Các máy bay không người lái thương mại Mugin-5 của Trung Quốc được Lực lượng vũ trang Ukraine chuyển đổi thành máy bay không người lái kamikaze, được sử dung tấn công ở Crimea bị ép hạ với sự hỗ trợ của tác chiến điện tử,
Trong bức ảnh thứ hai, bạn có thể thấy vỏ đạn của đầu đạn máy bay không người lái.
Việc huy động bớ lính, có vẻ U cà toàn túm dân ở các tỉnh như Odessa, Kharkov… chứ ở trung tâm thủ đô Kiev chưa thấy gắt gao lắm nhỉ?
Chắc Ukr ưu tiên tuyển ng gốc Nga, có xu hướng thân Nga đẩy đi làm bia thịt trước. vd bị hi sinh thì bớt 1 ô gốc Nga mà cả nhà ng đó cũng sẽ thay đổi quan điểm thân Nga. Các vùng phía Tây có vẻ ít bắt lính hơn
Thủ tướng Hungary Viktor Orbán cho biết, chiến lược của EU và Mỹ trong cuộc xung đột ở Ukraine là sai lầm và người Ukraine cũng như châu Âu đang phải trả giá.
"Theo quan điểm của phương Tây, cuộc xung đột đang diễn ra theo chiến lược sau: Người Ukraine chiến đấu và chết, còn chúng tôi cung cấp tiền, thông tin và vũ khí. Và chúng tôi nghĩ rằng với sự kết hợp như vậy, có thể đánh bại Nga. Và điều đó hóa ra người Nga không thể bị đánh bại bằng chiến lược như vậy", Orban nói.
Không nên vật nhau với l*n vì bạn sẽ bị bẩn người mà con lợn nó lại thích thế
Tờ Financial Times viết: Với cái chết của Prigozhin, các hoạt động của Nga ở Châu Phi sẽ không dừng lại mà có thể giảm bớt cường độ.
Các nguồn của ấn phẩm tin rằng Điện Kremlin và Bộ Quốc phòng Nga giờ đây sẽ cố gắng tiếp thu các PMC và các hoạt động của nó ở Châu Phi, thay thế sự lãnh đạo và những nhân vật chủ chốt của Wagner.
Việc Liên bang Nga sẽ không rời khỏi Châu Phi đã được nói ra ngay trên chính lục địa này:
“Đây (cái chết của Prigozhin) là một tin buồn, ông ấy đã cứu nền dân chủ nên đất nước đang để tang. Nhưng nó không thay đổi bất cứ điều gì đối với chúng tôi. Doneng, người đứng đầu Mặt trận Liên Phi thân Nga, cho biết nhờ thỏa thuận của chúng tôi với Điện Kremlin, chúng tôi sẽ tiếp tục hiện diện của Wagner trên thực địa.
Những người trong đoàn tùy tùng của Prigozhin tin rằng hoạt động của Liên bang Nga ở Châu Phi sẽ giảm và các hoạt động trong tương lai có thể mang lại ít lợi nhuận hơn - "tối đa hàng chục triệu mỗi năm".
Các nguồn tin cũng nói với Financial Times rằng chuyến đi mới nhất của Prigozhin tới châu Phi là để ngăn chặn quân đội giành quyền kiểm soát các hoạt động của Wagner.
Không nên vật nhau với l*n vì bạn sẽ bị bẩn người mà con lợn nó lại thích thế
🇷🇺⚔️🇺🇦🇪🇺🏁 Cuộc phản công chậm rãi của Ukraine làm dấy lên lo ngại giữa các đồng minh phương Tây
Theo Bloomberg, cuộc phản công đã diễn ra trong vài tháng nhưng không mấy thành công. Ngoài ra, NATO đã cung cấp cho Ukraine hầu hết sự hỗ trợ mà họ có thể cung cấp, và việc nhân đôi mức hỗ trợ như vậy là không thực tế do thiếu đạn dược và không có khả năng tăng cường sản xuất. Khó có khả năng F-16 sẽ xuất hiện trong năm nay.
Kết quả là, nếu không đạt được thành tựu cụ thể nào, chủ đề Ukraine ở Mỹ có thể bị lùi lại vào mùa đông và các đồng minh ở châu Âu lo ngại rằng Biden có thể bắt đầu thúc đẩy Kiev tiến tới đàm phán.
🔴 @DDGeopolitics
Điều đau đầu đầu tiên là tiền, ngoài vũ khí thì EU và Mỹ luân phiên viện trợ tiền để CP Kiev hoạt động, dù chúng là các khoản nợ, nhưng bỏ tiền ra vẫn rất áp lực, đặc biệt khi nó cứ nhây nhưa không có tiến triển gì. Một trong các thuyết âm mưu là chính Kiev cũng không muốn giành chiến thắng nào vào lúc này, vì nguy cơ Phương Tây sẽ dùng chiến thắng đó lôi Nga vào đàm phán, lúc bấy giờ Kiev sẽ có nguy cơ bị bỏ rơi, còn nếu nguy cơ Nga thắng thế vẫn tồn tại thì EU không dám buông tay, xét ở góc độ tham nhũng bằng cuộc chiến thì nó hợp lý và có lợi ích đều đặn hàng tháng.
Mỹ và P Tây ép U cà đàm phán là 1 chuyện, Nga ngố có đồng ý ngồi vào hay không là 1 chuyện khác.
Theo em dự và em cũng hy vọng là Nga ngố k động điên mà đàm phán lúc này. Đàm phán lúc này với kết quả cộng nhận hiện trạng thực tế của Crimea và Donbass cùng với việc phi quân sự hoá U cà - cứ cho là như thế đi vì đồng nghĩa với Nga thua. Mỹ và Tailoin có truyền thống ngồi xổm vào các cam kết và hiệp định, hiệp ước bọn này ký một cách cực kỳ vô liêm sỉ và khốn nạn rồi, Nga ngố bị lừa bao nhiêu lần rồi, từ vụ cam kết mở rộng NATO khi cho thằng Đức thống nhất đến 2 thoả thuận Minsk, bây giờ mà còn đớp bả 1 lần nữa thì em cũng chịu độ ngây thơ và me Tây của anh Tin của giới lãnh đạo Nga, anh xứng đáng bị đào mả và xét lại sau khi chết theo truyền thống của Nga ngố.
Ít nhất Nga cũng phải cắt đường ra biển của U cà rồi muốn đàm gì thì đàm, xưa nay không gian sinh tồn biển của Nga ngố luôn là ưu tiên số 1, thằng nào đụng đến đường ra biển của cháu thì cháu cũng phải chơi khô máu với thằng đó.
Em liên hệ 1 chút tới xứ rau 48 năm trước. Mỹ và Tailoin luôn có suy nghĩ thượng đẳng và ngạo mạn rằng bọn nó có thể yêu cầu thằng đối phương đàm phán bất cứ lúc nào, như thế chúng nó là mẹ thiên hạ vậy. Cụ nào đọc cuốn cuộc tháo chạy tán loạn của Frank Snepp rồi thì chắc cũng thấy rõ. Khi sự sống của Nguỵ quân tính bằng ngày rồi, chết đến mít rồi, mà Mỹ thậm chí thằng Pháp vẫn nuôi ảo tưởng là có thể ép Bắc Việt đàm phán, chấp nhận giải pháp chính trị, vẫn còn liên hệ với với LX hay Trung Quốc để gây sức ép lên các cụ nhà ta. LX bảo thằng Mỹ: bọn tao éo bảo được thằng VN, chúng nó muốn làm cm gì thì làm. Tóm lại, chúng nó vẫn luôn nghĩ chúng nó là bố đời của thằng khác vậy. May mà các cụ nhà ta vô cùng quyết tâm và tỉnh táo, chứ nói dại, các cụ mà ăn bả bọn này, không biết ngày thống nhất lùi thêm bao nhiêu năm nữa. Em nghĩ tư duy của bọn này bao nhiêu năm vẫn éo có tiến triển gì nên luôn có thằng bóng gió đàm phán với Nga như thế. Mong anh Tin và Nga ngố nghĩ đến nhiều ca bọn này nó lừa nhà anh mấy chục năm nay, nhìn bài học của thằng em cùng khối mà chiến đến cùng.
Đỗ Nam Trung nhắc lại rằng ông có thể nhanh chóng kết thúc cuộc chiến ở Ukraine. “Tổng thống phải làm việc, ông ấy phải đưa chúng ta ra khỏi cuộc xung đột ủy nhiệm với Nga ở Ukraine. Việc đó khả thi, không khó lắm. Tất nhiên, ông ấy [Bảy đần] không có khả năng làm được điều này vì ông ấy không đủ năng lực, nhưng cuộc chiến này phải kết thúc ngay lập tức. Không phải vì phe này hay phe nọ, mà đơn giản là vì hàng trăm, hàng nghìn người đang chết. Hãy tưởng tượng, bạn đang ngồi trong nhà mình, đột nhiên quả tên lửa lao vào nhà và mọi thứ tan tành. Không quan trọng là người Nga hay người Ukraina, chuyện này phải dừng lại. Và chấm dứt chuyện này không phải là việc khó. Nếu tôi là tổng thống, cuộc chiến này đã không bắt đầu”, ông Trump nói trên kênh Tucker on X với cựu nhà báo Fox News Tucker Carlson.
Anh Trump nói đúng vụ chấm dứt chiến tranh không phải chuyện khó, nếu đồng ý cơ bản các điều khoản Nga nó đưa ra. Còn nếu khôngn thì anh cũng chỉ nói cho vui thôi. Mà đồng ý thì đám diều hâu bên Mẽo nó cho anh đi tàu ngầm trước.
ℹ️Theo lực lượng an ninh Nga, các cơ quan đặc biệt của Ukraine đặt quảng cáo trên Internet đề nghị “kiếm tiền nhanh chóng” và hứa trả 10-20 nghìn rúp cho công việc.
➡️Các cơ quan đặc biệt của Ukraine dựa vào thanh niên, người già, người bị thiệt thòi và người mắc bệnh tâm thần trong việc lựa chọn những kẻ đốt phá cho các mục tiêu trên lãnh thổ Liên bang Nga, FSB cho biết.
➡️Họ cũng lưu ý rằng tất cả các vụ đốt phá có tổ chức đều đã bị phanh phui, các bản án đang được thông qua, mức án lên tới 19 năm tù.
➡️Các cơ quan đặc biệt của Ukraina đã “làm dịu” những công dân được tuyển dụng trên lãnh thổ Liên bang Nga bằng cách nói rằng hành vi đốt phá của họ sẽ bị coi là tội phạm nhỏ và tất cả các khoản tiền phạt sẽ được chi trả bằng phần thưởng mà những người tuyển dụng sẽ trả sau vụ phá hoại, nhưng ngay sau khi công dân phạm tội, các cơ quan đặc biệt của Ukraine sẽ cắt đứt liên lạc, FSB của Liên bang Nga cho biết.
➡️Họ cũng lưu ý rằng trong hầu hết các trường hợp, hành động của thủ phạm đều được coi là hành động khủng bố, phá hoại và xâm phạm tính mạng của nhân viên thực thi pháp luật.
➡️Còn 22 vụ án hình sự khác đang trong giai đoạn xem xét xét xử. Không còn nghi ngờ gì nữa, tất cả tội phạm sẽ phải chịu một hình phạt xứng đáng và nghiêm khắc.
🔴 @DDGeopolitics
U cà chơi bài này thì Nga cũng mệt đấy.
Ở đâu cũng vậy, cũng có người này người khác. Đang bất mãn chế độ mà có thằng cho tiền thì làm ngay và luôn.
Thôi thì tóm được thằng nào thì xử sớm và công khai để răn đe.
Đỗ Nam Trung nhắc lại rằng ông có thể nhanh chóng kết thúc cuộc chiến ở Ukraine. “Tổng thống phải làm việc, ông ấy phải đưa chúng ta ra khỏi cuộc xung đột ủy nhiệm với Nga ở Ukraine. Việc đó khả thi, không khó lắm. Tất nhiên, ông ấy [Bảy đần] không có khả năng làm được điều này vì ông ấy không đủ năng lực, nhưng cuộc chiến này phải kết thúc ngay lập tức. Không phải vì phe này hay phe nọ, mà đơn giản là vì hàng trăm, hàng nghìn người đang chết. Hãy tưởng tượng, bạn đang ngồi trong nhà mình, đột nhiên quả tên lửa lao vào nhà và mọi thứ tan tành. Không quan trọng là người Nga hay người Ukraina, chuyện này phải dừng lại. Và chấm dứt chuyện này không phải là việc khó. Nếu tôi là tổng thống, cuộc chiến này đã không bắt đầu”, ông Trump nói trên kênh Tucker on X với cựu nhà báo Fox News Tucker Carlson.
Anh Trump nói đúng vụ chấm dứt chiến tranh không phải chuyện khó, nếu đồng ý cơ bản các điều khoản Nga nó đưa ra. Còn nếu khôngn thì anh cũng chỉ nói cho vui thôi. Mà đồng ý thì đám diều hâu bên Mẽo nó cho anh đi tàu ngầm trước.
Nó đang tìm cách dìm cho Chum hết tranh cử hết làm tổng thống luôn ấy chứ. Hôm trc Chum bị bắt 20p rồi xin nộp bảo lãnh để đc tại ngoại r cụ
Một bài báo thú vị của Rostislav Ishchenko đăng trên ấn phẩm “Ngày mai” (Завтра). Rostislav Vladimirovich Ishchenko là một nhà khoa học chính trị, chuyên gia về “vấn đề Ukraina”. Hiện nay là chủ tịch của “Trung tâm Phân tích và Dự báo Hệ thống” – LB Nga. Xin giới thiệu cùng các bạn ----------------------------------
Trong những ngày cuối tháng Tám này, và trong bối cảnh xung đột Nga-Ukraina đang diễn ra khốc liệt, tôi lại nhớ đến một đất nước rất xa, và nảy ra trong đầu những suy nghĩ về Ukraina hiện tại.
Ngày 2/9/1945, tại Quảng trường Ba Đình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản “Tuyên ngôn Độc lập” lịch sử do chính ông soạn thảo, tuyên bố trước toàn thế giới về sự ra đời của một nhà nước mới sau gần một thế kỷ dưới ách thống trị của thực dân: Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (nay là nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam). Nhưng nền độc lập non trẻ đó không tồn tại được lâu, trong một quá trình lâu dài sau đó, từ 1946 đến 1975, Việt Nam đã phải chiến đấu với Pháp và Hoa Kỳ để giành lại độc lập.
Vào thời điểm Việt Nam lần đầu tiên giành được độc lập (1945), có khoảng 21,5 triệu người sống trên toàn Đông Dương, khoảng 2/3 trong số đó sống ở Việt Nam. Nền kinh tế nước này gần như hoàn toàn là nông nghiệp-thuộc địa. Công nghiệp hầu như không có. Quân đội (thực chất là dân quân) được trang bị thô sơ, gồm vũ khí nhẹ và số lượng không đáng kể lựu pháo, sơn pháo. Không có vũ khí hạng nặng và không quân, hải quân. Không có nhân viên khoa học, công nhân lành nghề, chuyên gia cấp cao cũng như các cơ sở giáo dục nghề nghiệp. Vấn đề mù chữ trong quần chúng nhân dân là phổ biến.
Bây giờ, ta hãy nhìn sang Ukraina từ ngày đầu độc lập (1991). Dân số là 52 triệu, với nền kinh tế đứng thứ 5 ở châu Âu. Kế thừa ngành công nghiệp nặng và quốc phòng hùng mạnh của Liên Xô. Nông nghiệp rất phát triển. Có 5 nhà máy điện hạt nhân với 23 tổ máy cùng hệ thống thủy điện hoành tráng trên toàn bộ sông Dnepr do Liên Xô để lại. Cơ sở khoa học hùng mạnh với nhiều trung tâm khoa học lớn: Kiev, Kharkov, Dnepropetrovsk, Odessa, Donetsk. Hàng triệu công nhân và chuyên gia lành nghề, nhiều cơ sở vững chắc và tiên tiến cho việc giáo dục-đào tạo, nghiên cứu khoa học. Quân đội gồm 1 triệu quân nhân, được trang bị vũ khí hiện đại nhất vào thời điểm đó.
Nếu so sánh Việt Nam và Ukraina hiện nay (sau 32 năm Ukraina độc lập) thì giống như so sánh Cung điện Mùa đông với cái hang của người hái lượm nguyên thủy, chưa học được cách xây những túp lều. Hiện tại, dân số Việt Nam đã tăng lên nhiều lần (hiện có 100 triệu người). Còn ở Ukraina, dân số đã giảm 2 đến 3 lần (hiện tại là khoảng 18 triệu người, dù con số đó vẫn là ở mức lạc quan). Ngay từ những năm đầu độc lập, ở Ukraina, cuộc xung đột dân sự đã bắt đầu bùng lên khi giới tinh hoa bắt đầu xây dựng một nền dân chủ Galicia đi ngược lại với quyền và lợi ích của đại đa số nhân dân. Năm 2014, chính Ukraina đã gây ra cuộc nội chiến trên lãnh thổ của mình và hệ quả của nó là xung đột với Nga 8 năm sau.
Việt Nam không hề chuẩn bị cho cuộc chiến mà Hoa Kỳ đã áp đặt lên nước này, nhưng người Việt Nam đã giành chiến thắng trong cuộc chiến chống lại cường quốc quân sự-kinh tế số 1 thế giới. Trong cuộc chiến đó, cuộc chiến mà người Việt Nam gọi là “Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước”, Việt Nam đã được Liên Xô và Trung Quốc giúp đỡ về vũ khí và cố vấn. Tuy nhiên, Hải quân và Không quân Mỹ vẫn kiểm soát gần như toàn bộ vùng biển, vùng trời. Trong thập niên 60, quan hệ Liên Xô-Trung Quốc xấu đi, việc cung cấp vũ khí, trang bị, vật tư cho Việt Nam rất khó khăn. Người Việt Nam chưa bao giờ có đủ trang thiết bị, đạn dược… để chiến đấu.
Ukraina đã chuẩn bị cho cuộc chiến tranh với Nga trong suốt thời kỳ tồn tại độc lập. Hoa Kỳ và NATO đã tích cực giúp đỡ họ trong việc chuẩn bị này. Chính Kiev đã chọn thời điểm để khiêu khích. Đây là thời điểm mà Ukraina tự coi mình có khả năng gây thất bại quân sự cho Nga. Sự tự tin đó của Ukraina đã được các đồng minh phương Tây xác nhận. Trong toàn bộ quá trình chiến sự, Hoa Kỳ và NATO đã đảm bảo cung cấp cho Ukraina gần 10.000 xe tăng, xe bọc thép, xe chiến đấu bộ binh các loại, khoảng gần 2.000 khẩu pháo (bao gồm cả pháo tự hành và MLRS), vài nghìn súng cối, hơn 100.000 vũ khí nhỏ, hàng triệu quả đạn pháo các loại, gần 200 máy bay và trực thăng, hơn 1.000 máy bay không người lái… Đây là chưa kể những gì Ukraina đang có trong kho vũ khí của mình. Với tất cả những điều kiện này, phương Tây đã đánh giá rằng Ukraina hoàn toàn có thể chiến thắng Nga trong cuộc chiến thông thường. Nhưng sau một năm rưỡi, họ buộc phải thừa nhận rằng Ukraina đã thua. Chế độ Kiev không thể thực hiện được bất kỳ mục tiêu nào đã đặt ra. Phương Tây bắt đầu nói về sự cần thiết phải sớm đạt được hòa bình để cứu lấy những gì còn lại của Ukraina.
Làm thế nào mà một quốc gia đang có mọi điều kiện cần thiết để xây dựng đất nước trở nên hùng mạnh lại xuống cấp với tốc độ nhanh chóng như vậy? Chỉ sau 32 năm, nó đạt đến trạng thái bán nguyên thủy? Ukraina bây giờ giống như các thuộc địa cũ của Bồ Đào Nha (Angola, Mozambique) vào những năm 70. Câu trả lời không có gì khó hiểu: Không ai cần độc lập ở Ukraina. Giới lãnh đạo Ukraina nhanh chóng nhận ra rằng phương Tây cần tư tưởng Bandera ở đó, và thế là họ tự nguyện trở thành những “Bandera thuần hóa” của phương Tây. Họ cần có một chủ sở hữu. Họ tuyên truyền cho người dân về một tương lai tươi sáng ở EU, và họ đương nhiên sẽ là thành viên EU với hàng trăm loại xúc xích và bia. Vì thế, một sự đồng thuận sùng bái phương Tây trên toàn quốc đã xuất hiện.
Nhưng phương Tây chỉ cần Ukraina và người Ukraina như một nguồn tài nguyên có thể sử dụng cho nhu cầu riêng của họ, hơn nữa, nguồn tài nguyên này là miễn phí. Thật phí khi không tận dụng cơ hội hiếm có như vậy, vì cái giá để mua đứt Ukraina quá rẻ. Người Ukraina đã trở thành nô lệ lý tưởng. Họ đã cho đi lãnh thổ, cùng với tất cả tài sản. Còn bản thân họ trở thành người hầu chung, nhưng vẫn tự coi mình là người châu Âu, tin rằng họ đang ở thiên đường.
Còn người Việt Nam thì sao? Họ thực sự muốn sống theo luật lệ riêng của họ, trên đất nước của họ. Còn người Ukraina lại mơ về một món quà miễn phí. Người Việt Nam sẵn sàng hy sinh để đất nước họ được sống. Còn người Ukraina sẵn sàng chết cho “thế giới tự do”, và họ xứng đáng với điều đó.
Một bài báo thú vị của Rostislav Ishchenko đăng trên ấn phẩm “Ngày mai” (Завтра). Rostislav Vladimirovich Ishchenko là một nhà khoa học chính trị, chuyên gia về “vấn đề Ukraina”. Hiện nay là chủ tịch của “Trung tâm Phân tích và Dự báo Hệ thống” – LB Nga. Xin giới thiệu cùng các bạn ----------------------------------
Trong những ngày cuối tháng Tám này, và trong bối cảnh xung đột Nga-Ukraina đang diễn ra khốc liệt, tôi lại nhớ đến một đất nước rất xa, và nảy ra trong đầu những suy nghĩ về Ukraina hiện tại.
Ngày 2/9/1945, tại Quảng trường Ba Đình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản “Tuyên ngôn Độc lập” lịch sử do chính ông soạn thảo, tuyên bố trước toàn thế giới về sự ra đời của một nhà nước mới sau gần một thế kỷ dưới ách thống trị của thực dân: Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (nay là nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam). Nhưng nền độc lập non trẻ đó không tồn tại được lâu, trong một quá trình lâu dài sau đó, từ 1946 đến 1975, Việt Nam đã phải chiến đấu với Pháp và Hoa Kỳ để giành lại độc lập.
Vào thời điểm Việt Nam lần đầu tiên giành được độc lập (1945), có khoảng 21,5 triệu người sống trên toàn Đông Dương, khoảng 2/3 trong số đó sống ở Việt Nam. Nền kinh tế nước này gần như hoàn toàn là nông nghiệp-thuộc địa. Công nghiệp hầu như không có. Quân đội (thực chất là dân quân) được trang bị thô sơ, gồm vũ khí nhẹ và số lượng không đáng kể lựu pháo, sơn pháo. Không có vũ khí hạng nặng và không quân, hải quân. Không có nhân viên khoa học, công nhân lành nghề, chuyên gia cấp cao cũng như các cơ sở giáo dục nghề nghiệp. Vấn đề mù chữ trong quần chúng nhân dân là phổ biến.
Bây giờ, ta hãy nhìn sang Ukraina từ ngày đầu độc lập (1991). Dân số là 52 triệu, với nền kinh tế đứng thứ 5 ở châu Âu. Kế thừa ngành công nghiệp nặng và quốc phòng hùng mạnh của Liên Xô. Nông nghiệp rất phát triển. Có 5 nhà máy điện hạt nhân với 23 tổ máy cùng hệ thống thủy điện hoành tráng trên toàn bộ sông Dnepr do Liên Xô để lại. Cơ sở khoa học hùng mạnh với nhiều trung tâm khoa học lớn: Kiev, Kharkov, Dnepropetrovsk, Odessa, Donetsk. Hàng triệu công nhân và chuyên gia lành nghề, nhiều cơ sở vững chắc và tiên tiến cho việc giáo dục-đào tạo, nghiên cứu khoa học. Quân đội gồm 1 triệu quân nhân, được trang bị vũ khí hiện đại nhất vào thời điểm đó.
Nếu so sánh Việt Nam và Ukraina hiện nay (sau 32 năm Ukraina độc lập) thì giống như so sánh Cung điện Mùa đông với cái hang của người hái lượm nguyên thủy, chưa học được cách xây những túp lều. Hiện tại, dân số Việt Nam đã tăng lên nhiều lần (hiện có 100 triệu người). Còn ở Ukraina, dân số đã giảm 2 đến 3 lần (hiện tại là khoảng 18 triệu người, dù con số đó vẫn là ở mức lạc quan). Ngay từ những năm đầu độc lập, ở Ukraina, cuộc xung đột dân sự đã bắt đầu bùng lên khi giới tinh hoa bắt đầu xây dựng một nền dân chủ Galicia đi ngược lại với quyền và lợi ích của đại đa số nhân dân. Năm 2014, chính Ukraina đã gây ra cuộc nội chiến trên lãnh thổ của mình và hệ quả của nó là xung đột với Nga 8 năm sau.
Việt Nam không hề chuẩn bị cho cuộc chiến mà Hoa Kỳ đã áp đặt lên nước này, nhưng người Việt Nam đã giành chiến thắng trong cuộc chiến chống lại cường quốc quân sự-kinh tế số 1 thế giới. Trong cuộc chiến đó, cuộc chiến mà người Việt Nam gọi là “Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước”, Việt Nam đã được Liên Xô và Trung Quốc giúp đỡ về vũ khí và cố vấn. Tuy nhiên, Hải quân và Không quân Mỹ vẫn kiểm soát gần như toàn bộ vùng biển, vùng trời. Trong thập niên 60, quan hệ Liên Xô-Trung Quốc xấu đi, việc cung cấp vũ khí, trang bị, vật tư cho Việt Nam rất khó khăn. Người Việt Nam chưa bao giờ có đủ trang thiết bị, đạn dược… để chiến đấu.
Ukraina đã chuẩn bị cho cuộc chiến tranh với Nga trong suốt thời kỳ tồn tại độc lập. Hoa Kỳ và NATO đã tích cực giúp đỡ họ trong việc chuẩn bị này. Chính Kiev đã chọn thời điểm để khiêu khích. Đây là thời điểm mà Ukraina tự coi mình có khả năng gây thất bại quân sự cho Nga. Sự tự tin đó của Ukraina đã được các đồng minh phương Tây xác nhận. Trong toàn bộ quá trình chiến sự, Hoa Kỳ và NATO đã đảm bảo cung cấp cho Ukraina gần 10.000 xe tăng, xe bọc thép, xe chiến đấu bộ binh các loại, khoảng gần 2.000 khẩu pháo (bao gồm cả pháo tự hành và MLRS), vài nghìn súng cối, hơn 100.000 vũ khí nhỏ, hàng triệu quả đạn pháo các loại, gần 200 máy bay và trực thăng, hơn 1.000 máy bay không người lái… Đây là chưa kể những gì Ukraina đang có trong kho vũ khí của mình. Với tất cả những điều kiện này, phương Tây đã đánh giá rằng Ukraina hoàn toàn có thể chiến thắng Nga trong cuộc chiến thông thường. Nhưng sau một năm rưỡi, họ buộc phải thừa nhận rằng Ukraina đã thua. Chế độ Kiev không thể thực hiện được bất kỳ mục tiêu nào đã đặt ra. Phương Tây bắt đầu nói về sự cần thiết phải sớm đạt được hòa bình để cứu lấy những gì còn lại của Ukraina.
Làm thế nào mà một quốc gia đang có mọi điều kiện cần thiết để xây dựng đất nước trở nên hùng mạnh lại xuống cấp với tốc độ nhanh chóng như vậy? Chỉ sau 32 năm, nó đạt đến trạng thái bán nguyên thủy? Ukraina bây giờ giống như các thuộc địa cũ của Bồ Đào Nha (Angola, Mozambique) vào những năm 70. Câu trả lời không có gì khó hiểu: Không ai cần độc lập ở Ukraina. Giới lãnh đạo Ukraina nhanh chóng nhận ra rằng phương Tây cần tư tưởng Bandera ở đó, và thế là họ tự nguyện trở thành những “Bandera thuần hóa” của phương Tây. Họ cần có một chủ sở hữu. Họ tuyên truyền cho người dân về một tương lai tươi sáng ở EU, và họ đương nhiên sẽ là thành viên EU với hàng trăm loại xúc xích và bia. Vì thế, một sự đồng thuận sùng bái phương Tây trên toàn quốc đã xuất hiện.
Nhưng phương Tây chỉ cần Ukraina và người Ukraina như một nguồn tài nguyên có thể sử dụng cho nhu cầu riêng của họ, hơn nữa, nguồn tài nguyên này là miễn phí. Thật phí khi không tận dụng cơ hội hiếm có như vậy, vì cái giá để mua đứt Ukraina quá rẻ. Người Ukraina đã trở thành nô lệ lý tưởng. Họ đã cho đi lãnh thổ, cùng với tất cả tài sản. Còn bản thân họ trở thành người hầu chung, nhưng vẫn tự coi mình là người châu Âu, tin rằng họ đang ở thiên đường.
Còn người Việt Nam thì sao? Họ thực sự muốn sống theo luật lệ riêng của họ, trên đất nước của họ. Còn người Ukraina lại mơ về một món quà miễn phí. Người Việt Nam sẵn sàng hy sinh để đất nước họ được sống. Còn người Ukraina sẵn sàng chết cho “thế giới tự do”, và họ xứng đáng với điều đó.
Hài kịch hay bi kịch?
(Dịch: Hà Huy Thành)
Trước đây rất nhiều người hay mang cuộc chiến giành độc lập dân tộc của Việt nam so với cuộc chiến ở Ukr, nhưng bài viết này đã lột tả đến bản chất của nó.
Một bài báo thú vị của Rostislav Ishchenko đăng trên ấn phẩm “Ngày mai” (Завтра). Rostislav Vladimirovich Ishchenko là một nhà khoa học chính trị, chuyên gia về “vấn đề Ukraina”. Hiện nay là chủ tịch của “Trung tâm Phân tích và Dự báo Hệ thống” – LB Nga. Xin giới thiệu cùng các bạn ----------------------------------
Trong những ngày cuối tháng Tám này, và trong bối cảnh xung đột Nga-Ukraina đang diễn ra khốc liệt, tôi lại nhớ đến một đất nước rất xa, và nảy ra trong đầu những suy nghĩ về Ukraina hiện tại.
Ngày 2/9/1945, tại Quảng trường Ba Đình, Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản “Tuyên ngôn Độc lập” lịch sử do chính ông soạn thảo, tuyên bố trước toàn thế giới về sự ra đời của một nhà nước mới sau gần một thế kỷ dưới ách thống trị của thực dân: Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (nay là nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam). Nhưng nền độc lập non trẻ đó không tồn tại được lâu, trong một quá trình lâu dài sau đó, từ 1946 đến 1975, Việt Nam đã phải chiến đấu với Pháp và Hoa Kỳ để giành lại độc lập.
Vào thời điểm Việt Nam lần đầu tiên giành được độc lập (1945), có khoảng 21,5 triệu người sống trên toàn Đông Dương, khoảng 2/3 trong số đó sống ở Việt Nam. Nền kinh tế nước này gần như hoàn toàn là nông nghiệp-thuộc địa. Công nghiệp hầu như không có. Quân đội (thực chất là dân quân) được trang bị thô sơ, gồm vũ khí nhẹ và số lượng không đáng kể lựu pháo, sơn pháo. Không có vũ khí hạng nặng và không quân, hải quân. Không có nhân viên khoa học, công nhân lành nghề, chuyên gia cấp cao cũng như các cơ sở giáo dục nghề nghiệp. Vấn đề mù chữ trong quần chúng nhân dân là phổ biến.
Bây giờ, ta hãy nhìn sang Ukraina từ ngày đầu độc lập (1991). Dân số là 52 triệu, với nền kinh tế đứng thứ 5 ở châu Âu. Kế thừa ngành công nghiệp nặng và quốc phòng hùng mạnh của Liên Xô. Nông nghiệp rất phát triển. Có 5 nhà máy điện hạt nhân với 23 tổ máy cùng hệ thống thủy điện hoành tráng trên toàn bộ sông Dnepr do Liên Xô để lại. Cơ sở khoa học hùng mạnh với nhiều trung tâm khoa học lớn: Kiev, Kharkov, Dnepropetrovsk, Odessa, Donetsk. Hàng triệu công nhân và chuyên gia lành nghề, nhiều cơ sở vững chắc và tiên tiến cho việc giáo dục-đào tạo, nghiên cứu khoa học. Quân đội gồm 1 triệu quân nhân, được trang bị vũ khí hiện đại nhất vào thời điểm đó.
Nếu so sánh Việt Nam và Ukraina hiện nay (sau 32 năm Ukraina độc lập) thì giống như so sánh Cung điện Mùa đông với cái hang của người hái lượm nguyên thủy, chưa học được cách xây những túp lều. Hiện tại, dân số Việt Nam đã tăng lên nhiều lần (hiện có 100 triệu người). Còn ở Ukraina, dân số đã giảm 2 đến 3 lần (hiện tại là khoảng 18 triệu người, dù con số đó vẫn là ở mức lạc quan). Ngay từ những năm đầu độc lập, ở Ukraina, cuộc xung đột dân sự đã bắt đầu bùng lên khi giới tinh hoa bắt đầu xây dựng một nền dân chủ Galicia đi ngược lại với quyền và lợi ích của đại đa số nhân dân. Năm 2014, chính Ukraina đã gây ra cuộc nội chiến trên lãnh thổ của mình và hệ quả của nó là xung đột với Nga 8 năm sau.
Việt Nam không hề chuẩn bị cho cuộc chiến mà Hoa Kỳ đã áp đặt lên nước này, nhưng người Việt Nam đã giành chiến thắng trong cuộc chiến chống lại cường quốc quân sự-kinh tế số 1 thế giới. Trong cuộc chiến đó, cuộc chiến mà người Việt Nam gọi là “Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước”, Việt Nam đã được Liên Xô và Trung Quốc giúp đỡ về vũ khí và cố vấn. Tuy nhiên, Hải quân và Không quân Mỹ vẫn kiểm soát gần như toàn bộ vùng biển, vùng trời. Trong thập niên 60, quan hệ Liên Xô-Trung Quốc xấu đi, việc cung cấp vũ khí, trang bị, vật tư cho Việt Nam rất khó khăn. Người Việt Nam chưa bao giờ có đủ trang thiết bị, đạn dược… để chiến đấu.
Ukraina đã chuẩn bị cho cuộc chiến tranh với Nga trong suốt thời kỳ tồn tại độc lập. Hoa Kỳ và NATO đã tích cực giúp đỡ họ trong việc chuẩn bị này. Chính Kiev đã chọn thời điểm để khiêu khích. Đây là thời điểm mà Ukraina tự coi mình có khả năng gây thất bại quân sự cho Nga. Sự tự tin đó của Ukraina đã được các đồng minh phương Tây xác nhận. Trong toàn bộ quá trình chiến sự, Hoa Kỳ và NATO đã đảm bảo cung cấp cho Ukraina gần 10.000 xe tăng, xe bọc thép, xe chiến đấu bộ binh các loại, khoảng gần 2.000 khẩu pháo (bao gồm cả pháo tự hành và MLRS), vài nghìn súng cối, hơn 100.000 vũ khí nhỏ, hàng triệu quả đạn pháo các loại, gần 200 máy bay và trực thăng, hơn 1.000 máy bay không người lái… Đây là chưa kể những gì Ukraina đang có trong kho vũ khí của mình. Với tất cả những điều kiện này, phương Tây đã đánh giá rằng Ukraina hoàn toàn có thể chiến thắng Nga trong cuộc chiến thông thường. Nhưng sau một năm rưỡi, họ buộc phải thừa nhận rằng Ukraina đã thua. Chế độ Kiev không thể thực hiện được bất kỳ mục tiêu nào đã đặt ra. Phương Tây bắt đầu nói về sự cần thiết phải sớm đạt được hòa bình để cứu lấy những gì còn lại của Ukraina.
Làm thế nào mà một quốc gia đang có mọi điều kiện cần thiết để xây dựng đất nước trở nên hùng mạnh lại xuống cấp với tốc độ nhanh chóng như vậy? Chỉ sau 32 năm, nó đạt đến trạng thái bán nguyên thủy? Ukraina bây giờ giống như các thuộc địa cũ của Bồ Đào Nha (Angola, Mozambique) vào những năm 70. Câu trả lời không có gì khó hiểu: Không ai cần độc lập ở Ukraina. Giới lãnh đạo Ukraina nhanh chóng nhận ra rằng phương Tây cần tư tưởng Bandera ở đó, và thế là họ tự nguyện trở thành những “Bandera thuần hóa” của phương Tây. Họ cần có một chủ sở hữu. Họ tuyên truyền cho người dân về một tương lai tươi sáng ở EU, và họ đương nhiên sẽ là thành viên EU với hàng trăm loại xúc xích và bia. Vì thế, một sự đồng thuận sùng bái phương Tây trên toàn quốc đã xuất hiện.
Nhưng phương Tây chỉ cần Ukraina và người Ukraina như một nguồn tài nguyên có thể sử dụng cho nhu cầu riêng của họ, hơn nữa, nguồn tài nguyên này là miễn phí. Thật phí khi không tận dụng cơ hội hiếm có như vậy, vì cái giá để mua đứt Ukraina quá rẻ. Người Ukraina đã trở thành nô lệ lý tưởng. Họ đã cho đi lãnh thổ, cùng với tất cả tài sản. Còn bản thân họ trở thành người hầu chung, nhưng vẫn tự coi mình là người châu Âu, tin rằng họ đang ở thiên đường.
Còn người Việt Nam thì sao? Họ thực sự muốn sống theo luật lệ riêng của họ, trên đất nước của họ. Còn người Ukraina lại mơ về một món quà miễn phí. Người Việt Nam sẵn sàng hy sinh để đất nước họ được sống. Còn người Ukraina sẵn sàng chết cho “thế giới tự do”, và họ xứng đáng với điều đó.
Hài kịch hay bi kịch?
(Dịch: Hà Huy Thành)
Bài này hay quá. Cảm ơn cụ.
Dân chủ tự do của phương Tây khác nào loại nấm độc, ru ngủ và điều khiển, khiến con người ta bị ảo giác, vứt bỏ hết mọi giá trị tốt đẹp để rồi chính bản thân họ trở nên tàn tạ. Cái chết của họ lại chính là thức ăn của loài nấm độc, để rồi nó lại tiếp tục phát tán.