Theo dõi diễn biến ...
 
Notifications
Clear all

Theo dõi diễn biến nóng khu vực Châu Á: sự đối đầu giữa Trung Quốc, Triều Tiên với Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan... Vol. 2

556 Bài viết
36 Thành viên
1313 Reactions
16.5 K Lượt xem
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68340.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20596
 

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)


   
Cap-bl, TuanLong, U Cay and 5 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
CKG
 CKG
(@ckg)
Thanh niên
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 2744.82
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 346
 

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Cụ nên quăng bài này sang OF, cho nó xôm :D

 

This post was modified 3 tháng trước by CKG

   
U Cay, meotamthe and Canonbb reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22344.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3587
Topic starter  

Đăng bởi: @ckg

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Cụ nên quăng bài này sang OF, cho nó xôm :D

 

Sang đấy lại xoá bài xoá tầng ngay, bên đó bất cứ một thứ gì ca ngợi bất cứ một thành tựu nào của bất cứ một đất nước nào có đôi chút cộng sản đều bị tìm cách cho bay, mà sau vụ trước em thấy cho bay tầng rất dễ, lấy lý do có 1 nick nào đó tung tác quá nhiều, mà có khi nick đó là phe Tím, thớt bị cắt bay tầm chục tầng cũng thoải mái. Bên đó nói chung hết uy tín rồi, nó về đúng tiêu chí "mát rượi".

 


   
Vinhvovan, TuanLong and U Cay reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22344.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3587
Topic starter  

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Về cái này thì em biết, Trung Quốc ngoài động lực phát huy truyền thống của họ, thì họ cũng chịu khó học tập một số quốc gia, tuy không phải là học toàn bộ, nhưng những cái gì gọi là tiên tiến và cốt lõi trong suy nghĩ thì họ học, ví dụ họ học theo Nga về công nghiệp nặng, họ học theo Đức về hướng đào tạo dạy nghề chuyên sâu, họ học theo Nhật về mảng điện tử, họ kế thừa thành tựu cũng rất tốt, điển hình là họ học và phát triển từ nền tảng mà đối phương sáng tạo ra rất khá, khả năng copy và sáng tạo của họ không hề kém. Bên cạnh đó việc họ phải phong toả để tự vệ trước việc thẩm thấu của phương Tây cũng xuất phát từ việc phương Tây cấm vận kỹ thuật công nghệ đối với họ trong nhiều năm và thường xuyên gây tác động tạo cách mạng màu trong lòng họ, kể cả Nga cũng từng như vậy đối với Trung Quốc, Nga từng hạn chế và ngưng hợp đồng máy bay chiến đấu với lý do Trung Quốc sao chép công nghệ của họ đối với dòng Su-27. Do vậy, việc họ hình thành một hệ thống sách vở kiến thức hoàn toàn nội địa hoá và theo tư duy của họ là một việc vừa chủ động vừa bị động, bị động vì bị cấm vận, chủ động vì phải tự tìm lối thoát, tự tìm lối đi. Nếu nhìn lại quá trình phát triển của Trung Quốc, họ cũng chả khác gì Nga, cũng sẵn lòng hoà nhập với phương Tây, nhưng dở cái là sau một thời gian dài tự thay đổi theo tiêu chuẩn mà phương Tây đặt ra, họ cũng như Nga phát hiện ra là phương Tây có muốn đón nhận họ đâu, phương Tây muốn xẻ thịt họ, chẳng qua là thời cơ chưa đến hoặc con mồi chưa đủ béo. 

 


   
Cap-bl, TuanLong, is3 and 2 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
 A98
(@a98)
Trưởng thành
Được ưa thích
Trung lưu
Tài sản: 10793.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 2429
 

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Về cái này thì em biết, Trung Quốc ngoài động lực phát huy truyền thống của họ, thì họ cũng chịu khó học tập một số quốc gia, tuy không phải là học toàn bộ, nhưng những cái gì gọi là tiên tiến và cốt lõi trong suy nghĩ thì họ học, ví dụ họ học theo Nga về công nghiệp nặng, họ học theo Đức về hướng đào tạo dạy nghề chuyên sâu, họ học theo Nhật về mảng điện tử, họ kế thừa thành tựu cũng rất tốt, điển hình là họ học và phát triển từ nền tảng mà đối phương sáng tạo ra rất khá, khả năng copy và sáng tạo của họ không hề kém. Bên cạnh đó việc họ phải phong toả để tự vệ trước việc thẩm thấu của phương Tây cũng xuất phát từ việc phương Tây cấm vận kỹ thuật công nghệ đối với họ trong nhiều năm và thường xuyên gây tác động tạo cách mạng màu trong lòng họ, kể cả Nga cũng từng như vậy đối với Trung Quốc, Nga từng hạn chế và ngưng hợp đồng máy bay chiến đấu với lý do Trung Quốc sao chép công nghệ của họ đối với dòng Su-27. Do vậy, việc họ hình thành một hệ thống sách vở kiến thức hoàn toàn nội địa hoá và theo tư duy của họ là một việc vừa chủ động vừa bị động, bị động vì bị cấm vận, chủ động vì phải tự tìm lối thoát, tự tìm lối đi. Nếu nhìn lại quá trình phát triển của Trung Quốc, họ cũng chả khác gì Nga, cũng sẵn lòng hoà nhập với phương Tây, nhưng dở cái là sau một thời gian dài tự thay đổi theo tiêu chuẩn mà phương Tây đặt ra, họ cũng như Nga phát hiện ra là phương Tây có muốn đón nhận họ đâu, phương Tây muốn xẻ thịt họ, chẳng qua là thời cơ chưa đến hoặc con mồi chưa đủ béo.  

Em sang Nhật làm một thời gian, công ty Nhật có một hệ thống giá sách khổng lồ, tất cả sách trên đó đều là tiếng Nhật. Kỹ sư Nhật cũng gần như mù tiếng Anh, kể cả đọc cũng kém. Ấy vậy mà năng lực kỹ thuật của người Nhật là không thể chối cãi.

Việc người Việt sùng tiếng Anh không chỉ là thể hiện của tính sính ngoại, mà còn thể hiện nhà nước thiếu quan tâm phát triển văn hoá phẩm và sách vở tiếng Việt.

Người người học tiếng Anh thì tốt thôi, nhưng dùng tiếng Anh để đánh giá năng lực, để tuyển sinh Đại học là không thể chấp nhận được. Nó thể hiện sự thiếu hiểu biết về giáo dục và đào tạo của nhà nước.

 


   
Cap-bl, is3, U Cay and 1 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
U Cay
(@u_cay)
Cán bộ tiền khởi nghĩa
Được ưa thích
Đại giáo chủ Otonet
Thương gia Businessman
Khá giả rank 1
Tài sản: 163125.13
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 38742
 

Tin tặc Trung Quốc đã xâm nhập hệ thống máy tính của Lực lượng Vệ binh Quốc gia Hoa Kỳ trong gần một năm — NBC

Bản ghi nhớ của Bộ An ninh Nội địa Hoa Kỳ (DHS) cho biết nhóm tinh nhuệ Salt Typhoon đã "xâm nhập sâu rộng" vào mạng lưới của Lực lượng Vệ binh Quốc gia từ tháng 3 đến tháng 12 năm 2024

Dữ liệu quân sự nhạy cảm có thể bị lộ

Theo NBC, Đại sứ quán Trung Quốc cho biết Hoa Kỳ không đưa ra bằng chứng

https://twitter.com/RT_com/status/1945371318062284916

“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”


   
Vinhvovan and meotamthe reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22344.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3587
Topic starter  

Update thông tin về chiến tranh thuế quan

Mỹ và Indonesia đạt được thoả thuận về thuế quan, theo đó mức độ đánh thuế của Mỹ đối với Indonesia là 19%, Indonesia mở cửa thị trường đối với nông sản của Mỹ, Indonesia cũng cam kết mua máy bay Boeing từ Mỹ, vv

Cứ đà này các nước Đông Nam Á đàm phán xong quan hệ thuế với Mỹ thì khu vực RCEP giữa Trung Quốc và Đông Nam Á sẽ có những thay đổi, việc Trung Quốc không thể bảo vệ các nước Đông Nam Á trước cuộc chiến thuế quan với Mỹ sẽ thay đổi tương đối sức mạnh giữa Mỹ và Trung Quốc, cuộc chiến thuế quan có thể cho là bước đầu thắng lợi của Mỹ đối với Trung Quốc.


   
U Cay, Vinhvovan, TuanLong and 1 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
CKG
 CKG
(@ckg)
Thanh niên
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 2744.82
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 346
 

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Về cái này thì em biết, Trung Quốc ngoài động lực phát huy truyền thống của họ, thì họ cũng chịu khó học tập một số quốc gia, tuy không phải là học toàn bộ, nhưng những cái gì gọi là tiên tiến và cốt lõi trong suy nghĩ thì họ học, ví dụ họ học theo Nga về công nghiệp nặng, họ học theo Đức về hướng đào tạo dạy nghề chuyên sâu, họ học theo Nhật về mảng điện tử, họ kế thừa thành tựu cũng rất tốt, điển hình là họ học và phát triển từ nền tảng mà đối phương sáng tạo ra rất khá, khả năng copy và sáng tạo của họ không hề kém. Bên cạnh đó việc họ phải phong toả để tự vệ trước việc thẩm thấu của phương Tây cũng xuất phát từ việc phương Tây cấm vận kỹ thuật công nghệ đối với họ trong nhiều năm và thường xuyên gây tác động tạo cách mạng màu trong lòng họ, kể cả Nga cũng từng như vậy đối với Trung Quốc, Nga từng hạn chế và ngưng hợp đồng máy bay chiến đấu với lý do Trung Quốc sao chép công nghệ của họ đối với dòng Su-27. Do vậy, việc họ hình thành một hệ thống sách vở kiến thức hoàn toàn nội địa hoá và theo tư duy của họ là một việc vừa chủ động vừa bị động, bị động vì bị cấm vận, chủ động vì phải tự tìm lối thoát, tự tìm lối đi. Nếu nhìn lại quá trình phát triển của Trung Quốc, họ cũng chả khác gì Nga, cũng sẵn lòng hoà nhập với phương Tây, nhưng dở cái là sau một thời gian dài tự thay đổi theo tiêu chuẩn mà phương Tây đặt ra, họ cũng như Nga phát hiện ra là phương Tây có muốn đón nhận họ đâu, phương Tây muốn xẻ thịt họ, chẳng qua là thời cơ chưa đến hoặc con mồi chưa đủ béo.  

Em sang Nhật làm một thời gian, công ty Nhật có một hệ thống giá sách khổng lồ, tất cả sách trên đó đều là tiếng Nhật. Kỹ sư Nhật cũng gần như mù tiếng Anh, kể cả đọc cũng kém. Ấy vậy mà năng lực kỹ thuật của người Nhật là không thể chối cãi.

Việc người Việt sùng tiếng Anh không chỉ là thể hiện của tính sính ngoại, mà còn thể hiện nhà nước thiếu quan tâm phát triển văn hoá phẩm và sách vở tiếng Việt.

Người người học tiếng Anh thì tốt thôi, nhưng dùng tiếng Anh để đánh giá năng lực, để tuyển sinh Đại học là không thể chấp nhận được. Nó thể hiện sự thiếu hiểu biết về giáo dục và đào tạo của nhà nước.

 

Chế độ đãi ngộ và tôn vinh giới học thuật không có, tất cả chạy theo đồng tiền hết. 

Nó thể hiện cái tầm nhìn, cụ ạ :D

 

This post was modified 3 tháng trước by CKG

   
U Cay, is3 and meotamthe reacted
Trả lờiTrích dẫn
CKG
 CKG
(@ckg)
Thanh niên
Được ưa thích
Cư dân
Tài sản: 2744.82
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 346
 

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @ckg

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Cụ nên quăng bài này sang OF, cho nó xôm :D

 

Sang đấy lại xoá bài xoá tầng ngay, bên đó bất cứ một thứ gì ca ngợi bất cứ một thành tựu nào của bất cứ một đất nước nào có đôi chút cộng sản đều bị tìm cách cho bay, mà sau vụ trước em thấy cho bay tầng rất dễ, lấy lý do có 1 nick nào đó tung tác quá nhiều, mà có khi nick đó là phe Tím, thớt bị cắt bay tầm chục tầng cũng thoải mái. Bên đó nói chung hết uy tín rồi, nó về đúng tiêu chí "mát rượi".

 

Em vừa bị bem xong, mà chẳng quan trọng, cái gì cần nói mình cứ nói :D

 


   
U Cay, Payroll, is3 and 1 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22344.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3587
Topic starter  
Theo CNA đưa tin ngày 16/07, Cảnh sát Campuchia đã đột kích một trung tâm lừa đảo trực tuyến và bắt giữ hàng nghìn nghi phạm, phần lớn những người bị bắt là người nước ngoài, bao gồm ít nhất 271 người Indonesia, 213 người Việt Nam và 75 người Đài Loan.
Theo AFP, Thủ tướng Campuchia Hun Manet đã ra lệnh trấn áp các "công xưởng sản xuất tội phạm mạng", Hôm 15/07, ông Manet đã ban hành chỉ thị yêu cầu các cơ quan thực thi pháp luật và quân đội "ngăn chặn và chống lại gian lận trực tuyến" và cảnh báo lực lượng cảnh sát rằng họ có thể bị sa thải nếu không hành động.
Liên Hợp Quốc mô tả Đông Nam Á là "điểm xuất phát" của các trung tâm lừa đảo. Các nhóm lừa đảo thường sử dụng các phương pháp lừa đảo tình cảm hoặc lừa đảo thương mại, giá trị lừa đảo trên các nền tảng xã hội ước tính khoảng 40 tỷ đô la Mỹ mỗi năm. Trong ba ngày qua, cảnh sát và quân đội Campuchia đã đột kích các địa điểm của các trung tâm lừa đảo trên khắp đất nước, bao gồm thủ đô Phnom Penh, thành phố biên giới Poipet của Thái Lan và thành phố ven biển Sihanoukville. Nhiều người được giải thoát khỏi các "trung tâm lừa đảo" ở Campuchia cho biết họ đã bị bán hoặc bị lừa đến đó. Một báo cáo của Tổ chức Ân xá Quốc tế được công bố vào tháng trước cho biết những vụ lạm dụng "quy mô lớn" đang xảy ra tại các trung tâm lừa đảo ở Campuchia. Báo cáo cho biết các tổ chức tội phạm đang điều hành ít nhất 53 trung tâm lừa đảo như vậy ở Campuchia, các hoạt động bao gồm buôn bán người, cưỡng bức lao động, lao động trẻ em, tra tấn, giam giữ bất hợp pháp và nô lệ.
1280x960 wmkn 691526748525 0
Trong tháng 3, Campuchia đã đột kích một trung tâm lừa đảo trực tuyến ở Papit và bắt giữ 230 người nước ngoài, trong đó có 119 người Thái Lan sau đó đã bị trục xuất. Văn phòng Liên Hợp Quốc về Ma túy và Tội phạm đã cảnh báo vào tháng 4 rằng ngành công nghiệp lừa đảo đã lan rộng từ các điểm nóng ở Đông Nam Á đến khắp nơi trên thế giới và các nhóm tội phạm đang mở rộng mạng lưới quốc tế của chúng sang Nam Mỹ, Châu Phi, Trung Đông, Châu Âu và một số đảo ở Thái Bình Dương.

 
 

   
U Cay, Vinhvovan and is3 reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@tuanlong)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 4234.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 50
 

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Về cái này thì em biết, Trung Quốc ngoài động lực phát huy truyền thống của họ, thì họ cũng chịu khó học tập một số quốc gia, tuy không phải là học toàn bộ, nhưng những cái gì gọi là tiên tiến và cốt lõi trong suy nghĩ thì họ học, ví dụ họ học theo Nga về công nghiệp nặng, họ học theo Đức về hướng đào tạo dạy nghề chuyên sâu, họ học theo Nhật về mảng điện tử, họ kế thừa thành tựu cũng rất tốt, điển hình là họ học và phát triển từ nền tảng mà đối phương sáng tạo ra rất khá, khả năng copy và sáng tạo của họ không hề kém. Bên cạnh đó việc họ phải phong toả để tự vệ trước việc thẩm thấu của phương Tây cũng xuất phát từ việc phương Tây cấm vận kỹ thuật công nghệ đối với họ trong nhiều năm và thường xuyên gây tác động tạo cách mạng màu trong lòng họ, kể cả Nga cũng từng như vậy đối với Trung Quốc, Nga từng hạn chế và ngưng hợp đồng máy bay chiến đấu với lý do Trung Quốc sao chép công nghệ của họ đối với dòng Su-27. Do vậy, việc họ hình thành một hệ thống sách vở kiến thức hoàn toàn nội địa hoá và theo tư duy của họ là một việc vừa chủ động vừa bị động, bị động vì bị cấm vận, chủ động vì phải tự tìm lối thoát, tự tìm lối đi. Nếu nhìn lại quá trình phát triển của Trung Quốc, họ cũng chả khác gì Nga, cũng sẵn lòng hoà nhập với phương Tây, nhưng dở cái là sau một thời gian dài tự thay đổi theo tiêu chuẩn mà phương Tây đặt ra, họ cũng như Nga phát hiện ra là phương Tây có muốn đón nhận họ đâu, phương Tây muốn xẻ thịt họ, chẳng qua là thời cơ chưa đến hoặc con mồi chưa đủ béo.  

Em sang Nhật làm một thời gian, công ty Nhật có một hệ thống giá sách khổng lồ, tất cả sách trên đó đều là tiếng Nhật. Kỹ sư Nhật cũng gần như mù tiếng Anh, kể cả đọc cũng kém. Ấy vậy mà năng lực kỹ thuật của người Nhật là không thể chối cãi.

Việc người Việt sùng tiếng Anh không chỉ là thể hiện của tính sính ngoại, mà còn thể hiện nhà nước thiếu quan tâm phát triển văn hoá phẩm và sách vở tiếng Việt.

Người người học tiếng Anh thì tốt thôi, nhưng dùng tiếng Anh để đánh giá năng lực, để tuyển sinh Đại học là không thể chấp nhận được. Nó thể hiện sự thiếu hiểu biết về giáo dục và đào tạo của nhà nước.

 

 

Quá nửa giao thương trên tòan cầu hiện nay đều dùng Tiếng Anh .

Đa số các nền tảng KHKT trên thế giới hiện nay đều sữ dụng tiếng Anh .

Chúng ta phải sử dụng Tiếng Anh cho các hoạt động thương mại , dịch vụ thôi . Khi nào Đất nước có nền tảng KHKT đầy đủ , tỷ trọng Kinh tế Việt nam đủ lớn , chắc thế hệ đó sẽ có những quyết sách phù hợp .

 

Chỉ là suy nghĩ cá nhận của em thôi !

 


   
U Cay, Cap-bl, is3 and 3 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
anhmhc
(@anhmhc)
Thiếu niên
Cư dân
Tài sản: 2704.56
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 126
 

Đăng bởi: @tuanlong

Đăng bởi: @a98

Đăng bởi: @meotamthe

Đăng bởi: @langtubachkhoa

TẠI SAO TRUNG QUỐC THÀNH SIÊU CƯỜNG MÀ KỸ SƯ GẦN NHƯ MÙ TIẾNG ANH?

Nghịch lý tiếng Anh và sự trỗi dậy của Trung Quốc: Vì sao kỹ sư không cần giỏi ngoại ngữ vẫn xây dựng nên siêu cường công nghệ?

Trong khi nhiều quốc gia đang phát triển vẫn loay hoay với câu hỏi "làm thế nào để nâng cao trình độ tiếng Anh cho kỹ sư", thì Trung Quốc – nơi phần lớn kỹ sư, kể cả tiến sĩ – không thông thạo tiếng Anh, lại đang trở thành siêu cường công nghệ, làm chủ AI, chế tạo chip, robot công nghiệp, lò phản ứng nhiệt hạch, và cả trạm vũ trụ. Điều này đặt ra một câu hỏi gai góc nhưng thực tế: liệu tiếng Anh có thực sự là điều kiện tiên quyết để phát triển công nghệ và khoa học?

Câu trả lời của Trung Quốc là: không cần.

Họ đã chọn một con đường khác, đầy quyết liệt và có chủ đích: nội địa hóa tri thức. Gần như toàn bộ kho tàng kỹ thuật, toán học, vật lý, hóa học, sinh học... của phương Tây đều đã được dịch sang tiếng Trung một cách bài bản, có hệ thống. Trung Quốc có hàng trăm nhà xuất bản chuyên ngành, các viện dịch thuật kỹ thuật chuyên sâu, và một kho từ điển thuật ngữ được chuẩn hóa, được cập nhật liên tục. Một sinh viên ngành cơ khí ở Trường ĐH Thanh Hoa, nếu không biết tiếng Anh, vẫn có thể học từ giáo trình ngang ngửa MIT – chỉ khác là viết bằng tiếng mẹ đẻ. Từ sách, bài báo, phần mềm mô phỏng, đến giao diện CAD/CAM – tất cả đều được bản địa hóa đến tận chân răng.

Không giống như Việt Nam – nơi kỹ sư phải đọc tài liệu bằng tiếng Anh vì không có bản dịch tử tế, và phải "đánh vật" với mớ thuật ngữ chuyên ngành dịch máy – Trung Quốc coi việc làm chủ ngôn ngữ là một phần trong chiến lược làm chủ công nghệ. Họ không học tiếng Anh để đi làm thuê. Họ dịch toàn bộ tri thức phương Tây về, cải biên, chuẩn hóa, rồi truyền bá bằng tiếng Trung. Và từ đó, họ sản sinh ra thế hệ kỹ sư hoàn toàn không cần biết ngoại ngữ mà vẫn có thể thiết kế động cơ phản lực, chip bán dẫn, hay robot hàn 6 trục.

Cần hiểu rằng, không phải ai cũng cần tiếng Anh. Người làm báo cáo đối ngoại thì cần. Người viết bài báo quốc tế thì cần. Nhưng người vận hành dây chuyền robot, người viết firmware cho bộ điều khiển, hay người thiết kế module cơ khí – thì chỉ cần giỏi chuyên môn. Mà chuyên môn ấy, nếu được dạy, học, luyện tập, và kiểm chứng bằng tiếng mẹ đẻ – thì đâu cần phải biết "piston" là gì trong tiếng Anh? Nó vẫn chuyển động lên xuống, vẫn nén khí, vẫn truyền công suất.

Khác với các nước phương Tây – nơi tri thức dồn vào vài ngôn ngữ lớn – Trung Quốc chọn lối đi riêng: xây dựng một "vũ trụ học thuật song song" bằng tiếng Trung. Họ có CNKI – tương đương ScienceDirect, có mạng lưới xuất bản khoa học nội địa khổng lồ, và hệ thống đánh giá công trình nghiên cứu độc lập, không phụ thuộc vào ISI hay Scopus. Họ tổ chức hội nghị kỹ thuật hoàn toàn bằng tiếng Trung, in sách, làm mô phỏng, viết mã, hướng dẫn sản xuất – tất cả không cần dịch.

Từ đó, một hệ sinh thái kỹ thuật "tự thân vận động" được hình thành. Một kỹ sư sản xuất chỉ cần đọc hướng dẫn bằng tiếng Trung là có thể lắp ráp, vận hành, tối ưu máy CNC. Một nhóm kỹ thuật viên có thể reverse-engineer một thiết bị phương Tây mà không cần biết tiếng Anh, chỉ cần sơ đồ, logic kỹ thuật, và kinh nghiệm đồng đội. Họ chia vai rất rõ: người làm thiết kế, người mô phỏng, người chế tạo, người viết phần mềm, người kiểm thử. Một dây chuyền như vậy có thể sản xuất drone, chip, tàu ngầm mini... với hiệu quả và tốc độ mà phương Tây cũng phải dè chừng.

Không cần nói đâu xa, chính Elon Musk cũng từng thừa nhận rằng dây chuyền tự động của Trung Quốc "vượt tầm hiểu biết" của Mỹ, và những kỹ sư anh gặp ở Thâm Quyến – dù không nói trôi chảy một câu tiếng Anh – lại có thể chỉnh tay robot với độ chính xác đến micro-mét. Cái họ thiếu là từ vựng ngoại ngữ, chứ không thiếu tư duy kỹ thuật.

Rốt cuộc, ngôn ngữ là công cụ, không phải là điều kiện cần để phát minh. Người ta không cần nói tiếng Anh giỏi để sáng chế ra máy phát điện. Người Nhật viết toàn bộ hệ thống điều khiển Shinkansen bằng tiếng Nhật. Người Nga viết thuật toán radar trong S-400 bằng tiếng Nga. Và người Trung Quốc – với chiến lược dịch, học, sáng tạo bằng tiếng mẹ đẻ – đã chứng minh rằng giỏi tiếng Anh là một lợi thế, nhưng không giỏi tiếng Anh không hề là rào cản.

Vì vậy, khi ai đó chê một kỹ sư Trung Quốc "phát âm kém, ngữ pháp sai", thì hãy nhớ: người đó có thể đang lập trình cho máy tiện CNC 9 trục, còn bạn thì đang dò từ điển Oxford để dịch tài liệu của chính anh ta viết.

VÌ MỌI TRI THỨC ĐỀU ĐƯỢC DỊCH VÀ SỬ DỤNG TỪ VỰNG BẰNG TIẾNG MẸ ĐẺ.

Các bạn chỉ dần dịch sách Trung Quốc sang tiếng Việt là đủ tri thức toàn nhân loại rồi.

image

(Lý Thanh Hà)

Về cái này thì em biết, Trung Quốc ngoài động lực phát huy truyền thống của họ, thì họ cũng chịu khó học tập một số quốc gia, tuy không phải là học toàn bộ, nhưng những cái gì gọi là tiên tiến và cốt lõi trong suy nghĩ thì họ học, ví dụ họ học theo Nga về công nghiệp nặng, họ học theo Đức về hướng đào tạo dạy nghề chuyên sâu, họ học theo Nhật về mảng điện tử, họ kế thừa thành tựu cũng rất tốt, điển hình là họ học và phát triển từ nền tảng mà đối phương sáng tạo ra rất khá, khả năng copy và sáng tạo của họ không hề kém. Bên cạnh đó việc họ phải phong toả để tự vệ trước việc thẩm thấu của phương Tây cũng xuất phát từ việc phương Tây cấm vận kỹ thuật công nghệ đối với họ trong nhiều năm và thường xuyên gây tác động tạo cách mạng màu trong lòng họ, kể cả Nga cũng từng như vậy đối với Trung Quốc, Nga từng hạn chế và ngưng hợp đồng máy bay chiến đấu với lý do Trung Quốc sao chép công nghệ của họ đối với dòng Su-27. Do vậy, việc họ hình thành một hệ thống sách vở kiến thức hoàn toàn nội địa hoá và theo tư duy của họ là một việc vừa chủ động vừa bị động, bị động vì bị cấm vận, chủ động vì phải tự tìm lối thoát, tự tìm lối đi. Nếu nhìn lại quá trình phát triển của Trung Quốc, họ cũng chả khác gì Nga, cũng sẵn lòng hoà nhập với phương Tây, nhưng dở cái là sau một thời gian dài tự thay đổi theo tiêu chuẩn mà phương Tây đặt ra, họ cũng như Nga phát hiện ra là phương Tây có muốn đón nhận họ đâu, phương Tây muốn xẻ thịt họ, chẳng qua là thời cơ chưa đến hoặc con mồi chưa đủ béo.  

Em sang Nhật làm một thời gian, công ty Nhật có một hệ thống giá sách khổng lồ, tất cả sách trên đó đều là tiếng Nhật. Kỹ sư Nhật cũng gần như mù tiếng Anh, kể cả đọc cũng kém. Ấy vậy mà năng lực kỹ thuật của người Nhật là không thể chối cãi.

Việc người Việt sùng tiếng Anh không chỉ là thể hiện của tính sính ngoại, mà còn thể hiện nhà nước thiếu quan tâm phát triển văn hoá phẩm và sách vở tiếng Việt.

Người người học tiếng Anh thì tốt thôi, nhưng dùng tiếng Anh để đánh giá năng lực, để tuyển sinh Đại học là không thể chấp nhận được. Nó thể hiện sự thiếu hiểu biết về giáo dục và đào tạo của nhà nước.

 

 

Quá nửa giao thương trên tòan cầu hiện nay đều dùng Tiếng Anh .

Đa số các nền tảng KHKT trên thế giới hiện nay đều sữ dụng tiếng Anh .

Chúng ta phải sử dụng Tiếng Anh cho các hoạt động thương mại , dịch vụ thôi . Khi nào Đất nước có nền tảng KHKT đầy đủ , tỷ trọng Kinh tế Việt nam đủ lớn , chắc thế hệ đó sẽ có những quyết sách phù hợp .

 

Chỉ là suy nghĩ cá nhận của em thôi !

 

Khởi đầu thời Minh Trị, Nhật Bản là một nước nghèo nàn, lạc hậu, kiệt quệ vì chiến tranh. Minh Trị đã quyết định phải canh tân, nhưng không phải bằng cách khuyến khích toàn dân học giỏi tiếng Anh, Pháp, Đức ... mà chủ trương của ông ta là dịch toàn bộ sang tiếng Nhật.

Và chúng ta đã có hàng loạt những từ gốc Hán, thật ra là gốc Nhật như: kinh tế, tư bản, chủ nghĩa tư bản, chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản, điện tử, quang điện, tâm lý học, vật lý học, hoá học ... sau này Trung, Hàn và cả Việt đều lấy về sử dụng vì bản thân các chữ Nhật trên cũng chính là chữ Hán (cổ)

Lấy ví dụ khí  carbonic, hay carbon dioxit, thì người Nhật dịch là gì? nhị toan hoá than tố, người Hàn dùng y hệt, người Trung Quốc gọi là nhị dương hoá than. Và sách báo tài liệu của họ triệt để tuân thủ quy tắc dịch này. Và mặc dù tên nghe không Tây mấy, nhưng cần phải nhìn nhận là cả kinh tế và văn hoá, khoa học của họ đều hơn hẳn chúng ta. Như vậy giỏi tiếng Anh không phải là yếu tố quyết định để dân giàu nước mạnh.

 


   
U Cay, TuanLong, meotamthe and 2 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68340.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20596
 

Chiều hôm nay, ở Bắc Kinh tổ chức lễ thành lập doanh nghiệp TW mới là tập đoàn sông Yarlung (Nhã giang) TQ với sự tham dự của 1 phó thủ tướng, tập đoàn này tương tự tập đoàn Tam Hiệp TQ là một doanh nghiệp thủy điện. Tập đoàn Tam Hiệp hiện quản lý 6 đập thủy điện trên sông Dương tử còn tập đoàn Yarlung sẽ quản lý 5 đập thủy điện lớn trên sông Yarlung Tsangbo sắp xây.
Cùng lúc, lễ khởi công siêu công trình thủy điện Yarlung Tsangbo diễn ở Lâm Chi, Tây Tạng do thủ tướng TQ chủ trì. Đây là một hệ thống đập thủy điện bậc thang với 5 đập liên tiếp lợi dụng chênh lệch độ cao 4000m ở 1 điểm cua trên con sông làm hệ thống đập này. Tổng vốn đầu tư là 1200 tỷ tệ, tổng công suất lắp đặt của 5 nhà máy điện là 60 ngàn MW.
(Tần Khoai)

TRUNG QUỐC PHÊ DUYỆT DỰ ÁN ĐẬP THỦY ĐIỆN LỚN NHẤT THẾ GIỚI, GẦN BIÊN GIỚI ẤN ĐỘ ‼️
Theo SCMP, Trung Quốc đang lên kế hoạch xây dựng một siêu dự án thủy điện trên sông Yarlung Zangbo ở Tây Tạng, gần biên giới Ấn Độ, với tổng vốn đầu tư khoảng 137 tỷ USD.
Đập Tam Hiệp, bắc qua sông Dương Tử ở Trung Quốc, hiện đứng đầu thế giới về công suất lắp đặt và sản lượng thủy điện hàng năm, sản xuất từ 95 đến 112 TWh mỗi năm. Nếu hoàn thành, Dự án Thủy điện Yarlung Tsangpo sẽ vượt sản lượng của Đập Tam Hiệp gấp gần ba lần.
(Hoàng Văn Khanh)


   
U Cay and is3 reacted
Trả lờiTrích dẫn
meotamthe
(@meotamthe)
Trung niên
Được ưa thích
Đạo khả đạo phi thường đạo
Trung lưu rank 2
Tài sản: 22344.83
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 3587
Topic starter  

Đăng bởi: @langtubachkhoa

Chiều hôm nay, ở Bắc Kinh tổ chức lễ thành lập doanh nghiệp TW mới là tập đoàn sông Yarlung (Nhã giang) TQ với sự tham dự của 1 phó thủ tướng, tập đoàn này tương tự tập đoàn Tam Hiệp TQ là một doanh nghiệp thủy điện. Tập đoàn Tam Hiệp hiện quản lý 6 đập thủy điện trên sông Dương tử còn tập đoàn Yarlung sẽ quản lý 5 đập thủy điện lớn trên sông Yarlung Tsangbo sắp xây.
Cùng lúc, lễ khởi công siêu công trình thủy điện Yarlung Tsangbo diễn ở Lâm Chi, Tây Tạng do thủ tướng TQ chủ trì. Đây là một hệ thống đập thủy điện bậc thang với 5 đập liên tiếp lợi dụng chênh lệch độ cao 4000m ở 1 điểm cua trên con sông làm hệ thống đập này. Tổng vốn đầu tư là 1200 tỷ tệ, tổng công suất lắp đặt của 5 nhà máy điện là 60 ngàn MW.
(Tần Khoai)

TRUNG QUỐC PHÊ DUYỆT DỰ ÁN ĐẬP THỦY ĐIỆN LỚN NHẤT THẾ GIỚI, GẦN BIÊN GIỚI ẤN ĐỘ ‼️
Theo SCMP, Trung Quốc đang lên kế hoạch xây dựng một siêu dự án thủy điện trên sông Yarlung Zangbo ở Tây Tạng, gần biên giới Ấn Độ, với tổng vốn đầu tư khoảng 137 tỷ USD.
Đập Tam Hiệp, bắc qua sông Dương Tử ở Trung Quốc, hiện đứng đầu thế giới về công suất lắp đặt và sản lượng thủy điện hàng năm, sản xuất từ 95 đến 112 TWh mỗi năm. Nếu hoàn thành, Dự án Thủy điện Yarlung Tsangpo sẽ vượt sản lượng của Đập Tam Hiệp gấp gần ba lần.
(Hoàng Văn Khanh)

Đập này sẽ khống chế nguồn nước của Ấn Độ, bảo không đánh nhau vì nước cũng khó đấy.

image

 


   
U Cay, TuanLong, emperortan and 1 people reacted
Trả lờiTrích dẫn
(@langtubachkhoa)
Lão niên
Được ưa thích
Bá tước Phương Nam – langtubachkhoa
Trung lưu rank 3
Tài sản: 68340.31
Tham gia: 3 năm trước
Bài viết: 20596
 

@meotamthe @a98

Nền kinh tế Trung Quốc đã tăng trưởng 5,3% trong nửa đầu năm 2025, bất chấp cuộc chiến thương mại đang diễn ra với Hoa Kỳ và Liên minh Châu Âu.
Theo số liệu mới công bố của Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc, nhu cầu tiêu dùng trong nước là động lực chính, chiếm 69% GDP.
Mặc dù phải đối mặt với thuế quan từ Mỹ và EU, ngành sản xuất của Trung Quốc vẫn trụ vững trước sự sụt giảm xuất khẩu sang hai khối này — cho thấy không giống như Mỹ hay EU, Trung Quốc không phụ thuộc vào xuất khẩu để duy trì công nghiệp trong nước.
Tuy nhiên, tờ New York Times lại kết luận rằng “tiêu dùng là điểm yếu” của Trung Quốc — bất chấp việc nền kinh tế nước này vừa đạt các mức tăng trưởng kỷ lục.

https://english.www.gov.cn/news/202507/17/content_WS6878e894c6d0868f4e8f43e6.html


   
U Cay reacted
Trả lờiTrích dẫn
Trang 26 / 38
Chia sẻ: