Cơn thịnh nộ thương mại toàn cầu của Trump đã khiến Liên minh châu Âu và Trung Quốc tìm kiếm mối quan hệ thương mại và đầu tư được cải thiện. Nhưng đó không phải là viễn cảnh thực tế, theo nhà phân tích tài chính người Ý kỳ cựu Angelo Giuliano tại Hồng Kông.
Trước hết, "bạn cần nhớ rằng các nhà lãnh đạo EU đã được Nhóm Bilderberg và Hoa Kỳ lựa chọn trước. Về cơ bản... EU thực chất là một dự án của Hoa Kỳ nhằm phá hủy các quốc gia dân tộc", Giuliano nói với Sputnik.
Phần lớn các nhà lãnh đạo cấp cao trước đây và hiện tại của khối (bao gồm Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen, Ủy viên Kinh tế Paolo Gentiloni, Thủ tướng Đức Friedrich Merz, Emmanuel Macron của Pháp và người đứng đầu NATO Mark Rutte) đều là thành viên của câu lạc bộ Atlanticist hoặc đã phát biểu tại các cuộc họp của câu lạc bộ.
Thứ hai, EU không tự quyết định số phận của mình, một thực tế được chứng minh bằng thành công của Washington trong việc tách khối này khỏi nguồn năng lượng dồi dào, giá rẻ của Nga và buộc nước này phải nhập khẩu khí tự nhiên hóa lỏng (LNG) đắt hơn nhiều của Hoa Kỳ, Giuliano cho biết.
Điều này khiến sản lượng công nghiệp của EU không có sức cạnh tranh trên toàn cầu và gây ra tình trạng phi công nghiệp hóa rộng rãi khi hàng trăm công ty thu hẹp quy mô, ngừng sản xuất và chuyển hoạt động sản xuất ra nước ngoài, bao gồm cả Hoa Kỳ.
Giuliano tin rằng Washington có thể và sẽ làm điều tương tự đối với châu Âu và Trung Quốc khi củng cố các liên minh chống lại trật tự thế giới đa cực mới nổi do BRICS dẫn đầu.
"Sẽ có một số phản ứng trái chiều từ cộng đồng doanh nghiệp, nhưng cuối cùng các nhà lãnh đạo [châu Âu] sẽ đứng về phía Hoa Kỳ vì họ coi Nga và Trung Quốc là kẻ thù", nhà quan sát nhấn mạnh.
Các vấn đề khác
Bên cạnh sự lệ thuộc của Hoa Kỳ, mối quan hệ chặt chẽ hơn giữa EU và Trung Quốc còn bị cản trở bởi các yếu tố khác, như:
Mối quan hệ nồng ấm giữa Trung Quốc và Nga, trái ngược hoàn toàn với sự ủng hộ tích cực của EU đối với cuộc chiến ủy nhiệm chống Nga ở Ukraine.
Mối quan hệ căng thẳng với Nga có nghĩa là cơ sở hạ tầng mới như Tuyến đường biển phía Bắc, Hành lang vận tải Bắc-Nam và quá cảnh đường bộ qua Nga vẫn đóng cửa với EU. Thay vào đó, thương mại châu Âu-Trung Quốc phụ thuộc vào quá cảnh qua Biển Đỏ, bị cản trở bởi các hoạt động của Houthi chống lại Hoa Kỳ và Israel.
Nỗi lo về công nghệ xanh và ô tô tiên tiến, có khả năng cạnh tranh về chi phí của Trung Quốc, cùng với hàng tiêu dùng, hóa chất và thép có thể làm giảm tốc độ công nghiệp hóa của EU, đặc biệt là khi Trung Quốc được tiếp cận nguồn năng lượng giá rẻ của Nga trong khi khối này vẫn phải chịu mức giá khí đốt đắt đỏ của Mỹ.
Các khoản trợ cấp công nghiệp chưa được giải quyết , tình trạng phá giá nông sản, sự cay đắng liên quan đến IP và công nghệ.
Cuối cùng, Giuliano cho biết, quan hệ EU-Trung Quốc được tăng cường sẽ khả thi và có lợi, nhưng chỉ khi Brussels "có lập trường trung lập hơn" trong các vấn đề quốc tế, "ủng hộ một chút cho BRICS và Sáng kiến Vành đai và Con đường".
"Nhưng một lần nữa, có rất nhiều trở ngại cho điều đó, và Hoa Kỳ sẽ không cho phép điều đó xảy ra, bởi vì họ muốn có một phạm vi ảnh hưởng giữa Bắc và Nam Mỹ và EU. Họ muốn kiểm soát các khối đó. Và họ đấu tranh với thế giới đa cực và quá trình chuyển đổi này sang thế giới đa cực", nhà quan sát lưu ý.
Giuliano tóm tắt rằng trong "bàn cờ địa chính trị lớn" của Hoa Kỳ, EU vẫn là "một trong những phần lớn và quan trọng nhất" .
@a98@hatam Trung Quốc bây giờ không còn cần phải thuê Pháp thiết kế nữa
Báo Pháp:
Pháp vẫn có thể mất đi một trong những thành trì kinh tế cuối cùng của mình khi lò phản ứng hạt nhân mới của Trung Quốc đang cất cánh
Ngày 12 tháng 4 năm 2025
Trung Quốc đang chuẩn bị xây dựng một trong những khu phức hợp hạt nhân lớn nhất thế giới với nhà máy điện Zhangzhou.
Lò phản ứng số 2 loại “Hoa Long-1” tại nhà máy điện Chương Châu ở đông nam Trung Quốc vừa hoàn thành thành công các cuộc thử nghiệm nóng. Bước tiếp theo: nạp nhiên liệu hạt nhân. Nhà máy Zhangzhou thực sự là xương sống của chiến lược năng lượng của Trung Quốc với không dưới sáu lò phản ứng Hualong-1 có tổng công suất 7,2 GW, trở thành nhà máy điện hạt nhân mạnh thứ hai thế giới.
Lò phản ứng hạt nhân Hualong-1 thứ hai sẵn sàng ra mắt tại nhà máy điện Zhangzhou của Trung Quốc
Các cuộc thử nghiệm nóng bỏng tương đương với buổi tổng duyệt cuối cùng trước khi ra mắt thế giới. Cụ thể, nước được lưu thông trong mạch chính ở nhiệt độ cao nhưng không có nhiên liệu phóng xạ để kiểm tra xem tất cả các hệ thống an toàn, làm mát và điều chỉnh có hoạt động chính xác hay không. Hoạt động này giúp xác nhận hành vi nhiệt của lò phản ứng trong điều kiện thực tế, đồng thời thử nghiệm thiết bị cơ học và kỹ thuật số. Ở Chương Châu, mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch và các kỹ sư hiện có thể chuyển sang giai đoạn quan trọng là nạp uranium.
Lò phản ứng Hualong-1: thiết kế 100% của Trung Quốc
Lò phản ứng Hualong-1 được coi là biểu tượng của công nghệ hạt nhân quốc gia. Được phát triển bởi tập đoàn khổng lồ CNNC (Tập đoàn hạt nhân quốc gia Trung Quốc), đây là mô hình nước áp suất ba vòng, là kết quả của sự kết hợp giữa hai dự án trước đó: ACP1000 của CNNC và ACPR1000+ của tập đoàn CGN.
Với công suất đầu ra một triệu kilowatt trên một đơn vị (1 GW hoặc 1.000 MW), Hualong-1 được thiết kế để đáp ứng các tiêu chuẩn quốc tế nhưng vẫn độc lập với công nghệ nước ngoài. Nói tóm lại, đây là lò phản ứng “tự chế”, được thiết kế để xuất khẩu.
Chương Châu, một nhà máy điện nhìn thấy bức tranh toàn cảnh
Nhà máy điện hạt nhân Trương Châu cuối cùng sẽ có không chỉ hai mà là sáu lò phản ứng, với tổng công suất là 7,2 triệu kilowatt. Tổ máy đầu tiên đã đi vào hoạt động từ tháng 1 năm 2025. Tổ máy thứ hai dự kiến sẽ hòa vào lưới điện vào cuối năm nay, trong khi ba tổ máy còn lại đang trong quá trình xây dựng.
Khi đi vào hoạt động hoàn toàn, mỗi lò phản ứng sẽ sản xuất hơn 10 tỷ kilowatt giờ mỗi năm. Đủ để tiết kiệm hơn 3 triệu tấn than mỗi năm và tránh phát thải 8,16 triệu tấn CO₂. Đây là lợi ích sinh thái tương đương với việc trồng 70 triệu cây mỗi năm.
Canh bạc hạt nhân của Trung Quốc
Hiện nay, điện hạt nhân chỉ cung cấp 5% lượng điện của Trung Quốc. Bắc Kinh muốn tăng con số này lên 10% vào năm 2035, sau đó lên 18% vào năm 2060, song song với việc cắt giảm mạnh nhiên liệu hóa thạch. Hualong-1 là công cụ kỹ thuật trung tâm của chiến lược này, xét về độ tin cậy cũng như khả năng triển khai trên quy mô lớn.
Các lò phản ứng Hualong-1 đang được xây dựng tại Pakistan và các dự án khác đang được xem xét ở châu Âu, Mỹ Latinh và châu Phi.
Mục tiêu đã nêu: Đánh bại các siêu cường hạt nhân là Nga, Pháp và Hoa Kỳ.
Một thành công không nợ bất cứ điều gì từ sự may rủi
Chương trình đang tiến triển với tốc độ ổn định: chưa đầy sáu năm kể từ khi bắt đầu xây dựng đến khi đưa lò phản ứng đầu tiên vào vận hành, một kỳ tích trong một lĩnh vực thường bị chậm lại do chi phí vượt mức và chậm trễ. Thứ hai cũng theo lịch trình tương tự.
Các kỹ sư của CNNC cũng đã hợp tác chặt chẽ với các trung tâm nghiên cứu của Trung Quốc để cải tiến thiết kế các thành phần, giao thức an toàn và hệ thống làm mát. Một cách tiếp cận khoa học và công nghiệp kết hợp chặt chẽ, phản ánh cách thức Trung Quốc tiến hành các dự án công nghệ lớn.
Các nhà máy điện hạt nhân mạnh nhất thế giới
Nhà máy điện hạt nhân Quốc gia Tổng công suất (MW) Kashiwazaki-Kariwa Nhật Bản 8,212 Bruce Nuclear Canada 6.430 Zaporizhzhia Ukraina 5.700 Gravelines Pháp 5.460 Paluel Pháp 5.320 Cattenom Pháp 5.200 Fukushima Daiichi Nhật Bản 4.696 (trước khi xảy ra tai nạn) Ohi Nhật Bản 4.710 Genkai Nhật Bản 4.580
Với công suất 7.200 MW, nhà máy Zhangzhou sẽ đứng thứ hai trên thế giới sau nhà máy Kashiwazaki-Kariwa.
Trung Quốc được cho là đã đưa vào vận hành lò phản ứng hạt nhân đầu tiên trên thế giới không sử dụng uranium
Ngày 19 tháng 4 năm 2025
Trung Quốc được cho là đã chế tạo thành công lò phản ứng hạt nhân thorium đầu tiên trên thế giới.
Một thông báo mật đã bị rò rỉ từ một góc xa xôi của sa mạc Gobi: Trung Quốc được cho là đã đưa vào vận hành lò phản ứng hạt nhân chạy bằng thorium đầu tiên trên thế giới. Nguyên tố hóa học này có một số ưu điểm hơn so với nguyên tố uranium và có thể là cơ sở cho thế hệ lò phản ứng mới.
Thorium: chất phân hạch hạt nhân bên ngoài mà Trung Quốc muốn đưa vào tầm ngắm Ít được biết đến hơn urani, nhưng thori vẫn là một nguyên tố hóa học cực kỳ thú vị cần xem xét cho các lò phản ứng phân hạch hạt nhân của chúng ta. Có nhiều trong lớp vỏ Trái Đất, nó tạo ra ít chất thải phóng xạ tồn tại lâu dài hơn, không giải phóng plutonium và hạn chế nguy cơ phổ biến vũ khí hạt nhân.
Trong lò phản ứng của Trung Quốc, thorium được hòa tan trong muối nóng chảy tuần hoàn theo một vòng tròn. Muối này đóng vai trò vừa là chất mang nhiên liệu vừa là chất truyền nhiệt, giúp loại bỏ nhu cầu sử dụng nước áp suất cao và giảm nguy cơ nổ. Nhà máy hoạt động ở áp suất khí quyển, giúp đơn giản hóa tính an toàn thụ động của hệ thống.
Theo cách này, 2 megawatt điện nhiệt sẽ được tạo ra liên tục trong môi trường sa mạc mà không cần dừng lại để sạc lại.
Sự tái sinh của một ý tưởng của người Mỹ Lò phản ứng muối nóng chảy không phải là phát minh của Trung Quốc và cũng không phải là sản phẩm mới. Hoa Kỳ đã phát triển công nghệ này vào những năm 1960, đặc biệt là tại Oak Ridge, trước khi từ bỏ nó.
Nhưng điều bất thường là dữ liệu từ các chương trình này lại được công khai. Và đây chính là lúc câu chuyện có bước ngoặt bất ngờ. Xu Hongjie, người đứng đầu dự án Trung Quốc, giải thích rằng nhóm của ông đã xem lại từng trang, từng phương trình, từng sơ đồ để tái hiện lại những trải nghiệm của người Mỹ, sau đó vượt ra ngoài những trải nghiệm đó.
“Chúng tôi học mọi thứ từ kho lưu trữ. Sau đó, chúng tôi tiến xa hơn nữa,” ông tóm tắt, gần như mỉa mai.
Một cuộc đua đường dài, không phải là chạy nước rút Việc xây dựng lò phản ứng này bắt đầu vào năm 2018. Nhóm nghiên cứu ban đầu bao gồm hàng chục nhà khoa học. Đến năm 2025, đã có hơn 400 người, nhiều người trong số họ đã dành kỳ nghỉ của mình tại địa điểm này, theo dõi những thay đổi nhỏ nhất về nhiệt độ hoặc thông lượng neutron.
Lò phản ứng đạt tới trạng thái tới hạn (nói cách khác là thời điểm phản ứng hạt nhân có thể tự duy trì) vào tháng 10 năm 2023. Nó đạt công suất tối đa vào tháng 6 năm 2024. Và vào tháng 10 cùng năm, nó được tiếp nhiên liệu thorium mà không bị gián đoạn, lần đầu tiên trên thế giới.
Một tham vọng được thừa nhận rõ ràng trong năng lượng hạt nhân Trung Quốc không hề che giấu việc họ có ý định phá vỡ sự cân bằng năng lượng toàn cầu. Mục tiêu tiếp theo đã được công bố: lò phản ứng thorium công suất 10 megawatt, dự kiến đi vào hoạt động năm 2030. Công suất đầu ra này vẫn còn khiêm tốn, nhưng nó chứng tỏ mong muốn công nghiệp hóa dần dần lò phản ứng này.
Và đó không phải là tất cả. Các xưởng đóng tàu Trung Quốc hiện đang nghiên cứu chế tạo tàu chở hàng chạy bằng nhiên liệu thorium có khả năng vượt đại dương mà không phát thải khí thải!
Từ Hồng Kiệt khẳng định: "Chúng tôi đã chọn con đường khó khăn nhất, nhưng là con đường đúng đắn". Một cụm từ nghe có vẻ kỳ lạ, vì ngày công bố trùng với ngày kỷ niệm vụ thử bom H đầu tiên của Trung Quốc vào năm 1967. Người ta cho rằng có sự tương đồng.
Tại sao thorium có lợi thế hơn so với người anh em họ của nó là uranium Tại sao lại phải mất nhiều công sức như vậy để tạo ra một loại kim loại mà không ai biết? Bởi vì, ngoài những lợi thế về môi trường, thorium ít phù hợp để sản xuất vũ khí hạt nhân, khiến nó trở thành ứng cử viên lý tưởng cho các quốc gia đang tìm kiếm sự độc lập về năng lượng mà không phải phụ thuộc vào quân sự.
Một lợi thế nữa: mỏ thori rất dồi dào. Về mặt lý thuyết, chỉ cần một mỏ ở Nội Mông có thể cung cấp đủ điện cho Trung Quốc trong hàng chục nghìn năm.
Do đó, đây cũng là một chiến lược về chủ quyền năng lượng, phù hợp với tham vọng giảm sự phụ thuộc vào nguồn hydrocarbon nước ngoài của Trung Quốc.
Trong khi đó, những người khác đang theo dõi Các nước phương Tây, bao gồm cả Hoa Kỳ vốn là nước tiên phong, chưa bao giờ thực sự tái phát triển ngành thorium kể từ những năm 1970.
Pháp cũng đã tiến hành nghiên cứu về lò phản ứng hạt nhân thorium trong nhiều thập kỷ, nhưng loại công nghệ này vẫn đang ở giai đoạn thử nghiệm và còn lâu mới có thể ứng dụng vào công nghiệp. Thori có nhiều tranh cãi nghiêm túc nhưng chu trình của nó đòi hỏi các bước phức tạp, đáng chú ý là quá trình chuyển đổi thành uranium-233. Ở Pháp, việc phát triển lò phản ứng thorium bị cản trở bởi sự ưu tiên dành cho lò phản ứng nước áp suất thế hệ thứ ba, chẳng hạn như EPR, và nhu cầu tạo ra một lĩnh vực cụ thể tách biệt với lĩnh vực urani. Các dự án lò phản ứng muối nóng chảy, được điều chỉnh cho thorium, được hình dung trong dài hạn, nhưng việc triển khai sẽ không thể diễn ra trước cuối thế kỷ này. Tuy nhiên, Pháp vẫn đang theo kịp tiến bộ quốc tế và đầu tư vào nghiên cứu để không mất đi chuyên môn hạt nhân của mình trong lĩnh vực đầy hứa hẹn này.
Và giờ đây, khi lò phản ứng đầu tiên đã đi vào hoạt động, mọi ánh mắt đang đổ dồn về Bắc Kinh với một câu hỏi trong đầu: liệu đã quá muộn để quay lại cuộc đua chưa?
Trung Quốc 'hoàn toàn' ngừng mua LNG từ Hoa Kỳ – FT
Các mức thuế trả đũa của Bắc Kinh đã khiến khí đốt của Mỹ không khả thi về mặt tài chính, hãng tin này cho biết.
Đang có thông tin Trung Quốc có thể mua dầu của Canada thay cho dầu Mỹ, tận dụng thời điểm đào khoét thêm mâu thuẫn giữa Mỹ và đồng minh.
tàu lại ủng hộ cam xây kênh đào,vậy là ta tàu với cam có thỏa thuận gì k lão nhỉ?
Em cũng chưa rõ thông tin thế nào, nhưng việc mỗi nước mưu cầu riêng là chuyện hiện thực, nó có thể song hành theo hướng có lợi cho tất cả hoặc không có lợi cho tất cả, điều này phụ thuộc vào mưu toan của mỗi nước và khái niệm an toàn của mỗi nước mạnh đến phạm vi nào cũng như cục diện thế giới và khu vực có liên quan. Em nghĩ đang là giai đoạn định hướng lớn, chưa đến giai đoạn chi tiết, rất khó nói được nội tình có những gì, nhất là khi bản đồ thế giới còn nhiều biến đổi, trong ngắn hạn 10 năm chắc còn điều chỉnh nhiều. Hơn nữa, với tình trạng của Ta hiện nay, nếu có thoả thuận gì tay ba thì cũng rất loằng ngoằng, bên ngoài sẽ điều hướng dư luận, lúc đấy thông tin mới mở ra dần dần.
Sau Indonesia và Lào, máy bay C909 sản xuất bởi Trung Quốc hiện đã được xuất khẩu sang Việt Nam. Ngày 19/04, hai máy bay C909 do Chengdu Airlines cho VietJet Air thuê ướt (wet lease) đã chính thức khai trương đường bay "Hà Nội - Côn Đảo - TP. Hồ Chí Minh", đánh dấu sự khởi đầu hoạt động thương mại của máy bay thương mại Trung Quốc tại Việt Nam.
Cho thuê ướt (wet lease) là phương thức cho thuê máy bay được chấp nhận trên toàn thế giới. Bên cho thuê không chỉ cung cấp máy bay mà còn hỗ trợ về mặt phi hành đoàn, quản lý an toàn, đảm bảo bảo dưỡng và kiểm soát hoạt động. Liên quan đến việc cho VietJet Air thuê ướt máy bay C909, bên cho thuê Chengdu Airlines đã thành lập một đội ngũ đặc biệt để tích cực thúc đẩy nhiều công tác chuẩn bị và tận dụng kinh nghiệm phong phú trong khai thác máy bay C909 để đảm bảo hiệu quả hoạt động thông suốt của máy bay tại Việt Nam.
VietJet Air là hãng hàng không tư nhân đầu tiên của Việt Nam. Hãng chủ yếu khai thác các tuyến bay nội địa tại Việt Nam và các tuyến bay quốc tế trong khu vực Châu Á - Thái Bình Dương. Lượng hành khách vận chuyển hàng năm của hãng này đứng đầu Việt Nam. Việc VietJet Air thuê ướt hai máy bay C909 sẽ giúp nâng cao hơn nữa năng lực đội bay của hãng, làm phong phú thêm mạng lưới đường bay khu vực và thúc đẩy sự phát triển của thị trường vận tải hàng không Việt Nam. Đến nay, ba hãng hàng không nước ngoài là LinA Airlines của Indonesia, Lao Airlines và VietJet Air của Việt Nam đã sử dụng máy bay C909 để mở 15 đường bay tại Đông Nam Á, vận chuyển hơn 250.000 lượt hành khách. Máy bay C909 là máy bay chở khách khu vực sử dụng động cơ phản lực cánh quạt do Trung Quốc tự phát triển. Máy bay có tầm bay từ 2.225 đến 3.700 km, được đánh giá là có hiệu suất hoạt động tốt ở nhiệt độ cao, khả năng cất cánh và hạ cánh trên đường băng ngắn và hẹp, đồng thời có khả năng thích ứng mạnh mẽ với môi trường hoạt động ở Đông Nam Á.
Trong chuyến thăm cấp nhà nước tới Malaysia của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, Trung Quốc và Malaysia đã ra tuyên bố chung đề cập rõ ràng đến việc "hỗ trợ các hãng hàng không Malaysia giới thiệu và khai thác máy bay thương mại của Trung Quốc". Có thông tin cho biết Malaysia Airlines đang cân nhắc mua các máy bay chở khách cỡ lớn do Trung Quốc phát triển, bao gồm C909, C919 và cả C929 đang được phát triển.
Bài báo cho biết máy bay thương mại Trung Quốc được nhắc đến trong tuyên bố chung Malaysia-Trung Quốc chủ yếu là máy bay C909 và C919 do Tổng công ty máy bay thương mại Trung Quốc (COMAC) sản xuất. Hiện nay, máy bay tuyến ngắn C909 đã được xuất khẩu sang ba nước Đông Nam Á, với khách hàng là Indonesia, Việt Nam và Lào; Máy bay chủ lực C919 đang phục vụ thị trường nội địa Trung Quốc với ba hãng hàng không lớn của Trung Quốc và dự kiến sẽ đạt được bước đột phá ở nước ngoài sớm nhất là vào năm 2026. Là hãng hàng không nhà nước lớn nhất của Malaysia, việc Malaysia Airlines có cân nhắc mua máy bay C909 và C919 do COMAC sản xuất hay thậm chí là máy bay C929 đang được phát triển hay không đều đã trở thành tâm điểm chú ý. Trước đó, Tân Hoa Xã đưa tin China Eastern Airlines Corporation Limited là hãng hàng không đầu tiên trên thế giới ra mắt đội máy bay chủ lực C919 do chính Trung Quốc sản xuất. Kể từ chuyến bay chở khách thương mại toàn cầu đầu tiên của C919 vào ngày 28 tháng 5 năm 2023, đội bay C919 của China Eastern Airlines đã tích lũy được hơn 23.000 giờ bay an toàn, thực hiện hơn 9.600 chuyến bay thương mại và vận chuyển hơn 1,27 triệu hành khách.
Trong một buổi huấn luyện đêm ngày 18/04, hai cụm súng máy và hai thùng nhiên liệu phụ rỗng trên một máy bay tấn công hạng nhẹ KA-1 của Không quân Hàn Quốc đã vô tình rơi khởi máy bay nhưng may mắn không có thương vong nào xảy ra. Quân đội Hàn Quốc đã thu hồi số vũ khí bị rớt khỏi máy bay và cho một số máy bay quân sự này ngừng hoạt động vào ngày hôm sau.
Vụ tai nạn này là một sự cố an toàn bay khác của Không quân Hàn Quốc sau vụ tai nạn xảy ra vào tháng trước, khi một quả đạn pháo vô tình rơi xuống một nơi ở của dân thường trong một cuộc tập trận quân sự. Quân đội đã phải chính thức xin lỗi và lên kế hoạch tổ chức cuộc họp vào ngày 21/04 để xem xét lại sự cố và ngăn ngừa tai nạn xảy ra lần nữa.
Hãng thông tấn Yonhap đưa tin, cuộc điều tra sơ bộ của Ủy ban điều tra tai nạn Không quân cho thấy phi công liên quan đã vô tình nhấn nút thả máy bay khi đang điều khiển máy bay quân sự bay qua Pyeongchang, tỉnh Gangwon lúc 10:22 tối. đêm đó để thực hiện một cuộc diễn tập tấn công mô phỏng ban đêm, khiến vũ khí vô tình rơi ra, cụ thể là 2 khẩu súng máy bị rơi được nạp đầy 500 viên đạn 12,7mm. Ngày hôm sau, quân đội đã vượt qua khu vực miền núi gần địa điểm vũ khí trên máy bay bị rơi và thu hồi được các vỏ súng máy cùng một số đạn dược., tuy nhiên, quân đội Hàn Quốc vẫn đang phải tiếp tục tìm kiếm thùng nhiên liệu và hơn chục viên đạn khác.
Không quân Hàn Quốc và Hoa Kỳ đã bắt đầu cuộc tập trận không quân chung kéo dài 16 ngày từ ngày 17/04. Các hoạt động bay của lực lượng không quân đã bị ảnh hưởng bởi vụ tai nạn này và cuộc tập trận không quân chung "Cờ Tự do" đã bị đình chỉ. Dự kiến cuộc tập trận sẽ tiếp tục vào ngày 22/04. Trang web quân sự của Hàn Quốc cho biết máy bay tấn công hạng nhẹ KA-1 chủ yếu có nhiệm vụ thực hiện nhiệm vụ kiểm soát chiến thuật và trinh sát trên không, nhằm mục đích hỗ trợ hỏa lực trên không trực tiếp cho lực lượng mặt đất.
Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump gần đây đã sử dụng "cây gậy thuế quan" và gây ra sự hỗn loạn trên thị trường chứng khoán Hoa Kỳ cũng như nhiều nước khác, dẫn tới việc các đồng minh và người thân cận xung quanh ông Trump bị nghi ngờ tham gia giao dịch nội gián.
Truyền thông Anh đưa tin và phân tích rằng con trai cả của Trump là Donald Trump Jr. và con trai thứ Eric Trump bị nghi ngờ lợi dụng cơ hội "mua rẻ bán đắt" trước khi làm cố vấn cho hai công ty, điều này cũng làm dấy lên nghi ngờ của các cơ quan quản lý thị trường. Báo cáo cho biết hai công ty liên quan là nhà sản xuất máy bay không người lái Unusual Machines và công ty công nghệ tài chính Dominari Holdings. Trump Jr. ban đầu làm cố vấn tại Unusual Machines, sau đó làm cố vấn tại Dominari Holdings cùng với anh trai Eric.
Unusual Machines, với giá trị thị trường khoảng 90 triệu đô la, giá cổ phiếu của công ty này đã tăng gần gấp ba lần chỉ trong bốn tuần trước khi họ công bố vào ngày 27/11/2024 rằng Trump Jr. sẽ tham gia ban cố vấn của công ty. Khối lượng giao dịch của công ty tăng vọt từ mức trung bình 93.000 cổ phiếu mỗi ngày từ tháng 3 đến tháng 10 năm ngoái lên 290.000 cổ phiếu mỗi ngày.
Một công ty khác, Dominari Holdings, với giá trị thị trường là 60 triệu đô la Mỹ, thậm chí còn có hiệu suất thị trường cao hơn, giá cổ phiếu của công ty đã tăng vọt 580% trong sáu tuần trước khi có thông báo về việc hai tài năng này sẽ gia nhập vào ngày 11/02/2025 và khối lượng giao dịch trung bình hàng ngày của công ty này đã tăng vọt từ 11.700 cổ phiếu lên 1,2 triệu cổ phiếu.
Báo cáo trích dẫn các tài liệu công khai cho biết Trump Jr. đã nắm giữ 200.000 cổ phiếu của công ty trước khi gia nhập Unusual Machines và tự mình mua thêm 131.000 cổ phiếu, cũng như 200.000 cổ phiếu được phát hành theo các đơn vị cổ phiếu bị hạn chế (RSU) và các thỏa thuận tư vấn. Ông và anh trai của mình mỗi người nắm giữ 966.000 cổ phiếu của Dominari Holdings và tổng lượng cổ phiếu họ nắm giữ chiếm khoảng 6,7% tổng số cổ phiếu của công ty. Hiệu suất hoạt động của hai công ty này trên thị trường vốn đã tăng vọt kể từ khi thông báo bổ nhiệm được công bố, điều này khiến một cựu luật sư của Sở giao dịch chứng khoán Hoa Kỳ (tiền thân của Sở giao dịch chứng khoán New York (NYSE)) là Bill Singer đã đặt câu hỏi liệu đây có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không. Mặc dù Adam Pritchard, giáo sư tại Trường Luật Đại học Michigan, nghi ngờ giá cổ phiếu của công ty nói trên là bất thường, nhưng ông nói thêm rằng điều này không thể được coi là giao dịch nội gián vì Trump Jr. không phải là giám đốc công ty mà là cố vấn của công ty. Ông ta có thể không phải tuân theo các nghĩa vụ pháp lý giống như các thành viên hội đồng quản trị cấm giao dịch nội gián, và do đó, hành động này không nhất thiết cấu thành giao dịch nội gián.
tàu lại ủng hộ cam xây kênh đào,vậy là ta tàu với cam có thỏa thuận gì k lão nhỉ?
Có cái kênh đào chắc là to bằng cái kênh Bắc Hưng Hải nhà ta, đơn thuần phục vụ giao thương, chỉ có các bạn "Đối lập" mới om sòm lên, chứ có cái mọe gì mà phải thỏa thuận 3 bên.
Về chuyện kênh Phù Nam của Campuchia, em chỉ chia sẻ suy nghĩ riêng của em:
Trên mạng thì nói là tàu chiến của Trung Quốc cũng có thể vào kênh, nhưng em xem bản đồ thì em cũng chưa hiểu tàu chiến vào kênh để làm gì, tàu chiến cỡ lớn khi vào kênh đào rồi vào sông ngòi, dù sông rộng nhưng thực tế tác chiến bây giờ như thế không khác gì chui vào trận địa của đối phương, nếu bảo tàu chiến vào đó rồi làm gì tiếp em thấy hướng suy nghĩ đó tương đối bế tắc. Trên thực địa, nếu phải tiến quân ở vùng nước thuỷ nội địa, chỉ có các tàu chiến đấu giang thuyền hoạt động, hoả lực khiêm tốn, địa hình không dễ vận động, lại quá gần các cơ sở tấn công trên đất liền, nằm trong tầm hoả lực của nhiều nguồn vũ khí. Nếu đến mức độ chiến đấu đó thì em nghĩ tình hình phải đảo lộn 180 độ rồi chứ không như dự đoán trung hạn hiện tại.
Còn về địa lý, em nghĩ xây kênh đào nó có tính kinh tế cho Cam, họ sẽ vận chuyển hàng hoá từ trong nội địa ra biển của họ, sử dụng cảng của họ để chuyển tiếp hàng đi, không phải đi đường sông qua Ta, sử dụng cảng biển của Ta để đi, như thế, tạm thời em nghĩ cái này là chuyện của mỗi nước, họ cũng phải tìm cách phát triển kinh tế tự thân, phí vận chuyển do họ tự chi trả và tự thu về, chả nhẽ cứ phải trả tiền để xuất đi từ cảng của Ta mới là hữu nghị.
Về khía cạnh môi trường, nhiều nguồn nói sẽ gây ngập mặn mạnh hơn ở ĐB Sông Cửu Long, em nghĩ cái này đúng là có thể xảy ra, nhưng để tranh chấp cái này rất khó, trừ phi mình quá mạnh để ép Cam phải chịu hoặc mình đánh đổi với Cam cái gì đó để Cam không xây kênh đào thì may ra Cam sẽ nghe, nhưng lợi ích từ đầu tư xây dựng hạ tầng nó rất lớn, mình có làm được gì nhiều cho họ không là vấn đề quan trọng. Chuyện ngập mặn thì theo đánh giá môi trường về biến đổi khí hậu, chuyện băng tan, trái đất ấm lên nó là lẽ tất nhiên sẽ gây ngập mặn, mình không thể chỉ dựa vào lượng nước đổ xuống mạnh để át cái xâm nhập của nước biển, vì thế vấn đề là mình sẽ chống ngập mặn như thế nào. Chuyện chống ngập mặn trên mạng đưa nhiều, nói từ thời Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã muốn tính toán phòng chống trước, nhưng nếu mình nghĩ đến nhưng mình không làm hoặc làm không tốt thì đấy là lỗi của mình chứ chưa hẳn đã là lỗi của Cam, thậm chí Cam làm thuỷ điện cũng là thuỷ lợi cho Cam, chả nhẽ để hạn chế ngập mặn cho mình mà Cam phải chấp nhận tình hình thuỷ lợi tệ hại thì nó rất là vô lý.
Do vậy, quan điểm của em là vấn đề xây kênh của Cam là chính đáng vì nó xảy ra trên địa bàn của Cam, chỉ có điều do Ta là hạ du của sông Mekong nên Ta phải có kế hoạch để xử lý tình hình ngập mặn, tình hình canh tác ở ĐB Sông Cửu Long, chứ còn coi đó là chống phá Ta thì em thấy là không hợp lý.
Về chuyện kênh Phù Nam của Campuchia, em chỉ chia sẻ suy nghĩ riêng của em:
Trên mạng thì nói là tàu chiến của Trung Quốc cũng có thể vào kênh, nhưng em xem bản đồ thì em cũng chưa hiểu tàu chiến vào kênh để làm gì, tàu chiến cỡ lớn khi vào kênh đào rồi vào sông ngòi, dù sông rộng nhưng thực tế tác chiến bây giờ như thế không khác gì chui vào trận địa của đối phương, nếu bảo tàu chiến vào đó rồi làm gì tiếp em thấy hướng suy nghĩ đó tương đối bế tắc. Trên thực địa, nếu phải tiến quân ở vùng nước thuỷ nội địa, chỉ có các tàu chiến đấu giang thuyền hoạt động, hoả lực khiêm tốn, địa hình không dễ vận động, lại quá gần các cơ sở tấn công trên đất liền, nằm trong tầm hoả lực của nhiều nguồn vũ khí. Nếu đến mức độ chiến đấu đó thì em nghĩ tình hình phải đảo lộn 180 độ rồi chứ không như dự đoán trung hạn hiện tại.
Còn về địa lý, em nghĩ xây kênh đào nó có tính kinh tế cho Cam, họ sẽ vận chuyển hàng hoá từ trong nội địa ra biển của họ, sử dụng cảng của họ để chuyển tiếp hàng đi, không phải đi đường sông qua Ta, sử dụng cảng biển của Ta để đi, như thế, tạm thời em nghĩ cái này là chuyện của mỗi nước, họ cũng phải tìm cách phát triển kinh tế tự thân, phí vận chuyển do họ tự chi trả và tự thu về, chả nhẽ cứ phải trả tiền để xuất đi từ cảng của Ta mới là hữu nghị.
Về khía cạnh môi trường, nhiều nguồn nói sẽ gây ngập mặn mạnh hơn ở ĐB Sông Cửu Long, em nghĩ cái này đúng là có thể xảy ra, nhưng để tranh chấp cái này rất khó, trừ phi mình quá mạnh để ép Cam phải chịu hoặc mình đánh đổi với Cam cái gì đó để Cam không xây kênh đào thì may ra Cam sẽ nghe, nhưng lợi ích từ đầu tư xây dựng hạ tầng nó rất lớn, mình có làm được gì nhiều cho họ không là vấn đề quan trọng. Chuyện ngập mặn thì theo đánh giá môi trường về biến đổi khí hậu, chuyện băng tan, trái đất ấm lên nó là lẽ tất nhiên sẽ gây ngập mặn, mình không thể chỉ dựa vào lượng nước đổ xuống mạnh để át cái xâm nhập của nước biển, vì thế vấn đề là mình sẽ chống ngập mặn như thế nào. Chuyện chống ngập mặn trên mạng đưa nhiều, nói từ thời Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã muốn tính toán phòng chống trước, nhưng nếu mình nghĩ đến nhưng mình không làm hoặc làm không tốt thì đấy là lỗi của mình chứ chưa hẳn đã là lỗi của Cam, thậm chí Cam làm thuỷ điện cũng là thuỷ lợi cho Cam, chả nhẽ để hạn chế ngập mặn cho mình mà Cam phải chấp nhận tình hình thuỷ lợi tệ hại thì nó rất là vô lý.
Do vậy, quan điểm của em là vấn đề xây kênh của Cam là chính đáng vì nó xảy ra trên địa bàn của Cam, chỉ có điều do Ta là hạ du của sông Mekong nên Ta phải có kế hoạch để xử lý tình hình ngập mặn, tình hình canh tác ở ĐB Sông Cửu Long, chứ còn coi đó là chống phá Ta thì em thấy là không hợp lý.
Phía Đông Nam của Campuchia khu vực xây kênh đào có địa hình cao hơn khu vực sông Mekong nên họ phải xây 2-3 âu tàu để đưa tàu lên cao đi ra biển. Do đó với kênh đào rộng độ trăm mét và không phải chảy tự nhiên như vậy thì có thể ảnh hưởng cũng ít. Tôi cũng chỉ đoán vậy với thông tin ít ỏi hiện tại.
Mỹ tung thuế lên tới 3.403,96% với một mặt hàng từ Đông Nam Á.
Ngày 21/4, Bộ Thương mại Mỹ thông báo áp mức thuế lên tới 3.403,96% đối với pin và tấm pin năng lượng mặt trời nhập khẩu từ Đông Nam Á. Những mặt hàng này chủ yếu được sản xuất tại các nhà máy do Trung Quốc sở hữu.
Đây là một đòn giáng mới vào hàng hóa Trung Quốc trong bối cảnh chính quyền Mỹ đang thắt chặt kiểm soát nhập khẩu.
Các mức thuế chống bán phá giá và chống trợ cấp sẽ được áp dụng với pin năng lượng mặt trời, bao gồm cả các tấm pin từ Campuchia, Thái Lan, Việt Nam và Malaysia.
Thuế được áp đặt đối với hàng hóa bị phát hiện hưởng lợi từ việc định giá không công bằng của các công ty nước ngoài và trợ cấp không công bằng từ chính phủ nước sở tại.
Mức thuế chống trợ cấp đối với pin và tấm pin năng lượng mặt trời nhập khẩu sẽ khác nhau tùy theo nước xuất xứ lên tới 3.403,96% đối với Campuchia, lên tới 799,55% đối với Thái Lan, lên tới 542,64% đối với Việt Nam và lên tới 168,80% đối với Malaysia.
Quyết định áp thuế là kết quả của cuộc điều tra thương mại kéo dài một năm do các nhà sản xuất năng lượng mặt trời Mỹ yêu cầu, với cáo buộc rằng các công ty Trung Quốc sản xuất tại Đông Nam Á đang bán phá giá và nhận trợ cấp không công bằng từ chính phủ.
Philippines trở thành bước đi đầu tiên kích phát xung đột hai bờ eo biển Đài Loan.
Philippines và Đài Loan đón mừng quyết định của chính phủ Philippines nới lỏng các hạn chế đi lại kéo dài hàng thập kỷ đối với các quan chức chính phủ Philippines nhằm tối đa hóa các cơ hội đầu tư. Tổng thống Marcos đã cho phép nới lỏng lệnh cấm các quan chức chính phủ Philippines đến Đài Loan để gặp gỡ các quan chức của Đài Loan theo Sắc lệnh hành pháp (EO) 313, nhằm thúc đẩy quan hệ kinh tế, thương mại và đầu tư giữa hai nước.
Biên bản ghi nhớ số 82 do Tổng thư ký Lucas Bersamin ký ngày 15/04 đã nêu rõ thêm các hướng dẫn để thực hiện lệnh cấm năm 1987 có nội dung cấm các quan chức Philippines đến thăm viếng chính thức Đài Loan hoặc ngược lại. "Bộ trưởng Ngoại giao Đài Loan Lâm Giai Long khẳng định bước đi thực dụng của chính phủ Philippines nhằm thúc đẩy quan hệ song phương, bày tỏ niềm tin rằng các quy định mới sẽ giúp Đài Loan tiếp tục tăng cường hợp tác thực chất với Philippines theo chính sách ngoại giao tích hợp", Bộ Ngoại giao Đài Loan cho biết trong một tuyên bố.
Bộ Ngoại giao Đài Loan cũng lưu ý rằng Đài Loan là thị trường xuất khẩu lớn thứ tám, đối tác thương mại lớn thứ chín và nguồn nhập khẩu lớn thứ 10 của Philippines. “Như Tổng thống Philippines Ferdinand Marcos Jr. đã nhiều lần nhấn mạnh, hòa bình và ổn định trên eo biển Đài Loan là ưu tiên hàng đầu, trong khi hòa bình, an ninh và ổn định là mối quan tâm của tất cả các quốc gia”, tuyên bố viết. “Trong tương lai, Đài Loan sẽ tiếp tục hợp tác với các đồng minh dân chủ như Philippines để cùng nhau đóng góp vào sự thịnh vượng, hòa bình và ổn định của khu vực”, tuyên bố cho biết.
Bình luận: Như vậy, bước đi này của Philippines nhằm công nhận Đài Loan là một quốc gia độc lập, do trạng thái là vùng lãnh thổ được thừa nhận thuộc Trung Quốc, các nước giao tiếp với Đài Loan thông qua hợp tác kinh tế văn hoá dân sự chứ không phải là quan hệ chính thức ngoại giao, việc tháo bỏ các quy định cấm các chính khách trong chính phủ giao tiếp trực tiếp với quan chức chính phủ Đài Loan là bước đầu tiên để xây dựng hoàn toàn quan hệ ngoại giao. Hiện tại nhiều phân tích đang cho rằng một trong các mặc cả của Mỹ đối với Trung Quốc là không can thiệp, nhưng không ngăn chặn Đài Loan đòi độc lập, Mỹ không khẳng định tư cách của Đài Loan, nhưng Mỹ và đồng minh có thể thừa nhận tư cách của Đài Loan sau khi Đài Loan tuyên bố độc lập, như vậy, về trình tự, việc thừa nhận quốc gia độc lập không phải là can thiệp vào chuyện của Trung Quốc. Nhưng do bước đi này vẫn thuộc chuỗi các bước đi mạo hiểm trên miệng hố chiến tranh, nên Philippines đang được thúc đẩy đưa lên tuyến đầu thực hiện việc này, nó phù hợp với tình hình Nhật Hàn không chấp nhận các đòi hỏi của Mỹ và tăng cường giao tiếp thương mại với Trung Quốc và châu Âu thay cho phần thương mại với Mỹ. Tình huống này có thể sẽ dẫn tới đối đầu lớn sẽ xảy ra ở hướng Biển Đông giữa Trung Quốc và Philippines và hướng eo biển Đài Loan khi Trung Quốc thực hiện tấn công chớp nhoáng vừa tiêu diệt đầu não vừa không chế chiếm bờ biển và đổ bộ nhiều hướng lên đảo, đối đầu trên biển ở Biển Đông vẫn ít thiệt hại cho Trung Quốc hơn là phương án kiềm chân liên quân Mỹ Nhật Hàn, tuy nhiên nó cũng trở thành áp lực lớn cho Ta trong trường hợp các bên xung đột biển đảo vì tình hình các đảo đan xen rất phức tạp.
Philippines trở thành bước đi đầu tiên kích phát xung đột hai bờ eo biển Đài Loan.
Philippines và Đài Loan đón mừng quyết định của chính phủ Philippines nới lỏng các hạn chế đi lại kéo dài hàng thập kỷ đối với các quan chức chính phủ Philippines nhằm tối đa hóa các cơ hội đầu tư. Tổng thống Marcos đã cho phép nới lỏng lệnh cấm các quan chức chính phủ Philippines đến Đài Loan để gặp gỡ các quan chức của Đài Loan theo Sắc lệnh hành pháp (EO) 313, nhằm thúc đẩy quan hệ kinh tế, thương mại và đầu tư giữa hai nước.
Biên bản ghi nhớ số 82 do Tổng thư ký Lucas Bersamin ký ngày 15/04 đã nêu rõ thêm các hướng dẫn để thực hiện lệnh cấm năm 1987 có nội dung cấm các quan chức Philippines đến thăm viếng chính thức Đài Loan hoặc ngược lại. "Bộ trưởng Ngoại giao Đài Loan Lâm Giai Long khẳng định bước đi thực dụng của chính phủ Philippines nhằm thúc đẩy quan hệ song phương, bày tỏ niềm tin rằng các quy định mới sẽ giúp Đài Loan tiếp tục tăng cường hợp tác thực chất với Philippines theo chính sách ngoại giao tích hợp", Bộ Ngoại giao Đài Loan cho biết trong một tuyên bố.
Bộ Ngoại giao Đài Loan cũng lưu ý rằng Đài Loan là thị trường xuất khẩu lớn thứ tám, đối tác thương mại lớn thứ chín và nguồn nhập khẩu lớn thứ 10 của Philippines. “Như Tổng thống Philippines Ferdinand Marcos Jr. đã nhiều lần nhấn mạnh, hòa bình và ổn định trên eo biển Đài Loan là ưu tiên hàng đầu, trong khi hòa bình, an ninh và ổn định là mối quan tâm của tất cả các quốc gia”, tuyên bố viết. “Trong tương lai, Đài Loan sẽ tiếp tục hợp tác với các đồng minh dân chủ như Philippines để cùng nhau đóng góp vào sự thịnh vượng, hòa bình và ổn định của khu vực”, tuyên bố cho biết.
Bình luận: Như vậy, bước đi này của Philippines nhằm công nhận Đài Loan là một quốc gia độc lập, do trạng thái là vùng lãnh thổ được thừa nhận thuộc Trung Quốc, các nước giao tiếp với Đài Loan thông qua hợp tác kinh tế văn hoá dân sự chứ không phải là quan hệ chính thức ngoại giao, việc tháo bỏ các quy định cấm các chính khách trong chính phủ giao tiếp trực tiếp với quan chức chính phủ Đài Loan là bước đầu tiên để xây dựng hoàn toàn quan hệ ngoại giao. Hiện tại nhiều phân tích đang cho rằng một trong các mặc cả của Mỹ đối với Trung Quốc là không can thiệp, nhưng không ngăn chặn Đài Loan đòi độc lập, Mỹ không khẳng định tư cách của Đài Loan, nhưng Mỹ và đồng minh có thể thừa nhận tư cách của Đài Loan sau khi Đài Loan tuyên bố độc lập, như vậy, về trình tự, việc thừa nhận quốc gia độc lập không phải là can thiệp vào chuyện của Trung Quốc. Nhưng do bước đi này vẫn thuộc chuỗi các bước đi mạo hiểm trên miệng hố chiến tranh, nên Philippines đang được thúc đẩy đưa lên tuyến đầu thực hiện việc này, nó phù hợp với tình hình Nhật Hàn không chấp nhận các đòi hỏi của Mỹ và tăng cường giao tiếp thương mại với Trung Quốc và châu Âu thay cho phần thương mại với Mỹ. Tình huống này có thể sẽ dẫn tới đối đầu lớn sẽ xảy ra ở hướng Biển Đông giữa Trung Quốc và Philippines và hướng eo biển Đài Loan khi Trung Quốc thực hiện tấn công chớp nhoáng vừa tiêu diệt đầu não vừa không chế chiếm bờ biển và đổ bộ nhiều hướng lên đảo, đối đầu trên biển ở Biển Đông vẫn ít thiệt hại cho Trung Quốc hơn là phương án kiềm chân liên quân Mỹ Nhật Hàn, tuy nhiên nó cũng trở thành áp lực lớn cho Ta trong trường hợp các bên xung đột biển đảo vì tình hình các đảo đan xen rất phức tạp.
Chả có chuyện Phi công nhận Đài đâu cụ, tất cả chỉ dừng ở đây thôi!
Philippines trở thành bước đi đầu tiên kích phát xung đột hai bờ eo biển Đài Loan.
Philippines và Đài Loan đón mừng quyết định của chính phủ Philippines nới lỏng các hạn chế đi lại kéo dài hàng thập kỷ đối với các quan chức chính phủ Philippines nhằm tối đa hóa các cơ hội đầu tư. Tổng thống Marcos đã cho phép nới lỏng lệnh cấm các quan chức chính phủ Philippines đến Đài Loan để gặp gỡ các quan chức của Đài Loan theo Sắc lệnh hành pháp (EO) 313, nhằm thúc đẩy quan hệ kinh tế, thương mại và đầu tư giữa hai nước.
Biên bản ghi nhớ số 82 do Tổng thư ký Lucas Bersamin ký ngày 15/04 đã nêu rõ thêm các hướng dẫn để thực hiện lệnh cấm năm 1987 có nội dung cấm các quan chức Philippines đến thăm viếng chính thức Đài Loan hoặc ngược lại. "Bộ trưởng Ngoại giao Đài Loan Lâm Giai Long khẳng định bước đi thực dụng của chính phủ Philippines nhằm thúc đẩy quan hệ song phương, bày tỏ niềm tin rằng các quy định mới sẽ giúp Đài Loan tiếp tục tăng cường hợp tác thực chất với Philippines theo chính sách ngoại giao tích hợp", Bộ Ngoại giao Đài Loan cho biết trong một tuyên bố.
Bộ Ngoại giao Đài Loan cũng lưu ý rằng Đài Loan là thị trường xuất khẩu lớn thứ tám, đối tác thương mại lớn thứ chín và nguồn nhập khẩu lớn thứ 10 của Philippines. “Như Tổng thống Philippines Ferdinand Marcos Jr. đã nhiều lần nhấn mạnh, hòa bình và ổn định trên eo biển Đài Loan là ưu tiên hàng đầu, trong khi hòa bình, an ninh và ổn định là mối quan tâm của tất cả các quốc gia”, tuyên bố viết. “Trong tương lai, Đài Loan sẽ tiếp tục hợp tác với các đồng minh dân chủ như Philippines để cùng nhau đóng góp vào sự thịnh vượng, hòa bình và ổn định của khu vực”, tuyên bố cho biết.
Bình luận: Như vậy, bước đi này của Philippines nhằm công nhận Đài Loan là một quốc gia độc lập, do trạng thái là vùng lãnh thổ được thừa nhận thuộc Trung Quốc, các nước giao tiếp với Đài Loan thông qua hợp tác kinh tế văn hoá dân sự chứ không phải là quan hệ chính thức ngoại giao, việc tháo bỏ các quy định cấm các chính khách trong chính phủ giao tiếp trực tiếp với quan chức chính phủ Đài Loan là bước đầu tiên để xây dựng hoàn toàn quan hệ ngoại giao. Hiện tại nhiều phân tích đang cho rằng một trong các mặc cả của Mỹ đối với Trung Quốc là không can thiệp, nhưng không ngăn chặn Đài Loan đòi độc lập, Mỹ không khẳng định tư cách của Đài Loan, nhưng Mỹ và đồng minh có thể thừa nhận tư cách của Đài Loan sau khi Đài Loan tuyên bố độc lập, như vậy, về trình tự, việc thừa nhận quốc gia độc lập không phải là can thiệp vào chuyện của Trung Quốc. Nhưng do bước đi này vẫn thuộc chuỗi các bước đi mạo hiểm trên miệng hố chiến tranh, nên Philippines đang được thúc đẩy đưa lên tuyến đầu thực hiện việc này, nó phù hợp với tình hình Nhật Hàn không chấp nhận các đòi hỏi của Mỹ và tăng cường giao tiếp thương mại với Trung Quốc và châu Âu thay cho phần thương mại với Mỹ. Tình huống này có thể sẽ dẫn tới đối đầu lớn sẽ xảy ra ở hướng Biển Đông giữa Trung Quốc và Philippines và hướng eo biển Đài Loan khi Trung Quốc thực hiện tấn công chớp nhoáng vừa tiêu diệt đầu não vừa không chế chiếm bờ biển và đổ bộ nhiều hướng lên đảo, đối đầu trên biển ở Biển Đông vẫn ít thiệt hại cho Trung Quốc hơn là phương án kiềm chân liên quân Mỹ Nhật Hàn, tuy nhiên nó cũng trở thành áp lực lớn cho Ta trong trường hợp các bên xung đột biển đảo vì tình hình các đảo đan xen rất phức tạp.
Em nghĩ TQ chả có động cơ dùng vũ lực thu hồi Đài Loan, trong hiện tại và tương lai gần.
Còn Phi láo nháo thì ăn đòn cấm vận thứ gì đó thôi, thế cũng đủ méo mồm rồi.