Em thì thấy thế này.
Càng các nhà khoa học kiểu này thì càng k thể có quan điểm chính trị đúng đắn được.
Có 3 lý do sau đây:
1 là nước lã không thể vã nên hồ. Muốn làm khoa học thì phải có tiền. Các quốc gia châu Âu thu hút được các nhân tài khoa học từ khắp nơi đổ về do nguồn quỹ đầu tư dồi dào. Các quốc gia không đủ cơ sở hạ tầng khoa học công nghệ cũng như không đủ vốn thì auto bị chảy máu chất xám. Chỉ có các nước như Nga, Tàu có thế giữ được 1 số lượng tương đối các nhà khoa học của họ do các nguyên nhân:
+ Lòng tự tôn dân tộc cao, nhà khoa học có tinh thần phụng sự tổ quốc
+ Họ là các nước có nền tảng KHCN hàng đầu, nhà khoa học của họ có đất dụng võ
+ Bản thân 2 quốc gia này đủ tiền đầu tư cho các dư án khoa học, có chương trình quốc gia được xây dựng bài bản, được nhà nước ủn mít kịch liệt.
Các quốc gia khác đều không có các yếu tố này, kể cả Ín Độ, nên không cạnh tranh với Tailoin được, không biến nhân tài trờ thành nguyên khí quốc gia được đó là 1 trong các lý do em tin rằng, Ín Độ méo bao giờ thành cường quốc được, tố chất dân tộc và chính sách của nhà nước k cho phép.
Các nhà khoa học này được sống và hưởng thụ sự ưu ái của Tailoin, tất nhiên họ sẽ chẳng có động cơ và cũng k dám bật lại bầu sữa của họ. Nhưng họ được đối xử như thế vì họ mang lại lợi ích cho " tổ quốc mới" của họ, không có chuyện Tailoin sẽ đối xử với đồng bào ở tổ quốc cũ của họ như đã đối xử với họ. Nên cái ví dụ xã hội văn minh nhân bản của họ chả có giá trị mìn gì với mấy thằng dân " ngu si", lao động chân tay như các cụ với cháu.
2 là đa phần các nhà khoa học họ không có kiến thức bằng những người bình thường về các lĩnh vực không phải chuyên môn của họ. Đơn giản là quỹ thời gian không cho họ điều đó.
3 là các nhà khoa học đa phần đều là các cá nhân có tố chất đặc biệt từ bé. Họ sẽ được hưởng sự ưu đãi, quan tâm từ gia đình, nhà trường và tổ quốc từ trước khi họ thành danh. Tố chất đặc biệt khiến họ có được chỗ đứng và thành công dễ dàng hơn người khác mà không phải vật lộn, cạnh tranh, lo cơm áo gạo tiền. Sống như vậy nên 1 là các cụ k thể trông chờ họ có 1 thế giới quan đúng đắn và nhìn nhận được các quy luật cuộc sống như một người bình thường, 2 là họ sẽ cảm thấy những sự ưu đãi đó là đương nhiên, nên họ rất vô ơn và khốn nạn ( em không nói tất cả), khi không vừa ý thì quay xe rất đĩ điếm. Ví dụ cho các thể loại này có nhiều: GS Ngô của xứ rau, danh ca Pugacheva và kiện tướng cờ vua Karparov là các ví dụ điển hình.
Do 3 lý do trên, em nghĩ không nên tin tưởng vào bất cứ 1 quan điểm chính trị của các nhà khoa học kiểu như GS Ngô. Thành công trong KH k có ý nghĩa gì, hay nói đúng hơn là thường đi ngược lại với thành công về chính trị. Bấu lên giữ các vị trí chính trị là đồng nghĩa với vong quốc.
Là nhà khoa học chân chính, hãy sống như cụ Trần Đại Nghĩa: không tham gia chính trị, làm khoa học thuần túy và phụng sự tổ quốc.
những nhận định kiểu như này là rất nguy hiểm, vì nó ngụ ý việc bỏ qua ý kiến của một người hoặc một nhóm người, chỉ vì cái "nhãn" mà người ta gán cho họ. xã hội văn minh thì ý kiến cá nhân phải được tôn trọng, nhất là những vấn đề chính trị ảnh hưởng tới cả xã hội. tại sao chỉ vì một người là nhà khoa học mà ý kiến của họ lại trở nên kém giá trị ??? thế còn những "cái nhãn" khác thì sao ? nay mai lại có kết luận ý kiến của những người chạy xe ôm, không có bằng đại học thuận tay trái, fan của MU, dân miền Đông ... cũng không có giá trị ?
bạn thích định kiến với ai thì tùy, nhưng một xã hội không thể được xây dựng luật lệ của nó dựa trên định kiến. nó là mầm mống dẫn tới bất công hệ thống. nó là một suy nghĩ nguy hiểm.
bạn đã biết rằng khoa học châu âu phát triển được là nhờ nguồn đầu tư dồi dào, thì bạn cũng phải hiểu cái kiểu khoa học do nhà nước bao cấp là không hiệu quả chút nào. khoa học nga tàu dựa vào nguồn sữa ngân sách, ý chí lãnh đạo và tự tôn dân tộc đã không thể cạnh tranh được với khoa học được thúc đẩy bởi thị trường. mà cái đó đúng không chỉ với phương tây: tàu là điển hình, nền khoa học tàu chỉ phát triển từ khi họ bắt đầu mở cửa nền kinh tế.
phương tây cũng không thiếu ví dụ về việc khoa học không phát triển nếu không do thị trường định hướng. nói các nhà khoa học "sống nhờ bầu sữa tây lông", nó chỉ đúng một phần. nhóm các nhà nghiên cứu sống nhờ ngân sách, kiểu bọn gender study, social study, làm tiến sĩ xong không kiếm nổi việc, bài báo thì không ai đọc, không ai trích dẫn .... chính là bọn bú sữa. nhưng đa số phương tây làm tiến sĩ là đi làm, có lương, có người cung cấp fund. họ không bú sữa của ai cả. họ đi làm kiếm tiền dựa trên sức lao động của chính mình như bất kỳ anh công nhân, kỹ sư nào.
bạn nói nhà khoa học luôn được hưởng sự ưu đãi, quan tâm, có được chỗ đứng và thành công dễ dàng hơn người khác mà không phải vật lộn, cạnh tranh, lo cơm áo gạo tiền. bạn hẳn là đang sống ở một nước khác, một hành tinh khác, hoặc một dòng thời gian khác.
Em thấy bác có vẻ ngoài đời nghề nghiệp chính là nhà khoa học thì phải :D. Nên thấy bác có vẻ bứt rứt khó chịu khi đọc các còm có vẻ tiêu cực về vấn đề này.
Đầu tiên có thể khẳng định vai trò của các nhà khoa học là đặc biệt quan trọng, có ý nghĩa sống còn đối với sự phát triển của các quốc gia. Họ có rất nhiều đóng góp trong lĩnh vực chuyên môn của họ, và hầu như không ai ở ngoài xã hội có thể phản bác kiến thức của họ được.
Nhưng đó là với chuyên môn của họ thôi.
Xã hội ta có xu hướng cho rằng những nhà khoa học nổi tiếng, mà em lấy ví dụ cụ thể là giáo sư Toán là những người thông tuệ, tài giỏi hơn người, là những Mr biết tuốt. Một bộ phận không nhỏ người dân tin rằng giáo sư Toán giỏi thế kia thì những đánh giá, nhận xét của ông ấy về các vấn đề khác cũng sẽ đúng theo.
Ví dụ như giáo sư Toán mà khuyên là tại sao ngày Tết chúng ta lại chơi đào chơi quất làm gì, lãng phí, mua cây thông noel về mà trang trí, giống như phương Tây ấy. Lúc ấy chắc cũng khối người theo. Hay giáo sư khuyên 23 âm thả cá tiễn ông táo lên trời làm gì, lắm chuyện, đằng nào cá nó cũng có đi đâu được đâu thì có khi có một số thành phần cũng tiếp thu thật.
Vấn đề ở đây là Giáo sư Toán là người của công chúng, nên những phát ngôn của giáo sư có rất nhiều người đọc được, và rất nhiều người coi nó mặc định là đúng, nghe theo. Trường hợp may mắn là phát ngôn nó đúng thật thì không sao, nhưng nếu phát ngôn mà sai thì nó sẽ làm méo mó suy nghĩ của rất nhiều người là fan hâm mộ của giáo sư. Nếu số lượng fan này là nhiều thì ảnh hưởng tiêu cực sẽ càng lớn hơn.
Facebook của giáo sư Toán trong trường hợp này cần được quan tâm, đối xử như facebook của Trấn Thành, Hoài Linh hay thậm chí là những giang hồ mạng như Khá Bảnh, Huấn Hoa Hồng.
Không ai cấm giáo sư Toán không được phát biểu cả. Nhưng phát biểu mà sai thì cần phải được phản bác cẩn thận, không phải để uốn nắn lại giáo sư (cái này thì em cho là không khả thi), mà là để giáo dục cho những fan trên mạng của giáo sư, điều đó mới là quan trọng.
Nói chung tóm gọn lại đoạn này là ai cũng được thoải mái thể hiện quan điểm của mình, nhưng quan điểm đã thốt ra rồi, mà nó bị ngu, thì chắc chắn phải bị ăn chửi, như thế xã hội nó mới phát triển lành mạnh được.
Ý thứ hai bác nói là khoa học do nhà nước bao cấp không hiệu quả, tư nhân tài trợ mới hiệu quả vì nó gắn với thị trường :D.
Cái này là nhảm nhí.
Tất cả các nước trên thế giới, bao gồm cả Mỹ và phương Tây đều có hai nguồn lực dành cho nghiên cứu khoa học là nguồn lực từ ngân sách nhà nước và nguồn lực tư nhân. Trong đó nguồn lực từ ngân sách nhà nước sẽ được ưu tiên cho các lĩnh vực khó, lĩnh vực khoa học cơ bản, những thứ là nền tảng cho mọi vấn đề khoa học. Tư nhân nó chỉ tập trung đầu tư vào khoa học thực dụng, tức là phục vụ nghiên cứu phát minh, cải tiến sản phẩm của nó, mang lại lợi nhuận.
Tất nhiên có nhiều công ty lớn cũng đầu tư vào việc nghiên cứu khoa học cơ bản nhưng mang tính chất cúng cụ là chính, tỷ trọng không lớn, chủ yếu mảng này vẫn là do ngân sách tài trợ.
Cụ có biết cái mạng Internet cụ đang dùng nó là sản phẩm khoa học được tài trợ bởi ngân sách liên bang Mỹ không :D, hay cụ nghĩ nó là của Thomas Edison phát minh ra.
Cụ có biết bao nhiêu chương trình vũ trụ của NASA lấy tiền ở đâu mà làm không, hay cụ nghĩ do “tỷ phú” Neil Armstrong tài trợ.
Nghiên cứu khoa học, đặc biệt là khoa học cơ bản từ trước đến nay mà không có nhà nước tài trợ (lấy trực tiếp từ ngân sách) hoặc hộ trợ (giảm thuế, tăng ưu đãi cho các doanh nghiệp đầu tư vào nghiên cứu khoa học) thì em với cụ đang lấy giấy ra viết thư cho nhau rồi, chứ không có cái forum như này đâu.
Ý thứ ba cụ lấy ví dụ về Trung Quốc, bảo giai đoạn trước nghiên cứu dựa vào bầu sữa ngân sách thì không hiệu quả, từ khi chuyển sang kinh tế thị trường mới hiệu quả.
Cái này thì quá là thiển cận.
Các ngành nghiên cứu khoa học của Trung Quốc hàng năm vẫn dựa rất nhiều vào ngân sách nhà nước. Riêng mảng chip thì ngân sách Trung Quốc đóng vai trò tuyệt đối, họ đã rót hàng trăm tỷ, thậm chí có thể lên đến cả nghìn tỷ đô la để nghiên cứu, phát triển. Không có nguồn vốn này thì đố mà Trung Quốc nó phát triển được.
Mấy công ty của Tàu chắc tự bỏ ra vài chục tỷ đô là hết phim.
Mấy cái ngành nghiên cứu khoa học nó rộng lắm cụ ạ, đặc biệt là đối với những nước lớn như Mỹ Tàu hay Nga. Hiểu biết tầm như em với cụ về lĩnh vực này chắc không quá 1% của vấn đề. Với những người kém hiểu biết như chúng ta thì đừng mang ra mà đánh giá cái nào đúng cái nào sai, cái nào hiệu quả hơn cái nào.
Tầm thường như chúng ta chỉ nên quan sát, và xuýt xoa khâm phục khi có những phát minh mới xuất hiện, và cầu mong cho đất nước mình ngày càng phát triển, ngân sách dồi dào, để miếng bánh dành cho nghiên cứu khoa học ngày càng lớn hơn, đời sống các nhà khoa học càng ngày càng được quan tâm để họ yên tâm cống hiến cho xã hội.
Thế thôi.
Không phải chỉ khoa học cơ bản có nguồn tài chính từ nhà nước đâu bác, kể cả việc công ty R/D, nghiên cứu ứng dụng của các công ty, ví dụ ở nước tôi đang sống, cũng có nguồn tài chính từ nhà nước, dưới dạng ưu đãi cắt giảm thuế, charge phải nộp cho nhà nước. Chiến lược nghiên cứu khoa học của các nước phương tây, tôi cũng đã từng nói ở bên OF, topic kia rồi. Có bạn còn đưa hẳn sách của vị cựu Bộ trưởng Tài chính Mỹ, nói về việc các công ty công nghệ cao của Mỹ đã được nhà nước ưu đãi thế nào, thực tế họ nhận được nguồn tài chính của nhà nước thông qua việc hoàn thuế này nọ, gần như là bao cấp, mà đó không phải là nghiên cứu cơ bản đâu.
Nói chung nguồn tiền phần nhiều đến từ tiền thuế, chỉ là dưới những hình thức, con đường khác nhau. Chuyện nhà nước hoạch định chính sách nghiên cứu quá rõ ràng, ở Mỹ và ở đất nước tôi đang sống hiện nay vẫn đang diễn ra đấy thôi. Sự khác biệt với thời bao cấp, đó là tùy nhà nước định hướng nhưng khi thực hiện thì họ tận dụng khéo léo quy luật thị trường, có kết hợp thêm với những biện pháp hành chính khi cần thiết. Còn thời ngày xưa bao cấp thì người ta không biết tận dụng các quy luật thị trường này mà chỉ thuần túy quan liêu, thủ tục hành chính thừa thãi, bây giờ vẫn còn sót lại, nên nhiều khi gây ức chế, không hiệu quả, nhưng cái này hoàn toàn khác với việc nhà nước không can thiệp vào. Tư nhân chỉ tham gia định hướng nghiên cứu rất cụ thể phục vụ cho sản phẩm, mà cái này họ cũng nhận được hỗ trợ tài chính từ nhà nước thông qua các hình thức khác nhau.
Sự chỉ đạo ảnh hưởng hay trợ cấp của nhà nước cũng diễn ra dưới nhiều hình thức, và một trong những hình thức phổ biến nhất hay được Mỹ dùng (cả các nước khác cũng dùng) là thông qua các chương trình quân sự. Chương trình này thì bất kể quy tắc gì của WTO, hay điều khoản quốc tế nào đều không thể động đến, đồng thời vẫn tạo bình phong đảm bảo cho Mỹ tuyên truyền về tự do hóa nhà nước không can thiệp, những thành tựu quân sự sau sẽ được dân sự hóa dùng cho dân chúng. Cái mà chúng ta đang dùng để tán gẫu hiện nay cũng là một dạng như vậy. Còn có rất nhiều ví dụ khác, Mỹ là nước vận dụng cái này thành thạo nhất, hiệu quả nhất. Liên Xô năm xưa, do không có kinh tế thị trường nên vận dụng cái này rất kém hiệu quả, vì thế đầu tư quân sự nhiều nhưng hiệu quả tác động vào dân sự lại ít. Còn rất nhiều ví dụ khác, ví dụ ở đất nước tôi đang sống, cái bộ phần mềm nổi tiếng dùng cho rất nhiều ngành công nghiệp dân sự hiện nay, gốc rễ nó được ra đời để phục vụ cho không quân Pháp, sau đó đá sang dân sự. Bác nào bên topic kia từ những vol trước, thời bên OF, cũng đã nói về version dân sự của các động cơ máy bay chiến đấu Nga. Các động cơ của máy quân sự Nga như AL-31, NK-32, ... Đều có phiên bản dân sự, dùng trong công nghiệp dân sự, được chuyển hóa từ bên quân sự thành.
Nói chung ở phương tây nhà nước hoạch định kế hoạch can thiệp rất nhiều, nhưng luôn dưới dạng núp bóng nhiều nhất có thể, và khi tuyên truyền trên media thì luôn đổ hết công lao 100% cho tư nhân. Lý do là gì các bác cũng hiểu.
@khuc-thuy-du...có tin Leo đã xuất hiện ở khe sơn này cụ...căn hộ liền kề đấy...
Có thước ngắm là dấu + sẵn ở tháp pháo, cứ phang vào dấu + này có khi bay tháp pháo.
Gần đây nhất thì mẽo có chính sách hỗ trợ các hãng sản xuất chip bán dẫn dẫn đến việc Micron dự định đầu tư nhà máy sản xuất chip ở New York với tổng giá trị (trong khoảng 2 chục năm) có thể lên đến 100 tỉ đô.
Em thì thấy thế này.
Càng các nhà khoa học kiểu này thì càng k thể có quan điểm chính trị đúng đắn được.
Có 3 lý do sau đây:
1 là nước lã không thể vã nên hồ. Muốn làm khoa học thì phải có tiền. Các quốc gia châu Âu thu hút được các nhân tài khoa học từ khắp nơi đổ về do nguồn quỹ đầu tư dồi dào. Các quốc gia không đủ cơ sở hạ tầng khoa học công nghệ cũng như không đủ vốn thì auto bị chảy máu chất xám. Chỉ có các nước như Nga, Tàu có thế giữ được 1 số lượng tương đối các nhà khoa học của họ do các nguyên nhân:
+ Lòng tự tôn dân tộc cao, nhà khoa học có tinh thần phụng sự tổ quốc
+ Họ là các nước có nền tảng KHCN hàng đầu, nhà khoa học của họ có đất dụng võ
+ Bản thân 2 quốc gia này đủ tiền đầu tư cho các dư án khoa học, có chương trình quốc gia được xây dựng bài bản, được nhà nước ủn mít kịch liệt.
Các quốc gia khác đều không có các yếu tố này, kể cả Ín Độ, nên không cạnh tranh với Tailoin được, không biến nhân tài trờ thành nguyên khí quốc gia được đó là 1 trong các lý do em tin rằng, Ín Độ méo bao giờ thành cường quốc được, tố chất dân tộc và chính sách của nhà nước k cho phép.
Các nhà khoa học này được sống và hưởng thụ sự ưu ái của Tailoin, tất nhiên họ sẽ chẳng có động cơ và cũng k dám bật lại bầu sữa của họ. Nhưng họ được đối xử như thế vì họ mang lại lợi ích cho " tổ quốc mới" của họ, không có chuyện Tailoin sẽ đối xử với đồng bào ở tổ quốc cũ của họ như đã đối xử với họ. Nên cái ví dụ xã hội văn minh nhân bản của họ chả có giá trị mìn gì với mấy thằng dân " ngu si", lao động chân tay như các cụ với cháu.
2 là đa phần các nhà khoa học họ không có kiến thức bằng những người bình thường về các lĩnh vực không phải chuyên môn của họ. Đơn giản là quỹ thời gian không cho họ điều đó.
3 là các nhà khoa học đa phần đều là các cá nhân có tố chất đặc biệt từ bé. Họ sẽ được hưởng sự ưu đãi, quan tâm từ gia đình, nhà trường và tổ quốc từ trước khi họ thành danh. Tố chất đặc biệt khiến họ có được chỗ đứng và thành công dễ dàng hơn người khác mà không phải vật lộn, cạnh tranh, lo cơm áo gạo tiền. Sống như vậy nên 1 là các cụ k thể trông chờ họ có 1 thế giới quan đúng đắn và nhìn nhận được các quy luật cuộc sống như một người bình thường, 2 là họ sẽ cảm thấy những sự ưu đãi đó là đương nhiên, nên họ rất vô ơn và khốn nạn ( em không nói tất cả), khi không vừa ý thì quay xe rất đĩ điếm. Ví dụ cho các thể loại này có nhiều: GS Ngô của xứ rau, danh ca Pugacheva và kiện tướng cờ vua Karparov là các ví dụ điển hình.
Do 3 lý do trên, em nghĩ không nên tin tưởng vào bất cứ 1 quan điểm chính trị của các nhà khoa học kiểu như GS Ngô. Thành công trong KH k có ý nghĩa gì, hay nói đúng hơn là thường đi ngược lại với thành công về chính trị. Bấu lên giữ các vị trí chính trị là đồng nghĩa với vong quốc.
Là nhà khoa học chân chính, hãy sống như cụ Trần Đại Nghĩa: không tham gia chính trị, làm khoa học thuần túy và phụng sự tổ quốc.
những nhận định kiểu như này là rất nguy hiểm, vì nó ngụ ý việc bỏ qua ý kiến của một người hoặc một nhóm người, chỉ vì cái "nhãn" mà người ta gán cho họ. xã hội văn minh thì ý kiến cá nhân phải được tôn trọng, nhất là những vấn đề chính trị ảnh hưởng tới cả xã hội. tại sao chỉ vì một người là nhà khoa học mà ý kiến của họ lại trở nên kém giá trị ??? thế còn những "cái nhãn" khác thì sao ? nay mai lại có kết luận ý kiến của những người chạy xe ôm, không có bằng đại học thuận tay trái, fan của MU, dân miền Đông ... cũng không có giá trị ?
bạn thích định kiến với ai thì tùy, nhưng một xã hội không thể được xây dựng luật lệ của nó dựa trên định kiến. nó là mầm mống dẫn tới bất công hệ thống. nó là một suy nghĩ nguy hiểm.
bạn đã biết rằng khoa học châu âu phát triển được là nhờ nguồn đầu tư dồi dào, thì bạn cũng phải hiểu cái kiểu khoa học do nhà nước bao cấp là không hiệu quả chút nào. khoa học nga tàu dựa vào nguồn sữa ngân sách, ý chí lãnh đạo và tự tôn dân tộc đã không thể cạnh tranh được với khoa học được thúc đẩy bởi thị trường. mà cái đó đúng không chỉ với phương tây: tàu là điển hình, nền khoa học tàu chỉ phát triển từ khi họ bắt đầu mở cửa nền kinh tế.
phương tây cũng không thiếu ví dụ về việc khoa học không phát triển nếu không do thị trường định hướng. nói các nhà khoa học "sống nhờ bầu sữa tây lông", nó chỉ đúng một phần. nhóm các nhà nghiên cứu sống nhờ ngân sách, kiểu bọn gender study, social study, làm tiến sĩ xong không kiếm nổi việc, bài báo thì không ai đọc, không ai trích dẫn .... chính là bọn bú sữa. nhưng đa số phương tây làm tiến sĩ là đi làm, có lương, có người cung cấp fund. họ không bú sữa của ai cả. họ đi làm kiếm tiền dựa trên sức lao động của chính mình như bất kỳ anh công nhân, kỹ sư nào.
bạn nói nhà khoa học luôn được hưởng sự ưu đãi, quan tâm, có được chỗ đứng và thành công dễ dàng hơn người khác mà không phải vật lộn, cạnh tranh, lo cơm áo gạo tiền. bạn hẳn là đang sống ở một nước khác, một hành tinh khác, hoặc một dòng thời gian khác.
Em thấy bác có vẻ ngoài đời nghề nghiệp chính là nhà khoa học thì phải :D. Nên thấy bác có vẻ bứt rứt khó chịu khi đọc các còm có vẻ tiêu cực về vấn đề này.
Đầu tiên có thể khẳng định vai trò của các nhà khoa học là đặc biệt quan trọng, có ý nghĩa sống còn đối với sự phát triển của các quốc gia. Họ có rất nhiều đóng góp trong lĩnh vực chuyên môn của họ, và hầu như không ai ở ngoài xã hội có thể phản bác kiến thức của họ được.
Nhưng đó là với chuyên môn của họ thôi.
Xã hội ta có xu hướng cho rằng những nhà khoa học nổi tiếng, mà em lấy ví dụ cụ thể là giáo sư Toán là những người thông tuệ, tài giỏi hơn người, là những Mr biết tuốt. Một bộ phận không nhỏ người dân tin rằng giáo sư Toán giỏi thế kia thì những đánh giá, nhận xét của ông ấy về các vấn đề khác cũng sẽ đúng theo.
Ví dụ như giáo sư Toán mà khuyên là tại sao ngày Tết chúng ta lại chơi đào chơi quất làm gì, lãng phí, mua cây thông noel về mà trang trí, giống như phương Tây ấy. Lúc ấy chắc cũng khối người theo. Hay giáo sư khuyên 23 âm thả cá tiễn ông táo lên trời làm gì, lắm chuyện, đằng nào cá nó cũng có đi đâu được đâu thì có khi có một số thành phần cũng tiếp thu thật.
Vấn đề ở đây là Giáo sư Toán là người của công chúng, nên những phát ngôn của giáo sư có rất nhiều người đọc được, và rất nhiều người coi nó mặc định là đúng, nghe theo. Trường hợp may mắn là phát ngôn nó đúng thật thì không sao, nhưng nếu phát ngôn mà sai thì nó sẽ làm méo mó suy nghĩ của rất nhiều người là fan hâm mộ của giáo sư. Nếu số lượng fan này là nhiều thì ảnh hưởng tiêu cực sẽ càng lớn hơn.
Facebook của giáo sư Toán trong trường hợp này cần được quan tâm, đối xử như facebook của Trấn Thành, Hoài Linh hay thậm chí là những giang hồ mạng như Khá Bảnh, Huấn Hoa Hồng.
Không ai cấm giáo sư Toán không được phát biểu cả. Nhưng phát biểu mà sai thì cần phải được phản bác cẩn thận, không phải để uốn nắn lại giáo sư (cái này thì em cho là không khả thi), mà là để giáo dục cho những fan trên mạng của giáo sư, điều đó mới là quan trọng.
Nói chung tóm gọn lại đoạn này là ai cũng được thoải mái thể hiện quan điểm của mình, nhưng quan điểm đã thốt ra rồi, mà nó bị ngu, thì chắc chắn phải bị ăn chửi, như thế xã hội nó mới phát triển lành mạnh được.
Ý thứ hai bác nói là khoa học do nhà nước bao cấp không hiệu quả, tư nhân tài trợ mới hiệu quả vì nó gắn với thị trường :D.
Cái này là nhảm nhí.
Tất cả các nước trên thế giới, bao gồm cả Mỹ và phương Tây đều có hai nguồn lực dành cho nghiên cứu khoa học là nguồn lực từ ngân sách nhà nước và nguồn lực tư nhân. Trong đó nguồn lực từ ngân sách nhà nước sẽ được ưu tiên cho các lĩnh vực khó, lĩnh vực khoa học cơ bản, những thứ là nền tảng cho mọi vấn đề khoa học. Tư nhân nó chỉ tập trung đầu tư vào khoa học thực dụng, tức là phục vụ nghiên cứu phát minh, cải tiến sản phẩm của nó, mang lại lợi nhuận.
Tất nhiên có nhiều công ty lớn cũng đầu tư vào việc nghiên cứu khoa học cơ bản nhưng mang tính chất cúng cụ là chính, tỷ trọng không lớn, chủ yếu mảng này vẫn là do ngân sách tài trợ.
Cụ có biết cái mạng Internet cụ đang dùng nó là sản phẩm khoa học được tài trợ bởi ngân sách liên bang Mỹ không :D, hay cụ nghĩ nó là của Thomas Edison phát minh ra.
Cụ có biết bao nhiêu chương trình vũ trụ của NASA lấy tiền ở đâu mà làm không, hay cụ nghĩ do “tỷ phú” Neil Armstrong tài trợ.
Nghiên cứu khoa học, đặc biệt là khoa học cơ bản từ trước đến nay mà không có nhà nước tài trợ (lấy trực tiếp từ ngân sách) hoặc hộ trợ (giảm thuế, tăng ưu đãi cho các doanh nghiệp đầu tư vào nghiên cứu khoa học) thì em với cụ đang lấy giấy ra viết thư cho nhau rồi, chứ không có cái forum như này đâu.
Ý thứ ba cụ lấy ví dụ về Trung Quốc, bảo giai đoạn trước nghiên cứu dựa vào bầu sữa ngân sách thì không hiệu quả, từ khi chuyển sang kinh tế thị trường mới hiệu quả.
Cái này thì quá là thiển cận.
Các ngành nghiên cứu khoa học của Trung Quốc hàng năm vẫn dựa rất nhiều vào ngân sách nhà nước. Riêng mảng chip thì ngân sách Trung Quốc đóng vai trò tuyệt đối, họ đã rót hàng trăm tỷ, thậm chí có thể lên đến cả nghìn tỷ đô la để nghiên cứu, phát triển. Không có nguồn vốn này thì đố mà Trung Quốc nó phát triển được.
Mấy công ty của Tàu chắc tự bỏ ra vài chục tỷ đô là hết phim.
Mấy cái ngành nghiên cứu khoa học nó rộng lắm cụ ạ, đặc biệt là đối với những nước lớn như Mỹ Tàu hay Nga. Hiểu biết tầm như em với cụ về lĩnh vực này chắc không quá 1% của vấn đề. Với những người kém hiểu biết như chúng ta thì đừng mang ra mà đánh giá cái nào đúng cái nào sai, cái nào hiệu quả hơn cái nào.
Tầm thường như chúng ta chỉ nên quan sát, và xuýt xoa khâm phục khi có những phát minh mới xuất hiện, và cầu mong cho đất nước mình ngày càng phát triển, ngân sách dồi dào, để miếng bánh dành cho nghiên cứu khoa học ngày càng lớn hơn, đời sống các nhà khoa học càng ngày càng được quan tâm để họ yên tâm cống hiến cho xã hội.
Thế thôi.
Không phải chỉ khoa học cơ bản có nguồn tài chính từ nhà nước đâu bác, kể cả việc công ty R/D, nghiên cứu ứng dụng của các công ty, ví dụ ở nước tôi đang sống, cũng có nguồn tài chính từ nhà nước, dưới dạng ưu đãi cắt giảm thuế, charge phải nộp cho nhà nước. Chiến lược nghiên cứu khoa học của các nước phương tây, tôi cũng đã từng nói ở bên OF, topic kia rồi. Có bạn còn đưa hẳn sách của vị cựu Bộ trưởng Tài chính Mỹ, nói về việc các công ty công nghệ cao của Mỹ đã được nhà nước ưu đãi thế nào, thực tế họ nhận được nguồn tài chính của nhà nước thông qua việc hoàn thuế này nọ, gần như là bao cấp, mà đó không phải là nghiên cứu cơ bản đâu.
Nói chung nguồn tiền phần nhiều đến từ tiền thuế, chỉ là dưới những hình thức, con đường khác nhau. Chuyện nhà nước hoạch định chính sách nghiên cứu quá rõ ràng, ở Mỹ và ở đất nước tôi đang sống hiện nay vẫn đang diễn ra đấy thôi. Sự khác biệt với thời bao cấp, đó là tùy nhà nước định hướng nhưng khi thực hiện thì họ tận dụng khéo léo quy luật thị trường, có kết hợp thêm với những biện pháp hành chính khi cần thiết. Còn thời ngày xưa bao cấp thì người ta không biết tận dụng các quy luật thị trường này mà chỉ thuần túy quan liêu, thủ tục hành chính thừa thãi, bây giờ vẫn còn sót lại, nên nhiều khi gây ức chế, không hiệu quả, nhưng cái này hoàn toàn khác với việc nhà nước không can thiệp vào. Tư nhân chỉ tham gia định hướng nghiên cứu rất cụ thể phục vụ cho sản phẩm, mà cái này họ cũng nhận được hỗ trợ tài chính từ nhà nước thông qua các hình thức khác nhau.
Sự chỉ đạo ảnh hưởng hay trợ cấp của nhà nước cũng diễn ra dưới nhiều hình thức, và một trong những hình thức phổ biến nhất hay được Mỹ dùng (cả các nước khác cũng dùng) là thông qua các chương trình quân sự. Chương trình này thì bất kể quy tắc gì của WTO, hay điều khoản quốc tế nào đều không thể động đến, đồng thời vẫn tạo bình phong đảm bảo cho Mỹ tuyên truyền về tự do hóa nhà nước không can thiệp, những thành tựu quân sự sau sẽ được dân sự hóa dùng cho dân chúng. Cái mà chúng ta đang dùng để tán gẫu hiện nay cũng là một dạng như vậy. Còn có rất nhiều ví dụ khác, Mỹ là nước vận dụng cái này thành thạo nhất, hiệu quả nhất. Liên Xô năm xưa, do không có kinh tế thị trường nên vận dụng cái này rất kém hiệu quả, vì thế đầu tư quân sự nhiều nhưng hiệu quả tác động vào dân sự lại ít. Còn rất nhiều ví dụ khác, ví dụ ở đất nước tôi đang sống, cái bộ phần mềm nổi tiếng dùng cho rất nhiều ngành công nghiệp dân sự hiện nay, gốc rễ nó được ra đời để phục vụ cho không quân Pháp, sau đó đá sang dân sự. Bác nào bên topic kia từ những vol trước, thời bên OF, cũng đã nói về version dân sự của các động cơ máy bay chiến đấu Nga. Các động cơ của máy quân sự Nga như AL-31, NK-32, ... Đều có phiên bản dân sự, dùng trong công nghiệp dân sự, được chuyển hóa từ bên quân sự thành.
Nói chung ở phương tây nhà nước hoạch định kế hoạch can thiệp rất nhiều, nhưng luôn dưới dạng núp bóng nhiều nhất có thể, và khi tuyên truyền trên media thì luôn đổ hết công lao 100% cho tư nhân. Lý do là gì các bác cũng hiểu.
Gần đây nhất thì mẽo có chính sách hỗ trợ các hãng sản xuất chip bán dẫn dẫn đến việc Micron dự định đầu tư nhà máy sản xuất chip ở New York với tổng giá trị (trong khoảng 2 chục năm) có thể lên đến 100 tỉ đô.
Em thì thấy thế này.
Càng các nhà khoa học kiểu này thì càng k thể có quan điểm chính trị đúng đắn được.
Có 3 lý do sau đây:
1 là nước lã không thể vã nên hồ. Muốn làm khoa học thì phải có tiền. Các quốc gia châu Âu thu hút được các nhân tài khoa học từ khắp nơi đổ về do nguồn quỹ đầu tư dồi dào. Các quốc gia không đủ cơ sở hạ tầng khoa học công nghệ cũng như không đủ vốn thì auto bị chảy máu chất xám. Chỉ có các nước như Nga, Tàu có thế giữ được 1 số lượng tương đối các nhà khoa học của họ do các nguyên nhân:
+ Lòng tự tôn dân tộc cao, nhà khoa học có tinh thần phụng sự tổ quốc
+ Họ là các nước có nền tảng KHCN hàng đầu, nhà khoa học của họ có đất dụng võ
+ Bản thân 2 quốc gia này đủ tiền đầu tư cho các dư án khoa học, có chương trình quốc gia được xây dựng bài bản, được nhà nước ủn mít kịch liệt.
Các quốc gia khác đều không có các yếu tố này, kể cả Ín Độ, nên không cạnh tranh với Tailoin được, không biến nhân tài trờ thành nguyên khí quốc gia được đó là 1 trong các lý do em tin rằng, Ín Độ méo bao giờ thành cường quốc được, tố chất dân tộc và chính sách của nhà nước k cho phép.
Các nhà khoa học này được sống và hưởng thụ sự ưu ái của Tailoin, tất nhiên họ sẽ chẳng có động cơ và cũng k dám bật lại bầu sữa của họ. Nhưng họ được đối xử như thế vì họ mang lại lợi ích cho " tổ quốc mới" của họ, không có chuyện Tailoin sẽ đối xử với đồng bào ở tổ quốc cũ của họ như đã đối xử với họ. Nên cái ví dụ xã hội văn minh nhân bản của họ chả có giá trị mìn gì với mấy thằng dân " ngu si", lao động chân tay như các cụ với cháu.
2 là đa phần các nhà khoa học họ không có kiến thức bằng những người bình thường về các lĩnh vực không phải chuyên môn của họ. Đơn giản là quỹ thời gian không cho họ điều đó.
3 là các nhà khoa học đa phần đều là các cá nhân có tố chất đặc biệt từ bé. Họ sẽ được hưởng sự ưu đãi, quan tâm từ gia đình, nhà trường và tổ quốc từ trước khi họ thành danh. Tố chất đặc biệt khiến họ có được chỗ đứng và thành công dễ dàng hơn người khác mà không phải vật lộn, cạnh tranh, lo cơm áo gạo tiền. Sống như vậy nên 1 là các cụ k thể trông chờ họ có 1 thế giới quan đúng đắn và nhìn nhận được các quy luật cuộc sống như một người bình thường, 2 là họ sẽ cảm thấy những sự ưu đãi đó là đương nhiên, nên họ rất vô ơn và khốn nạn ( em không nói tất cả), khi không vừa ý thì quay xe rất đĩ điếm. Ví dụ cho các thể loại này có nhiều: GS Ngô của xứ rau, danh ca Pugacheva và kiện tướng cờ vua Karparov là các ví dụ điển hình.
Do 3 lý do trên, em nghĩ không nên tin tưởng vào bất cứ 1 quan điểm chính trị của các nhà khoa học kiểu như GS Ngô. Thành công trong KH k có ý nghĩa gì, hay nói đúng hơn là thường đi ngược lại với thành công về chính trị. Bấu lên giữ các vị trí chính trị là đồng nghĩa với vong quốc.
Là nhà khoa học chân chính, hãy sống như cụ Trần Đại Nghĩa: không tham gia chính trị, làm khoa học thuần túy và phụng sự tổ quốc.
những nhận định kiểu như này là rất nguy hiểm, vì nó ngụ ý việc bỏ qua ý kiến của một người hoặc một nhóm người, chỉ vì cái "nhãn" mà người ta gán cho họ. xã hội văn minh thì ý kiến cá nhân phải được tôn trọng, nhất là những vấn đề chính trị ảnh hưởng tới cả xã hội. tại sao chỉ vì một người là nhà khoa học mà ý kiến của họ lại trở nên kém giá trị ??? thế còn những "cái nhãn" khác thì sao ? nay mai lại có kết luận ý kiến của những người chạy xe ôm, không có bằng đại học thuận tay trái, fan của MU, dân miền Đông ... cũng không có giá trị ?
bạn thích định kiến với ai thì tùy, nhưng một xã hội không thể được xây dựng luật lệ của nó dựa trên định kiến. nó là mầm mống dẫn tới bất công hệ thống. nó là một suy nghĩ nguy hiểm.
bạn đã biết rằng khoa học châu âu phát triển được là nhờ nguồn đầu tư dồi dào, thì bạn cũng phải hiểu cái kiểu khoa học do nhà nước bao cấp là không hiệu quả chút nào. khoa học nga tàu dựa vào nguồn sữa ngân sách, ý chí lãnh đạo và tự tôn dân tộc đã không thể cạnh tranh được với khoa học được thúc đẩy bởi thị trường. mà cái đó đúng không chỉ với phương tây: tàu là điển hình, nền khoa học tàu chỉ phát triển từ khi họ bắt đầu mở cửa nền kinh tế.
phương tây cũng không thiếu ví dụ về việc khoa học không phát triển nếu không do thị trường định hướng. nói các nhà khoa học "sống nhờ bầu sữa tây lông", nó chỉ đúng một phần. nhóm các nhà nghiên cứu sống nhờ ngân sách, kiểu bọn gender study, social study, làm tiến sĩ xong không kiếm nổi việc, bài báo thì không ai đọc, không ai trích dẫn .... chính là bọn bú sữa. nhưng đa số phương tây làm tiến sĩ là đi làm, có lương, có người cung cấp fund. họ không bú sữa của ai cả. họ đi làm kiếm tiền dựa trên sức lao động của chính mình như bất kỳ anh công nhân, kỹ sư nào.
bạn nói nhà khoa học luôn được hưởng sự ưu đãi, quan tâm, có được chỗ đứng và thành công dễ dàng hơn người khác mà không phải vật lộn, cạnh tranh, lo cơm áo gạo tiền. bạn hẳn là đang sống ở một nước khác, một hành tinh khác, hoặc một dòng thời gian khác.
Em thấy bác có vẻ ngoài đời nghề nghiệp chính là nhà khoa học thì phải :D. Nên thấy bác có vẻ bứt rứt khó chịu khi đọc các còm có vẻ tiêu cực về vấn đề này.
Đầu tiên có thể khẳng định vai trò của các nhà khoa học là đặc biệt quan trọng, có ý nghĩa sống còn đối với sự phát triển của các quốc gia. Họ có rất nhiều đóng góp trong lĩnh vực chuyên môn của họ, và hầu như không ai ở ngoài xã hội có thể phản bác kiến thức của họ được.
Nhưng đó là với chuyên môn của họ thôi.
Xã hội ta có xu hướng cho rằng những nhà khoa học nổi tiếng, mà em lấy ví dụ cụ thể là giáo sư Toán là những người thông tuệ, tài giỏi hơn người, là những Mr biết tuốt. Một bộ phận không nhỏ người dân tin rằng giáo sư Toán giỏi thế kia thì những đánh giá, nhận xét của ông ấy về các vấn đề khác cũng sẽ đúng theo.
Ví dụ như giáo sư Toán mà khuyên là tại sao ngày Tết chúng ta lại chơi đào chơi quất làm gì, lãng phí, mua cây thông noel về mà trang trí, giống như phương Tây ấy. Lúc ấy chắc cũng khối người theo. Hay giáo sư khuyên 23 âm thả cá tiễn ông táo lên trời làm gì, lắm chuyện, đằng nào cá nó cũng có đi đâu được đâu thì có khi có một số thành phần cũng tiếp thu thật.
Vấn đề ở đây là Giáo sư Toán là người của công chúng, nên những phát ngôn của giáo sư có rất nhiều người đọc được, và rất nhiều người coi nó mặc định là đúng, nghe theo. Trường hợp may mắn là phát ngôn nó đúng thật thì không sao, nhưng nếu phát ngôn mà sai thì nó sẽ làm méo mó suy nghĩ của rất nhiều người là fan hâm mộ của giáo sư. Nếu số lượng fan này là nhiều thì ảnh hưởng tiêu cực sẽ càng lớn hơn.
Facebook của giáo sư Toán trong trường hợp này cần được quan tâm, đối xử như facebook của Trấn Thành, Hoài Linh hay thậm chí là những giang hồ mạng như Khá Bảnh, Huấn Hoa Hồng.
Không ai cấm giáo sư Toán không được phát biểu cả. Nhưng phát biểu mà sai thì cần phải được phản bác cẩn thận, không phải để uốn nắn lại giáo sư (cái này thì em cho là không khả thi), mà là để giáo dục cho những fan trên mạng của giáo sư, điều đó mới là quan trọng.
Nói chung tóm gọn lại đoạn này là ai cũng được thoải mái thể hiện quan điểm của mình, nhưng quan điểm đã thốt ra rồi, mà nó bị ngu, thì chắc chắn phải bị ăn chửi, như thế xã hội nó mới phát triển lành mạnh được.
Ý thứ hai bác nói là khoa học do nhà nước bao cấp không hiệu quả, tư nhân tài trợ mới hiệu quả vì nó gắn với thị trường :D.
Cái này là nhảm nhí.
Tất cả các nước trên thế giới, bao gồm cả Mỹ và phương Tây đều có hai nguồn lực dành cho nghiên cứu khoa học là nguồn lực từ ngân sách nhà nước và nguồn lực tư nhân. Trong đó nguồn lực từ ngân sách nhà nước sẽ được ưu tiên cho các lĩnh vực khó, lĩnh vực khoa học cơ bản, những thứ là nền tảng cho mọi vấn đề khoa học. Tư nhân nó chỉ tập trung đầu tư vào khoa học thực dụng, tức là phục vụ nghiên cứu phát minh, cải tiến sản phẩm của nó, mang lại lợi nhuận.
Tất nhiên có nhiều công ty lớn cũng đầu tư vào việc nghiên cứu khoa học cơ bản nhưng mang tính chất cúng cụ là chính, tỷ trọng không lớn, chủ yếu mảng này vẫn là do ngân sách tài trợ.
Cụ có biết cái mạng Internet cụ đang dùng nó là sản phẩm khoa học được tài trợ bởi ngân sách liên bang Mỹ không :D, hay cụ nghĩ nó là của Thomas Edison phát minh ra.
Cụ có biết bao nhiêu chương trình vũ trụ của NASA lấy tiền ở đâu mà làm không, hay cụ nghĩ do “tỷ phú” Neil Armstrong tài trợ.
Nghiên cứu khoa học, đặc biệt là khoa học cơ bản từ trước đến nay mà không có nhà nước tài trợ (lấy trực tiếp từ ngân sách) hoặc hộ trợ (giảm thuế, tăng ưu đãi cho các doanh nghiệp đầu tư vào nghiên cứu khoa học) thì em với cụ đang lấy giấy ra viết thư cho nhau rồi, chứ không có cái forum như này đâu.
Ý thứ ba cụ lấy ví dụ về Trung Quốc, bảo giai đoạn trước nghiên cứu dựa vào bầu sữa ngân sách thì không hiệu quả, từ khi chuyển sang kinh tế thị trường mới hiệu quả.
Cái này thì quá là thiển cận.
Các ngành nghiên cứu khoa học của Trung Quốc hàng năm vẫn dựa rất nhiều vào ngân sách nhà nước. Riêng mảng chip thì ngân sách Trung Quốc đóng vai trò tuyệt đối, họ đã rót hàng trăm tỷ, thậm chí có thể lên đến cả nghìn tỷ đô la để nghiên cứu, phát triển. Không có nguồn vốn này thì đố mà Trung Quốc nó phát triển được.
Mấy công ty của Tàu chắc tự bỏ ra vài chục tỷ đô là hết phim.
Mấy cái ngành nghiên cứu khoa học nó rộng lắm cụ ạ, đặc biệt là đối với những nước lớn như Mỹ Tàu hay Nga. Hiểu biết tầm như em với cụ về lĩnh vực này chắc không quá 1% của vấn đề. Với những người kém hiểu biết như chúng ta thì đừng mang ra mà đánh giá cái nào đúng cái nào sai, cái nào hiệu quả hơn cái nào.
Tầm thường như chúng ta chỉ nên quan sát, và xuýt xoa khâm phục khi có những phát minh mới xuất hiện, và cầu mong cho đất nước mình ngày càng phát triển, ngân sách dồi dào, để miếng bánh dành cho nghiên cứu khoa học ngày càng lớn hơn, đời sống các nhà khoa học càng ngày càng được quan tâm để họ yên tâm cống hiến cho xã hội.
Thế thôi.
Không phải chỉ khoa học cơ bản có nguồn tài chính từ nhà nước đâu bác, kể cả việc công ty R/D, nghiên cứu ứng dụng của các công ty, ví dụ ở nước tôi đang sống, cũng có nguồn tài chính từ nhà nước, dưới dạng ưu đãi cắt giảm thuế, charge phải nộp cho nhà nước. Chiến lược nghiên cứu khoa học của các nước phương tây, tôi cũng đã từng nói ở bên OF, topic kia rồi. Có bạn còn đưa hẳn sách của vị cựu Bộ trưởng Tài chính Mỹ, nói về việc các công ty công nghệ cao của Mỹ đã được nhà nước ưu đãi thế nào, thực tế họ nhận được nguồn tài chính của nhà nước thông qua việc hoàn thuế này nọ, gần như là bao cấp, mà đó không phải là nghiên cứu cơ bản đâu.
Nói chung nguồn tiền phần nhiều đến từ tiền thuế, chỉ là dưới những hình thức, con đường khác nhau. Chuyện nhà nước hoạch định chính sách nghiên cứu quá rõ ràng, ở Mỹ và ở đất nước tôi đang sống hiện nay vẫn đang diễn ra đấy thôi. Sự khác biệt với thời bao cấp, đó là tùy nhà nước định hướng nhưng khi thực hiện thì họ tận dụng khéo léo quy luật thị trường, có kết hợp thêm với những biện pháp hành chính khi cần thiết. Còn thời ngày xưa bao cấp thì người ta không biết tận dụng các quy luật thị trường này mà chỉ thuần túy quan liêu, thủ tục hành chính thừa thãi, bây giờ vẫn còn sót lại, nên nhiều khi gây ức chế, không hiệu quả, nhưng cái này hoàn toàn khác với việc nhà nước không can thiệp vào. Tư nhân chỉ tham gia định hướng nghiên cứu rất cụ thể phục vụ cho sản phẩm, mà cái này họ cũng nhận được hỗ trợ tài chính từ nhà nước thông qua các hình thức khác nhau.
Sự chỉ đạo ảnh hưởng hay trợ cấp của nhà nước cũng diễn ra dưới nhiều hình thức, và một trong những hình thức phổ biến nhất hay được Mỹ dùng (cả các nước khác cũng dùng) là thông qua các chương trình quân sự. Chương trình này thì bất kể quy tắc gì của WTO, hay điều khoản quốc tế nào đều không thể động đến, đồng thời vẫn tạo bình phong đảm bảo cho Mỹ tuyên truyền về tự do hóa nhà nước không can thiệp, những thành tựu quân sự sau sẽ được dân sự hóa dùng cho dân chúng. Cái mà chúng ta đang dùng để tán gẫu hiện nay cũng là một dạng như vậy. Còn có rất nhiều ví dụ khác, Mỹ là nước vận dụng cái này thành thạo nhất, hiệu quả nhất. Liên Xô năm xưa, do không có kinh tế thị trường nên vận dụng cái này rất kém hiệu quả, vì thế đầu tư quân sự nhiều nhưng hiệu quả tác động vào dân sự lại ít. Còn rất nhiều ví dụ khác, ví dụ ở đất nước tôi đang sống, cái bộ phần mềm nổi tiếng dùng cho rất nhiều ngành công nghiệp dân sự hiện nay, gốc rễ nó được ra đời để phục vụ cho không quân Pháp, sau đó đá sang dân sự. Bác nào bên topic kia từ những vol trước, thời bên OF, cũng đã nói về version dân sự của các động cơ máy bay chiến đấu Nga. Các động cơ của máy quân sự Nga như AL-31, NK-32, ... Đều có phiên bản dân sự, dùng trong công nghiệp dân sự, được chuyển hóa từ bên quân sự thành.
Nói chung ở phương tây nhà nước hoạch định kế hoạch can thiệp rất nhiều, nhưng luôn dưới dạng núp bóng nhiều nhất có thể, và khi tuyên truyền trên media thì luôn đổ hết công lao 100% cho tư nhân. Lý do là gì các bác cũng hiểu.
Có người này người nọ bác ạ. Cũng có người thần tượng một cách tỉnh táo, chỉ thần tượng bác ấy về chuyên môn về giáo dục về nghiên cứu thôi.
Có tư duy chỉ liên quan yếu tố năng lực, còn tư tưởng thì lại khác, nó bị định hướng bởi nhiêu yếu tố khác. Thực tế cho thấy, những nhà khoa học giỏi lại là những người rất ngây thơ về chính trị, có điều không phải nhà khoa học nào cũng ý thức được điều đó, một số người có cái tôi của họ cao, độ kiêu hãnh của họ lớn, những người nói chuyện với họ cũng tránh không muốn động chạm, nên nhiều khi họ cũng tưởng là họ hiểu biết hơn người thật.
Trong hoàn cảnh hiện nay càng nhà khoa học giỏi lại càng dễ bị phương tây tẩy não bởi vì khoa học thì phương tây đang là số 1. Nhà khoa học cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi sức mạnh mềm của phương Tây, nhưng họ lại vẫn nghĩ mình là người tự do, tư duy độc lập. Ở phương tây thì người ta chỉ nhìn nhận họ là những chuyên gia phát biểu về chuyên môn của mình hoặc những thứ gần với nó, nhưng về Việt Nam thì họ bỗng dưng thành người nổi tiếng, có sự ảnh hưởng lớn đến cộng đồng nói chung, nên mới thành chuyện. Ở Pháp có một ông giáo sư toán cùng được giải Field cùng năm với anh Châu này, sao bỏ hẳn toán ra làm chính trị, đầu tiên thì được làm nghị Sĩ, được giao phụ trách mảng về AI, để khai thác thế mạnh của anh ta, nhưng bây giờ thì thất thế rồi, bây giờ làm ủy viên của hội đồng một quận của Paris, dạng như thành viên hội đồng nhân dân quận, dạng chính khách thuộc loại thấp nhất. Đâu phải cứ thành công trong khoa học, toán học là thành công trong chính trị đâu. Mà anh này là làm chính trị nghiêm túc, bỏ hẳn toán để làm chính trị, chứ không phải chính trị nửa mùa, chém gió chính trị đâu
Lý lẽ ở đâu nói rằng càng khoa học giỏi thì càng bị "tẩy não" ? Nhà khoa học hay không khoa học, hay bất kỳ ai, cũng có quyền có ý kiến và có tiếng nói như nhau. Tại sao cứ ai nghĩ khác mình thì lại gọi họ là bị tẩy não ?
Nhà khoa học bị ảnh hưởng bởi sức mạnh mềm của "phương tây". Vậy những nhà "không khoa học" ở Tàu, ở Nga, liệu có chịu sức mạnh mềm, thậm chí sức mạnh "cứng" của "phương khác" ?
Em níu áo các cụ cái, KHOA HỌC thì có cả Tự nhiên và Xã hội. Tại cái tư duy "học giỏi" là phải giỏi toán mới dẫn đến việc tôn vinh anh NB Châu hơi quá đà của XH ta. Họ hàng nhà em bên Mẽo tuyệt không ai biết tên của nhà toán học Mỹ nào. Ông bác làm giáo sư vật lý ở bển còn kêu tóan học đek phải khoa học, chỉ là công cụ. Túm lại, NBC là nhà toán học. Hết.
Em thấy là các nhà khoa học khối tự nhiên có logic rất tốt, nhưng lại thiếu sự lắt léo và EQ cao kiểu bên khoa học XH, nên khi bàn về chính trị rất dễ kiểu 1+1=2. Chính kiểu "thẳng ruột ngựa" này nên Teilon dễ "dụ". Nói về KH xã hội thì em thấy nên lấy Điển hình là ngành luật, nơi critical thinking là tối quan trọng, nhưng họ lại có nhiều kỹ năng của dân XH, nhất là play với ngôn ngữ. Vì vậy, các chính trị gia bên Tây rất nhiều người có nền là luật, chứ hiếm khi là các nhà khoa học ngạch tự nhiên. "Nhồi sọ" tốt cũng là kỹ năng của các nhà khoa học XH, aka chính trị gia, mà ;-)
Cụ Lavrov là dân MGIMO, học viên quan hệ quốc tế, dân khoa học XH đó. Chả biết ai nhồi gì được cụ ý không mà em và nhiều người được cụ ý "nhồi" khá nhiều điều hay vào đầu.
Bây giờ không xếp toán học là khoa học tự nhiên nữa. Khoa học tự nhiên gồm có vật lý, hóa học, sinh học,... Toán học được xếp là khoa học hình thức (formal science), bác không thấy cách thức nghiên cứu của nó khác hẳn với các môn khoa học tự nhiên thực nghiệm hay sao?
Toán học dĩ nhiên là công cụ dùng để phục vụ cho các ngành khác rồi. Nếu không có các ngành khác, thi toán chỉ là trò chơi với các con số, ký hiệu.
@khuc-thuy-du...có tin Leo đã xuất hiện ở khe sơn này cụ...căn hộ liền kề đấy...
Có thước ngắm là dấu + sẵn ở tháp pháo, cứ phang vào dấu + này có khi bay tháp pháo.
![]()
Chiếc này là xe T55M, có thêm phần kính ngắm laser trên nòng pháo. Dòng tank T54/T55 có 5 cặp bánh đỡ xích
Xe tank Leopard Đức, ít nhất có tới 7 cặp bánh đỡ xích
Em nghĩ cứ táng cho một quả rồi lĩnh sổ đỏ, ai bảo các chú nghịch ngu?@khuc-thuy-du...có tin Leo đã xuất hiện ở khe sơn này cụ...căn hộ liền kề đấy...
Có thước ngắm là dấu + sẵn ở tháp pháo, cứ phang vào dấu + này có khi bay tháp pháo.
![]()
Chiếc này là xe T55M, có thêm phần kính ngắm laser trên nòng pháo. Dòng tank T54/T55 có 5 cặp bánh đỡ xích
Xe tank Leopard Đức, ít nhất có tới 7 cặp bánh đỡ xích
@khuc-thuy-du...có tin Leo đã xuất hiện ở khe sơn này cụ...căn hộ liền kề đấy...
Leo phiên bản T55 òi
Hàng pha ke, không cấp sổ đỏ đâu Lão ơi
@khuc-thuy-du...có tin Leo đã xuất hiện ở khe sơn này cụ...căn hộ liền kề đấy...
Leo phiên bản T55 òi
Hàng pha ke, không cấp sổ đỏ đâu Lão ơi
Em cũng nghĩ như cụ, tự nhiên thằng cha kia ngoạc mồm ra kêu hở sườn, rồi hôm sau bọn U cà dũi đúng vào đấy. Mà chiến thuật Ngố chiếm-rút cho U cà chiếm lại- pháo giã nát xong lại Ngố chiếm được sử dụng nhiều rồi. Lần này chắc cũng như vậy, mặt trận này đang oánh quen dụ bọn U tụ hết về đây, đỡ phải chạy đi chạy lại lằng nhằng
Ới em đang hở sườn nài, các anh mau vào húp đi.
![]()
Trước chưa có MXH, mỗi lần nghi binh phải điều động quân đến khổ. Nay chỉ cần lên tele phọt mấy câu là xong. Tiện phết.
Em chúa ghét bọn tự xé áo, tụt quần rồi gào lên là hở sườn mí lị rách háng
Liên quan cái háng cũng có nhiều thuật ngữ hay ghê, rảnh háng, đại háng, giờ em biết thêm từ rách háng
Cụ có biết háng lạ khum???
Tình hình chiến sự 13/5
Tình huống những vùng đan xen nhau sau khi quân Ucraine phản công hai bên sườn và đạt được một số kết quả. Cũng chưa hiểu phía Nga, các đơn vị chín quy và lính dù sẽ làm gì, nhưng đúng thật là quân Wagner bị đe doa lọt vào vòng vây. Sẽ là tình huống vây lẫn nhau, trong nhiều lớp?
Tại mặt trận phía nam, vẫn là các trận đánh thăm dò vị trí là chính. Các đòn đánh hậu cần của không quân vf tên lửa, UAV Nga vào các điểm hậu cần sẽ ảnh hưởng thế nào lên khả năng phản công của quân Ucraine, chắc mấy ngày, một tuần nữa sẽ rõ hơn.
Hướng Adeevka:
Quân Nga đang tiến vào khu vực Krutaya Balka và phía bắc Avdeevka. Về phần mình, kẻ thù đã phát động một cuộc tấn công gần Mayorsk và gần Gorlovka, nhưng đã bị đẩy lùi. Taik Maiorsk, quân Ucraine thiệt hại khá nặng và phải lui về vị trí cũ.
🇷🇺🇺🇦 Khả năng tấn công Belgorod
Hai ngày trước, toàn bộ Telegram của Nga đang thảo luận về một cuộc tấn công có thể xảy ra của Lực lượng Vũ trang Ukraine vào Belgorod từ Kharkov. Đã có sự chuyển giao thiết bị và các hành động tấn công trinh sát dọc biên giới.
Nhóm của Rybar đã theo dõi tình hình theo hướng Kharkiv trong một thời gian dài: hàng tuần trong "Phân tích của Rybar" trên @SolovievLive, chúng tôi nói về những gì đang xảy ra ở phía nam Belgorod.
▪️Việc tích lũy nhân sự và thiết bị tại khu vực này bắt đầu vào ngày 10 tháng 4: tin đồn về một cuộc tấn công vào Belgorod vào ngày 5 tháng 5 bắt đầu lan truyền trong cư dân địa phương.
▪️Kể từ đầu tháng 5, thiết bị đã được các loại chuyển đến khu vực Kharkiv và từ ngày 7 đến ngày 16 tháng 5, các trại huấn luyện nhân sự được tổ chức tại khu vực huấn luyện. Ở đó, trong khu vực Kharkiv, 67 obr, được rút khỏi hướng Soledar, đã được triển khai.
▪️Tổng cộng có tới 20 nghìn quân nhân của Lực lượng vũ trang Ukraine và 10 nghìn thành viên bảo vệ lãnh thổ ở khu vực Kharkiv. Quân số đều được thổi phồng và đồn đại chuẩn bị tạo vùng đệm giữa Kharkov và Belgorod với chiều sâu 15-20 km.
❗️ Xem xét nghiêm túc thì một cụm lực lượng thực sự đã được hình thành. Nhưng bản chất Ukr đã tập trung nỗ lực của mình vào các hành động để gieo rắc sự hoảng loạn. Điều này sẽ cho phép họ gây căng thẳng cho dân số Nga và kích động quân đội Nga tham gia vào các hoạt động thù địch tích cực. Theo tài liệu do nhóm hacker Beregini công bố, nhiệm vụ như sau:
"Mục tiêu là ngăn chặn kẻ thù thực hiện các hành động tấn công từ phía biên giới quốc gia, tạo ra một ý tưởng sai lầm về thành phần và triển khai các đơn vị của Lực lượng Vũ trang Ukraine, để củng cố các đơn vị."
Chuyển động náo nhiệt giả tạo dọc theo biên giới hai nước được đơn vị bắt chước và các chuyên gia chiến tranh tâm lý đã bật trạm phát âm thanh ZS-88, bắt chước âm thanh của thiết bị.
🔻Có, tùy chọn tấn công Belgorod về mặt lý thuyết là có thể. Nếu điều này xảy ra, đó sẽ là một sự gia tăng mạnh về tiền cược và sự leo thang chiến sự.
#Nga Ukraina
@rybar
Kênh tin Tele: https://t.me/TinhhinhTrungdongNgaUkr
Nhóm chat: https://t.me/NgaUASyrienGroupChat
Quân Nga đã rút lui và mất quyền kiểm soát đường tiếp tế Chasov Yar - Bakhmut.
Qua có chiếu video quân Nga đóng quân bên hồ nước ( tăng, cơ giới), U nó bắn mỗi 1 loạt pháo vào đó ( bắn thăm dò) , thế mà cả đơn vị kéo nhau rùng rùng rút lui, bỏ lại vị trí. Không hiểu chiến thuật dụ rắn vào hang hay thưc tế thấy bất lợi thì rút để bảo toàn lực lượng.
Em ko thấy nói đến lực lượng đồn trú có tăng thiết giáp, chỉ là một nhóm bộ binh. Chố đó nói ra cũng không thuận tiện phòng thù mà, tựa lưng vào hồ nước, địa hình trống trải, không thấy tổ chức công sự đàng hoàng gì. Rút chỗ này thì chỗ Ukr chiếm đc sẽ là vùng lõm bao quanh là hồ nước cũng hầu như không thể đóng giữ được. Tuy nhiên nếu làmbản đạp tiến tiếp thì sẽ đến một đầu mối đường sắt và giao thông rất lớn.
Giờ các bên đều có mấu lồi, xem ông nào huy động đủ lực lượng để xẻo của ông nào.
Không nên vật nhau với l*n vì bạn sẽ bị bẩn người mà con lợn nó lại thích thế