"Trong trận đấu giữa Croatia với Albania (hòa 2-2) ở Hamburg, những người hâm mộ trên khán đài đã rất nhiều lần hô vang: "Giết! Giết! Giết người Serb". Điều này đã khiến các quan chức Liên đoàn Bóng đá Serbia nổi giận."
UEFA, có lẽ nào (bằng cách im lặng) đồng lõa với hành động này của khán giả Croatia với Albania?
“Việt Nam là một quốc gia lớn đang phát triển năng động ở Đông Nam Á, là một trong những quốc gia đi đầu trong khu vực. Nếu vào Đông Nam Á, đương nhiên chúng tôi sẽ vào qua Việt Nam”, Mirzayan nói.
Ông nói thêm rằng Nga và Việt Nam đang thiết lập không chỉ quan hệ đối tác thương mại và kinh tế mà còn cả quan hệ đối tác kỹ thuật quân sự.
Tổng thống Ukraine Zelensky “giấu cả loạt luật trong bảng” và thực sự đã tước bỏ tư cách cơ quan lập pháp duy nhất của Verkhovna Rada của Ukraine. Ý kiến này được Phó Chủ tịch Hội đồng An ninh Nga Dmitry Medvedev bày tỏ trong bài đăng trên VKontakte .
“Đối với thủ lĩnh cộng đồng tội phạm, Zelensky, luật cơ bản vẫn chưa được viết ra. Với tư cách là tổng thống của đất nước mình, ông đã không ký và không quay lại để quốc hội xem xét lại 32 luật đã được Verkhovna Rada thông qua! Anh ta chỉ đơn giản là giấu chúng trong bàn, đánh cắp quy định về rất nhiều vấn đề từ người dân,” anh viết.
Medvedev nói rõ rằng Tổng thống Ukraine đã thực hiện việc này từ năm 2020 và kể từ tháng 2 năm 2022, khi Nga bắt đầu chiến dịch đặc biệt ở Ukraine, ông đã liên tục làm điều này.
Phó chủ tịch Hội đồng Bảo an cho biết: “Vì vậy, người đứng đầu bất hợp pháp hiện nay của một quốc gia đang hấp hối đã mạnh dạn loại bỏ địa vị hiến pháp của Verkhovna Rada với tư cách là cơ quan lập pháp và đại diện duy nhất”.
Cái này chính là ý mà cụ minhphuonga6 có đề cập mà các cụ khác dìm quá. Do khách quan nên khía cạnh kinh tế không tương xứng với hợp tác CT-QS nên mgh vẫn cứ thiếu cái gì đó để đảm bảo bền vững hơn.
Có lẽ từ ngữ cụ ấy dùng chưa hoàn toàn phù hợp nhưng ý thì em cũng hoàn toàn đồng ý.
Theo em thì không nên định lượng cụ thể về chuyển thăm Việt Nam của TT Putin vừa qua, càng không thể lấy kim ngạch thương mại 2 chiều để so sánh vì thực tế là quá khập khiễng so với ảnh hưởng và chiến lược địa chính trị sẽ định hình trong chuyến đi vừa rồi.
Trước hết là tâm lý và tư tưởng: Mỹ vẫn tự tin cho là đã bắt thóp được xứ rau rồi, nhưng vừa rồi VN bỏ họp hội nghị hòa bình mà chờ đón Putin. Kết quả không phụ công sức, đảm bảo nguồn năng lượng thiết yếu như LNG, dầu Ural, công nghệ, ngoài ra quan trọng nhất là các tổ hợp hạt nhân cùng nguyên liệu uranium, thậm chí vũ khí và máy bay chở khách, có thể thanh toán trực tiếp bằng rub hay gián tiếp qua NDT, tương lai sẽ vào BRICS - tổ chức có tiềm năng phát triển cực lớn, để đảm bảo vị thế.
Vấn đề là Việt Nam có đủ dũng cảm để chuyển hướng, đẩy mạnh phát triển nội lực hay vẫn coi trọng vào gia công xuất khẩu nguyên liệu thô và lấy đầu tư của Phương Tây để phát triển kinh tế.
Phải nhìn gương BTt chịu thắt lưng buộc bụng mà làm Vk Hn, tên lửa chứ cúi đầu làm culi thì muôn đời vẫn kiếp culi.
Xét ngược lại từ góc độ của Nga, em nghĩ các cụ tạm bỏ qua phương diện kinh tế để nghĩ xem họ mong chờ gì Ta trong thời đoạn này, ví dụ như Nga với Cu Ba, Nga với Triều Tiên, họ mong chờ gì trong thời đoạn này ? nhiều khi cứ phải đặt câu hỏi cho vị trí của họ và tự mình ngồi vào đó mới có thể tìm được câu trả lời các cụ ạ.
Hay quá cụ ạ.
Phá thế ngoại giao bị cô lập, phá cấm vận, phá đủ mọi thứ mà thế giới đơn cực mà Mỹ + thế giới phươg Tây mượn nhiều chuyện để bóc lột đã đè nặng lên bao quốc gia.
Còn nhiều lắm, nhưng em chỉ ví dụ ta muốn vị thế với cả thế giới + khu vực mà cái này thì sẽ còn phải lâu lâu mới thấy và hiểu, rồi còn bao thứ khác (rất nặng + có thể cụ thể hơn) mà ta vẫn giả tiền + Nga vẫn nhận mà cả 2 bên có ai nói gì đâu.
Rách tả tơi rồi đôi hài vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
Tên lửa mini mới của hệ thống phòng không Pantsir-S1, được thiết kế để chống lại máy bay không người lái và các mục tiêu nhỏ tương tự khác, được hiển thị bên phải, cùng với thùng vận chuyển và phóng cho 4 tên lửa như vậy.
Ở bên trái, bạn có thể thấy tên lửa 57E6 nổi tiếng với đầu đạn dạng thanh phân mảnh, và ở giữa là tên lửa 57E6M với đầu đạn động học, được thiết kế để đánh chặn mục tiêu bằng đòn tấn công trực tiếp.
Em vẫn cảm thấy chống UAV và drone bằng tên lửa không hiệu quả bằng súng cỡ nòng nhỏ nhưng nhiều nòng, bắn nhanh và dẫn bắn bằng điện tử. Ví dụ như bọn Mỹ có khẩu 6 nòng cũng khả thi, nhưng đạn cần nhỏ hơn để nhiều và dẫn bắn bằng điện tử.
Đạn ngu chạm nổ chống drone không hiệu quả, ta cần đạn định tầm cụ ạ. Đạn bay 1000m mất khoảng 1,5s, mục tiêu với gia tốc 6G có thể thay đổi vị trí 6,75m trong thời gian đó, và đạn 30mm sẽ không có hiệu quả tiêu diệt mục tiêu. Tất nhiên đây là tình huống tệ hại nhất có thể cho bên phòng thủ - FPV gia tốc cùng lúc với đạn ra khỏi nòng. Có lẽ sẽ cần 3-4 viên đạn cho mỗi mục tiêu để đảm bảo xác suất tiêu diệt 0.9.
Đạn định tầm đương nhiên là tốt. Tuy nhiên, xét về góc độ chi phí và trang bị toàn quân thì sẽ tốn chi phí quá lớn. Trong khi đó FPV hay drone thì lại quá rẻ.
Điểm chủ yếu của Drone hay FPV là tốc độ chậm, tấn công gần. Tốc độ của cả 2 thằng chỉ tầm 40-50km/h. Con drone thả lựu cũng phải xuống tầm 50m thả mới đủ chính xác, 100m thì khác gì ném chơi, FPV thì đương nhiên là tấn công bổ nhào. Nhắm vào nhược điểm này mà trang bị các bộ ngắm quang học chuẩn thì sử dụng PPSH cũng hạ được. Tất nhiên, lúc đấy bắn phải tầm vài chục phát mới hạ được. Nhưng tính ra chi phí vẫn rẻ hơn nhiều 3-4 viên đạn định tầm
Cụ tính giá xe chưa? Đạn gì thì cũng phải đặt trên xe, 20mm hay 30mm cũng thế. Và nếu chỉ có hiệu quả trong tầm 100-200m thì bao nhiêu xe cho đủ hả cụ? 5 FPV một lúc là đủ diệt xe rồi.
Em đang nói đến hệ thống pháo tự động phòng thủ tầm gần như kiểu Palma. Tuy nhiên, do Drone và FPV nhỏ hơn nên có thể dùng đạn bộ binh thông thường và các cỡ nòng thông thường. Như bọn U nó nghĩ ra việc chập 6 khẩu AK vào để bắn. Nhưng bọn này vẫn ngắm bắn bằng cơm.
Nếu có 1 hệ thống nhỏ gọn hơn để điều khiển và dẫn bắn cho việc chập mấy khẩu súng thông thường vào hoặc là có hệ thống riêng nhưng bắn đạn bộ binh và nhỏ gọn để phòng thủ ở các chốt hay trên xe thiêt giáp là đủ ổn. Tầm 200m với tốc độ 50km/h thì cũng phải 14s mới đến mục tiêu thì 2-3 FPV có thể bị thịt trong nháy mắt. Mà trong thực tế, FPV cũng ít khi dám lao nhanh như thế, bởi vì dễ bay chệch mục tiêu. Còn bọn drone như Baba Yaga thì chỉ lượn lờ chờ rụng thôi
Lúc đấy các xe rùa đặt tầm 4 con bốn phía thì cũng có thể xay hàng chục FPV cùng lúc. Lúc đấy 1 thùng đạn cỡ 5.56 thì bắn vài ngàn viên, xe tăng rùa coi như cõng thêm con ruồi trên nóc thôi khỏi cần xe riêng
Cụ chưa tính đến hậu cần, rồi tương lai phát triển của FPV. FPV có thể dễ dàng đạt đến tốc độ 140-150km/h, giờ Ukr chưa có nhưng cuộc chiến sau sẽ có, đầu tư quy mô lớn phải tính lâu dài.
Tóm lại người Nga biết hơn chúng ta, ta chờ thêm một thời gian nữa sẽ biết ai đúng ai sai.
Chính vì tính bài toán chi phí hậu cần thì em mới đề xuất ra như thế. Drone và FPV vì sao nó nguy hiểm vì nó rẻ nên nó nhiều mà nó có thể tiêu diệt các khí tài chiến tranh đắt hơn nó 1000 lần.
Cho nên đối ứng với nó cũng phải là những khí tài rẻ và nhiều. Sử dụng chung đạn bộ binh là 1 điều kiện đơn giản hóa hậu cần và chi phí. Tách hệ thống điều khiển cũng như cơ khí ra để phần hỏa lực có thể tận dụng những loại đang có sẵn của vũ khí bộ binh. Điều này cũng giảm vấn đề hậu cần cũng như chi phí. Đồng thời tạo không gian phát triển cho loại vũ khí này trong các điều kiện khác nhau.
Ví dụ: chốt bộ binh thì chỉ cần cái giá cơ khí để đặt mấy khẩu súng vào rồi mang hệ thống điều khiển cắm vào là được
Nóc xe rùa thì hệ thống cơ khí và vũ khí có thể khác đi vì xe rùa nó đã có xưởng cơ khí lắp riêng rồi, nhưng hệ thống điều khiển thì vẫn là chung
Xe tải, BMP, các loại khác sẽ tùy tình hình mà lắp đặt sử dụng hoặc tháo dỡ từ các phương tiện tiêu chuẩn khác lắp vào.
Tóm lại là món đồ chơi nông dân thôi để rẻ tiền và dễ sử dụng lắp đặt.
Làm ra một tháp pháo mới không dễ dàng nhanh chóng như vậy đâu cụ ạ. Và Nga đã có dự án 2S38 Derivatsiya-PVO cho mục đích này, người Nga sẽ chọn giải pháp nào: Xe hỗn hợp có cả năng lực chống mặt đất lẫn phòng không, đã phát triển xong giờ cần tập trung sản xuất mới, và phát triển mới một hệ thống chỉ có giá trị hạn chế? Lựa chọn này khá dễ dàng.
Hơn nữa, nếu cụ theo dõi, cụ sẽ thấy các pha tấn công bằng FPV chủ yếu nhắm vào nhóm lính nhỏ và xe đi một mình, trong các cuộc đột kích dùng xe tăng, không hề thấy FPV - do áp chế điện tử. Vậy một giải pháp như cụ nói giúp ích được gì?
Có lẽ em với cụ ko hiểu ý nhau. Cụ nâng tầm lên thành tháp pháo chỉ là một phần thôi. Về tổng thế giống như kiểu thế nhưng đơn giản hóa theo kiểu nông dân cho các loại ứng dụng nhiệm vụ khác nhau.
FPV và drone là mục tiêu bay nên cũng phải có: phát hiện, dẫn bắn và bắn. Phát hiện có thể bằng ra da trinh sát điện tử hoặc bằng mắt thường. Mấu chốt của hệ thống này là dẫn bắn, còn bắn thì sẽ tùy điều kiện phòng ngự mà sẽ có những loại đơn giản hoặc cao cấp.
Ví dụ chốt bộ binh thì chập 6 khẩu AK vào bắn cũng đc, quan trọng là hệ thống dẫn bắn. Còn xe thiết giáp con rùa thì lắp các loại vũ khí như kiểu Galting cũng đc, quan trọng là dẫn bắn. Nó làm sao đảm bảo an toàn cho người lính thôi.
Mà dẫn bắn nhắm các mục tiêu FPV hay drone có thể sẽ dễ và rẻ do bản chất mỏng manh và chậm chạp của FPV và drone.
Còn về sau như cụ nói là sẽ có những loại bay nhanh hơn vỏ cứng hơn thì nó lại nhảy sang phạm trù chi phí khác rồi. Bản thân hiện nay các loại đạn lảng vảng như Lancet chính là con FPV bay nhanh hơn, công phá mạnh hơn chứ đâu. Mỗi tội cũng đắt hơn quá nhiều. Mang vác hậu cần hay điều khiển cũng rất phức tạp
Nói chung là 1 hệ thống rẻ và dễ hậu cần để chống lại vũ khí rẻ
Cụ không hiểu kỹ thuật nên cụ nghĩ đấy là dễ. Phát triển vũ khí không dễ như thế đâu cụ. Phát triển được hệ thống nhận diện, theo dõi, dẫn bắn phải mất vài năm, rồi thử nghiệm đánh giá. Phát triển xong lại phải đào tạo lính vận hành, đào tạo lính phối hợp hành động, cùng với sản xuất hàng loạt. Phải mất ít nhất 4-5 năm cho một hệ thống như cụ hình dung. Đời không như game, chỉ click chuột là xong.
Em cũng thừa nhận là ko hiểu kỹ thuật và cũng hiểu là ko ngay đc, nhưng đời không ai nói trước được.
Hồi đầu cuộc chiến cũng ngồi tranh luận với lão @ktqsminh về các ý tưởng flycam mang vũ khí cảm tử, flycam thả lựu đạn theo chùm vài quả 1 lần và mang nhiều quả. Bị lão ý bảo là ko cần thiết, dùng các vũ khí đang có cũng đủ.
Giờ thì FPV, drone bay rợp trời. Thậm chí, mặc dù thua kém về đạn pháo các loại U cà vẫn có thể nhờ FPV và drone cầm cự được với quân Nga.
Nói chung bọn Nga lắm kỹ thuật nhưng tư duy vẫn cứng nhắc lắm
Tên lửa mini mới của hệ thống phòng không Pantsir-S1, được thiết kế để chống lại máy bay không người lái và các mục tiêu nhỏ tương tự khác, được hiển thị bên phải, cùng với thùng vận chuyển và phóng cho 4 tên lửa như vậy.
Ở bên trái, bạn có thể thấy tên lửa 57E6 nổi tiếng với đầu đạn dạng thanh phân mảnh, và ở giữa là tên lửa 57E6M với đầu đạn động học, được thiết kế để đánh chặn mục tiêu bằng đòn tấn công trực tiếp.
Em vẫn cảm thấy chống UAV và drone bằng tên lửa không hiệu quả bằng súng cỡ nòng nhỏ nhưng nhiều nòng, bắn nhanh và dẫn bắn bằng điện tử. Ví dụ như bọn Mỹ có khẩu 6 nòng cũng khả thi, nhưng đạn cần nhỏ hơn để nhiều và dẫn bắn bằng điện tử.
Đạn ngu chạm nổ chống drone không hiệu quả, ta cần đạn định tầm cụ ạ. Đạn bay 1000m mất khoảng 1,5s, mục tiêu với gia tốc 6G có thể thay đổi vị trí 6,75m trong thời gian đó, và đạn 30mm sẽ không có hiệu quả tiêu diệt mục tiêu. Tất nhiên đây là tình huống tệ hại nhất có thể cho bên phòng thủ - FPV gia tốc cùng lúc với đạn ra khỏi nòng. Có lẽ sẽ cần 3-4 viên đạn cho mỗi mục tiêu để đảm bảo xác suất tiêu diệt 0.9.
Đạn định tầm đương nhiên là tốt. Tuy nhiên, xét về góc độ chi phí và trang bị toàn quân thì sẽ tốn chi phí quá lớn. Trong khi đó FPV hay drone thì lại quá rẻ.
Điểm chủ yếu của Drone hay FPV là tốc độ chậm, tấn công gần. Tốc độ của cả 2 thằng chỉ tầm 40-50km/h. Con drone thả lựu cũng phải xuống tầm 50m thả mới đủ chính xác, 100m thì khác gì ném chơi, FPV thì đương nhiên là tấn công bổ nhào. Nhắm vào nhược điểm này mà trang bị các bộ ngắm quang học chuẩn thì sử dụng PPSH cũng hạ được. Tất nhiên, lúc đấy bắn phải tầm vài chục phát mới hạ được. Nhưng tính ra chi phí vẫn rẻ hơn nhiều 3-4 viên đạn định tầm
Cụ tính giá xe chưa? Đạn gì thì cũng phải đặt trên xe, 20mm hay 30mm cũng thế. Và nếu chỉ có hiệu quả trong tầm 100-200m thì bao nhiêu xe cho đủ hả cụ? 5 FPV một lúc là đủ diệt xe rồi.
Em đang nói đến hệ thống pháo tự động phòng thủ tầm gần như kiểu Palma. Tuy nhiên, do Drone và FPV nhỏ hơn nên có thể dùng đạn bộ binh thông thường và các cỡ nòng thông thường. Như bọn U nó nghĩ ra việc chập 6 khẩu AK vào để bắn. Nhưng bọn này vẫn ngắm bắn bằng cơm.
Nếu có 1 hệ thống nhỏ gọn hơn để điều khiển và dẫn bắn cho việc chập mấy khẩu súng thông thường vào hoặc là có hệ thống riêng nhưng bắn đạn bộ binh và nhỏ gọn để phòng thủ ở các chốt hay trên xe thiêt giáp là đủ ổn. Tầm 200m với tốc độ 50km/h thì cũng phải 14s mới đến mục tiêu thì 2-3 FPV có thể bị thịt trong nháy mắt. Mà trong thực tế, FPV cũng ít khi dám lao nhanh như thế, bởi vì dễ bay chệch mục tiêu. Còn bọn drone như Baba Yaga thì chỉ lượn lờ chờ rụng thôi
Lúc đấy các xe rùa đặt tầm 4 con bốn phía thì cũng có thể xay hàng chục FPV cùng lúc. Lúc đấy 1 thùng đạn cỡ 5.56 thì bắn vài ngàn viên, xe tăng rùa coi như cõng thêm con ruồi trên nóc thôi khỏi cần xe riêng
Cụ chưa tính đến hậu cần, rồi tương lai phát triển của FPV. FPV có thể dễ dàng đạt đến tốc độ 140-150km/h, giờ Ukr chưa có nhưng cuộc chiến sau sẽ có, đầu tư quy mô lớn phải tính lâu dài.
Tóm lại người Nga biết hơn chúng ta, ta chờ thêm một thời gian nữa sẽ biết ai đúng ai sai.
Chính vì tính bài toán chi phí hậu cần thì em mới đề xuất ra như thế. Drone và FPV vì sao nó nguy hiểm vì nó rẻ nên nó nhiều mà nó có thể tiêu diệt các khí tài chiến tranh đắt hơn nó 1000 lần.
Cho nên đối ứng với nó cũng phải là những khí tài rẻ và nhiều. Sử dụng chung đạn bộ binh là 1 điều kiện đơn giản hóa hậu cần và chi phí. Tách hệ thống điều khiển cũng như cơ khí ra để phần hỏa lực có thể tận dụng những loại đang có sẵn của vũ khí bộ binh. Điều này cũng giảm vấn đề hậu cần cũng như chi phí. Đồng thời tạo không gian phát triển cho loại vũ khí này trong các điều kiện khác nhau.
Ví dụ: chốt bộ binh thì chỉ cần cái giá cơ khí để đặt mấy khẩu súng vào rồi mang hệ thống điều khiển cắm vào là được
Nóc xe rùa thì hệ thống cơ khí và vũ khí có thể khác đi vì xe rùa nó đã có xưởng cơ khí lắp riêng rồi, nhưng hệ thống điều khiển thì vẫn là chung
Xe tải, BMP, các loại khác sẽ tùy tình hình mà lắp đặt sử dụng hoặc tháo dỡ từ các phương tiện tiêu chuẩn khác lắp vào.
Tóm lại là món đồ chơi nông dân thôi để rẻ tiền và dễ sử dụng lắp đặt.
Đa tính năng thì không có chuyện ngon bổ rẻ.
Con tăng đem thi chạy hàng năm, tính năng cắt giảm gần hết mà các đội đại diện đi thi còn gặp lỗi đầy ra (do cả người điều khiển và khí tài).
Kiểu như từ 5 tính năng lên 6 tính năng thì nó không phải là phức tạp thêm 20% đâu, ít nhất là tăng gấp đôi độ phức tạp và đôi khi là chi phí kèm theo cũng tăng tương ứng.
Ý tưởng của em là hệ thống có lõi riêng và có khả năng tích hợp thôi. Cái này cũng là tư duy của Nga thường dùng.
Tên lửa mini mới của hệ thống phòng không Pantsir-S1, được thiết kế để chống lại máy bay không người lái và các mục tiêu nhỏ tương tự khác, được hiển thị bên phải, cùng với thùng vận chuyển và phóng cho 4 tên lửa như vậy.
Ở bên trái, bạn có thể thấy tên lửa 57E6 nổi tiếng với đầu đạn dạng thanh phân mảnh, và ở giữa là tên lửa 57E6M với đầu đạn động học, được thiết kế để đánh chặn mục tiêu bằng đòn tấn công trực tiếp.
Em vẫn cảm thấy chống UAV và drone bằng tên lửa không hiệu quả bằng súng cỡ nòng nhỏ nhưng nhiều nòng, bắn nhanh và dẫn bắn bằng điện tử. Ví dụ như bọn Mỹ có khẩu 6 nòng cũng khả thi, nhưng đạn cần nhỏ hơn để nhiều và dẫn bắn bằng điện tử.
Đạn ngu chạm nổ chống drone không hiệu quả, ta cần đạn định tầm cụ ạ. Đạn bay 1000m mất khoảng 1,5s, mục tiêu với gia tốc 6G có thể thay đổi vị trí 6,75m trong thời gian đó, và đạn 30mm sẽ không có hiệu quả tiêu diệt mục tiêu. Tất nhiên đây là tình huống tệ hại nhất có thể cho bên phòng thủ - FPV gia tốc cùng lúc với đạn ra khỏi nòng. Có lẽ sẽ cần 3-4 viên đạn cho mỗi mục tiêu để đảm bảo xác suất tiêu diệt 0.9.
Đạn định tầm đương nhiên là tốt. Tuy nhiên, xét về góc độ chi phí và trang bị toàn quân thì sẽ tốn chi phí quá lớn. Trong khi đó FPV hay drone thì lại quá rẻ.
Điểm chủ yếu của Drone hay FPV là tốc độ chậm, tấn công gần. Tốc độ của cả 2 thằng chỉ tầm 40-50km/h. Con drone thả lựu cũng phải xuống tầm 50m thả mới đủ chính xác, 100m thì khác gì ném chơi, FPV thì đương nhiên là tấn công bổ nhào. Nhắm vào nhược điểm này mà trang bị các bộ ngắm quang học chuẩn thì sử dụng PPSH cũng hạ được. Tất nhiên, lúc đấy bắn phải tầm vài chục phát mới hạ được. Nhưng tính ra chi phí vẫn rẻ hơn nhiều 3-4 viên đạn định tầm
Cụ tính giá xe chưa? Đạn gì thì cũng phải đặt trên xe, 20mm hay 30mm cũng thế. Và nếu chỉ có hiệu quả trong tầm 100-200m thì bao nhiêu xe cho đủ hả cụ? 5 FPV một lúc là đủ diệt xe rồi.
Em đang nói đến hệ thống pháo tự động phòng thủ tầm gần như kiểu Palma. Tuy nhiên, do Drone và FPV nhỏ hơn nên có thể dùng đạn bộ binh thông thường và các cỡ nòng thông thường. Như bọn U nó nghĩ ra việc chập 6 khẩu AK vào để bắn. Nhưng bọn này vẫn ngắm bắn bằng cơm.
Nếu có 1 hệ thống nhỏ gọn hơn để điều khiển và dẫn bắn cho việc chập mấy khẩu súng thông thường vào hoặc là có hệ thống riêng nhưng bắn đạn bộ binh và nhỏ gọn để phòng thủ ở các chốt hay trên xe thiêt giáp là đủ ổn. Tầm 200m với tốc độ 50km/h thì cũng phải 14s mới đến mục tiêu thì 2-3 FPV có thể bị thịt trong nháy mắt. Mà trong thực tế, FPV cũng ít khi dám lao nhanh như thế, bởi vì dễ bay chệch mục tiêu. Còn bọn drone như Baba Yaga thì chỉ lượn lờ chờ rụng thôi
Lúc đấy các xe rùa đặt tầm 4 con bốn phía thì cũng có thể xay hàng chục FPV cùng lúc. Lúc đấy 1 thùng đạn cỡ 5.56 thì bắn vài ngàn viên, xe tăng rùa coi như cõng thêm con ruồi trên nóc thôi khỏi cần xe riêng
Cụ chưa tính đến hậu cần, rồi tương lai phát triển của FPV. FPV có thể dễ dàng đạt đến tốc độ 140-150km/h, giờ Ukr chưa có nhưng cuộc chiến sau sẽ có, đầu tư quy mô lớn phải tính lâu dài.
Tóm lại người Nga biết hơn chúng ta, ta chờ thêm một thời gian nữa sẽ biết ai đúng ai sai.
Chính vì tính bài toán chi phí hậu cần thì em mới đề xuất ra như thế. Drone và FPV vì sao nó nguy hiểm vì nó rẻ nên nó nhiều mà nó có thể tiêu diệt các khí tài chiến tranh đắt hơn nó 1000 lần.
Cho nên đối ứng với nó cũng phải là những khí tài rẻ và nhiều. Sử dụng chung đạn bộ binh là 1 điều kiện đơn giản hóa hậu cần và chi phí. Tách hệ thống điều khiển cũng như cơ khí ra để phần hỏa lực có thể tận dụng những loại đang có sẵn của vũ khí bộ binh. Điều này cũng giảm vấn đề hậu cần cũng như chi phí. Đồng thời tạo không gian phát triển cho loại vũ khí này trong các điều kiện khác nhau.
Ví dụ: chốt bộ binh thì chỉ cần cái giá cơ khí để đặt mấy khẩu súng vào rồi mang hệ thống điều khiển cắm vào là được
Nóc xe rùa thì hệ thống cơ khí và vũ khí có thể khác đi vì xe rùa nó đã có xưởng cơ khí lắp riêng rồi, nhưng hệ thống điều khiển thì vẫn là chung
Xe tải, BMP, các loại khác sẽ tùy tình hình mà lắp đặt sử dụng hoặc tháo dỡ từ các phương tiện tiêu chuẩn khác lắp vào.
Tóm lại là món đồ chơi nông dân thôi để rẻ tiền và dễ sử dụng lắp đặt.
Làm ra một tháp pháo mới không dễ dàng nhanh chóng như vậy đâu cụ ạ. Và Nga đã có dự án 2S38 Derivatsiya-PVO cho mục đích này, người Nga sẽ chọn giải pháp nào: Xe hỗn hợp có cả năng lực chống mặt đất lẫn phòng không, đã phát triển xong giờ cần tập trung sản xuất mới, và phát triển mới một hệ thống chỉ có giá trị hạn chế? Lựa chọn này khá dễ dàng.
Hơn nữa, nếu cụ theo dõi, cụ sẽ thấy các pha tấn công bằng FPV chủ yếu nhắm vào nhóm lính nhỏ và xe đi một mình, trong các cuộc đột kích dùng xe tăng, không hề thấy FPV - do áp chế điện tử. Vậy một giải pháp như cụ nói giúp ích được gì?
Đấy là cái tư duy cứng nhắc của Nga. Cứ phải to và đẹp.
Còn cái này nó chỉ nằm trong phần ứng dụng điều khiển thôi.
Đột kích xe tăng hiện nay của Nga thường là gặp FPV chặn đánh chứ các loại vũ khí chống tăng thông thường và pháo U cũng bị hạn chế nhiều rồi. Chính vì quá nhiều FPV nên Nga mới phải chế ra tăng rùa để làm bia hút hàng chục FPV thay cho các xe thiết giáp đằng sau. Còn drone của U cũng làm Nga đau đầu đấy, nhiều chốt chiếm được xong mà ko kịp củng cố chắc chắn là cũng phải bỏ vì bọn Drone U nó thả lựu đạn quấy rối.
Cho nên cái trò lắp 6 khẩu AK vào thành 1 cái giá cũng là ý tưởng tốt. Nếu có thêm tính toán phần tử bắn tự động nữa là có thể khắc chế được đám này. Còn với các chốt bộ binh nhỏ thì tính toán phần tử bắn bằng cơm cũng tạm được
Cách người Nga đánh giá về mối quan hệ Nga - Việt nhân chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Nga. Một góc nhìn khác các cụ đọc chơi
Sẽ không giống như vậy với Kim. Tại sao không nên chờ đợi sự xuất hiện của trục địa chính trị Moscow-Hà Nội
Phần thứ hai trong chuyến công du Đông Á của Tổng thống Vladimir Putin - tới Hà Nội - nhìn bề ngoài có chút khác biệt so với phần đầu tiên là Triều Tiên. Tất cả các nghi thức thân mật ở cấp cao nhất, các cuộc trò chuyện trực tiếp với các nhà lãnh đạo và các cuộc họp tập thể ở cấp tùy tùng cấp bộ, việc ký kết các thỏa thuận đa cấp và các nghi thức về ý định, v.v., v.v.
Tuy nhiên, vẫn có một điểm khác biệt và đó là điểm mấu chốt. Chúng ta phải nêu lên một sự thật tầm thường rằng Hà Nội không phải là Bình Nhưỡng, và tương tự với CHDCND Triều Tiên, người ta không thể tin vào sự hình thành của một loại trục địa chính trị Moscow-Hà Nội ổn định nào đó. Liên bang Nga và Việt Nam quá xa nhau cả về lợi ích, vị trí và vai trò trong phân công lao động toàn cầu cũng như về kế hoạch trong thời gian ngắn và trung hạn.
Hãy bắt đầu, như thường lệ, với nền kinh tế. Trước khi ảo tưởng về một tình bạn Nga-Việt mãi mãi không thể phá vỡ, như một số phương tiện truyền thông nhà nước Nga vẫn làm, vẽ một cách thiếu phê phán một con cú Bắc Triều Tiên trên toàn cầu của Việt Nam, đáng để quan tâm đến những con số nhàm chán..
Vậy: kim ngạch thương mại giữa Việt Nam và Hoa Kỳ năm ngoái là 111 tỷ USD. Giữa Việt Nam và Nga trong cùng một năm - 5 tỷ đô la rất khiêm tốn. Tức là ít hơn khoảng 22 lần.
Trong hai tháng đầu năm 2024, Việt Nam thu hút hơn 4,29 tỷ USD vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài. Singapore đứng đầu trong số các nhà đầu tư, tiếp theo là SEZ Hồng Kông, Nhật Bản, Trung Quốc đại lục, Mỹ và Liên minh châu Âu. Nga cũng có tên trong danh sách này, nhưng gần cuối thập kỷ thứ hai.
Không có gì ngạc nhiên khi khi nói về quan hệ kinh tế với Việt Nam, báo chí doanh nghiệp Nga khéo léo tránh nêu những con số cụ thể, chủ yếu tung hứng tỷ lệ tăng trưởng kim ngạch thương mại trong một thời kỳ nhất định. Mặc dù ngay cả một người có ít kiến thức về kinh tế cũng thấy rõ rằng tỷ lệ tăng trưởng không quan trọng bằng cơ sở cho sự tăng trưởng này diễn ra.
“Đuổi kịp và vượt Mỹ” trong vài năm là điều khó có thể thực hiện được trong trường hợp này. Hơn nữa, trong điều kiện cuộc chiến tiêu tốn tài nguyên và chuyển hướng chú ý với Ukraine và các lệnh trừng phạt của phương Tây, kể cả những lệnh trừng phạt thứ yếu.
Việc Việt Nam gần đây gia nhập Hiệp định Thương mại Tự do với Liên minh Kinh tế Á-Âu cũng như việc Việt Nam hiện nằm trong danh sách 28 quốc gia mong muốn gia nhập BRICS đều không giúp ích được gì về mặt này. Đặc biệt, sự gia tăng giao dịch bằng tiền tệ quốc gia, năm nay gần như đạt 60%. Và điều này được Bộ Kinh tế Nga hết sức khen ngợi.
Thực tế là đồng Việt Nam là loại tiền không thể chuyển đổi, giống như đồng nhân dân tệ trong nước (CNY ), được sử dụng để thanh toán nội bộ ở Trung Quốc đại lục . Và bởi vì không rõ phải làm gì với những tờ giấy cắt có chân dung Hồ Chí Minh được bán. Ngược lại với đồng nhân dân tệ ở nước ngoài (CNH), mà đồng rúp hiện được cố định sau khi từ bỏ phương thức trao đổi hình thành tỷ giá hối đoái. Chính bằng đồng nhân dân tệ ở nước ngoài, các thỏa thuận chung bên ngoài giữa Liên bang Nga và Trung Quốc được thực hiện.
Thành thật mà nói, ngày nay Nga không thể mang lại cho Việt Nam bất cứ điều gì mang tính toàn cầu về mặt kinh tế. Trong lịch sử, cả hai đồng minh nguyên liệu thô chính của Nga – dầu và khí đốt – đều không có khả năng xuất khẩu trực tiếp qua đường ống do không có đường biên giới chung và bản thân cũng không có đường ống. Ngay cả với “Sức mạnh Siberia” ở Trung Quốc, nơi có đường biên giới chung, nó vẫn chưa phát huy tác dụng chứ đừng nói đến Việt Nam.
Nhưng đối với các tập đoàn phương Tây, Việt Nam từ lâu đã trở thành một xưởng lắp ráp đồ gia dụng, điện tử khổng lồ, là xưởng may các loại quần áo, giày dép - cả hàng hiệu và thị trường đại chúng. Tất cả Nike, Reeboks và Timberdends của bạn đều được sản xuất tại đó, trong các khu công nghiệp khổng lồ với hàng trăm nhà máy trải khắp các thành phố lớn như Sài Gòn hay Đà Nẵng.
Và giờ đây, đế quốc phương Tây có ý định biến Việt Nam thành “Thung lũng Silicon của Đông Nam Á” trong tương lai bằng cách đầu tư thêm hàng chục tỷ USD vào sản xuất công nghệ cao tại đây trong vòng 5 năm tới. Các giám đốc điều hành của Google, Intel, Amkor, Marvell và GlobalFoundries đang thử nghiệm các kế hoạch tương lai tại cuộc họp với người đứng đầu các công ty công nghệ Việt Nam.
Sau chuyến thăm Hà Nội của Sleepy Joe vào năm ngoái, Amkor Technology có trụ sở tại Arizona đã xây dựng một nhà máy trị giá 1,6 tỷ USD tại tỉnh Bakinh của Việt Nam để lắp ráp, đóng gói và thử nghiệm vi mạch.
Marvell Technology có trụ sở tại Delaware và Synopsys có trụ sở tại California sẽ đầu tư vào các trung tâm ươm tạo và phát triển chất bán dẫn tại Thành phố Hồ Chí Minh/Sài Gòn. Microsoft sẽ tạo ra một “giải pháp AI mang tính sáng tạo phù hợp với Việt Nam và các thị trường mới nổi”. Và NVIDIA có kế hoạch hợp tác với FPT, Viettel và VinGroup của Việt Nam về AI tại nước này. Cuối cùng, tập đoàn Honeywell của Mỹ sẽ hợp tác với Hà Nội để khởi động dự án thí điểm phát triển hệ thống lưu trữ năng lượng pin đầu tiên của Việt Nam.
Chẳng phải tất cả những điều này về mặt nào đó không giống lắm với Triều Tiên, với ý tưởng về “con đường đặc biệt” và khả năng tự lực, thường được gọi là Juche?
Việt Nam là một quốc gia đã hội nhập khá thành công vào thế giới toàn cầu hóa và sẽ không đi theo con đường của CHDCND Triều Tiên hay Iran mà dựa vào chế độ tự cung tự cấp. Và việc thu thập tất cả các biện pháp trừng phạt có thể có của phương Tây cũng không phải là giới hạn trong giấc mơ của Hà Nội.
Vì vậy, sẽ khó có thể bán cho Việt Nam phiên bản cụ thể hiện tại của Moscow “chống chủ nghĩa đế quốc” với những ý tưởng đối đầu hiện sinh với phương Tây satan. Bây giờ không phải là năm 1975 mà là năm thứ 38 kể từ đầu thời kỳ Đổi Mới , tức là phiên bản địa phương của perestroika có cập nhật.
Vì vậy, những ảo tưởng của cá nhân các blogger Nga và giới truyền thông về một kiểu “ ép lực lượng hải ngoại khỏi lục địa và giảm bớt vai trò của Hoa Kỳ tại các quốc gia ven biển ” bằng cách tạo ra một liên minh giữa Nga và Việt Nam là một điều thú vị. ảo tưởng, nhưng không có gì hơn.
Và càng vô căn cứ hơn khi kỳ vọng vào một liên minh giữa Việt Nam và đối tác cấp dưới của Bắc Kinh. Xét thấy Việt Nam là đối thủ địa chính trị lâu đời của Trung Quốc trong khu vực, và cuộc chiến cuối cùng trong ký ức sống của người Việt không phải với Hoa Kỳ mà là với Trung Quốc - vào năm 1979, khi người Trung Quốc xâm chiếm các tỉnh biên giới . của miền Bắc Việt Nam nhằm đáp trả việc quân đội Việt Nam lật đổ chế độ Pol Pot thân Trung Quốc ở nước láng giềng Campuchia.
Và cho đến ngày nay, Việt Nam và Trung Quốc vẫn đang có tranh chấp lãnh thổ rất gay gắt và công khai về các đảo trên Biển Đông. Và điều này đưa Hà Nội đến gần hơn với Philippines thân Mỹ , quốc gia có cùng vấn đề.
Vậy Hà Nội cần gì ở Nga trong trường hợp này? Rất có thể, đây là một phần của trò chơi đa vectơ như một phần của việc đa dạng hóa cổ phần chứ không phải để giúp Nga trong cuộc chiến ở Ukraine hoàn toàn xa Việt Nam và không cần thiết đối với nó, như một số nhà khoa học nhiệt tình của chúng tôi. nhà văn tiểu thuyết nghĩ. Điểm đến của trận đấu Hà Nội này là Bắc Kinh và Washington. Người sau sẽ dễ dãi hơn, vì người Việt Nam có quyền lựa chọn.
Hà Nội cần Putin để cân bằng, làm đối trọng với ảnh hưởng ngày càng tăng của Bắc Kinh đối với Moscow. Do đó, Hà Nội đang cố gắng xây dựng một lối thoát riêng biệt từ Bắc Kinh đến nước láng giềng phía bắc và đối tác cấp dưới của Trung Quốc. Vì vậy, nếu cần, bạn có thể đến Điện Kremlin qua cánh cổng nhỏ của mình, chứ không phải giải quyết vấn đề thông qua Bắc Kinh mà cúi đầu trước Tập Cận Bình.
Kết thúc cuộc trò chuyện về Việt Nam, điều đáng nói đến thực tế chính: ngày nay nước này là đối tác chiến lược của Hoa Kỳ trong khu vực. Hơn nữa, ngay lập tức trong lĩnh vực chính trị, kinh tế và quân sự.
Đúng vậy, những mối quan hệ này vẫn chưa được đánh bóng; chúng chỉ được chính thức hóa vào mùa thu năm ngoái. Đúng vậy, các bên vẫn đang xem xét nhau một cách cẩn thận, kiểm tra ranh giới của những gì có thể và được phép, đồng thời quyết định cách tốt nhất để sử dụng đối tác của mình để có lợi cho mình. Nói cách khác, đây không phải là mối quan hệ của Washington với Hàn Quốc, nơi mà chính quyền có truyền thống nhìn vào mặt người Mỹ, coi Hoa Kỳ là nguồn gốc của ý nghĩa và ân sủng. Nhưng đây không phải là quan điểm của CHDCND Triều Tiên. Việt Nam hoàn toàn không phải là một “quốc gia bất hảo” đối với Hoa Kỳ.
Bằng cách nào đó Nga sẽ không thể bước vào trò chơi này với ý nghĩa riêng của mình. Và, như đã trình bày ở trên với ví dụ về nền kinh tế, không có gì đặc biệt để mang lại ngoại trừ một buổi tối kỷ niệm tình hữu nghị Xô-Việt. Trên thực tế, đây là những gì chúng ta thấy trong chuyến thăm hiện tại của Putin, khi ông gặp gỡ những sinh viên tốt nghiệp các trường đại học Liên Xô. Trong thực tế hiện nay, ảnh hưởng của “quyền lực mềm” của Liên bang Nga đối với đất nước còn khiêm tốn và ảnh hưởng về kinh tế nói chung là rất nhỏ. Ngay cả ở một nước Thái Lan hoàn toàn thân Mỹ, thậm chí còn có nhiều đầu tư của Nga hơn.
Nhưng việc khai thác thiện cảm thân Liên Xô của thế hệ cũ của một bộ phận người Việt Nam (chủ yếu là người miền Bắc) cũng sẽ không thể tiến xa được. Hơn nữa, nguồn tài nguyên này không thể tái tạo được. Mọi người có xu hướng chết, và cho đến nay vẫn chưa có gì nhiều để cống hiến cho giới trẻ Việt Nam theo hướng phương Tây. Ngoại trừ việc học tại các trường đại học Nga. Tuy nhiên, thẳng thắn mà nói, trong điều kiện của Việt Nam, nó không có tính cạnh tranh cao so với nhiều chương trình tài trợ của phương Tây.
Và quan trọng nhất, một thanh niên Việt Nam đầy triển vọng sẽ làm gì với tấm bằng Nga trước nguy cơ xảy ra Chiến tranh Lạnh mới? Ở phương Tây, “lớp vỏ” của Nga không được công nhận, các chương trình trao đổi khoa học bị cắt giảm và Liên bang Nga đã rời khỏi hệ thống Bologna.
Để tóm tắt. Dù các quan chức và đài truyền hình của chúng ta có nói gì đi chăng nữa, chúng ta khó có thể mong đợi bất kỳ kết quả đột phá và sâu rộng nào từ chuyến thăm Việt Nam. Nói cách khác, để không phải thất vọng về sau, tốt hơn hết là đừng mê hoặc ngay từ đầu và đừng nuôi dưỡng những ảo tưởng không đáng có.
Nhìn chung, sẽ tốt nếu thương mại song phương bằng cách nào đó hồi sinh, một số dự án đầu tư được thực hiện và Việt Nam trong quan hệ với Nga vẫn giữ được vai trò trung lập nhân từ trên trường quốc tế mà không tăng cường một số liên minh chống Nga.
Cái này chính là ý mà cụ minhphuonga6 có đề cập mà các cụ khác dìm quá. Do khách quan nên khía cạnh kinh tế không tương xứng với hợp tác CT-QS nên mgh vẫn cứ thiếu cái gì đó để đảm bảo bền vững hơn.
Có lẽ từ ngữ cụ ấy dùng chưa hoàn toàn phù hợp nhưng ý thì em cũng hoàn toàn đồng ý.
Cám ơn cụ. Em vẫn bị mấy lão mắng là cực đoan nên quen rồi
Cái này chính là ý mà cụ minhphuonga6 có đề cập mà các cụ khác dìm quá. Do khách quan nên khía cạnh kinh tế không tương xứng với hợp tác CT-QS nên mgh vẫn cứ thiếu cái gì đó để đảm bảo bền vững hơn.
Có lẽ từ ngữ cụ ấy dùng chưa hoàn toàn phù hợp nhưng ý thì em cũng hoàn toàn đồng ý.
Theo em thì không nên định lượng cụ thể về chuyển thăm Việt Nam của TT Putin vừa qua, càng không thể lấy kim ngạch thương mại 2 chiều để so sánh vì thực tế là quá khập khiễng so với ảnh hưởng và chiến lược địa chính trị sẽ định hình trong chuyến đi vừa rồi.
Trước hết là tâm lý và tư tưởng: Mỹ vẫn tự tin cho là đã bắt thóp được xứ rau rồi, nhưng vừa rồi VN bỏ họp hội nghị hòa bình mà chờ đón Putin. Kết quả không phụ công sức, đảm bảo nguồn năng lượng thiết yếu như LNG, dầu Ural, công nghệ, ngoài ra quan trọng nhất là các tổ hợp hạt nhân cùng nguyên liệu uranium, thậm chí vũ khí và máy bay chở khách, có thể thanh toán trực tiếp bằng rub hay gián tiếp qua NDT, tương lai sẽ vào BRICS - tổ chức có tiềm năng phát triển cực lớn, để đảm bảo vị thế.
Vấn đề là Việt Nam có đủ dũng cảm để chuyển hướng, đẩy mạnh phát triển nội lực hay vẫn coi trọng vào gia công xuất khẩu nguyên liệu thô và lấy đầu tư của Phương Tây để phát triển kinh tế.
Trước đây em có còm nói về SPFS còn quan trọng hơn điện hạt nhân. Muốn có điện hạt nhân hay vũ khí hay bất cứ cái gì, VN và Nga cần phải có cái này. Còn nếu không VN sẽ vẫn mãi mãi chỉ là đệ của Nga, giống như từng là đệ của Liên Xô.
Rostec đã giới thiệu một nền tảng bánh xích đa năng mới "Impulse-M", do công ty Gumich phát triển với sự tham gia của Rostec, đã được thử nghiệm tại địa điểm thử nghiệm.
114 máy bay không người lái Ukraine qua đêm. 70 máy bay không người lái đã bị bắn hạ/đánh chặn trên Crimea và Biển Đen, 43 máy bay không người lái khác trên Krasnodar Krai và một máy bay không người lái trên vùng Volgograd Oblast. Đây là số liệu thống kê chính thức.
Cuộc tấn công vào Kuban được coi là lớn nhất, số lượng máy bay không người lái có thể còn cao hơn. Ở Krasnodar, một nhà nồi hơi bị hư hại, các mảnh vỡ đã giết chết một nhân viên, tòa nhà ga phía Nam và xe buýt ở khu vực cầu Yablonovsky bị hư hại, có thể là các tòa nhà ở làng Yablonovsky bên kia sông từ Krasnodar, ở Adygea. Ba người bị thương.
Ngoài ra còn có báo cáo về các vụ tấn công vào nhà máy lọc dầu Ilya và Afip và một vụ hỏa hoạn lớn ở Yeisk, gần nhà máy nhiệt điện, mặc dù các kênh không thân thiện viết về một vụ hỏa hoạn gần sân bay quân sự.
Ở vùng Volgograd, máy bay không người lái được phát hiện gần Nhà máy lọc dầu Lukoil.
Ở phía tây bắc Biển Đen, hàng không hải quân của chúng tôi đã tấn công sáu tàu không người lái.