Về chuyện phổ cập tiếng Anh, cháu có một chuyện thế này. Hồi cháu còn đi làm, có một lần cháu tuyển nhân viên. Có một cậu trẻ vào phỏng vấn. Cậu ấy rất tự tin về tiếng Anh nên chúng cháu nói chuyện bằng tiếng đó. Hồi đó, khi không nhận ai là cháu nói luôn cho họ để họ khỏi đợi và phân tích cho họ thấy lý do không tuyển. Sau khi cháu từ chối và nói với cậu ấy những lỗ hổng về phương pháp tư duy của cậu ấy thì cậu ấy đồng ý nhưng vẫn vớt vát là tiếng Anh của cậu ấy tốt thế thì có thể là thứ bù lại được không.
Lúc đó cháu bảo cậu ấy là - đại khái cháu dịch ra tiếng Việt như sau - nếu mày giải quyết được vấn đề của khách thì, tin tao đi, mày nói tiếng Tày, tiếng Nùng, hay tiếng Mán người ta sẽ tìm ra cách để hiểu mày. Tuy nhiên nếu mày dốt mà kém tiếng Anh thì người ta chỉ ngờ ngợ là mày dốt và có khi phải rất lâu mới tin được là mày dốt thật. Còn mày dốt mà lại giỏi tiếng Anh, nói như gió thì, tin tao đi, chỉ sau 5 phút là khách nó tin chắc là mày dốt đặc cán mai, dốt dài cán thuổng. Cậu ấy nghe đến thế thì cười phá lên.
(FB Bao Anh Thai)
người ta ngu dốt, người ta nói tiếng Anh nhưng người ta mang dòng máu thượng đẳng chảy trong huyết quản, dòng máu của chúa Jesus, dòng máu của Izanagi ha.
và hãy đi ra nước ngoài đi để thấy thế giới rộng lớn thế nào, để thấy 1 nước Ý nho nhỏ cũng có tự do hơn những quốc gia nghèo đói khác trên thế giới. Đói quá thì thèm khát đô la thôi, lại mò ra nước ngoài, 1 vòng lặp lẩn quẩn.
Trung Quốc là AQ chính truyện Đông Á bệnh phu, làm gì đủ trình mà xài được nút bấm hạt nhân, món đồ chơi xa xỉ chỉ dành cho người da trắng thượng đẳng, duy chỉ có ở châu Á chỉ có Nhật mới được quyền sở hữu nó thôi.Sau khi nâng bi Trump thành công bằng huân chương và vương miệng. Hàn Quốc đã được Mỹ chính thức cho phép phát triển tàu ngầm chạy bằng động cơ hạt nhân. Dù vẫn chưa được mang đầu đạn, nhưng được phép làm giàu hạt nhân đồng nghĩa với khả năng vũ khí hóa của nước này nếu muốn.
HQ trước nay bị giới hạn bởi Hiệp định hợp tác hạt nhân dân sự Mỹ–Hàn 1956; Hiệp ước Không phổ biến vũ khí hạt nhân 1970; và Hiệp định phi hạt nhân Nam Bắc Hàn 1992, phía Triều Tiên đã phá vỡ. Còn với Mỹ, trước nay không muốn thêm 1 nước châu Á, ngoài phương Tây, hoặc ngoài Mỹ nào được phát triển hạt nhân, kể cả đồng minh, sẽ dễ làm đảo lộn trật tự sẵn có, thoát kiểm soát của Mỹ.
Năm 2021 khi Úc ký hiệp ước phòng thủ AUSUK 3 nước, với Mỹ và Anh, được hứa sẽ giúp phát triển tàu ngầm động cơ hạt nhân tương tự. Làm nhiều đồng minh lâu năm như Hàn Quốc và Nhật đặt câu hỏi vì sao họ không được sở hữu. HQ trước nay đã manh mún công nghệ, thử nghiệm thành công lò phản ứng mini (SMR) dân sự, và cũng là 1 số ít nước có sẵn khả năng bắn tên lửa không mang đầu đạn từ tàu ngầm.
Rất nhiều quan điểm phương Tây không vui với chính sách này. Cho rằng Trump đang mở ra hộp Pandora cho chạy đua hạt nhân. Nhưng dưới góc nhìn châu Á, thêm 1 nước châu Á có vũ khí hạt nhân, về đại cục chưa hẳn là 1 điều tệ.
(Toan Nguyen)Có một ẩn ý khác được suy luận, cũng tương đối phù hợp với thuyết cho rằng Mỹ đang cắt tiết các đồng minh đề hồi máu cho chính mình trong cơn khủng hoảng. Khi Aukus thành lập, Úc đã nhanh chóng hồ hở lao vào kế hoạch sở hữu tàu ngầm hạt nhân, nhưng đổi lại, ngoài tư cách thành viên và hứa hẹn từ Mỹ và Anh, Úc từ bỏ kế hoạch trang bị tàu ngầm mua từ Pháp, bỏ tiền vào giai đoạn đầu kế hoạch thuê hoặc mua lại tàu ngầm dùng rồi của Mỹ để huấn luyện nhân sự, số tiền bỏ ra của Úc là khoản thu của Mỹ và Anh song song với việc tu sửa tàu ngầm sắp loại biên, cử quân đi hướng dẫn và bán những phần mềm phần cứng phục vụ xây dựng lực lượng tàu ngầm cho Úc. Tuy thương vụ với Úc vẫn khả quan và Úc vẫn còn chưa có tàu ngầm hạt nhân, nhưng nhu cầu về tiền và chuyển dịch kỹ nghệ vẫn chưa đủ với Mỹ, do vậy, Hàn Quốc và Nhật Bản trở thành các đối tượng tiếp theo, sẽ giống với Đài Loan, chuỗi cung ứng bán dẫn của Hàn Quốc và chất phụ gia trong đóng gói bán dẫn của Nhật Bản sẽ trở thành tâm điểm kế tiếp dịch chuyển sang Mỹ, tiền vốn của 2 nước cũng dịch chuyển sang Mỹ đánh đổi lấy công nghệ quốc phòng được chuyển giao, nhưng cốt lõi vấn đề là quyền chỉ huy liên quân vẫn ở trong tay Mỹ nên Mỹ có thể chuyển giao mà không sợ mất hẳn. Trong khi đó, trang bị thêm cho Hàn Quốc và Nhật Bản cũng là nhu cầu đối với Mỹ khi Mỹ sắp phải đối mặt với cuộc chiến với Trung Quốc, Mỹ không thể đánh nhau trực diện với Trung Quốc, do vậy, như ở Ukraine, Mỹ cần một lực lượng đồng minh đủ sức chống đối với Trung Quốc, cần một vài ứng viên cho vị trí uỷ nhiệm và xây dựng được mạng lưới hỗ trợ vị trí uỷ nhiệm đó, đó là lý do Mỹ nới lỏng hạn chế vũ khí với Hàn Quốc và Nhật Bản, xúc tiến tiếp xúc với các nước khác có lịch sử xung đột trên bộ với Trung Quốc nhằm hình thành khả năng uy hiếp và kéo giãn sức mạnh quân sự của Trung Quốc sang nhiều hướng, nó cũng phản ánh chiến lược sử dụng Úc không có nhiều tác dụng, nhất là khi Indonesia đang dần thay thế Úc trong giao dịch thương mại với Trung Quốc, Úc ngày càng khó tiếp cận Trung Quốc hơn khi sức mạnh quân sự của Indonesia được nâng lên.
Tuy nhiên, để 1 nước châu Á nữa có thêm vũ khí hạt nhân có lẽ khó trở thành hiện thực vì nhiều nguyên nhân, Hàn Quốc nếu có vũ khí hạt nhân, khả năng Triều Tiên sẽ ra tay trước khi Hàn Quốc đạt được điều đó, Nhật Bản nếu có vũ khí hạt nhân, khả năng Nhật Bản sẽ được nhận vũ khí hạt nhân như năm 1945 từ cả Nga lẫn Trung Quốc chứ không chỉ từ Triều Tiên, chưa kể đến vấn đề nếu Nhật Bản có vũ khí hạt nhân Mỹ vẫn không tin Nhật Bản sẽ từ bỏ chuyện trả thù 2 quả bom hạt nhân mà Mỹ đã ném xuống Nhật Bản, nên khả năng Nhật Bản có vũ khí hạt nhân là rất xa vời, nó chỉ tồn tại như một lời hứa với nhiều điều kiện và chưa thể khẳng định nó có được thực hiện hay không. Với những nước xung quanh Trung Quốc và đã có vũ khí hạt nhân, tất cả đều hiểu vấn đề và tình hình của mình, khả thi trong sử dụng vũ khí hạt nhân đối với Trung Quốc không cao.
Do vậy, góc nhìn châu Á cho rằng có thêm 1 nước có vũ khí hạt nhân không phải là điều tệ có lẽ chỉ phản ánh góc nhìn của Hàn Quốc và Nhật Bản mà thôi.
