Em đọc bài của bác thấy bác hay dẫn về trường hợp của Kosovo và cho rằng việc vùng đất này ly khai được một bộ phận quốc tế công nhận, có phán quyết của một toà án quốc tế, và do đó có cơ sở Pháp lý cho việc ly khai của Donbass, từ đó giải thích về chiến dịch quân sự đặc biệt lần này của Nga.
Để rộng đường tranh luận về vấn đề này em đã đi tìm đọc lại một số thông tin trên mạng để có cơ sở trao đổi với bác. Em thấy bản nghiên cứu này khá hay, em đính kèm vào còm để có bác nào quan tâm thật sự có thể tìm đọc.
Em tóm tắt vài ý chính cần dẫn ra:
1.Hiện chưa có một điều luật quốc tế cụ thể nào trực tiếp quy định và điều chỉnh vấn đề ly khai. Thậm chí còn chưa có một định nghĩa chính thức “ly khai” nó là cái gì.
2.Khi chưa có luật về ly khai, tuỳ từng trường hợp cụ thể, chúng ta có thể căn cứ vào các quy đinh, luật lệ khác bao trùm hơn.
Trường hợp ly khai theo ý hiểu một vùng đất tách ra đòi độc lập khỏi một đất nước, sau đó kêu gọi một đất nước khác tấn công vào nước vừa bị tách ra nó vi phạm ba nguyên tắc căn bản:
(i) nguyên tắc tôn trọng chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của quốc gia.
(ii) nguyên tắc không can thiệp vào công việc nội bộ của quốc gia khác.
(iii) nguyên tắc cấm đe doạ sử dụng vũ lực và sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế.
Tuy nhiên, những người theo chủ nghĩa ly khai thường dẫn ra một nguyên tắc để bảo vệ cho hành động của họ, đó là nguyên tắc (iv) Quyền dân tộc tự quyết.
Theo tác giả của bài nghiên cứu khoa học, “nghiên cứu cụ thể các quy định của Hiến chương Liên hợp quốc, các văn kiện quốc tế, các phán quyết và ý kiến tư vấn của toà án quốc tế, toà án quốc gia cho thấy nội dung và mục đích của nguyên tắc quyền dân tộc tự quyết không phải nhằm điều chỉnh ly khai mà nhằm điều chỉnh một vấn đề khác, đó là quyền của các dân tộc thuộc địa”.
Cá nhân em thấy phân tích này rất phù hợp vì đặt trong bối cảnh những năm 1940, 1950 thì vấn đề lúc ấy là các nước tại Châu Á, châu Phi đang bị thực dân phương Tây xâm lược, nguyên tắc về quyền tự quyết dân tộc nó mở đường và tạo cơ hội cho các nước này đứng lên dành độc lập.
Chứ không phải nó cổ suý cho việc kiểu như xứ Catalan đòi độc lập khỏi Tây Ban Nha, hay Texas đòi độc lập khỏi Mỹ. Và bản thân Liên Xô thời điểm ấy nó có tất cả 15 nước thành viên, bao gồm rất nhiều dân tộc, nên không bao giờ Liên Xô ủng hộ một nguyên tắc có thể gây ra bất lợi cho họ.
Tất nhiên bút sa thì gà chết, rất nhiều học giả cũng như giới luật của phương Tây lợi dụng và suy diễn nguyên tắc này theo hướng có lợi cho họ trong vụ Kosovo.
Ngày 22/7/2010, Toà án công lý quốc tế (IJC) ra phán quyết tuyên bố đơn phương độc lập của Kosovo năm 2008 là “không vi phạm luật pháp quốc tế”.
Lưu ý là trước đó, Mỹ và khoảng hơn 20 nước trong EU đã công nhân độc lập của Kosovo, vì vậy trong trường hợp toà án đặt tại Hà Lan này tuyên bố việc đòi độc lập là sai thì ngang với việc tát vào mặt Mỹ và phần đông các nước EU (trong đó có Hà Lan). Mà cái toà này ai đứng đằng sau thì đa số chúng ta đều biết.
Về phản ứng của Nga, Bộ Ngoại giao Nga ngày 22/7 ra tuyên bố cho biết phán quyết của ICJ không mang lại cơ sở pháp lý cho nền độc lập của Kosovo. Tuyên bố có đoạn: "Chúng tôi bảo lưu quan điểm không công nhận nền độc lập của Kosovo. Chúng tôi tin rằng giải pháp cho vấn đề Kosovo chỉ có thể đạt được thông qua đàm phán giữa các bên liên quan."
Có nghĩa là theo quan điểm của Nga, việc đơn phương tuyên bố độc lập của Kosovo là vi phạm luật pháp quốc tế. (Cái này chắc Nga nó lỡ mồm, không ngờ có ngày hôm nay để mà nói khéo khéo đi một tí :D).
Nên gửi bác @langtubachkhoa , việc so sánh vụ Kosovo với Donbass trong quan điểm của Nga em thấy là không phù hợp vì ngay từ đầu Nga đã cho rằng vụ Kosovo là sai, nếu nói Donbass giống với Kosovo thì cũng có nghĩa Nga thừa nhận nó sai như phát biểu của họ năm 2010 :D.
Nga rất hay nhắc lại vụ Kosovo trước mặt UN hay là bọn tây với ý là, đấy, ngày xưa chúng mày làm thế này, bố mày cũng bắt chước y hệt thế thôi, nên là đừng có chửi bố nữa.
Em gửi các cụ về bản nghiên cứu khoa học ngắn do những người có chuyên môn thực hiện mà em dẫn từ đầu, thiết nghĩ nó sẽ trả lời cho ta khá đầy đủ về vấn đề đang tranh luận.
Em nhắc lại là em tranh luận trên khía cạnh khoa học, pháp lý thôi nhé, không nói về vấn đề cảm xúc ở đây.
Khi nó khỏe nó đấm em mình dù em mình chả làm gì nó, chỉ đang dạy con trong nhà. Lúc đó mình yếu chả bênh được cho em mình đành chịu nhục. Rõ ràng chúng nó là phường mất dạy.
Giờ mình khỏe rồi. Em chúng nó lại láo hỗn với mình, đánh con cháu mình. Mình là người tử tế nên mình ko làm gì em chúng nó hả cụ. Mình chỉ mách làng xóm thôi hả? Không đâu. Mình như vậy chả phải thằng tử tế đâu mà là thằng ngu, hèn chả và bị bọn kia nó cười cho thối mũi.
Đi với bụt mặc cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Nga nó chả ngu và nó vứt các loại ý kiến như cụ vào sọt rác và nó cũng sẵn sàng đập tất cả các thể loại nào vào giúp. Có phải bây giờ nó mới như vậy đâu. Cụ đọc nhiều chắc biết chuyện Liên xô ngày xưa giết người nhà bọn khủng bố cắt dái gửi cho bọn khủng bố vì can tội bắt công dân nó làm con tin và giết 1 con tin để thị uy nhỉ?
Sống trong rừng đừng nói lý lẽ. Lý lẽ là để tầng lớp thống trị áp dụng cho tầng lớp bị trị thôi. Tự cường là lẽ sống. Con hươu mà chân yếu chả chạy nổi bọn hổ báo. Bọn hổ báo ko mài nanh vuốt ,ko săn được mồi thì cũng chết đói. Cụ có thấy có mấy con hổ nào chết vì quá già chưa. Chúng nó toàn chết đói đấy cụ à. Đến tuổi không còn đủ sức săn được mồi nữa thì chết đói thôi.
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch.
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.
Ả rập Xê út: những 40 nước tham gia nhé, cả TQ nữa dù lần trước hội nghị tương tự ởDdan mạch họ từ chối không tham gia. Giờ nhà tớ ngoài tiền ra còn có vai trò dẫn dắt thế giới nữa nhé, hê hê.
Phương Tây: ha ha, cho thằng Ivan nghiện rượu hẹo đi anh em. Bọn BRICS cũng tham gia nhé, cho Nga ngố ở nhà tự kỷ chít đê.
Zelensky: hãy đứng về phía Ukraine để bảo vệ lương tri và hoà bình trên thế giới. Hãy chấp nhận hoà bình 10 điểm đi, không thì 8, 9 cũng được. Xin đấy.
Nga: kệ mịa chúng mày diễn hề bố éo quan tâm, đầu hàng vô điều kiện thì tao sẽ thôi bom chúng mày.
Tàu: tao họp xong về mách anh Tin.
Em nghĩ anh Tàu tham gia vì tò mò...để xem bọn dở người này nói gì, muốn gì và làm trò như thế nào...
Ngoài ra, các chú đã cố gắng mời mọc, năn nỉ, ỉ ôi như thế..Thôi được rồi, a cử cán bộ đi nghe thử các cậu nói gì, nhưng anh là anh không hứa trước gì đâu nhé..Các chú cứ để từ từ anh xem đã...
Thế đấy..
Tàu họ tuyên bố rồi cụ, họ lắng nghe các ý kiến khác nhau nhưng vẫn thúc đẩy sáng kiến hòa mình của mình kkk
Cái tên đã nói lên rồi, world war, luật lệ chả còn ý nghĩa gì nữa, chỉ còn kẻ mạnh ăn hết. So sánh world war với tình hình hiện tại, đúng là apple & orange. Tìm ví dụ gì tốt hơn hợp lí hơn đi cụ.
Em cười chết mất, cụ phát biểu đưa quân vào nước khác là sai, giờ cụ bị vặn thì thì cụ kêu vì là world war nên Nga truy sát quân phát xít Đức là ko có đúng sai? Vâng, một lần nữa cụ tẩy sử rất hay. Và cụ lại vả chính câu đầu tiên của cụ.
Theo quan điểm trừ gian diệt nazi thì đúng, nhưng đem quân sang nước khác đánh là sai. Tôi, và chắc đa số chúng ta, ủng hộ Nga diệt ác, nhưng không đồng nghĩa tôi ủng hộ Nga đem quân sang nước khác.
Theo logic post đầu và post này của cụ thì đúng ra giờ Nga diệt nazi ở U phải là không có đúng sai chứ nhỉ? Cũng là đưa quân sang nước khác diệt phát xít mà? Còn nếu cụ vin vào lý do WW tình hình hỗn loạn thì cụ ngụy biện quá giỏi rồi. Tình hình thế giới hỗn loạn đâu phải là nguyên nhân để Nga nó đưa quân truy đuổi phát xít? Và còn so sánh với táo với cam thì xin lỗi cụ, cùng là đánh phát xít (chính mồm cụ nói) nhưng ở WW2 thì Nga nó vác quân sang chục nước có phát xít để đánh còn bây giờ Ukr có phát xít thì nga nó vác quân sang đúng Ukr để đánh, chứ nó ko vác quân sang chục nước khác. Rõ ràng là nguyên nhân giống nhau, mức độ khác nhau. Vậy mà sau khi qua cái mồm của cụ thì hành động đánh phát xít Ukr là đúng, nhưng đánh phát xít Đức là ko đúng sai (vì thế giới lúc đấy hỗn loạn). Vâng cụ học và làm CS nhưng logic của cụ nó thần thánh đến độ này thì em sợ rồi.
Tôi đã trả lời rõ vậy rồi, xin hỏi cụ cần biết thêm gì nữa thì cứ hỏi rõ tôi sẽ giúp giải thích tiếp, đừng móc mỉa. Tập tranh luận rõ ràng văn minh lịch sự thôi cụ. Còn nguyên nhân, rõ ràng cần nguyên nhân hợp lý thuyết phục. Làm sao có thể có kết quả mà không có nguyên nhân? Nguyên nhân hợp lý chặt chẽ thuyết phục sẽ dẫn đến kết quả hoàn hảo, đấy là suy nghĩ của người làm nghiên cứu như tôi, và tôi nêu lên suy nghĩ của mình chứ không đút chữ vào miệng người khác, tiêu hóa được không thì tùy. Đó là lý do cần tranh luận. Mà xin hỏi tôi lặp lại cái gì?
Đoạn này lảm nhảm những cái không liên quan để đánh lạc hướng tranh luận.
Em bảo cụ lặp lại chính lý luận của em để phản biện lại em. Cụ đọc không kỹ à? Lý luận của em là muốn xét đúng sai thì cần xét cả nguyên nhân. Nhưng cái đầu tiên của cụ nó không đề cập đến cái đấy. Cái đầu tiên của cụ nó là kiểu nước đôi để tạo dư luận là Nga sai (dù đánh phát xít là đúng). Giờ em đưa ra các vấn đề Nga không sai cụ đếch cãi được nên cụ mới phải làm quả lập luận như ở trên là vì WW2 nên Nga chẳng đúng hay sai khi đánh nazi những năm 1940.
Tôi không thích gọi tên nước tôi bằng tên gì khác, có gì sai? Đừng nâng cao quan điểm cực đoan.
Vâng, em thích gọi tên nước em là xứ Rau cho thân thuộc và gần gũi có gì sai? Cụ nâng quan điểm cực đoan của cụ ngay khi em dùng từ không đúng ý cụ. Giờ cụ hỏi cụ có gì sai? Quan điểm của cụ là vấn đề của cụ, đừng lên giọng với em.
Mod đã nhắc tôi 3 lần rồi, tôi là người có tự trọng và biết điểm dừng. Đừng mỉa mai vậy, tôi nói nhiều lần rồi, hãy tranh luận rõ ràng sòng phẳng văn minh.
Vậy thì nếu sòng phẳng và có gan thì cụ có thể xin phép mod tranh luận tiếp, nếu muốn tránh nhắc đến VN thì ta đẩy vấn đề lên thành khai thác thuộc địa lỗ hay lãi cho vui. Nhưng em nói luôn là mấy cái đầu bọn tư bản nó cũng chẳng ngu hơn em đâu mà không biết khai thác thuộc địa là lỗ hay lãi.
Nếu cụ tự thấy những điều cụ viết trên đây là tranh luận sòng phẳng thì tôi thấy định nghĩa từ sòng phẳng của cụ không giống của tôi. Vui lòng đừng tranh luận với tôi theo cách sòng phẳng của cụ.
Vầng, những cái lập luận khó trả lời em đưa ra cụ vòng vèo né đủ kiểu, nhưng mồm thì liên tục sòng phẳng văn minh. Em thấy đủ rồi. Cảm ơn cụ tím. Bài lươn lẹo mãi cuối cùng phải dùng đến
Cái đấy thể hiện tư duy luộm thuộm vậy cũng vỗ ngực nói nghiên cứu khoa học. Đấy là em bận chưa sờ đến mấy cái cụ ấy nói về kinh tế. Cách nhìn 1 phía và tư duy cực luộm thuộm nên em cũng xếp hàng cụ ấy ngang cụ Hề. Em cũng chả buồn tranh luận thêm cho loãng thớt.
Cháu nghĩ mấy trường hợp biện juânj kiểu này nó là trường hơph điển hình, nên đưa vào chủ đề:
Nhìn chung toàn lươn trạch, rắn vuông, gọt chân cho vừa giầy, loanh quanh với những cái không có thật nên luôn phải tìm cách ngụy biện chống đỡ... Khổ cái tư duy luộm thuộm nó mới ra nông nỗi như vậy cụ ạ. Em thấy đáng thương hơn đáng giận.
Tình cảnh Ucraina và Nato giờ như "Chó lết trôn, gà gáy dở" lêu lêu
Ả rập Xê út: những 40 nước tham gia nhé, cả TQ nữa dù lần trước hội nghị tương tự ởDdan mạch họ từ chối không tham gia. Giờ nhà tớ ngoài tiền ra còn có vai trò dẫn dắt thế giới nữa nhé, hê hê.
Phương Tây: ha ha, cho thằng Ivan nghiện rượu hẹo đi anh em. Bọn BRICS cũng tham gia nhé, cho Nga ngố ở nhà tự kỷ chít đê.
Zelensky: hãy đứng về phía Ukraine để bảo vệ lương tri và hoà bình trên thế giới. Hãy chấp nhận hoà bình 10 điểm đi, không thì 8, 9 cũng được. Xin đấy.
Nga: kệ mịa chúng mày diễn hề bố éo quan tâm, đầu hàng vô điều kiện thì tao sẽ thôi bom chúng mày.
Tàu: tao họp xong về mách anh Tin.
Em nghĩ anh Tàu tham gia vì tò mò...để xem bọn dở người này nói gì, muốn gì và làm trò như thế nào...
Ngoài ra, các chú đã cố gắng mời mọc, năn nỉ, ỉ ôi như thế..Thôi được rồi, a cử cán bộ đi nghe thử các cậu nói gì, nhưng anh là anh không hứa trước gì đâu nhé..Các chú cứ để từ từ anh xem đã...
Thế đấy..
Tàu tham gia vì nể chủ nhà thôi. Ả Rập Xê Út là nước lớn trong khu vực, vừa đi dây giữa Mỹ với Tàu và cả Nga nên Tàu cũng nể đôi ba phần mà tham gia hội nghị cho có.
Bộ Ngoại giao Pháp kêu gọi cogn dân không đến Niger, Burkina Faso và Mali
Bộ Ngoại giao Pháp khuyến cáo công dân hạn chế đến Niger, Burkina Faso và Mali.
“Chúng tôi khuyên bạn nên kiềm chế mọi chuyến du lịch tới Niger. Chúng tôi kêu gọi công dân Pháp hết sức thận trọng: cần hạn chế đi lại, kiềm chế mọi cuộc tụ tập và thường xuyên theo dõi tình hình”, cơ quan này cho biết trong một tuyên bố.
Bộ Ngoại giao chỉ ra rằng "mối đe dọa khủng bố ở Sahel vẫn còn cao", vì vậy các khuyến nghị liên quan đến Niger cũng áp dụng cho Burkina Faso và Mali.
@anna_news
Một tiếng nói trở lên lạc lõng bất lực. Bình thường thì dàn đồng ca phương tây đồng thanh ối giời ơi rất to.
Tình cảnh Ucraina và Nato giờ như "Chó lết trôn, gà gáy dở" lêu lêu
Thấy mất bao nhiêu trang các cụ tranh cãi tính pháp lý này nọ của vụ Nga tẩn Ukraine. Xin phép có đôi lời với các cụ.
Luật pháp quốc tế là gì? Theo khái niệm thường thức thì nó là là tập hợp các quy tắc, chuẩn mực và tiêu chuẩn thường được công nhận là ràng buộc giữa các quốc gia, nghe rất xuôi tai đúng không ạ?
Tuy nhiên, luật quốc tế lại có cái rất trời ơi đất hỡi là hoạt động chủ yếu thông qua sự đồng ý, vì không có cơ quan có thẩm quyền được chấp nhận rộng rãi để thực thi nó, hay nói cách khác là không có cơ quan hành pháp để thực thi ràng buộc. Các quốc gia có thể chọn không tuân thủ luật pháp quốc tế, và thậm chí vi phạm một hiệp ước nếu thấy cần thiết.
Thế nên xin lỗi các cụ, một khi quốc gia thấy điều luật hay quy định gì đó không có lợi thì họ hoàn toàn có quyền lựa chọn không tuân thủ, mà quốc gia đã có quyền không tham gia tuân thủ thì làm sao trách họ sai với đúng được? Ngay với cá nhân còn thế nữa là, ông vi phạm pháp luật VN nhưng theo luật Mỹ thì không vi phạm, thì ông không thể nói người ta sai được, đúng không?
Em lại nhắc lại một câu nói, quan hệ giữa các quốc gia không có đúng hay sai, mà chỉ có lợi ích. Chúng ta thường nghe câu "đặt lợi ích quốc gia lên trên hết, trước hết". Đó, đó chính là cái điều chỉnh quan hệ giữa các quốc gia đó, chứ chả có cái pháp luật gì điều chỉnh hết đâu. Ở tầm quốc gia, người ta "Thượng tôn lợi ích" chứ không "Thượng tôn pháp luật" như cá nhân đâu, thưa các cụ.
Đấy là em chưa kể luật pháp quốc tế có thể được lý giải bằng nhiều cách khác nhau. Ví dụ ngay trong hiến chương LHQ, theo các cụ "toàn vẹn lãnh thổ" được đặt cao hơn hay "quyền dân tộc tự quyết" là cao hơn? Nếu 2 cái đó mâu thuẫn với nhau (như trường hợp Ukraine) thì luật quốc tế ưu tiên cái gì hơn? Quyền dân tộc Nga tại Donbas được tự quyết cao hơn hay quyền toàn vẹn lãnh thổ của Ukraine cao hơn? Rồi toàn vẹn lãnh thổ Ukraine là từ đâu? Ai quy định? Mà theo lẽ thường, quy định hoàn toàn có thể sửa đổi "cho phù hợp với thực tiễn", thế tức là những vấn đề như lãnh thổ hoàn toàn có thể điều chỉnh sửa đổi bởi những người tham gia xây dựng những quy tắc ban đầu. Nói chung là kiểu gì các anh cũng vẽ được hết.
Thế nên cái trò luật pháp quốc tế theo em nó chỉ dùng để thoả thuận giữa các quốc gia và chỉ có giá trị đến khi nào quốc gia thấy còn giá trị, thế thôi. Chứ vi phạm hay không vi phạm luật quốc tế nó chẳng liên quan gì đến đúng, sai cả đâu các cụ ạ. Tóm lại là thân thằng nào thằng ấy lo, bản thân mạnh lên mà răn đe kẻ khác, chứ đừng trông chờ luật với lá ở cái tầm quốc tế.
Chuẩn quá cụ ơi, giờ lại thấy vài cụ lôi lại sự đúng sai ở đây, nó giống hồi ở bên kia. Cứ thi thoảng lại lôi vấn đề đúng sai ra hỏi rồi đủ thứ linh tinh. Người ta thường nói bị nhét chữ vào mồm có cụ ở đây còn nhét ý nghĩ vào đầu người ta nữa cơ khi mà có khái niệm vì người Nga cảm thấy có trách nhiệm bla..... nên mới tham gia dưới cờ trung lập. DM em thua mẹ luôn.
Một vụ nổ ở cảng Derince của Thổ Nhĩ Kỳ đã làm hỏng 13 trong số 16 thang máy
ISTANBUL, ngày 7 tháng 8 - RIA Novosti. Một vụ nổ ở cảng Derince của Thổ Nhĩ Kỳ trên Biển Marmara đã làm hư hỏng 13 trong số 16 thang máy, Tahir Buyukakyn, thị trưởng thành phố Kocaeli, cho biết trên kênh truyền hình Habertürk.
“12 người bị thương sau vụ nổ”, ông nói thêm.
Vụ việc xảy ra vào chiều nay tại khu vực tải ngũ cốc của các tàu trong thang máy thuộc sở hữu của Hội đồng ngũ cốc Thổ Nhĩ Kỳ (TMO) ở cảng Derince.
Vụ nổ không làm hư hại phần container của cảng; lực lượng cứu hỏa và xe cứu thương đã được kéo vào vị trí.
Thống đốc tỉnh Kocaeli Seddar Yavuz cho rằng vụ nổ bụi ngũ cốc do nó bị nén khi chất hàng lên tàu là nguyên nhân sơ bộ của vụ việc. Ngược lại, thị trưởng Derince, Zeki Aygun, nói rằng vụ việc có thể xảy ra do sơ suất, nhưng nhấn mạnh rằng các chuyên gia sẽ xác định nguyên nhân chính xác của vụ nổ.
Theo một nguồn tin của RIA Novosti trong nhà điều hành cảng Safiport, vụ việc không ảnh hưởng đến hoạt động của bến cảng.
Giải thích: Các loại bột mịn khi bị oxy hóa, nhất là trong không gian kín, sẽ gây ra các vụ nổ khủng khiếp. Bột mì cũng vậy, nổ rất mạnh. Tuy nhiên, trong việc bảo hộ lao động, người ta đã phải rất chú ý tới thông khí. Để nổ thế này, có thể mồi nổ do sự bất cẩn hay hành động có chủ ý.
Bột nhôm là nổ dã man nhất.
"Thang máy" ở đây là cần cẩu hay băng chuyền cụ ơi..
Là băng chuyền thì cũng là vụ nổ kinh đấy chứ, vì e nghĩ bố trí theo cụm, 2-3 băng/1 cụm..
Còn cần cẩu thì thôi, khỏi nói luôn.
Vậy chắc là băng chuyền rồi cụ nhỉ
Nhà cháu hay gọi là băng tải và gầu tải.
Máy dịch thành thang máy chắc không chuẩn, nó là mấy ống hình trụ như trên hình dùng để chứa ngũ cốc.
Ống hình trụ to đùng, chứa xăng dầu, lúa mỳ, ngũ cốc hay votka gọi là silo cụ ơi...
Tin chiến sự có vẻ ít. Đôi bên đang sốc lại tinh thần và bổ sung lực lượng.
Vol này các cụ vật nhau kinh quá, có nhiều cụ đỏ tự diễn biến và chuyển hóa, nhiều cụ đỏ vẫn bảo thủ ko thừa nhận 1 số thứ...
Hy vọng tới đôi bên Nga và Tailon tất tay với nhau, kéo dài quá thấy có vẻ Fan đôi bên đều đuối.
Cháu vẫn cứ mong phía Nga giành chiến thắng cuối cùng cho thế giới này đa cực, chớ đợt trước có tiếp xúc mí mới anh " có Ca có Li nhưng không có Nước" mờ thấy sợ quá, cái giề cũng thấy chê, ko bít xứ Ca Li Phọt các anh ấy lung linh cỡ nào.
Các cụ nói đúng sai mà quên mất thỏa thuận Minsk bị bên nào vi phạm và lợi dụng thì em thấy thiếu thiếu. Vì đó cũng là 1 phần nguyên nhân cho cuộc chiến hiện nay. Không khác gì thỏa thuận ngũ cốc.
Chắc chắn ko phải là Nga vi phạm thỏa thuận Cụ nhỉ
Bọn lưỡi đốm lươn lẹo lại lý sự là Binh bất yếm trá. Nga ngu phải chịu thôi. Lúc này chúng nó ngồi mẹ lên luật và mớ đúng sai chúng nó vừa thở ra. Hehe
Tình cảnh Ucraina và Nato giờ như "Chó lết trôn, gà gáy dở" lêu lêu
Hội nghị thượng đỉnh BRICS sẽ không giới hạn ở năm quốc gia thành viên của hiệp hội: Tổng thống Nam Phi đã mời các nhà lãnh đạo của 67 quốc gia Châu Phi và các quốc gia của Nam bán cầu tham dự.
34 quốc gia đã xác nhận sự tham gia của họ. Tổng thư ký Liên Hợp Quốc và đại diện của các tổ chức khác cũng được mời tham dự các sự kiện. - Bộ Ngoại giao Nam Phi
Tổng thống Emmanuel Macron không được mời dự hội nghị thượng đỉnh BRICS. - Ngoại trưởng Nam Phi cho biết.
Câu chốt chả khác gì cái dép đập thẳng mặt Pháp đĩ. Nhục thật! Tay phi công lươn lẹo giờ mới thấy nhục nhã bởi những động thái lật mặt như bàn tay của mình. Giờ nguyên thủ của Pháp đếch bằng nguyên thủ 1 nước Châu Phi nghèo đói. Hehe
Tình cảnh Ucraina và Nato giờ như "Chó lết trôn, gà gáy dở" lêu lêu
Hôm nay ngày 8/8/2023 Nhân kỷ niệm 15 năm ngày diễn ra cuộc chiến tranh năm ngày Nga - Gruzia, em cửu về cho các cụ một bài phân tích của Evgeny Norin một nhà sử học người Nga chuyên viết về các cuộc xung đột và chính trị quốc tế. Bài viết này được xuất bản lần đầu vào ngày 13/8/2022.
Tham vọng của nhà lãnh đạo một quốc gia nhỏ được Mỹ hậu thuẫn đã gây ra cuộc đối đầu hiện nay giữa Nga và phương Tây như thế nào
Năm 2008, quân đội Nga tiến hành chiến dịch đối ngoại lớn đầu tiên trong thế kỷ 21. Đây là cách nó đã xảy ra.
Các đơn vị chiến đấu của quân đội Nga, sử dụng những chiếc xe tăng cũ của Liên Xô liên tục hỏng hóc, đã vượt qua các dãy núi. Nhiệm vụ của họ là giải cứu một nhóm nhỏ lính gìn giữ hòa bình đang bị kẻ thù bao vây và chấm dứt đợt pháo kích vào một thị trấn nhỏ nằm sâu trong dãy núi Kavkaz.
Quân đội Nga không mang theo bất kỳ loại vũ khí tiên tiến nào; họ thậm chí còn thiếu thông tin liên lạc quân sự đầy đủ – tuy nhiên, nhờ tinh thần cao độ, họ đã khiến kẻ thù đầu hàng chỉ sau năm ngày. Nói một cách khái quát, đây là cuộc chiến năm 2008 ở Nam Ossetia - một trong nhiều cuộc xung đột lãnh thổ bắt nguồn từ sự sụp đổ của Liên Xô.
Đối với Moscow, cuộc xung đột này có ý nghĩa đặc biệt: nó không chỉ đánh dấu sự khởi đầu của cuộc đối đầu hiện tại của Nga với phương Tây, mà còn thúc đẩy quá trình hiện đại hóa sâu rộng quân đội Nga.
Nguồn gốc của cuộc xung đột ở Nam Ossetia
Liên Xô sụp đổ hơn 30 năm trước, bộc lộ nhiều xung đột âm ỉ mà trước đó đã bị bộ máy đàn áp của nhà nước làm cho im lìm. Với sự tan rã của Liên Xô, nhiều cuộc xung đột sâu xa này lại nổi lên, kéo theo đó là vô số tranh chấp mới. Chỉ một số ít trong số đó đã được giải quyết thành công trong 30 năm qua. Phần lớn vẫn 'ngưng trệ', có thể bùng phát bất cứ lúc nào, với những hậu quả khó lường.
Trung tâm của một trong những cuộc xung đột này là người Ossetia, một dân tộc sống ở cả hai phía của dãy núi Greater Kavkaz. Họ chiếm phần lớn dân số ở Cộng hòa Bắc Ossetia thuộc Nga. Tuy nhiên, có một cộng đồng khá lớn khác ở Nam Ossetia, một lãnh thổ đông dân cư tách biệt với đối tác phía bắc của nó. Vào thế kỷ 19, các lãnh thổ của Bắc Kavkaz, bao gồm cả những lãnh thổ của nhà nước Gruzia trong tương lai, đã được sáp nhập vào Đế quốc Nga. Vào thời điểm đó, chế độ nhà nước tập thể của Gruzia đang ở giai đoạn sơ khai và đế chế Nga, giống như bất kỳ đế chế nào khác, sẽ không tha thứ ngay cả khi đưa ra ý tưởng ly khai.
Tất cả đã thay đổi sau Nội chiến Nga. Là một phần của Liên bang Xô viết mới thành lập, Gruzia tồn tại như một mảnh ghép của lõi cộng với ba khu vực tự trị (Abkhazia, Adjara và Nam Ossetia) và nhiều khu vực khác (không có địa vị riêng) do người Armenia và người Azerbaijan sinh sống. Khu tự trị Nam Ossetia là một tỉnh hẻo lánh, yên tĩnh và không bị xáo trộn, với người Gruzia và người Ossetia sống cạnh nhau. Khu vực này đã và vẫn là một khu vực nhỏ với diện tích khoảng 2.500 km vuông và dân số dưới 50.000 người, hầu hết sống ở thành phố duy nhất của khu vực, Tskhinval.
Thật không may cho Gruzia, khi Liên Xô sụp đổ, một người đàn ông tên là Zviad Gamsakhurdia trở thành tổng thống đầu tiên của nước này. Ông hoàn toàn bị ám ảnh bởi những ý tưởng dân tộc chủ nghĩa. Đồng thời, một phong trào giành quyền tự trị dân tộc đã đạt được động lực ở Ossetia. Gamsakhurdia coi người Ossetia là "rác rưởi" và cố gắng tiến hành một cuộc viễn chinh trừng phạt vào khu vực. Tuy nhiên, kế hoạch của ông đã thất bại vì cả những người theo chủ nghĩa dân tộc Gruzia và lực lượng dân quân địa phương đều không có kinh nghiệm thực chiến. Đầu những năm 90, một cuộc chiến ngắn ngủi và vô nghĩa nhưng đẫm máu đã kết thúc bằng các cuộc đàm phán. Nam Ossetia tuyên bố là một nước cộng hòa; Georgia từ chối công nhận nó, nhưng cuộc xung đột đã bị đóng băng và một tiểu đoàn gìn giữ hòa bình của Nga đã được triển khai trong khu vực với sự đồng ý của cả hai bên.
15 năm sau đó thật yên bình – Nam Ossetia dù sao cũng là một khu vực nhỏ ẩn sâu trong núi. Nó duy trì liên lạc với nước cộng hòa chị em Bắc Ossetia thông qua con đường duy nhất dẫn về phía bắc qua đường hầm Roki. Nước cộng hòa không có tài nguyên thiên nhiên quan trọng, và các cường quốc trên thế giới không có hứng thú gì với nó.
Tái chiếm Gruzia
Nhưng sau đó, vào đầu những năm 2000, một Mikhail Saakashvili trẻ tuổi và đầy tham vọng đã trở thành tổng thống thứ ba của Gruzia, tiến hành những cải cách lớn và thay đổi quan điểm của đất nước sang thân phương Tây và trên hết là thân Mỹ. Trong khi Saakashvili cố gắng khởi động lại nền kinh tế ở một mức độ nào đó, đến mức Georgia nhanh chóng trở thành nhân vật trẻ tuổi tiêu biểu cho quá trình phương Tây hóa thành công, ông cũng có những mối quan tâm khác, và chúng bao gồm việc khôi phục sự toàn vẹn lãnh thổ của Georgia. Sự tan rã của Liên Xô, sau đó là một số xung đột dân sự địa phương, đã khiến Georgian SSR cũ thiếu một số lãnh thổ. Nam Ossetia và Abkhazia đã tuyên bố độc lập, và trên hết, Tbilisi đã mất quyền kiểm soát Adjara, một khu vực quan trọng ở góc tây nam của đất nước, cũng như Hẻm núi Pankisi và Thung lũng Kodori.
Saakashvili bắt đầu xây dựng một quá trình cải cách quân đội để đạt được mục tiêu giành lại các tỉnh đã bị mất. Quân đội Gruzia được huấn luyện bởi Mỹ và các đối tác NATO. Tổng thống cũng kiên định với chính sách tây phương hóa của mình đối với quân đội. Gruzia đã tăng chi tiêu quân sự lên 9,5% GDP, mức cực kỳ cao – điển hình hơn đối với một quốc gia đang trong tình trạng chiến tranh.
Điều thú vị là Hoa Kỳ không coi bất kỳ điều gì trong số đó là quan trọng hay cần thiết, mặc dù họ rất vui khi được bảo hộ Georgia. Đó đúng hơn là dự án cá nhân của Saakashvili. Rõ ràng là anh ấy muốn đi vào lịch sử với tư cách là người đã khôi phục Georgia theo mọi nghĩa có thể của từ này. Trong các bài phát biểu của mình, anh ấy thích đề cập đến các cuộc chinh phạt và các anh hùng trong quá khứ, từ thời Trung cổ. Bên cạnh đó, vấn đề người tị nạn Gruzia là một vấn đề có thật: các cuộc xung đột vũ trang bạo lực nổ ra vào những năm 1990 đã khiến nhiều người phải rời bỏ nhà cửa và họ không bao giờ có cơ hội quay trở lại.
Adjara đã không kháng cự và đoàn tụ với Georgia một cách hòa bình. Hẻm núi Pankisi và Thung lũng Kodori theo sau. Tuy nhiên, Nam Ossetia và Abkhazia đã đưa ra một thách thức. Cả hai đều là những nước cộng hòa tự xưng đã tuyên bố độc lập khỏi Gruzia và có lực lượng vũ trang của riêng mình. Nga đã ủng hộ cả hai nước cộng hòa kể từ đó, cung cấp viện trợ quân sự, chính trị và tài chính. Nỗ lực đàm phán giữa Gruzia và các nước cộng hòa đã thất bại, vì bạo lực do cả hai bên gây ra trong những năm 1990 là một trở ngại lớn.
Đó là lúc Mikhail Saakashvili quyết định đã đến lúc hành động quân sự.
Kế hoạch đồng hồ Thụy Sĩ
Dù bạn có tin hay không, cả hai quốc gia bảo trợ của các bên liên quan đều không muốn chiến tranh – cả Nga và Hoa Kỳ. Nhờ các tài liệu bị rò rỉ bởi dự án WikiLeaks, chúng tôi biết rằng các nhà ngoại giao Mỹ coi những lo ngại của Moscow về một động thái quân sự có thể xảy ra từ phía Saakashvili không gì khác ngoài một trường hợp hoang tưởng. Một số chuyên gia thậm chí còn tin rằng Hoa Kỳ đơn giản là chưa bao giờ củng cố quan điểm chính thức của mình đối với các kế hoạch đầy tham vọng của Saakashvili, trong khi tổng thống có thể đã hiểu sai những tín hiệu hơi mâu thuẫn đến từ Washington như một dấu hiệu ủng hộ và bật đèn xanh cho dự án cả đời của ông.
Một vấn đề lớn là lực lượng gìn giữ hòa bình của Nga đã được triển khai thường trực ở Nam Ossetia và Moscow đã nói rõ rằng họ sẽ không dung thứ cho một cuộc tấn công.
Dường như Saakashvili không thể tiếp tục và thách thức Moscow, nhưng ông ta có một kế hoạch. Biết rằng con đường duy nhất nối Nam Ossetia và Nga đi qua Dãy chính Caucasian, khiến cho việc chuyển viện binh đáng kể nhanh chóng là điều không thể, Saakashvili đã đặt cược vào việc kiểm soát Đường hầm Roki, một điểm thông quan trọng yếu trên con đường đó, do đó cắt đứt lực lượng gìn giữ hòa bình và buộc nó phải đầu hàng. Anh ấy sẽ dựa vào lợi thế này.
Nam Ossetia không thể tự hào về bất kỳ lực lượng quân sự đáng kể nào. Bất kể đội quân đó được chỉ huy bởi một đại tá giàu kinh nghiệm người Nga, Anatoly Barankevich. Tuy nhiên, hầu hết các chiến binh đều không được huấn luyện hoặc có kinh nghiệm quân sự và thiếu đạn dược thích hợp, chứ đừng nói đến pháo hoặc xe bọc thép. Nước cộng hòa chủ yếu dựa vào sự hỗ trợ của Nga.
Kể từ đầu mùa hè năm 2008, các bên đã thỉnh thoảng nổ súng ở biên giới giữa Nam Ossetia và Gruzia. Tskhinval (tên theo tiếng Ossetia dành cho thủ đô của đất nước, người Gruzia thường gọi nó là Tskhinvali) rất gần biên giới – chỉ cách ngôi làng gần nhất của Gruzia vài trăm mét. Trước các vụ nổ sung Nước cộng hòa Nam Ossetia bắt đầu sơ tán phụ nữ và trẻ em.
Vào đêm ngày 7 tháng 8, Tskhinval hứng chịu làn đạn pháo. Rõ ràng, các đơn vị trinh sát của Gruzia đã không làm tốt công việc của mình, bởi vì các chiến binh dân quân Ossetia hầu như không bị ảnh hưởng. Người tị nạn bắt đầu chạy trốn khỏi Tskhinval. Người Nga đã bị chặn tại căn cứ của họ và tiếp tục bắn. Họ đã tiêu diệt được một chiếc xe tăng Gruzia, nhưng đó là chiến thắng chiến thuật duy nhất vào thời điểm đó. Hơn mười lính gìn giữ hòa bình đã thiệt mạng, những người còn lại phải rút xuống tầng hầm.
Đáp trả của Nga
Kế hoạch của Gruzia bắt đầu trục trặc vào ngày 8 tháng 8. Hai lữ đoàn cố gắng tiến vào Tskhinval từ các phía khác nhau nhưng bị hỏa lực và tổn thất đáng kể. Đại tá Brankevich, chỉ huy dân quân, đã đích thân chặn một chiếc xe tăng bằng súng phóng lựu. Kíp xe tăng đó đến giờ vẫn được coi là mất tích trong chiến đấu - đạn phát nổ và thực tế biến các người lính trong xe thành tro bụi. Những người lính của Brankevich đã đốt cháy thêm một số phương tiện. Vào thời điểm đó, quân đội Nga đang nhanh chóng tiến vào nước cộng hòa từ phía Bắc. Rõ ràng là vài tháng trước khi xảy ra sự kiện Saakashvili sẽ phát động một cuộc tấn công, và Nam Ossetia đã thành lập các nhóm chiến đấu để chuẩn bị cho việc đó. Người Gruzia đã thất bại trong việc tiếp quản Tskhinval trong ngày đầu tiên, và giờ đây những trận chiến đường phố hỗn loạn và bạo lực đang diễn ra ác liệt.
Suy nhược thần kinh và sự thiếu năng lực giết người nhanh hơn một tội ác được tính toán trước. Những người lính Gruzia chủ yếu chỉ giương súng bắn khắp nơi. Một cảnh giống như trong một vở hài kịch xảy ra trong một tòa nhà. Người Gruzia dùng súng phá hủy cánh cổng, xông vào nhà và đụng phải một cặp vợ chồng già đang choáng váng. “Bạn đang làm gì ở đây?” viên sĩ quan hỏi. “Chúng tôi sống ở đây” là câu trả lời rõ ràng. Các chiến binh gob-smacked không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời đi.
Cùng lúc đó, máy bay phản lực của Nga bắt đầu ném bom quân đội Gruzia được triển khai tới Tskhinval. Người Gruzia đã không thể đến được Đường hầm Roki hoặc phá hủy cây cầu Gufta, điều mà họ đã cố gắng thực hiện để cắt đứt quân tiếp viện của kẻ thù. Con đường dẫn về phía bắc tràn ngập người tị nạn, trong khi binh lính Nga đang di chuyển theo hướng ngược lại.
Quân đội Nga cũng đã rơi vào tình trạng tồi tệ vào năm 2008. Một số lượng đáng kể các phương tiện đã bị hỏng hóc trên đường đi – một số chỉ đơn giản là bị đẩy ra khỏi vách đá để không làm tắc đường. Hệ thống thông tin liên lạc rất tệ, với việc các sĩ quan thường chuyển sang điện thoại di động thông thường của họ. Nhưng tinh thần lên cao một cách đáng ngạc nhiên – binh lính tham chiến ngay lập tức và rất hiệu quả. Tuy nhiên, vẫn còn một mức độ hỗn loạn đáng kể.
Nhìn chung, người Nga đã có thể đạt được động lực trong hai ngày đầu tiên. Một số tiểu đoàn đã tiến vào Nam Ossetia - họ đã kịp thời hỗ trợ lực lượng gìn giữ hòa bình đang chốt chặn, trong khi quân đội Gruzia chịu tổn thất đáng kể. Quân đội Nga không thể hiện được nhiều trong thời gian đầu, nhưng đã tỏ ra hiệu quả trước pháo binh Gruzia, và các tiểu đoàn mới tiếp tục tiến vào đường hầm. Người Nga mất một số máy bay phản lực, nhưng đã chế ngự được Lực lượng phòng không và không quân Gruzia, đồng thời phá hủy một số tàu tên lửa ở Biển Đen. Các máy bay phản lực đã ném bom các mục tiêu của Gruzia gần và sau chiến tuyến, nhưng đôi khi chúng mắc lỗi và đánh trúng dân thường cùng với các chiến binh bên mình.
Quân đội Gruzia sụp đổ sau ngày 10 tháng 8. Có một ví dụ khá khôi hài, trong Lữ đoàn 4, có tới 2.000 quân nhân đã bị trừng phạt vì tội đào ngũ - nhiều hơn nhiều lần so với số người thiệt mạng và bị thương. Người Nga chỉ đơn giản là giải giáp và thả một lực lượng lớn của Gruzia bị phong tỏa ở phía tây đất nước.
Vào ngày 11 tháng 8, Saakashvili đến thăm tiền tuyến gần thị trấn Gori. Ở đó, anh ta đột nhiên cố gắng bỏ chạy vì sợ một cuộc không kích, khi anh ta nghe thấy tiếng máy bay phản lực. Các vệ sĩ của ông đã có mặt để đưa ông xuống đất, nhưng các phương tiện truyền thông đã chụp được ảnh nhà lãnh đạo Gruzia với khuôn mặt méo mó vì sợ hãi. Ngay sau đó, anh ấy đã thêm vào hình ảnh đó bằng cách nhai cà vạt của mình trong một buổi phát sóng trực tiếp.
Trong khi đó, phương Tây phản đối việc Nga “sử dụng vũ lực quá mức”, dẫn đến việc Tổng thống Pháp khi đó là Nicholas Sarkozy gặp gỡ Tổng thống Nga khi đó là Dmitry Medvedev để đàm phán ngừng bắn. Sự thù địch dừng lại nhanh chóng như khi chúng nổ ra. Quân đội Nga đã phá hủy các căn cứ quân sự của Gruzia, thu về hoặc phá hủy 65 xe tăng, 3.700 vũ khí nhỏ và rất nhiều thiết bị quân sự khác.
Hậu quả lớn của một cuộc chiến nhỏ
Chiến tranh đã kết thúc. Cuộc giao tranh đã cướp đi sinh mạng của hơn 60 binh sĩ Nga và 180 người Gruzia, 37 chiến binh dân quân Ossetia, cùng hơn 300 thường dân Ossetia và 200 người Gruzia. Đối với Ossetia, với dân số chỉ 50.000 người, đó là thiệt hại nặng nề.
Nga sớm công nhận nền độc lập của Cộng hòa Abkhazia và Nam Ossetia. Ngày nay, họ là những quốc gia nhỏ bé và khá nghèo dưới sự bảo vệ của Nga.
Cuộc chiến ở Nam Ossetia là một cột mốc quan trọng đối với Moscow. Nó phơi bày nhiều vấn đề của quân đội Nga và đủ để vạch ra một kế hoạch cải thiện quân đội. Chiến thắng trước Georgia không phải nhờ vào hiệu quả chiến đấu của quân đội mà nhờ vào phẩm chất cá nhân của bộ tham mưu. Vài năm tiếp theo chứng kiến Moscow tiến hành những cải cách lớn.
Tuy nhiên, các chính trị gia lại có quan điểm hơi khác. Lần đầu tiên kể từ khi Liên Xô sụp đổ, Nga đã phô diễn sức mạnh của mình trên trường quốc tế. Trong nước, quan điểm chung về các sự kiện như sau: phương Tây đã sử dụng quốc gia chư hầu của mình để kiểm tra xem Nga sẽ phản ứng như thế nào trước sự xâm phạm lớn đến lợi ích của mình. Đây là lần đầu tiên Moscow chủ động chống lại áp lực của phương Tây. Căng thẳng chỉ tăng cao trong những năm sau đó.
Điểm mấu chốt rút ra từ Cuộc chiến Năm ngày là chủ nghĩa cơ hội và sự liều lĩnh có thể gây hại nhiều hơn là mưu mô. Việc theo đuổi tham vọng của một người đàn ông một cách mù quáng đã cướp đi sinh mạng của hàng trăm người. Những cái chết đó có thể tránh được nếu các chính trị gia đã thể hiện sự kiềm chế và khôn ngoan hơn một chút vào đúng thời điểm.
Cũng nhờ cuộc chiến này mà phơi bày vấn đề của Nga chứ nếu không thì Nga lại tan hoang.
Em mong sang thớt mới các cụ bớt chửi nhau. Đọc chán không chịu được. Chỉ là bàn luận, mỗi người 1 quan điểm, mà sao thấy mệt đầu. Chúc Cc ngủ ngon. Em đợi thớt mới ảnh mới xả xì tress.