Theo dõi diễn biến ...
 
Notifications
Clear all

Theo dõi diễn biến nóng khu vực Châu Á: sự đối đầu giữa Trung Quốc, Triều Tiên với Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan... Vol. 2

580 Bài viết
36 Thành viên
1357 Reactions
17.4 K Lượt xem
 uman
(@uman)
Lão niên
Được ưa thích
Mắt thấy tay sờ Uman
Trung lưu rank 2
Tài sản: 41760.57
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 8724
 

Đăng bởi: @meotamthe

Trung Quốc tập trận bắn đạn thật tại khu vực dọc đường bờ biển phía Tây đảo Hải Nam, hướng về phía vịnh Bắc Bộ, động thái được suy luận là phát tín hiệu tới Việt Nam, nó được suy diễn do các hoạt động bồi lấp xây dựng đường băng trên bãi Thuyền Chài của Việt Nam nằm trong quần đảo Trường Sa hướng gần Philippines. Theo một số nguồn tin của Đài Loan, bãi Thuyền Chài đang được Việt Nam thực hiện bồi lấp với tiến độ nhanh chóng, với khoảng cách từ trong đất liền của Việt Nam ra bãi Thuyền Chài chỉ khoảng 600km, nếu có thể hạ cánh máy bay, phía Việt Nam có thể tăng cường sức mạnh ở khu vực biển Đông thông qua vận chuyện đường không, đối với máy bay thông thường quãng đường này chỉ cần khoảng 1 giờ bay, nếu loại chậm hơn sẽ khoảng 2 tiếng, việc cung cấp vật tư, hậu cần, vũ khí đều nhanh hơn dùng tàu thuyền mà thông thường sẽ mất gần 1 ngày đêm mới tới nơi. Hiện tại bãi Thuyền Chài có chiều dài hơn 4300 met và phía Trung Quốc cho rằng Việt Nam đang tích cực xây dựng đường băng 3000 met bằng cách bồi lấp lòng trong của bãi.

Bình luận: thực tế hướng bãi Thuyền Chài, nếu đường băng hoàn thành, hai bên chỉ có tiếp tục bàn luận nhắc lại quan điểm về biển đảo của riêng nhau chứ không làm thêm được gì nữa, vì hiện tại tình hình cho thấy Trung Quốc cũng không có khả năng làm căng với Việt Nam, giai đoạn tới Trung Quốc giải quyết vấn đề Đài Loan có lẽ cũng là cơ hội tốt để Việt Nam củng cố các đảo đang giữ lên mức kiên cố hơn, đảm bảo khó bị tấn công chiếm đảo hơn. Tuy một số đảo Trung Quốc đã bố trí cả HQ-9 phòng không và đưa được máy bay chiến đấu đến đồn trú, nhưng theo nhiều nghiên cứu, khu vực Trường Sa có thời tiết khá khắc nghiệt, độ ẩm cao, hơi nước muối đậm, đêm có sương mạnh, nhiều mưa bão nên ảnh hưởng đến khí tài điện tử rất lớn, đây cũng là trở ngại lớn đối với việc tăng cường sức mạnh cho các đảo ở đây.


Em đã từng tới Thuyền Chài vài lần. Phải nói là các cụ nhà ta mắt nhìn rất xa! Bãi Thuyền Chài mà nổi hóa được, dù chỉ 1/2, cũng sẽ là thực thể lớn nhất và quan trọng nhất của khu vực biển Trường Sa. Và cả Biển Đông nữa, vì tuyến đường hàng hải quốc tế đi rất gần nơi này.

Thuyền Chài trước đây nổi tiếng với món ốc nhảy. Lính ta có thể ăn và cho nhau theo đơn vị tính là bao tải, trong khi đồng thời lúc đó giá tại nhà hàng ở Nha Trang là 15k/con. :D

Tất nhiên, chuyện món ăn ngon là chuyện nhỏ, rất nhỏ so với vị thế của Thuyền Chài và của cả Việt nam ở Biển Đông. Nhưng em cũng xin góp vài chữ cho nó có không khí tươi mát hơn.

PS: Ảnh em chụp khi anh em "bắt" cá bò bọc thép (tên gọi của lính ta) đem tặng đồng đội.

 

DSC 8563

 

 


   
silverstar0211, Phosaigon, Payroll and 6 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@long-hoa)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 2370.98
Tham gia: 2 năm trước
Bài viết: 399
 

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào ngày 14/04 cho biết ông tin rằng Trung Quốc và Việt Nam đang nghiên cứu cách gây hại cho Hoa Kỳ, nhưng ông không đổ lỗi cho hai nước vì đã có những cuộc thảo luận như vậy. Trump nói với các phóng viên tại Phòng Bầu dục của Nhà Trắng rằng ông không đổ lỗi cho Trung Quốc hay Việt Nam. "Tôi thấy họ họp hôm nay... Đó là một cuộc họp thực sự thú vị. Mục đích của cuộc họp là tìm ra "cách chúng ta (Trung Quốc và Việt Nam) nên hạ bệ Hoa Kỳ".

Trước đó cùng ngày, Chủ tịch Tập Cận Bình đã hội đàm với Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm. Hai bên đề xuất sáu biện pháp nhằm làm sâu sắc hơn việc xây dựng cộng đồng chung vận mệnh Trung Quốc - Việt Nam, chủ trương hai nước tăng cường quyết tâm chiến lược, cùng phản đối hành vi bắt nạt đơn phương, duy trì sự ổn định của hệ thống thương mại tự do toàn cầu và chuỗi công nghiệp, chuỗi cung ứng. Trung Quốc và Việt Nam đã ký 45 văn bản hợp tác trong các lĩnh vực như kết nối và trí tuệ nhân tạo. Khi gặp Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính, Tập Cận Bình cũng cho biết Trung Quốc và Việt Nam cần tăng cường trao đổi chiến lược, cùng nhau phản đối chủ nghĩa bá quyền, đơn phương và bảo hộ, cùng nhau bảo vệ công bằng và chính nghĩa quốc tế.

 

Tin media Hongkong đưa có vẻ ảo, Trump không tức giận dù cho rằng Việt Nam và Trung Quốc họp bàn cách hạ bệ Hoa Kỳ, liệu có phải vụ đánh thuế chỉ là một cuộc diễn có quy mô lớn và độ sâu khó lường, nếu thật như vậy, chỉ có thể là Xứ uỷ Bắc Mỹ mà thôi :)

Thật ra thằng Mỹ rất quan tâm chuyến thăm ta lúc này của ông Tập. 

Vì biết rằng TQ sẽ mang đến nhiều lợi ích cho ta thời điểm nhạy cảm này. Ta cho TQ thêm điểm tựa, yên tâm phang nhau với Mỹ.

Nếu ép ta quá, ta bắt buộc phải nghiêng ngả mạnh thêm, bất lợi cho Mỹ.

Mỹ họ biết những tồn tại của ta, nhưng họ cũng biết ta rất cứng chứ không như bề ngoài nhã nhặn, mềm dẻo.

Em tin là sắp tới có deal đẹp cho ta đấy lão Mão ợ 🤩

 

MXH đang gắng gượng tăng lượt cho các bài yếu ớt chửi rủa, điển hình nhất là những ý kiến về chuyện cờ cắm trên xe nguyên thủ, tóm lại nhiều khi thấy vận nước lên cao thông qua sự chửi bới của truyền thông phản động, khi nào mà chúng nó chỉ biết đăng những cái vớ vẩn vặt vãnh này thì có nghĩa là Ta đang rất mạnh và vững cờ.

Hôm qua có chuyện đào tạo Đỏ, em nghĩ sau này sẽ quan hệ về chính trị tương đối sâu, ít nhất trong trung hạn cũng sẽ không có biến, mà muốn lật được thế của Mỹ thì đúng là cũng phải trong khoảng trung hạn, gần 100 năm trên ngôi bá chủ, Mỹ không dễ dàng chấp nhận thất bại trong cuộc chiến bảo vệ ngôi vị.

Còn deal đẹp là Trung Quốc cho vay xây đường sắt, thực ra Ta có khi cũng không cần vay, nhưng phải đan răng lược vào sau này mới dễ cho Ta, nên cứ vay, nhưng hạng mục đường sắt kiểu gì cũng cố gắng giữ đoạn chuyển giao công nghệ và cùng tham gia thi công, như thế mới đảm bảo được việc học được kỹ nghệ của Trung Quốc, nhưng deal đẹp nữa phải có là Trung Quốc cũng ủng hộ Ta làm điện hạt nhân, lúc đó Nga giúp Ta công nghệ, có điện hạt nhân mới duy trì được đường sắt cao tốc và tạo hạ tầng cho bán dẫn, về tương lai lâu dài, nếu Ta là thành đồng vững chắc không bị sóng gió bên ngoài đánh gục thì Ta sớm muộn cũng kế thừa dịch chuyển bán dẫn thôi, các nước khác đều có nhiều điểm không vượt qua Ta, thậm chí còn không có những ưu điểm mà Ta có.

Nói vậy chứ thành quả cũng không quá nhanh đâu, em hy vọng thành công mỹ mãn trong tầm trung hạn 25 năm nữa lão ợ.

 

Em thì nhìn thấy cơ hội để ta có những yêu cầu khi đàm phán mà áp lực 2 đầu ntn. Kiểu như nói với Mỹ : thằng Tàu nó cho tau cái này, nói với Tàu là thằng Mỹ cho tau cái kia. Mày xem thế nào.

Với cái cách ta kiên quyết, nhất quán, cứng cựa, rõ ràng trong rất nhiều vấn đề trong và ngoài nước. Xuyên suốt cả quá trình dài. Thì em cho rằng cả Mỹ và Trung đều không muốn mất đi ít nhất là 1 đối tác tin cậy. ( Có phải bạn hay không thì chưa biết ) 😪😪

 

Đàm phán với Mỹ em nghĩ là không có nhiều điểm sáng khả quan, do vậy, Ta đang quay sang Trung Quốc, đó cũng vì chuyến đi của Tập Cận Bình đang mang đi nội dung trao đổi về việc Trung Quốc mở rộng mạng lưới thuế quan về 0 trên cơ sở khung của WTO, hướng đi của Trung Quốc là bàn việc này với Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và ASEAN, nó liên quan đến nội dung thoả thuận thương mại tự do với 3 khu vực gồm Châu Âu, Đông Bắc Á và Đông Nam Á, chỉ cần 3 khu vực này cùng Trung Quốc đạt được các khung thoả thuận mậu dịch nói trên, coi như cuộc áp thuế của Mỹ chỉ là một vở diễn, lúc đó Trung Quốc còn có thể làm cầu nối giữa Nga và các khu vực kia một cách dễ dàng.

Do vậy, vào thời điểm này, Ta mới đón tiếp chuyến thăm trọng thị đến như vậy, đó là sự linh hoạt của Ta, chuyển hướng kịp thời và nhanh chóng. Đằng sau nó còn những ảnh hưởng từ thuế quan của Mỹ, vì xét cho cùng tuy Trung Quốc không ngại Mỹ, nhưng các nước tầm trung như Ta thì ảnh hưởng từ Mỹ vẫn quá sức chịu đựng, do vậy, ngay cả tiến độ cải cách hành chính, tinh giản và sáp nhập cũng nhằm mục đích giảm thiểu chi phí vận hành của Nhà nước, dùng số tiền đó để tập trung vào phát triển kinh tế, tạo điều kiện phát triển cho các hạng mục lớn. Tuy nhiên, việc cải cách sáp nhập quá nhanh có thể dẫn đến những kẻ hở cho bên ngoài tác động và phát động cách mạng màu, đây là nguy cơ, dù bình thường Ta vẫn phải đối mặt, ngăn chặn các hoạt động đó, nhưng về lý thì khi sáp nhập quá nhanh, đều khiến nguy cơ tăng lên.

Với Mỹ thì em thấy Mỹ cũng chả ưa Ta đâu, lúc nào Mỹ cũng tìm cách đánh bại Ta, bằng chứng là Mỹ vẫn nuôi dưỡng lực lượng chống phá Ta và vẫn trực tiếp tham dự vào các hoạt động phá hoại Ta trên mọi mặt từ khi Mỹ phải rút quân năm 72 và bỏ chạy năm 75, hơn nữa, quan hệ của Ta với Mỹ vẫn là xung đột hệ tư tưởng, trừ phi chủ nghĩa xã hội hoặc đảng cộng sản của Ta bị đánh gục thì Mỹ mới từ bỏ suy nghĩ xâm lược Ta, nhưng lúc đó lại là suy nghĩ điều khiển Ta như Mỹ đang làm với các nước phương Tây khác.

 

ậy, cụ nói vậy là không được, cuộc chiến chống Mỹ đã trôi qua lâu, và Mỹ cũng thấm rồi, Mỹ sẽ không bao giờ có ý định muốn xâm lược VN lần nữa, và thậm chí Mỹ thời Obama còn ăn bún chả Hà Nội nữa mà, chủ động thân thiện với chúng ta còn hơn cả Tập Cận Bình.

Trong khi Tập vẫn ngày đêm lăm le muốn chiếm biển đảo chúng ta, chúng ta nên đề phòng Tập hơn là Trump.

Chỉ có Trump và Navarro tỏ ra thù địch với chúng ta thôi.

 


   
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22407.32
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3597
Topic starter  

Đương nhiên là chả có con chó nào của Mỹ chịu để người khác nói ra cái xấu của Mỹ, nó sẽ sủa lên inh ỏi "không được nói xấu Mỹ", hehe

 


   
Trả lờiTrích dẫn
(@long-hoa)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 2370.98
Tham gia: 2 năm trước
Bài viết: 399
 

vâng còn anh Tàu của cụ tốt lắm

 


   
Trả lờiTrích dẫn
CarlVinson
(@carlvinson)
Thanh niên
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 4397.41
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 404
 

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào ngày 14/04 cho biết ông tin rằng Trung Quốc và Việt Nam đang nghiên cứu cách gây hại cho Hoa Kỳ, nhưng ông không đổ lỗi cho hai nước vì đã có những cuộc thảo luận như vậy. Trump nói với các phóng viên tại Phòng Bầu dục của Nhà Trắng rằng ông không đổ lỗi cho Trung Quốc hay Việt Nam. "Tôi thấy họ họp hôm nay... Đó là một cuộc họp thực sự thú vị. Mục đích của cuộc họp là tìm ra "cách chúng ta (Trung Quốc và Việt Nam) nên hạ bệ Hoa Kỳ".

Trước đó cùng ngày, Chủ tịch Tập Cận Bình đã hội đàm với Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm. Hai bên đề xuất sáu biện pháp nhằm làm sâu sắc hơn việc xây dựng cộng đồng chung vận mệnh Trung Quốc - Việt Nam, chủ trương hai nước tăng cường quyết tâm chiến lược, cùng phản đối hành vi bắt nạt đơn phương, duy trì sự ổn định của hệ thống thương mại tự do toàn cầu và chuỗi công nghiệp, chuỗi cung ứng. Trung Quốc và Việt Nam đã ký 45 văn bản hợp tác trong các lĩnh vực như kết nối và trí tuệ nhân tạo. Khi gặp Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính, Tập Cận Bình cũng cho biết Trung Quốc và Việt Nam cần tăng cường trao đổi chiến lược, cùng nhau phản đối chủ nghĩa bá quyền, đơn phương và bảo hộ, cùng nhau bảo vệ công bằng và chính nghĩa quốc tế.

 

Tin media Hongkong đưa có vẻ ảo, Trump không tức giận dù cho rằng Việt Nam và Trung Quốc họp bàn cách hạ bệ Hoa Kỳ, liệu có phải vụ đánh thuế chỉ là một cuộc diễn có quy mô lớn và độ sâu khó lường, nếu thật như vậy, chỉ có thể là Xứ uỷ Bắc Mỹ mà thôi :)

Thật ra thằng Mỹ rất quan tâm chuyến thăm ta lúc này của ông Tập. 

Vì biết rằng TQ sẽ mang đến nhiều lợi ích cho ta thời điểm nhạy cảm này. Ta cho TQ thêm điểm tựa, yên tâm phang nhau với Mỹ.

Nếu ép ta quá, ta bắt buộc phải nghiêng ngả mạnh thêm, bất lợi cho Mỹ.

Mỹ họ biết những tồn tại của ta, nhưng họ cũng biết ta rất cứng chứ không như bề ngoài nhã nhặn, mềm dẻo.

Em tin là sắp tới có deal đẹp cho ta đấy lão Mão ợ 🤩

 

MXH đang gắng gượng tăng lượt cho các bài yếu ớt chửi rủa, điển hình nhất là những ý kiến về chuyện cờ cắm trên xe nguyên thủ, tóm lại nhiều khi thấy vận nước lên cao thông qua sự chửi bới của truyền thông phản động, khi nào mà chúng nó chỉ biết đăng những cái vớ vẩn vặt vãnh này thì có nghĩa là Ta đang rất mạnh và vững cờ.

Hôm qua có chuyện đào tạo Đỏ, em nghĩ sau này sẽ quan hệ về chính trị tương đối sâu, ít nhất trong trung hạn cũng sẽ không có biến, mà muốn lật được thế của Mỹ thì đúng là cũng phải trong khoảng trung hạn, gần 100 năm trên ngôi bá chủ, Mỹ không dễ dàng chấp nhận thất bại trong cuộc chiến bảo vệ ngôi vị.

Còn deal đẹp là Trung Quốc cho vay xây đường sắt, thực ra Ta có khi cũng không cần vay, nhưng phải đan răng lược vào sau này mới dễ cho Ta, nên cứ vay, nhưng hạng mục đường sắt kiểu gì cũng cố gắng giữ đoạn chuyển giao công nghệ và cùng tham gia thi công, như thế mới đảm bảo được việc học được kỹ nghệ của Trung Quốc, nhưng deal đẹp nữa phải có là Trung Quốc cũng ủng hộ Ta làm điện hạt nhân, lúc đó Nga giúp Ta công nghệ, có điện hạt nhân mới duy trì được đường sắt cao tốc và tạo hạ tầng cho bán dẫn, về tương lai lâu dài, nếu Ta là thành đồng vững chắc không bị sóng gió bên ngoài đánh gục thì Ta sớm muộn cũng kế thừa dịch chuyển bán dẫn thôi, các nước khác đều có nhiều điểm không vượt qua Ta, thậm chí còn không có những ưu điểm mà Ta có.

Nói vậy chứ thành quả cũng không quá nhanh đâu, em hy vọng thành công mỹ mãn trong tầm trung hạn 25 năm nữa lão ợ.

 

Em thì nhìn thấy cơ hội để ta có những yêu cầu khi đàm phán mà áp lực 2 đầu ntn. Kiểu như nói với Mỹ : thằng Tàu nó cho tau cái này, nói với Tàu là thằng Mỹ cho tau cái kia. Mày xem thế nào.

Với cái cách ta kiên quyết, nhất quán, cứng cựa, rõ ràng trong rất nhiều vấn đề trong và ngoài nước. Xuyên suốt cả quá trình dài. Thì em cho rằng cả Mỹ và Trung đều không muốn mất đi ít nhất là 1 đối tác tin cậy. ( Có phải bạn hay không thì chưa biết ) 😪😪

 

Đàm phán với Mỹ em nghĩ là không có nhiều điểm sáng khả quan, do vậy, Ta đang quay sang Trung Quốc, đó cũng vì chuyến đi của Tập Cận Bình đang mang đi nội dung trao đổi về việc Trung Quốc mở rộng mạng lưới thuế quan về 0 trên cơ sở khung của WTO, hướng đi của Trung Quốc là bàn việc này với Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và ASEAN, nó liên quan đến nội dung thoả thuận thương mại tự do với 3 khu vực gồm Châu Âu, Đông Bắc Á và Đông Nam Á, chỉ cần 3 khu vực này cùng Trung Quốc đạt được các khung thoả thuận mậu dịch nói trên, coi như cuộc áp thuế của Mỹ chỉ là một vở diễn, lúc đó Trung Quốc còn có thể làm cầu nối giữa Nga và các khu vực kia một cách dễ dàng.

Do vậy, vào thời điểm này, Ta mới đón tiếp chuyến thăm trọng thị đến như vậy, đó là sự linh hoạt của Ta, chuyển hướng kịp thời và nhanh chóng. Đằng sau nó còn những ảnh hưởng từ thuế quan của Mỹ, vì xét cho cùng tuy Trung Quốc không ngại Mỹ, nhưng các nước tầm trung như Ta thì ảnh hưởng từ Mỹ vẫn quá sức chịu đựng, do vậy, ngay cả tiến độ cải cách hành chính, tinh giản và sáp nhập cũng nhằm mục đích giảm thiểu chi phí vận hành của Nhà nước, dùng số tiền đó để tập trung vào phát triển kinh tế, tạo điều kiện phát triển cho các hạng mục lớn. Tuy nhiên, việc cải cách sáp nhập quá nhanh có thể dẫn đến những kẻ hở cho bên ngoài tác động và phát động cách mạng màu, đây là nguy cơ, dù bình thường Ta vẫn phải đối mặt, ngăn chặn các hoạt động đó, nhưng về lý thì khi sáp nhập quá nhanh, đều khiến nguy cơ tăng lên.

Với Mỹ thì em thấy Mỹ cũng chả ưa Ta đâu, lúc nào Mỹ cũng tìm cách đánh bại Ta, bằng chứng là Mỹ vẫn nuôi dưỡng lực lượng chống phá Ta và vẫn trực tiếp tham dự vào các hoạt động phá hoại Ta trên mọi mặt từ khi Mỹ phải rút quân năm 72 và bỏ chạy năm 75, hơn nữa, quan hệ của Ta với Mỹ vẫn là xung đột hệ tư tưởng, trừ phi chủ nghĩa xã hội hoặc đảng cộng sản của Ta bị đánh gục thì Mỹ mới từ bỏ suy nghĩ xâm lược Ta, nhưng lúc đó lại là suy nghĩ điều khiển Ta như Mỹ đang làm với các nước phương Tây khác.

 

Ta đều biết xứ lúa với Tàu, Mỹ đều là cựu thù. Có những lằn ranh không bao giờ vượt qua. Không bao giờ thân tình kiểu như với nhà ngố. Chỉ đơn thuần là làm ăn, đối tác. Nhiều lúc kiểu hơi hơi thân tí, chứ không bao giờ chân thành, chân tình.

Nếu Mỹ đoạn tuyệt xứ lúa qua quả thuế này, họ mất nhiều hơn được.

Xứ ta nhìn thế thôi, đếch chịu phụ thuộc bọn nào đâu lão ợ. Nhất là tao chấp nhận chịu khổ lấy 1 thời gian.

 

Nhà em sản xuất mắm tôm xuất khẩu và buôn bán hải sản số lượng lớn


   
Leo77 and meotamthe reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@cuopco)
Thanh niên
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 3890.05
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 470
 

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào ngày 14/04 cho biết ông tin rằng Trung Quốc và Việt Nam đang nghiên cứu cách gây hại cho Hoa Kỳ, nhưng ông không đổ lỗi cho hai nước vì đã có những cuộc thảo luận như vậy. Trump nói với các phóng viên tại Phòng Bầu dục của Nhà Trắng rằng ông không đổ lỗi cho Trung Quốc hay Việt Nam. "Tôi thấy họ họp hôm nay... Đó là một cuộc họp thực sự thú vị. Mục đích của cuộc họp là tìm ra "cách chúng ta (Trung Quốc và Việt Nam) nên hạ bệ Hoa Kỳ".

Trước đó cùng ngày, Chủ tịch Tập Cận Bình đã hội đàm với Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm. Hai bên đề xuất sáu biện pháp nhằm làm sâu sắc hơn việc xây dựng cộng đồng chung vận mệnh Trung Quốc - Việt Nam, chủ trương hai nước tăng cường quyết tâm chiến lược, cùng phản đối hành vi bắt nạt đơn phương, duy trì sự ổn định của hệ thống thương mại tự do toàn cầu và chuỗi công nghiệp, chuỗi cung ứng. Trung Quốc và Việt Nam đã ký 45 văn bản hợp tác trong các lĩnh vực như kết nối và trí tuệ nhân tạo. Khi gặp Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính, Tập Cận Bình cũng cho biết Trung Quốc và Việt Nam cần tăng cường trao đổi chiến lược, cùng nhau phản đối chủ nghĩa bá quyền, đơn phương và bảo hộ, cùng nhau bảo vệ công bằng và chính nghĩa quốc tế.

 

Tin media Hongkong đưa có vẻ ảo, Trump không tức giận dù cho rằng Việt Nam và Trung Quốc họp bàn cách hạ bệ Hoa Kỳ, liệu có phải vụ đánh thuế chỉ là một cuộc diễn có quy mô lớn và độ sâu khó lường, nếu thật như vậy, chỉ có thể là Xứ uỷ Bắc Mỹ mà thôi :)

Thật ra thằng Mỹ rất quan tâm chuyến thăm ta lúc này của ông Tập. 

Vì biết rằng TQ sẽ mang đến nhiều lợi ích cho ta thời điểm nhạy cảm này. Ta cho TQ thêm điểm tựa, yên tâm phang nhau với Mỹ.

Nếu ép ta quá, ta bắt buộc phải nghiêng ngả mạnh thêm, bất lợi cho Mỹ.

Mỹ họ biết những tồn tại của ta, nhưng họ cũng biết ta rất cứng chứ không như bề ngoài nhã nhặn, mềm dẻo.

Em tin là sắp tới có deal đẹp cho ta đấy lão Mão ợ 🤩

 

MXH đang gắng gượng tăng lượt cho các bài yếu ớt chửi rủa, điển hình nhất là những ý kiến về chuyện cờ cắm trên xe nguyên thủ, tóm lại nhiều khi thấy vận nước lên cao thông qua sự chửi bới của truyền thông phản động, khi nào mà chúng nó chỉ biết đăng những cái vớ vẩn vặt vãnh này thì có nghĩa là Ta đang rất mạnh và vững cờ.

Hôm qua có chuyện đào tạo Đỏ, em nghĩ sau này sẽ quan hệ về chính trị tương đối sâu, ít nhất trong trung hạn cũng sẽ không có biến, mà muốn lật được thế của Mỹ thì đúng là cũng phải trong khoảng trung hạn, gần 100 năm trên ngôi bá chủ, Mỹ không dễ dàng chấp nhận thất bại trong cuộc chiến bảo vệ ngôi vị.

Còn deal đẹp là Trung Quốc cho vay xây đường sắt, thực ra Ta có khi cũng không cần vay, nhưng phải đan răng lược vào sau này mới dễ cho Ta, nên cứ vay, nhưng hạng mục đường sắt kiểu gì cũng cố gắng giữ đoạn chuyển giao công nghệ và cùng tham gia thi công, như thế mới đảm bảo được việc học được kỹ nghệ của Trung Quốc, nhưng deal đẹp nữa phải có là Trung Quốc cũng ủng hộ Ta làm điện hạt nhân, lúc đó Nga giúp Ta công nghệ, có điện hạt nhân mới duy trì được đường sắt cao tốc và tạo hạ tầng cho bán dẫn, về tương lai lâu dài, nếu Ta là thành đồng vững chắc không bị sóng gió bên ngoài đánh gục thì Ta sớm muộn cũng kế thừa dịch chuyển bán dẫn thôi, các nước khác đều có nhiều điểm không vượt qua Ta, thậm chí còn không có những ưu điểm mà Ta có.

Nói vậy chứ thành quả cũng không quá nhanh đâu, em hy vọng thành công mỹ mãn trong tầm trung hạn 25 năm nữa lão ợ.

 

Em thì nhìn thấy cơ hội để ta có những yêu cầu khi đàm phán mà áp lực 2 đầu ntn. Kiểu như nói với Mỹ : thằng Tàu nó cho tau cái này, nói với Tàu là thằng Mỹ cho tau cái kia. Mày xem thế nào.

Với cái cách ta kiên quyết, nhất quán, cứng cựa, rõ ràng trong rất nhiều vấn đề trong và ngoài nước. Xuyên suốt cả quá trình dài. Thì em cho rằng cả Mỹ và Trung đều không muốn mất đi ít nhất là 1 đối tác tin cậy. ( Có phải bạn hay không thì chưa biết ) 😪😪

 

Đàm phán với Mỹ em nghĩ là không có nhiều điểm sáng khả quan, do vậy, Ta đang quay sang Trung Quốc, đó cũng vì chuyến đi của Tập Cận Bình đang mang đi nội dung trao đổi về việc Trung Quốc mở rộng mạng lưới thuế quan về 0 trên cơ sở khung của WTO, hướng đi của Trung Quốc là bàn việc này với Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và ASEAN, nó liên quan đến nội dung thoả thuận thương mại tự do với 3 khu vực gồm Châu Âu, Đông Bắc Á và Đông Nam Á, chỉ cần 3 khu vực này cùng Trung Quốc đạt được các khung thoả thuận mậu dịch nói trên, coi như cuộc áp thuế của Mỹ chỉ là một vở diễn, lúc đó Trung Quốc còn có thể làm cầu nối giữa Nga và các khu vực kia một cách dễ dàng.

Do vậy, vào thời điểm này, Ta mới đón tiếp chuyến thăm trọng thị đến như vậy, đó là sự linh hoạt của Ta, chuyển hướng kịp thời và nhanh chóng. Đằng sau nó còn những ảnh hưởng từ thuế quan của Mỹ, vì xét cho cùng tuy Trung Quốc không ngại Mỹ, nhưng các nước tầm trung như Ta thì ảnh hưởng từ Mỹ vẫn quá sức chịu đựng, do vậy, ngay cả tiến độ cải cách hành chính, tinh giản và sáp nhập cũng nhằm mục đích giảm thiểu chi phí vận hành của Nhà nước, dùng số tiền đó để tập trung vào phát triển kinh tế, tạo điều kiện phát triển cho các hạng mục lớn. Tuy nhiên, việc cải cách sáp nhập quá nhanh có thể dẫn đến những kẻ hở cho bên ngoài tác động và phát động cách mạng màu, đây là nguy cơ, dù bình thường Ta vẫn phải đối mặt, ngăn chặn các hoạt động đó, nhưng về lý thì khi sáp nhập quá nhanh, đều khiến nguy cơ tăng lên.

Với Mỹ thì em thấy Mỹ cũng chả ưa Ta đâu, lúc nào Mỹ cũng tìm cách đánh bại Ta, bằng chứng là Mỹ vẫn nuôi dưỡng lực lượng chống phá Ta và vẫn trực tiếp tham dự vào các hoạt động phá hoại Ta trên mọi mặt từ khi Mỹ phải rút quân năm 72 và bỏ chạy năm 75, hơn nữa, quan hệ của Ta với Mỹ vẫn là xung đột hệ tư tưởng, trừ phi chủ nghĩa xã hội hoặc đảng cộng sản của Ta bị đánh gục thì Mỹ mới từ bỏ suy nghĩ xâm lược Ta, nhưng lúc đó lại là suy nghĩ điều khiển Ta như Mỹ đang làm với các nước phương Tây khác.

 

Ta đều biết xứ lúa với Tàu, Mỹ đều là cựu thù. Có những lằn ranh không bao giờ vượt qua. Không bao giờ thân tình kiểu như với nhà ngố. Chỉ đơn thuần là làm ăn, đối tác. Nhiều lúc kiểu hơi hơi thân tí, chứ không bao giờ chân thành, chân tình.

Nếu Mỹ đoạn tuyệt xứ lúa qua quả thuế này, họ mất nhiều hơn được.

Xứ ta nhìn thế thôi, đếch chịu phụ thuộc bọn nào đâu lão ợ. Nhất là tao chấp nhận chịu khổ lấy 1 thời gian.

 

Không hiểu từ khi nào, định nghĩa về cây tre đã rất khác lạ với cây tre truyền thống.

Giờ có lẽ là thời điểm phù hợp để quay về làm cây tre chúng ta từng thân thuộc.

 

This post was modified 6 tháng trước by Cuopco

   
meotamthe and CarlVinson reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22407.32
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3597
Topic starter  

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào ngày 14/04 cho biết ông tin rằng Trung Quốc và Việt Nam đang nghiên cứu cách gây hại cho Hoa Kỳ, nhưng ông không đổ lỗi cho hai nước vì đã có những cuộc thảo luận như vậy. Trump nói với các phóng viên tại Phòng Bầu dục của Nhà Trắng rằng ông không đổ lỗi cho Trung Quốc hay Việt Nam. "Tôi thấy họ họp hôm nay... Đó là một cuộc họp thực sự thú vị. Mục đích của cuộc họp là tìm ra "cách chúng ta (Trung Quốc và Việt Nam) nên hạ bệ Hoa Kỳ".

Trước đó cùng ngày, Chủ tịch Tập Cận Bình đã hội đàm với Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm. Hai bên đề xuất sáu biện pháp nhằm làm sâu sắc hơn việc xây dựng cộng đồng chung vận mệnh Trung Quốc - Việt Nam, chủ trương hai nước tăng cường quyết tâm chiến lược, cùng phản đối hành vi bắt nạt đơn phương, duy trì sự ổn định của hệ thống thương mại tự do toàn cầu và chuỗi công nghiệp, chuỗi cung ứng. Trung Quốc và Việt Nam đã ký 45 văn bản hợp tác trong các lĩnh vực như kết nối và trí tuệ nhân tạo. Khi gặp Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính, Tập Cận Bình cũng cho biết Trung Quốc và Việt Nam cần tăng cường trao đổi chiến lược, cùng nhau phản đối chủ nghĩa bá quyền, đơn phương và bảo hộ, cùng nhau bảo vệ công bằng và chính nghĩa quốc tế.

 

Tin media Hongkong đưa có vẻ ảo, Trump không tức giận dù cho rằng Việt Nam và Trung Quốc họp bàn cách hạ bệ Hoa Kỳ, liệu có phải vụ đánh thuế chỉ là một cuộc diễn có quy mô lớn và độ sâu khó lường, nếu thật như vậy, chỉ có thể là Xứ uỷ Bắc Mỹ mà thôi :)

Thật ra thằng Mỹ rất quan tâm chuyến thăm ta lúc này của ông Tập. 

Vì biết rằng TQ sẽ mang đến nhiều lợi ích cho ta thời điểm nhạy cảm này. Ta cho TQ thêm điểm tựa, yên tâm phang nhau với Mỹ.

Nếu ép ta quá, ta bắt buộc phải nghiêng ngả mạnh thêm, bất lợi cho Mỹ.

Mỹ họ biết những tồn tại của ta, nhưng họ cũng biết ta rất cứng chứ không như bề ngoài nhã nhặn, mềm dẻo.

Em tin là sắp tới có deal đẹp cho ta đấy lão Mão ợ 🤩

 

MXH đang gắng gượng tăng lượt cho các bài yếu ớt chửi rủa, điển hình nhất là những ý kiến về chuyện cờ cắm trên xe nguyên thủ, tóm lại nhiều khi thấy vận nước lên cao thông qua sự chửi bới của truyền thông phản động, khi nào mà chúng nó chỉ biết đăng những cái vớ vẩn vặt vãnh này thì có nghĩa là Ta đang rất mạnh và vững cờ.

Hôm qua có chuyện đào tạo Đỏ, em nghĩ sau này sẽ quan hệ về chính trị tương đối sâu, ít nhất trong trung hạn cũng sẽ không có biến, mà muốn lật được thế của Mỹ thì đúng là cũng phải trong khoảng trung hạn, gần 100 năm trên ngôi bá chủ, Mỹ không dễ dàng chấp nhận thất bại trong cuộc chiến bảo vệ ngôi vị.

Còn deal đẹp là Trung Quốc cho vay xây đường sắt, thực ra Ta có khi cũng không cần vay, nhưng phải đan răng lược vào sau này mới dễ cho Ta, nên cứ vay, nhưng hạng mục đường sắt kiểu gì cũng cố gắng giữ đoạn chuyển giao công nghệ và cùng tham gia thi công, như thế mới đảm bảo được việc học được kỹ nghệ của Trung Quốc, nhưng deal đẹp nữa phải có là Trung Quốc cũng ủng hộ Ta làm điện hạt nhân, lúc đó Nga giúp Ta công nghệ, có điện hạt nhân mới duy trì được đường sắt cao tốc và tạo hạ tầng cho bán dẫn, về tương lai lâu dài, nếu Ta là thành đồng vững chắc không bị sóng gió bên ngoài đánh gục thì Ta sớm muộn cũng kế thừa dịch chuyển bán dẫn thôi, các nước khác đều có nhiều điểm không vượt qua Ta, thậm chí còn không có những ưu điểm mà Ta có.

Nói vậy chứ thành quả cũng không quá nhanh đâu, em hy vọng thành công mỹ mãn trong tầm trung hạn 25 năm nữa lão ợ.

 

Em thì nhìn thấy cơ hội để ta có những yêu cầu khi đàm phán mà áp lực 2 đầu ntn. Kiểu như nói với Mỹ : thằng Tàu nó cho tau cái này, nói với Tàu là thằng Mỹ cho tau cái kia. Mày xem thế nào.

Với cái cách ta kiên quyết, nhất quán, cứng cựa, rõ ràng trong rất nhiều vấn đề trong và ngoài nước. Xuyên suốt cả quá trình dài. Thì em cho rằng cả Mỹ và Trung đều không muốn mất đi ít nhất là 1 đối tác tin cậy. ( Có phải bạn hay không thì chưa biết ) 😪😪

 

Đàm phán với Mỹ em nghĩ là không có nhiều điểm sáng khả quan, do vậy, Ta đang quay sang Trung Quốc, đó cũng vì chuyến đi của Tập Cận Bình đang mang đi nội dung trao đổi về việc Trung Quốc mở rộng mạng lưới thuế quan về 0 trên cơ sở khung của WTO, hướng đi của Trung Quốc là bàn việc này với Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và ASEAN, nó liên quan đến nội dung thoả thuận thương mại tự do với 3 khu vực gồm Châu Âu, Đông Bắc Á và Đông Nam Á, chỉ cần 3 khu vực này cùng Trung Quốc đạt được các khung thoả thuận mậu dịch nói trên, coi như cuộc áp thuế của Mỹ chỉ là một vở diễn, lúc đó Trung Quốc còn có thể làm cầu nối giữa Nga và các khu vực kia một cách dễ dàng.

Do vậy, vào thời điểm này, Ta mới đón tiếp chuyến thăm trọng thị đến như vậy, đó là sự linh hoạt của Ta, chuyển hướng kịp thời và nhanh chóng. Đằng sau nó còn những ảnh hưởng từ thuế quan của Mỹ, vì xét cho cùng tuy Trung Quốc không ngại Mỹ, nhưng các nước tầm trung như Ta thì ảnh hưởng từ Mỹ vẫn quá sức chịu đựng, do vậy, ngay cả tiến độ cải cách hành chính, tinh giản và sáp nhập cũng nhằm mục đích giảm thiểu chi phí vận hành của Nhà nước, dùng số tiền đó để tập trung vào phát triển kinh tế, tạo điều kiện phát triển cho các hạng mục lớn. Tuy nhiên, việc cải cách sáp nhập quá nhanh có thể dẫn đến những kẻ hở cho bên ngoài tác động và phát động cách mạng màu, đây là nguy cơ, dù bình thường Ta vẫn phải đối mặt, ngăn chặn các hoạt động đó, nhưng về lý thì khi sáp nhập quá nhanh, đều khiến nguy cơ tăng lên.

Với Mỹ thì em thấy Mỹ cũng chả ưa Ta đâu, lúc nào Mỹ cũng tìm cách đánh bại Ta, bằng chứng là Mỹ vẫn nuôi dưỡng lực lượng chống phá Ta và vẫn trực tiếp tham dự vào các hoạt động phá hoại Ta trên mọi mặt từ khi Mỹ phải rút quân năm 72 và bỏ chạy năm 75, hơn nữa, quan hệ của Ta với Mỹ vẫn là xung đột hệ tư tưởng, trừ phi chủ nghĩa xã hội hoặc đảng cộng sản của Ta bị đánh gục thì Mỹ mới từ bỏ suy nghĩ xâm lược Ta, nhưng lúc đó lại là suy nghĩ điều khiển Ta như Mỹ đang làm với các nước phương Tây khác.

 

Ta đều biết xứ lúa với Tàu, Mỹ đều là cựu thù. Có những lằn ranh không bao giờ vượt qua. Không bao giờ thân tình kiểu như với nhà ngố. Chỉ đơn thuần là làm ăn, đối tác. Nhiều lúc kiểu hơi hơi thân tí, chứ không bao giờ chân thành, chân tình.

Nếu Mỹ đoạn tuyệt xứ lúa qua quả thuế này, họ mất nhiều hơn được.

Xứ ta nhìn thế thôi, đếch chịu phụ thuộc bọn nào đâu lão ợ. Nhất là tao chấp nhận chịu khổ lấy 1 thời gian.

 

Thực tế Việt Nam không hề dễ lung lạc như nhiều quốc gia khác, em vẫn luôn tin rằng Ta vẫn nhìn nhận Mỹ là kẻ thù số một, Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp, nhưng vị trí địa lý khiến các quốc gia không thể lựa chọn láng giềng mà chỉ có thể lựa chọn cách thức ứng xử hợp lý với láng giềng để củng cố sự ổn định và vững mạnh của bản thân. Vì thế mỗi thời điểm lại có hướng đi khác nhau, quan trọng là ổn định và lợi ích được đảm bảo, cái này em nghĩ là giới lãnh đạo hiện nay rất rõ và rất biết cách xử lý tình huống. Ngay cả về những lĩnh vực như kinh tế, khoa học, tất cả đều đang thay đổi, biết thời cuộc và biết lợi dụng thời cuộc mới là tuấn kiệt lão ợ, không phụ thuộc là về quan điểm thôi

 


   
TuanLong, Vinhvovan, CarlVinson and 1 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22407.32
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3597
Topic starter  

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @carlvinson

Đăng bởi: @meotamthe

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào ngày 14/04 cho biết ông tin rằng Trung Quốc và Việt Nam đang nghiên cứu cách gây hại cho Hoa Kỳ, nhưng ông không đổ lỗi cho hai nước vì đã có những cuộc thảo luận như vậy. Trump nói với các phóng viên tại Phòng Bầu dục của Nhà Trắng rằng ông không đổ lỗi cho Trung Quốc hay Việt Nam. "Tôi thấy họ họp hôm nay... Đó là một cuộc họp thực sự thú vị. Mục đích của cuộc họp là tìm ra "cách chúng ta (Trung Quốc và Việt Nam) nên hạ bệ Hoa Kỳ".

Trước đó cùng ngày, Chủ tịch Tập Cận Bình đã hội đàm với Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam Tô Lâm. Hai bên đề xuất sáu biện pháp nhằm làm sâu sắc hơn việc xây dựng cộng đồng chung vận mệnh Trung Quốc - Việt Nam, chủ trương hai nước tăng cường quyết tâm chiến lược, cùng phản đối hành vi bắt nạt đơn phương, duy trì sự ổn định của hệ thống thương mại tự do toàn cầu và chuỗi công nghiệp, chuỗi cung ứng. Trung Quốc và Việt Nam đã ký 45 văn bản hợp tác trong các lĩnh vực như kết nối và trí tuệ nhân tạo. Khi gặp Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính, Tập Cận Bình cũng cho biết Trung Quốc và Việt Nam cần tăng cường trao đổi chiến lược, cùng nhau phản đối chủ nghĩa bá quyền, đơn phương và bảo hộ, cùng nhau bảo vệ công bằng và chính nghĩa quốc tế.

 

Tin media Hongkong đưa có vẻ ảo, Trump không tức giận dù cho rằng Việt Nam và Trung Quốc họp bàn cách hạ bệ Hoa Kỳ, liệu có phải vụ đánh thuế chỉ là một cuộc diễn có quy mô lớn và độ sâu khó lường, nếu thật như vậy, chỉ có thể là Xứ uỷ Bắc Mỹ mà thôi :)

Thật ra thằng Mỹ rất quan tâm chuyến thăm ta lúc này của ông Tập. 

Vì biết rằng TQ sẽ mang đến nhiều lợi ích cho ta thời điểm nhạy cảm này. Ta cho TQ thêm điểm tựa, yên tâm phang nhau với Mỹ.

Nếu ép ta quá, ta bắt buộc phải nghiêng ngả mạnh thêm, bất lợi cho Mỹ.

Mỹ họ biết những tồn tại của ta, nhưng họ cũng biết ta rất cứng chứ không như bề ngoài nhã nhặn, mềm dẻo.

Em tin là sắp tới có deal đẹp cho ta đấy lão Mão ợ 🤩

 

MXH đang gắng gượng tăng lượt cho các bài yếu ớt chửi rủa, điển hình nhất là những ý kiến về chuyện cờ cắm trên xe nguyên thủ, tóm lại nhiều khi thấy vận nước lên cao thông qua sự chửi bới của truyền thông phản động, khi nào mà chúng nó chỉ biết đăng những cái vớ vẩn vặt vãnh này thì có nghĩa là Ta đang rất mạnh và vững cờ.

Hôm qua có chuyện đào tạo Đỏ, em nghĩ sau này sẽ quan hệ về chính trị tương đối sâu, ít nhất trong trung hạn cũng sẽ không có biến, mà muốn lật được thế của Mỹ thì đúng là cũng phải trong khoảng trung hạn, gần 100 năm trên ngôi bá chủ, Mỹ không dễ dàng chấp nhận thất bại trong cuộc chiến bảo vệ ngôi vị.

Còn deal đẹp là Trung Quốc cho vay xây đường sắt, thực ra Ta có khi cũng không cần vay, nhưng phải đan răng lược vào sau này mới dễ cho Ta, nên cứ vay, nhưng hạng mục đường sắt kiểu gì cũng cố gắng giữ đoạn chuyển giao công nghệ và cùng tham gia thi công, như thế mới đảm bảo được việc học được kỹ nghệ của Trung Quốc, nhưng deal đẹp nữa phải có là Trung Quốc cũng ủng hộ Ta làm điện hạt nhân, lúc đó Nga giúp Ta công nghệ, có điện hạt nhân mới duy trì được đường sắt cao tốc và tạo hạ tầng cho bán dẫn, về tương lai lâu dài, nếu Ta là thành đồng vững chắc không bị sóng gió bên ngoài đánh gục thì Ta sớm muộn cũng kế thừa dịch chuyển bán dẫn thôi, các nước khác đều có nhiều điểm không vượt qua Ta, thậm chí còn không có những ưu điểm mà Ta có.

Nói vậy chứ thành quả cũng không quá nhanh đâu, em hy vọng thành công mỹ mãn trong tầm trung hạn 25 năm nữa lão ợ.

 

Em thì nhìn thấy cơ hội để ta có những yêu cầu khi đàm phán mà áp lực 2 đầu ntn. Kiểu như nói với Mỹ : thằng Tàu nó cho tau cái này, nói với Tàu là thằng Mỹ cho tau cái kia. Mày xem thế nào.

Với cái cách ta kiên quyết, nhất quán, cứng cựa, rõ ràng trong rất nhiều vấn đề trong và ngoài nước. Xuyên suốt cả quá trình dài. Thì em cho rằng cả Mỹ và Trung đều không muốn mất đi ít nhất là 1 đối tác tin cậy. ( Có phải bạn hay không thì chưa biết ) 😪😪

 

Đàm phán với Mỹ em nghĩ là không có nhiều điểm sáng khả quan, do vậy, Ta đang quay sang Trung Quốc, đó cũng vì chuyến đi của Tập Cận Bình đang mang đi nội dung trao đổi về việc Trung Quốc mở rộng mạng lưới thuế quan về 0 trên cơ sở khung của WTO, hướng đi của Trung Quốc là bàn việc này với Châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và ASEAN, nó liên quan đến nội dung thoả thuận thương mại tự do với 3 khu vực gồm Châu Âu, Đông Bắc Á và Đông Nam Á, chỉ cần 3 khu vực này cùng Trung Quốc đạt được các khung thoả thuận mậu dịch nói trên, coi như cuộc áp thuế của Mỹ chỉ là một vở diễn, lúc đó Trung Quốc còn có thể làm cầu nối giữa Nga và các khu vực kia một cách dễ dàng.

Do vậy, vào thời điểm này, Ta mới đón tiếp chuyến thăm trọng thị đến như vậy, đó là sự linh hoạt của Ta, chuyển hướng kịp thời và nhanh chóng. Đằng sau nó còn những ảnh hưởng từ thuế quan của Mỹ, vì xét cho cùng tuy Trung Quốc không ngại Mỹ, nhưng các nước tầm trung như Ta thì ảnh hưởng từ Mỹ vẫn quá sức chịu đựng, do vậy, ngay cả tiến độ cải cách hành chính, tinh giản và sáp nhập cũng nhằm mục đích giảm thiểu chi phí vận hành của Nhà nước, dùng số tiền đó để tập trung vào phát triển kinh tế, tạo điều kiện phát triển cho các hạng mục lớn. Tuy nhiên, việc cải cách sáp nhập quá nhanh có thể dẫn đến những kẻ hở cho bên ngoài tác động và phát động cách mạng màu, đây là nguy cơ, dù bình thường Ta vẫn phải đối mặt, ngăn chặn các hoạt động đó, nhưng về lý thì khi sáp nhập quá nhanh, đều khiến nguy cơ tăng lên.

Với Mỹ thì em thấy Mỹ cũng chả ưa Ta đâu, lúc nào Mỹ cũng tìm cách đánh bại Ta, bằng chứng là Mỹ vẫn nuôi dưỡng lực lượng chống phá Ta và vẫn trực tiếp tham dự vào các hoạt động phá hoại Ta trên mọi mặt từ khi Mỹ phải rút quân năm 72 và bỏ chạy năm 75, hơn nữa, quan hệ của Ta với Mỹ vẫn là xung đột hệ tư tưởng, trừ phi chủ nghĩa xã hội hoặc đảng cộng sản của Ta bị đánh gục thì Mỹ mới từ bỏ suy nghĩ xâm lược Ta, nhưng lúc đó lại là suy nghĩ điều khiển Ta như Mỹ đang làm với các nước phương Tây khác.

 

Ta đều biết xứ lúa với Tàu, Mỹ đều là cựu thù. Có những lằn ranh không bao giờ vượt qua. Không bao giờ thân tình kiểu như với nhà ngố. Chỉ đơn thuần là làm ăn, đối tác. Nhiều lúc kiểu hơi hơi thân tí, chứ không bao giờ chân thành, chân tình.

Nếu Mỹ đoạn tuyệt xứ lúa qua quả thuế này, họ mất nhiều hơn được.

Xứ ta nhìn thế thôi, đếch chịu phụ thuộc bọn nào đâu lão ợ. Nhất là tao chấp nhận chịu khổ lấy 1 thời gian.

 

Thực tế Việt Nam không hề dễ lung lạc như nhiều quốc gia khác, em vẫn luôn tin rằng Ta vẫn nhìn nhận Mỹ là kẻ thù số một, Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp, nhưng vị trí địa lý khiến các quốc gia không thể lựa chọn láng giềng mà chỉ có thể lựa chọn cách thức ứng xử hợp lý với láng giềng để củng cố sự ổn định và vững mạnh của bản thân. Vì thế mỗi thời điểm lại có hướng đi khác nhau, quan trọng là ổn định và lợi ích được đảm bảo, cái này em nghĩ là giới lãnh đạo hiện nay rất rõ và rất biết cách xử lý tình huống. Ngay cả về những lĩnh vực như kinh tế, khoa học, tất cả đều đang thay đổi, biết thời cuộc và biết lợi dụng thời cuộc mới là tuấn kiệt lão ợ, không phụ thuộc là về quan điểm thôi

 

Trượt tay chưa gõ xong đã gửi, em bổ sung sửa mà không quá giờ 

Về Mỹ thì em nghĩ Mỹ cũng nhiều phương án lắm, kể cả đánh Trung Quốc cũng có, giả sử Trung Quốc sập thì Ta cũng không yên với Mỹ đâu, đến Nga còn phải tính nước cờ này thì xứ Ta càng phải tính toán lão ợ. 

Chẳng qua mất gần hai chục năm tin vào những gì Mỹ và phương Tây nói nên không ít người quên nợ máu của Mỹ với đồng minh như Pháp Anh Nhật Hàn mà chỉ quay sang thù hằn với duy nhất Trung Quốc, quên mất rằng tất cả chúng đều có nợ máu với Ta, từ đó cho rằng những hợp tác với Trung Quốc là không đúng đắn, đấy mới là điều nguy hiểm.

Em cũng như lão, Ta nhìn thế thôi nhưng không dễ để nước ngoài lung lạc, Ta biết rõ tim đen của tất cả, nhưng trong điều kiện an toàn và ổn định mà tận dụng được lợi ích từ thời cơ thì nếu không làm sẽ là không có trách nhiệm với dân tộc và đất nước.

 


   
silverstar0211, TuanLong, Leo77 and 3 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22407.32
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3597
Topic starter  

Đăng bởi: @long-hoa

vâng còn anh Tàu của cụ tốt lắm

 

 

Ơ, thế hóa ra là chó của Mỹ có ở trong này thật à, tưởng bị Mỹ nó cắt hết dây thần kinh liêm sỉ rồi chứ.

Yếu ớt quá :d

 


   
Vinhvovan reacted
Trả lờiTrích dẫn
 is3
(@is3)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 3004.53
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 190
 

https://kevesko.vn/20250417/thu-truong-ng-nga-va-dai-su-viet-nam-ban-ve-viec-chuan-bi-cho-chuyen-tham-nga-cua-tong-bi-thu-to-35640342.html

https://kevesko.vn/20250402/35352834.html

Sputniks liên tục đưa tin về chuyến thăm sắp tới của Tổng Bí Thư Việt Nam dự lễ kỷ niệm 80 chiến thắng phát xít.

Một số báo nhà có đưa tin chính thức từ 2/4, nhưng sau đó xảy ra vụ Trump áp thuế bừa bãi ngày 3/4 nên tin chìm nghỉm.

*

Trong số nguyên thủ các nước không thuộc Liên Xô, xác nhận tham dự có Trung Quốc, Ấn Độ, Brazil, Venezuela, Palestine, Serbia, Slovakia... Riêng ở Đông Nam Á có Việt Nam, Lào, Myanmar (còn Indonesia và Malaysia chưa rõ)


   
TuanLong and meotamthe reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68572.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20711
 

Đăng bởi: @langtubachkhoa

 

Đế chế phản công: Tại sao Trump tuyên chiến thương mại với toàn thế giới?

Những ngày này thông tin về cuộc chiến thương mại của Trump lấn át mọi chủ đề khác trên không gian truyền thông và mạng xã hội, nhưng sự thật thì cuộc chiến này đã bắt đầu từ nhiệm kỳ đầu của Trump

Phần 1. Khi lợi ích kinh tế lấn át các liên minh toàn cầu và tại sao thuế quan lại trở thành vũ khí hủy diệt hàng loạt mới...

Năm 2016. Giới tinh hoa thế giới tin tưởng rằng toàn cầu hóa là không thể đảo ngược, quan hệ thương mại quốc tế là bất khả xâm phạm và Hoa Kỳ sẽ mãi mãi là người bảo đảm cho trật tự kinh tế tự do.
"Mỹ là quốc gia sáng tạo và duy trì các quy tắc thương mại quốc tế", tờ The Economist viết. Tuy nhiên, chỉ sau vài tháng, những ý tưởng này sẽ bắt đầu lung lay...
"Khi các quốc gia lừa dối chúng ta về thương mại, họ đánh cắp việc làm, nước Mỹ sẽ không dung thứ cho điều này nữa", Donald Trump tuyên bố trong bài phát biểu vận động tranh cử của mình.

 

Spoiler
Chi tiết

 

Sau Thế chiến II, Hoa Kỳ đã tạo ra một hệ thống thương mại toàn cầu. Hiệp định chung về thuế quan và thương mại năm 1947 và sau đó là WTO đều là các dự án của Mỹ. Trong nhiều thập kỷ, Washington đã rao giảng về thương mại tự do như là kinh thánh của chủ nghĩa tư bản.
Năm 1994, Clinton ký NAFTA (Hiệp định Thương mại Tự do Bắc Mỹ), mở biên giới với Mexico. Năm 2001, Hoa Kỳ đã cho phép Trung Quốc gia nhập WTO, thuyết phục thế giới rằng thương mại sẽ khiến Trung Quốc trở nên dân chủ và thân phương Tây.
"Chúng ta đang ở ngưỡng cửa của thời đại hoàng kim của toàn cầu hóa", Bộ trưởng Tài chính Larry Summers tuyên bố.
Nhưng đến năm 2016, bức tranh đã thay đổi hoàn toàn.
Hoa Kỳ đã mất hơn 5 triệu việc làm trong ngành sản xuất trong 15 năm. Ohio, Michigan, Pennsylvania - những tiểu bang công nghiệp thịnh vượng trước đây - đã trở thành "vành đai gỉ sét" khét tiếng. Hàng ngàn nhà máy đóng cửa, chuyển sang Trung Quốc hoặc Mexico.
"Lịch sử phản bội giai cấp công nhân Mỹ được viết bởi chính bàn tay của giới tinh hoa Washington." Với câu nói này, Trump đã đánh trúng vào tâm lý của cử tri tại Detroit, một thị trấn ma mới được xây dựng và từng rất nhộn nhịp.
Thâm hụt thương mại của Hoa Kỳ năm 2016 là hơn 502 tỷ đô la. Trong đó, 347 tỷ là thâm hụt thương mại với Trung Quốc.
“Đây không phải là thương mại tự do, đây là sự cưỡng hiếp kinh tế của nước Mỹ,” Trump tuyên bố, và lời nói của ông đã được hàng triệu người đồng tình.
Tuy nhiên, các nhà kinh tế thì tranh luận. Nhà kinh tế đoạt giải Nobel Paul Krugman khẳng định: “Thâm hụt thương mại không quan trọng”. Còn giáo sư David Autor của MIT phản bác: "Cú sốc Trung Quốc đã phá hủy 2,5 triệu việc làm trong ngành sản xuất của người Mỹ."
Nên tin ai? Một công nhân người Mỹ giản dị ở Youngstown đã trả lời: “Khi nhà máy của tôi đóng cửa và chuyển đến Thâm Quyến, tôi chẳng quan tâm gì đến các lý thuyết kinh tế vĩ mô”.
Nhưng không chỉ có vấn đề việc làm. Trung Quốc vi phạm một cách có hệ thống cái gọi là giáo điều của phương Tây:
• Buộc các công ty nước ngoài chuyển giao công nghệ;
• Trợ cấp cho doanh nghiệp nhà nước, làm méo mó cạnh tranh;
• Hạn chế quyền tiếp cận thị trường của mình trong khi cho phép tiếp cận tự do các thị trường phương Tây;
• Thao túng đồng nhân dân tệ để kích thích xuất khẩu một cách giả tạo;
• Bỏ qua quyền sở hữu trí tuệ, đánh cắp công nghệ trị giá hàng trăm tỷ đô la mỗi năm;
"Trung Quốc đang chơi trò chơi dài hạn, còn chúng ta chỉ nhìn vào số liệu thị trường chứng khoán mỗi quý", cựu chủ tịch Hội đồng Kinh tế Quốc gia Gary Cohn thừa nhận.
Giáo sư kinh tế Peter Navarro, người đã trở thành cố vấn của Trump, đã trích dẫn những con số gây sốc: “Trong 15 năm qua, việc chuyển giao công nghệ của chúng tôi sang Trung Quốc đã thực sự tạo ra một ngành công nghiệp hàng không vũ trụ, chất bán dẫn và công nghệ sinh học hiện đang cạnh tranh với chúng tôi”.
Nhận ra rằng mọi thứ không thể tiếp tục như thế này, vào ngày 23 tháng 3 năm 2018, Trump đã áp dụng mức thuế đầu tiên là 25% đối với thép và 10% đối với nhôm, sử dụng Mục 232 của Đạo luật Thương mại năm 1962, một điều khoản về an ninh quốc gia.
“Bạn không thể có an ninh quốc gia nếu không có ngành công nghiệp thép”, Trump đã nói như vậy khi đó, không chỉ thách thức Trung Quốc mà còn cả các đồng minh thân cận nhất của nước này – Canada, EU, Nhật Bản.
Emmanuel Macron giận dữ: "Cuộc chiến thương mại không có bên nào chiến thắng!" Angela Merkel cảnh báo: 'Điều này có thể dẫn đến một vòng xoáy bảo hộ mậu dịch' Justin Trudeau gọi thuế quan là 'gây khó chịu và không thể chấp nhận được'
Nhưng Trump vẫn kiên quyết. “Chiến tranh thương mại là điều tốt và dễ chiến thắng”, ông viết trên mạng xã hội, khiến các nhà kinh tế trên toàn thế giới sửng sốt.
Ngay sau đó, Canada áp dụng thuế trả đũa đối với 12,8 tỷ đô la hàng hóa của Mỹ, EU - 3,2 tỷ, Trung Quốc - 3 tỷ. Hệ thống thương mại toàn cầu đang bắt đầu có dấu hiệu rạn nứt lần đầu tiên.
Thuế thép chỉ là đòn mở màn. Vào tháng 7 năm 2018, chính quyền Trump đã công bố kế hoạch áp thuế 25% đối với ô tô và phụ tùng ô tô nhập khẩu. Đây là một đòn trực tiếp vào Đức và Nhật Bản.
“Các nhà sản xuất ô tô Đức bán hàng triệu chiếc ô tô ở Hoa Kỳ, và chúng tôi bán cho họ những thứ vặt vãnh ở nước họ. Điều này thật không công bằng!" — Trump tỏ ra phẫn nộ.
Tổng giám đốc điều hành của Daimler, Dieter Zetsche, cảnh báo: 'Thuế ô tô sẽ làm tăng giá cho người tiêu dùng Mỹ lên hàng nghìn đô la và phá hủy hàng trăm nghìn việc làm tại Hoa Kỳ.'
Nhưng mục tiêu thực sự của Trump là Trung Quốc. Vào tháng 4 năm 2018, Hoa Kỳ áp dụng mức thuế 25% đối với hàng hóa Trung Quốc trị giá 50 tỷ đô la. Vào tháng 9 - thêm 200 tỷ đô la nữa, nhưng với mức 10%.
Trung Quốc cũng đáp trả tương tự. “Không có người chiến thắng trong một cuộc chiến thương mại trên thế giới này, chủ nghĩa đơn phương và chủ nghĩa bảo hộ bị tất cả mọi người bác bỏ,” Tập Cận Bình phản bác.
Thị trường thế giới hỗn loạn. Chỉ số Dow Jones giảm 800 điểm. Cổ phiếu công nghệ lao dốc. Nhưng Trump vẫn kiên quyết: "Nỗi đau chỉ là tạm thời, chiến thắng là mãi mãi".
Sau đó, Trung Quốc tìm ra điểm yếu của Hoa Kỳ và tấn công nông dân Mỹ. Bắc Kinh áp dụng mức thuế 25% đối với đậu nành, thịt lợn và ngô, những mặt hàng xuất khẩu chính của vành đai nông nghiệp Hoa Kỳ. Và điều này ảnh hưởng các tiểu bang mà Trump nhận được nhiều phiếu bầu nhất.
Xuất khẩu đậu nành của Hoa Kỳ sang Trung Quốc giảm 94%. Giá cả sụp đổ. Nông dân ở Iowa và Nebraska bên bờ vực phá sản.
"Chúng tôi sẵn sàng chịu tổn thất vì lợi ích lâu dài của nước Mỹ", John Heisdorfer, một nông dân trồng đậu nành ở Illinois, dũng cảm nói. Nhưng tài khoản ngân hàng của anh ấy ngày một cạn kiệt.
Trump buộc phải cung cấp 12 tỷ đô la viện trợ cho nông dân vào năm 2018. Năm 2019, thêm 16 tỷ đô la nữa. Những người chỉ trích chế giễu: “Đây không còn là chủ nghĩa tư bản nữa mà là chủ nghĩa xã hội nhà nước theo phong cách Trump.”
Nhưng không chỉ có nông dân phải chịu thiệt hại. Thuế thép ảnh hưởng đến các nhà sản xuất Hoa Kỳ:
• General Motors thông báo cắt giảm 14.000 việc làm;
• Harley-Davidson chuyển một số hoạt động sản xuất sang châu Âu để tránh thuế quan trả đũa;
• Ford mất một tỷ đô la do giá nhôm và thép tăng cao.
“Một cuộc chiến thương mại với chính nền kinh tế của mình”, tờ Wall Street Journal châm biếm.
Nhưng nếu thuế quan không phải là mục đích mà là phương tiện thì sao? Nếu toàn bộ cuộc chiến thương mại chỉ là một phần của chiến lược lớn hơn thì sao?
"Mỹ đã thua trong cuộc cạnh tranh kinh tế với Trung Quốc, bây giờ chúng ta phải thay đổi luật chơi", Robert Lighthizer, đại diện thương mại Hoa Kỳ, cho biết.
Trump không nghĩ theo hướng tự do thương mại mà theo hướng quyền lực và lợi ích quốc gia. Đối với ông, nền kinh tế toàn cầu không phải là lĩnh vực hợp tác cùng có lợi mà là đấu trường đấu tranh nơi kẻ chiến thắng sẽ giành được tất cả.
"Bản chất chiến lược của Trump là khôi phục chủ quyền kinh tế cho nước Mỹ", Peter Navarro giải thích. "Chủ nghĩa toàn cầu đã làm giàu cho giới tinh hoa tài chính nhưng lại làm nghèo đi tầng lớp trung lưu của chúng ta."
Đây là sự quay trở lại chủ nghĩa trọng thương, một hệ thống trong đó quyền lực quốc gia được xây dựng dựa trên thặng dư thương mại thay vì thương mại tự do. Đúng là ý tưởng này đã bị Adam Smith bác bỏ vào năm 1776, nhưng ngày nay, trong thời đại phi toàn cầu hóa, nó lại có giá trị.
Đến cuối năm 2018, hệ thống thương mại toàn cầu đang trải qua một sự chuyển đổi mà chỉ hai năm trước thôi là không thể tưởng tượng được. WTO bị tê liệt vì Hoa Kỳ chặn việc bổ nhiệm lãnh đạo mới vào cơ quan điều hành. Chuỗi cung ứng toàn cầu được tái cấu trúc. Các công ty hoảng loạn và tìm kiếm giải pháp thay thế cho hoạt động sản xuất tại Trung Quốc.
"Sự không chắc chắn là kẻ thù tồi tệ nhất của kinh doanh", Fred Smith, CEO của FedEx cho biết. " Chúng ta đang chứng kiến ​​sự tái cấu trúc cơ bản của nền kinh tế toàn cầu."
Nhưng sự cải tổ chỉ mới bắt đầu. Phía trước là cuộc đối đầu đầy kịch tính với Trung Quốc, một cuộc chiến tranh lạnh về công nghệ và nỗ lực thay đổi triệt để các quy tắc thương mại quốc tế.
Và tất cả những điều này chỉ là khúc dạo đầu cho trận chiến thực sự - vì tương lai của trật tự kinh tế toàn cầu.
Kochetov Alexey

(FB BlackCat Vo)

 

 

 

 

 

Đăng bởi: @langtubachkhoa

 

ĐẾ CHẾ PHẢN CÔNG:
 
Phần 2: Cuộc chiến thương mại đã phơi bày cuộc khủng hoảng cơ bản trong hệ thống toàn cầu và đưa xung đột lên một tầm cao mới như thế nào?
 
Năm 2019. Cuộc chiến thương mại không chỉ giới hạn ở thuế quan và thuế quan. Bây giờ là cuộc chiến giành quyền thống trị công nghệ - một trận chiến sẽ quyết định ai sẽ thống trị thế giới trong thế kỷ 21.
“Dữ liệu là dầu mỏ mới. Trí tuệ nhân tạo là quả bom nguyên tử mới,” Mark Zuckerberg tuyên bố tại diễn đàn ở Davos, khiến khán giả sửng sốt vì sự thẳng thắn của mình.
 
Vào ngày 15 tháng 5 năm 2019, Tổng thống Trump ký lệnh hành pháp tuyên bố tình trạng khẩn cấp về công nghệ. Cuộc tấn công này nhắm thẳng vào mục tiêu chính của Trung Quốc: Huawei. Các công ty Mỹ bị cấm sử dụng thiết bị viễn thông từ "đối thủ nước ngoài". Bộ Thương mại sau đó đưa Huawei vào danh sách đen.
"Đây không phải là vấn đề thương mại. "Đây là vấn đề an ninh quốc gia", Ngoại trưởng Mike Pompeo giải thích. "Chúng tôi sẽ không cho phép Đảng Cộng sản Trung Quốc xây dựng mạng lưới gián điệp toàn cầu dưới vỏ bọc cơ sở hạ tầng 5G".
Trung Quốc phản ứng rất gay gắt. "Đây là chủ nghĩa khủng bố công nghệ", người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc nói. Bắc Kinh đang tạo ra "danh sách thực thể không đáng tin cậy" và đe dọa hạn chế xuất khẩu kim loại đất hiếm, một nguồn tài nguyên quan trọng đối với ngành điện tử phương Tây.
Đến giữa năm 2019, quy mô của sự bế tắc kinh tế trở nên rõ ràng:
• Hoa Kỳ đã áp thuế đối với hàng hóa Trung Quốc trị giá 250 tỷ đô la;
• Trung Quốc đáp trả bằng cách áp thuế lên 110 tỷ đô la hàng hóa của Mỹ;
• Xuất khẩu của Hoa Kỳ sang Trung Quốc giảm 26% so với năm 2018;
• Theo ước tính của IMF, tăng trưởng kinh tế toàn cầu đã chậm lại từ 3,6% xuống 3,2%;
• Chỉ số niềm tin kinh doanh đã đạt mức thấp nhất kể từ cuộc khủng hoảng năm 2008.
Các nhà kinh tế của Cục Dự trữ Liên bang New York tính toán rằng "Chi phí của cuộc chiến thương mại đối với một gia đình trung bình ở Mỹ là 831 đô la một năm". “Chúng ta mất từ ​​0,3% đến 0,7% GDP hàng năm do chính sách thuế quan”, Quốc hội Hoa Kỳ thừa nhận trong một báo cáo mật.
Nhưng Trump vẫn kiên quyết: "Chúng ta đang nhận được hàng tỷ đô la từ Trung Quốc. Họ trả tiền cho chúng ta, không phải chúng ta trả tiền cho họ."
Các nhà kinh tế đau đầu: Tổng thống không hiểu hoặc cố tình bóp méo cơ chế thuế quan do các nhà nhập khẩu Mỹ chứ không phải các nhà xuất khẩu Trung Quốc phải trả.
Ngày 15 tháng 1 năm 2020 tại Washington Trump và Phó Thủ tướng Trung Quốc Lưu Hạc ký thỏa thuận thương mại "giai đoạn một". Trump ăn mừng chiến thắng: 'Trung Quốc chưa bao giờ nhượng bộ như vậy.'
Theo thỏa thuận, Trung Quốc cam kết:
• Tăng mua hàng hóa của Mỹ thêm 200 tỷ đô la trong vòng hai năm;
• Tăng cường bảo vệ sở hữu trí tuệ;
• Dừng việc chuyển giao công nghệ cưỡng bức;
• Mở cửa lĩnh vực tài chính cho đầu tư nước ngoài.
Thực tế hóa ra phức tạp hơn thế. Các nhà phê bình nhanh chóng chỉ ra những sai sót cơ bản của thỏa thuận:
• Thiếu cơ chế thực thi và xác minh;
• Mục tiêu mua hàng không thực tế;
• Duy trì hầu hết các mức thuế quan;
• Bỏ qua những vấn đề về cấu trúc của nền kinh tế Trung Quốc.
"Đây không phải là một thỏa thuận, mà là một lệnh ngừng bắn", Martin Wolf của tờ Financial Times lưu ý. "Trung Quốc đồng ý mua thêm hàng hóa của Mỹ, nhưng không thay đổi mô hình kinh tế."
Những diễn biến tiếp theo chứng minh sự hoài nghi. Trung Quốc sẽ thực hiện chưa tới 60% cam kết mua hàng vào cuối năm 2020 do đại dịch Covid.
Đại dịch do virus corona bùng phát vào đầu năm 2020 không chỉ khiến việc thực hiện thỏa thuận thương mại trở nên khó khăn hơn mà còn đưa xung đột lên một cấp độ mới thậm chí còn nguy hiểm hơn.
"Virus Trung Quốc" là tên mà Trump gọi COVID-19, trực tiếp cáo buộc Bắc Kinh đã phát tán căn bệnh này. "Họ có thể ngăn chặn điều đó, nhưng họ đã không làm vậy."
Đại dịch phơi bày điểm yếu cơ bản của nền kinh tế toàn cầu: sự phụ thuộc vào nguồn cung ứng của Trung Quốc. Khi các nhà máy ở Vũ Hán đóng cửa, các dây chuyền lắp ráp trên khắp thế giới cũng ngừng hoạt động. Trong khi các bệnh viện đang rất cần khẩu trang và thuốc men, thì 97% lượng thuốc kháng sinh ở Hoa Kỳ lại được sản xuất tại Trung Quốc.
“Chúng ta không thể phụ thuộc vào các quốc gia khác, đặc biệt là các quốc gia thù địch, để đảm bảo an ninh quốc gia, sức khỏe cộng đồng và nguồn cung cấp thiết yếu”, Trump phát biểu khi ký lệnh thành lập kho dự trữ y tế chiến lược.
Chủ nghĩa dân tộc kinh tế đang trở thành chuẩn mực mới. Thuật ngữ “reshoring” – đưa hoạt động sản xuất trở về quê hương – đang phát triển từ một khái niệm lý thuyết thành chính sách của nhà nước.
"Toàn cầu hóa đã chết", Jim Cramer tuyên bố trên CNBC. "Nó đang được thay thế bằng sự hội nhập kinh tế khu vực và quyền tự chủ chiến lược."
Trong bối cảnh đại dịch, cuộc đối đầu về công nghệ ngày càng trở nên gay gắt hơn. Sau Huawei, các gã khổng lồ công nghệ Trung Quốc khác cũng đang bị tấn công:
• TikTok nhận được tối hậu thư: bán hoạt động kinh doanh tại Mỹ hoặc rời khỏi thị trường;
• WeChat, ứng dụng nhắn tin lớn nhất Trung Quốc, đang bị tuyên bố là mối đe dọa an ninh;
• Công ty bán dẫn SMIC mất quyền tiếp cận công nghệ Mỹ;
• DJI, nhà sản xuất máy bay không người lái hàng đầu thế giới, đã bị đưa vào danh sách đen;
"Chúng ta đang dựng nên một bức màn sắt trong không gian kỹ thuật số", Eric Schmidt, cựu CEO của Google, cảnh báo. "Hai mạng internet, hai vũ trụ công nghệ, hai tiêu chuẩn không tương thích."
Trung Quốc đang thúc đẩy sự độc lập về công nghệ. Kế hoạch “Sản xuất tại Trung Quốc 2025” đang được chuyển đổi thành chiến lược “lưu thông kép” mới – tạo ra một nền kinh tế tự cung tự cấp có khả năng chống chịu trước những cú sốc bên ngoài.
“Với mỗi hạn chế của Mỹ, chúng tôi sẽ đáp trả bằng cách tăng đầu tư vào đổi mới sáng tạo”, Tập Cận Bình phát biểu khi công bố khoản đầu tư 1,4 nghìn tỷ đô la vào phát triển công nghệ mới đến năm 2025.
Mặt trận đối đầu kinh tế tiếp theo là hệ thống tài chính. Chính quyền Trump đang phát hiện ra một vũ khí mới: đồng đô la như một công cụ cưỡng chế.
Các lệnh trừng phạt đối với Nga, Iran, Venezuela cho thấy Hoa Kỳ có thể sử dụng quyền kiểm soát của mình đối với hệ thống tài chính toàn cầu để cô lập các đối thủ. Nhưng hiện nay chiến thuật này cũng đang được sử dụng trong các tranh chấp thương mại.
"Đồng đô la là vũ khí mạnh nhất trong kho vũ khí của Hoa Kỳ", Bộ trưởng Tài chính Steven Mnuchin nói một cách thẳng thắn. "Chúng ta có thể cắt đứt bất kỳ quốc gia nào khỏi hệ thống tài chính toàn cầu."
Mối đe dọa này không chỉ khiến các đối thủ của Hoa Kỳ mà cả các đồng minh của nước này lo sợ. Liên minh châu Âu đang đẩy nhanh việc tạo ra cơ chế thanh toán thay thế INSTEX. Nga và Trung Quốc đang tăng cường giao dịch bằng tiền tệ quốc gia. Các ngân hàng trung ương đang tích cực tăng dự trữ vàng của mình.
Trung Quốc đang thực hiện những biện pháp quyết liệt. Dự án đồng nhân dân tệ kỹ thuật số đang được phát triển với tốc độ chưa từng có. Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc có kế hoạch ra mắt đồng tiền kỹ thuật số đầu tiên do nhà nước sở hữu trên quy mô lớn vào năm 2023.
“Đây không chỉ là một cải tiến công nghệ. "Đây là một cuộc tấn công vào quyền bá chủ của đồng đô la", cựu Chủ tịch Fed Ben Bernanke cảnh báo.
Vào cuối nhiệm kỳ đầu tiên của Trump (ngày 20 tháng 1 năm 2021), nền kinh tế toàn cầu đã trải qua một sự chuyển đổi cơ bản:
• Chuỗi cung ứng toàn cầu. Các công ty đang xem xét lại toàn cầu hóa. Câu khẩu hiệu "vừa kịp lúc" được thay thế bằng "phòng ngừa". Apple bắt đầu chuyển sản xuất từ ​​Trung Quốc sang Việt Nam và Ấn Độ. Samsung đóng cửa nhà máy cuối cùng ở Trung Quốc. Dell và HP đang đa dạng hóa chuỗi cung ứng của mình.
• Dòng đầu tư . Đầu tư trực tiếp nước ngoài giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc đã giảm 75% so với năm 2016. Các công ty Mỹ đã rút hơn 50 tỷ đô la khỏi Trung Quốc trong ba năm. Đầu tư của Trung Quốc vào Hoa Kỳ đã giảm từ 45 tỷ đô la xuống còn 5 tỷ đô la một năm.
• Khoảng cách công nghệ. Hai hệ sinh thái công nghệ không tương thích đang được hình thành. Trung Quốc đang nhanh chóng tạo ra các giải pháp thay thế cho mọi thứ: từ hệ điều hành đến công cụ tìm kiếm, từ mạng xã hội đến hệ thống thanh toán. Hoa Kỳ đang tăng cường liên minh công nghệ với Nhật Bản, Hàn Quốc và Châu Âu.
• Quy tắc giao dịch. WTO đang mất đi vai trò là trọng tài trong các tranh chấp thương mại. Các thỏa thuận song phương và khu vực đang trở thành chuẩn mực mới. Trung Quốc đang tích cực thúc đẩy Hiệp định Đối tác Kinh tế Toàn diện Khu vực (RCEP), và Hoa Kỳ đang thúc đẩy Mạng lưới Thịnh vượng Kinh tế với “các đối tác đáng tin cậy”.
Chính sách công nghiệp. Sự hồi sinh của ý tưởng về chiến lược công nghiệp quốc gia. Hoa Kỳ thông qua kế hoạch 50 tỷ đô la để kích thích ngành công nghiệp bán dẫn. EU lập quỹ 750 tỷ euro cho 'quyền tự chủ chiến lược' Nhật Bản phân bổ 2,2 nghìn tỷ yên cho việc đưa hoạt động sản xuất trở về.
Cộng đồng học thuật chia rẽ trong việc đánh giá kết quả của cuộc chiến thương mại:
• "Hoa Kỳ đã thua cuộc chiến này. Thâm hụt thương mại với Trung Quốc hầu như không thay đổi và thiệt hại cho nền kinh tế Hoa Kỳ lên tới khoảng 300 tỷ đô la", Paul Krugman, người đoạt giải Nobel kinh tế, cho biết.
• "Trung Quốc đã chịu thiệt hại nghiêm trọng. Tăng trưởng GDP giảm xuống còn 6% vào năm 2019, mức thấp nhất trong 30 năm. "Trump đã buộc Bắc Kinh phải đưa ra những nhượng bộ mà chưa ai từng có thể đạt được trước đây", Stephen Bannon, cựu chiến lược gia trưởng của Nhà Trắng, phản bác.
• Chủ tịch ECB Christine Lagarde phát biểu một cách triết lý rằng: "Sẽ không có người chiến thắng trong một cuộc chiến thương mại, chỉ có người thua cuộc". "Một thế giới nghèo nàn hơn, chia rẽ hơn và căng thẳng hơn là di sản của cuộc xung đột này."
Quan điểm của Trung Quốc được trình bày bởi Giáo sư Dai Xu của Đại học Bắc Kinh: “Mỹ đã bắt đầu một cuộc chiến mà họ không thể thắng. Trung Quốc sẽ không bao giờ đồng ý với vị thế là đối tác cấp dưới. Chúng tôi sẽ xây dựng hệ thống công nghệ và tài chính của riêng mình, ngay cả khi phải mất hàng thập kỷ."
Kết quả bất ngờ nhất của cuộc chiến thương mại là sự thay đổi về mặt tư tưởng. Sự đồng thuận theo chủ nghĩa tân tự do đã tồn tại trong nhiều thập kỷ đã sụp đổ. Thay vào đó là chủ nghĩa dân tộc kinh tế, một học thuyết dường như đã bị lãng quên từ lâu kể từ cuộc Đại suy thoái.
"Nhiệm vụ cao nhất của chúng ta là đối với người lao động, nông dân và công dân Mỹ", Trump tuyên bố tại Liên Hợp Quốc. "Lòng yêu nước là nền tảng duy nhất cho một thế giới thịnh vượng."
• Các nhà kinh tế học tự do đang vô cùng kinh hoàng. "Chúng ta đang quay trở lại chủ nghĩa trọng thương của thế kỷ 17", Jeffrey Sachs than thở. "Đây là một cuộc tấn công vào khoa học kinh tế và lẽ thường."
Nhưng dư luận đang thay đổi. Các cuộc thăm dò cho thấy 66% người Mỹ ủng hộ cách tiếp cận cứng rắn hơn với Trung Quốc. 58% người châu Âu tin rằng cần phải bảo vệ các ngành công nghiệp chiến lược khỏi sự kiểm soát của nước ngoài. 73% người dân Nhật Bản ủng hộ việc giảm sự phụ thuộc vào nguồn cung ứng của Trung Quốc.
“Lợi ích quốc gia đang quay trở lại chính sách kinh tế. Và đây không phải là hiện tượng tạm thời liên quan đến Trump, nhà sử học kinh tế Adam Tooze cảnh báo. “Đây là sự thay đổi cơ bản sẽ quyết định sự phát triển của thế giới trong nhiều thập kỷ tới.”
Sau khi Bức tường Berlin sụp đổ và cho đến năm 2016, thế giới buộc phải tuân theo các quy tắc của cái gọi là Đồng thuận Washington: tự do thương mại, tư nhân hóa, bãi bỏ quy định, tự do lưu chuyển vốn. Những nguyên tắc này đã được IMF, Ngân hàng Thế giới và Bộ Tài chính Hoa Kỳ thúc đẩy như một công thức chung cho thành công kinh tế.
Cuộc chiến thương mại của Trump đã làm suy yếu mô hình này. Brexit thắng thế ở Anh. Những người theo chủ nghĩa hoài nghi châu Âu lên nắm quyền ở Ý. Ngay cả những nước ủng hộ thương mại tự do truyền thống như Đức và Nhật Bản cũng nói về nhu cầu "tự chủ chiến lược".
“Chúng ta đang chứng kiến ​​sự ra đời của một mô hình kinh tế mới”, người đoạt giải Nobel Joseph Stiglitz cho biết. “Thế giới đơn cực đang nhường chỗ cho thế giới đa cực, và chủ nghĩa tân tự do đang nhường chỗ cho những cách tiếp cận thực dụng và đa dạng hơn đối với phát triển.”
Mô hình mới, mà một số người gọi là "Sự đồng thuận Bắc Kinh", bao gồm:
• Chính sách công nghiệp tích cực;
• Lập kế hoạch chiến lược và đầu tư công;
• Bảo vệ lợi ích kinh tế quốc gia trong các lĩnh vực then chốt;
• Kiểm soát việc chuyển vốn nếu cần thiết;
• Chủ quyền công nghệ là ưu tiên hàng đầu.
“Đây không phải là sự phủ nhận toàn cầu hóa mà là sự định dạng lại nó”, Dani Rodrik đến từ Harvard giải thích. “Chúng ta đang chuyển từ toàn cầu hóa siêu tốc sang toàn cầu hóa vừa phải, có tính đến đặc điểm và lợi ích quốc gia.”
Các cuộc chiến thương mại của Hoa Kỳ đã bắt đầu có những tác động chính trị sâu sắc hơn, vượt xa phạm vi kinh tế:
Sự đồng thuận lưỡng đảng mới ở Hoa Kỳ. "Khắc phục Trung Quốc là vấn đề duy nhất mà cả đảng Cộng hòa và đảng Dân chủ đều đồng tình", bình luận viên của CNN lưu ý. Con đường hướng tới đối đầu kinh tế với Trung Quốc hiện được cả hai bên ủng hộ, mặc dù chiến thuật có thể khác nhau.
Đánh giá lại các liên minh. Thuế quan đánh vào thép từ Canada và EU đã gây sốc cho các đồng minh truyền thống. "Nước Mỹ không còn là quốc gia dẫn đầu thế giới tự do nữa", Angela Merkel phát biểu sau hội nghị thượng đỉnh G7 năm 2018. Châu Âu đang bắt đầu xây dựng chiến lược riêng đối với Trung Quốc, cân bằng giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc.
Chia rẽ chính trị nội bộ. Cuộc chiến thương mại đã làm trầm trọng thêm sự chia rẽ trong xã hội phương Tây. Giới tinh hoa kinh doanh và lĩnh vực tài chính đang yêu cầu quay trở lại trạng thái bình thường. Giai cấp công nhân và doanh nghiệp hướng tới dân tộc ủng hộ chủ nghĩa bảo hộ. Đường đứt gãy này sẽ định hình cuộc đấu tranh chính trị trong nhiều năm.
Chiến lược “ưu tiên bệnh nhân” của Trung Quốc. Cuộc đối đầu với Hoa Kỳ đã củng cố vị thế của Tập Cận Bình tại Trung Quốc. “Chúng ta đang ở trong giai đoạn lịch sử của những thử thách to lớn sẽ tôi luyện đất nước chúng ta,” ông nói trong bài phát biểu của mình. Trung Quốc đang bắt đầu chuẩn bị cho một cuộc đối đầu lâu dài bằng cách đầu tư vào khả năng tự cung tự cấp và độc lập về công nghệ.
Đến cuối năm 2020, cuộc chiến thương mại của Hoa Kỳ đã biến thành một thứ gì đó lớn hơn nhiều: một cuộc xung đột mang tính cấu trúc giữa hai nền kinh tế lớn nhất thế giới, tác động đến mọi khía cạnh của quan hệ quốc tế.
“Chúng ta đã bước vào thời kỳ chiến tranh lạnh về kinh tế có thể kéo dài hàng thập kỷ”, Ray Dalio, người sáng lập quỹ đầu cơ lớn nhất Bridgewater, cảnh báo.
Bây giờ trạng thái bình thường mới (tôi xin nhắc lại rằng chúng ta đang nói về giai đoạn từ năm 2016 đến năm 2021) bao gồm:
• Rủi ro địa chính trị là yếu tố thường trực trong kế hoạch kinh doanh;
• Sự phân mảnh của thị trường toàn cầu thành các khối khu vực;
• An ninh kinh tế được ưu tiên hơn hiệu quả;
• Chủ nghĩa bảo hộ công nghệ và cạnh tranh tiêu chuẩn;
• Sự cạnh tranh tiền tệ và vai trò suy yếu của đồng đô la.
“Thế giới sẽ không bao giờ quay trở lại thời kỳ toàn cầu hóa của năm 2016, ngay cả khi Trump rời Nhà Trắng”, nhà kinh tế trưởng của Morgan Stanley cho biết. “Thần đèn của chủ nghĩa dân tộc đã thoát ra khỏi chiếc bình và không thể nào nhốt lại được nữa.”
Trong những tháng cuối nhiệm kỳ đầu tiên, Trump đã giáng cho Trung Quốc một loạt đòn mới:
• Cấm đầu tư vào các công ty Trung Quốc có liên quan đến tổ hợp công nghiệp-quân sự;
• Hạn chế đối với sinh viên và nhà nghiên cứu Trung Quốc;
• Đưa thêm 77 công ty công nghệ Trung Quốc vào danh sách đen;
• Gây áp lực buộc các đồng minh loại Trung Quốc khỏi cơ sở hạ tầng quan trọng.
Khi năm 2021 bắt đầu, nền kinh tế toàn cầu đang đứng trước ngã ba đường. Trật tự cũ đã bị phá hủy, và hình dáng của trật tự mới chỉ vừa mới hình thành. Một điều rõ ràng là: kỷ nguyên toàn cầu hóa vô tư đã kết thúc, mở đường cho một thế giới phức tạp hơn, chia cắt hơn và đầy xung đột.
 
Kochetov Alexey
 
(FB BlackCat Vo)

 

 

Phần 3. Di sản và hậu quả

Tháng 1 năm 2021. Joe Biden nhậm chức tổng thống Hoa Kỳ với lời hứa sẽ "khôi phục vai trò lãnh đạo của Hoa Kỳ" và "hợp tác với các đồng minh". Thị trường toàn cầu và các nhà ngoại giao đang thở phào nhẹ nhõm khi quan hệ thương mại được bình thường hóa.
“Nước Mỹ đã trở lại,” Biden tuyên bố trong bài diễn văn nhậm chức của mình. Nhưng điều này thực sự có ý nghĩa gì đối với cuộc chiến thương mại với Trung Quốc?
Những tháng đầu tiên của chính quyền mới mang đến một điều bất ngờ: thay vì đảo ngược chính sách, lại có sự củng cố. Katherine Tai, Đại diện Thương mại Hoa Kỳ mới, cho biết: "Thuế quan là một công cụ hợp pháp trong chính sách thương mại và chúng tôi sẽ duy trì chúng như một đòn bẩy".
Janet Yellen, Bộ trưởng Tài chính, xác nhận: “Trung Quốc vẫn là đối thủ cạnh tranh chiến lược quan trọng nhất của chúng ta”.
Kurt Campbell, điều phối viên Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, chấm điểm các chữ i: “Thời đại tương tác mang tính xây dựng với Trung Quốc đã kết thúc. Nó đang được thay thế bằng thời đại cạnh tranh chiến lược”.
Sự kế nhiệm này khiến các nhà phân tích bị sốc. "Trump đã ra đi, nhưng chủ nghĩa Trump trong chính sách thương mại vẫn còn", tờ Financial Times tuyên bố.
Mặc dù lời lẽ mềm mỏng hơn và phương pháp trở nên tinh vi hơn, nhưng mục tiêu chiến lược vẫn như cũ:
• Chống lại sự gia tăng ảnh hưởng về kinh tế và công nghệ của Trung Quốc;
• Tái cấu trúc chuỗi cung ứng toàn cầu có lợi cho Hoa Kỳ;
• Bảo vệ công nghệ và bí quyết quan trọng;
• Áp dụng cải cách kinh tế cơ cấu ở Trung Quốc.
“Chúng tôi sẽ đầu tư vào con người, công nghệ và sự đổi mới để cạnh tranh từ vị thế mạnh mẽ”, Biden tuyên bố trong bài phát biểu trước Quốc hội.
Chính quyền mới đang triển khai các chương trình đầy tham vọng:
• Kế hoạch đầu tư cơ sở hạ tầng trị giá 1,2 nghìn tỷ đô la;
• Đạo luật CHIPS cung cấp 52 tỷ đô la để thúc đẩy ngành công nghiệp bán dẫn;
• Đạo luật Giảm lạm phát phân bổ 370 tỷ đô la cho các công nghệ xanh.
Giám đốc CIA William Burns không hề che giấu điều này: “Cạnh tranh công nghệ với Trung Quốc là thách thức địa chính trị mang tính quyết định của thế hệ chúng ta”.
Trong khi Trump tiến hành cuộc chiến thương mại bằng thuế quan và lệnh trừng phạt, dưới thời Biden, Hoa Kỳ quyết định tập trung vào chính sách công nghiệp - đầu tư trực tiếp vào các lĩnh vực chiến lược của nền kinh tế.
Rana Foroohar, chuyên gia viết bài cho tờ Financial Times, lưu ý rằng "Chúng ta đang chứng kiến sự hồi sinh của những ý tưởng của Alexander Hamilton về việc xây dựng nhà nước dựa trên nền công nghiệp quốc gia".
Đạo luật Chip và Khoa học là ví dụ nổi bật nhất của cách tiếp cận này. Ngoài 52 tỷ đô la dành cho chất bán dẫn, luật còn quy định:
• 200 tỷ cho nghiên cứu cơ bản;
• Ưu đãi thuế cho các công ty xây dựng nhà máy tại Hoa Kỳ;
• Những hạn chế về đầu tư của các bên nhận trợ cấp tại Trung Quốc.
“Đây không chỉ là trợ cấp, mà còn là mô hình mới cho chính phủ và doanh nghiệp”, Bộ trưởng Thương mại Gina Raimondo giải thích. “Chúng tôi đang đề xuất một quan hệ đối tác sẽ đảm bảo vị thế dẫn đầu về công nghệ của Hoa Kỳ trong nhiều thập kỷ tới.”
Chính sách công nghiệp của Biden phù hợp với xu hướng toàn cầu. EU ban hành Đạo luật chip châu Âu trị giá 43 tỷ euro. Nhật Bản phân bổ 6,8 nghìn tỷ yên cho sản xuất chất bán dẫn. Ấn Độ công bố chương trình khuyến khích liên kết sản xuất trị giá 26 tỷ đô la.
“Thế giới đã bước vào kỷ nguyên của chủ nghĩa dân tộc kinh tế. “Bàn tay vô hình của thị trường đang nhường chỗ cho bàn tay hữu hình của nhà nước”, tờ The Economist, từng là thành trì của tư tưởng kinh tế tự do, tuyên bố.
"Đừng bao giờ để cuộc khủng hoảng trôi qua một cách lãng phí." Câu châm ngôn này mô tả hoàn hảo phản ứng của Trung Quốc đối với cuộc chiến thương mại. Những gì bắt đầu như một thách thức đang trở thành chất xúc tác cho các cải cách cơ cấu sâu sắc.
Vào tháng 3 năm 2021, Bắc Kinh công bố Kế hoạch 5 năm lần thứ 14, tập trung vào chiến lược “lưu thông kép”. Bản chất của nó:
• “Lưu thông nội bộ”: dựa vào thị trường và tiêu dùng trong nước;
• “Lưu thông bên ngoài”: sự tham gia có chọn lọc vào nền kinh tế toàn cầu;
• Tự chủ về công nghệ là ưu tiên hàng đầu.
"Chúng ta phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất - cắt đứt hoàn toàn mối quan hệ với công nghệ phương Tây", Tập Cận Bình phát biểu tại một cuộc họp của Bộ Chính trị.
Trung Quốc đang đầu tư số tiền chưa từng có vào các lĩnh vực quan trọng:
• 1,4 nghìn tỷ đô la cho “cơ sở hạ tầng mới” (5G, AI, trung tâm dữ liệu);
• 150 tỷ vào Quỹ bán dẫn quốc gia;
• 400 tỷ đô la cho các nguồn năng lượng mới.
"Hoa Kỳ muốn làm chậm sự phát triển của chúng tôi, nhưng thay vào đó lại đẩy nhanh quá trình chuyển đổi của chúng tôi", Vương Nghị, Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc, lưu ý một cách chua chát.
Kết quả sẽ sớm có thôi. Lần đầu tiên kể từ năm 1990, tiêu dùng trong nước chiếm hơn 60% tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc. Xuất khẩu hàng hóa công nghệ cao tăng trưởng 20% mỗi năm. Số lượng bằng sáng chế quốc tế do các công ty Trung Quốc nộp vượt quá số liệu của Mỹ.
"Trung Quốc+1" là một chiến lược đang trở thành khẩu hiệu của thế giới doanh nghiệp. Các công ty đang nhanh chóng tìm kiếm giải pháp thay thế cho hoạt động sản xuất tại Trung Quốc mà không phải từ bỏ hoàn toàn.
“Tập trung toàn bộ hoạt động sản xuất ở một quốc gia là rủi ro không thể chấp nhận được”, Tim Cook, CEO của Apple, giải thích khi công bố việc chuyển một phần hoạt động sản xuất điện thoại thông minh sang Ấn Độ và Việt Nam.
Xu hướng "droidshoring" (chuyển hoạt động sản xuất sang các quốc gia thân thiện có quan hệ chính trị dễ dự đoán) đang ngày càng gia tăng.
“Chúng ta đang chuyển từ toàn cầu hóa sang khu vực hóa. Nền kinh tế toàn cầu đang bị chia thành các khối, tập trung vào Hoa Kỳ, Trung Quốc và có lẽ là EU", Ngozi Okonjo-Iweala, tổng giám đốc WTO giải thích.
Chuyển đổi chuỗi cung ứng tạo ra những người chiến thắng mới:
• Việt Nam: Xuất khẩu hàng điện tử tăng 387% trong 5 năm;
• Mexico: Đầu tư trực tiếp nước ngoài đạt mức kỷ lục 32 tỷ đô la;
• Ấn Độ: Sản lượng điện thoại thông minh đã tăng gấp 7 lần kể từ năm 2017.
Nhưng quá trình này không rõ ràng như vậy. “Trung Quốc không thể bị thay thế hoàn toàn”, McKinsey (Công ty tư vấn quốc tế) cảnh báo. “Đây là quốc gia duy nhất có đầy đủ các thành phần cần thiết của một hệ sinh thái công nghiệp: quy mô, kỹ năng, cơ sở hạ tầng và cơ sở sản xuất.”
Các công ty đang tìm kiếm sự thỏa hiệp: sản xuất các mặt hàng chiến lược và nhạy cảm sẽ được chuyển gần nhà hơn, trong khi các mặt hàng ít quan trọng hơn vẫn ở Trung Quốc hoặc được chuyển sang các nước thứ ba.
Năm 2019, Eric Schmidt đã dự đoán sự xuất hiện của “bức màn sắt công nghệ”. Đến năm 2025, dự đoán này sẽ trở thành sự thật.
“Trung Quốc đang xây dựng một mạng internet song song, một hệ thống tài chính song song, một cơ sở công nghệ song song”, Ian Bremmer, chủ tịch của Eurasia Group giải thích. “Chúng ta đang chứng kiến thế giới phân chia thành nhiều phạm vi ảnh hưởng kỹ thuật số.”
Ranh giới giữa các hệ sinh thái được tăng cường ở cả hai phía:
• Hoa Kỳ thắt chặt kiểm soát xuất khẩu công nghệ tiên tiến;
• Trung Quốc ban hành luật an ninh mạng yêu cầu phải bản địa hóa dữ liệu;
• EU khởi động sáng kiến 'chủ quyền kỹ thuật số';
• Nga đang xây dựng một mạng internet có chủ quyền và phần mềm bắt buộc cho các công ty nhà nước.
“Sự phân chia công nghệ không thể ngăn chặn được”, Henry Kissinger tuyên bố. “Câu hỏi chính là làm thế nào để quản lý quá trình này để tránh đối đầu trực tiếp.”
Khi nền kinh tế toàn cầu bị phân mảnh, nhiều chi phí ẩn đang xuất hiện.
IMF đã tính toán rằng sự phân mảnh của nền kinh tế toàn cầu có thể khiến thế giới thiệt hại tới 7% GDP – một con số vượt quá 7 nghìn tỷ đô la. Các nước đang phát triển sẽ phải chịu tổn thất lớn nhất vì hội nhập vào nền kinh tế toàn cầu chính là con đường dẫn đến thịnh vượng.
Mark Carney, cựu thống đốc Ngân hàng Anh, cho biết: “Chúng ta từng nghĩ hội nhập kinh tế và công nghệ là con đường một chiều”. “Bây giờ chúng ta hiểu rằng sự tích hợp có thể đảo ngược được và đó là một khám phá đau đớn.”
Vấn đề này đặc biệt nghiêm trọng đối với các nước thứ ba, buộc phải lựa chọn giữa phạm vi ảnh hưởng của Mỹ và Trung Quốc.
"Chúng ta đang bị buộc phải đưa ra những lựa chọn bất khả thi", Tổng thống Indonesia Joko Widodo phàn nàn. — Trung Quốc là đối tác kinh tế quan trọng của chúng tôi, Hoa Kỳ là đối tác công nghệ và tài chính cần thiết. Chúng tôi không muốn chọn phe trong cuộc chiến này."
Cuộc chiến thương mại đang leo thang thành cuộc chiến về ý thức hệ và mô hình phát triển. Washington ngày càng mô tả cuộc xung đột này như một sự đối đầu giữa các nền dân chủ và chế độ độc tài.
"Chúng ta đang ở thời điểm chuyển giao giữa dân chủ và chế độ độc tài", Biden phát biểu tại một cuộc họp "trực tuyến" về dân chủ.
Trung Quốc đưa ra một cách giải thích khác, nhấn mạnh rằng cuộc đối đầu này là cuộc xung đột giữa bá quyền Mỹ và trật tự thế giới đa cực, giữa chủ nghĩa lý tưởng phương Tây và sự phát triển thực dụng.
“Hoa Kỳ không thể chấp nhận sự thành công của một mô hình phát triển khác”, một đại diện của Bộ Ngoại giao Trung Quốc phản bác. “Họ sử dụng nền dân chủ như một vũ khí để kiềm chế đối thủ cạnh tranh.”
Câu hỏi cơ bản trở nên rõ ràng: liệu nền dân chủ và chủ nghĩa tư bản có tương thích với kế hoạch chiến lược dài hạn cần thiết để giành chiến thắng trong cuộc cạnh tranh về công nghệ và kinh tế hay không?
"Hệ thống Trung Quốc có lợi thế trong việc huy động nguồn lực để đạt được các mục tiêu chiến lược " , Eric Schmidt thừa nhận.
Một trong những tổn thất ít được thảo luận nhất nhưng lại cơ bản nhất của chiến tranh thương mại là hệ thống quản trị kinh tế đa phương được tạo ra sau Thế chiến II.
WTO bị tê liệt - cơ chế giải quyết tranh chấp không hoạt động kể từ năm 2019 do Hoa Kỳ chặn việc bổ nhiệm thẩm phán. Số lượng các biện pháp bảo hộ mới đã đạt mức cao kỷ lục – hơn 2.500 biện pháp mỗi năm.
"Hệ thống thương mại toàn cầu đang gặp nguy hiểm hơn bất kỳ thời điểm nào kể từ cuộc Đại suy thoái", Pascal Lamy, cựu tổng giám đốc WTO, cảnh báo.
Nhưng không chỉ có hệ thống giao dịch gặp khó khăn. IMF và Ngân hàng Thế giới đang phải đối mặt với cuộc khủng hoảng về tính hợp pháp. Trung Quốc đang thành lập các tổ chức song song: Ngân hàng Đầu tư Cơ sở hạ tầng Châu Á, Ngân hàng Phát triển Mới của BRICS, Quỹ Con đường Tơ lụa.
Mark Leonard thuộc Hội đồng Quan hệ Đối ngoại Châu Âu (ECFR) cho biết: “Chúng ta đang chứng kiến sự kết thúc của một kỷ nguyên mà nền kinh tế toàn cầu được chi phối bởi một bộ quy tắc duy nhất”. “Thay vào đó là một thế giới với các tiêu chuẩn cạnh tranh và phạm vi ảnh hưởng kinh tế.”
Vậy là cuộc chiến thương mại do Hoa Kỳ phát động dưới thời chính quyền Donald Trump vào năm 2018 đã trở thành bước ngoặt trong lịch sử kinh tế toàn cầu. Điều có vẻ như là sự bất thường tạm thời đã trở thành một sự thay đổi cơ bản – sự chuyển đổi từ kỷ nguyên toàn cầu hóa siêu tốc sang kỷ nguyên cạnh tranh kinh tế giữa các cường quốc.
Những gì đang xảy ra ngày nay đã quá rõ ràng với NHIỀU người cách đây 5 năm, và tôi đã cố gắng chỉ ra lý do tại sao lại như vậy.
Để có thể phát động một cuộc chiến thương mại toàn cầu, Hoa Kỳ cần phải làm suy yếu đối thủ cạnh tranh chính ở phương Tây là EU càng nhiều càng tốt, và họ đã làm được điều này và hoàn thành vượt mức kế hoạch. Chính quyền Joe Biden là cần thiết cho mục đích này.

Kochetov Alexey

(FB BlackCat Vo)


   
TuanLong reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68572.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20711
 

Trung Quốc hạn chế xuất khẩu bảy kim loại hiếm, thiết yếu cho nhiều ngành công nghiệp công nghệ và chiến lược.
Khi Trump leo thang căng thẳng địa chính trị và thương mại bằng các mức thuế trừng phạt, Trung Quốc có lợi thế chiến lược vì những kim loại này rất cần thiết cho cả ứng dụng dân sự và quân sự: từ máy bay chiến đấu đến thanh lò phản ứng hạt nhân đến điện thoại thông minh, khoáng chất đất hiếm rất cần thiết cho việc sản xuất nhiều loại sản phẩm.
Đây là những kim loại nào?
1. Gali: mạch tích hợp, đèn LED, tấm pin quang điện, linh kiện cho viễn thông và vệ tinh.
2. Germani: sợi quang, thiết bị hồng ngoại, tấm pin mặt trời, cảm biến quân sự.
3. Vonfram: hợp kim dùng cho mục đích quân sự, dụng cụ cắt, thiết bị điện tử công suất, linh kiện chịu nhiệt độ cao.
4. Telua: pin mặt trời màng mỏng, hợp kim nhiệt điện, phụ gia cho hợp kim kim loại.
5. Bismuth: chất thay thế không độc hại cho chì trong hợp kim, dược phẩm, mỹ phẩm, thiết bị an toàn phòng cháy chữa cháy.
6. Indi: màn hình cảm ứng, tấm pin mặt trời, chất bán dẫn, hợp kim có nhiệt độ nóng chảy thấp.
7. Molypden: hợp kim dùng cho hàng không, linh kiện điện tử, chất xúc tác, thiết bị công nghiệp chống ăn mòn.
(FB Hoả Long)


   
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22407.32
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3597
Topic starter  

Elon Musk bị chính Trump huỷ không cho tham gia buổi họp liên quan đến quân sự, điều này khiến nguồn Trung Quốc suy đoán có thể buổi họp về quân sự đó có động chạm đến chiến lược cứng rắn với Trung Quốc của Mỹ, việc Elon Musk tham dự tồn tại nguy cơ rò rỉ thông tin, nếu đúng là có thể rò rỉ thông tin thì trong trường hợp Mỹ ra tay trước với Trung Quốc, khả năng cao nơi bị thiêt hại sẽ là nơi quan trọng về kinh tế tài chính, điều đó chỉ đến Thượng Hải, mà Thượng Hải thì đặt bản doanh của Tesla, nếu Thượng Hải bị tấn công, Tesla sẽ bị ảnh hưởng, với tư cách là chủ của Tesla, Musk hoàn toàn có thể làm rò rỉ thông tin.


   
Vinhvovan, TuanLong and Leo77 reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22407.32
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3597
Topic starter  

Máy bay chiến đấu J10 của Trung Quốc tiếp cận và ngăn chặn F16V của Đài Loan tại khu vực các đảo ngoại đảo, có vẻ mức độ tiếp xúc quân sự càng lúc càng gần


   
Vinhvovan reacted
Trả lờiTrích dẫn
friendship2k
(@friendship2k)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu rank 2
Tài sản: 31840.7
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3386
 

Anh Chum lại chém như đúng rồi. Toàn dùng các mỹ từ nghe thật sướng lỗ tai mà thưc tế thì như đống bùi nhùi. Có lẽ nên gọi là anh Chum Nổ.

"Giới chức Trung Quốc chưa bình luận về thông tin." Há há há.

 

https://vnexpress.net/ong-trump-noi-my-dang-trao-doi-ve-thue-quan-voi-trung-quoc-4875480.html

 

Tổng thống Trump cho biết Mỹ đang trao đổi với Trung Quốc về thuế quan, tin rằng hai bên có thể đạt "thỏa thuận rất tốt".

"Đúng, chúng tôi đang trao đổi với Trung Quốc. Tôi có thể nói rằng họ đã liên hệ nhiều lần", Tổng thống Mỹ Donald Trump phát biểu với báo giới tại Nhà Trắng ngày 17/4, thêm rằng các cuộc trao đổi diễn ra từ khi Mỹ nâng mức thuế nhập khẩu với hàng hóa Trung Quốc lên 145%.

Tổng thống Mỹ tỏ ra thận trọng khi được hỏi ông và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đã liên lạc trực tiếp hay chưa. "Không phù hợp để tiết lộ", ông Trump cho hay.

Trong cuộc họp báo trước đó với Thủ tướng Italy Giorgia Meloni, Tổng thống Trump bày tỏ tin tưởng rằng Mỹ "sẽ đạt thỏa thuận rất tốt với Trung Quốc".

Giới chức Trung Quốc chưa bình luận về thông tin.

Mỹ và Trung Quốc là hai nền kinh tế hàng đầu thế giới, cũng là đối tác thương mại lớn của nhau. Tuy nhiên, từ khi lên nắm quyền trong nhiệm kỳ đầu 2017-2021, ông Trump đã coi Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh chiến lược và phát động cuộc chiến thương mại quy mô lớn nhằm vào nước này. Hai bên sau đó đạt một số thỏa thuận giúp hạ nhiệt tình hình.

Căng thẳng thương mại bùng phát sau khi ông Trump trở lại Nhà Trắng đầu năm nay. Ông Trump hồi tháng 2 áp thuế 10% với toàn bộ hàng hóa Trung Quốc. Bắc Kinh lập tức đáp trả bằng thuế suất 10-15% với một số hàng hóa Mỹ. Đầu tháng 3, Mỹ tiếp tục áp thuế thêm 10% với Trung Quốc. Bắc Kinh ứng phó bằng cách mở rộng danh sách hàng hóa Mỹ chịu thuế 10-15%.

Tổng thống Mỹ ngày 2/4 công bố kế hoạch áp thuế đối ứng với hàng loạt đối tác, trong đó có Trung Quốc, khiến thuế quan hai bên áp lên nhau tăng vọt. Ngày 9/4, thuế đối ứng 84% của Mỹ với Trung Quốc có hiệu lực, khiến Bắc Kinh đáp trả tương ứng.

Ông Trump tuần trước hoãn thuế đối ứng với hầu hết đối tác, nhưng nâng thuế quan với Trung Quốc lên 125%. Một ngày sau, Nhà Trắng làm rõ thông tin, cho biết thuế đối ứng của Trung Quốc là 125%, nâng từ mức 84% trước đó, tức là tổng mức thuế mà hàng Trung Quốc phải chịu khi vào Mỹ hiện là 145%.

Nhà Trắng hôm 15/4 cho biết một số mặt hàng từ Trung Quốc nhập khẩu vào Mỹ phải đối mặt thuế quan tổng cộng 245% do "các hành động trả đũa của nước này".

Bộ Thương mại Trung Quốc sau đó tái khẳng định lập trường phản đối các đợt tăng thuế đơn phương từ Mỹ, nhấn mạnh Bắc Kinh "không bận tâm trước trò chơi con số vô nghĩa này" và cảnh báo sẽ có biện pháp đáp trả nếu Washington tiếp tục gây tổn hại đến lợi ích của Trung Quốc.

Người phát ngôn Bộ Thương mại Trung Quốc cho rằng Mỹ cần từ bỏ cách tiếp cận gây áp lực cực đoan và tham gia đối thoại với Trung Quốc trên cơ sở bình đẳng, tôn trọng và cùng có lợi nếu thực sự muốn giải quyết vấn đề thông qua đàm phán.

 

Như Tâm (Theo AFP, Reuters)


   
Leo77 and meotamthe reacted
Trả lờiTrích dẫn
Trang 14 / 39
Chia sẻ: