Như mọi vụ um sùm khác, vụ này trở thành cơ hội cho một lũ đỉa và kền kền moi móc.
Trong khi chính quyền cố gắng hết sức để bảo vệ cháu bé: báo chí không đăng, forum không bình luận; thì đám bán hàng online lũ lượt phao tin đồn nhảm để câu viu, đám ba que sung sướng vào chửi chính quyền, chửi 100 triệu công dân Việt Nam.
Khổ thân thằng bé, một vết thương lòng đầu đời như thế này có thể dễ dàng để lại sẹo trong tim cả đời.
Bản thân em tím lịm đến tận năm gần 30 tuổi, nên từ góc nhìn của em, tuổi 18 chưa trưởng thành, hiểu sai lệch là chuyện thường, người lớn cần bao dung.
Chỉ có đám bán hàng online bịa đặt là cần xử lý thôi.
Chưa 18 tuổi thì chưa trưởng thành, đúng là cần bao dung, nhưng khi đọc thêm cả lời nói phản hồi của nó sau khi bị lên án thì em thấy khó mà bao dung lắm, nó không thấy nó sai và người khác đang công kích nó cụ ạ, đanh thép và đúng bài lắm, nên em cho là tình huống của nó là hết thuốc chữa.
Với người như nó, trong thời điểm này, bao dung là nhân từ không đúng lúc, cũng nên có những xử phạt đúng mực để còn làm gương cho kẻ khác, vì trong nó, tổ quốc hay quê hương chỉ là một vùng đất và không bao gồm những thứ khác, những thứ tạo nên, gìn giữ, bảo vệ và phát triển vùng đất đấy nó đều không nhìn nhận và quan trọng nhất cái nó cần là cuộc sống ở nước ngoài.
Mà em thấy cái Xin lỗi của cháu nó có hơi hướng giống tâm thư của ông Hiệu trưởng Fullbright lắm nhé, kiểu đổ lỗi cho CĐM bắt nạt, không có tự do ngôn luận á - nghe có mùi lắm!
Rồi còn báo LĐ cũng lên bài thế này: Tương lai của Chu Ngọc Quang Vinh ở phía trước, người lớn cần hướng dẫn để em trưởng thành, có bản lĩnh, có suy nghĩ độc lập và hành động đúng đắn. Đó mới là việc nên làm, hơn là gieo sự sợ hãi, để rồi một người trẻ không dám nói lên tiếng nói của riêng mình.
Cái quan trọng nhất cần rút ra sau bài học này thì báo không nói, đó là "nhận thức đúng về lịch sử, về tình yêu đất nước, dân tộc, biết đặt đất nước , dân tộc lên trên cái tôi". Chứ mỗi "bản lĩnh, suy nghĩ độc lập" thì liên quan gì đến hoàn cảnh này? Thậm chí khiến người đọc hiểu ngược hẳn lại? Hay tụi lao động cố tình viết thế nhỉ?
Em từ lâu rồi không xem bình luận của các báo điện tử nhà mình nữa, vì có rất nhiều thể loại yêu nước đái Tây, bình luận của chúng nó đều không đáng xem vì chúng nó có đứng ở góc độ vì Tổ quốc quái đâu, dù nói kiểu bọn nó thì lại rất có xèng với follow cao trên mạng.
Cụ cứ đọc đầu đề của nó thì rõ, thằng cu học sinh bị vùi dập vì nó chống đối Đảng, mà Đảng thì dẫn dắt đất nước trải qua các cuộc kháng chiến chống ngoại xâm và xây dựng nên xã hội bây giờ, nên với một thái độ ăn cháo đá bát đấy, nó đương nhiên bị vùi dập, còn thằng trên mục bình luận của báo lao động nó nói chữa rằng thằng cu học sinh có tương lai ở phía trước, cần hướng dẫn để nó trưởng thành, có bản lĩnh, có suy nghĩ độc lập và đúng đắn, nhưng thằng kia nó rất đểu ở chỗ, thế tương lai của đất nước ở đâu, mày không quan tâm đến à, nó hô hào để thằng cu học sinh kia nó trưởng thành, có bản lĩnh, có suy nghĩ độc lập và đúng đắn nhưng theo hướng nào? theo hướng thù địch đất nước hay theo hướng vì đất nước? theo hướng đúng đắn là đúng đắn với nước ngoài hay là đúng đắn với đất nước? thằng kia nó chỉ nói lời đến thế là vì trong lòng nó cũng muốn chống đối Đảng và nhà nước, nhưng nó khôn ở chỗ nó không nói toặc ra, nó nói vừa đủ để vẫn khoác được cái mác không chống đối để còn cổ vũ, bào chữa cho những đứa đã bị lộ ra khác.
Hay tụi lao động cố tình viết thế nhỉ?
Khả năng cao cụ ạ.
Như mọi vụ um sùm khác, vụ này trở thành cơ hội cho một lũ đỉa và kền kền moi móc.
Trong khi chính quyền cố gắng hết sức để bảo vệ cháu bé: báo chí không đăng, forum không bình luận; thì đám bán hàng online lũ lượt phao tin đồn nhảm để câu viu, đám ba que sung sướng vào chửi chính quyền, chửi 100 triệu công dân Việt Nam.
Khổ thân thằng bé, một vết thương lòng đầu đời như thế này có thể dễ dàng để lại sẹo trong tim cả đời.
Bản thân em tím lịm đến tận năm gần 30 tuổi, nên từ góc nhìn của em, tuổi 18 chưa trưởng thành, hiểu sai lệch là chuyện thường, người lớn cần bao dung.
Chỉ có đám bán hàng online bịa đặt là cần xử lý thôi.
Đúng thật, nhớ lại chính mình thì em hồi cấp 2 cũng bảo "vào đ oàn làm béo gì", thế là bị om kết nạp đến ngày cuối cùng của cấp 3, kết nạp cùng với mấy ông toàn bỏ học với đúp, một lễ kết nạp chỉ là trao tờ giấy trong một lớp học lổng chổng ghế tối om, người trao xong quay ngoắt đi ngay không thèm nhìn mặt dạng đ oàn viên sót rau.
Lên đại học thì vẫn học Mác_lê nhưng không vào, ra trường có xèng lại chăm mua báo Newsweek đọc lấy đọc để những bài phân tích bình luận đa chiều, logic và những vụ phân tích, mô tả các thảm họa như Waco hay People's Temple, toàn tiếng Anh mà đọc vào hơn xã luận đọc xong ngất ngay.
Mãi một thời gian nữa đọc lại như các vụ Chesnia, Nam tư thì mới thấy lý luận Marx giải thích được mớ rối rắm ấy mà các columnist tây phương giải không ra, và cơ bản là lên mạng hồi đấy chém gió thấy phe thân Mỹ mà cứ gọi quách là ngọe nói chả như Newsweek gì cả, dùng Marx đả lại vui hơn, thế là sau đó mới đọc lại kinh điển và điều đó đã giúp cho có một cuộc sống nghèo hơn những người cùng thời nhưng nhận thức được cái phù vân do của cải chộp giật và không bị những phân tích tiếng Anh làm hoa mắt, không nhận ra hướng chuyển dịch của thời cuộc, của kinh tế nói chung.
Thế nên về tư cách thanh niên trẻ này thì em cũng chả đánh giá gì, nó khó chịu với Đ ảng thì kệ nó chứ, đừng có khoe cái khó chịu mà bản thân nó cũng biết là sai lầm ấy ra để show off bản thân. Nếu là tính cách Mỹ, hãy thể hiện cái dục vọng bùng nổ, lối tư duy lóe chớp bất thường, chứ còn cái kiểu nghĩ chỉ có đi tây mới thoát cái bức bối này thì cháu ở dạng Mỹ ký, lạch cạch thế chứ ra được cái việc gì, và cũng chả thể giàu có hạnh phúc với kiểu cấm cảu, sinh bất phùng thời ấy.
chứ còn cái kiểu nghĩ chỉ có đi tây mới thoát cái bức bối này thì cháu ở dạng Mỹ ký, lạch cạch thế chứ ra được cái việc gì, và cũng chả thể giàu có hạnh phúc với kiểu cấm cảu, sinh bất phùng thời ấy.
Kiểu mấy ông mơ làm tỉ phú nhưng lại trông chờ cả vào bộ môn số học lúc 6 giờ đấy cụ nhể.
Như mọi vụ um sùm khác, vụ này trở thành cơ hội cho một lũ đỉa và kền kền moi móc.
Trong khi chính quyền cố gắng hết sức để bảo vệ cháu bé: báo chí không đăng, forum không bình luận; thì đám bán hàng online lũ lượt phao tin đồn nhảm để câu viu, đám ba que sung sướng vào chửi chính quyền, chửi 100 triệu công dân Việt Nam.
Khổ thân thằng bé, một vết thương lòng đầu đời như thế này có thể dễ dàng để lại sẹo trong tim cả đời.
Bản thân em tím lịm đến tận năm gần 30 tuổi, nên từ góc nhìn của em, tuổi 18 chưa trưởng thành, hiểu sai lệch là chuyện thường, người lớn cần bao dung.
Chỉ có đám bán hàng online bịa đặt là cần xử lý thôi.
Đúng thật, nhớ lại chính mình thì em hồi cấp 2 cũng bảo "vào đ oàn làm béo gì", thế là bị om kết nạp đến ngày cuối cùng của cấp 3, kết nạp cùng với mấy ông toàn bỏ học với đúp, một lễ kết nạp chỉ là trao tờ giấy trong một lớp học lổng chổng ghế tối om, người trao xong quay ngoắt đi ngay không thèm nhìn mặt dạng đ oàn viên sót rau.
Lên đại học thì vẫn học Mác_lê nhưng không vào, ra trường có xèng lại chăm mua báo Newsweek đọc lấy đọc để những bài phân tích bình luận đa chiều, logic và những vụ phân tích, mô tả các thảm họa như Waco hay People's Temple, toàn tiếng Anh mà đọc vào hơn xã luận đọc xong ngất ngay.
Mãi một thời gian nữa đọc lại như các vụ Chesnia, Nam tư thì mới thấy lý luận Marx giải thích được mớ rối rắm ấy mà các columnist tây phương giải không ra, và cơ bản là lên mạng hồi đấy chém gió thấy phe thân Mỹ mà cứ gọi quách là ngọe nói chả như Newsweek gì cả, dùng Marx đả lại vui hơn, thế là sau đó mới đọc lại kinh điển và điều đó đã giúp cho có một cuộc sống nghèo hơn những người cùng thời nhưng nhận thức được cái phù vân do của cải chộp giật và không bị những phân tích tiếng Anh làm hoa mắt, không nhận ra hướng chuyển dịch của thời cuộc, của kinh tế nói chung.
Thế nên về tư cách thanh niên trẻ này thì em cũng chả đánh giá gì, nó khó chịu với Đ ảng thì kệ nó chứ, đừng có khoe cái khó chịu mà bản thân nó cũng biết là sai lầm ấy ra để show off bản thân. Nếu là tính cách Mỹ, hãy thể hiện cái dục vọng bùng nổ, lối tư duy lóe chớp bất thường, chứ còn cái kiểu nghĩ chỉ có đi tây mới thoát cái bức bối này thì cháu ở dạng Mỹ ký, lạch cạch thế chứ ra được cái việc gì, và cũng chả thể giàu có hạnh phúc với kiểu cấm cảu, sinh bất phùng thời ấy.
Em cũng được kết nạp đoàn sau khi xong học kỳ 2 lớp 12
Kiểu mấy ông mơ làm tỉ phú nhưng lại trông chờ cả vào bộ môn số học lúc 6 giờ đấy cụ nhể.
![]()
Thực ra đánh chứng, đánh coin thì nó cũng là thuộc bộ môn số học ấy thôi, có điều môn ấy nó lại cải não như lên đồng, thạo chứng coin thì đi vặt người khác khéo hơn, văn minh lịch sự hơn.
Tỷ như oánh chứng trời tây nó mặc sơ mi flanel trắng muốt nghìn đô một cái, tay cầm ly Uytxki vàng lạnh trong đá, liếc mắt ngắm bar girl, cigarette girl thơm dịu và uốn éo như mèo, nó cũng hay hơn mấy anh bát đĩa chồm chỗm trên cái ghế nhựa trong chỗ mái tôn bạt dứa xứ mình, dù về xèng thì biết ai giàu hơn ai.
Vụ cu cháu này gia đình bảo đc thì con đỡ chứ từng có 1 tiền lệ như này rồi. Vào khoảng 20 năm trước có 1 anh nhà thuần nông học giỏi cũng nhất tuần hay quý gì đó em ko nhớ nhưng sau cũng đỗ bách khoa. Khi đi học xa nhà anh ấy bị vài đối tượng xấu rủ rê chơi bời dẫn đến bị đuổi học sau 2 năm. Sau bị đuổi học anh ấy bất mãn rồi bị đối tượng phản động lôi kéo tham gia biểu tình cuối cùng bị bắt đi tù mới về năm ngoái
Em cũng được kết nạp đoàn sau khi xong học kỳ 2 lớp 12
Các cụ được kết nạp như nào? Em nhớ là chỉ được kết nạp vào Đội thôi, nghĩa là có lễ kết nạp đó. Còn Đoàn thì hình như cứ đến tuổi (14 hay 15 gì đó) là mua cái huy hiệu đeo vào, còn sổ Đoàn thì mua cuốn sổ nộp ra phường.
Em trước cũng có anh em mấy đảng gì gì đó gạ gẫm. Nhưng thấy lúc đi cà phê anh em toàn quên ví ở nhà nên thôi, dừng tiếp xúc.
Bên cạnh đó cũng tham gia mấy nhóm tin được quảng cáo là toàn tài liệu mật của mấy mụ như Dương Thu Hương quạ đen, Phạm Thị Hoài Talawas... Nhưng hình như em chưa bao giờ mở ra đọc thì phải. Vì đọc tiêu đề đã thấy quá tiêu cực, góc nhìn thiển cận. Nói chung là ngớ ngẩn.
Sau này em có truyền lại những kinh nghiệm nhận thức, ứng xử trong xã hội tailon cho học sinh của em nên trộm vía các em sang đó không bị tẩy não.
Các cụ được kết nạp như nào? Em nhớ là chỉ được kết nạp vào Đội thôi, nghĩa là có lễ kết nạp đó. Còn Đoàn thì hình như cứ đến tuổi (14 hay 15 gì đó) là mua cái huy hiệu đeo vào, còn sổ Đoàn thì mua cuốn sổ nộp ra phường.
Em trước cũng có anh em mấy đảng gì gì đó gạ gẫm. Nhưng thấy lúc đi cà phê anh em toàn quên ví ở nhà nên thôi, dừng tiếp xúc.
![]()
Bên cạnh đó cũng tham gia mấy nhóm tin được quảng cáo là toàn tài liệu mật của mấy mụ như Dương Thu Hương quạ đen, Phạm Thị Hoài Talawas... Nhưng hình như em chưa bao giờ mở ra đọc thì phải. Vì đọc tiêu đề đã thấy quá tiêu cực, góc nhìn thiển cận. Nói chung là ngớ ngẩn.
Sau này em có truyền lại những kinh nghiệm nhận thức, ứng xử trong xã hội tailon cho học sinh của em nên trộm vía các em sang đó không bị tẩy não.
Kết nạp Đội có chào trước Đội kỳ măng non mọc thẳng, được học gấp giấy màu làm mũ ca lô, lại được phát huy hiệu giấy để dán lên, thỉnh thoảng còn được nghe trống ếch đánh cà rùng rất hoành. Sau này mới biết nghi thức đánh trống truyền từ thời hỏa mai táng nhau, đại đội thường bước, lừ lừ đi vào họng súng địch, chết kệ, cứ đi, bên cạnh là chú thiếu niên gõ trống trận giữ nhịp để vào tầm bắn thì dừng.
Nói chung phương Tây văn minh thật nhưng vẫn là đại bác núp dưới hoa hồng, khổ cái ở mình bây giờ toàn cò vạc thích hoa hồng quá nên vác hết cả hoa về cắm kín mắt bà con, thế là đại bác tây nó ung dung đi theo rất nhẹ nhàng và kín đáo. Giờ nó chỉ việc cười tủm đứng đấy đợi cò vạc mang các trẻ thơ đẫm óc tư hữu về cho phe Tây, dưới bóng phủ của những họng súng vô hình.
Như mọi vụ um sùm khác, vụ này trở thành cơ hội cho một lũ đỉa và kền kền moi móc.
Trong khi chính quyền cố gắng hết sức để bảo vệ cháu bé: báo chí không đăng, forum không bình luận; thì đám bán hàng online lũ lượt phao tin đồn nhảm để câu viu, đám ba que sung sướng vào chửi chính quyền, chửi 100 triệu công dân Việt Nam.
Khổ thân thằng bé, một vết thương lòng đầu đời như thế này có thể dễ dàng để lại sẹo trong tim cả đời.
Bản thân em tím lịm đến tận năm gần 30 tuổi, nên từ góc nhìn của em, tuổi 18 chưa trưởng thành, hiểu sai lệch là chuyện thường, người lớn cần bao dung.
Chỉ có đám bán hàng online bịa đặt là cần xử lý thôi.
Chưa 18 tuổi thì chưa trưởng thành, đúng là cần bao dung, nhưng khi đọc thêm cả lời nói phản hồi của nó sau khi bị lên án thì em thấy khó mà bao dung lắm, nó không thấy nó sai và người khác đang công kích nó cụ ạ, đanh thép và đúng bài lắm, nên em cho là tình huống của nó là hết thuốc chữa.
Với người như nó, trong thời điểm này, bao dung là nhân từ không đúng lúc, cũng nên có những xử phạt đúng mực để còn làm gương cho kẻ khác, vì trong nó, tổ quốc hay quê hương chỉ là một vùng đất và không bao gồm những thứ khác, những thứ tạo nên, gìn giữ, bảo vệ và phát triển vùng đất đấy nó đều không nhìn nhận và quan trọng nhất cái nó cần là cuộc sống ở nước ngoài.
Mà em thấy cái Xin lỗi của cháu nó có hơi hướng giống tâm thư của ông Hiệu trưởng Fullbright lắm nhé, kiểu đổ lỗi cho CĐM bắt nạt, không có tự do ngôn luận á - nghe có mùi lắm!
Rồi còn báo LĐ cũng lên bài thế này: Tương lai của Chu Ngọc Quang Vinh ở phía trước, người lớn cần hướng dẫn để em trưởng thành, có bản lĩnh, có suy nghĩ độc lập và hành động đúng đắn. Đó mới là việc nên làm, hơn là gieo sự sợ hãi, để rồi một người trẻ không dám nói lên tiếng nói của riêng mình.
Cái quan trọng nhất cần rút ra sau bài học này thì báo không nói, đó là "nhận thức đúng về lịch sử, về tình yêu đất nước, dân tộc, biết đặt đất nước , dân tộc lên trên cái tôi". Chứ mỗi "bản lĩnh, suy nghĩ độc lập" thì liên quan gì đến hoàn cảnh này? Thậm chí khiến người đọc hiểu ngược hẳn lại? Hay tụi lao động cố tình viết thế nhỉ?
Dường như Lao động đang cổ xúy cho tính nổi loạn, vô ơn cùng tráo trở. Đó chính là cơ sở cho Cách mạng Màu.
Báo chí Cách mạng giờ thực sự có vấn đề !!!
Em lại cảm nhận ông cu này dường như có biểu hiện sớm của chứng tâm thần phân liệt với chút hoang tưởng vĩ cuồng. Thôi thì dù gì cháu nó đã được đập bẹp bỏ vào lọ trong phút mốt rồi, em sẽ chiêm nghiệm chờ xem cháu nó sau 1 thời gian tới xem sao.
Các lão toàn ngoan hiền, chả như em năm lớp 4 còn bị khai trừ đội vì cái tội nhà trường bắt đi tập văn nghệ nhưng em không cho bạn gái cầm tay mà phải cầm que, đến cấp 2 mới được kết nạp lại vào đội. Đoàn viên thì đâu như lớp 10 hay 11 gì đó được kết nạp đoàn nhưng ra trường em cũng chả biết cái sổ Đoàn nó đâu mấtEm cũng được kết nạp đoàn sau khi xong học kỳ 2 lớp 12
Các cụ được kết nạp như nào? Em nhớ là chỉ được kết nạp vào Đội thôi, nghĩa là có lễ kết nạp đó. Còn Đoàn thì hình như cứ đến tuổi (14 hay 15 gì đó) là mua cái huy hiệu đeo vào, còn sổ Đoàn thì mua cuốn sổ nộp ra phường.
Em trước cũng có anh em mấy đảng gì gì đó gạ gẫm. Nhưng thấy lúc đi cà phê anh em toàn quên ví ở nhà nên thôi, dừng tiếp xúc.
![]()
Bên cạnh đó cũng tham gia mấy nhóm tin được quảng cáo là toàn tài liệu mật của mấy mụ như Dương Thu Hương quạ đen, Phạm Thị Hoài Talawas... Nhưng hình như em chưa bao giờ mở ra đọc thì phải. Vì đọc tiêu đề đã thấy quá tiêu cực, góc nhìn thiển cận. Nói chung là ngớ ngẩn.
Sau này em có truyền lại những kinh nghiệm nhận thức, ứng xử trong xã hội tailon cho học sinh của em nên trộm vía các em sang đó không bị tẩy não.
Các lão toàn ngoan hiền, chả như em năm lớp 4 còn bị khai trừ đội vì cái tội nhà trường bắt đi tập văn nghệ nhưng em không cho bạn gái cầm tay mà phải cầm que, đến cấp 2 mới được kết nạp lại vào đội. Đoàn viên thì đâu như lớp 10 hay 11 gì đó được kết nạp đoàn nhưng ra trường em cũng chả biết cái sổ Đoàn nó đâu mất
Em cũng toàn cầm que mà có bị khai trừ đâu.
Các lão toàn ngoan hiền, chả như em năm lớp 4 còn bị khai trừ đội vì cái tội nhà trường bắt đi tập văn nghệ nhưng em không cho bạn gái cầm tay mà phải cầm que, đến cấp 2 mới được kết nạp lại vào đội. Đoàn viên thì đâu như lớp 10 hay 11 gì đó được kết nạp đoàn nhưng ra trường em cũng chả biết cái sổ Đoàn nó đâu mấtEm cũng được kết nạp đoàn sau khi xong học kỳ 2 lớp 12
Các cụ được kết nạp như nào? Em nhớ là chỉ được kết nạp vào Đội thôi, nghĩa là có lễ kết nạp đó. Còn Đoàn thì hình như cứ đến tuổi (14 hay 15 gì đó) là mua cái huy hiệu đeo vào, còn sổ Đoàn thì mua cuốn sổ nộp ra phường.
Em trước cũng có anh em mấy đảng gì gì đó gạ gẫm. Nhưng thấy lúc đi cà phê anh em toàn quên ví ở nhà nên thôi, dừng tiếp xúc.
![]()
Bên cạnh đó cũng tham gia mấy nhóm tin được quảng cáo là toàn tài liệu mật của mấy mụ như Dương Thu Hương quạ đen, Phạm Thị Hoài Talawas... Nhưng hình như em chưa bao giờ mở ra đọc thì phải. Vì đọc tiêu đề đã thấy quá tiêu cực, góc nhìn thiển cận. Nói chung là ngớ ngẩn.
Sau này em có truyền lại những kinh nghiệm nhận thức, ứng xử trong xã hội tailon cho học sinh của em nên trộm vía các em sang đó không bị tẩy não.
![]()
Em hồi xưa cũng lớp 12 và chuẩn bị nghỉ để thi Tốt nghiệp đến nơi rồi mới kết nạp Đoàn, nhưng là vì em đánh cược với bọn ở lớp là kiểu gì hết lớp 12 cũng phải kết nạp, kết quả là em cũng nằm trong mấy ông cuối cùng của lớp kết nạp Đoàn và nhận luôn sổ Đoàn ngày 05/05.








