rầm rĩ trên truyền thông này khác gì Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh cho các đơn vị thuộc sư bộ binh số 1 và TQLC, chỉ cần đến Xê pôn cắm cờ chụp ảnh và đái 1 bãi là hoàn thành nhiệm vụ.
Tất cả chỉ là PR, đánh bóng năng lực của quân đội. Tạo đk để media phương Tây bốc thơm là ok. Hiệu quả ra sao không quan trọng
Chả có nhẽ. Em hầu cụ câu chuyện tương tự.
Điệp Viên Hoàn Hảo- Ngoại truyện.
Truyện ngắn- Kimtrymtovailon
Tháng Ba, khi những trận bom rung chuyển Hà Nội đã lùi xa, anh ngước nhìn bản đồ, thành phố yêu dấu mà anh phải xa rời chừng ấy năm đã không còn khói lửa. Làng cũ Ngọc Hà đã đơm hoa, cánh mai vàng rơi trong Dinh Độc Lập từ dạo Tết cũng làm anh khôn nguôi nhớ cánh đào miền Bắc...
Ngày đó, người trai Hà Nội được cấp trên đưa về Phan Rang với lý lịch địa phương, anh cúi đầu rửa tội truớc Chúa, cắn răng thề băm nát cộng sản, mỗi dòng nước rửa tội rơi xuống, ngoài khuôn mặt xốn xang hạnh phúc, lòng anh đã vỡ vụn theo tiếng nước rơi xuống chiếc thau nhôm khắc chìm dòng chữ "Made in USA". Anh từ bỏ ng con gái anh yêu, thiếu nữ Hàng Đào mộng mơ với nụ cười trong trẻo cùng anh tay trong tay dọc phố Tràng Tiền. Giờ đây, sự cực đoan của những ng Công giáo đã thành một phần trong con nguời anh, nhưng anh vẫn không quên nhiệm vụ của mình, nhiệm vụ mà các đồng chí, mà Đảng Lao Động đã giao phó. Anh nhớ như in lời thủ truờng: " Bằng mọi cách gây chia rẽ nội bộ, tham nhũng phá hoại nền Cộng Hòa Ngụy. Hủy hoại toàn bộ lực lượng ngụy quân bằng các quyết định Ngáo đá, đánh chiếm châu Mỹ bằng hạm đội 7". Thủ trưởng nhìn anh đôi mắt rưng rưng: "Chuyến này tao biết mày đi là không trở lại, rồi mày sẽ nghe tin đồng đội hy sinh, nhưng không có mày, sẽ còn nhiều anh em nữa hy sinh, hãy cố mà sống vì điều đó".
Anh nỗ lực không ngừng, tốt nghiệp trường Đập Đá để đảm bảo cho sự ngáo đá của bản thân. Và rồii cơ hội đã đến, sau những đảo chính liên miên, anh đã là Tổng thống quyền cao chức trọng của nền Đệ nhị Cộng Hòa... Nỗi nhớ miền Bắc đã khiến anh quyết tâm hơn thể hiện thành hành động cách mạng.Ngân ơi- anh viết trong Nhật ký để nhớ ng con gái xưa- Ngày 30/4/1975, Thiệu sẽ kể cho Ngân biết Tổ quốc ta tươi đẹp dường nào.
Cuối năm 1974, Phước Long, anh mỉm cười khi người Mỹ giờ đây chắc chắn không thể ngăn cản các đồng chí của anh. Quân Giải phóng giờ đây đã chuyển thành thế công toàn diện. Đầu năm 1975, khi lửa đạn rực trời cao nguyên Trung Phần, anh lặng lẽ ký lệnh "rút lui chiến thuật". Các đồng chí của anh đang nhấn ga xe tăng giải phóng Plây Ku, anh chia lửa bằng dòng chữ ký mang nhiều nước mắt. Tháng Tư năm 1975, anh làm tròn nhiệm vụ của một Điệp viên Hoàn hảo, làm tan rã hàng triệu quân chỉ trong vòng mấy tháng. Để trọn vai diễn cuộc đời mà Đảng Lao Động giao phó, anh lên máy bay đến trời Âu và gây dựng cơ sở tình báo dưới vỏ bọc một Tổng thống lưu vong. Cùng thời gian đó, Việt Nam đánh chiếm Califonia bằng hạm đội 7, sử sách ghi công là chiến dịch đu càng huyền thoại...
Chiếc Gatz màu đen dừng chầm chậm trên đường Trần Hưng Đạo, một ng đàn ông xách chiếc cặp đen, bước vào một ngôi nhà nhỏ trong hẻm. Tin chiến thắng đã về trên khắp non sông, người đàn ông len mình qua đám đông đang ăn mừng thống nhất. Thủ đô thân yêu giờ tràn ngập cờ hoa. Ông nghiêm nghị giơ tay chào cấp trên rồi nói: "Thưa thủ trưởng, đây là tất cả!".
THủ trưởng nghiêng quân hàm 4 sao đón lấy chiếc cặp. Đợi ng đàn ông đi khuất, ông mở chiếc cặp ra. Mái tóc điểm màu của ông tỏa bóng che lên tập hồ sơ úa vàng. Những giọt nước mắt nhòe đi rơi trên dòng chữ: Điệp viên: NGuyễn Văn Thiệu. Mật danh: Đồng chí Y. Ông cũng tìm thấy tấm ảnh người con gái với mái tóc dày, lật sau bức hình đã cũ, những dòng chữ viết vội như cứa vào tim một ng đàn ông dạn dày chinh chiến: "Ngân ơi, Ngày 30/4/1975, Thiệu sẽ kể cho Ngân biết Tổ quốc ta tươi đẹp dường nào!"
Không nên vật nhau với l*n vì bạn sẽ bị bẩn người mà con lợn nó lại thích thế
Vấn đề không mới, nhưng nó chứng minh cho quan điểm của nhiều Cụ.
Độc lâp- Tự do, luôn đúng. Nhưng để hiểu được mấy chữ này, đau thương phết.
Nếu Châu Âu cần một chính sách đối ngoại độc lập, nó phải đến từ các quốc gia độc lập và từng là cường quốc mạnh mẽ. Hãy xem xét sự chia rẽ giữa Đông Âu và Tây Âu về những vấn đề như Trung Quốc, Nga và ý tưởng "tự trị chiến lược". Ít nhất, cuộc khủng hoảng tại Ukraina cho thấy Liên minh châu Âu đã bất lực như thế nào với tư cách là một chủ thể", - ông Maitra khẳng định." nhà bình luận Sumantra Maitra viết trên The American Conservative.