Hàng không Ấn Độ phá sản do động cơ lỗi của Raytheon. Vài ngày sau khi cáo buộc các động cơ bị lỗi của Pratt & Whitney đã đẩy hãng đến bờ vực phá sản. Go First một lần nữa chỉ trích phản ứng của nhà sản xuất động cơ có trụ sở tại Connecticut đối với cuộc khủng hoảng là một nỗ lực cố ý giết chết hãng hàng không.
Động cơ lỗi
Trong một ghi chú chi tiết được phát hành cho giới truyền thông hôm thứ Bảy, hãng hàng không giá rẻ (LCC) có trụ sở tại Mumbai cho biết họ đã chọn PurePower PW1127G-JM thế hệ tiếp theo của P&W – còn được gọi là động cơ phản lực cánh quạt hướng thẳng (GTF) – cho đội máy bay Airbus A320neo của mình. Động cơ được quảng cáo có tuổi thọ cao hơn, tiết kiệm nhiên liệu hơn, ít ồn hơn, thân thiện với môi trường hơn và giảm chi phí bảo trì. Ví dụ, động cơ dự kiến sẽ có tuổi thọ 15.000 giờ sau khi được lắp đặt trên cánh trước khi yêu cầu bảo dưỡng và mang lại hiệu suất nhiên liệu cao hơn tới 16% so với động cơ trước đó.
Go First tuyên bố thêm rằng P&W cũng đã cam kết sửa chữa và phục hồi động cơ trong trường hợp động cơ đó bị hỏng trong vòng 6.000 giờ đầu tiên hoặc 4.200 chu kỳ cất cánh và hạ cánh trong điều kiện hoạt động bình thường. Ngoài ra, công ty cũng đã đưa ra các điều khoản thương mại tốt hơn so với đối thủ cạnh tranh CFM, bao gồm tài trợ thông qua công ty liên kết của họ là UT Finance Corp. cho các khoản thanh toán trước khi giao hàng.
Vào ngày 2 tháng 5, LCC đã nộp đơn xin giải quyết tình trạng mất khả năng thanh toán tự nguyện lên trọng tài viên Tòa án Luật Công ty Quốc gia (NCLT).
Vấn đề ngay từ đầu
Go First tuyên bố rằng các động cơ có vô số lỗi và tỷ lệ hỏng hóc cao ngay từ đầu. Chúng bao gồm các sự cố về phần mềm và buồng đốt. Khiến hãng hàng không phải loại bỏ động cơ GTF đầu tiên được lắp trên một chiếc máy bay mới. Điều này đã được mô tả như là vấn đề chính. Các vấn đề khác như sự cố với phần mềm của động cơ, thời gian khởi động, bộ khởi động, hộp số chính và cánh quạt cũng được báo cáo.
P&W ban đầu đã xin lỗi về các vấn đề với động cơ của mình. Đồng thời cam kết sẽ giải quyết chúng nhanh chóng. Từ năm 2016 đến tháng 2 năm 2023, LCC đã thực hiện 510 lần loại bỏ động cơ GTF. Bao gồm 289 lần thay đổi động cơ do ít nhất 28 lỗi khác nhau. 221 lần hoán đổi động cơ. Trong số này, 140 động cơ GTF đã bị loại bỏ vì sự cố buồng đốt.
Tỷ lệ AoG tăng dần theo thời gian
Trong khi ban đầu, máy bay trên mặt đất (AoG) là lẻ tẻ. Ngay sau khi ký kết thỏa thuận ràng buộc cho lô A320neos thứ hai vào tháng 11/2019. Số lượng tăng đột biến do lỗi cánh quạt tua-bin áp suất thấp (LPT). Hãng hàng không cáo buộc.
Từ tỷ lệ AoG gần 3,8% vào thời điểm đó, nó đã tăng mạnh lên 23% vào tháng 1 năm 2020 và duy trì ở mức cao cho đến tháng 3 năm 2020.
Mối quan hệ thương mại giữa Go First và P&W cũng bắt đầu xấu đi theo thời gian. Go First là khách hàng lớn thứ tư của nhà sản xuất động cơ trên toàn cầu.
Bị ảnh hưởng nặng nề nhất
Go First cho biết gần 178 trong tổng số 1.219 máy bay chạy bằng động cơ GTF của P&W đã được hạ cánh vào tháng 3 năm 2023.
“Khu vực bị ảnh hưởng nhiều nhất là Ấn Độ. 65 máy bay trong tổng số 178 máy bay phải ngừng. Trong tổng số 60 khách hàng toàn cầu. Chỉ có 4 khách hàng có máy bay ngừng vượt quá 25% và có 2 là khách hàng Ấn Độ”. Tuyên bố cho biết.
Một số hãng hàng không toàn cầu khác đã báo cáo sự cố với động cơ phản lực cánh quạt hướng (GTF) của P&W, đặc biệt là trong điều kiện nóng và bụi. Những cái tên đáng chú ý bao gồm Air Hawaiian, Spirit Airlines và Air Tanzania. Ngày 4/5/2023, Lufthansa đã ngừng một phần đội máy bay Airbus 220 do các vấn đề với động cơ P&W.
1.200 động cơ sẽ bị đem về hãng
Công ty cho biết họ dự kiến khoảng 200 động cơ Pratt PW1100 sẽ cần được tháo ra và kiểm tra vào giữa tháng 9. 1.000 động cơ khác sẽ cần kiểm tra trong vòng 9 đến 12 tháng tới.
Nhiều máy bay phản lực gia đình Airbus A320 sử dụng động cơ của CFM. Nhưng gần 800 chiếc A320 và A321 có động cơ Pratt bị ảnh hưởng. Theo công ty dữ liệu hàng không Cirium. Hãng hàng không giá rẻ IndiGo của Ấn Độ có gần 140 động cơ lỗi. Air China có 43 cái. Lufthansa của Đức có 37 cái. Volaris của Mexico có 35 cái.
Trong số các hãng hàng không Mỹ. Spirit Airlines nhận 34 máy bay. Hawaiian Airlines nhận 18. JetBlue Airways nhận 16, theo Cirium.
minh91 tổng hợp từ https://www.ctinsider.com/business/article/raytheon-pratt-whitney-india-east-hartford-18075617.php
Nếu mà là động cơ TQ thì media phương Tây nó đánh cho te tua.
Nếu mà là động cơ TQ thì media phương Tây nó đánh cho te tua.
Các cụ phải đọc báo Tây mới thấy tài nhồi sọ của media Tây.
Vụ này chúng nó tuyệt nhiên ko nói gì đến tại sao cái động cơ đấy hỏng, nguyên nhân là sao, nguy hiểm như thế nào. Chỉ toàn vài câu hời hợt như kiểu 1 số ô nhiễm nhỏ ... rồi quay ra cổ phiếu thế lọ thế chai
Nếu bắt buộc phải đề cập tới, báo chí phương Tây sẽ lợp lờ để người đọc hiểu rằng: Động cơ hỏng do người sử dụng không biết dùng, bảo dưỡng, bảo trì kém, không đúng quy trình nữa cơ cụ ạ...
Giây phút Ấn Độ thành quốc gia thứ tư hạ cánh xuống Mặt trăng, sau Mỹ, LX và TQ.
https://edition.cnn.com/videos/world/2023/08/23/india-moon-landing-moment-contd-vpx.cnn
https://vnexpress.net/tau-an-do-dap-thanh-cong-xuong-mat-trang-4645145.html
Tàu Ấn Độ đáp thành công xuống Mặt Trăng
Trạm đổ bộ Vikram của tàu Chandrayaan-3 hạ cánh thành công xuống khu vực gần cực nam Mặt Trăng lúc 19h34 ngày 23/8 (giờ Hà Nội).
Khoảnh khắc trạm đổ bộ Ấn Độ đáp xuống bề mặt Mặt Trăng. Video: ISRO
Tổ chức Nghiên cứu Vũ trụ Ấn Độ (ISRO) kích hoạt chế độ hạ cánh tự động lúc 19h14 (giờ Hà Nội). Không có sự can thiệp nào của trạm dưới mặt đất khi chế độ hạ cánh tự động bắt đầu. Trạm đổ bộ bắt đầu quá trình hạ cánh lúc 19h15 (giờ Hà Nội), sau đó giảm dần độ cao để hạ cánh nhẹ nhàng xuống gần cực nam Mặt Trăng. Những phút cuối cùng của cuộc đổ bộ Mặt Trăng được gọi là "15 phút kinh hoàng".
Nó bao gồm 4 giai đoạn. Đầu tiên là giai đoạn phanh gấp. Trong giai đoạn này, vận tốc theo phương ngang của trạm đổ bộ giảm từ khoảng 6.000 km/h xuống gần 0 km/h để hạ cánh nhẹ nhàng. Tiếp theo là giai đoạn giữ tư thế: Ở độ cao khoảng 7,43 km so với bề mặt Mặt Trăng, tàu đổ bộ sẽ xoay từ tư thế nằm ngang sang thẳng đứng trong khi di chuyển 3,48 km.
Giai đoạn thứ ba là phanh nhẹ, kéo dài khoảng 175 giây. Trong thời gian đó, trạm đổ bộ sẽ di chuyển khoảng 28,52 km (tính theo phương ngang) đến địa điểm hạ cánh, đồng thời giảm độ cao xuống khoảng 1 km. Trước đây, Chandrayaan-2 đã mất kiểm soát giữa giai đoạn 2 và 3.
Giai đoạn cuối cùng là hạ độ cao để đáp xuống bề mặt, trạm đổ bộ trong tư thế hoàn toàn thẳng đứng sẽ dần dần hạ cánh xuống Mặt Trăng.
"Khi chứng kiến những khoảnh khắc lịch sử như vậy, chúng tôi rất tự hào. Đây là buổi bình minh của một Ấn Độ mới. Chưa quốc gia nào từng đến khu vực này (cực nam Mặt Trăng). Với nỗ lực của các nhà khoa học, chúng tôi đã đến được đó", Thủ tướng Modi chia sẻ khi Chandrayaan-3 thành công.
Mô phỏng trạm đổ bộ Vikram và robot Pragyan trong nhiệm vụ Mặt Trăng Chandrayaan-3. Ảnh: ISRO
Thành công của Chandrayaan-3 đưa Ấn Độ trở thành nước thứ 4 trên thế giới hạ cánh xuống bề mặt Mặt Trăng, chỉ sau Liên Xô, Mỹ và Trung Quốc. Nhiệm vụ cũng đánh dấu sự nổi lên của Ấn Độ trong vai trò một cường quốc vũ trụ mới. Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi đang tìm cách thúc đẩy đầu tư vào các vụ phóng vũ trụ tư nhân và các hoạt động kinh doanh liên quan đến vệ tinh. Ấn Độ mong muốn các công ty vũ trụ tư nhân của nước này tăng thị phần trên thị trường phóng quốc tế lên gấp 5 lần trong thập kỷ tới.
Nhiệm vụ Mặt Trăng đầu tiên trong chương trình Chandrayaan của Ấn Độ là Chandrayaan-1, triển khai vào năm 2008. Nhiệm vụ gồm một tàu quỹ đạo bay quanh Mặt Trăng ở độ cao 100 km để lập bản đồ địa chất, khoáng vật và hóa học của Mặt Trăng. Sau khi con tàu hoàn thành mọi mục tiêu của nhiệm vụ chính, quỹ đạo được nâng lên 200 km vào tháng 5/2009. Nhiệm vụ kết thúc khi các chuyên gia mất liên lạc với nó cuối tháng 8/2009.
Năm 2019, Ấn Độ triển khai nhiệm vụ Chandrayaan-2 nhằm thử sức đưa tàu đáp xuống Mặt Trăng nhưng thất bại. Trạm đổ bộ và robot bị phá hủy khi đâm xuống Mặt Trăng ở nơi gần với vị trí hạ cánh dự kiến của Chandrayaan-3. Trong khi đó, tàu quỹ đạo của Chandrayaan-2 triển khai thành công và hiện vẫn đang bay quanh Mặt Trăng.
Ngày 14/7 năm nay, trạm đổ bộ Vikram của tàu Chandrayaan-3 phóng lên từ Trung tâm Vũ trụ Satish Dhawan, tiếp tục tham vọng hạ cánh xuống Mặt Trăng. Trạm đổ bộ tăng dần độ cao, sau đó khai hỏa động cơ vào ngày 31/7 để hướng tới Mặt Trăng. Nó đi vào quỹ đạo quanh Mặt Trăng hôm 5/8.
Vikram nhắm đến cực nam Mặt Trăng, nơi thu hút sự quan tâm lớn với khả năng tồn tại băng nước, có thể dùng làm nhiên liệu đẩy hoặc duy trì sự sống. Dù không chính xác ở cực nam, Ấn Độ dự định hạ cánh xa hơn về phía nam so với bất kỳ cuộc đổ bộ nào trước đây. Trong khi đó, hạ cánh gần xích đạo được cho là dễ dàng hơn vì một số lý do kỹ thuật liên quan đến ánh sáng, liên lạc và địa hình.
Vikram cao khoảng 2 m và nặng hơn 1.700 kg tính cả robot tự hành Pragyan nặng 26 kg mà nó mang theo. Chiếm một phần lớn khối lượng của Vikram là nhiên liệu đẩy. Vikram và Pragyan chạy bằng năng lượng Mặt Trời và có thời gian thực hiện nhiệm vụ dự kiến là một ngày Mặt Trăng (bằng khoảng 14 ngày Trái Đất), trước khi đêm Mặt Trăng tối và lạnh buông xuống, khiến chúng cạn kiệt pin. Bộ đôi này sẽ thực hiện hàng loạt thí nghiệm như phân tích quang phổ về thành phần khoáng chất của bề mặt Mặt Trăng.
Thông tin về nhiệm vụ Mặt Trăng Chandrayaan-3 của Ấn Độ. Đồ họa: AFP
Vikram mang 4 bộ thiết bị khoa học, trong đó có đầu dò nhiệt với khả năng đâm sâu vào đất Mặt Trăng khoảng 10 cm và ghi nhận nhiệt độ của đất đá xuyên suốt ngày Mặt Trăng. Trạm đổ bộ cũng trang bị một bộ phản xạ ngược, dự kiến vẫn phát huy tác dụng rất lâu sau khi trạm đổ bộ này ngừng hoạt động. Trong khi đó, robot Pragyan mang theo Máy quang phổ phát xạ laser (LIBS) và Máy quang phổ tia X hạt Alpha (APXS) để nghiên cứu đất đá Mặt Trăng.
Việc hạ cánh xuống Mặt Trăng không hề dễ dàng. Một tàu vũ trụ khác nhắm tới khu vực gần cực nam Mặt Trăng là Luna-25 của Nga. Nhiệm vụ này đã thất bại khi hôm 20/8, Nga thông báo con tàu đâm xuống bề mặt Mặt Trăng. ispace, startup vũ trụ tư nhân Nhật Bản, cũng thất bại trong nỗ lực hạ cánh xuống Mặt Trăng hồi tháng 4.
Thu Thảo (Theo Space, Times of India)
Như vậy, Trạm đổ bộ Vikram của tàu Chandrayaan-3 đã hạ cánh thành công xuống Vùng tối của Mặt trăng.
Những bức ảnh Vùng tối Mặt trăng chụp từ tàu Chandrayaan-3 vào ngày 19/8/2023
Lunar far side area as imaged from the Lander Hazard Detection and Avoidance Camera (LHDAC) onboard Chandrayaan-3 on August 19, 2023

Vùng tối của Mặt trăng là nửa Mặt trăng mà con người ko thể quan sát được. Do chu kỳ tự quay của MT bằng với chu kỳ MT quay quanh TĐ, nên chỉ có một nửa của MT luôn luôn hướng về TĐ, nửa còn lại luôn hướng ra "phía ngoài", ko thể nhìn thấy từ TĐ. Gọi là "Vùng tối" nhưng tất nhiên nửa đó vẫn trải qua ngày và đêm của MT bình thường như nửa kia.
Việc trùng lặp mặc dù là có xác suất xảy ra, nhưng cực kỳ nhỏ bé. Việc chu kì tự quay của MT bằng chu kỳ MT quay quanh TĐ là một điều hiếm hoi đến mức bất khả thi. Chẳng lẽ là có Thượng đế.











