Phải công nhận media Ấn lạc quan và hài hước.
Nhà cháu kê đôi dép, 2 tay chống cằm ngồi hóng 2 ông này tẩn nhau thôi. Vô tư cổ vũ cho cả 2 bên chứ ko fan phiếc cho ông nào.
![]()
Em lại cổ vũ cho Pakistan, hehe.
Pakistan mà thắng được là Trung Quốc phải bơm thật lực, Trung Quốc mà chia sức mạnh ra thì Trung Quốc lại phải nhờ vả Việt Nam, thế là được một cái lợi thế.
Ấn Độ mà không ăn được Pakistan nhưng lại vẫn thích đẩy tình hình lên cao thì chắc chắn sẽ thiệt hại nặng, nếu chiến trường kéo dài thì vốn đầu tư vào Ấn Độ sẽ tháo chạy, sẽ không có chuyện chuỗi cung ứng bán dẫn xoay sang Ấn Độ, như thế cơ hội của Việt Nam lại lớn hơn.
Theo các tin hiện tại thì có vẻ Ấn Độ sẽ còn nâng cao tình hình lên, hiện tại Ấn Độ đã tấn công vào đập nước của Pakistan, đập này là hạng mục rất lớn do Trung Quốc xây dựng cho Pakistan từ 2008 tới 2012 thì bàn giao, vụ tấn công khiến hư hỏng cửa xả của đập nước, nhưng đồng thời bên cạnh đó Ấn Độ lại đang cho khoá đập nước ở thượng lưu lại để hạn chế nước sang Pakistan, tuy nhiên nhiều nguồn tin cho rằng đập nước của Ấn Độ lại đang có dấu hiệu vỡ đập, không biết Ấn Độ có chơi bài để cho vỡ đập rồi vu cho Pakistan đánh hỏng đập nước không, nhưng các hoạt động diễn tập gần đây của Ấn Độ đều ít nhiều có liên quan đến việc ứng phó nếu vỡ đập.
Một suy đoán khác, theo thông tin thì một số đoàn kỹ sư của Trung Quốc đã được lệnh sang Pakistan để sửa chữa đập thuỷ điện, hiện đang có tin đồn một số chuyên gia, cố vấn quân sự và thậm chí không loại trừ quân đội Trung Quốc đang bắt đầu có kế hoạch cử người sang Pakistan, nếu Ấn Độ phải đối đầu với liên quân Pakistan - Trung Quốc, khả năng Ấn Độ sẽ gặp nguy hiểm.
Một suy đoán khác nữa là Mỹ đang đợi Ấn Độ chơi mạnh tay hơn và Trung Quốc công khai tham dự mới bắt đầu tham dự vào chiến trường này, phản ứng của Trump nói rằng ông ta không hay biết về vụ tấn công vào nửa đêm 07/05 của Ấn Độ, một điều khó có thể xảy ra với Tổng thống của nước Mỹ.
Chiến sự mới mở ra được vài ngày, dự báo trong 2-3 tuần tới có thể lên cao trào rồi mới đi đến đàm phán ngừng bắn.
Nhà cháu kê đôi dép, 2 tay chống cằm ngồi hóng 2 ông này tẩn nhau thôi. Vô tư cổ vũ cho cả 2 bên chứ ko fan phiếc cho ông nào.
![]()
Em lại cổ vũ cho Pakistan, hehe.
Pakistan mà thắng được là Trung Quốc phải bơm thật lực, Trung Quốc mà chia sức mạnh ra thì Trung Quốc lại phải nhờ vả Việt Nam, thế là được một cái lợi thế.
Ấn Độ mà không ăn được Pakistan nhưng lại vẫn thích đẩy tình hình lên cao thì chắc chắn sẽ thiệt hại nặng, nếu chiến trường kéo dài thì vốn đầu tư vào Ấn Độ sẽ tháo chạy, sẽ không có chuyện chuỗi cung ứng bán dẫn xoay sang Ấn Độ, như thế cơ hội của Việt Nam lại lớn hơn.
Giống cụ, em cổ vũ cho Pakistan.
Pak ơi cố lên
Ngoại trưởng Pakistan cho biết đáng lẽ Pakistan có thể hạ gục tới 15 máy bay chiến đấu của Ấn Độ, tuy nhiên cuối cùng vẫn chỉ thực hiện hạ gục 5 máy bay chiến đấu và 1 uav, những mục tiêu còn lại không truy kích, nguyên nhân là kiềm chế không để chiến sự dâng cao.
Toàn bộ các máy bay chiến đấu bị bắn hạ của Ấn Độ đều bị hạ trong trạng thái vừa cất cánh, còn đang trong không phận của Ấn Độ và chưa kịp tiếp cận mục tiêu bên Pakistan, nhưng đã bị không quân Pakistan - cũng đang trong không phận của Pakistan - ra tay trước bắn hạ. PL-15E do Trung Quốc cung cấp sang cho Pakistan là tác giả, phía Ấn Độ cũng đã tìm thấy những mảnh vỡ còn lại của ít nhất 2 tên lửa PL-15E trong lãnh thổ Ấn Độ, mã hiệu liên tiếp nhau, điều này cho thấy khả năng trong cuộc tấn công đó, các máy bay của Pakistan đã nhanh chóng khoá mục tiêu và xả hết số tên lửa mang theo, dẫn tới có những tên lửa không tìm thấy mục tiêu do mục tiêu đã bị hạ và dẫn tới tự huỷ. Tầm bắn 200km của PL-15E cộng với radar phòng không bao phủ của Pakistan đang là vấn đề với Ấn Độ. Nếu như suy luận phòng không của Trung Quốc sang hỗ trợ Pakistan thì đây sẽ là thuần tuý một cuộc đọ sức giữa hệ thống phòng không không quân của Trung Quốc với hệ thống không quân của phương Tây và Nga. Đương nhiên các phiên bản xuất khẩu khác với các phiên bản nội địa, nhân tố con người và kế hoạch phối hợp tác chiến là các nhân tố ảnh hưởng sâu sắc đến kết quả chiến đấu, nhưng cho dù giải thích kiểu gì đi chăng nữa, năng lực vũ khí của Trung Quốc đang được chứng minh rất tốt trong cuộc xung đột này, đặc biệt là tác chiến điện tử.
Nhìn từ góc độ khác, việc công bố thông tin như thế này kiểu gì cũng dẫn tới lần tấn công mới mạnh hơn của Ấn Độ, cũng là cơ hội để phương Tây tiếp tục tìm hiểu vũ khí của Trung Quốc, chắc chắn Nga cũng sẽ phải chú ý đến những vũ khí của Trung Quốc được dùng lần này để nghiên cứu tham khảo.
Hình ảnh từ Amritsar, Ấn Độ cho thấy một tên lửa của Pakistan bị đánh chặn.
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Hệ thống phòng không được cho là đã được kích hoạt trên bầu trời bang Punjab của Ấn Độ sau một cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo được cho là của Pakistan nhằm vào sân bay Amritsar.
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Thủ tướng Pakistan Sharif cho biết Ấn Độ đã phạm phải "một sai lầm nghiêm trọng mà giờ đây phải trả giá".
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Tối nay, chính quyền Ấn Độ đã tiến hành diễn tập mất điện ở các khu vực biên giới để ứng phó với cuộc tấn công từ Pakistan.
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Đặc phái viên của Pakistan tại Liên hợp quốc: Ấn Độ đã phớt lờ các công ước quốc tế
- Chúng tôi không tìm cách leo thang thêm với Ấn Độ
- Các cuộc tấn công của Ấn Độ là không có lý do và vi phạm trắng trợn các công ước quốc tế
- Chúng tôi có quyền đáp trả các cuộc tấn công của Ấn Độ
- Chúng tôi sẽ đáp trả Ấn Độ vào thời điểm và địa điểm thích hợp.
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Tổng quan về nguồn gốc xung đột giữa Ấn Độ và Pakistan.
Xung đột giữa Ấn Độ và Pakistan bắt nguồn chủ yếu từ tranh chấp lãnh thổ Kashmir, cùng với sự khác biệt về tôn giáo, lịch sử và chính trị sau khi hai nước giành độc lập từ Anh năm 1947.
Nghiên cứu lịch sử cho thấy xung đột bắt đầu từ sự phân chia Ấn Độ thuộc Anh vào tháng 8 năm 1947, khi lãnh thổ được chia thành hai quốc gia dựa trên tôn giáo: Ấn Độ (chủ yếu theo Hindu) và Pakistan (chủ yếu theo Hồi giáo). Quá trình này dẫn đến bạo lực tôn giáo nghiêm trọng, với ước tính 200.000 đến 2 triệu người thiệt mạng và 14 triệu người di cư. Sự phân chia này tạo ra một bầu không khí thù địch kéo dài, đặc biệt khi gần một phần ba dân số Hồi giáo (30 triệu, chiếm 9% tổng dân số Ấn Độ) vẫn ở lại Ấn Độ, làm gia tăng căng thẳng tôn giáo.
Kashmir, một khu vực có đa số dân theo Hồi giáo nhưng được cai trị bởi một maharaja Hindu, trở thành tâm điểm tranh chấp. Maharaja chọn sáp nhập Kashmir vào Ấn Độ, dẫn đến phản đối từ Pakistan. Điều này gây ra cuộc chiến tranh Ấn Độ-Pakistan lần thứ nhất (1947-1948). Kết quả là Kashmir bị chia thành hai phần: Jammu và Kashmir do Ấn Độ kiểm soát, và Azad Kashmir cùng Gilgit-Baltistan do Pakistan kiểm soát, với đường Kiểm soát (LoC) phân chia.
Sự khác biệt tôn giáo và văn hóa. Sự khác biệt này gây chia rẽ tôn giáo giữa Hindu và Hồi giáo tiếp tục làm sâu sắc căng thẳng. Các cuộc xung đột tôn giáo trong nước và xuyên biên giới làm gia tăng sự thù địch.
Các cuộc chiến tiếp theo, như năm 1965, 1971 (dẫn đến sự ra đời của Bangladesh), và xung đột Kargil năm 1999, đã làm sâu sắc hóa sự thiếu tin tưởng lẫn nhau. Cả hai nước đều sở hữu vũ khí hạt nhân, khiến xung đột mang tính rủi ro cao. Ngoài ra, Ấn Độ thường cáo buộc Pakistan hỗ trợ các nhóm khủng bố hoạt động tại Kashmir, trong khi Pakistan cho rằng Ấn Độ đàn áp người dân Kashmir, dẫn đến các vụ tấn công như Mumbai 2008 và Pulwama 2019, làm leo thang căng thẳng.
Tranh chấp Kashmir, trung tâm của sự xung đột.
Kashmir, một khu vực có đa số dân theo Hồi giáo nhưng do một maharaja Hindu cai trị, trở thành tâm điểm tranh chấp ngay sau khi phân chia. Maharaja Hari Singh ban đầu muốn Kashmir độc lập nhưng cuối cùng chọn gia nhập Ấn Độ vào tháng 10 năm 1947, dẫn đến cuộc chiến tranh Ấn độ-Pakistani đầu tiên (1947-1948). Cuộc chiến kết thúc với việc Kashmir bị chia thành hai phần: phần lớn (Kashmir Valley, Jammu, và Ladakh) do Ấn Độ kiểm soát, và phần nhỏ hơn (Azad Kashmir và Gilgit-Baltistan) do Pakistan kiểm soát, với đường Kiểm soát (LoC) được thiết lập theo Hiệp định Karachi năm 1949.
Các cuộc chiến tranh và xung đột tiếp theo.
Xung đột không dừng lại ở đó. Các cuộc chiến tranh sau đó, như năm 1965 và 1971, đã làm sâu sắc hóa mâu thuẫn. Cuộc chiến 1971, liên quan đến cuộc chiến giải phóng Bangladesh, dẫn đến sự đầu hàng của hơn 90.000 quân Pakistan. Năm 1999, xung đột Kargil bùng nổ khi binh sĩ Pakistan vượt LoC, bất chấp cam kết trước đó. Những sự kiện này làm gia tăng sự thiếu tin tưởng lẫn nhau giữa hai quốc gia.
Yếu tố tôn giáo và văn hóa của hai bên.
Sự khác biệt tôn giáo giữa Hindu (Ấn Độ) và Hồi giáo (Pakistan) tiếp tục là một yếu tố quan trọng, các vụ bạo lực tôn giáo và xung đột cộng đồng, đặc biệt tại Kashmir, đã làm leo thang căng thẳng. Điều này được thể hiện qua các cuộc tấn công khủng bố xuyên biên giới, với Ấn Độ cáo buộc Pakistan hỗ trợ các nhóm như Jaish-e-Mohammad và Lashkar-e-Taiba, như trong vụ Mumbai 2008.
Cạnh tranh chiến lược và hạt nhân
Cả hai nước đều sở hữu vũ khí hạt nhân, với Ấn Độ thử nghiệm lần đầu vào năm 1974 và Pakistan vào năm 1998, điều này làm tăng rủi ro xung đột, đặc biệt trong bối cảnh cạnh tranh ảnh hưởng khu vực và quan hệ với các cường quốc như Mỹ và Trung Quốc. Sự hiện diện của vũ khí hạt nhân đã làm phức tạp thêm các cuộc khủng hoảng, như được thấy trong các cuộc không kích năm 2019 sau vụ Pulwama.
Hiện nay, tranh chấp Kashmir vẫn là nguyên nhân chính, với các vụ đụng độ dọc LoC và bất đồng ngoại giao thường xuyên. Năm 2019, Ấn Độ đã hủy bỏ Điều 370, loại bỏ trạng thái đặc biệt của Jammu và Kashmir, dẫn đến triển khai hàng chục ngàn quân đội và phong tỏa kéo dài hơn một năm, Pakistan phản đối mạnh mẽ, cáo buộc Ấn Độ đàn áp dân Kashmir, trong khi Ấn Độ cho rằng đây là vấn đề nội bộ. Các vụ tấn công gần đây, như vụ giết 9 người hành hương vào tháng 6 năm 2024 tiếp tục làm leo thang căng thẳng.
Bảng tóm tắt các sự kiện chính
| Sự kiện | Thời gian | Mô tả |
|---------------------------|---------------|---------------------------------------------------------------------------|
| Phân chia Ấn Độ | 1947 | Tạo ra Ấn Độ và Pakistan, dẫn đến bạo lực tôn giáo và di cư hàng loạt. |
| Chiến tranh Ấn độ-Pakistani | 1947-1948 | Tranh chấp Kashmir, chia khu vực theo LoC. |
| Chiến tranh 1965 | 1965 | Xung đột toàn diện, không giải quyết tranh chấp Kashmir. |
| Chiến tranh 1971 | 1971 | Dẫn đến sự ra đời của Bangladesh, không liên quan trực tiếp đến Kashmir. |
| Xung đột Kargil | 1999 | Binh sĩ Pakistan vượt LoC, leo thang căng thẳng. |
| Vụ Mumbai 2008 | 2008 | Tấn công khủng bố, Ấn Độ cáo buộc Pakistan hỗ trợ. |
| Hủy bỏ Điều 370 | 2019 | Ấn Độ loại bỏ trạng thái đặc biệt của Kashmir, gây tranh cãi. |
| Tấn công hành hương | 2024 | Giết 9 người, làm gia tăng căng thẳng hiện tại. |
Xung đột giữa Ấn Độ và Pakistan là một vấn đề đa chiều, với nguồn gốc từ sự phân chia năm 1947 và tranh chấp Kashmir là trọng tâm. Các yếu tố như khác biệt tôn giáo, khủng bố xuyên biên giới, và cạnh tranh hạt nhân tiếp tục làm phức tạp tình hình. Hiện tại, với các sự kiện gần đây như hủy bỏ Điều 370 và các vụ tấn công, hòa bình vẫn là thách thức lớn, đòi hỏi sự đối thoại và hợp tác quốc tế.

















