Em còm nốt phát cuối để kết thúc chủ đề không mong muốn về phòng không Liên Xô :D.
Em biết là khi em gửi đường link báo Tiền phong về việc người ta miêu tả Liên Xô cử một đội 200 người sang cùng với đầy đủ trang thiết bị sang để hỗ trợ phòng không chúng ta giai đoạn 1967 - 1968, cùng với đó là trường hợp về một kíp quân nhân Liên Xô đã bắn hạ F4 của Mỹ sẽ khó làm hài lòng được những cụ hôm rồi chỉ trích em khá thậm tệ :D. Có cụ không tin, có cụ thì bảo nó là đơn lẻ suy rộng ra là vớ vẩn, có cụ bảo đó là huấn luyện thôi, vô tình máy bay nó bay qua nên bắt buộc phải bắn :D.
Về chuyện nó là một ví dụ đơn lẻ thì là đương nhiên, vì đó là một bài báo đơn lẻ, thời lượng một bài báo nó cũng chỉ mấy dòng thôi, không phải là một quyển sách, nên nó nêu ra một ví dụ đầy đủ là may mắn lắm rồi. Còn có vụ thứ hai, thứ ba hay không thì em chịu :D. Ý duy nhất của em muốn xác nhận là có trường hợp lính Liên Xô bắn máy bay Mỹ ở ta.
Thứ hai, về mục đích của lính phòng không Liên Xô ở Việt Nam, tất nhiên ai cũng hiểu là để huấn luyện. Nhưng huấn luyện phòng không trong thời điểm ấy nó có cái lạ, độc nhất vô nhị, khác với loại vũ khí khác như tên lửa hay xe tăng, huấn luyện thì có thể bắn vào đống đất, cái nhà, hay cái xe tăng giả, huấn luyện phòng không ở đây nó là bắn vào một cái máy bay đang bay, tức là mục tiêu thật. Và người ta cũng nói rõ huấn luyện theo hình thức cầm tay chỉ việc, lính Liên Xô bắn, và lính Việt Nam học theo. Tứ là lính Liên Xô trực tiếp bắn máy bay Mỹ để đào tạo lính Việt Nam. Chứ không phải là bắn máy bay mô hình, hay là bắn trong phòng giả lập 3D.
Đó là chiến tranh thật.
Thứ ba, hệ thống phòng không là một thứ vũ khí cực kỳ phức tạp về kỹ thuật và đắt đỏ, nhưng các thông số cài sẵn cho nó có thể nhanh chóng bị lạc hậu chỉ sau vài tuần hoặc một tháng do không quân Mỹ nhanh chóng thay đổi chiến thuật, tăng cường gây nhiễu.
Việc cải tiến sửa đổi hệ thống phòng không nó được thực hiện liên tục, và bằng tất cả sự tôn trọng cho quân đội ta, em khẳng định về vấn đề kỹ thuật như radar chẳng hạn, chỉ có kỹ sư Liên Xô ngay tại mặt trận họ mới điều chỉnh được. Việc chuyển về Liên Xô để nghiên cứu, cải tiến nó dành cho những vấn đề lớn thôi, còn hàng ngày, hàng giờ liên tục được cải tiến, nâng cấp để đấu trí với bọn không quân Mỹ.
Phòng không nó khác không quân một tí là không quân thì phi công có thể là người bản địa, nhưng đội ngũ kỹ thuật dưới đất chắc chắn phải là người của hãng sản xuất :D. Ở Ukraine bây giờ cũng thế thôi, nếu có F-16 đến, phi công có thể là Ukraine, nhưng kỹ thuật viên mặt đất chắc chắn phải là người Mỹ, hoặc bét ra cũng là lính NATO giàu kinh nghiệm.
Vì vậy riêng trong vấn đề máy bay Mig, em chưa bao giờ nói có phi công Liên Xô tham ra cả, em tin là chủ yếu hoặc có thể tất cả
là phi công Việt, nhưng hậu cần kỹ thuật ở mặt đất thì chắc chắn là do Liên Xô phụ trách.
Hai vấn đề phòng không với không quân vì thế không giống hẳn nhau đâu các cụ nhé :D.
Phòng không có một đặc điểm là nếu xảy ra tổn thất, nó nằm sâu cách xa tiền tuyến nên có thể nhanh chóng sơ tán kíp lính được, vì vậy quốc tịch nào bắn cũng không sao, vẫn dấu được. Lính Mỹ bắn Patriots có bị tiêu diệt thì Ukraine cũng nhanh chóng dấu và xoá dấu vết được hết.
Nói thật là các còm của em đều dẫn chứng rất nhiều thứ, lập luận logic rõ ràng (mặc dù có thể chưa đúng) nhưng có một số cụ khá coi thường, buông ra một hai câu khinh nghiệt, bảo lập luận vô căn cứ trong khi bản thân các cụ ấy cũng chả đưa ra được một cái gì phản bác logic nó một tí làm em khá phiền lòng.
Ít ra nếu muốn “lên án” người khác thì cũng cần phải phản bác một cách khoa học, chỉ nhăm nhăm chủ nghĩa “kinh nghiệm” mang ra doạ :D. Ví dụ nếu các cụ bảo làm gì có thông tin lính Liên Xô chết, thế em hỏi có cụ nào có số lượng lính phòng không của nước ta đã hi sinh là bao nhiêu không ;)), thử google xem có không.
Xin lỗi cụ vì cụ đã muốn ngừng mà em lại làm phiền cụ chút. Em có vài điểm đọc thấy không thỏa mãn.
Về ý cụ nói phòng không, cụ thể là bộ đội tên lửa đuợc luyện bằng cách bắn trực tiếp máy bay Mỹ để đào tạo. Hồi bé, em có đọc bên phòng không vẫn tập bắn tên lửa với mục tiêu là mô hình, cụ thể là quả bong bóng. Tức là phải tập luyện thao truờng chán rồi mới đi đánh nhau thật. Vũ khí phức tạp mà cụ bảo cầm tay chỉ, em e hơi khó thực hiện. Vì là chiến tranh thật như cụ nói, bắn truợt nó bỏ bom cho là đi cả nguời lẫn vũ khí. Không tập nhiều truớc khi ra trận không đuợc đâu.
Số luợng bộ đội phòng không ta hy sinh chắc cũng có, nhưng goole không đuợc. Hồi bé, em cũng đuợc đọc quyển Lịch sử Quân chủng Phòng không Không quân, cũng thấy có, theo từng trận, nhưng lâu quá rồi không nhớ. Cụ thử tìm đọc xem sao.
Những thứ em viết trên, em không có link hay bằng chứng vì em đọc bằng sách giấy, cũng vài chục năm rồi.
Em đã mất công dẫn link, biên soạn bài đầy đủ nhưng thấy ít cụ đọc cẩn thận thật :D.
Nếu cụ có thời gian, quan tâm đến chủ đề này thì ngồi đọc lại link em dẫn nhé, em chỉ nhặt lại một dòng để bôi đậm cho các cụ đọc trong còm. Không phải tự nhiên một hệ thống phòng không có giá cả tỷ đô, một quả tên lửa của Patriots xuất khẩu có thể có giá đến 8 triệu đô đâu, nó là tinh hoa của công nghiệp quốc phòng đấy. Và để vận hành được những thứ vũ khí công nghệ cao này, cũng cần những con người được đào tạo cực kỳ bài bản, cẩn thận. Không có chuyện một đập ăn chùa là có ngay đâu :D. Nhảy vào bắn được ngay nó chỉ là pháo phòng không thôi, không phải tên lửa phòng không. Đọc qua nhiều còm của một số cụ, em thấy không phân biệt được giữa tên lửa phòng không và pháo phòng không.
Việc huấn luyện tên lửa phòng không ở nước ta giai đoạn trong chiến tranh là cực kỳ khó khăn vì bắn quả tên lửa nào lên trời là Mỹ nó có thể phát hiện ra trận địa ngay và có thể phá huỷ ngay lập tức, nên việc bắn bừa bãi là không bao giờ được phép. Chỉ có vào cuộc luôn thôi :D, tức là coi máy bay Mỹ là mục tiêu bắn tập.
Thời hiện đại, người ta chế tạo ra những vật thể bay hay tên lửa không có đầu đạn phục vụ riêng cho mục đích huấn luyện phòng không cụ nhé, chứ không phải là mang mấy quả bóng ra bắn đâu :D. Bóng nó lúc đứng yên, lúc bay theo gió, lấy đâu ra mà bay với tốc độ cả trăm, hay thậm chí cả nghìn km/h như các mục tiêu thực chiến được. Khi một hệ thống phòng không được bàn giao cho khách hàng thì chúng nó sẽ test bằng một quả tên lửa thật đấy, bắn hạ được thì mới giao nốt tiền, không phải chơi chơi đâu.
Còn đây là đoạn trong bài báo, một số cụ vừa rồi vẫn thấy khó chịu với em thì vào đọc nhé, xem có phải đang huấn luyện thì vô tình máy bay Mỹ bay qua nên phải bắn không ;)).
“Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu.”
Em xin phép bôi đậm và in đỏ cái câu rất quan trọng trong bài của cụ nhé. Bản chất của vấn đề nó nằm ở chỗ đấy cụ nhé.
Là sao, em không hiểu :))).
Phòng không nào thì máy bay giặc nó đến nó oanh tạc thì mới vào vị trí chiến đấu chứ. Ý cụ là nếu máy bay Mỹ đến thì lính Liên Xô mới vào vị trí chiến đấu, còn máy bay Mỹ bay đi mất thì lính ta vào vị trí chiến đấu đúng không :))).
Thực sự cụ tranh luận “cùn@ thật.
Lối suy nghĩ của cụ bị lệch lạc quá nhiều. Hoặc cụ quen thói cắt câu bẻ chữ để vặn vẹo những câu nói của người khác theo ý cụ.
Ý nghĩa của toàn bộ câu đấy là khi máy bay địch tấn công mà lính Việt Nam chưa điều khiển được thiết bị thì các chuyên gia Liên Xô phải ngồi vào thay thế lính Việt Nam để đánh trả máy bay Mỹ. Chuyên gia Liên Xô không trực chiến để chờ máy bay Mỹ đến để chủ động chiến đấu.
Em khuyên cụ nên bình tĩnh và lý trí khi tranh luận. Nó sẽ gợi mở cho cụ chân lý và sự thật.
Thế thưa cụ là ai trực chiến tại các trận địa phòng không thời điểm đó khi lính ta chưa bắn được, hay lại lính Cuba à :))).
Thôi dừng đi các cụ, bàn nữa chả giải quyết cái gì, loãng thớt.
Muốn cãi nhau về đoạn bôi đỏ, đề nghị cụ @GroundZero tìm bên biên tập của báo Tiền Phong vặn vẹo họ, đoạn bôi đỏ là trong bài trên báo của họ, cụ thấy không hợp ý thì cụ đi kiện Tiền Phong, chứ không nên bỏ qua việc báo nói và đi vặn vẹo người trích nguồn báo, vặn vẹo như thế không ổn về lập luận và khiến người khác nghi ngờ về động cơ tranh luận của cụ.
Cụ @anh_he, cụ nghe em, cụ nên dừng bàn về chuyện này, em thích các phân tích của cụ về châu Âu hơn, cụ tranh luận như thế chả đi đâu cả, phí thời gian vô ích.
Biên niên sử của hoạt động quân sự đặc biệt: sự kiện ngày 5 tháng 6 năm 2023.
▪️Ở vùng Kaluga, hai máy bay không người lái của Ukraine đã rơi xuống đường cao tốc gần các khu định cư Zhizdra và Duminichi.
Trong cả hai trường hợp, UAV không phát nổ. Không có thiệt hại hoặc thương vong.
▪️Tại khu vực Belgorod, các cuộc pháo kích vào các khu vực biên giới đã không lắng xuống trong những tuần qua.
Các cuộc tấn công lớn nhất rơi vào các quận Shebekinsky và Grayvoronsky, nơi đạn pháo làm hư hại hàng chục vật thể dân sự.
▪️Lực lượng Vũ trang Ukraine lại sử dụng MLRS HIMARS của Mỹ để nã pháo vào Cộng hòa Nhân dân Luhansk.
Ở Kremennaya, một tên lửa đã đánh trúng và phá hủy lối vào của một tòa nhà chung cư: ít nhất một phụ nữ thiệt mạng.
▪️Các đội hình của Ukraine tiếp tục cố gắng phản công bên sườn gần Bakhmut.
Quân đội Nga nói chung đã ngăn chặn sự tấn công dữ dội của kẻ thù, duy trì một tuyến phòng thủ ổn định.
▪️Các đơn vị Ukraine tiếp tục pháo kích hàng ngày vào các khu định cư trong quần thể Donetsk.
Các tòa nhà dân cư và cơ sở hạ tầng dân sự ở thủ đô của DPR và các vùng ngoại ô của nó bị hỏa hoạn: một người thiệt mạng và ba người bị thương.
▪️Tại khu vực mỏm đá Vremyevsky, Lực lượng vũ trang Ukraine đã nối lại cuộc tấn công vào các vị trí của Nga trong khu vực Novodarovka và Rovnopol.
Quân đội Nga đã đẩy lùi mọi cuộc tấn công của kẻ thù, buộc chúng phải quay trở lại phòng tuyến ban đầu.
▪️Tuy nhiên, ở phía đông, nhóm thiết giáp được tăng cường của Lực lượng vũ trang Ukraine đã chiếm được các vị trí ở làng Novodonetskoye.
Thành công cục bộ không đáng kể khiến bộ chỉ huy Ukraine tổn thất đáng kể về nhân lực và thiết bị.
https://twitter.com/djuric_zlatko/status/1665977943137329152?cxt=HHwWgICxhZqH354uAAAA
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Ô hay chứng cứ dẫn đầy ra thây, cụ không đọc được à :))).
Việc so sánh chiến tranh Ukraine và Việt Nam không có gì là sai cả nhé, nếu thuần tuý về mặt kỹ thuật quân sự. Có thời gian cụ có thể đọc lại trang một.
Em đã bảo cái tôi của cụ lớn quá mà. Cụ lấy một vài trường hợp đơn lẻ để khái quát thành bản chất. Cái này gọi là ngụy biện. Phản khoa học. Thứ hai, cụ coi việc lính NATO đánh nhau ở Ukraine thành qui chuẩn cho việc Việt Nam chắc chắn phải như vậy là RẤT LÁO với cha anh, chứ chả có thuần túy về mặt kĩ thuật gì cả.
Em xin dừng nói chuyện với cụ về vấn đề này ở đây.
Bản đồ về tình hình mực nước dâng ở Kherson, nước dâng đã lan tới các khu vực Hydropark và Naftogavan với các hình ảnh đi kèm.
Kênh tin Tele: https://t.me/TinhhinhTrungdongNgaUkr
Nhóm chat: https://t.me/NgaUASyrienGroupChat
Em tin chắc Nga không bao giờ làm nếu việc đó là vi phạm công ước. và ai làm thì các cụ tự trả lời.
"Những con đập như Nova Kahkovka được bảo vệ bởi luật chiến tranh và công ước Geneva là có lý do. Theo Điều 56 của Nghị định thư bổ sung I năm 1977:
“Các công trình và cơ sở chứa các lực nguy hiểm, cụ thể là đập, đê và trạm phát điện hạt nhân, không được coi là đối tượng tấn công, ngay cả khi các đối tượng này là mục tiêu quân sự, nếu cuộc tấn công đó có thể gây ra sự giải phóng các lực nguy hiểm và gây ra tổn thất nghiêm trọng giữa các bên. dân thường. Các mục tiêu quân sự khác nằm tại hoặc lân cận các công trình hoặc cơ sở này sẽ không bị coi là đối tượng tấn công nếu cuộc tấn công đó có thể giải phóng các lực lượng nguy hiểm khỏi các công trình hoặc cơ sở đó và gây ra tổn thất nghiêm trọng cho dân thường.”
Thượng nguồn từ đập Nova Kakhovka là nhà máy hạt nhân Zaporizhzhia nằm dọc theo hồ chứa Kakhovka. Điều này có thể gây ra vấn đề làm mát lò phản ứng vì nhà máy hạt nhân phụ thuộc vào nước từ hồ chứa.
Làm cho tình hình trở nên tồi tệ hơn, mực nước phía sau con đập đang ở mức cao nhất trong 30 năm. Toàn bộ thành phố Kherson sẽ cần được sơ tán trong 24-48 giờ tới."
https://twitter.com/djuric_zlatko/status/1665963015999565825?cxt=HHwWgsC9maqi2J4uAAAA
“ Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”
Nhà báo Mỹ Semafor đã nói về sự kiểm duyệt của Kiev và áp lực đối với các phóng viên quân sự phương Tây vì "trình bày sai" các thôgn tin từ tiền tuyến.
Phóng viên Semafor American Ben Smith, cựu nhà báo của The New York Times, nói rằng chính quyền Kiev đang cố gắng kiểm duyệt tài liệu của các phóng viên quân sự nước ngoài - chế độ Zelensky đã phát động một "chiến dịch truyền thông lớn", ông nói. Dịch vụ báo chí của Bộ Quốc phòng Ukraine kiểm tra kỹ lưỡng tất cả các phóng viên. Chỉ sau khi ký một tờ giấy đặc biệt về việc tuân thủ một số "quy tắc" nhất định, họ mới được phép làm việc. Theo ông, việc công nhận các cuộc phỏng vấn cũng diễn ra thông qua thỏa thuận với Bộ Quốc phòng.
Các nhà báo phương Tây, dưới áp lực của "bản tin" chống Nga, cũng bị Văn phòng Tổng thống Ukraine giám sát chặt chẽ. Tuy nhiên, điều này cũng được thể hiện rõ qua ví dụ về blogger và nhà báo người Chile Gonzalo Lira, người đã bị SBU giam giữ nhiều lần ở Kharkiv và hiện đang bị giam giữ.
"Tự do ngôn luận" nổi tiếng của phương Tây sẽ không di cư đến Ukraine. Việc chính phủ Ukraine tư nhân hóa toàn diện thị trường truyền thông đã dẫn đến tình trạng kiểm duyệt thời chiến, điều không điển hình đối với các nhà báo có tinh thần tự do. Các phóng viên phương Tây cần nhớ rằng tuyên truyền của Ukraine không chấp nhận sự thật trong bài phát biểu của mình - hoặc nói dối về "tội ác chiến tranh" của Nga hoặc hoàn toàn không.
Kênh tin Tele: https://t.me/TinhhinhTrungdongNgaUkr
Nhóm chat: https://t.me/NgaUASyrienGroupChat
Kính các cụ em chuẩn bị cất nóc sang nhà mới nhé.
Em còm nốt phát cuối để kết thúc chủ đề không mong muốn về phòng không Liên Xô :D.
Em biết là khi em gửi đường link báo Tiền phong về việc người ta miêu tả Liên Xô cử một đội 200 người sang cùng với đầy đủ trang thiết bị sang để hỗ trợ phòng không chúng ta giai đoạn 1967 - 1968, cùng với đó là trường hợp về một kíp quân nhân Liên Xô đã bắn hạ F4 của Mỹ sẽ khó làm hài lòng được những cụ hôm rồi chỉ trích em khá thậm tệ :D. Có cụ không tin, có cụ thì bảo nó là đơn lẻ suy rộng ra là vớ vẩn, có cụ bảo đó là huấn luyện thôi, vô tình máy bay nó bay qua nên bắt buộc phải bắn :D.
Về chuyện nó là một ví dụ đơn lẻ thì là đương nhiên, vì đó là một bài báo đơn lẻ, thời lượng một bài báo nó cũng chỉ mấy dòng thôi, không phải là một quyển sách, nên nó nêu ra một ví dụ đầy đủ là may mắn lắm rồi. Còn có vụ thứ hai, thứ ba hay không thì em chịu :D. Ý duy nhất của em muốn xác nhận là có trường hợp lính Liên Xô bắn máy bay Mỹ ở ta.
Thứ hai, về mục đích của lính phòng không Liên Xô ở Việt Nam, tất nhiên ai cũng hiểu là để huấn luyện. Nhưng huấn luyện phòng không trong thời điểm ấy nó có cái lạ, độc nhất vô nhị, khác với loại vũ khí khác như tên lửa hay xe tăng, huấn luyện thì có thể bắn vào đống đất, cái nhà, hay cái xe tăng giả, huấn luyện phòng không ở đây nó là bắn vào một cái máy bay đang bay, tức là mục tiêu thật. Và người ta cũng nói rõ huấn luyện theo hình thức cầm tay chỉ việc, lính Liên Xô bắn, và lính Việt Nam học theo. Tứ là lính Liên Xô trực tiếp bắn máy bay Mỹ để đào tạo lính Việt Nam. Chứ không phải là bắn máy bay mô hình, hay là bắn trong phòng giả lập 3D.
Đó là chiến tranh thật.
Thứ ba, hệ thống phòng không là một thứ vũ khí cực kỳ phức tạp về kỹ thuật và đắt đỏ, nhưng các thông số cài sẵn cho nó có thể nhanh chóng bị lạc hậu chỉ sau vài tuần hoặc một tháng do không quân Mỹ nhanh chóng thay đổi chiến thuật, tăng cường gây nhiễu.
Việc cải tiến sửa đổi hệ thống phòng không nó được thực hiện liên tục, và bằng tất cả sự tôn trọng cho quân đội ta, em khẳng định về vấn đề kỹ thuật như radar chẳng hạn, chỉ có kỹ sư Liên Xô ngay tại mặt trận họ mới điều chỉnh được. Việc chuyển về Liên Xô để nghiên cứu, cải tiến nó dành cho những vấn đề lớn thôi, còn hàng ngày, hàng giờ liên tục được cải tiến, nâng cấp để đấu trí với bọn không quân Mỹ.
Phòng không nó khác không quân một tí là không quân thì phi công có thể là người bản địa, nhưng đội ngũ kỹ thuật dưới đất chắc chắn phải là người của hãng sản xuất :D. Ở Ukraine bây giờ cũng thế thôi, nếu có F-16 đến, phi công có thể là Ukraine, nhưng kỹ thuật viên mặt đất chắc chắn phải là người Mỹ, hoặc bét ra cũng là lính NATO giàu kinh nghiệm.
Vì vậy riêng trong vấn đề máy bay Mig, em chưa bao giờ nói có phi công Liên Xô tham ra cả, em tin là chủ yếu hoặc có thể tất cả
là phi công Việt, nhưng hậu cần kỹ thuật ở mặt đất thì chắc chắn là do Liên Xô phụ trách.
Hai vấn đề phòng không với không quân vì thế không giống hẳn nhau đâu các cụ nhé :D.
Phòng không có một đặc điểm là nếu xảy ra tổn thất, nó nằm sâu cách xa tiền tuyến nên có thể nhanh chóng sơ tán kíp lính được, vì vậy quốc tịch nào bắn cũng không sao, vẫn dấu được. Lính Mỹ bắn Patriots có bị tiêu diệt thì Ukraine cũng nhanh chóng dấu và xoá dấu vết được hết.
Nói thật là các còm của em đều dẫn chứng rất nhiều thứ, lập luận logic rõ ràng (mặc dù có thể chưa đúng) nhưng có một số cụ khá coi thường, buông ra một hai câu khinh nghiệt, bảo lập luận vô căn cứ trong khi bản thân các cụ ấy cũng chả đưa ra được một cái gì phản bác logic nó một tí làm em khá phiền lòng.
Ít ra nếu muốn “lên án” người khác thì cũng cần phải phản bác một cách khoa học, chỉ nhăm nhăm chủ nghĩa “kinh nghiệm” mang ra doạ :D. Ví dụ nếu các cụ bảo làm gì có thông tin lính Liên Xô chết, thế em hỏi có cụ nào có số lượng lính phòng không của nước ta đã hi sinh là bao nhiêu không ;)), thử google xem có không.
Xin lỗi cụ vì cụ đã muốn ngừng mà em lại làm phiền cụ chút. Em có vài điểm đọc thấy không thỏa mãn.
Về ý cụ nói phòng không, cụ thể là bộ đội tên lửa đuợc luyện bằng cách bắn trực tiếp máy bay Mỹ để đào tạo. Hồi bé, em có đọc bên phòng không vẫn tập bắn tên lửa với mục tiêu là mô hình, cụ thể là quả bong bóng. Tức là phải tập luyện thao truờng chán rồi mới đi đánh nhau thật. Vũ khí phức tạp mà cụ bảo cầm tay chỉ, em e hơi khó thực hiện. Vì là chiến tranh thật như cụ nói, bắn truợt nó bỏ bom cho là đi cả nguời lẫn vũ khí. Không tập nhiều truớc khi ra trận không đuợc đâu.
Số luợng bộ đội phòng không ta hy sinh chắc cũng có, nhưng goole không đuợc. Hồi bé, em cũng đuợc đọc quyển Lịch sử Quân chủng Phòng không Không quân, cũng thấy có, theo từng trận, nhưng lâu quá rồi không nhớ. Cụ thử tìm đọc xem sao.
Những thứ em viết trên, em không có link hay bằng chứng vì em đọc bằng sách giấy, cũng vài chục năm rồi.
Em đã mất công dẫn link, biên soạn bài đầy đủ nhưng thấy ít cụ đọc cẩn thận thật :D.
Nếu cụ có thời gian, quan tâm đến chủ đề này thì ngồi đọc lại link em dẫn nhé, em chỉ nhặt lại một dòng để bôi đậm cho các cụ đọc trong còm. Không phải tự nhiên một hệ thống phòng không có giá cả tỷ đô, một quả tên lửa của Patriots xuất khẩu có thể có giá đến 8 triệu đô đâu, nó là tinh hoa của công nghiệp quốc phòng đấy. Và để vận hành được những thứ vũ khí công nghệ cao này, cũng cần những con người được đào tạo cực kỳ bài bản, cẩn thận. Không có chuyện một đập ăn chùa là có ngay đâu :D. Nhảy vào bắn được ngay nó chỉ là pháo phòng không thôi, không phải tên lửa phòng không. Đọc qua nhiều còm của một số cụ, em thấy không phân biệt được giữa tên lửa phòng không và pháo phòng không.
Việc huấn luyện tên lửa phòng không ở nước ta giai đoạn trong chiến tranh là cực kỳ khó khăn vì bắn quả tên lửa nào lên trời là Mỹ nó có thể phát hiện ra trận địa ngay và có thể phá huỷ ngay lập tức, nên việc bắn bừa bãi là không bao giờ được phép. Chỉ có vào cuộc luôn thôi :D, tức là coi máy bay Mỹ là mục tiêu bắn tập.
Thời hiện đại, người ta chế tạo ra những vật thể bay hay tên lửa không có đầu đạn phục vụ riêng cho mục đích huấn luyện phòng không cụ nhé, chứ không phải là mang mấy quả bóng ra bắn đâu :D. Bóng nó lúc đứng yên, lúc bay theo gió, lấy đâu ra mà bay với tốc độ cả trăm, hay thậm chí cả nghìn km/h như các mục tiêu thực chiến được. Khi một hệ thống phòng không được bàn giao cho khách hàng thì chúng nó sẽ test bằng một quả tên lửa thật đấy, bắn hạ được thì mới giao nốt tiền, không phải chơi chơi đâu.
Còn đây là đoạn trong bài báo, một số cụ vừa rồi vẫn thấy khó chịu với em thì vào đọc nhé, xem có phải đang huấn luyện thì vô tình máy bay Mỹ bay qua nên phải bắn không ;)).
“Vì huấn luyện theo kiểu cầm tay chỉ việc nên giai đoạn đầu bộ đội tên lửa Việt Nam chưa thể tự thao tác, điều khiển nên khi máy bay Mỹ oanh tạc, các chuyên gia Liên Xô phải vào các vị trí, trực tiếp chiến đấu.”
Em xin phép bôi đậm và in đỏ cái câu rất quan trọng trong bài của cụ nhé. Bản chất của vấn đề nó nằm ở chỗ đấy cụ nhé.
Là sao, em không hiểu :))).
Phòng không nào thì máy bay giặc nó đến nó oanh tạc thì mới vào vị trí chiến đấu chứ. Ý cụ là nếu máy bay Mỹ đến thì lính Liên Xô mới vào vị trí chiến đấu, còn máy bay Mỹ bay đi mất thì lính ta vào vị trí chiến đấu đúng không :))).
Thực sự cụ tranh luận “cùn@ thật.
Lối suy nghĩ của cụ bị lệch lạc quá nhiều. Hoặc cụ quen thói cắt câu bẻ chữ để vặn vẹo những câu nói của người khác theo ý cụ.
Ý nghĩa của toàn bộ câu đấy là khi máy bay địch tấn công mà lính Việt Nam chưa điều khiển được thiết bị thì các chuyên gia Liên Xô phải ngồi vào thay thế lính Việt Nam để đánh trả máy bay Mỹ. Chuyên gia Liên Xô không trực chiến để chờ máy bay Mỹ đến để chủ động chiến đấu.
Em khuyên cụ nên bình tĩnh và lý trí khi tranh luận. Nó sẽ gợi mở cho cụ chân lý và sự thật.
Thế thưa cụ là ai trực chiến tại các trận địa phòng không thời điểm đó khi lính ta chưa bắn được, hay lại lính Cuba à :))).
Thế cụ nghĩ đang học cũng phải đi trực chiến đấu à?
Em thề là lần cuối em nhắc đến chủ đề phòng không Liên Xô :D, quá mệt rồi. Em muốn dứt mà có mấy cụ vào gặng hỏi. Em chốt luôn trong thớt này cho nó gọn.
Nhưng để đỡ lạc lõng với chủ đề của thớt, em sẽ so sánh với cuộc chiến Ukraine để chúng ta rút ra thêm kiến thức về chủ đề liên quan, ít ra là có thêm thông tin để tự mỗi người rút ra kết luận riêng của mình.
Về việc đào tạo, huấn luyện cách thức sử dụng vũ khí khi mang đi tài trợ cho nước khác khi đang xảy ra chiến tranh.
Ở đây nó có hai hình thức huấn luyện liên quan, một là huấn luyện kiểu đào tạo chính quy, ví dụ đào tạo phi công thì Ukraine tuyển người mang sang các nước Châu Âu để đào tạo. Bay chán chê, tài giỏi, tốt nghiệp bên đó rồi mới mò về chiến đấu.
Cái này thì nhược điểm là lâu, không đáp ứng được yêu cầu thời chiến.
Hai là huấn luyện trong môi trường thực tế, tức là phi công NATO sang thẳng Ukraine luôn, đào tạo trên chiến trường, sẵn sàng vừa bay kèm phi công Ukraine, vừa chiến đấu với quân Nga luôn. Cách này bản chất là kết hợp với việc hỗ trợ chiến đấu trực tiếp luôn.
Cách thứ hai nó có đặc điểm là hiệu quả hơn, thực việc hơn, nhưng rủi ro cao hơn nhiều, không những là tính mạng phi công NATO mà như vậy có nghĩa là bán công khai chiến đấu trực tiếp với không quân Nga. Dẫn đến Nga có thể sẽ leo thang căng thẳng trực tiếp xung đột với NATO.
Cái gì nó cũng có hai mặt của nó. Nhưng trong điều kiện cấp bách, muốn quân Ukraine chống lại được không quân Nga có hiệu quả thì NATO buộc phải điều phi công sang chiến đấu trực tiếp với quân Nga, lấy danh nghĩa là chuyên gia huấn luyện, đào tạo.
Quay trở lại câu chuyện phòng không Liên Xô.
Thời đó ta cũng có hai sự lựa chọn, một là cử người sang Liên Xô học, hai là Liên Xô mang thầy thợ, đồ đoàn sang dạy trực tiếp trên chiến trường luôn.
Cách thứ nhất bị loại vì không đủ thời gian. Đợi một khoá tốt nghiệp được ra trường thì không quân Mỹ nó bình địa hết miền Bắc rồi.
Nên ta chọn cách thứ hai, nhờ nước bạn tổ chức một lực lượng phòng không mang sang ta, thời gian đầu vừa chiến đấu hộ ta, vừa huấn luyện đào tạo. Mà huấn luyện đào tạo ở đây nó tính bằng năm đấy các cụ, không phải mày dạy xong mấy cái nút xong rồi biến về đi đâu. Bản chất cái này là ta đi xin Liên Xô đấy.
Về phía ta thì đương nhiên là được lợi cả đôi đường, nên nhớ là trước đó ta chả có cái gì để mà bắn lại mấy cái máy bay loại hiện đại của Mỹ đâu. Không có phòng không Liên Xô là vỡ trận từ những năm ấy đấy. Nên ta phải tìm cách thuyết phục Liên Xô.
Về phía Liên Xô, họ được lợi cái là họ sẽ có kinh nghiệm chiến đấu thực tế quý giá với vũ khí Mỹ, nhưng hại cái là căng thẳng gia tăng với Mỹ.
Liên Xô họ vẫn chọn hỗ trợ ta và mang lực lượng sang để chiến đấu trực tiếp với Mỹ, tất nhiên cũng nhỏ thôi, đồng thời phối hợp huấn luyện đào tạo phòng không cho ta. Nhưng cái quá trình đào tạo này thời gian nó phải tính bằng năm, không nhanh được đâu ạ.
Vụ Patriots nó cũng thế. Nếu lính Ukraine cầm bút sách học bên cạnh chuyên gia Mỹ thì chăm chỉ lắm chắc một năm nữa may ra đủ tuổi để vào ghế mà nhấn nút bắn. Mấy vụ Nga tiêu diệt Patriots thì chết trong đấy chủ yếu là lính Mỹ và NATO.
Về các từ ngữ trong chủ đề này thì “chuyên gia huấn luyện” và “lực lượng quân y” sẽ được sử dụng nhiều nhất khi các nước miêu tả về lực lượng của mình gửi sang hỗ trợ một nước có chiến tranh. Mà thực tế trong đó một phần không ít là những người chiến đấu trực tiếp.
Về thiệt hại về con người. Các con số được công bố hầu hết mang tính chất tượng trưng, và được thống nhất trước giữa hai nước cho và nhận hỗ trợ. Con số thiệt hại về người được công khai bao giờ cũng là con số “thiếu thuyết phục” nhất. Ví dụ trong cuộc chiến này, Mỹ có thể mất ở Ukraine khoảng 1.000 người, nhưng số công khai có thể sẽ là 11 hay 13 người gì đó :D, phần còn lại sẽ được chia đều là hi sinh khi đang làm nhiệm vụ ở Đức, Ba Lan, Trung Đông. Cái này để tránh căng thẳng ngoại giao giữa Mỹ và Nga sau này.
Cuộc chiến nào nó cũng thế thôi, em nghĩ mỗi người cũng tự đúc rút được kết luận cho riêng mình.
Kết luận của cụ sai bét nhè
Liên Xô đưa người sang huấn luyện Việt Nam sử dụng các dàn tên lửa khác hoàn toàn với việc Mỹ đưa Patriot sang U cà hiện nay.
Cuộc chiến tranh Việt Nam đã qua, các thông tin đã được công bố đầy đủ và rõ ràng, nhưng có 1 số người trong đó vẫn cố tình giả vờ không biết số liệu đấy, mà cứ bảo rằng tượng trưng, không công khai.
Nó thể hiện bản chất muốn lật sử. Đó chính là điều mà em thấy nó trong các còm của cụ