VinUni mà cụ. Tư duy cắm cờ chỉ đến thế thôi. Cũng phải nói dân Việt có tỷ lệ sùng ngoại cực cao, rất thích và rất tin đánh giá của Tây về Việt Nam và người Việt. Cứ Tây nói là auto đúng.
Cũng may đám sinh viên này sau này phần lớn ra nước ngoài định cư hết.
Anh Thành Nam FPT được mời dạy lịch sử với cả tư tưởng Hồ Chí Minh ở Vinuni
Cô lập!
(lịch sử Việt Nam 1975-1988)
Thưa thầy, tại sao lãnh đạo Bắc Việt, sau khi chứng kiến sự ưu việt của kinh tế tư nhân tại miền Nam, lại quyết định xây dựng lại cả nước theo mô hình miền Bắc sau năm 1975?
Theo bọn tớ thì không phải là các bác ấy không muốn, mà là không kịp. Sau chiến thắng, đang ngất ngây, nên phạm sai lầm. Nhưng không còn thời gian để sửa.
Đúng thế, tình hình sau 1975 phát triển xấu rất nhanh. Trong lúc các cán bộ ngoại giao đang nuôi hy vọng đàm phán về bình thường hóa quan hệ với Mỹ ở Paris, hàng triệu “thuyền nhân” đã chạy khỏi Việt Nam, Polpot tấn công tại biên giới Tây Nam và TQ kích động cuộc khủng hoảng người Hoa, đánh vào biên giới phía Bắc.
Câu hỏi này lại đẻ ra câu hỏi khác:
Tại sao người Việt Nam lại “chạy trốn khỏi hòa bình”?
Tại sao người Hoa đã nhiều đời ở Việt Nam bỗng nhiên lại trở thành kẻ thù?
Tại sao Polpot lại tấn công Việt Nam?
Thưa các bạn, làn sóng người Việt chạy khỏi đất nước có 3 thành phần: những người tự cho là có tội với cộng sản sợ trả thù, những người đã quyết định ở lại nhưng bị đưa đi cải tạo và bị kỳ thị đối xử, và đông nhất là những người vì cùng cực về kinh tế mà phải vượt biên. Hàng trăm ngàn người mất mạng vì làm mồi cho cá và hải tặc. Chưa kể bị các nước xua đuổi, nhục nhã.
Vậy nếu là bạn, biết trước những rủi ro như vậy, bạn có vượt biên không?
Chắc là bọn mình vẫn đi. Vì ở lại không có cơ hội. Và không chỉ cho thế hệ mình mà cả thế hệ con cháu nữa.
Năm 1998, lang thang quán bia gần Harvard. Thầy gặp 1 bạn trẻ Việt ở đó. Bạn ấy kể bố em là dân đánh cá ở Quảng Bình. Một hôm ông ấy đưa cả nhà lên thuyền và đi thẳng đến Philippines. Giờ bạn ấy đã là startup thành công, đang học MBA ở đây để lấy thêm quan hệ. Nhưng thực tế là cũng rất nhiều người ở lại và cũng thành công.
Ngoài những chính sách quản lý sai lầm, và sự hủy hoại tàn khốc của 30 năm chiến tranh, thì gánh nặng của 2 cuộc chiến tranh mới cũng đã ngốn hết tất cả những nguồn lực còn sót lại của đất nước. Thật là kỳ quặc khi Polpot lại tấn công Việt Nam khi mới cách đó vài năm còn là đồng minh chống Mỹ?
Em nghĩ là người Khmer đã không thích người Việt từ trước vì họ cho là mình chiếm đất họ. Cũng tương tự như người mình ko thích Tàu ấy ạ. Trong chiến tranh thì phải đồng lòng chống kẻ thù chung. Giờ hết, họ muốn khôi phục vương quốc Angkor. Có lẽ họ cũng cho rằng quân đội Việt Nam đã yếu sau chiến tranh nên có thể lấn chiếm được lãnh thổ.
Em thêm nữa, là họ được Trung Quốc ủng hộ. Vì Việt Nam đã ký hiệp định hợp tác quân sự với Liên Xô, kẻ thù số 1 của TQ lúc đó, nên TQ cần có 1 chiến hữu ở phía Nam để kiềm chế. Và đây cũng là lý do chính mà TQ đưa quân đánh VN ngày 17/2/1979, sau khi Việt Nam chiếm Phnompenh ngày 7/1/1979.
Đặng Tiểu Bình tuyên bố là muốn dạy cho Việt Nam 1 bài học qua cuộc chiến đó. Theo bọn em thì đó là bài học gì?
Em nghĩ ông ấy chẳng định dạy gì. Ông ấy đánh vì ông ấy thôi. Cứu bồ. Tập trung quyền lực trong nước. Đánh giá lại thực trạng quân đội. Thử phản ứng của Nga. Lấy lòng Mỹ. Tóm lại là một mũi tên trúng mấy đích.
Em nghĩ ĐTB chẳng dạy gì, nhưng ta cũng học được mấy bài học: 1/ luôn cảnh giác ko nên tin bố con thằng nào cả, lợi ích quốc gia là trên hết 2/ không nên tham gia các liên minh quân sự 3/ mình cứ phải mạnh lên về kinh tế thì mới giữ được độc lập.
Em có câu hỏi. Tại sao 1 cuộc chiến lớn kéo dài, hao người tốn của như chiến tranh biên giới phía Bắc mà trong SGK chỉ vẻn vẹn có 11 dòng?
Có em nào biết không?
Chắc là vì mình thua nên giấu ạ!
Thứ nhất là mình không thua. Vì thực tế là quân TQ cũng bị thiệt hại nặng nề khi chỉ mới đối đầu với lực lượng địa phương của ta. Thứ hai là qui mô cuộc chiến quá lớn để mà giấu được. Hàng trăm ngàn người chết và bị thương. Lại xảy ra ở tất cả các tỉnh biên giới chứ không phải 1 vụ nhỏ lẻ.
Hay là mình sợ? Sợ gì? Sợ nếu nói thì nó đánh nữa! Liệu TQ có dại dột khơi lại lửa chiến tranh khi mục tiêu của Đặng là xây dựng kinh tế. Hay là ta đã hứa không làm mất thể diện TQ để đánh đổi lấy một điều gì đó. Và liệu có thể tránh được cuộc chiến này không. Cứ để ngỏ vấn đề này nhé. Dần dần bọn em sẽ tìm được câu trả lời.
Người giỏi bỏ đi, người ở lại khổ sở vì cơ chế, chiến tranh liên miên... Liên Xô thì suy yếu, Mỹ tiếp tục cấm vận nên đã đẩy cuộc sống của người dân Việt Nam đến tận cùng đói khổ. Tháng Giêng năm 1988 báo Văn nghệ đăng bút ký: “Cái đêm hôm ấy hôm gì” của Phùng Gia Lộc tạo nên 1 cơn địa chấn. Cảnh khốn cùng của người dân miêu tả trong bút ký đó không khác gì chị Dậu trong Tắt đèn viết trong những năm nô lệ.
Bọn em đã đọc rồi ạ. Có lẽ sự chịu đựng của người dân đã đến giới hạn.
@FB anh Nam
Em xin phép chửi thề cái. Tay Thành Nam này mà dạy lịch sử kiểu này khác éo gì tím. Xuyên tạc quá nhiều. Bối cảnh phang nhau với cả TQ và Pol Pot mà còn nói như vậy thì quá khốn nạn. Ngay việc tay ấy để câu hỏi mở cho sv/hs về việc bình thường hóa quan hệ V-T cũng cực kỳ bẩn và láo. Chúng nó biết thế éo nào bối cảnh lịch sử sau 1990, chỉ biết là LX suy yếu đến sụp đổ, chứ nào thèm quan tâm đến TQ cũng bị teilonz dìm vào hang hốc sau TAM đâu. Về quan hệ V-T thì phải nói là bình thường hóa tốt cho cả 2. Vì nó tránh đối đầu quân sự và cùng nhau phát triển kinh tế, và cùng giữ cho nhau đc yên ổn về chính trị...
khi những thằng dốt sử hay thiếu hiểu biết đi làm công tác giảng dạy về lịch sử là một sự nguy hiểm cho thế hệ kế tiếp
Thứ mà các bạn đang nhìn vào là hệ thống máy tính "Zarya-61M". Đây là khối điều khiển quản lý bay của Nga thường được lắp trên các tên lửa Kalibr và Iskander để tên lửa bay đến mục tiêu được. Tuy nhìn không đẹp bằng hàng Âu Mỹ, nhưng được cái made in Rus 100%
VinUni mà cụ. Tư duy cắm cờ chỉ đến thế thôi. Cũng phải nói dân Việt có tỷ lệ sùng ngoại cực cao, rất thích và rất tin đánh giá của Tây về Việt Nam và người Việt. Cứ Tây nói là auto đúng.
Cũng may đám sinh viên này sau này phần lớn ra nước ngoài định cư hết.
Anh Thành Nam FPT được mời dạy lịch sử với cả tư tưởng Hồ Chí Minh ở Vinuni
Cô lập!
(lịch sử Việt Nam 1975-1988)
Thưa thầy, tại sao lãnh đạo Bắc Việt, sau khi chứng kiến sự ưu việt của kinh tế tư nhân tại miền Nam, lại quyết định xây dựng lại cả nước theo mô hình miền Bắc sau năm 1975?
Theo bọn tớ thì không phải là các bác ấy không muốn, mà là không kịp. Sau chiến thắng, đang ngất ngây, nên phạm sai lầm. Nhưng không còn thời gian để sửa.
Đúng thế, tình hình sau 1975 phát triển xấu rất nhanh. Trong lúc các cán bộ ngoại giao đang nuôi hy vọng đàm phán về bình thường hóa quan hệ với Mỹ ở Paris, hàng triệu “thuyền nhân” đã chạy khỏi Việt Nam, Polpot tấn công tại biên giới Tây Nam và TQ kích động cuộc khủng hoảng người Hoa, đánh vào biên giới phía Bắc.
Câu hỏi này lại đẻ ra câu hỏi khác:
Tại sao người Việt Nam lại “chạy trốn khỏi hòa bình”?
Tại sao người Hoa đã nhiều đời ở Việt Nam bỗng nhiên lại trở thành kẻ thù?
Tại sao Polpot lại tấn công Việt Nam?
Thưa các bạn, làn sóng người Việt chạy khỏi đất nước có 3 thành phần: những người tự cho là có tội với cộng sản sợ trả thù, những người đã quyết định ở lại nhưng bị đưa đi cải tạo và bị kỳ thị đối xử, và đông nhất là những người vì cùng cực về kinh tế mà phải vượt biên. Hàng trăm ngàn người mất mạng vì làm mồi cho cá và hải tặc. Chưa kể bị các nước xua đuổi, nhục nhã.
Vậy nếu là bạn, biết trước những rủi ro như vậy, bạn có vượt biên không?
Chắc là bọn mình vẫn đi. Vì ở lại không có cơ hội. Và không chỉ cho thế hệ mình mà cả thế hệ con cháu nữa.
Năm 1998, lang thang quán bia gần Harvard. Thầy gặp 1 bạn trẻ Việt ở đó. Bạn ấy kể bố em là dân đánh cá ở Quảng Bình. Một hôm ông ấy đưa cả nhà lên thuyền và đi thẳng đến Philippines. Giờ bạn ấy đã là startup thành công, đang học MBA ở đây để lấy thêm quan hệ. Nhưng thực tế là cũng rất nhiều người ở lại và cũng thành công.
Ngoài những chính sách quản lý sai lầm, và sự hủy hoại tàn khốc của 30 năm chiến tranh, thì gánh nặng của 2 cuộc chiến tranh mới cũng đã ngốn hết tất cả những nguồn lực còn sót lại của đất nước. Thật là kỳ quặc khi Polpot lại tấn công Việt Nam khi mới cách đó vài năm còn là đồng minh chống Mỹ?
Em nghĩ là người Khmer đã không thích người Việt từ trước vì họ cho là mình chiếm đất họ. Cũng tương tự như người mình ko thích Tàu ấy ạ. Trong chiến tranh thì phải đồng lòng chống kẻ thù chung. Giờ hết, họ muốn khôi phục vương quốc Angkor. Có lẽ họ cũng cho rằng quân đội Việt Nam đã yếu sau chiến tranh nên có thể lấn chiếm được lãnh thổ.
Em thêm nữa, là họ được Trung Quốc ủng hộ. Vì Việt Nam đã ký hiệp định hợp tác quân sự với Liên Xô, kẻ thù số 1 của TQ lúc đó, nên TQ cần có 1 chiến hữu ở phía Nam để kiềm chế. Và đây cũng là lý do chính mà TQ đưa quân đánh VN ngày 17/2/1979, sau khi Việt Nam chiếm Phnompenh ngày 7/1/1979.
Đặng Tiểu Bình tuyên bố là muốn dạy cho Việt Nam 1 bài học qua cuộc chiến đó. Theo bọn em thì đó là bài học gì?
Em nghĩ ông ấy chẳng định dạy gì. Ông ấy đánh vì ông ấy thôi. Cứu bồ. Tập trung quyền lực trong nước. Đánh giá lại thực trạng quân đội. Thử phản ứng của Nga. Lấy lòng Mỹ. Tóm lại là một mũi tên trúng mấy đích.
Em nghĩ ĐTB chẳng dạy gì, nhưng ta cũng học được mấy bài học: 1/ luôn cảnh giác ko nên tin bố con thằng nào cả, lợi ích quốc gia là trên hết 2/ không nên tham gia các liên minh quân sự 3/ mình cứ phải mạnh lên về kinh tế thì mới giữ được độc lập.
Em có câu hỏi. Tại sao 1 cuộc chiến lớn kéo dài, hao người tốn của như chiến tranh biên giới phía Bắc mà trong SGK chỉ vẻn vẹn có 11 dòng?
Có em nào biết không?
Chắc là vì mình thua nên giấu ạ!
Thứ nhất là mình không thua. Vì thực tế là quân TQ cũng bị thiệt hại nặng nề khi chỉ mới đối đầu với lực lượng địa phương của ta. Thứ hai là qui mô cuộc chiến quá lớn để mà giấu được. Hàng trăm ngàn người chết và bị thương. Lại xảy ra ở tất cả các tỉnh biên giới chứ không phải 1 vụ nhỏ lẻ.
Hay là mình sợ? Sợ gì? Sợ nếu nói thì nó đánh nữa! Liệu TQ có dại dột khơi lại lửa chiến tranh khi mục tiêu của Đặng là xây dựng kinh tế. Hay là ta đã hứa không làm mất thể diện TQ để đánh đổi lấy một điều gì đó. Và liệu có thể tránh được cuộc chiến này không. Cứ để ngỏ vấn đề này nhé. Dần dần bọn em sẽ tìm được câu trả lời.
Người giỏi bỏ đi, người ở lại khổ sở vì cơ chế, chiến tranh liên miên... Liên Xô thì suy yếu, Mỹ tiếp tục cấm vận nên đã đẩy cuộc sống của người dân Việt Nam đến tận cùng đói khổ. Tháng Giêng năm 1988 báo Văn nghệ đăng bút ký: “Cái đêm hôm ấy hôm gì” của Phùng Gia Lộc tạo nên 1 cơn địa chấn. Cảnh khốn cùng của người dân miêu tả trong bút ký đó không khác gì chị Dậu trong Tắt đèn viết trong những năm nô lệ.
Bọn em đã đọc rồi ạ. Có lẽ sự chịu đựng của người dân đã đến giới hạn.
@FB anh Nam
Em xin phép chửi thề cái. Tay Thành Nam này mà dạy lịch sử kiểu này khác éo gì tím. Xuyên tạc quá nhiều. Bối cảnh phang nhau với cả TQ và Pol Pot mà còn nói như vậy thì quá khốn nạn. Ngay việc tay ấy để câu hỏi mở cho sv/hs về việc bình thường hóa quan hệ V-T cũng cực kỳ bẩn và láo. Chúng nó biết thế éo nào bối cảnh lịch sử sau 1990, chỉ biết là LX suy yếu đến sụp đổ, chứ nào thèm quan tâm đến TQ cũng bị teilonz dìm vào hang hốc sau TAM đâu. Về quan hệ V-T thì phải nói là bình thường hóa tốt cho cả 2. Vì nó tránh đối đầu quân sự và cùng nhau phát triển kinh tế, và cùng giữ cho nhau đc yên ổn về chính trị...
Mịa, quả thật bọn vinu này quá láo
Nói ngắn gọn sau hội nghị Thành Đô thì cái được lớn nhất của ta lúc ấy là quân đội từ gần 2tr người giảm xuống 500ngh. Chấm dứt được chiến tranh, tập trung phát triển kinh tế đến ngày này.
VinUni mà cụ. Tư duy cắm cờ chỉ đến thế thôi. Cũng phải nói dân Việt có tỷ lệ sùng ngoại cực cao, rất thích và rất tin đánh giá của Tây về Việt Nam và người Việt. Cứ Tây nói là auto đúng.
Cũng may đám sinh viên này sau này phần lớn ra nước ngoài định cư hết.
Anh Thành Nam FPT được mời dạy lịch sử với cả tư tưởng Hồ Chí Minh ở Vinuni
Cô lập!
(lịch sử Việt Nam 1975-1988)
Thưa thầy, tại sao lãnh đạo Bắc Việt, sau khi chứng kiến sự ưu việt của kinh tế tư nhân tại miền Nam, lại quyết định xây dựng lại cả nước theo mô hình miền Bắc sau năm 1975?
Theo bọn tớ thì không phải là các bác ấy không muốn, mà là không kịp. Sau chiến thắng, đang ngất ngây, nên phạm sai lầm. Nhưng không còn thời gian để sửa.
Đúng thế, tình hình sau 1975 phát triển xấu rất nhanh. Trong lúc các cán bộ ngoại giao đang nuôi hy vọng đàm phán về bình thường hóa quan hệ với Mỹ ở Paris, hàng triệu “thuyền nhân” đã chạy khỏi Việt Nam, Polpot tấn công tại biên giới Tây Nam và TQ kích động cuộc khủng hoảng người Hoa, đánh vào biên giới phía Bắc.
Câu hỏi này lại đẻ ra câu hỏi khác:
Tại sao người Việt Nam lại “chạy trốn khỏi hòa bình”?
Tại sao người Hoa đã nhiều đời ở Việt Nam bỗng nhiên lại trở thành kẻ thù?
Tại sao Polpot lại tấn công Việt Nam?
Thưa các bạn, làn sóng người Việt chạy khỏi đất nước có 3 thành phần: những người tự cho là có tội với cộng sản sợ trả thù, những người đã quyết định ở lại nhưng bị đưa đi cải tạo và bị kỳ thị đối xử, và đông nhất là những người vì cùng cực về kinh tế mà phải vượt biên. Hàng trăm ngàn người mất mạng vì làm mồi cho cá và hải tặc. Chưa kể bị các nước xua đuổi, nhục nhã.
Vậy nếu là bạn, biết trước những rủi ro như vậy, bạn có vượt biên không?
Chắc là bọn mình vẫn đi. Vì ở lại không có cơ hội. Và không chỉ cho thế hệ mình mà cả thế hệ con cháu nữa.
Năm 1998, lang thang quán bia gần Harvard. Thầy gặp 1 bạn trẻ Việt ở đó. Bạn ấy kể bố em là dân đánh cá ở Quảng Bình. Một hôm ông ấy đưa cả nhà lên thuyền và đi thẳng đến Philippines. Giờ bạn ấy đã là startup thành công, đang học MBA ở đây để lấy thêm quan hệ. Nhưng thực tế là cũng rất nhiều người ở lại và cũng thành công.
Ngoài những chính sách quản lý sai lầm, và sự hủy hoại tàn khốc của 30 năm chiến tranh, thì gánh nặng của 2 cuộc chiến tranh mới cũng đã ngốn hết tất cả những nguồn lực còn sót lại của đất nước. Thật là kỳ quặc khi Polpot lại tấn công Việt Nam khi mới cách đó vài năm còn là đồng minh chống Mỹ?
Em nghĩ là người Khmer đã không thích người Việt từ trước vì họ cho là mình chiếm đất họ. Cũng tương tự như người mình ko thích Tàu ấy ạ. Trong chiến tranh thì phải đồng lòng chống kẻ thù chung. Giờ hết, họ muốn khôi phục vương quốc Angkor. Có lẽ họ cũng cho rằng quân đội Việt Nam đã yếu sau chiến tranh nên có thể lấn chiếm được lãnh thổ.
Em thêm nữa, là họ được Trung Quốc ủng hộ. Vì Việt Nam đã ký hiệp định hợp tác quân sự với Liên Xô, kẻ thù số 1 của TQ lúc đó, nên TQ cần có 1 chiến hữu ở phía Nam để kiềm chế. Và đây cũng là lý do chính mà TQ đưa quân đánh VN ngày 17/2/1979, sau khi Việt Nam chiếm Phnompenh ngày 7/1/1979.
Đặng Tiểu Bình tuyên bố là muốn dạy cho Việt Nam 1 bài học qua cuộc chiến đó. Theo bọn em thì đó là bài học gì?
Em nghĩ ông ấy chẳng định dạy gì. Ông ấy đánh vì ông ấy thôi. Cứu bồ. Tập trung quyền lực trong nước. Đánh giá lại thực trạng quân đội. Thử phản ứng của Nga. Lấy lòng Mỹ. Tóm lại là một mũi tên trúng mấy đích.
Em nghĩ ĐTB chẳng dạy gì, nhưng ta cũng học được mấy bài học: 1/ luôn cảnh giác ko nên tin bố con thằng nào cả, lợi ích quốc gia là trên hết 2/ không nên tham gia các liên minh quân sự 3/ mình cứ phải mạnh lên về kinh tế thì mới giữ được độc lập.
Em có câu hỏi. Tại sao 1 cuộc chiến lớn kéo dài, hao người tốn của như chiến tranh biên giới phía Bắc mà trong SGK chỉ vẻn vẹn có 11 dòng?
Có em nào biết không?
Chắc là vì mình thua nên giấu ạ!
Thứ nhất là mình không thua. Vì thực tế là quân TQ cũng bị thiệt hại nặng nề khi chỉ mới đối đầu với lực lượng địa phương của ta. Thứ hai là qui mô cuộc chiến quá lớn để mà giấu được. Hàng trăm ngàn người chết và bị thương. Lại xảy ra ở tất cả các tỉnh biên giới chứ không phải 1 vụ nhỏ lẻ.
Hay là mình sợ? Sợ gì? Sợ nếu nói thì nó đánh nữa! Liệu TQ có dại dột khơi lại lửa chiến tranh khi mục tiêu của Đặng là xây dựng kinh tế. Hay là ta đã hứa không làm mất thể diện TQ để đánh đổi lấy một điều gì đó. Và liệu có thể tránh được cuộc chiến này không. Cứ để ngỏ vấn đề này nhé. Dần dần bọn em sẽ tìm được câu trả lời.
Người giỏi bỏ đi, người ở lại khổ sở vì cơ chế, chiến tranh liên miên... Liên Xô thì suy yếu, Mỹ tiếp tục cấm vận nên đã đẩy cuộc sống của người dân Việt Nam đến tận cùng đói khổ. Tháng Giêng năm 1988 báo Văn nghệ đăng bút ký: “Cái đêm hôm ấy hôm gì” của Phùng Gia Lộc tạo nên 1 cơn địa chấn. Cảnh khốn cùng của người dân miêu tả trong bút ký đó không khác gì chị Dậu trong Tắt đèn viết trong những năm nô lệ.
Bọn em đã đọc rồi ạ. Có lẽ sự chịu đựng của người dân đã đến giới hạn.
@FB anh Nam
Em xin phép chửi thề cái. Tay Thành Nam này mà dạy lịch sử kiểu này khác éo gì tím. Xuyên tạc quá nhiều. Bối cảnh phang nhau với cả TQ và Pol Pot mà còn nói như vậy thì quá khốn nạn. Ngay việc tay ấy để câu hỏi mở cho sv/hs về việc bình thường hóa quan hệ V-T cũng cực kỳ bẩn và láo. Chúng nó biết thế éo nào bối cảnh lịch sử sau 1990, chỉ biết là LX suy yếu đến sụp đổ, chứ nào thèm quan tâm đến TQ cũng bị teilonz dìm vào hang hốc sau TAM đâu. Về quan hệ V-T thì phải nói là bình thường hóa tốt cho cả 2. Vì nó tránh đối đầu quân sự và cùng nhau phát triển kinh tế, và cùng giữ cho nhau đc yên ổn về chính trị...
Mịa, quả thật bọn vinu này quá láo
Nói ngắn gọn sau hội nghị Thành Đô thì cái được lớn nhất của ta lúc ấy là quân đội từ gần 2tr người giảm xuống 500ngh. Chấm dứt được chiến tranh, tập trung phát triển kinh tế đến ngày này.
Vâng, đúng ạ. Mấu chốt là cái 3+1+1, vẫn giữ đc Cam với chính phủ có xu hướng thân thiện. Còn về kinh tế, em vẫn nhiều lần bảo lưu ý kiến: giữ cho kinh tế nhà nước nắm chủ đạo, vẫn thực hiện kế hoạch hóa và hợp tác xã ở nông thôn, nhằm tập trung nguồn lực cho quốc phòng an ninh và bảo vệ Tổ quốc, sau dần nới và thực hiện "khoán 10" với "Đổi mới" mở dần kinh tế theo thị trường.
Bài bình luận của twitter @emilkastehelmi, quốc tịch Phần Lan
Khu vực phía Bắc:
Ban đầu một số đơn vị Nga đã tiếp cận được tuyến đường sắt và khu xỉ thải ở phía bắc Avdiivka. Ukraine đã gây tổn thất lớn cho các đơn vị tiến công. Có vẻ như người Nga đã không thiết lập được chỗ đứng lâu dài ở một trong những điểm này.
Khu vực phía Nam:
Nga cố gắng tấn công từ Vodiane về phía Sieverne và Tonenke. Có một số tiến bộ nhỏ ở một số hàng cây, nhưng hầu hết các cuộc tấn công đều bị đẩy lùi. Không có dấu hiệu nào cho thấy Ukraine mất bất kỳ ngôi làng hoặc vị trí quan trọng nào trong khu vực này.
Avdiivka mang ý nghĩa chiến lược rất hạn chế. Nếu người Nga chiếm được nó, họ sẽ không có lựa chọn tốt nào để tiếp tục tấn công. Khu vực phía sau Avdiivka không trực tiếp cho phép thực hiện các hoạt động tiếp theo. Việc chiếm được Avdiivka sẽ chỉ làm thẳng hàng tiền tuyến.
Chưa chi đã bắt đầu bài ca "vùng xxx mà Nga chiếm/sắp chiếm không có giá trị" rồi cụ nhỉ. Hơi sớm, ở Bakhmut bài này chỉ được ca lên khi Bakhmut sắp thất thủ.
Avdeevka thực sự là cái dằm khó chịu cắm vào để phá hoạn Donetsk. Nó là khu vực công nghiệp nhiều công trình ngầm kiên cố khó đánh hơn hồi Bakhmut nhiều, phải cỡ Soleldar. Các cụ Soviet ngày xưa làm kỹ quá giờ con cháu đến mệt.
Nga ko lặp lại cách đánh chậm chắc của Wagner đã thành công mà tiến công bằng các mũi cơ giới thì đúng là lạp lại tình huống Rabotino chỉ có điều hai bên đổi vai trò cho nhau. Không quân Ukr hạn chế nhưng pháo binh và vũ khí bộ binh cũng là thứ rất đáng gờm. Mìn nó cũng cài dày đặc.
Không nên vật nhau với l*n vì bạn sẽ bị bẩn người mà con lợn nó lại thích thế
Bài bình luận của twitter @emilkastehelmi, quốc tịch Phần Lan
Khu vực phía Bắc:
Ban đầu một số đơn vị Nga đã tiếp cận được tuyến đường sắt và khu xỉ thải ở phía bắc Avdiivka. Ukraine đã gây tổn thất lớn cho các đơn vị tiến công. Có vẻ như người Nga đã không thiết lập được chỗ đứng lâu dài ở một trong những điểm này.
Khu vực phía Nam:
Nga cố gắng tấn công từ Vodiane về phía Sieverne và Tonenke. Có một số tiến bộ nhỏ ở một số hàng cây, nhưng hầu hết các cuộc tấn công đều bị đẩy lùi. Không có dấu hiệu nào cho thấy Ukraine mất bất kỳ ngôi làng hoặc vị trí quan trọng nào trong khu vực này.
Avdiivka mang ý nghĩa chiến lược rất hạn chế. Nếu người Nga chiếm được nó, họ sẽ không có lựa chọn tốt nào để tiếp tục tấn công. Khu vực phía sau Avdiivka không trực tiếp cho phép thực hiện các hoạt động tiếp theo. Việc chiếm được Avdiivka sẽ chỉ làm thẳng hàng tiền tuyến.
Chưa chi đã bắt đầu bài ca "vùng xxx mà Nga chiếm/sắp chiếm không có giá trị" rồi cụ nhỉ. Hơi sớm, ở Bakhmut bài này chỉ được ca lên khi Bakhmut sắp thất thủ.
Avdeevka thực sự là cái dằm khó chịu cắm vào để phá hoạn Donetsk. Nó là khu vực công nghiệp nhiều công trình ngầm kiên cố khó đánh hơn hồi Bakhmut nhiều, phải cỡ Soleldar. Các cụ Soviet ngày xưa làm kỹ quá giờ con cháu đến mệt.
Nga ko lặp lại cách đánh chậm chắc của Wagner đã thành công mà tiến công bằng các mũi cơ giới thì đúng là lạp lại tình huống Rabotino chỉ có điều hai bên đổi vai trò cho nhau. Không quân Ukr hạn chế nhưng pháo binh và vũ khí bộ binh cũng là thứ rất đáng gờm. Mìn nó cũng cài dày đặc.
Họ đánh cũng khác gì Bakhmut đâu, không khống chế được điểm cao, không hạn chế được chi viện thì sao đánh vỗ mặt được. Trước Wenger cắt phải đánh cắt đường, khống chế điểm cao xong mới đánh vỗ mặt được.
Vladimir Putin tuyên bố rằng liên quan đến việc triển khai hai máy bay AUG của Mỹ ở Biển Địa Trung Hải, Lực lượng Hàng không Vũ trụ Nga đang bắt đầu tuần tra thường xuyên các máy bay Mig-31 với tổ hợp Kinzhal ở vùng trung lập của không phận trên Biển Đen. Theo ông, chúng có tầm bắn hơn 1000 km với tốc độ Mach 9.
Tầm bắn của hệ thống tên lửa Nga ở Đông Địa Trung Hải
VinUni mà cụ. Tư duy cắm cờ chỉ đến thế thôi. Cũng phải nói dân Việt có tỷ lệ sùng ngoại cực cao, rất thích và rất tin đánh giá của Tây về Việt Nam và người Việt. Cứ Tây nói là auto đúng.
Cũng may đám sinh viên này sau này phần lớn ra nước ngoài định cư hết.
Anh Thành Nam FPT được mời dạy lịch sử với cả tư tưởng Hồ Chí Minh ở Vinuni
Cô lập!
(lịch sử Việt Nam 1975-1988)
Thưa thầy, tại sao lãnh đạo Bắc Việt, sau khi chứng kiến sự ưu việt của kinh tế tư nhân tại miền Nam, lại quyết định xây dựng lại cả nước theo mô hình miền Bắc sau năm 1975?
Theo bọn tớ thì không phải là các bác ấy không muốn, mà là không kịp. Sau chiến thắng, đang ngất ngây, nên phạm sai lầm. Nhưng không còn thời gian để sửa.
Đúng thế, tình hình sau 1975 phát triển xấu rất nhanh. Trong lúc các cán bộ ngoại giao đang nuôi hy vọng đàm phán về bình thường hóa quan hệ với Mỹ ở Paris, hàng triệu “thuyền nhân” đã chạy khỏi Việt Nam, Polpot tấn công tại biên giới Tây Nam và TQ kích động cuộc khủng hoảng người Hoa, đánh vào biên giới phía Bắc.
Câu hỏi này lại đẻ ra câu hỏi khác:
Tại sao người Việt Nam lại “chạy trốn khỏi hòa bình”?
Tại sao người Hoa đã nhiều đời ở Việt Nam bỗng nhiên lại trở thành kẻ thù?
Tại sao Polpot lại tấn công Việt Nam?
Thưa các bạn, làn sóng người Việt chạy khỏi đất nước có 3 thành phần: những người tự cho là có tội với cộng sản sợ trả thù, những người đã quyết định ở lại nhưng bị đưa đi cải tạo và bị kỳ thị đối xử, và đông nhất là những người vì cùng cực về kinh tế mà phải vượt biên. Hàng trăm ngàn người mất mạng vì làm mồi cho cá và hải tặc. Chưa kể bị các nước xua đuổi, nhục nhã.
Vậy nếu là bạn, biết trước những rủi ro như vậy, bạn có vượt biên không?
Chắc là bọn mình vẫn đi. Vì ở lại không có cơ hội. Và không chỉ cho thế hệ mình mà cả thế hệ con cháu nữa.
Năm 1998, lang thang quán bia gần Harvard. Thầy gặp 1 bạn trẻ Việt ở đó. Bạn ấy kể bố em là dân đánh cá ở Quảng Bình. Một hôm ông ấy đưa cả nhà lên thuyền và đi thẳng đến Philippines. Giờ bạn ấy đã là startup thành công, đang học MBA ở đây để lấy thêm quan hệ. Nhưng thực tế là cũng rất nhiều người ở lại và cũng thành công.
Ngoài những chính sách quản lý sai lầm, và sự hủy hoại tàn khốc của 30 năm chiến tranh, thì gánh nặng của 2 cuộc chiến tranh mới cũng đã ngốn hết tất cả những nguồn lực còn sót lại của đất nước. Thật là kỳ quặc khi Polpot lại tấn công Việt Nam khi mới cách đó vài năm còn là đồng minh chống Mỹ?
Em nghĩ là người Khmer đã không thích người Việt từ trước vì họ cho là mình chiếm đất họ. Cũng tương tự như người mình ko thích Tàu ấy ạ. Trong chiến tranh thì phải đồng lòng chống kẻ thù chung. Giờ hết, họ muốn khôi phục vương quốc Angkor. Có lẽ họ cũng cho rằng quân đội Việt Nam đã yếu sau chiến tranh nên có thể lấn chiếm được lãnh thổ.
Em thêm nữa, là họ được Trung Quốc ủng hộ. Vì Việt Nam đã ký hiệp định hợp tác quân sự với Liên Xô, kẻ thù số 1 của TQ lúc đó, nên TQ cần có 1 chiến hữu ở phía Nam để kiềm chế. Và đây cũng là lý do chính mà TQ đưa quân đánh VN ngày 17/2/1979, sau khi Việt Nam chiếm Phnompenh ngày 7/1/1979.
Đặng Tiểu Bình tuyên bố là muốn dạy cho Việt Nam 1 bài học qua cuộc chiến đó. Theo bọn em thì đó là bài học gì?
Em nghĩ ông ấy chẳng định dạy gì. Ông ấy đánh vì ông ấy thôi. Cứu bồ. Tập trung quyền lực trong nước. Đánh giá lại thực trạng quân đội. Thử phản ứng của Nga. Lấy lòng Mỹ. Tóm lại là một mũi tên trúng mấy đích.
Em nghĩ ĐTB chẳng dạy gì, nhưng ta cũng học được mấy bài học: 1/ luôn cảnh giác ko nên tin bố con thằng nào cả, lợi ích quốc gia là trên hết 2/ không nên tham gia các liên minh quân sự 3/ mình cứ phải mạnh lên về kinh tế thì mới giữ được độc lập.
Em có câu hỏi. Tại sao 1 cuộc chiến lớn kéo dài, hao người tốn của như chiến tranh biên giới phía Bắc mà trong SGK chỉ vẻn vẹn có 11 dòng?
Có em nào biết không?
Chắc là vì mình thua nên giấu ạ!
Thứ nhất là mình không thua. Vì thực tế là quân TQ cũng bị thiệt hại nặng nề khi chỉ mới đối đầu với lực lượng địa phương của ta. Thứ hai là qui mô cuộc chiến quá lớn để mà giấu được. Hàng trăm ngàn người chết và bị thương. Lại xảy ra ở tất cả các tỉnh biên giới chứ không phải 1 vụ nhỏ lẻ.
Hay là mình sợ? Sợ gì? Sợ nếu nói thì nó đánh nữa! Liệu TQ có dại dột khơi lại lửa chiến tranh khi mục tiêu của Đặng là xây dựng kinh tế. Hay là ta đã hứa không làm mất thể diện TQ để đánh đổi lấy một điều gì đó. Và liệu có thể tránh được cuộc chiến này không. Cứ để ngỏ vấn đề này nhé. Dần dần bọn em sẽ tìm được câu trả lời.
Người giỏi bỏ đi, người ở lại khổ sở vì cơ chế, chiến tranh liên miên... Liên Xô thì suy yếu, Mỹ tiếp tục cấm vận nên đã đẩy cuộc sống của người dân Việt Nam đến tận cùng đói khổ. Tháng Giêng năm 1988 báo Văn nghệ đăng bút ký: “Cái đêm hôm ấy hôm gì” của Phùng Gia Lộc tạo nên 1 cơn địa chấn. Cảnh khốn cùng của người dân miêu tả trong bút ký đó không khác gì chị Dậu trong Tắt đèn viết trong những năm nô lệ.
Bọn em đã đọc rồi ạ. Có lẽ sự chịu đựng của người dân đã đến giới hạn.
@FB anh Nam
Em xin phép chửi thề cái. Tay Thành Nam này mà dạy lịch sử kiểu này khác éo gì tím. Xuyên tạc quá nhiều. Bối cảnh phang nhau với cả TQ và Pol Pot mà còn nói như vậy thì quá khốn nạn. Ngay việc tay ấy để câu hỏi mở cho sv/hs về việc bình thường hóa quan hệ V-T cũng cực kỳ bẩn và láo. Chúng nó biết thế éo nào bối cảnh lịch sử sau 1990, chỉ biết là LX suy yếu đến sụp đổ, chứ nào thèm quan tâm đến TQ cũng bị teilonz dìm vào hang hốc sau TAM đâu. Về quan hệ V-T thì phải nói là bình thường hóa tốt cho cả 2. Vì nó tránh đối đầu quân sự và cùng nhau phát triển kinh tế, và cùng giữ cho nhau đc yên ổn về chính trị...
Mịa, quả thật bọn vinu này quá láo
Nói ngắn gọn sau hội nghị Thành Đô thì cái được lớn nhất của ta lúc ấy là quân đội từ gần 2tr người giảm xuống 500ngh. Chấm dứt được chiến tranh, tập trung phát triển kinh tế đến ngày này.
Vâng, đúng ạ. Mấu chốt là cái 3+1+1, vẫn giữ đc Cam với chính phủ có xu hướng thân thiện. Còn về kinh tế, em vẫn nhiều lần bảo lưu ý kiến: giữ cho kinh tế nhà nước nắm chủ đạo, vẫn thực hiện kế hoạch hóa và hợp tác xã ở nông thôn, nhằm tập trung nguồn lực cho quốc phòng an ninh và bảo vệ Tổ quốc, sau dần nới và thực hiện "khoán 10" với "Đổi mới" mở dần kinh tế theo thị trường.
Ngồi phán bao giờ cũng dễ.
Cụ nào đã từng quản lý Công ty độ 30 nhân viên đã thấy nó phức tạp, Ông chủ nhiều khi phải "chiều" nhân viên để được việc.
Huống hồ phải quản lý một cái đất nước, vừa ra khỏi chiến tranh lớn, chiến tranh vừa và nhỏ cận kề, thù trong, giậc ngoài, cấm vận, các nước đồng minh suy yếu. Chỉ mấy yếu tố này đã đủ làm cạn kiệt tất cả.
Rồi sẽ có lúc một số vấn đề được giải mật, sẽ có người đánh giá công tâm về giai đoạn đó.
Rồi sẽ có lúc chúng ta nhìn thấy, viêc Đảng Cộng sản Việt nam lãnh đạo đất nước này vẫn là số 1.
Ngoài sân bay Berdyansk, kênh Twitter @Tatarigami_UA đưa ảnh vệ tinh về vụ tấn công ATACMS vào sân bay Luhansk, nơi có nhiều máy bay trực thăng tấn công và vận tải của Nga đóng quân.
Bằng chứng trực quan từ hình ảnh của Planet Labs mà chúng tôi sử dụng cho thấy rằng tối thiểu 5 máy bay trực thăng đã gặp phải các mức độ thiệt hại khác nhau. Cũng có khả năng các phương tiện sân bay khác cũng bị ảnh hưởng, nhưng cách giải quyết hiện tại khiến việc xác nhận trở nên khó khăn.
Tình hình trên mặt trận Kherson: Trong 24 giờ qua, Quân đội Ukraine đã vượt được sông Dnieper và định cư ở bờ biển phía nam, nơi cuối cùng họ tiến đến vùng ngoại ô của các làng Poima và Pishchanivka/Піщанівка. Hôm nay Quân đội Nga đã đánh lui được lực lượng Ukraine về phía bắc của cây cầu đường sắt, nơi họ hiện đang có mặt. Hành động của Ukraine dù không nhằm mục đích tạo dựng chỗ đứng tại các địa phương nhưng đã chứng tỏ khả năng thực hiện một chiến dịch đổ bộ quy mô lớn mà quân Nga có thể gặp khó khăn.
Tình hình phía nam Avdivka: Đoạn video cuối cùng xuất hiện ở trục này cho thấy những bước tiến của Nga dọc theo đường M-30 dẫn đến việc chiếm được các công sự của Almaz-1. Cuộc tấn công của Nga ở Avdivka vẫn tiếp tục, bất chấp tổn thất trong những ngày đầu tiên, quân đội đã cố gắng củng cố vị trí của mình trong các công sự đầu tiên và bắt đầu tập trung vào khu rừng lân cận về phía khu nghỉ dưỡng Tsarska Okhota, một vị trí trọng yếu mà từ đó họ có thể giám sát các tuyến tiếp tế giữa thành phố và khu công nghiệp, có thể là khu vực kiên cố nhất. Từ những diễn biến vừa qua, rất có thể mặt trận phía Nam sẽ chủ động hơn nhiều trong cuộc tiến công này từ đó một mặt sẽ tiến vào chiến đấu đô thị và chiếm các địa phương phía Tây để tạo vòng vây thành phố đang trong tay đối thủ.
Tình hình phía nam thành phố Donetsk: Các trận chiến vị trí tiếp tục diễn ra xung quanh Novomykhailivka/Новомихайлівка tiếp tục với cường độ cao trong khi Quân đội Nga đang tiến những bước nhỏ về phía đông bắc thị trấn.