“Dùng nạn đói làm vũ khí” – Lời nói dối đầy ác ý của Baerbock
Đó là tên bài báo của báo điện tử NachDenkSeiten đăng ngày 01.09.2023.
Tên bài trong bản tiếng Đức: „Hunger als Waffe“ – Baerbocks gehässige Zwecklüge
Tác giả: Nhà báo Đức Friedhelm Klinkhammer và Volker Bräutigam
Dưới đây là đoạn quan trọng nhất của bài báo (do Hồ Ngọc Thắng chuyển ngữ).
Đã từ lâu, báo chí công cộng “làm cho con người trở nên ngu ngốc” không còn né tránh việc phun bọt lấp chỗ trống khi thiếu những lý lẽ xác đáng. Hiện tại, các chuyên gia truyền thông của chúng ta đang cố gắng san phẳng tâm trí khán giả của họ bằng câu nói “Putin dùng nạn đói làm vũ khí”. Muộn nhất, kể từ khi bà Bộ trưởng Ngoại giao Baerbock có thể nói lặp lại điều vớ vẩn một cách hoàn hảo, nó đã trở thành một câu châm ngôn trong việc đưa tin về chiến tranh Ukraine. Nhà ngoại giao đứng đầu của chúng ta không nhất thiết phải biết câu ngạn ngữ của người Trung Quốc “Ai nhổ nước bọt vào không khí ắt sẽ bị nhận lại nó vào chính mặt mình”. Nhưng bà ta nên làm theo lời khuyên lâu đời của người Đức là không nên ném đá khi ngồi trong nhà kính. Bởi vì không phải Putin dùng nạn đói làm vũ khí mà kẻ đó chính là Berlin và Brussels – với hậu quả chết người. Ví dụ như ở Syria. Và ở Niger, nơi họ ủng hộ mạnh mẽ các biện pháp trừng phạt sẽ gây ra nạn đói.
Tại hội nghị quốc tế về an ninh lương thực diễn ra ở Berlin vào tháng 6 năm ngoái, Baerbock tuyên bố rằng Nga đang “cố tình sử dụng nạn đói trên thế giới làm vũ khí chiến tranh”. Bà ta nói rõ, "Nga bắt cả thế giới làm con tin". 345 triệu người trên toàn thế giới hiện đang bị đe dọa thiếu lương thực, cuộc khủng hoảng nạn đói đang hình thành “như một làn sóng đe dọa tính mạng trước mắt chúng ta”. Nhưng chính cuộc chiến tranh của Nga đã “tạo nên cơn sóng thần từ làn sóng này”.
Mục đích vụng về của lời nói gây hận thù của bà ta: nhằm "nâng cao" một cách có tình cảm các bộ phận cử tri rộng hơn thay vì chỉ những người của Đảng xanh yêu chiến tranh của NATO. Dựa vào nhu cầu trả thù sâu xa vì sự thất bại của Đức Quốc xã trước Liên Xô và vào “sự tự tin mới của nước Đức”. Mối liên hệ tinh thần với thực phẩm hiện đang có giá cao có thể được kích thích. Đồng thời, lời nói giả dối (lặp đi lại lặp thường xuyên) có thể minh oan cho chính sách trừng phạt đã thất bại của Baerbock nhằm “hủy hoại nước Nga”. Chính chúng ta hiện đang tự cảm nhận những hậu quả tiêu cực của việc này.
Hơn nữa, cuộc chiến chống lại nạn đói và đau khổ trên thế giới hoàn toàn không phải là vấn đề nằm trong con tim của thứ đồ trang sức đang thống trị chúng ta. Nhân dịp như được đề cập ở trên, Baerbock cũng giải thích: “Hội nghị này không phải là hội nghị của các nhà tài trợ, vấn đề không chỉ là tiền bạc.” Đúng hơn, các nước nghèo hơn nên tự trang bị tốt hơn để chống lại khủng hoảng. Nó có nghĩa là: “Hãy tự giúp mình đi thì Chúa sẽ giúp bạn”. Nước Đức thích chi tiền của mình - hiện là hơn 22 tỷ euro - vào việc cung cấp vũ khí cho Ukraine và làm chất bôi trơn cho bọn tội phạm chính trị và các nhà tài phiệt ở đó. Trong khi đó, sẽ chỉ mất 14 tỷ đô la mỗi năm để chấm dứt nạn đói trên toàn thế giới. Lưu ý: Dù sao thì đạo đức cũng có khi có làm ầm ĩ.
Tuy nhiên, các đài phát thanh và truyền hình công cộng thường xuyên phát tán những điều vô nghĩa mang tính kích động, “Nga sử dụng nạn đói như một vũ khí chiến tranh”, một cách không bình luận, đồng bộ hóa và được kiểm soát ngôn ngữ, và người dân còn buộc phải trả lệ phí cho các đài này. Như vậy, các đài này tự khẳng định mình là cái loa phát thanh công cộng của chế độ Berlin và quan thầy của nó ở Washington. Trước sự phẫn nộ mang tính cách đạo đức đối với các cận thần báo chí của chúng ta, những người mê muội khán thính giả qua bàn làm việc của họ ở Hamburg (chương trình thời sự ARD-aktuell), Mainz (chương trình thời sự ZDF-heute) và ở Cologne (đài phát thanh DRadio, DW) với một khoản lệ phí khổng lồ mà mọi người phải chịu, ngày càng trở nên khó thực hiện lời kêu gọi của nhà triết học Immanuel Kant: "Hãy can đảm sử dụng lý trí của chính mình!"
Hãy thử xem xét điều này với sự cân nhắc sau: Không có quốc gia nào trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia vào cuộc chiến Ukraine bị đe dọa bởi nạn đói vì việc vận chuyển ngũ cốc của Ukraine đã bị ngăn cản. Lời cáo buộc “dùng nạn đói làm vũ khí trong chiến tranh” không đúng về mặt hình thức và không đúng với Nga bởi vì nạn đói đe dọa một số quốc gia nằm ở Nam bán cầu, nhưng chủ yếu đó là những quốc gia mà Nga coi là đối tác, là đồng minh và đang cố gắng thu phục về mặt ngoại giao. Quả thực, Tổng thống Putin đã cho thế giới biết rằng ông sẽ gửi ngũ cốc miễn phí tới các nước nghèo nhất châu Phi. Đồng thời, ông tuyên bố rằng Nga có thể thay thế bất kỳ lô hàng ngũ cốc nào bị thiếu của Ukraina trên thị trường thế giới.
Các nhà kinh doanh ngũ cốc thống trị toàn cầu muốn thu hẹp đáng kể quy mô kinh doanh của họ ở Nga và với Liên bang Nga. Theo dự báo của Statista, Nga sẽ vẫn ở vị trí đầu tiên về xuất khẩu lúa mì trong niên vụ 2023/24 tới, nhưng sẽ xuất khẩu ít ngũ cốc hơn gần 1/4 so với năm nay. Các thương nhân nông nghiệp quốc tế Cargill, Louis Dreyfus và Viterra đã ngừng xuất khẩu ngũ cốc từ Nga vào tháng 7 năm nay. Thị phần của họ trong xuất khẩu ngũ cốc của Nga ước tính là 16%. Không cần phải nói nhiều, rõ ràng việc rút lui của họ có thể tạo ra tình trạng tắc nghẽn nguồn cung toàn cầu và đẩy giá ngũ cốc trên thị trường thế giới tăng cao.
Hoa Kỳ và EU, những người khởi xướng các lệnh trừng phạt vi phạm luật pháp quốc tế, muốn ngăn chặn xuất khẩu ngũ cốc của Nga càng nhiều càng tốt. Một trong những đòn bẩy được sử dụng là loại Nga khỏi hệ thống liên lạc SWIFT do phương Tây thống trị để thanh toán quốc tế "nhằm cắt đứt Điện Kremlin khỏi nền kinh tế thế giới". Điều này cũng ảnh hưởng đến Ngân hàng Nông nghiệp Nhà nước của Nga. Nó không còn có thể xử lý các giao dịch thanh toán cho xuất khẩu ngũ cốc của Nga.
Ngoài ra, cần lưu ý rằng trong Thỏa thuận Biển Đen hiện đã "chết", chỉ có 725.000 tấn lúa mì thực sự rời cảng Ukraine để đến các quốc gia bị đe dọa nhiều nhất bởi nạn đói, Ethiopia, Yemen, Afghanistan, Sudan, Somalia, Kenya và Djibouti. Chỉ một phần rất nhỏ thôi. Nhìn chung, chỉ 2,5% lượng ngũ cốc xuất khẩu của Ukraine đến được các nước thực sự cần thiết.
Ngay cả chương trình truyền hình Tagesschau (chương trình thời sự của đài truyền hình ARD, kênh số 1 hệ thống đài truyền hình trung ương Đức - người biên dịch) cũng đưa tin: “44% (xuất khẩu ngũ cốc của Ukraine) đến các nước giàu có, 3% đến các nước nghèo.” Tây Ban Nha, Trung Quốc và Thổ Nhĩ Kỳ đã giành được phần lớn ngũ cốc của Ukraine. Ý và Hà Lan theo sau ở một khoảng cách nào đó. Tuy nhiên, một số nước EU khác phản đối việc xuất khẩu ngũ cốc của Ukraine vì điều này gây áp lực cho thị trường quốc gia của họ. Cho đến ngày nay, ở EU vẫn còn xung đột gay gắt về lệnh cấm nhập khẩu được áp dụng vì lý do này.
Khoảng 800 triệu tấn lúa mì được sản xuất trên toàn thế giới mỗi năm. Chỉ có hơn 190 triệu tấn được xuất khẩu. Năm nhà cung cấp lớn nhất gần đây là Nga, EU, Australia, Canada và Mỹ. Ukraine theo sau ở vị trí thứ sáu. Thị phần của họ trên thị trường thế giới là 8%. Mặc dù chính quyền Kiev trong tương lai sẽ bị ngăn cản xuất khẩu ngũ cốc bằng tàu biển qua Biển Đen, nhưng họ vẫn có thể xuất khẩu ngũ cốc bằng đường bộ. Việc mất một phần xuất khẩu gây đau đớn cho Ukraine, nhưng thị phần của nước này trên thị trường thế giới lại quá nhỏ để tạo ra tình trạng tắc nghẽn nguồn cung ở đó và thậm chí gây ra nạn đói ở một số quốc gia. Các nước xuất khẩu khác thay thế Ukraine.
Tiến trình thúc đẩy giá ngũ cốc đã xảy ra, ví dụ bởi Ấn Độ. Nhà sản xuất lúa mì lớn thứ hai này trên thế giới thực sự muốn hưởng lợi từ tình trạng thiếu hụt và sẽ rất vui khi được tham gia với tư cách là nhà cung cấp thay thế. Thủ tướng Modi năm ngoái đã hứa sẽ lấp đầy khoảng trống nguồn cung có thể có. Tuy nhiên, thay vào đó, ông sớm áp đặt lệnh cấm xuất khẩu nhằm ngăn chặn tình trạng giá cả tăng vọt ở đất nước mình. Đe dọa mất mùa do đợt nắng nóng đã buộc ông phải quay mặt trở lại. Việc ông Modi hủy bỏ kế hoạch đã kịp thời đẩy giá lúa mì tăng vọt.
Các nhà xuất khẩu ngũ cốc khác cũng giúp giữ giá hiện tại ở mức cao. Ở Hoa Kỳ, động cơ ghen tị được phơi bày. 28 thành viên Quốc hội Hoa Kỳ đã phàn nàn trong một bức thư: “Các nhà sản xuất hàng hóa của Mỹ rõ ràng đang ở thế bất lợi so với các đối thủ cạnh tranh, đặc biệt là từ Ấn Độ, nơi chính phủ trợ cấp hơn một nửa giá trị sản lượng gạo và lúa mì, thay vì 10%” như các quy định của Tổ chức Thương mại Thế giới (WHO) cho phép.” Đương nhiên, các sàn giao dịch ngũ cốc đã phản ứng với sự phản đối này.
Các bộ trưởng nông nghiệp G7 cũng không thích chính sách trợ cấp của Ấn Độ, họ chỉ biện minh cho sự từ chối của mình theo một cách khác. Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp Liên bang Đức Cem Özdemir, tràn đầy tự tin nói: “Tất cả chúng ta đều có trách nhiệm với nhau, đặc biệt là với các quốc gia xuất khẩu lớn, đối với phần còn lại của thế giới”, ông ta càu nhàu và nhìn về phía New Delhi. "Tôi rất phê phán điều đó." Thực ra, “mối quan tâm” của ông có lẽ chỉ là về giá cả tiêu dùng ở Đức, dù sao thì ông cũng là người chịu trách nhiệm về bộ phận dinh dưỡng. Những bài giảng sau tấm màn che dành cho những người vắng mặt, chỉ phục vụ các chính trị gia thuộc loại như ông muốn một sự thay thế không rủi ro cho sự thiếu sẵn sàng hành động của chính họ.
Lợi nhuận luôn được ưu tiên dưới chủ nghĩa tư bản, ngay cả khi đối mặt với nạn đói có thể xảy ra. Người ta sẽ nghĩ rằng, dựa trên thực tế, bất cứ ai tuyên bố rằng Nga sử dụng “nạn đói làm vũ khí” sẽ là điều nực cười. Nhưng những con gấu của ngày nay (tên của bà bộ trưởng ngoại giao Đức có nghĩa là con gấu đực – người biên dịch) không chỉ hung hãn mà còn chống lại kiến thức. Chỉ đơn giản là chưa đủ khi nhận ra một cách đầy đủ sự tiếc nuối rằng Nga đã buộc phải để thỏa thuận ngũ cốc dành cho Ukraine hết hạn mà không gia hạn. Lời hứa của Putin sẽ vận chuyển ngũ cốc miễn phí tới châu Phi chỉ làm tăng thêm sự phẫn nộ của họ vì nó khiến họ bị phơi bày bộ mặt thật trước con mắt của thế giới.
Trên hết, những người Đức bài Nga một cách khó chịu đã phàn nàn: Bộ trưởng Phát triển Liên bang Đức bà Schulze nói với Cơ quan Báo chí thuộc Nhà thờ Tin lành rằng "Tổng thống Putin đã thất hứa quá thường xuyên và có thể sử dụng lúa mì làm vũ khí một lần nữa bất cứ lúc nào". Các chính trị gia hàng đầu của Berlin rất coi trọng việc giữ trí tuệ ngang tầm mắt với một khe hở của một thùng thư.
Chế độ ăn cướp, giết người của Mỹ đã đàn áp rồi lãng quên, các chiến binh phương Tây chiến đấu vì các giá trị đã khao khát trả thù bằng cách “dùng nạn đói làm một vũ khí” sau những thất bại quân sự, như thế nào. Chỉ gần đây, sau khi bị xua đuổi khỏi Afghanistan, người Mỹ đã trừng phạt tập thể người dân đang chết đói của nước này. Họ đã đóng băng 6,1 tỷ euro trong các tài khoản nước ngoài của Afghanistan và loại trừ Kabul khỏi hệ thống thanh toán của ngân hàng SWIFT. Kết quả là chính phủ Taliban không còn khả năng trả lương, nhập khẩu thuốc hoặc thực phẩm. Nạn đói - một phần ba người Afghanistan bị suy dinh dưỡng - hiện đang khiến hàng trăm nghìn người Afghanistan phải bỏ chạy ra nước ngoài.
Tổng thống Mỹ Biden đã tịch thu gần một nửa số tiền của Afghanistan, 3,5 tỷ USD, để "bồi thường cho đồng bào của mình là các nạn nhân của vụ tấn công ngày 11/9". Nhưng Afghanistan không liên quan gì đến hành động khủng bố này, những kẻ thủ phạm là người Ả Rập. Nhưng chế độ phương Tây với các giá trị và tội ác của mình như Hoa Kỳ và các chư hầu của nó đâu quan tâm đến điều đó.
Tình hình ở Syria cũng tương tự như ở Afghanistan. Theo thống kê, mỗi người dân thứ hai ở đó đều bị đói. Do lệnh trừng phạt của EU, nước này không thể có đủ thực phẩm, thuốc thiết yếu và các nhu yếu phẩm khác. Dầu mỏ, tài sản của đất nước, hiện đang được Mỹ khai thác. Họ đã chiếm giữ các cơ sở khai thác ở phía đông bắc, đang tổ chức các vụ cướp và vận chuyển trái phép đến Iraq và chia cho một nhóm ưu tú người Kurd một phần số tiền thu được từ việc bán hàng đó.
Syria từng là vựa lúa mì của Trung Đông. Bây giờ Mỹ đang cướp bóc vụ thu hoạch ngũ cốc và buôn lậu hàng hóa cướp được qua biên giới sang Iraq. Họ không quan tâm đến việc họ đang hy sinh sự sống còn của vô số trẻ em Syria. Trong các cuộc bắn phá bất hợp pháp và tội phạm chiến tranh của Hoa Kỳ vào cơ sở hạ tầng dân sự của Syria, một vựa lúa trở thành đống đổ nát - và hàng hóa quan trọng bốc cháy.
Mặc dù vậy, sự khốn cùng của Syria từ lâu đã không còn là tin tức đáng giá đối với các đài truyền hình nhà nước của chúng ta. Người ta có thể cáo buộc một cách chính đáng rằng nhóm chiếm đóng của Hoa Kỳ, giống như những người đưa ra các biện pháp trừng phạt của EU, đã sử dụng “nạn đói làm vũ khí”. Chính sách của Washington là để người dân Syria chết đói cho đến khi họ nổi dậy và lật đổ Tổng thống Assad. Trong khi đó, tập thể gồm các nhà báo nhà nước và tư nhân Đức cùng với các nghệ sĩ của một trật tự dựa trên luật lệ ở Berlin tặng cho những tràng vỗ tay.
Chúng ta hãy xem xét lại cấu trúc pháp lý của Hiệp định về xuất khẩu ngũ cốc của Ukraine qua Biển Đen. Về nguyên tắc, đây không phải là một hợp đồng tiêu chuẩn ràng buộc tất cả các bên. Đúng hơn, Nga chỉ ký một thỏa thuận riêng với Thổ Nhĩ Kỳ và với Liên hợp quốc. Ngoài ra, Ukraine cũng đã đạt được thỏa thuận với Thổ Nhĩ Kỳ và Liên hợp quốc. Ngoài ra, Nga đã ký một thỏa thuận với Liên hợp quốc để đảm bảo xuất khẩu không bị cản trở các sản phẩm nông nghiệp và phân bón của Nga. Liên Hợp Quốc nên nỗ lực để đảm bảo rằng việc xuất khẩu nhóm hàng hóa này không còn bị ảnh hưởng do các lệnh trừng phạt của phương Tây Nga.
Rõ ràng là sự thành công của một loạt thỏa thuận không phụ thuộc vào điều khoản của hiệp ước mà phụ thuộc vào thiện chí của tất cả các bên liên quan. Nhưng phương Tây đã hoàn toàn bỏ lỡ điều đó. Những nỗ lực của Liên hợp quốc nhằm giảm những cản trở cho xuất khẩu ngũ cốc và phân bón của Nga đã không thành công. Tổng thư ký LHQ Guterres và hội nghị toàn thể của ông không những bất lực trước chính phủ Mỹ và EU, thậm chí có thể phải tuân theo họ.
Khi Tổng thống Putin vào giữa tháng 9 năm ngoái đồng ý giao khoảng 300.000 tấn phân bón của Nga đang bị mắc kẹt ở các cảng châu Âu do lệnh trừng phạt, miễn phí cho các nước đang phát triển, “các nhân vật mang giá trị phương Tây” của chúng ta đã ngay lập tức chỉ ngón tay thối cho ông. Phân bón, dù sao cũng chỉ là một yếu tố chi phí đối với Nga, có lẽ đã đẩy giá của cuộc cạnh tranh xuyên Đại Tây Dương xuống và làm giảm lợi nhuận của họ. Mặc dù phân bón và lúa mì được miễn lệnh trừng phạt, nhưng chúng bị ảnh hưởng bởi tác dụng phụ nghiêm trọng của toàn bộ chính sách trừng phạt: ví dụ như các rào cản vận chuyển và thanh toán, như trường hợp loại trừ SWIFT đã đề cập ở trên.
Hầu như không có thông tin gì về điều này trên các phương tiện truyền thông chính thống, kể cả truyền thông đại chúng. Chỉ khi thỏa thuận không được gia hạn vào tháng 7 năm 2023, các chuyên gia rêu rao việc “dùng nạn đói là vũ khí” của Đức mới to mồm. Đứng đầu mặt trận tuyên truyền là người của Đảng Xanh. Cem Özdemir nói: Putin đang bắt "những người nghèo nhất trong số những người nghèo trên thế giới này làm con tin vì hành vi gây chiến khủng khiếp của mình".
Việc theo đuổi lợi nhuận của chủ nghĩa tư bản là nguyên nhân chính gây ra nạn đói ở miền Nam toàn cầu. Có nạn đói vì giá ngũ cốc bị đầu cơ trên thị trường chứng khoán. Tuy nhiên, những người cai trị của chúng ta không dám cấm giao dịch thực phẩm trên sàn chứng khoán vì họ sợ mất chức - thậm chí có thể mất mạng. Ở đây không phải quyền lực chính trị được tính đến mà là quyền lực của giới thượng lưu tiền bạc. Các chính trị gia phương Tây chỉ có thể tấn công đối thủ của mình bằng lời cáo buộc đạo đức giả rằng “Putin dùng nạn đói làm vũ khí!”
Cuối cùng điều quan nhất là: lệnh cấm SWIFT đối với Nga, nước xuất khẩu ngũ cốc hàng đầu thế giới và các lệnh trừng phạt khác ảnh hưởng đến thương mại của nước này đã được vạch ra rõ ràng trước ngày 24.02.2022. Kẻ anh hùng đánh võ mồm Olaf Scholz tuyên bố: “Chúng ta đã chuẩn bị các biện pháp trừng phạt đến từng chi tiết nhỏ nhất trong nhiều tháng để chúng đánh đúng người, để nó tác động”, ông ta nói vào tháng 3 năm 2022 trước Quốc hội Đức ở Berlin. Hiện nay không chỉ người Nga mà cả nông dân Ukraine cũng đang bị ảnh hưởng. Vậy ai là “người bị đánh trúng”? Olaf của chúng ta sẽ tốt hơn nếu sử dụng lý trí như một "vũ khí" nếu có - và theo như những gì ông ấy có thể "nhớ" được ...
Bản quyền ảnh: Shutterstock / Alexandros Michailidis
Đường link của bài báo:
„Hunger als Waffe“ – Baerbocks gehässige Zwecklüge