🇺🇸🇮🇱⚔️🇮🇷 Trump do dự bị lôi kéo vào cuộc chiến Iran-Israel, nhưng giới tinh hoa Hoa Kỳ thúc đẩy hành động — CNN
Theo một báo cáo của CNN, Donald Trump cảnh giác với sự tham gia sâu hơn của Hoa Kỳ vào cuộc xung đột leo thang giữa Iran và Israel. Bất chấp áp lực gia tăng, các nguồn tin thân cận với Nhà Trắng cho biết Trump vẫn "rất hoài nghi" về việc đẩy đất nước vào một cuộc chiến tranh Trung Đông bất tận khác — một cuộc chiến có thể leo thang thành một cuộc xung đột kéo dài, không thể thắng mà không có mục tiêu rõ ràng.
Tuy nhiên, CNN cho rằng Trump có thể bị dồn vào chân tường nếu Iran — dưới áp lực to lớn của phương Tây và sự siết chặt kinh tế — trả đũa các căn cứ, nhân sự hoặc lợi ích toàn cầu của Hoa Kỳ. Một cuộc xung đột rộng lớn hơn cũng có thể bùng nổ nếu Tehran nhắm vào các tuyến đường vận chuyển ở Vịnh Ba Tư hoặc Biển Đỏ, đặc biệt nếu điều này được coi là một cách để buộc Washington phải kiềm chế đồng minh Israel của mình.
Các phe phái tân bảo thủ trong chính đảng của Trump được cho là đang thúc giục ông cho phép tấn công cơ sở hạt nhân ngầm Fordow của Iran — một mục tiêu nằm ngoài tầm với của máy bay phản lực Israel. Lập luận của họ: Iran hiện đang ở trong một vị thế dễ bị tổn thương đặc biệt và bây giờ có thể là cơ hội tốt nhất (hoặc duy nhất) để Hoa Kỳ làm tê liệt khả năng hạt nhân của nước này.
Bất chấp nhiều năm chiến tranh và thảm họa thay đổi chế độ trên khắp khu vực, các thành phần ở Washington dường như háo hức lặp lại chu kỳ này — một lần nữa thúc đẩy Hoa Kỳ tiến tới đối đầu vì lợi ích của Israel.
Có một cuốn sách của Vladimir Zhirinovsky viết về nhà nước Iran, thấy bảo cũng hay lắm mà chưa tìm thấy. Ông này được coi như nhà tiên tri về các sự kiện lịch sử.Xem trên FB thấy bác Lê Ngọc Thống đưa tin Bộ trưởng Ngoại giao Iran có ý sẽ ngừng chiến nếu Israen ngừng tấn công, thấy bác ấy kêu gọi Iran cố lên, nhân tiện em biên bài này để các cụ tham khảo, ngẫm cho kỹ thì Iran cũng đáng đời lắm, chẳng qua vị trí nó quá hiểm hóc nên các nơi có quan hệ lợi hại với nó phải đổ vào cứu nó thôi.
Tình hình của Iran, nhóm lãnh đạo quân sự liên tục bị giết, nhóm các nhà khoa học hạt nhân bị tấn công giết hại hết người này đến người khác, các cơ sở hạt nhân và các mục tiêu quân sự quan trọng trong nước bị đánh bom, hơn 70 máy bay chiến đấu của kẻ thù Do Thái bay vòng quanh trên bầu trời Tehran tìm kiếm mục tiêu tấn công như thể chúng ở trong một không gian trống trải, dù hai bên tấn công qua lại bằng tên lửa và uav, nhưng uav của Israen được phát động ngay từ ngoại ô Tehran, dưới sự áp chế quân sự của Israel, Iran hiện đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng và chế độ Khamenei có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Thông thường, khi một quốc gia phải đối mặt với sự sống và cái chết, họ sẽ huy động toàn bộ quân đội và toàn dân, khuyến khích tất cả nhân dân trong nước đoàn kết và tham gia kháng chiến, đáng lẽ họ phải tuyên truyền cảm hứng cho tinh thần chiến đấu tới cùng để bảo vệ đất nước và chế độ, ngay cả một chính quyền đầy rẫy những kẻ tham nhũng như Ukraine cũng đã làm được điều này, trong lịch sử Trung Quốc, chế độ Quốc dân đảng Tưởng Giới Thạch trong quá khứ cũng rất tham nhũng và không được lòng dân ở Trung Quốc đại lục, nhưng khi Chiến tranh chống Nhật bùng nổ toàn diện, họ cũng hô vang khẩu hiệu "Một tấc đất là một tấc máu, một trăm ngàn thanh niên là một trăm ngàn chiến sĩ" để huy động quân đội và dân thường tham gia Chiến tranh chống Nhật, đó là những bài học lịch sử vừa gần vừa xa đủ để Iran ngâm cứu. Nhưng giờ đây, khi chính quyền Khamenei của Iran đang bị Israel uy hiếp và gần như sắp chết, dù họ liên tục hô vang những điều giáo điều ghê gớm, nhưng họ lại không dám phát động một cuộc kháng chiến toàn quốc và không dám phát lệnh huy động cho một cuộc chiến tranh toàn diện chống lại kẻ thù Do Thái. Thậm chí, Thứ trưởng Ngoại giao Iran cũng cho biết trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông rằng Hoa Kỳ không phải là một bên trong cuộc xung đột quân sự hiện tại và không nên nhầm lẫn Hoa Kỳ với Israel, nếu Israel dừng cuộc tấn công, Iran có thể quay lại bàn đàm phán. Bộ trưởng Ngoại giao Iran Araghchi cũng cho biết chính phủ Iran không muốn xung đột với Israel mở rộng thành một cuộc chiến tranh khu vực rộng lớn hơn, Iran sẵn sàng tiếp tục đàm phán hạt nhân với Hoa Kỳ và tìm kiếm sự hòa giải từ một quốc gia thứ ba. Lời nói của ông ta gần như đã cho thấy Iran sẽ giơ tay đầu hàng, Iran đang chờ đợi nước lớn thứ ba nào đó giang tay cứu vớt.
Tại sao Iran lại như vậy? Câu trả lời có lẽ đến từ những khía cạnh sau:
Đầu tiên, điều quan trọng là giữ mạng sống và bảo vệ lợi ích của chế độ. Đánh giá từ một số cuộc tấn công quân sự của Israel vào Iran, với tình hình chiến trường hiện tại và khả năng tình báo quân sự cũng như chiến đấu của Israel, việc tìm ra Khamenei và giết ông ta là điều rất dễ dàng. Nếu Israen muốn lật đổ chế độ Iran hiện tại, họ có thể lật đổ bất cứ lúc nào. Điều này tương đương với một thanh kiếm đang kề trên cổ của chính quyền Khamenei, để chính quyền Khamenei không dám chống cự đến chết. Các hành động trả đũa hiện tại của Iran dường như cố gắng tạo ra một ranh giới. Một mặt, nó phải trông giống như một sự trả đũa, để người dân Iran tin rằng chính quyền đã kiên cường chống cự, mặt khác, nó lại không dám gây ra những tổn hại mang tính cơ bản cho Israel, và nó không dám thực hiện các biện pháp động viên chiến tranh và trả đũa mà sẽ dẫn đến việc Israel tiếp tục giết chóc.
Thứ hai, là những mâu thuẫn nội bộ nghiêm trọng hơn Iran, đặc biệt là những mâu thuẫn về cấu trúc xã hội giữa giáo sĩ có đặc quyền và dân thường Iran, đây là một trong các nguyên nhân khiến chính quyền Khamenei sợ người dân Iran bị động viên hơn là sợ bị Israel đánh giết. Một số dữ liệu công khai mà phương tiện truyền thông có thể thấy có thể minh họa cho mức độ nghiêm trọng của những mâu thuẫn nội bộ của Iran như sau.
(1) Tỷ lệ thất nghiệp lên tới 25,3% và tỷ lệ thất nghiệp của thanh niên vượt quá 40%, đặc biệt là ở các thành phố lớn như Tehran và Mashhad, nơi cứ 5 người trẻ thì có 2 người thất nghiệp. Về tỷ lệ nghèo đói, dữ liệu của Ngân hàng Thế giới cho thấy hơn 60% dân số Iran, tức là khoảng 63 triệu người, có chi tiêu dưới 5,5 đô la Mỹ một ngày và tỷ lệ người sống trong cảnh nghèo đói tuyệt đối vượt quá 20%.
(2) Ở hướng ngược lại, 300 gia đình giáo sĩ giàu nhất ở Iran kiểm soát 60% tài sản của Iran. Là một trong bốn gia đình lớn ở Trung Đông, gia đình Khamenei kiểm soát một đế chế kinh doanh với tài sản vượt quá 300 tỷ đô la, một con số thậm chí còn vượt quá lượng dầu xuất khẩu hàng năm của Iran. Các giáo sĩ và nhóm đặc quyền kiểm soát các nguồn tài nguyên cốt lõi. 1% hàng đầu là các tầng lớp đặc quyền và giàu có đã sở hữu tới 75% tài sản, trong khi nhóm dân thường, chiếm 80% dân số Iran lại sở hữu chưa đến 15% tài sản.
(3) Thuế thu nhập doanh nghiệp của Iran là 30%-50%, nhưng các tổ chức tôn giáo được hưởng các đặc quyền miễn thuế. Tỷ lệ bao phủ an sinh xã hội đã giảm từ 70% xuống 40% và các gia đình nghèo phải trả hơn 60% chi phí y tế và giáo dục. Trẻ em từ các gia đình bình thường cần phải trả học phí và chi phí sinh hoạt khoảng 2.000 đô la mỗi năm để theo học đại học, trong khi con cái của các thành viên tổ chức tôn giáo có thể theo học các trường tư thục quý tộc miễn phí và được hưởng trợ cấp du học.
(4) Có hơn 2.000 cuộc biểu tình vào năm 2023 do khó khăn kinh tế và tham nhũng, với hơn một triệu người tham gia. Tỷ lệ người trẻ không hài lòng với chế độ lên tới 83%, và tỷ lệ những người tin rằng các nhà lãnh đạo tôn giáo không đại diện cho lợi ích của người dân đã tăng từ 45% vào năm 2015 lên 91% vào năm 2023. Trong các cuộc biểu tình trên toàn quốc do "sự cố Mahsa Amini" gây ra vào tháng 9 năm 2023, những người biểu tình đã hô vang "Chế độ này đáng ghét hơn cả Hoa Kỳ", phản ánh lòng căm thù sâu sắc của người dân đối với tầng lớp đặc quyền.
Những mâu thuẫn nội bộ nghiêm trọng đến mức nhóm giáo sĩ Iran không dám dễ dàng huy động người dân. Họ chỉ quan tâm đến một điều, đó là liệu họ có thể tiếp tục cai trị hay không, và không còn gì khác quan trọng nữa. Chế độ chuyên chế xâm lược của Israel là đáng ghét, nhưng sự tham nhũng của nhóm giáo sĩ Iran có lẽ còn nguy hiểm hơn.
Thứ ba, mâu thuẫn trong phân chia lợi ích và quyền hạn giữa các nhóm trong tầng lớp lãnh đạo của Iran đã đến mức nghiêm trọng, lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo không hẳn chỉ là một lực lượng quân sự, nó còn là một lực lượng làm ăn kinh tế, nó có nguồn thu riêng và chế độ riêng, đặc quyền riêng, đó cũng là lý do mà các phe nhóm Giáo sĩ, các phe nhóm chủ hoà thân phương Tây không bằng lòng, ngay cả trong tình hình nguy hiểm rình rập, thông tin vị trí và di chuyển của các chỉ huy lực lượng này cũng bị thoát ra ngoài, các chỉ huy bị hạ sát bởi bom đạn tên lửa của Israen nhưng lại có phần công sức đưa tin từ đồng bào của họ.
Một trong các nguyên nhân khiến Nga chỉ muốn làm người hoà giải chứ không hoàn toàn muốn tham dự vào, đương nhiên ngoài các nguyên nhân do chiến trường Iran xa xôi, nhiều ngăn cách chưa đủ để người Nga đổ xương máu và vũ khí vào cứu người Iran, do chiến trường châu Âu vẫn đặc biệt quan trọng với Nga, đặc biệt từ khi Mỹ có kế hoạch rút ra khỏi chiến sự Ukraine và bán thương vụ này lại cho các nước có sức mạnh ở châu Âu tự thương lượng với nhau để tiếp tục đánh Nga, còn có nguyên nhân muốn thông qua chiến sự ở Iran, mượn tay nội bộ Iran và Israen tiêu diệt hết các tướng lĩnh có động cơ riêng, khi nhóm này bị tiêu diệt hết, những chỉ huy khác sẽ dễ dàng kiểm soát hơn đối với Nga, như thế mới tránh được tình trạng quay xe liên tục như Thổ Nhĩ Kỳ.
Trung Quốc cũng có thể xuất phát từ một nguyên nhân như vậy, phải để Iran vào đường cùng, thanh lọc bộ máy hiện tại của Iran bằng tay của Israen, nội bộ Iran, chỉ can thiệp qua tay Pakistan, hòng tạo nên một thế lực có thể kiểm soát được chính trường Iran, từ đó kết hợp với Nga duy trì trạng thái sống sót ở Trung Đông cho Iran.
Tóm lại, với nhiều nước ở Trung Đông, vấn đề tôn giáo chi phối chính trị, vấn đề sắc tộc chi phối chính trị đã khiến cả thế giới Hồi giáo ở Trung Đông yếu kém hơn hẳn Israen trên phương diện quản trị và phát triển đất nước, những thành tựu khoa học quân sự của Iran có lẽ là từ lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo, một lực lượng quân sự tưởng như chịu ảnh hưởng của Đại giáo chủ, nhưng thực chất lại là lực lượng có tính cấp tiến, có khả năng tự chủ kinh tế ở một mức nhất định. Xét cho cùng, chính quyền Tôn giáo chỉ nên mang tính tượng trưng, tinh thần chứ không nên mang tính thực tiễn điều hành, cuộc chiến này đối với Iran tính ra cũng là xứng đáng, khi anh còn trì trệ thụt lùi, không phải người dân của anh không ủng hộ anh, mà chính anh đã tự biến mình thành miếng mồi béo bở trong mắt kẻ khác. Những nguyên nhân này cũng lý giải được phần nào vì sao lúc đầu có Nga và Trung Quốc ủng hộ, nhưng Iran vẫn tự đánh mất mình qua nhiều quyết khó hiểu, từ để các tướng lĩnh, quan chức, nhà khoa học quan trọng bị ám sát mà không thay đổi, từ để bị tấn công mà không dám đáp trả một cách kiên quyết, từ bị doạ phải từ bỏ bùa hộ mệnh đến quay xe trong các hiệp ước có thể bảo vệ được chính mình về quân sự, kinh tế. Không phải Iran suy nghĩ viển vông, mà đơn giản Iran bị một số bộ phận đặc quyền phân chia và lũng đoạn, những bước đi kia tuy giúp Iran đứng vững nhưng lại không giúp các nhóm đặc quyền duỳ trị lợi ích vốn có, đấy mới là nguồn cơn của các lần tụt dốc.
Giờ đây, chỉ khoảng 5 ngày nữa, khu vực vùng Vịnh sẽ có 2 cụm tàu sân bay của Mỹ là Carl Vinson và Nizmits, tàu sân bay thứ 3 là tàu sân bay HMS Prince of Wales của Anh, hiện đang gần Mumbai, Ấn Độ, Iran phát đi tín hiệu "sẵn sàng quỳ gối", nhưng còn phải xem các bên khác có cho Iran được quỳ hay không, Do Thái cần chiến công để củng cố chính quyền thời chiến của BB, Mỹ cần một cuộc chiến ít thiệt hại và có thể nắm được quyền khai thác dầu mỏ ở vùng Vịnh một cách triệt để, có như thế, cộng đồng Arab Trung Đông mới ngoan ngoãn nằm im, Mỹ cùng cần kiểm soát được đường vận chuyển dầu từ Trung Đông đến Trung Quốc, Pakistan không dễ bắt nạt, còn Iran, vẫn như bao lần vẫn dễ bắt nạt, tuy rằng giờ đây Nga và Trung Quốc có tham dự, nhưng mức độ tham dự thế nào cũng còn nhiều biến số, Thổ Nhĩ Kỳ chưa có động thái, nên mọi chuyện vẫn chưa dễ đoán định, Iran dẫu cho có muốn quỳ thì bài toán đặt ra là có bao nhiêu người đang cầm dao, người kề dao vào cổ Iran có những ai.
Cũng k liên quan đến IỈan?
Ngày 16 tháng 6 (Reuters) - Pháp đã đóng cửa gian hàng chính của công ty Israel tại Triển lãm hàng không Paris vào thứ Hai vì từ chối loại bỏ vũ khí tấn công khỏi khu trưng bày, một động thái bị Israel lên án và làm nổi bật căng thẳng giữa các đồng minh truyền thống.
Các gian hàng bao gồm gian hàng của Elbit Systems (ESLT.TA), Rafael, IAI và Uvision. Các gian hàng nhỏ hơn của Israel, không có phần cứng được trưng bày và gian hàng của Bộ Quốc phòng Israel vẫn mở cửa.
Bộ Quốc phòng Israel cho biết họ đã bác bỏ lệnh của chính quyền Pháp về việc dỡ bỏ một số vũ khí khỏi nơi trưng bày, và ban tổ chức triển lãm đã phản ứng bằng cách dựng một bức tường đen ngăn cách các gian hàng công nghiệp của Israel với các gian hàng khác.
Bộ QP Israel cho biết thêm, hành động này được thực hiện vào giữa đêm sau khi các quan chức quốc phòng và các công ty Israel đã hoàn tất việc dựng gian hàng.
"Quyết định vô lý và chưa từng có này có mùi của những cân nhắc về chính sách và thương mại", bộ này cho biết trong một tuyên bố.
"Người Pháp đang ẩn sau những cân nhắc chính trị được cho là để loại trừ vũ khí tấn công của Israel khỏi một cuộc triển lãm quốc tế - những vũ khí cạnh tranh với các ngành công nghiệp của Pháp".
Em kèo 1 răng, nhưng em nói thẳng chả có vẹo gì đâu các cụ ạ.
Ngon thì phải như xứ rau, cho bọn ranh con polpot hết gáy luôn. Thể loại vừa đánh vừa đàm, già doái non hột thôi!
Nội địa còn để chúng nó luồn sâu leo cao trong bộ máy, chỉ có vứt!
Đài truyền hình Iran bị ném bomb hình như đã lập tức lại phát sóng với các nhân viên vừa thiệt mạng thì phải.
Ném bom truyền hình là 1 biện pháp hay dùng trong chiến tranh. Có điều ngày nay nó ít hiệu quả hơn, vì phương tiện truyền thông đa dạng, phong phú. Thời giữa thế kỷ 20s, Mỹ đánh bom đài truyền hình suốt mà còn không ngăn được nước bị đánh phát sóng nữa là, huống hồ là bây giờ. Israel hiểu điều đó nhưng vẫn làm, làm ngay khi đài truyền hình đang phát sóng, kiểu người khác đang nói thì tát vào mặt một cái, bắt họ câm miệng. Lý do vì như tôi đã nói, họ muốn gây chiến tranh tâm lý, thể hiện ra mình có sức mạnh bá quyền, đe dọa dân chúng xã hội Iran, muốn làm dân chúng Iran khiếp sợ, đồng thời thể hiện ra trên thế giới rằng mình là kẻ mạnh, làm loãng đi tin tức việc họ không chặn được tên lửa Iran không kích mấy hôm trước.
Đài truyền hình Iran bị đánh bom đã phát sóng trở lại rồi.
Phần nhiều các chỉ huy Iran chết mấy hôm trước khi đang ở nhà riêng, hoặc ở tòa nhà làm việc ở cơ quan hành chính, chứ không phải hầm đâu.
Hiện nay, Israel đang tìm mọi cách ném bom khắp nơi, còn dọa ném vào quận 3, là khu toàn dân cư và nhà cửa đẹp đẽ, chính là để khiêu khích Iran phải lộ hệ thống phòng không ra bắn. Hiện nay Iran chưa dẹp được hết nội gián, gián điệp trong Iran và nhất là Tehran, đem tên lửa phòng không ra, có mà nội gián nó đem UAV hay tên lửa chống tăng ra phá sạch.
Với dân chúng thì ném bom nguy hiểm, nhưng với cái nhìn của nhà chiến lược, thì kẻ địch nguy hiểm nhất với Iran lúc này là nội gián chứ không phải máy bay Israel đâu
Video tên lửa của Israel quay 180 độ tấn công chính mình
Video
https://twitter.com/MyLordBebo/status/1934731324960420038
https://twitter.com/MyLordBebo/status/1934726285751939178
https://twitter.com/MyLordBebo/status/1934728428755775862
Xem trên FB thấy bác Lê Ngọc Thống đưa tin Bộ trưởng Ngoại giao Iran có ý sẽ ngừng chiến nếu Israen ngừng tấn công, thấy bác ấy kêu gọi Iran cố lên, nhân tiện em biên bài này để các cụ tham khảo, ngẫm cho kỹ thì Iran cũng đáng đời lắm, chẳng qua vị trí nó quá hiểm hóc nên các nơi có quan hệ lợi hại với nó phải đổ vào cứu nó thôi.
Tình hình của Iran, nhóm lãnh đạo quân sự liên tục bị giết, nhóm các nhà khoa học hạt nhân bị tấn công giết hại hết người này đến người khác, các cơ sở hạt nhân và các mục tiêu quân sự quan trọng trong nước bị đánh bom, hơn 70 máy bay chiến đấu của kẻ thù Do Thái bay vòng quanh trên bầu trời Tehran tìm kiếm mục tiêu tấn công như thể chúng ở trong một không gian trống trải, dù hai bên tấn công qua lại bằng tên lửa và uav, nhưng uav của Israen được phát động ngay từ ngoại ô Tehran, dưới sự áp chế quân sự của Israel, Iran hiện đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng và chế độ Khamenei có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Thông thường, khi một quốc gia phải đối mặt với sự sống và cái chết, họ sẽ huy động toàn bộ quân đội và toàn dân, khuyến khích tất cả nhân dân trong nước đoàn kết và tham gia kháng chiến, đáng lẽ họ phải tuyên truyền cảm hứng cho tinh thần chiến đấu tới cùng để bảo vệ đất nước và chế độ, ngay cả một chính quyền đầy rẫy những kẻ tham nhũng như Ukraine cũng đã làm được điều này, trong lịch sử Trung Quốc, chế độ Quốc dân đảng Tưởng Giới Thạch trong quá khứ cũng rất tham nhũng và không được lòng dân ở Trung Quốc đại lục, nhưng khi Chiến tranh chống Nhật bùng nổ toàn diện, họ cũng hô vang khẩu hiệu "Một tấc đất là một tấc máu, một trăm ngàn thanh niên là một trăm ngàn chiến sĩ" để huy động quân đội và dân thường tham gia Chiến tranh chống Nhật, đó là những bài học lịch sử vừa gần vừa xa đủ để Iran ngâm cứu. Nhưng giờ đây, khi chính quyền Khamenei của Iran đang bị Israel uy hiếp và gần như sắp chết, dù họ liên tục hô vang những điều giáo điều ghê gớm, nhưng họ lại không dám phát động một cuộc kháng chiến toàn quốc và không dám phát lệnh huy động cho một cuộc chiến tranh toàn diện chống lại kẻ thù Do Thái. Thậm chí, Thứ trưởng Ngoại giao Iran cũng cho biết trong một cuộc phỏng vấn với giới truyền thông rằng Hoa Kỳ không phải là một bên trong cuộc xung đột quân sự hiện tại và không nên nhầm lẫn Hoa Kỳ với Israel, nếu Israel dừng cuộc tấn công, Iran có thể quay lại bàn đàm phán. Bộ trưởng Ngoại giao Iran Araghchi cũng cho biết chính phủ Iran không muốn xung đột với Israel mở rộng thành một cuộc chiến tranh khu vực rộng lớn hơn, Iran sẵn sàng tiếp tục đàm phán hạt nhân với Hoa Kỳ và tìm kiếm sự hòa giải từ một quốc gia thứ ba. Lời nói của ông ta gần như đã cho thấy Iran sẽ giơ tay đầu hàng, Iran đang chờ đợi nước lớn thứ ba nào đó giang tay cứu vớt.
Tại sao Iran lại như vậy? Câu trả lời có lẽ đến từ những khía cạnh sau:
Đầu tiên, điều quan trọng là giữ mạng sống và bảo vệ lợi ích của chế độ. Đánh giá từ một số cuộc tấn công quân sự của Israel vào Iran, với tình hình chiến trường hiện tại và khả năng tình báo quân sự cũng như chiến đấu của Israel, việc tìm ra Khamenei và giết ông ta là điều rất dễ dàng. Nếu Israen muốn lật đổ chế độ Iran hiện tại, họ có thể lật đổ bất cứ lúc nào. Điều này tương đương với một thanh kiếm đang kề trên cổ của chính quyền Khamenei, để chính quyền Khamenei không dám chống cự đến chết. Các hành động trả đũa hiện tại của Iran dường như cố gắng tạo ra một ranh giới. Một mặt, nó phải trông giống như một sự trả đũa, để người dân Iran tin rằng chính quyền đã kiên cường chống cự, mặt khác, nó lại không dám gây ra những tổn hại mang tính cơ bản cho Israel, và nó không dám thực hiện các biện pháp động viên chiến tranh và trả đũa mà sẽ dẫn đến việc Israel tiếp tục giết chóc.
Thứ hai, là những mâu thuẫn nội bộ nghiêm trọng hơn Iran, đặc biệt là những mâu thuẫn về cấu trúc xã hội giữa giáo sĩ có đặc quyền và dân thường Iran, đây là một trong các nguyên nhân khiến chính quyền Khamenei sợ người dân Iran bị động viên hơn là sợ bị Israel đánh giết. Một số dữ liệu công khai mà phương tiện truyền thông có thể thấy có thể minh họa cho mức độ nghiêm trọng của những mâu thuẫn nội bộ của Iran như sau.
(1) Tỷ lệ thất nghiệp lên tới 25,3% và tỷ lệ thất nghiệp của thanh niên vượt quá 40%, đặc biệt là ở các thành phố lớn như Tehran và Mashhad, nơi cứ 5 người trẻ thì có 2 người thất nghiệp. Về tỷ lệ nghèo đói, dữ liệu của Ngân hàng Thế giới cho thấy hơn 60% dân số Iran, tức là khoảng 63 triệu người, có chi tiêu dưới 5,5 đô la Mỹ một ngày và tỷ lệ người sống trong cảnh nghèo đói tuyệt đối vượt quá 20%.
(2) Ở hướng ngược lại, 300 gia đình giáo sĩ giàu nhất ở Iran kiểm soát 60% tài sản của Iran. Là một trong bốn gia đình lớn ở Trung Đông, gia đình Khamenei kiểm soát một đế chế kinh doanh với tài sản vượt quá 300 tỷ đô la, một con số thậm chí còn vượt quá lượng dầu xuất khẩu hàng năm của Iran. Các giáo sĩ và nhóm đặc quyền kiểm soát các nguồn tài nguyên cốt lõi. 1% hàng đầu là các tầng lớp đặc quyền và giàu có đã sở hữu tới 75% tài sản, trong khi nhóm dân thường, chiếm 80% dân số Iran lại sở hữu chưa đến 15% tài sản.
(3) Thuế thu nhập doanh nghiệp của Iran là 30%-50%, nhưng các tổ chức tôn giáo được hưởng các đặc quyền miễn thuế. Tỷ lệ bao phủ an sinh xã hội đã giảm từ 70% xuống 40% và các gia đình nghèo phải trả hơn 60% chi phí y tế và giáo dục. Trẻ em từ các gia đình bình thường cần phải trả học phí và chi phí sinh hoạt khoảng 2.000 đô la mỗi năm để theo học đại học, trong khi con cái của các thành viên tổ chức tôn giáo có thể theo học các trường tư thục quý tộc miễn phí và được hưởng trợ cấp du học.
(4) Có hơn 2.000 cuộc biểu tình vào năm 2023 do khó khăn kinh tế và tham nhũng, với hơn một triệu người tham gia. Tỷ lệ người trẻ không hài lòng với chế độ lên tới 83%, và tỷ lệ những người tin rằng các nhà lãnh đạo tôn giáo không đại diện cho lợi ích của người dân đã tăng từ 45% vào năm 2015 lên 91% vào năm 2023. Trong các cuộc biểu tình trên toàn quốc do "sự cố Mahsa Amini" gây ra vào tháng 9 năm 2023, những người biểu tình đã hô vang "Chế độ này đáng ghét hơn cả Hoa Kỳ", phản ánh lòng căm thù sâu sắc của người dân đối với tầng lớp đặc quyền.
Những mâu thuẫn nội bộ nghiêm trọng đến mức nhóm giáo sĩ Iran không dám dễ dàng huy động người dân. Họ chỉ quan tâm đến một điều, đó là liệu họ có thể tiếp tục cai trị hay không, và không còn gì khác quan trọng nữa. Chế độ chuyên chế xâm lược của Israel là đáng ghét, nhưng sự tham nhũng của nhóm giáo sĩ Iran có lẽ còn nguy hiểm hơn.
Thứ ba, mâu thuẫn trong phân chia lợi ích và quyền hạn giữa các nhóm trong tầng lớp lãnh đạo của Iran đã đến mức nghiêm trọng, lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo không hẳn chỉ là một lực lượng quân sự, nó còn là một lực lượng làm ăn kinh tế, nó có nguồn thu riêng và chế độ riêng, đặc quyền riêng, đó cũng là lý do mà các phe nhóm Giáo sĩ, các phe nhóm chủ hoà thân phương Tây không bằng lòng, ngay cả trong tình hình nguy hiểm rình rập, thông tin vị trí và di chuyển của các chỉ huy lực lượng này cũng bị thoát ra ngoài, các chỉ huy bị hạ sát bởi bom đạn tên lửa của Israen nhưng lại có phần công sức đưa tin từ đồng bào của họ.
Một trong các nguyên nhân khiến Nga chỉ muốn làm người hoà giải chứ không hoàn toàn muốn tham dự vào, đương nhiên ngoài các nguyên nhân do chiến trường Iran xa xôi, nhiều ngăn cách chưa đủ để người Nga đổ xương máu và vũ khí vào cứu người Iran, do chiến trường châu Âu vẫn đặc biệt quan trọng với Nga, đặc biệt từ khi Mỹ có kế hoạch rút ra khỏi chiến sự Ukraine và bán thương vụ này lại cho các nước có sức mạnh ở châu Âu tự thương lượng với nhau để tiếp tục đánh Nga, còn có nguyên nhân muốn thông qua chiến sự ở Iran, mượn tay nội bộ Iran và Israen tiêu diệt hết các tướng lĩnh có động cơ riêng, khi nhóm này bị tiêu diệt hết, những chỉ huy khác sẽ dễ dàng kiểm soát hơn đối với Nga, như thế mới tránh được tình trạng quay xe liên tục như Thổ Nhĩ Kỳ.
Trung Quốc cũng có thể xuất phát từ một nguyên nhân như vậy, phải để Iran vào đường cùng, thanh lọc bộ máy hiện tại của Iran bằng tay của Israen, nội bộ Iran, chỉ can thiệp qua tay Pakistan, hòng tạo nên một thế lực có thể kiểm soát được chính trường Iran, từ đó kết hợp với Nga duy trì trạng thái sống sót ở Trung Đông cho Iran.
Tóm lại, với nhiều nước ở Trung Đông, vấn đề tôn giáo chi phối chính trị, vấn đề sắc tộc chi phối chính trị đã khiến cả thế giới Hồi giáo ở Trung Đông yếu kém hơn hẳn Israen trên phương diện quản trị và phát triển đất nước, những thành tựu khoa học quân sự của Iran có lẽ là từ lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo, một lực lượng quân sự tưởng như chịu ảnh hưởng của Đại giáo chủ, nhưng thực chất lại là lực lượng có tính cấp tiến, có khả năng tự chủ kinh tế ở một mức nhất định. Xét cho cùng, chính quyền Tôn giáo chỉ nên mang tính tượng trưng, tinh thần chứ không nên mang tính thực tiễn điều hành, cuộc chiến này đối với Iran tính ra cũng là xứng đáng, khi anh còn trì trệ thụt lùi, không phải người dân của anh không ủng hộ anh, mà chính anh đã tự biến mình thành miếng mồi béo bở trong mắt kẻ khác. Những nguyên nhân này cũng lý giải được phần nào vì sao lúc đầu có Nga và Trung Quốc ủng hộ, nhưng Iran vẫn tự đánh mất mình qua nhiều quyết khó hiểu, từ để các tướng lĩnh, quan chức, nhà khoa học quan trọng bị ám sát mà không thay đổi, từ để bị tấn công mà không dám đáp trả một cách kiên quyết, từ bị doạ phải từ bỏ bùa hộ mệnh đến quay xe trong các hiệp ước có thể bảo vệ được chính mình về quân sự, kinh tế. Không phải Iran suy nghĩ viển vông, mà đơn giản Iran bị một số bộ phận đặc quyền phân chia và lũng đoạn, những bước đi kia tuy giúp Iran đứng vững nhưng lại không giúp các nhóm đặc quyền duỳ trị lợi ích vốn có, đấy mới là nguồn cơn của các lần tụt dốc.
Giờ đây, chỉ khoảng 5 ngày nữa, khu vực vùng Vịnh sẽ có 2 cụm tàu sân bay của Mỹ là Carl Vinson và Nizmits, tàu sân bay thứ 3 là tàu sân bay HMS Prince of Wales của Anh, hiện đang gần Mumbai, Ấn Độ, Iran phát đi tín hiệu "sẵn sàng quỳ gối", nhưng còn phải xem các bên khác có cho Iran được quỳ hay không, Do Thái cần chiến công để củng cố chính quyền thời chiến của BB, Mỹ cần một cuộc chiến ít thiệt hại và có thể nắm được quyền khai thác dầu mỏ ở vùng Vịnh một cách triệt để, có như thế, cộng đồng Arab Trung Đông mới ngoan ngoãn nằm im, Mỹ cùng cần kiểm soát được đường vận chuyển dầu từ Trung Đông đến Trung Quốc, Pakistan không dễ bắt nạt, còn Iran, vẫn như bao lần vẫn dễ bắt nạt, tuy rằng giờ đây Nga và Trung Quốc có tham dự, nhưng mức độ tham dự thế nào cũng còn nhiều biến số, Thổ Nhĩ Kỳ chưa có động thái, nên mọi chuyện vẫn chưa dễ đoán định, Iran dẫu cho có muốn quỳ thì bài toán đặt ra là có bao nhiêu người đang cầm dao, người kề dao vào cổ Iran có những ai.
Đây là vấn đề không chỉ riêng Iran, bất cứ quốc gia nào cũng có vấn đề y như vậy. Mâu thuẫn xã hội, mâu thuẫn giữa tầng lớp cao và tầng lớp thấp lúc nào cũng có. Đây cũng chính là thời điểm đêm cuối của Saddam Hussen, Mohamed Gadaffi,... Khi tự hạ mình chấp nhận các yêu cầu của Phương Tây. Khi người dân đang được hưởng hòa bình sung sướng, bỗng nhiên thấy mình cần có dân chủ. Bây giờ, thay vì được miễn phí giáo dục, y tế, xăng dầu rẻ như cho, được trợ cấp nhà cửa,...Sau khi lật đổ lãnh đạo của mình, hợp sức với phương Tây biến đất nước thành đống tro tàn. Những gì còn lại cho đến nay ở Iraq, Lybia, Syria,...chỉ còn là những đống đổ nát. Những người kêu gọi công bằng, đòi dân chủ năm xưa không biết giờ có còn không. Một khi phương Tây chinh phạt Iran thành công, đất nước này chắc chắn sẽ bị chia thành hàng chục tiểu quốc, khu tự trị. Để vùng đất này mãi mãi bất ổn với các tranh chấp mà không bao giờ ngóc đầu lên được nữa.
Còn câu chuyện Nga, Mỹ, Trung Quốc,...thì nước nào cũng vậy. Lợi ích quốc gia là vĩnh viễn. Muốn nhờ vả được họ thì phải nhè ra cái gì đó đủ lớn. Iran vẫn còn lưỡng lự xem bên nào trả giá cao hơn, giữa Nga và Mỹ. Tới ngày hôm qua mới ký chấp nhận đối tác chiến lược toàn diện với Nga cho thấy họ là đối tác không đáng tin cậy. Y như Thổ. Nhưng có lẽ Nga sẽ giúp, nhưng chỉ về ngoại giao và tin tình báo thôi. Còn TQ sẽ hỗ trợ về vũ khí, phương tiện.
Chả biết sai hay đúng nhưng Iran cứ tuyên bố F-35 rơi bồm bộp thế này thì cũng hãi.
Iran tuyên bố đã bắn hạ thêm một tiêm kích F-35 của Israel ở Tabriz, nâng tổng số máy bay tàng hình bị tiêu diệt lên 4 chiếc, trong bối cảnh xung đột với Israel ngày càng leo thang.
Iran ngày 16/6 tuyên bố hệ thống phòng không của họ tại thành phố Tabriz đã bắn rơi thêm một tiêm kích tàng hình F-35 của Israel, đánh dấu chiếc thứ tư bị hạ trong bối cảnh xung đột quân sự giữa hai nước đang leo thang căng thẳng.
Truyền thông nhà nước Iran dẫn lời các quan chức xác nhận vụ đánh chặn mới nhất, khẳng định năng lực phòng không của Tehran vẫn hoàn toàn sẵn sàng và có khả năng đẩy lùi mọi hành động gây hấn tiếp theo từ phía Israel. Theo thông tin ban đầu, chiếc F-35 bị nhắm mục tiêu khi đang tiến hành một cuộc không kích nhằm vào cơ sở hạ tầng quân sự của Iran.
Trước đó, hôm 14/6, Iran cũng tuyên bố đã bắn hạ một tiêm kích F-35 khác trong không phận phía tây nước này, đánh dấu bước leo thang nghiêm trọng trong cuộc xung đột kéo dài giữa hai đối thủ lâu năm ở Trung Đông.
Nếu được xác nhận, đây sẽ là lần đầu tiên trong lịch sử một chiếc F-3, dòng máy bay tàng hình hiện đại do Mỹ sản xuất, bị bắn hạ trong chiến đấu.
Theo thông cáo từ quân đội Iran, chiếc F-35 nói trên đã bị bắn trúng bởi hệ thống phòng không nội địa trong lúc xâm phạm không phận Iran. Phi công được cho là đã nhảy dù thành công và sau đó bị lực lượng đặc nhiệm Iran bắt giữ, theo một số hãng truyền thông nước ngoài.
Hãng thông tấn nhà nước Tasnim trước đó đưa tin rằng trong vòng 24 giờ, hai tiêm kích Israel – bao gồm một chiếc F-35 – đã bị bắn rơi.
Tính đến nay, theo Tehran Times, Iran tuyên bố đã bắn rơi tổng cộng ba tiêm kích F-35 kể từ khi Israel phát động chiến dịch tấn công quy mô lớn nhằm vào các mục tiêu trong lãnh thổ Iran. Trong số đó, một phi công được cho là đã thiệt mạng, và một phi công khác – được cho là nữ – đã bị bắt giữ.
Mũi tên . . . . gãy.
Đêm ngày 15, rạng sáng 16/6, Iran đã tiến hành nhiều đợt tấn công tên lửa vào Israel như một phần của Chiến dịch True Promise. Theo hãng tin Tasnim, các tên lửa này đã khiến hệ thống phòng không của Israel bao gồm Iron Dome và Arrow-3 trục trặc, khiến chúng "tấn công lẫn nhau".
|
Một đoạn video lan truyền trên mạng xã hội cho thấy tên lửa từ hệ thống phòng thủ Arrow-3, đặt tại Negev, đã gặp trục trặc và rơi xuống bệ phóng của chính nó, gây ra một loạt vụ nổ lớn.
Trước đó, Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi Giáo (IRGC) tuyên bố đã sử dụng một phương thức tấn công mới trong đợt tấn công Israel gần đây, khiến hệ thống phòng thủ nhiều lớp của Israel rối loạn, tự nhắm vào nhau.
Quân đội Israel chưa bình luận về các thông tin trên.
Arrow 3 là hệ thống phòng thủ tên lửa do Israel và Mỹ hợp tác phát triển sản xuất từ năm 2008, năm 2017, các hệ thống này được đưa vào biên chế trong quân đội. Hệ thống được thiết kế để chống lại các cuộc tấn công cũng như đánh chặn tên lửa đạn đạo, bảo vệ toàn diện căn cứ chiến lược.
Là phiên bản mới nhất trong dòng hệ thống phòng thủ Arrow, Arrow 3 có tính năng phát hiện và đánh chặn radar tiên tiến cho phép nó nhắm mục tiêu và vô hiệu hóa các mối đe dọa tiềm ẩn với độ chính xác cũng như hiệu quả chưa từng có.
Tên lửa có thể được đặt trong ống phóng thẳng đứng 21 inch. Bệ phóng cung cấp thời gian phản ứng nhanh để đánh chặn nhiều tên lửa đạn đạo. Được biết, một khẩu đội Arrow 3 dự kiến có thể đánh chặn hơn 5 tên lửa đạn đạo trong vòng 30 giây.
Hệ thống tên lửa sử dụng công nghệ hit-to-kill kết hợp cảm biến điện quang (EO) độ phân giải cao nhằm tiêu diệt các tên lửa đang bay tới. Tên lửa được phóng thẳng đứng và sau đó đổi hướng tới điểm đánh chặn ước tính. Arrow 3 có thể đánh chặn tên lửa đạn đạo, đặc biệt là những tên lửa mang vũ khí hủy diệt hàng loạt, ở độ cao hơn 100 km và có tầm bắn lên tới 2400 km.