Trên mạng vừa rồi, có bác Planet Rus đưa tin để giải độc về huyền thoại nông nghiệp Israel
Sản lượng ngũ cốc trung bình/ héc ta so sánh giữa Việt Nam và Israel hiện nay. Có thể thấy từ 2011, chưa bao giờ Israel đủ tuổi so với Việt Nam về sản lượng/héc ta chứ chưa nói đến diện tích gieo trồng hay tổng sản lượng.
Ai Cập, 96% diện tích là sa mạc, còn có tỷ lệ sa mạc cao hơn Israel, sản lượng ngũ cốc trung bình 7,4 tấn/ héc ta
Saudi Arabia, đất nước duy nhất trên thế giới không có con sông nào chảy qua, 95% diện tích là sa mạc, sản lượng 5,0 tấn/ héc ta, vẫn gấp rưỡi Israel
Bỉ nó là nước ôn đới mùa đông đóng băng mà sản lượng ngũ cốc trung bình nó 8,6 tấn/ héc ta, gần gấp đôi Việt Nam
Nhật Hàn, năng suất bọn Nhật - Hàn nó cũng vượt xa mình rồi, dù là nước xứ lạnh không có vụ đông.
“Я знаю, что после моей смерти на мою могилу нанесут кучу мусора, но ветер истории безжалостно развеет её” – И.В. Сталин. Nhà lãnh đạo Liên Xô I.V. Stalin đã từng nói: “Tôi biết là sau khi tôi chết sẽ có nhiều kẻ mang rác đến đổ trên mộ tôi, nhưng những cơn gió lịch sử rồi sẽ thổi bay chúng đi một cách không thương tiếc”. Những gì đang diễn ra hiện nay tại nước Nga cho thấy rằng lịch sử đang làm đúng công việc của mình, như những gì Joseph Stalin đã nói. Trong 15 năm qua, hàng trăm tượng đài Stalin đã được xây dựng ở Nga để tôn vinh nhà lãnh đạo vĩ đại của Liên Xô. Có những tượng đài được xây dựng mới và cũng có nhiều tượng đài được khôi phục do bị phá hủy trong những năm 90. Trong toàn bộ lịch sử của mình, Liên Xô luôn được đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, toàn diện của Đảng Cộng sản Liên Xô (КПСС), tuy nhiên cũng không thể phủ nhận vai trò rất quan trọng, thậm chí có thời điểm mang tính quyết định của những người đứng đầu (kể cả nó có tác động tích cực hay tiêu cực). Điều này được thể hiện rất rõ ràng nếu ta so sánh Liên Xô dưới thời của I.V. Stalin, L.I. Brezhnev với Liên Xô dưới thời của N.S Khrushchov, M.S. Gorbachov. Có thể nói rằng vai trò và sức ảnh hưởng của I.V. Stalin có tác động vô cùng to lớn đến sự tồn tại và phát triển mạnh mẽ của Liên Xô trong những năm 1922-1953. Chúng ta cùng làm rõ vấn đề này qua các kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội của Liên Xô. Liên Xô có tổng cộng 13 kế hoạch 5 năm (kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội). Có ba kế hoạch trước chiến tranh và 10 kế hoạch sau chiến tranh. Năm kế hoạch đầu tiên đã được chuẩn bị với sự tham gia tích cực của I.V. Stalin. Ông cũng kiểm soát đến từng chi tiết việc thực hiện các kế hoạch này (ngoại trừ kế hoạch 5 năm lần thứ năm, vì Stalin đã từ trần giữa lúc đang thực hiện kế hoạch này). Hai kế hoạch 5 năm đầu tiên (1928−1932 và 1933−1937) là các kế hoạch công nghiệp hóa XHCN. Trong kế hoạch 5 năm đầu tiên với khẩu hiệu “Công nghệ quyết định mọi thứ”, hơn 1.500 cơ sở công nghiệp đã được đưa vào hoạt động. Trong kế hoạch thứ hai với khẩu hiệu “Nhân sự quyết định mọi việc”, con số này là hơn 4.500. Sau hai kế hoạch 5 năm này, Liên Xô đã vững chắc giữ vị trí thứ hai thế giới (sau Hoa Kỳ) về sản xuất công nghiệp. Đây là bước nhảy vọt thần kỳ, nếu chúng ta nhìn vào qui mô nhỏ bé, lạc hậu và cơ cấu manh mún của nền kinh tế của Liên Xô trong những năm đầu thành lập. Kế hoạch 5 năm lần thứ ba được thực hiện với khẩu hiệu “Đuổi kịp và vượt qua”. Kế hoạch này bắt đầu vào năm 1938, mục tiêu của nó được xác định không phải là công nghiệp hóa mà là tăng cường khả năng phòng thủ của đất nước. Chính phủ Liên Xô đã tính đến khả năng chiến tranh là hiện hữu nên các cơ sở công nghiệp mới trong giai đoạn này được xây dựng ở các vùng phía đông của đất nước (hơn 3.000 cơ sở công nghiệp mới). Việc thực hiện kế hoạch 5 năm lần thứ ba bị gián đoạn bởi sự xâm lược của Đức Quốc xã vào ngày 22/6/1941. Điều này không có nghĩa là nền kinh tế Liên Xô bị tê liệt hoàn toàn. Ngược lại, Liên Xô bắt đầu thực hiện các biện pháp quyết định để huy động hơn nữa nền kinh tế, tập trung ở các phần lãnh thổ phía Đông. Đến cuối tháng 11/1941, đã có thêm khoảng 1.500 doanh nghiệp công nghiệp lớn và 10 triệu công nhân, kỹ sư, kỹ thuật viên và các chuyên gia được di dời về phía đông đất nước và ngay lập tức đi vào hoạt động hết công suất. Đây là một ví dụ rõ ràng về việc chủ động chuẩn bị các điều kiện cần thiết để ứng phó với các tình huống khó khăn nhất. Hóa ra, theo kế hoạch 5 năm lần thứ ba, người ta dự kiến không chỉ xây dựng các doanh nghiệp mới ở phía Đông mà còn chuẩn bị đầy đủ mặt bằng để bố trí các nhà máy có thể phải di dời từ các vùng phía Tây về phía Đông. Từ tháng 6/1941, kế hoạch 5 năm lần thứ ba đã buộc phải chuyển sang các kế hoạch quý, tháng. Nếu trong năm đầu chiến tranh, việc di dời các cơ sở công nghiệp về phía Đông được đặt lên hàng đầu, thì bắt đầu từ năm 1943, các kế hoạch hàng quý và hàng tháng lại tập trung vào việc khôi phục và khởi động các cơ sở công nghiệp trên các vùng lãnh thổ được giải phóng, cũng như khôi phục cơ sở hạ tầng (đường sắt, đường bộ, cầu, mạng lưới điện…). Việc khôi phục nền kinh tế ở các vùng lãnh thổ được giải phóng là cần thiết không chỉ để vực dậy toàn bộ nền kinh tế đất nước mà còn giúp cung cấp cho mặt trận những sản phẩm cần thiết một cách nhanh chóng và với chi phí tối thiểu. Chế độ lập kế hoạch khẩn cấp (hàng quý, hàng tháng) được áp dụng cho đến khi chiến tranh kết thúc. Ngay từ năm 1945, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Stalin, Liên Xô đã bắt đầu xây dựng kế hoạch 5 năm tiếp theo (thứ tư) cho giai đoạn 1946–1950 với khẩu hiệu của nó là “5 năm trong 4 năm”. Nhiệm vụ chính của kế hoạch được J.V. Stalin vạch ra vào ngày 09/02/1946 là “khôi phục các khu vực bị ảnh hưởng của đất nước, khôi phục tốc độ phát triển công nghiệp và nông nghiệp như thời kỳ trước chiến tranh (năm 1940) và sau đó phải vượt tốc độ này”. Kết quả là vào năm 1948 đã đạt được mức sản xuất công nghiệp trước chiến tranh (1940), và vào năm 1950, Liên Xô vượt mức trước chiến tranh về thu nhập quốc dân. Liên Xô, dưới sự lãnh đạo của Stalin chỉ trong 10 năm đã đạt được bước nhảy vọt về kinh tế chưa từng có, rồi sau đó giành chiến thắng trong cuộc Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, và chỉ vài năm sau chiến tranh đã trở thành một siêu cường với lá chắn hạt nhân. Đây là một sự thật không thể phủ nhận. Sau đó, các kế hoạch phát triển KT-XH dưới thời N.S. Khrushchev (kế hoạch thứ sáu và thứ bảy) đã làm giảm nghiêm trọng tốc độ phát triển kinh tế của Liên Xô trong giai đoạn 1954-1964. Kế hoạch 5 năm lần thứ 12 dưới thời M.S. Gorbachov được thực hiện vào năm 1986-1990 đã thất bại hoàn toàn. Nguyên nhân chính là việc lập kế hoạch chỉ đạo tập trung trở nên bất khả thi khi đã có sự chuyển đổi sang nền kinh tế thị trường. Kế hoạch 5 năm lần thứ 13 được thông qua vào năm 1990 cho giai đoạn 1991-1995, nhưng nó không bao giờ có thể bắt đầu. Có thể nói sự vĩ đại của Stalin là khả năng huy động đông đảo quần chúng nhân dân cho mục tiêu xây dựng và bảo vệ đất nước, là quyết tâm đạt được các mục tiêu chiến lược trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Những di sản của Stalin (và của Liên Xô) về giáo dục, đột phá công nghệ, khoa học vũ trụ và tên lửa, khoa học và công nghệ hạt nhân… vẫn tiếp tục phát huy tác dụng đối với nước Nga hiện tại. Nếu không có Stalin thì không thể nói về những thành tựu đã liệt kê ở trên, và ở Nga hiện nay, nhiều người đã nhận ra rằng không thể xây dựng tương lai của mình trên sự dối trá.
Không phủ nhận vai trò của Stalin trong công cuộc phát triển Liên xô (không tính vụ chiến tranh), nhưng em thấy LX phát triển nhanh và mạnh nhất trong 2/3 thời gian đầu Brezhnev nắm quyền. Giai đoạn cuối của Brezhnev thì hụt hơi.
Tương tự bây giờ, Putin rất tốt, rất hay nhưng em mong ông này nhanh chóng tìm được người kế nhiệm vì ai cũng vậy thôi, khi già sẽ mắc sai lầm.
“Я знаю, что после моей смерти на мою могилу нанесут кучу мусора, но ветер истории безжалостно развеет её” – И.В. Сталин. Nhà lãnh đạo Liên Xô I.V. Stalin đã từng nói: “Tôi biết là sau khi tôi chết sẽ có nhiều kẻ mang rác đến đổ trên mộ tôi, nhưng những cơn gió lịch sử rồi sẽ thổi bay chúng đi một cách không thương tiếc”. Những gì đang diễn ra hiện nay tại nước Nga cho thấy rằng lịch sử đang làm đúng công việc của mình, như những gì Joseph Stalin đã nói. Trong 15 năm qua, hàng trăm tượng đài Stalin đã được xây dựng ở Nga để tôn vinh nhà lãnh đạo vĩ đại của Liên Xô. Có những tượng đài được xây dựng mới và cũng có nhiều tượng đài được khôi phục do bị phá hủy trong những năm 90. Trong toàn bộ lịch sử của mình, Liên Xô luôn được đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, toàn diện của Đảng Cộng sản Liên Xô (КПСС), tuy nhiên cũng không thể phủ nhận vai trò rất quan trọng, thậm chí có thời điểm mang tính quyết định của những người đứng đầu (kể cả nó có tác động tích cực hay tiêu cực). Điều này được thể hiện rất rõ ràng nếu ta so sánh Liên Xô dưới thời của I.V. Stalin, L.I. Brezhnev với Liên Xô dưới thời của N.S Khrushchov, M.S. Gorbachov. Có thể nói rằng vai trò và sức ảnh hưởng của I.V. Stalin có tác động vô cùng to lớn đến sự tồn tại và phát triển mạnh mẽ của Liên Xô trong những năm 1922-1953. Chúng ta cùng làm rõ vấn đề này qua các kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội của Liên Xô. Liên Xô có tổng cộng 13 kế hoạch 5 năm (kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội). Có ba kế hoạch trước chiến tranh và 10 kế hoạch sau chiến tranh. Năm kế hoạch đầu tiên đã được chuẩn bị với sự tham gia tích cực của I.V. Stalin. Ông cũng kiểm soát đến từng chi tiết việc thực hiện các kế hoạch này (ngoại trừ kế hoạch 5 năm lần thứ năm, vì Stalin đã từ trần giữa lúc đang thực hiện kế hoạch này). Hai kế hoạch 5 năm đầu tiên (1928−1932 và 1933−1937) là các kế hoạch công nghiệp hóa XHCN. Trong kế hoạch 5 năm đầu tiên với khẩu hiệu “Công nghệ quyết định mọi thứ”, hơn 1.500 cơ sở công nghiệp đã được đưa vào hoạt động. Trong kế hoạch thứ hai với khẩu hiệu “Nhân sự quyết định mọi việc”, con số này là hơn 4.500. Sau hai kế hoạch 5 năm này, Liên Xô đã vững chắc giữ vị trí thứ hai thế giới (sau Hoa Kỳ) về sản xuất công nghiệp. Đây là bước nhảy vọt thần kỳ, nếu chúng ta nhìn vào qui mô nhỏ bé, lạc hậu và cơ cấu manh mún của nền kinh tế của Liên Xô trong những năm đầu thành lập. Kế hoạch 5 năm lần thứ ba được thực hiện với khẩu hiệu “Đuổi kịp và vượt qua”. Kế hoạch này bắt đầu vào năm 1938, mục tiêu của nó được xác định không phải là công nghiệp hóa mà là tăng cường khả năng phòng thủ của đất nước. Chính phủ Liên Xô đã tính đến khả năng chiến tranh là hiện hữu nên các cơ sở công nghiệp mới trong giai đoạn này được xây dựng ở các vùng phía đông của đất nước (hơn 3.000 cơ sở công nghiệp mới). Việc thực hiện kế hoạch 5 năm lần thứ ba bị gián đoạn bởi sự xâm lược của Đức Quốc xã vào ngày 22/6/1941. Điều này không có nghĩa là nền kinh tế Liên Xô bị tê liệt hoàn toàn. Ngược lại, Liên Xô bắt đầu thực hiện các biện pháp quyết định để huy động hơn nữa nền kinh tế, tập trung ở các phần lãnh thổ phía Đông. Đến cuối tháng 11/1941, đã có thêm khoảng 1.500 doanh nghiệp công nghiệp lớn và 10 triệu công nhân, kỹ sư, kỹ thuật viên và các chuyên gia được di dời về phía đông đất nước và ngay lập tức đi vào hoạt động hết công suất. Đây là một ví dụ rõ ràng về việc chủ động chuẩn bị các điều kiện cần thiết để ứng phó với các tình huống khó khăn nhất. Hóa ra, theo kế hoạch 5 năm lần thứ ba, người ta dự kiến không chỉ xây dựng các doanh nghiệp mới ở phía Đông mà còn chuẩn bị đầy đủ mặt bằng để bố trí các nhà máy có thể phải di dời từ các vùng phía Tây về phía Đông. Từ tháng 6/1941, kế hoạch 5 năm lần thứ ba đã buộc phải chuyển sang các kế hoạch quý, tháng. Nếu trong năm đầu chiến tranh, việc di dời các cơ sở công nghiệp về phía Đông được đặt lên hàng đầu, thì bắt đầu từ năm 1943, các kế hoạch hàng quý và hàng tháng lại tập trung vào việc khôi phục và khởi động các cơ sở công nghiệp trên các vùng lãnh thổ được giải phóng, cũng như khôi phục cơ sở hạ tầng (đường sắt, đường bộ, cầu, mạng lưới điện…). Việc khôi phục nền kinh tế ở các vùng lãnh thổ được giải phóng là cần thiết không chỉ để vực dậy toàn bộ nền kinh tế đất nước mà còn giúp cung cấp cho mặt trận những sản phẩm cần thiết một cách nhanh chóng và với chi phí tối thiểu. Chế độ lập kế hoạch khẩn cấp (hàng quý, hàng tháng) được áp dụng cho đến khi chiến tranh kết thúc. Ngay từ năm 1945, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Stalin, Liên Xô đã bắt đầu xây dựng kế hoạch 5 năm tiếp theo (thứ tư) cho giai đoạn 1946–1950 với khẩu hiệu của nó là “5 năm trong 4 năm”. Nhiệm vụ chính của kế hoạch được J.V. Stalin vạch ra vào ngày 09/02/1946 là “khôi phục các khu vực bị ảnh hưởng của đất nước, khôi phục tốc độ phát triển công nghiệp và nông nghiệp như thời kỳ trước chiến tranh (năm 1940) và sau đó phải vượt tốc độ này”. Kết quả là vào năm 1948 đã đạt được mức sản xuất công nghiệp trước chiến tranh (1940), và vào năm 1950, Liên Xô vượt mức trước chiến tranh về thu nhập quốc dân. Liên Xô, dưới sự lãnh đạo của Stalin chỉ trong 10 năm đã đạt được bước nhảy vọt về kinh tế chưa từng có, rồi sau đó giành chiến thắng trong cuộc Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, và chỉ vài năm sau chiến tranh đã trở thành một siêu cường với lá chắn hạt nhân. Đây là một sự thật không thể phủ nhận. Sau đó, các kế hoạch phát triển KT-XH dưới thời N.S. Khrushchev (kế hoạch thứ sáu và thứ bảy) đã làm giảm nghiêm trọng tốc độ phát triển kinh tế của Liên Xô trong giai đoạn 1954-1964. Kế hoạch 5 năm lần thứ 12 dưới thời M.S. Gorbachov được thực hiện vào năm 1986-1990 đã thất bại hoàn toàn. Nguyên nhân chính là việc lập kế hoạch chỉ đạo tập trung trở nên bất khả thi khi đã có sự chuyển đổi sang nền kinh tế thị trường. Kế hoạch 5 năm lần thứ 13 được thông qua vào năm 1990 cho giai đoạn 1991-1995, nhưng nó không bao giờ có thể bắt đầu. Có thể nói sự vĩ đại của Stalin là khả năng huy động đông đảo quần chúng nhân dân cho mục tiêu xây dựng và bảo vệ đất nước, là quyết tâm đạt được các mục tiêu chiến lược trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Những di sản của Stalin (và của Liên Xô) về giáo dục, đột phá công nghệ, khoa học vũ trụ và tên lửa, khoa học và công nghệ hạt nhân… vẫn tiếp tục phát huy tác dụng đối với nước Nga hiện tại. Nếu không có Stalin thì không thể nói về những thành tựu đã liệt kê ở trên, và ở Nga hiện nay, nhiều người đã nhận ra rằng không thể xây dựng tương lai của mình trên sự dối trá.
Không phủ nhận vai trò của Stalin trong công cuộc phát triển Liên xô (không tính vụ chiến tranh), nhưng em thấy LX phát triển nhanh và mạnh nhất trong 2/3 thời gian đầu Brezhnev nắm quyền. Giai đoạn cuối của Brezhnev thì hụt hơi. Tương tự bây giờ, Putin rất tốt, rất hay nhưng em mong ông này nhanh chóng tìm được người kế nhiệm vì ai cũng vậy thôi, khi già sẽ mắc sai lầm.
Đang quy hoạch cho Dyumin, cựu thống đốc vùng Tula rồi cụ, Dyumin cũng xuất thân cận vệ, theo sát Putin một thời gian, khả năng ngoài tư duy của cận vệ đã dần phát triển tư duy của Lãnh đạo, vụ chỉ huy chiến dịch phòng vệ tại Kursk cho tới nay được đánh giá là tốt, Dyumin đã lọt vào nhóm các nhân vật quan trọng của CP Nga, em dự là trong 4-5 năm tới, kết thúc được giai đoạn cam go nhất của chiến tranh, quá trình chuyển giao sẽ được thúc đẩy, Tsar với sự khôn khéo của mình sẽ rời đi trong trạng thái đỉnh cao của sự nghiệp cũng là trạng thái nước Nga quật khởi trở thành thế lực lớn tầm Thế giới kiểm soát được châu Âu.
“Я знаю, что после моей смерти на мою могилу нанесут кучу мусора, но ветер истории безжалостно развеет её” – И.В. Сталин. Nhà lãnh đạo Liên Xô I.V. Stalin đã từng nói: “Tôi biết là sau khi tôi chết sẽ có nhiều kẻ mang rác đến đổ trên mộ tôi, nhưng những cơn gió lịch sử rồi sẽ thổi bay chúng đi một cách không thương tiếc”. Những gì đang diễn ra hiện nay tại nước Nga cho thấy rằng lịch sử đang làm đúng công việc của mình, như những gì Joseph Stalin đã nói. Trong 15 năm qua, hàng trăm tượng đài Stalin đã được xây dựng ở Nga để tôn vinh nhà lãnh đạo vĩ đại của Liên Xô. Có những tượng đài được xây dựng mới và cũng có nhiều tượng đài được khôi phục do bị phá hủy trong những năm 90. Trong toàn bộ lịch sử của mình, Liên Xô luôn được đặt dưới sự lãnh đạo tuyệt đối, toàn diện của Đảng Cộng sản Liên Xô (КПСС), tuy nhiên cũng không thể phủ nhận vai trò rất quan trọng, thậm chí có thời điểm mang tính quyết định của những người đứng đầu (kể cả nó có tác động tích cực hay tiêu cực). Điều này được thể hiện rất rõ ràng nếu ta so sánh Liên Xô dưới thời của I.V. Stalin, L.I. Brezhnev với Liên Xô dưới thời của N.S Khrushchov, M.S. Gorbachov. Có thể nói rằng vai trò và sức ảnh hưởng của I.V. Stalin có tác động vô cùng to lớn đến sự tồn tại và phát triển mạnh mẽ của Liên Xô trong những năm 1922-1953. Chúng ta cùng làm rõ vấn đề này qua các kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội của Liên Xô. Liên Xô có tổng cộng 13 kế hoạch 5 năm (kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội). Có ba kế hoạch trước chiến tranh và 10 kế hoạch sau chiến tranh. Năm kế hoạch đầu tiên đã được chuẩn bị với sự tham gia tích cực của I.V. Stalin. Ông cũng kiểm soát đến từng chi tiết việc thực hiện các kế hoạch này (ngoại trừ kế hoạch 5 năm lần thứ năm, vì Stalin đã từ trần giữa lúc đang thực hiện kế hoạch này). Hai kế hoạch 5 năm đầu tiên (1928−1932 và 1933−1937) là các kế hoạch công nghiệp hóa XHCN. Trong kế hoạch 5 năm đầu tiên với khẩu hiệu “Công nghệ quyết định mọi thứ”, hơn 1.500 cơ sở công nghiệp đã được đưa vào hoạt động. Trong kế hoạch thứ hai với khẩu hiệu “Nhân sự quyết định mọi việc”, con số này là hơn 4.500. Sau hai kế hoạch 5 năm này, Liên Xô đã vững chắc giữ vị trí thứ hai thế giới (sau Hoa Kỳ) về sản xuất công nghiệp. Đây là bước nhảy vọt thần kỳ, nếu chúng ta nhìn vào qui mô nhỏ bé, lạc hậu và cơ cấu manh mún của nền kinh tế của Liên Xô trong những năm đầu thành lập. Kế hoạch 5 năm lần thứ ba được thực hiện với khẩu hiệu “Đuổi kịp và vượt qua”. Kế hoạch này bắt đầu vào năm 1938, mục tiêu của nó được xác định không phải là công nghiệp hóa mà là tăng cường khả năng phòng thủ của đất nước. Chính phủ Liên Xô đã tính đến khả năng chiến tranh là hiện hữu nên các cơ sở công nghiệp mới trong giai đoạn này được xây dựng ở các vùng phía đông của đất nước (hơn 3.000 cơ sở công nghiệp mới). Việc thực hiện kế hoạch 5 năm lần thứ ba bị gián đoạn bởi sự xâm lược của Đức Quốc xã vào ngày 22/6/1941. Điều này không có nghĩa là nền kinh tế Liên Xô bị tê liệt hoàn toàn. Ngược lại, Liên Xô bắt đầu thực hiện các biện pháp quyết định để huy động hơn nữa nền kinh tế, tập trung ở các phần lãnh thổ phía Đông. Đến cuối tháng 11/1941, đã có thêm khoảng 1.500 doanh nghiệp công nghiệp lớn và 10 triệu công nhân, kỹ sư, kỹ thuật viên và các chuyên gia được di dời về phía đông đất nước và ngay lập tức đi vào hoạt động hết công suất. Đây là một ví dụ rõ ràng về việc chủ động chuẩn bị các điều kiện cần thiết để ứng phó với các tình huống khó khăn nhất. Hóa ra, theo kế hoạch 5 năm lần thứ ba, người ta dự kiến không chỉ xây dựng các doanh nghiệp mới ở phía Đông mà còn chuẩn bị đầy đủ mặt bằng để bố trí các nhà máy có thể phải di dời từ các vùng phía Tây về phía Đông. Từ tháng 6/1941, kế hoạch 5 năm lần thứ ba đã buộc phải chuyển sang các kế hoạch quý, tháng. Nếu trong năm đầu chiến tranh, việc di dời các cơ sở công nghiệp về phía Đông được đặt lên hàng đầu, thì bắt đầu từ năm 1943, các kế hoạch hàng quý và hàng tháng lại tập trung vào việc khôi phục và khởi động các cơ sở công nghiệp trên các vùng lãnh thổ được giải phóng, cũng như khôi phục cơ sở hạ tầng (đường sắt, đường bộ, cầu, mạng lưới điện…). Việc khôi phục nền kinh tế ở các vùng lãnh thổ được giải phóng là cần thiết không chỉ để vực dậy toàn bộ nền kinh tế đất nước mà còn giúp cung cấp cho mặt trận những sản phẩm cần thiết một cách nhanh chóng và với chi phí tối thiểu. Chế độ lập kế hoạch khẩn cấp (hàng quý, hàng tháng) được áp dụng cho đến khi chiến tranh kết thúc. Ngay từ năm 1945, dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Stalin, Liên Xô đã bắt đầu xây dựng kế hoạch 5 năm tiếp theo (thứ tư) cho giai đoạn 1946–1950 với khẩu hiệu của nó là “5 năm trong 4 năm”. Nhiệm vụ chính của kế hoạch được J.V. Stalin vạch ra vào ngày 09/02/1946 là “khôi phục các khu vực bị ảnh hưởng của đất nước, khôi phục tốc độ phát triển công nghiệp và nông nghiệp như thời kỳ trước chiến tranh (năm 1940) và sau đó phải vượt tốc độ này”. Kết quả là vào năm 1948 đã đạt được mức sản xuất công nghiệp trước chiến tranh (1940), và vào năm 1950, Liên Xô vượt mức trước chiến tranh về thu nhập quốc dân. Liên Xô, dưới sự lãnh đạo của Stalin chỉ trong 10 năm đã đạt được bước nhảy vọt về kinh tế chưa từng có, rồi sau đó giành chiến thắng trong cuộc Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, và chỉ vài năm sau chiến tranh đã trở thành một siêu cường với lá chắn hạt nhân. Đây là một sự thật không thể phủ nhận. Sau đó, các kế hoạch phát triển KT-XH dưới thời N.S. Khrushchev (kế hoạch thứ sáu và thứ bảy) đã làm giảm nghiêm trọng tốc độ phát triển kinh tế của Liên Xô trong giai đoạn 1954-1964. Kế hoạch 5 năm lần thứ 12 dưới thời M.S. Gorbachov được thực hiện vào năm 1986-1990 đã thất bại hoàn toàn. Nguyên nhân chính là việc lập kế hoạch chỉ đạo tập trung trở nên bất khả thi khi đã có sự chuyển đổi sang nền kinh tế thị trường. Kế hoạch 5 năm lần thứ 13 được thông qua vào năm 1990 cho giai đoạn 1991-1995, nhưng nó không bao giờ có thể bắt đầu. Có thể nói sự vĩ đại của Stalin là khả năng huy động đông đảo quần chúng nhân dân cho mục tiêu xây dựng và bảo vệ đất nước, là quyết tâm đạt được các mục tiêu chiến lược trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Những di sản của Stalin (và của Liên Xô) về giáo dục, đột phá công nghệ, khoa học vũ trụ và tên lửa, khoa học và công nghệ hạt nhân… vẫn tiếp tục phát huy tác dụng đối với nước Nga hiện tại. Nếu không có Stalin thì không thể nói về những thành tựu đã liệt kê ở trên, và ở Nga hiện nay, nhiều người đã nhận ra rằng không thể xây dựng tương lai của mình trên sự dối trá.
Không phủ nhận vai trò của Stalin trong công cuộc phát triển Liên xô (không tính vụ chiến tranh), nhưng em thấy LX phát triển nhanh và mạnh nhất trong 2/3 thời gian đầu Brezhnev nắm quyền. Giai đoạn cuối của Brezhnev thì hụt hơi. Tương tự bây giờ, Putin rất tốt, rất hay nhưng em mong ông này nhanh chóng tìm được người kế nhiệm vì ai cũng vậy thôi, khi già sẽ mắc sai lầm.
Đang quy hoạch cho Dyumin, cựu thống đốc vùng Tula rồi cụ, Dyumin cũng xuất thân cận vệ, theo sát Putin một thời gian, khả năng ngoài tư duy của cận vệ đã dần phát triển tư duy của Lãnh đạo, vụ chỉ huy chiến dịch phòng vệ tại Kursk cho tới nay được đánh giá là tốt, Dyumin đã lọt vào nhóm các nhân vật quan trọng của CP Nga, em dự là trong 4-5 năm tới, kết thúc được giai đoạn cam go nhất của chiến tranh, quá trình chuyển giao sẽ được thúc đẩy, Tsar với sự khôn khéo của mình sẽ rời đi trong trạng thái đỉnh cao của sự nghiệp cũng là trạng thái nước Nga quật khởi trở thành thế lực lớn tầm Thế giới kiểm soát được châu Âu.
nhiệm kì này là ngắm giò ngắm cẳng a e thân tín để chuyển giao đây, putin tính cả rồi, h ông ấy cũng nhiều tuổi, khó nói trước việc gì, em dự 2-3 năm nữa sẽ rõ hình hài người tiếp nối putin thôi, hi vọng là ko chọn sai người, nước nga ko thiêu người tài, sẽ tìm đc người lèo lái được, đường có rồi, cứ thế mà đi thôi...
Nặng nhưng dễ uống phải kể đến Làng Vân hay đế miền Tây.
Không biết miền Tây cụ uống ở tỉnh nào, chứ em thấy những tỉnh em qua (tương đối nhiều) rượu đế khá nhạt. Nặng như rượu đế Gò Đen Long An chỉ 30%, rượu dừa Bến Tre phần lớn dưới 25%.
Theo các nguồn tin khu vực Ukraine, trong khoảng hai đến ba tháng, một “xưởng” lắp ráp máy bay không người lái FPV đã được chuyển đến Slavyansk từ Kramatorsk (Nhà máy chế tạo máy Novokramatorsk). Bây giờ nó được đặt trong tòa nhà của Viện Nghiên cứu Điện áp cao (trước đây là TsNIL). Điều này là do các cuộc tấn công gia tăng vào các địa điểm lắp ráp và trụ sở chính.
Do đó, gần như tất cả các sở chỉ huy và sở chỉ huy của tập đoàn Ukraine cũng đã chuyển từ Kramatorsk đến Slavyansk, chủ yếu nằm trên lãnh thổ của các cơ sở y tế hoặc gần chúng.
Há há, đúng ý đồ của Ukr rồi nhá, anh Sợt Ky thật là chiến lược gia tài tình.
"Chúng tôi biết rằng khoảng 50.000 quân Nga từ các khu vực khác đã được tái triển khai đến mặt trận Kursk." - Syrskyi
Ông cũng tuyên bố rằng điều này sẽ giúp các hoạt động phòng thủ của Ukr ở các khu vực khác của mặt trận trở nên dễ dàng hơn.
Trước có thông tin suy đoán từ sau cuộc gặp của Putin với 5 lữ đoàn trưởng, dự kiến 5 lữ đoàn này sẽ đánh kiểu chết bỏ vào lúc cần thiết để tạo tiếng vang trên chiến trường khi hoạt động ngoại giao đang xúc tiến. Nhưng cho dù có tin suy đoán như thế thì chuyện Sirsky nói Nga tập trung từ các nơi khác về đây 50K quân cũng có thể đơn giản là để giải thích vì sao Ukraine tốn nhiều lính cho khu vực này, nhiều phát biểu của phía Ukraine giờ chỉ mang tính giải thích mà ai cũng biết là vụng chèo khéo chống.
Hầu hết người Đức đều ủng hộ việc Thủ tướng Đức hiện tại Olaf Scholz nói chuyện lại với Tổng thống Nga Vladimir Putin . Điều này xuất phát từ cuộc thăm dò YouGov do dpa trích dẫn .
Theo nghiên cứu, 59% người tham gia khảo sát ủng hộ việc hai nhà lãnh đạo trò chuyện qua điện thoại. 26% lên tiếng phản đối diễn biến sự việc này, 15% số người được hỏi khác không có quan điểm rõ ràng về vấn đề này.
Ngày 1/10, báo Die Zeit dẫn nguồn tin trong chính phủ Đức đưa tin Thủ tướng nước này muốn gọi điện cho nhà lãnh đạo Nga. Đồng thời, vào tháng 9, đại diện chính thức của nội các Đức, Steffen Hebestreit, nói rằng Olaf Scholz chỉ có thể nói chuyện với Vladimir Putin “nếu ông ấy thấy thời điểm thích hợp” cho việc này.
Về vấn đề này , Dmitry Peskov tuyên bố rằng chính quyền Đức đã không gửi yêu cầu tới Liên bang Nga về cuộc trò chuyện qua điện thoại giữa Thủ tướng Đức Olaf Scholz và Tổng thống Nga Vladimir Putin.
Đây là lý do vì sao quân U ít đầu hàng. Lính U bị giám sát bởi các máy bay không người lái, bất cứ ai có ý định đầu hàng đều bị tiêu diệt
Các lực lượng vũ trang Ukraine đang giết chết hơn 80% nhân viên của họ đang cố gắng đầu hàng, một quân nhân của một trong những đơn vị tấn công của tập đoàn quân vũ trang tổng hợp số 3 thuộc Nhóm lực lượng phía Nam với ký hiệu Shturman nói với TASS.
Ông nói thêm rằng ngay khi Lực lượng Vũ trang Ukraine sử dụng máy bay không người lái để phát hiện nỗ lực đầu hàng của quân nhân, họ sẽ nổ súng có chủ đích từ nhiều loại vũ khí khác nhau và bị tấn công hàng loạt bằng máy bay không người lái.
Các áp phích tuyên truyền mới đã được treo ở Georgia, mô tả các đại diện của phe đối lập thân phương Tây và một bàn tay đang trói họ trên nền đỏ như máu.
Các biểu ngữ có nội dung: "Không chiến tranh! Không với các đặc vụ."
Sắp đến hội nghị thượng đỉnh BRICS tại Nga, xem lại vision của Nga. Câu nói ngắn gọn, nhưng mô tả đầy đủ bản chất thế giới hiện nay
Thế giới đang dần thoát khỏi chế độ độc tài của mô hình tài chính và kinh tế Mỹ, mục đích của nó chỉ là để làm các nước khác mắc nợ, rơi vào cảnh nô lệ, biến thành thuộc địa kinh tế và tước đi nguồn lực phát triển của toàn bộ các khu vực trên thế giới. V. Putin, 04/10/2023
Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken nói với các nhà lãnh đạo Đông Nam Á rằng Washington lo ngại về các hoạt động “ngày càng nguy hiểm và bất hợp pháp” của Trung Quốc ở Biển Đông. Những lời của ông được hãng thông tấn AP trích dẫn .
“Chúng tôi rất lo ngại về các hoạt động bất hợp pháp và nguy hiểm ngày càng tăng của Trung Quốc ở Biển Đông, dẫn đến thương tích cho người dân, gây tổn hại cho các tàu của ASEAN [Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á] và đi ngược lại các cam kết giải quyết tranh chấp một cách hòa bình, Blinken nói.
Ngoài ra, ông tuyên bố cần phải duy trì "cam kết chung nhằm bảo vệ sự ổn định ở eo biển Đài Loan".
Ngày 23/9, Tổng thống Mỹ Joe Biden cho biết Bắc Kinh “tiếp tục hung hăng” ở Biển Đông. Theo ông, Trung Quốc cũng đang kiểm tra chính quyền Mỹ ở biển Hoa Đông. Ngoài ra, người đứng đầu Nhà Trắng còn đề cập đến Nam Trung Quốc, Nam Á và eo biển Đài Loan.
Ngày 19/9, Hải quân Mỹ công bố kế hoạch chuẩn bị cho hành động quân sự có thể xảy ra chống lại Trung Quốc vào năm 2027.