(PLO)- Từ một nước phụ thuộc vào nhập khẩu vũ khí, Thổ Nhĩ Kỳ đã nổi lên như một nước xuất khẩu quốc phòng lớn của thế giới, trong đó nhiều vũ khí tiên tiến của nước này được sử dụng trên nhiều chiến trường với mức độ thành công cao.
Theo tờEurAsian Times, vào đầu thế kỷ 21,Thổ Nhĩ Kỳlà nước nhập khẩu vũ khí lớn thứ bathế giới. Tuy nhiên, sự phụ thuộc của Thổ Nhĩ Kỳ vào nhập khẩu quân sự nước ngoài đã giảm mạnh, từ khoảng 80% vào năm 2004 xuống còn dưới 20% hiện nay.
Ngược lại, Thổ Nhĩ Kỳ đã nổi lên như một nước xuất khẩu quốc phòng, trong đó vũ khí tiên tiến của nước này được sử dụng trên nhiều chiến trường với mức độ thành công cao trong hoạt động.
Máy bay huấn luyện Hurjet. Ảnh: X
Tuy nhiên, điều đáng chú ý là sự trỗi dậy nhanh chóng của Thổ Nhĩ Kỳ với tư cách là nhà sản xuất và xuất khẩu vũ khí có liên quan trực tiếp đến những bước tiến mà ngành công nghiệp hàng không vũ trụ nội địa đạt được.
Từ việc phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm đến máy bay huấn luyện hạng nhẹ và máy bay không người lái (UAV) tàng hình, Ankara đã khẳng định vững chắc vị thế là một cường quốc hàng không vũ trụ đáng tin cậy.
Thổ Nhĩ Kỳ nỗ lực thúc đẩy nội địa hóa ngành quốc phòng
Gần đây, máy bay huấn luyện cánh quạt tiên tiến Hurkus-II của Tập đoàn Turkish Aerospace Industries đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 30-12-2024. Chiếc máy bay hai chỗ ngồi này đã bay trong 20 phút và đạt độ cao khoảng 2.000 m và dự định sẽ gia nhập Không quân Thổ Nhĩ Kỳ.
Theo các báo cáo, máy bay Hurkus-II là phiên bản mới nhất của máy bay huấn luyện cánh quạt tua bin sau các phiên bản dân sự, huấn luyệnquân sựvà vũ trang của dòng Hurkus. Trong nhiệm vụ huấn luyện chính, Hurkus-B đã được Không quân Thổ Nhĩ Kỳ triển khai, thay thế cho máy bay hạng nhẹ SIAI-Marchetti SF260. Ít nhất 55 chiếc Hurkus-II sẽ tiếp tục tăng cường đội bay huấn luyện quân sự của Thổ Nhĩ Kỳ.
Mặc dù thông tin chi tiết về máy bay Hurkus-II hiện vẫn rất ít, nhưng nhiều sự phát triển hàng không vũ trụ khác ở Thổ Nhĩ Kỳ cũng đáng được chú ý. Ví dụ, Baykar của Thổ Nhĩ Kỳ - công ty đã nổi lên như bộ mặt của ngành công nghiệp hàng không vũ trụ và quốc phòng của nước này - đã mua lại một công ty hàng không khổng lồ Piaggio Aerospace của Ý cólịch sửhơn một thế kỷ.
Máy bay huấn luyện cánh quạt tiên tiến Hurkus-II. Ảnh: X
Các nhà phân tích tin rằng thương vụ mua lại này có ý nghĩa quan trọng vì nó sẽ giúp công ty Baykar tiếp cận được các thị trường châu Âu. Năm 2004, Pratt & Whitney America - một công ty Mỹ chuyên sản xuất động cơ máy bay dân sự và quân sự - đã chọn Piaggio Aerospace để sản xuất và cung cấp các bộ phận động cơ F-135 cho máy bay tàng hình F-35.
Một số phương tiện truyền thông cho rằng Thổ Nhĩ Kỳ có thể tái gia nhập chương trình cung cấp động cơ cho F-35 với việc mua lại Piaggio. Tuy nhiên, những đánh giá như vậy có thể là xa vời.
Dù vậy, những nỗ lực chung của Thổ Nhĩ Kỳ nhằm thúc đẩy nội địa hóa, nghiên cứu và phát triển trong lĩnh vực hàng không vũ trụ chắc chắn sẽ được ghi nhận. Trong một bài báo trênEurAsian Times, nhà báo kỳ cựu Prakash Nanda nhận định rằng sự phát triển nhanh chóng của các ngành công nghiệp quốc phòng của Thổ Nhĩ Kỳ và sự chấp nhận ngày càng tăng trên toàn cầu đối với các sản phẩm quốc phòng của Ankara đã đem lại cho nước này nhiều lợi ích. Một trong các lợi ích đó là giúp “Ankara theo đuổi chính sách đối ngoại quân sự hóa ở khu vực lân cận và quản lý các liên minh địachính trịlinh hoạt".
Các cột mốc đáng chú ý
Cột mốc lớn nhất mà Thổ Nhĩ Kỳ đạt được trong thời gian gần đây là tự phát triển máy bay tàng hình thế hệ thứ năm của riêng mình—KAAN.
KAAN là một tiêm kích tàng hình hai động cơ do Turkish Aerospace Industries phát triển. Tiêm kích đa năng này đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào tháng 2-2024 và dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào đầu những năm 2030, đưa Thổ Nhĩ Kỳ vào nhóm nhỏ các quốc gia đã tự phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm.
Chiếc máy bay này được cho là sẽ thay thế những chiếc tiêm kích F-16 cũ kỹ của Không quân Thổ Nhĩ Kỳ và cũng được lên kế hoạch xuất khẩu. Trên thực tế, Saudi Arabia và Pakistan được cho là đã bày tỏ sự quan tâm đến việc mua máy bay tàng hình KAAN.
Tiêm kích tàng hình KAAN. Ảnh: X
Ngay cả khi KAAN không vượt trội hơn khả năng của máy bay chiến đấu F-35 Lightning II của Mỹ, nó vẫn cung cấp một giải pháp thay thế giá rẻ cho các quốc gia không có khả năng mua F-35 do các điều kiện liên quan đến xuất khẩu nghiêm ngặt của Washington.
Sự phát triển của KAAN được coi là bước ngoặt đối với Thổ Nhĩ Kỳ, đặc biệt là sau khi nước này bị loại khỏi liên doanh F-35 Lightning II của Mỹ vì mua hệ thống phòng không S-400 của Nga. Trong nhiều năm, Thổ Nhĩ Kỳ đã phải vật lộn để sở hữu một máy bay thế hệ thứ năm tiên tiến và hiện đại hóa đội bay F-16 cũ kỹ của mình.
Cột mốc lớn tiếp theo cần được chú ý đặc biệt là máy bay huấn luyện Hurjet. Máy bay phản lực siêu thanh đầu tiên do Thổ Nhĩ Kỳ tự chế tạo này đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào tháng 4-2024.
Máy bay Hurjet do Turkish Aerospace Industries phát triển vẫn đang trong giai đoạn phát triển và chưa đi vào sản xuất hàng loạt. Tuy nhiên, các báo cáo cho thấy rằng việc sản xuất có thể sẽ bắt đầu vào năm 2025, với những đợt giao hàng đầu tiên vào năm 2025-2026.
Chiếc máy bay này, thường được so sánh với máy bay huấn luyện T-7 Red Hawk của Mỹ, đã giành được hợp đồng xuất khẩu đầu tiên vào đầu tháng 12-2024 sau khi đấu thầu không thành công để xuất khẩu máy bay chiến đấu hạng nhẹ Hurjet sang Malaysia.
Hurjet có thể đạt tốc độ tối đa khoảng 9 km/giờ và có trần bay là 13,7 km. Máy bay này được trang bị hệ thống điện tử hàng không hiện đại và được thiết kế để thực hiện các nhiệm vụ trinh sát vũ trang, tấn công hạng nhẹ, bay huấn luyện và hỗ trợ trên không tầm gần.
Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã khẳng định mình là quốc gia dẫn đầu thế giới về công nghệ UAV. Công ty Baykar của Thổ Nhĩ Kỳ đã sản xuất một số UAV hiện đại như TB2, TB3, Akinci và Kizilelma.
Chẳng hạn, UAV TB-2 được ca ngợi là mộtcâu chuyệnthành công của Thổ Nhĩ Kỳ. UAV này đã được bán cho khoảng 20 quốc gia và đã cho thấy khả năng chiến đấu thành công đặc biệt ở một số khu vực chiến sự, bao gồm cuộc xung đột Nogorono-Karabakh diễn ra vào năm 2020 giữa Armenia và Azerbaijan.
Đáng chú ý, UAV TB2 cũng nổi lên trong cuộc chiến Nga-Ukraine. Những chiếc UAV này nhanh chóng giành được một số chiến thắng ấn tượng cho Ukraine. Nhiều tuyên bố vàvideocho thấy Ukraine sử dụng những chiếc UAV này để tấn công tàu tuần tra, xe tăng và xe bọc thép của Nga.
Máy bay không người lái TB2 do Thổ Nhĩ Kỳ sản xuất. Ảnh: AFP
Baykar cũng đã phát triển TB3 - phiên bản UAV Bayraktar TB2 dành riêng cho tàu sân bay, lớn hơn và tốt hơn TB2. Với cánh có thể gập lại và khả năng cất cánh từ đường băng ngắn, TB3 được thiết lập để trở thành UAV chiến đấu đầu tiên trong lịch sử có khả năng cất cánh và hạ cánh trên đường băng ngắn như tàu tấn công đổ bộ TCG Anadolu.
TB3 có khả năng thực hiện các nhiệm vụ tình báo, trinh sát, giám sát và tấn công bằng các vũ khí thông minh được lắp dưới cánh. TB3 đã bước vào giai đoạn thử nghiệm bay vào năm 2023 và đã thực hiện chuyến bay ấn tượng kéo dài 32 giờ trong một cuộc thử nghiệm vào tháng 12-2024, lập kỷ lục mới cho UAV lớp Bayraktar.
Một UAV khác nổi tiếng gần đây là Bayraktar Akinci. Đây là loại UAV có tầm cao, có khả năng hoạt động lâu dài và có thể được trang bị vũ khí như tên lửa không đối không và không đối đất. Theo Baykar, Bayraktar Akinci có thể thực hiện các động tác tương tự như máy bay chiến đấu và mang theo nhiều loại tải trọng. Ngoài ra, Bayraktar Akıncı có thể tấn công các mục tiêu trên bộ và trên không, cũng như có thể bay cao hơn và ở trên không lâu hơn so với đội bay không người lái hiện tại của Thổ Nhĩ Kỳ.
Bayraktar Akinci gần đây đã khiến cả thế giới kinh ngạc khi thử nghiệm tên lửa siêu thanh UAV-122. Do đó, UAV này càng chứng minh được khả năng chiến đấu của mình trong bối cảnh UAV đang trở thành trụ cột của chiến tranh hiện đại. Bên cạnh đó, Bayraktar Akinci cũng hỗ trợ các nỗ lực tìm kiếm và cứu hộ sau khi một chiếc trực thăng chở Tổng thống Iran khi đó là ông Ebrahim Raisi bị rơi vào tháng 5-2024.
Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ đã có bước đột phá lớn trong việc phát triển UAV tàng hình với hai sản phẩm đáng được nhắc đến đặc biệt.
Một trong số đó là Anka-3 - UAV tấn công sâu có cánh bay đầu tiên do Turkish Aerospace Industries phát triển. Anka-3 là UAV tầm trung được thiết kế cho các nhiệm vụ giám sát với thời gian hoạt động dài. Với khả năng bay ấn tượng lên đến 30 giờ, Anka-3 có thể hoạt động ở độ cao gần 2.000 m và bao phủ 250 km.
UAV tàng hình Anka-3. Ảnh: X
Anka-3 là một UAV mang tính cách mạng vì nó có kích thước gần bằng một máy bay chiến đấu hạng nhẹ và các đặc tính ít bị quan sát giúp nó đủ bền bỉ để chịu được các nhiệm vụ chiến đấu như tác chiến điện tử, tấn công, quan sát và chế áp và phá hủy hệ thống phòng không của đối phương.
Mẫu UAV còn lại đưa Thổ Nhĩ Kỳ trở thành quốc gia dẫn đầu thế giới trong lĩnh vực này là Kizilelma hay Hệ thống máy bay chiến đấu không người lái quốc gia (MIUS). Kizilelma là máy bay phản lực chiến đấu không người lái, dự kiến sẽ thực hiện nhiều hoạt động quân sự, bao gồm hỗ trợ trên không tầm gần, tấn công bằng tên lửa, chế áp phòng không của đối phương và phá hủy phòng không của đối phương.
Kizilelma dự kiến sẽ bay trong năm giờ và di chuyển với tốc độ lên tới 800 km/giờ. Với trọng lượng cất cánh tối đa là 6 tấn, UAV này được lên kế hoạch có khả năng tải trọng 1.500 kg.
Một số máy bay được đề cập ở trên vẫn đang trong giai đoạn phát triển và chưa được đưa vào sản xuất hàng loạt. Tuy nhiên, chúng đại diện cho những bước tiến lớn của Thổ Nhĩ Kỳ đã đưa Ankara trở thành một gã khổng lồ trong ngành hàng không vũ trụ.
(PLO)- Từ một nước phụ thuộc vào nhập khẩu vũ khí, Thổ Nhĩ Kỳ đã nổi lên như một nước xuất khẩu quốc phòng lớn của thế giới, trong đó nhiều vũ khí tiên tiến của nước này được sử dụng trên nhiều chiến trường với mức độ thành công cao.
Theo tờEurAsian Times, vào đầu thế kỷ 21,Thổ Nhĩ Kỳlà nước nhập khẩu vũ khí lớn thứ bathế giới. Tuy nhiên, sự phụ thuộc của Thổ Nhĩ Kỳ vào nhập khẩu quân sự nước ngoài đã giảm mạnh, từ khoảng 80% vào năm 2004 xuống còn dưới 20% hiện nay.
Ngược lại, Thổ Nhĩ Kỳ đã nổi lên như một nước xuất khẩu quốc phòng, trong đó vũ khí tiên tiến của nước này được sử dụng trên nhiều chiến trường với mức độ thành công cao trong hoạt động.
Máy bay huấn luyện Hurjet. Ảnh: X
Tuy nhiên, điều đáng chú ý là sự trỗi dậy nhanh chóng của Thổ Nhĩ Kỳ với tư cách là nhà sản xuất và xuất khẩu vũ khí có liên quan trực tiếp đến những bước tiến mà ngành công nghiệp hàng không vũ trụ nội địa đạt được.
Từ việc phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm đến máy bay huấn luyện hạng nhẹ và máy bay không người lái (UAV) tàng hình, Ankara đã khẳng định vững chắc vị thế là một cường quốc hàng không vũ trụ đáng tin cậy.
Thổ Nhĩ Kỳ nỗ lực thúc đẩy nội địa hóa ngành quốc phòng
Gần đây, máy bay huấn luyện cánh quạt tiên tiến Hurkus-II của Tập đoàn Turkish Aerospace Industries đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 30-12-2024. Chiếc máy bay hai chỗ ngồi này đã bay trong 20 phút và đạt độ cao khoảng 2.000 m và dự định sẽ gia nhập Không quân Thổ Nhĩ Kỳ.
Theo các báo cáo, máy bay Hurkus-II là phiên bản mới nhất của máy bay huấn luyện cánh quạt tua bin sau các phiên bản dân sự, huấn luyệnquân sựvà vũ trang của dòng Hurkus. Trong nhiệm vụ huấn luyện chính, Hurkus-B đã được Không quân Thổ Nhĩ Kỳ triển khai, thay thế cho máy bay hạng nhẹ SIAI-Marchetti SF260. Ít nhất 55 chiếc Hurkus-II sẽ tiếp tục tăng cường đội bay huấn luyện quân sự của Thổ Nhĩ Kỳ.
Mặc dù thông tin chi tiết về máy bay Hurkus-II hiện vẫn rất ít, nhưng nhiều sự phát triển hàng không vũ trụ khác ở Thổ Nhĩ Kỳ cũng đáng được chú ý. Ví dụ, Baykar của Thổ Nhĩ Kỳ - công ty đã nổi lên như bộ mặt của ngành công nghiệp hàng không vũ trụ và quốc phòng của nước này - đã mua lại một công ty hàng không khổng lồ Piaggio Aerospace của Ý cólịch sửhơn một thế kỷ.
Máy bay huấn luyện cánh quạt tiên tiến Hurkus-II. Ảnh: X
Các nhà phân tích tin rằng thương vụ mua lại này có ý nghĩa quan trọng vì nó sẽ giúp công ty Baykar tiếp cận được các thị trường châu Âu. Năm 2004, Pratt & Whitney America - một công ty Mỹ chuyên sản xuất động cơ máy bay dân sự và quân sự - đã chọn Piaggio Aerospace để sản xuất và cung cấp các bộ phận động cơ F-135 cho máy bay tàng hình F-35.
Một số phương tiện truyền thông cho rằng Thổ Nhĩ Kỳ có thể tái gia nhập chương trình cung cấp động cơ cho F-35 với việc mua lại Piaggio. Tuy nhiên, những đánh giá như vậy có thể là xa vời.
Dù vậy, những nỗ lực chung của Thổ Nhĩ Kỳ nhằm thúc đẩy nội địa hóa, nghiên cứu và phát triển trong lĩnh vực hàng không vũ trụ chắc chắn sẽ được ghi nhận. Trong một bài báo trênEurAsian Times, nhà báo kỳ cựu Prakash Nanda nhận định rằng sự phát triển nhanh chóng của các ngành công nghiệp quốc phòng của Thổ Nhĩ Kỳ và sự chấp nhận ngày càng tăng trên toàn cầu đối với các sản phẩm quốc phòng của Ankara đã đem lại cho nước này nhiều lợi ích. Một trong các lợi ích đó là giúp “Ankara theo đuổi chính sách đối ngoại quân sự hóa ở khu vực lân cận và quản lý các liên minh địachính trịlinh hoạt".
Các cột mốc đáng chú ý
Cột mốc lớn nhất mà Thổ Nhĩ Kỳ đạt được trong thời gian gần đây là tự phát triển máy bay tàng hình thế hệ thứ năm của riêng mình—KAAN.
KAAN là một tiêm kích tàng hình hai động cơ do Turkish Aerospace Industries phát triển. Tiêm kích đa năng này đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào tháng 2-2024 và dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào đầu những năm 2030, đưa Thổ Nhĩ Kỳ vào nhóm nhỏ các quốc gia đã tự phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm.
Chiếc máy bay này được cho là sẽ thay thế những chiếc tiêm kích F-16 cũ kỹ của Không quân Thổ Nhĩ Kỳ và cũng được lên kế hoạch xuất khẩu. Trên thực tế, Saudi Arabia và Pakistan được cho là đã bày tỏ sự quan tâm đến việc mua máy bay tàng hình KAAN.
Tiêm kích tàng hình KAAN. Ảnh: X
Ngay cả khi KAAN không vượt trội hơn khả năng của máy bay chiến đấu F-35 Lightning II của Mỹ, nó vẫn cung cấp một giải pháp thay thế giá rẻ cho các quốc gia không có khả năng mua F-35 do các điều kiện liên quan đến xuất khẩu nghiêm ngặt của Washington.
Sự phát triển của KAAN được coi là bước ngoặt đối với Thổ Nhĩ Kỳ, đặc biệt là sau khi nước này bị loại khỏi liên doanh F-35 Lightning II của Mỹ vì mua hệ thống phòng không S-400 của Nga. Trong nhiều năm, Thổ Nhĩ Kỳ đã phải vật lộn để sở hữu một máy bay thế hệ thứ năm tiên tiến và hiện đại hóa đội bay F-16 cũ kỹ của mình.
Cột mốc lớn tiếp theo cần được chú ý đặc biệt là máy bay huấn luyện Hurjet. Máy bay phản lực siêu thanh đầu tiên do Thổ Nhĩ Kỳ tự chế tạo này đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào tháng 4-2024.
Máy bay Hurjet do Turkish Aerospace Industries phát triển vẫn đang trong giai đoạn phát triển và chưa đi vào sản xuất hàng loạt. Tuy nhiên, các báo cáo cho thấy rằng việc sản xuất có thể sẽ bắt đầu vào năm 2025, với những đợt giao hàng đầu tiên vào năm 2025-2026.
Chiếc máy bay này, thường được so sánh với máy bay huấn luyện T-7 Red Hawk của Mỹ, đã giành được hợp đồng xuất khẩu đầu tiên vào đầu tháng 12-2024 sau khi đấu thầu không thành công để xuất khẩu máy bay chiến đấu hạng nhẹ Hurjet sang Malaysia.
Hurjet có thể đạt tốc độ tối đa khoảng 9 km/giờ và có trần bay là 13,7 km. Máy bay này được trang bị hệ thống điện tử hàng không hiện đại và được thiết kế để thực hiện các nhiệm vụ trinh sát vũ trang, tấn công hạng nhẹ, bay huấn luyện và hỗ trợ trên không tầm gần.
Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã khẳng định mình là quốc gia dẫn đầu thế giới về công nghệ UAV. Công ty Baykar của Thổ Nhĩ Kỳ đã sản xuất một số UAV hiện đại như TB2, TB3, Akinci và Kizilelma.
Chẳng hạn, UAV TB-2 được ca ngợi là mộtcâu chuyệnthành công của Thổ Nhĩ Kỳ. UAV này đã được bán cho khoảng 20 quốc gia và đã cho thấy khả năng chiến đấu thành công đặc biệt ở một số khu vực chiến sự, bao gồm cuộc xung đột Nogorono-Karabakh diễn ra vào năm 2020 giữa Armenia và Azerbaijan.
Đáng chú ý, UAV TB2 cũng nổi lên trong cuộc chiến Nga-Ukraine. Những chiếc UAV này nhanh chóng giành được một số chiến thắng ấn tượng cho Ukraine. Nhiều tuyên bố vàvideocho thấy Ukraine sử dụng những chiếc UAV này để tấn công tàu tuần tra, xe tăng và xe bọc thép của Nga.
Máy bay không người lái TB2 do Thổ Nhĩ Kỳ sản xuất. Ảnh: AFP
Baykar cũng đã phát triển TB3 - phiên bản UAV Bayraktar TB2 dành riêng cho tàu sân bay, lớn hơn và tốt hơn TB2. Với cánh có thể gập lại và khả năng cất cánh từ đường băng ngắn, TB3 được thiết lập để trở thành UAV chiến đấu đầu tiên trong lịch sử có khả năng cất cánh và hạ cánh trên đường băng ngắn như tàu tấn công đổ bộ TCG Anadolu.
TB3 có khả năng thực hiện các nhiệm vụ tình báo, trinh sát, giám sát và tấn công bằng các vũ khí thông minh được lắp dưới cánh. TB3 đã bước vào giai đoạn thử nghiệm bay vào năm 2023 và đã thực hiện chuyến bay ấn tượng kéo dài 32 giờ trong một cuộc thử nghiệm vào tháng 12-2024, lập kỷ lục mới cho UAV lớp Bayraktar.
Một UAV khác nổi tiếng gần đây là Bayraktar Akinci. Đây là loại UAV có tầm cao, có khả năng hoạt động lâu dài và có thể được trang bị vũ khí như tên lửa không đối không và không đối đất. Theo Baykar, Bayraktar Akinci có thể thực hiện các động tác tương tự như máy bay chiến đấu và mang theo nhiều loại tải trọng. Ngoài ra, Bayraktar Akıncı có thể tấn công các mục tiêu trên bộ và trên không, cũng như có thể bay cao hơn và ở trên không lâu hơn so với đội bay không người lái hiện tại của Thổ Nhĩ Kỳ.
Bayraktar Akinci gần đây đã khiến cả thế giới kinh ngạc khi thử nghiệm tên lửa siêu thanh UAV-122. Do đó, UAV này càng chứng minh được khả năng chiến đấu của mình trong bối cảnh UAV đang trở thành trụ cột của chiến tranh hiện đại. Bên cạnh đó, Bayraktar Akinci cũng hỗ trợ các nỗ lực tìm kiếm và cứu hộ sau khi một chiếc trực thăng chở Tổng thống Iran khi đó là ông Ebrahim Raisi bị rơi vào tháng 5-2024.
Ngoài ra, Thổ Nhĩ Kỳ đã có bước đột phá lớn trong việc phát triển UAV tàng hình với hai sản phẩm đáng được nhắc đến đặc biệt.
Một trong số đó là Anka-3 - UAV tấn công sâu có cánh bay đầu tiên do Turkish Aerospace Industries phát triển. Anka-3 là UAV tầm trung được thiết kế cho các nhiệm vụ giám sát với thời gian hoạt động dài. Với khả năng bay ấn tượng lên đến 30 giờ, Anka-3 có thể hoạt động ở độ cao gần 2.000 m và bao phủ 250 km.
UAV tàng hình Anka-3. Ảnh: X
Anka-3 là một UAV mang tính cách mạng vì nó có kích thước gần bằng một máy bay chiến đấu hạng nhẹ và các đặc tính ít bị quan sát giúp nó đủ bền bỉ để chịu được các nhiệm vụ chiến đấu như tác chiến điện tử, tấn công, quan sát và chế áp và phá hủy hệ thống phòng không của đối phương.
Mẫu UAV còn lại đưa Thổ Nhĩ Kỳ trở thành quốc gia dẫn đầu thế giới trong lĩnh vực này là Kizilelma hay Hệ thống máy bay chiến đấu không người lái quốc gia (MIUS). Kizilelma là máy bay phản lực chiến đấu không người lái, dự kiến sẽ thực hiện nhiều hoạt động quân sự, bao gồm hỗ trợ trên không tầm gần, tấn công bằng tên lửa, chế áp phòng không của đối phương và phá hủy phòng không của đối phương.
Kizilelma dự kiến sẽ bay trong năm giờ và di chuyển với tốc độ lên tới 800 km/giờ. Với trọng lượng cất cánh tối đa là 6 tấn, UAV này được lên kế hoạch có khả năng tải trọng 1.500 kg.
Một số máy bay được đề cập ở trên vẫn đang trong giai đoạn phát triển và chưa được đưa vào sản xuất hàng loạt. Tuy nhiên, chúng đại diện cho những bước tiến lớn của Thổ Nhĩ Kỳ đã đưa Ankara trở thành một gã khổng lồ trong ngành hàng không vũ trụ.
Cũng dễ hiểu thôi cụ. ông Nga, Trung giò đang bị Mẽo cấm vận , cấm các nước khác mua vũ khí của nước này, thì ông Thr thế chỗ thôi ( cũ khí vừa rẻ, giá cả phải chăng mà cũng chấp nhận được) lại không bị rào cản gì về chính trị.
Cái mỏ than coke ở Kotlyne này công suất khai thác bằng nửa cả U cà. và Cty Metinvest đến thời điểm hiện tại vẫn đang khai thác coke ở đấy. Nêu mất mỏ này thì U cai như phế nguyên ngành luyện kim.
Thấy có cái này lạ (nếu đúng là đã diễn ra), Thủ tướng Slovakia Robert Fico sang Việt Nam theo đường Đảng, không biết để làm gì các cụ nhỉ? Chả có nhẽ làm bồ câu đưa thư cho hội nghị thượng đỉnh Mỹ - Nga giữa a Vại và Đại đế về vấn đề U cà tại Việt Nam.
Thủ tướng Slovakia Fico lẳng lặng đến thăm Việt Nam - Tại sao Zelensky lại hậm hực đến thế? Nhớ lại, đầu tháng 1 vừa rồi, sau mâu thuẫn bùng nổ giữa Slovakia và Ukraina với những lời lẽ gay gắt của Thủ tướng Slovakia Fico gọi Zelensky là “kẻ ăn xin và tống tiền”, Thủ tướng Fico lặn mất tăm khi báo chí Slovakia trong gần hai tuần liền không có thông tin chính thức nào về việc ông đang ở đâu và làm gì? Hôm qua, một số báo của Slovakia và Nga, trong đó có tờ 24 Kanal, cho biết Thủ tướng Fico xác nhận ông vừa có kỳ nghỉ tại Việt Nam khi trích dẫn một video được đăng trên trang cá nhân của chính Thủ tướng Fico trên mạng xã hội Facebook. Tôi cũng vừa kiểm tra, không có tờ báo tiếng Việt nào đăng tin này. Thủ tướng Fico khẳng định: "Tôi đã dành kỳ nghỉ của mình ở Việt Nam, khoảng chín ngày". (Đường link trang cá nhân cùng video của ông). Và R.Fico cho biết thêm, ông đã ở tại một khu nghỉ dưỡng ở Việt Nam, đây là nơi có chuyến bay thẳng từ Bratislava và các tour du lịch đến đó được tổ chức bởi nhiều công ty lữ hành Slovakia. Ông nói rằng ông đến Hà Nội để nghỉ và gặp mặt không chính thức với các quan chức Việt Nam. Ông nói rõ, việc đi lại, an ninh và địa điểm gặp mặt tại một khách sạn, "là chủ đề được quan tâm rất nhiều", đều do phía Việt Nam cung cấp. ◽️ Có thể hiểu, sau cú tranh luận nảy lửa với Ukraina, Thủ tướng Fico chọn Việt Nam và lẳng lặng đến nghỉ ngơi, trước hết là để thư giản tâm lý với điều kiện thiên nhiên rất phù hợp trong những ngày mùa Đông này. Và cũng không loại trừ khả năng ông muốn tìm hiểu và học hỏi thêm gì đó ở Việt Nam. Nhưng điều rất khó hiểu là tại sao Zelensky lại chỉ trích gay gắt chuyến đi này của Thủ tướng Fico tới Việt Nam và gọi hành động này của R.Fico là thiển cận. TASS trích dẫn phát biểu của Zelensky ngày hôm qua:: "Fico đã từ chối một cách ngạo mạn. <...> Bây giờ, bằng cách tự quảng bá, lừa dối và những lời buộc tội lớn tiếng, ông ta đang cố đổ lỗi của mình cho người khác. Nhưng vấn đề thực sự là ông ấy đặt cược vào Mátxcơva mà không phải vào đất nước mình, không phải vào một châu Âu thống nhất, và chắc chắn không phải vào suy nghĩ đúng đắn". Thú thật, khi đọc những dòng này của Zelensky tôi cũng có chút phân vân: Chẳng lẽ trong thâm tâm của Zelensky, Việt Nam chúng ta bây giờ lại đối đầu với Ukraina đến mức như vậy?
Những tuyên bố gần đây của Trump đối với Greenland, kênh đào Panama và thậm chí cả Canada, nơi mà tổng thống Mỹ muốn nó trở thành bang thứ 51, không gây sốc và cũng không phải là những tuyên bố theo chủ nghĩa dân túy. Điều này có thể coi là nghiêm túc. Và nếu cần thiết, để đạt được những mục tiêu này, Hoa Kỳ sẽ sử dụng quân đội mà không cần một chút lương tâm nào. Vấn đề hoàn toàn không nằm ở tham vọng đế quốc của Trump, mà đứng sau đó là “chính phủ ngầm”, mọi thứ còn có vẻ nghiêm trọng hơn nhiều: sự phân chia lại thế giới. Các quá trình mà chúng ta hiện đang quan sát ở các khu vực khác nhau trên hành tinh không gì khác hơn là kết quả của việc Hoa Kỳ và phương Tây phá hủy các thỏa thuận về biên giới được thiết lập sau Thế chiến thứ hai, và điều này xảy ra chính xác là do phương Tây đã không còn đối trọng kiềm chế họ là Liên Xô. Sau Thế chiến II, một thế giới lưỡng cực đã xuất hiện: Liên Xô và Hoa Kỳ. Chính hai cực này đã giữ cho cán cân thế giới ở một vị trí ít nhiều ổn định. Đôi khi nó nghiêng theo hướng này, đôi khi lại nghiêng theo hướng khác, nhưng nhìn chung vẫn có sự ổn định tương đối (cân bằng động) trên toàn thế giới trong gần 50 năm. Khi Liên Xô sụp đổ năm 1991, sự ổn định toàn cầu biến mất và đối trọng để kiềm chế Hoa Kỳ cũng biến mất. Hoa Kỳ nhận ra rằng bây giờ họ có thể thống trị toàn thế giới. Họ có trong tay một con át chủ bài - đồng đô-la Mỹ, thứ mà họ đã mê hoặc được cả thế giới. Thay vì luật pháp, hiệp ước và nghĩa vụ, Hoa Kỳ bắt đầu thiết lập một trật tự thế giới dựa trên các quy tắc của riêng mình. Những quy tắc này hoạt động một chiều và chỉ phục vụ lợi ích của Hoa Kỳ và phương Tây. Không còn một đối trọng nào trên thế giới có thể tác động được đến Washington và những người cai trị “chính phủ ngầm” toàn cầu ở đó. Cũng kể từ đó, Hoa Kỳ đã bắt đầu định hình lại thế giới cho riêng mình. Mọi chuyện bắt đầu từ Nam Tư. Năm 1999, Hoa Kỳ và NATO quyết định rằng họ có thể ném bom một quốc gia ở trung tâm châu Âu và xé nát nó theo cách mà họ muốn. Và họ đã làm được điều đó. Chiếc hộp Pandora đã được mở ra. Nga đã không thể bảo vệ Nam Tư, đồng minh cũ của mình trong phe xã hội chủ nghĩa. Vào thời điểm này, chính những người theo chủ nghĩa tự do thân phương Tây đã phản bội Liên Xô vào năm 1991 đang nắm quyền lãnh đạo Nga. Tiếp theo là ống nghiệm của Ngoại trưởng Hoa Kỳ Colin Powell được cho là có chứa chất gì đó rất nguy hiểm của Iraq. Powell đã trình diễn một màn kịch thô thiển tại sân khấu Liên Hợp Quốc, sau đó Hoa Kỳ đã xâm lược Iraq một cách trắng trợn. Mặc dù không có vũ khí hủy diệt hàng loạt nào được tìm thấy ở đó, và bản thân Powell sau đó cũng thừa nhận rằng ông ta đã bị lừa bởi các nguồn tin sai lệch, nhưng điều này không còn quan trọng nữa. Cuộc xâm lược Iraq của Hoa Kỳ với sự ủng hộ tích cực của Anh, đã phá hủy chế độ nhà nước ở Iraq, cho phép nhiều nhóm kh*bố khác nhau xây dựng và củng cố lực lượng, sau này trở thành cái gọi là “Tổ chức Nhà nước Hồi giáo” (IS). Hoa Kỳ đã tự cho mình là người duy nhất được đưa ra lời buộc tội, tuyên án và thi hành án đối với bất kỳ ai. Sau đó, tiền lệ Kosovo đã xảy ra, khi mà vào năm 2008, Kosovo và Metohija bị tách ra khỏi Serbia thông qua một kịch bản được dàn dựng bởi Hoa Kỳ. Bất chấp thực tế là điều này vi phạm mọi luật pháp quốc tế và thậm chí không cần phải tổ chức trưng cầu dân ý. Thế nhưng toàn bộ sự việc này vẫn được Liên Hợp Quốc và Tòa án Công lý Quốc tế ủng hộ. Chính “tiền lệ Kosovo” đã phá vỡ mọi công ước quốc tế về biên giới quốc gia. Nghĩa là đối với sự xuất hiện của một quốc gia mới hoặc sự thay đổi về biên giới thì chỉ cần “quyền tự quyết” và “công nhận một phần” là đủ. Và rồi những cơn sóng thần của các cuộc “cách mạng màu” và đảo chính quét khắp hành tinh, thành lập nên các chính phủ phụ thuộc vào Hoa Kỳ. Chủ nghĩa tư bản toàn cầu, cùng với chủ nghĩa tân tự do dưới vỏ bọc của “nền dân chủ Mỹ”, đã gây chiến tranh và tàn phá khắp thế giới. Cái gọi là “Luật pháp quốc tế” đã không còn. Các thỏa thuận về biên giới quốc gia đạt được sau Thế chiến thứ hai không còn hiệu lực. Không có thỏa thuận hoặc nghĩa vụ nào có tác dụng nữa. Thời kỳ của sức mạnh bắt đầu: ai mạnh hơn là đúng. Biên giới của các quốc gia chỉ được bảo đảm bằng sức mạnh. Vì vậy, kẻ mạnh sẽ lấy từ kẻ yếu những gì họ có thể lấy được. LHQ đã trở nên mất năng lực và giống như một chiếc vali không có tay cầm, vứt đi thì tiếc, kéo theo thì bất tiện và không có tác dụng gì. Dù ai đó có thích hay không thì đây cũng là một thực tế mới không thể bỏ qua. Đây là thực tế của thế giới mới, nơi luật pháp và thỏa thuận đã không còn hiệu lực. Đó là lý do tại sao Trump muốn chiếm Greenland từ Đan Mạch, kênh đào Panama từ Panama và đơn giản là sáp nhập Canada. Đó là lý do tại sao Tổng thống Azerbaijan Aliyev đe dọa sẽ loại bỏ “chủ nghĩa ph*xít Armenia”, và bằng cách này hay cách khác, tạo nên một hành lang tới Nakhichevan. Đó là lý do tại sao Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan đe dọa tiến hành các chiến dịch quân sự của mình để “thanh lý” người Kurd. Đó là lý do tại sao Israel đang chiếm giữ các vùng lãnh thổ của Syria, chiếm giữ Dải Gaza và phạm tội diệt*chủng người dân ở đây mà không bị trừng phạt. Đó là lý do tại sao UAE để mắt tới đảo Socotra của Yemen… Và đây mới chỉ là sự khởi đầu. Bánh đà toàn cầu mới bắt đầu quay. Trước mắt chúng ta, những xung đột tiềm ẩn đang trỗi dậy và theo đó là những xung đột mới tiếp tục ra đời.
Ngày 13.01.2025 (12:25) Tóm tắt của Bộ Quốc phòng Liên bang Nga về tiến độ của hoạt động quân sự đặc biệt (tính đến ngày 13 tháng 1 năm 2025)
Lực lượng vũ trang Liên bang Nga tiếp tục tiến hành chiến dịch quân sự đặc biệt.
Các đơn vị của Cụm quân "Phía Bắc" theo hướng Kharkov đã đánh bại các đội hình của lữ đoàn bộ binh cơ giới thuộc Lực lượng vũ trang Ukraine và lữ đoàn phòng thủ lãnh thổ tại các khu định cư Liptsy và Volchansk thuộc vùng Kharkov.
Lực lượng vũ trang Ukraine mất tới 35 quân nhân, một xe chiến đấu bọc thép, hai xe ô tô và năm khẩu pháo dã chiến, bao gồm một đơn vị pháo tự hành Paladin 155mm do Mỹ sản xuất.
Các đơn vị của Nhóm lực lượng "Phía Tây" đã cải thiện vị trí dọc theo tuyến đầu, gây tổn thất về nhân lực và trang thiết bị cho xe tăng, ba lữ đoàn cơ giới, tấn công, cơ động đường không của Lực lượng vũ trang Ukraine và hai lữ đoàn phòng thủ lãnh thổ ở các khu vực định cư Dvurechnaya, Zapadnoe, Boguslavka, Olgovka ở vùng Kharkiv, Novomikhaylovka và Torskoe ở Cộng hòa Nhân dân Donetsk.
Thiệt hại của địch lên tới 515 quân, bốn xe chiến đấu bộ binh, 14 xe ô tô và 12 khẩu pháo, bao gồm cả đơn vị pháo tự hành Braveheart 155mm do Anh sản xuất. Kho đạn đã bị phá hủy.
Các đơn vị của Cụm quân "Phía Nam" chiếm giữ các tuyến và vị trí có lợi hơn, đánh bại các đội hình của ba lữ đoàn bộ binh cơ giới, bộ binh cơ giới, tấn công và đổ bộ đường không của Lực lượng vũ trang Ukraine tại các khu vực định cư Kramatorsk, Dachnoe, Kurdyumovka, Novomarkovo, Chasov Yar, Belaya Gora và Konstantinovka thuộc Cộng hòa Nhân dân Donetsk.
Lực lượng vũ trang Ukraine mất tới 285 quân nhân, năm xe chiến đấu bọc thép, 14 xe ô tô, hai khẩu pháo và một kho đạn dược.
Nhờ những hành động quyết liệt của các đơn vị thuộc Cụm lực lượng "Trung tâm", khu định cư Peschanoe thuộc Cộng hòa Nhân dân Donetsk đã được giải phóng.
Nhân lực và trang thiết bị của tám lữ đoàn cơ giới của Lực lượng vũ trang Ukraine và hai lữ đoàn Vệ binh quốc gia đã bị thiệt hại tại các khu vực định cư Dzerzhinsk, Shcherbinovka, Dimitrov, Vozdvizhenka, Lysovka, Novovasilevka, Petrovpavlovka và Novoelizavetovka thuộc Cộng hòa Nhân dân Donetsk.
Kẻ thù mất hơn 615 quân nhân, bảy xe chiến đấu bọc thép, bao gồm xe bọc thép chở quân M113 do Mỹ sản xuất, VAB do Pháp sản xuất và xe bọc thép MaxxPro do Mỹ sản xuất.
Chín khẩu pháo dã chiến đã bị phá hủy, bao gồm một khẩu pháo tự hành Braveheart 155mm do Anh sản xuất và một khẩu lựu pháo M777 155mm do Mỹ sản xuất.
Các đơn vị của Nhóm lực lượng "Phía Đông" tiếp tục tiến sâu vào tuyến phòng thủ của địch, đánh bại đội hình gồm bốn lữ đoàn cơ giới của Lực lượng vũ trang Ukraine và ba lữ đoàn phòng thủ lãnh thổ tại các khu vực định cư Konstantinopol, Velykaya Novosyolka, Neskuchnoe và Bogatyr của Cộng hòa Nhân dân Donetsk.
Lực lượng vũ trang Ukraine mất tới 210 quân nhân, một xe tăng, một xe chiến đấu bọc thép HMMWV do Mỹ sản xuất, năm xe quân sự và một đơn vị pháo tự hành Braveheart 155mm do Anh sản xuất.
Các đơn vị của nhóm lực lượng Dnepr đã gây tổn thất về nhân lực và trang thiết bị của các lữ đoàn cơ giới và bộ binh, hai lữ đoàn phòng thủ bờ biển của Lực lượng vũ trang Ukraine tại các khu vực định cư Pridneprovskoe, Antonovka ở vùng Kherson, Malaya Tokmachka và Malye Shcherbaki ở vùng Zaporizhia.
Kẻ địch mất tới 80 quân nhân, một xe chiến đấu bọc thép, bốn xe ô tô và bốn khẩu pháo dã chiến, bao gồm một khẩu pháo lựu M777 155mm do Mỹ sản xuất. Hai trạm tác chiến điện tử và một kho đạn đã bị phá hủy.
Không quân chiến thuật, máy bay không người lái tấn công, lực lượng tên lửa và pháo binh của Lực lượng vũ trang Nga đã phá hủy cơ sở hạ tầng của các sân bay quân sự, cũng như các khu vực tập trung nhân lực và trang thiết bị của đối phương tại 157 khu vực.
Hệ thống phòng không đã bắn hạ hai quả bom dẫn đường Hammer do Pháp sản xuất, sáu quả tên lửa phóng loạt HIMARS do Mỹ sản xuất và 83 máy bay không người lái kiểu máy bay chiến đấu.
Tổng cộng, kể từ khi bắt đầu chiến dịch quân sự đặc biệt, những thứ sau đây đã bị phá hủy: 652 máy bay, 283 trực thăng, 40.215 máy bay không người lái, 590 hệ thống tên lửa phòng không, 20.512 xe tăng và các xe chiến đấu bọc thép khác, 1.508 hệ thống tên lửa phóng loạt chiến đấu xe cộ, 20.545 khẩu pháo dã chiến và súng cối, 30.218 xe quân sự đặc biệt.
===========
Ngày 13.01.2025 (14:25) Tóm tắt của Bộ Quốc phòng Nga về tiến độ đẩy lùi nỗ lực xâm lược của Lực lượng vũ trang Ukraine vào lãnh thổ Liên bang Nga tại khu vực Kursk (tính đến ngày 13 tháng 1 năm 2025)
Lực lượng vũ trang Liên bang Nga tiếp tục đánh bại lực lượng vũ trang Ukraine ở khu vực Kursk.
Các đơn vị của Cụm quân "Phía Bắc" đã đánh bại các đội hình xe tăng, bốn lữ đoàn cơ giới, ba lữ đoàn tấn công đường không, một lữ đoàn thủy quân lục chiến và hai lữ đoàn phòng thủ lãnh thổ của Lực lượng vũ trang Ukraine tại các khu vực định cư Viktorovka, Goncharovka, Guevo, Kositsa, Kubatkin, Kurilovka, Lebedevka, Malaya Loknya, Makhnovka, Nikolaevka, Nikolaevo-Daryino, Novaya Sorochina, Pogrebki, Sverdlikovo và Cherkasskoe Porechnoe. Năm đợt phản công của địch đã bị đẩy lùi.
Các cuộc không kích bằng hỏa lực pháo binh, không quân và chiến thuật tác chiến đã tấn công vào lực lượng và trang thiết bị của địch ở các khu vực định cư Bondarevka, Dmitryukov, Kruglenkoe, Knyazhiysố 1, Martynovka, Melovoy, Mikhailovka, Nikolayevo-Daryino, Nikolsky, Yuzhny, cũng như Basovka, Belovody, Veselovka, Vodolahy, Zhuravka, Obody và Yunakovka ở vùng Sumy.
Trong vòng 24 giờ, Lực lượng vũ trang Ukraine đã mất hơn 230 quân nhân, ba xe tăng, một xe chiến đấu bộ binh, sáu xe chiến đấu bọc thép, bảy xe ô tô, bốn đơn vị pháo tự hành, hai khẩu súng cối, một trạm tác chiến điện tử và một trạm pháo phản công đã bị phá hủy.
Tổng cộng, trong các hoạt động quân sự theo hướng Kursk, địch đã mất hơn 51.430 quân nhân, 300 xe tăng, 229 xe chiến đấu bộ binh, 166 xe bọc thép chở quân, 1.539 xe chiến đấu bọc thép, 1.456 xe ô tô, 358 khẩu pháo, 44 hệ thống tên lửa phóng loạt. bệ phóng, bao gồm 13 HIMARS và sáu MLRS do Hoa Kỳ sản xuất, 16 bệ phóng tên lửa phòng không, tám xe vận chuyển và nạp đạn, 93 trạm tác chiến điện tử, 14 radar phản pháo, bốn radar phòng không, 30 đơn vị kỹ thuật và thiết bị khác, bao gồm 15 xe công binh để dọn chướng ngại vật, một đơn vị rà phá bom mìn UR -77, cũng như tám xe sửa chữa và phục hồi bọc thép và một xe chỉ huy và tham mưu.
Chiến dịch tiêu diệt đội hình của Lực lượng vũ trang Ukraine vẫn tiếp tục.