? Em bảo chưa đến 5 phút. Chủ shop chúc mừng bảo em đã tiết kiệm được 200K thuê lắp. Em bảo sau có khách yêu cầu thợ lắp gọi cho em. Em lấy 100K thoai là đủ giàu rồi.
Ầm ĩ quá, Thỏ ngó vào xem quán xá ra răng?
Về trông vườn, loạng quạng vào nồi giờ
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về.*-*
Hừm, may cho bác là hum nai Thỏ tu tập nên tính Hiền đới... hừm.
Bụng to, hút thuốc lá, cầm súng lại đòi làm thơ. Bắt rô ti bây giờ.
Chẳng phải U, chẳng phải Nga
Đầu thì trọc lốc, áo không tà
Bia bày trước mặt dăm ba vại
Ái núp sau lưng sáu bảy bà
Khi rượu, khi trà, khi thuốc lá
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha
Tu lâu cũng vẫn thân Thỏ móm
Một đĩa rôti tạm gọi là
![]()
Lão Thọ xuống tóc đi nhé, cho hợp với nhận diện trong bài thơ của nàng @coco
"Mobilis in Mobile" ― Jules Verne
Ầm ĩ quá, Thỏ ngó vào xem quán xá ra răng?
Về trông vườn, loạng quạng vào nồi giờ
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về.*-*
Hừm, may cho bác là hum nai Thỏ tu tập nên tính Hiền đới... hừm.
Bụng to, hút thuốc lá, cầm súng lại đòi làm thơ. Bắt rô ti bây giờ.
Chẳng phải U, chẳng phải Nga
Đầu thì trọc lốc, áo không tà
Bia bày trước mặt dăm ba vại
Ái núp sau lưng sáu bảy bà
Khi rượu, khi trà, khi thuốc lá
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha
Tu lâu cũng vẫn thân Thỏ móm
Một đĩa rôti tạm gọi là
![]()
Lão Thọ xuống tóc đi nhé, cho hợp với nhận diện trong bài thơ của nàng @coco
Thỏ không tóc là thỏ rô ti chứ còn là thỏ gì nữa cụ ơi. Gọi dân dã là thỏ khỏa thân.
Ầm ĩ quá, Thỏ ngó vào xem quán xá ra răng?
Về trông vườn, loạng quạng vào nồi giờ
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về.*-*
Hừm, may cho bác là hum nai Thỏ tu tập nên tính Hiền đới... hừm.
Bụng to, hút thuốc lá, cầm súng lại đòi làm thơ. Bắt rô ti bây giờ.
Thỏ trông xấu hoắc bụng thì phệ. Cái này chắc là thỏ lợn
Nhẽ Quân Y em treo 2 bác vì nói xấu dìm hàng anh Thỏ đẹp zai
Mod xử lý đi chứ, Thọ đẹp chai phong trần lãng tử thế mà các bác í bôi xấu. Thọ vừa bực vừa tụi, thề
Thỏ đới à, nãy quát hơi to làm Thỏ giựt mình rơi mất mẩu cà rốt...... đang gặm dở, sozi nhá. Thỏ xơi bánh rán hông
Sáng tai họ, điếc tai cày
Ầm ĩ quá, Thỏ ngó vào xem quán xá ra răng?
Về trông vườn, loạng quạng vào nồi giờ
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về.*-*
Hừm, may cho bác là hum nai Thỏ tu tập nên tính Hiền đới... hừm.
Bụng to, hút thuốc lá, cầm súng lại đòi làm thơ. Bắt rô ti bây giờ.
Thỏ trông xấu hoắc bụng thì phệ. Cái này chắc là thỏ lợn
Nhẽ Quân Y em treo 2 bác vì nói xấu dìm hàng anh Thỏ đẹp zai
Mod xử lý đi chứ, Thọ đẹp chai phong trần lãng tử thế mà các bác í bôi xấu. Thọ vừa bực vừa tụi, thề
Thỏ đới à, nãy quát hơi to làm Thỏ giựt mình rơi mất mẩu cà rốt...... đang gặm dở, sozi nhá. Thỏ xơi bánh rán hông
Nhìn thèm quá, đến mấy năm rồi chưa ăn món này mợ ạ
Ầm ĩ quá, Thỏ ngó vào xem quán xá ra răng?
Về trông vườn, loạng quạng vào nồi giờ
Đôi khi cần biết dại khờ
Để lòng thanh thản một giờ bình an
Đôi khi cần bỏ tính toan
Để bờ môi đó thênh thang nụ cười.
Đôi khi chín bỏ làm mười
Để thôi câm nín, một lời trao nhau.
Đôi khi thấu hiểu niềm đau
Để thôi phán xét những câu tuyệt tình.
Đôi khi biết giở trang Kinh
Để tìm thấy lại an bình nội tâm.
Đôi khi biết sống lặng thầm
Để nhìn tỉnh thức ươm mầm, nở hoa..
Đôi khi cần biết lỗi ta
Để lòng độ lượng, thứ tha lỗi người.
Đôi khi ngước mắt nhìn trời
Để hồn khoáng đạt rạng ngời nắng xuân.
Đôi khi cần biết dửng dưng
Trước bao cám dỗ trói chân, khổ đời!
Đôi khi cần biết buông lơi..
Để nghe hơi thở là nơi dịu dàng.
Đôi khi nhặt, đôi khi khoan
Để thương yêu chẳng buộc ràng lẫn nhau.
Đôi khi nhớ lúc ban đầu
Để tình trong sáng thuở nào nguyên sơ..
Đôi khi tỉnh giữa đời mơ
Để tâm tỏ ngộ bến bờ thực hư..
Đôi khi biết rải lòng từ
Để cho nghĩa sống bây chừ lên ngôi.
Đôi khi biết lặng cái tôi
Để đây với đó xa xôi lại gần.
Đôi khi đạm bạc, thanh bần
Đoái thương bao kiếp nhọc nhằn chung quanh.
Đôi khi chuông mõ tu hành
Biết đời hơn thiệt, đua tranh.. mãi đời!.
Đôi khi ngồi giống Phật ngồi..
Như như bất động nụ cười thiên thu..
Để ngày nao.. dứt phàm phu
Mở toang cánh cửa Chân Như bước về.*-*
Hừm, may cho bác là hum nai Thỏ tu tập nên tính Hiền đới... hừm.
Bụng to, hút thuốc lá, cầm súng lại đòi làm thơ. Bắt rô ti bây giờ.
Chẳng phải U, chẳng phải Nga
Đầu thì trọc lốc, áo không tà
Bia bày trước mặt dăm ba vại
Ái núp sau lưng sáu bảy bà
Khi rượu, khi trà, khi thuốc lá
Giọng hì, giọng hỉ, giọng hi ha
Tu lâu cũng vẫn thân Thỏ móm
Một đĩa rôti tạm gọi là
![]()
Thất ngôn bát cú?
Nể nàng coco quá ạ, phất tay cái ra bài thơ
Cho tớ bon chen đặt đĩa nem làm hum trước, cạnh đĩa Roti cho thêm phần màu sắc nhá
Lại kể chuyện làm nem của em
(với @coco vẫn là tớ đấy nhá dù giờ tớ đã bị thành Nhi đồng :">)
Làm như công thức ở nhà thì nem là món cầu kỳ phức tạp, lắm nguyên liệu. Sang đến tay em, nó thành món để dọn tủ lạnh. Tức là lúc nào thịt trong tủ bắt đầu ứ lên là lôi hết ra tập hợp dàn quân.. hehe
Thêm mấy củ hành tây, miến, giá đỗ với ít gia giảm muối, đường, hạt tiêu... thế là xong phần nhân. Ko cầu kỳ đc như ở nhà là phải tôm cua, mộc nhĩ nấm hương này nọ.. hihi
Mỗi lần dọn tủ như thế là đc khoảng 3chục cái. Tiết kiệm đc 2-3 ngày đi chợ ạ.. híhí
Nhưng em có tí băn khoăn ạ. Ở bên này, lúc em trộn nhân, càng bóp thì thịt càng dẻo, nhân càng quện. Chứ bên nhà, cùng 1 tác giả, cùng một công thức, mà càng bóp nó càng ra nước. Trần đời khi trộn nhân xong, đập thêm quả trứng vào là em phải nghiêng cái âu để tách nước!
Lúc rán cũng khổ, bên này em rán vèo vèo tay nhanh như làm hàng chuyên nghiệp. Thế mà về nhà, cứ như quân vô đoảng chưa bao giờ biết bếp núc. Nem rán mà nó cứ như muốn chảy chuồi khỏi đũa. Xấu hổ là :">
May mà bu em hồi sang chơi cũng đc em phục vụ món này rồi, nên đã rất thông cảm cho em.. hehe
Chứng tỏ thịt ở nhà ngậm quá nhiều nước các cụ ạ!
Chứng tỏ thịt ở nhà ngậm quá nhiều nước các cụ ạ!
Hồi gần Tết vừa rồi, em được cho cái máy xay thịt bèn vênh mặt lên bảo mọi người: Tết năm nay mọi người khỏi phải mua giò nữa. Lúc làm thử, dùng thịt để ngăn đá. Ối dồi ôi, lúc luộc lên xong nó lại ra thành bánh trưng. Hình như thịt đông lạnh không làm được mấy cái đồ như giò chả, xúc xích thì phải. Còn nem với sushi em cuốn to như cổ tay. Ai nhìn cũng bảo làm cho Tây ăn.
Chứng tỏ thịt ở nhà ngậm quá nhiều nước các cụ ạ!
Hồi gần Tết vừa rồi, em được cho cái máy xay thịt bèn vênh mặt lên bảo mọi người: Tết năm nay mọi người khỏi phải mua giò nữa. Lúc làm thử, dùng thịt để ngăn đá. Ối dồi ôi, lúc luộc lên xong nó lại ra thành bánh trưng.
Hình như thịt đông lạnh không làm được mấy cái đồ như giò chả, xúc xích thì phải. Còn nem với sushi em cuốn to như cổ tay. Ai nhìn cũng bảo làm cho Tây ăn.
Zời ạ, lần đầu tiên em nghe làm giò bằng thịt để ngăn đá
Zời ạ, lần đầu tiên em nghe làm giò bằng thịt để ngăn đá
Do hồi đó chưa có ONET nên chưa quen được siêu nữ công gia chánh như mợ đó mà.










