Mất trí, à, nhất trí
Em chỉ chuyển nhà một lần thôi mà cũng mất gần hết sách truyện thiếu nhi (phần lớn là cho tặng lại các bạn khu TT cũ).
Lâu rồi ko biết, chứ đợt trước em thấy mấy hàng sách cũ chỗ đường Láng vẫn có cuốn này, là bản của SG xuất bản trước 1975.
Do cái câu: Ăn cắp sách không phải là ăn cắp í. Bạn em còn tuyên bố: Mày cho mượn đã ngâu rồi, tao đem trả lại còn ngâu hơn. Cay lắm.
![]()
Hồi sinh viên em rất chịu khó mua sách, trong đó có khá nhiều sách cũ, về bày đầy giá sách. Thế nhưng cứ mỗi lần bạn bè đến chơi là đều "hao hụt" đi, em lại ngại không muốn nhắc bạn trả, thế mới dở. Thành ra có những cuốn em thích như "Thép đã tôi thế đấy" hay "Ba chàng lính ngự lâm" .. em phải mua đến 3 lần.
Em nghĩ sẽ có cuộc đua xe công thức 1 để được mượn sách.Nhẽ e cũng nghi cái thuyết âm mưu ấy . Thế theo Cụ e chọt Cụ @Salut thế có dc ko ợ .!?Mượn sách là cái cớ. Bác bảo mợ ấy đăng lên đây thì cái cớ còn đâu?
![]()
Rất lấy làm tiếc với bác là mợ @coco đã setup lịch hẹn cho em "mượn sách" rồi.
Cụ có sách gì cho em mượn hông
Sáng tai họ, điếc tai cày
Một truyện mà em cũng rất thích - Nàng Iđo, của nhà văn Hunggary Gárdonyi Géza.
Một cuốn tiểu thuyết lãng mạn, nhẹ nhàng, xoay quanh 2 nhân vật chính Iđo (Ida) và Trobo (Csaba). Iđo, cô tiểu thư trong trắng, thánh thiện, được nuôi dạy trong nhà dòng khắc nghiệt từ nhỏ, nhưng luôn khao khát tự do và tình yêu, cũng đồng thời là một cô gái mạnh mẽ, "cứng đầu". Sau khi bị đuổi khỏi trường dòng do bảo vệ tình yêu của bạn, cô nhanh chóng bị cha "rao bán" (trên báo) tìm chồng cho con gái, để ông rảnh tay vui thú với tình trẻ. Còn Trobo, một họa sĩ tài năng, nhưng bị kìm hãm ko phát triển được do các điều kiện kinh tế, vì để cứu em gái, đã bất đắc dĩ tham gia cuộc "mua bán" kia. Hai tâm hồn cao thượng, đầy kiêu hãnh, hai trái tim bị tổn thương, đã được sắp đặt để ở bên nhau trong vai trò vợ chồng hờ. Diễn biến tiếp theo là một năm chung sống theo thỏa thuận giữa hai người. Họ quan sát, thăm dò, đề phòng và trong thâm tâm luôn coi thường lẫn nhau.....
Sáng tai họ, điếc tai cày