Công nhân Đông Dương, Vailly-sur-Aisne, gần Chemin des Dames, ngày 12 tháng 6 năm 1917
Lính Đông Dương chiếm chiến hào cũ của quân Đức, Mont-des-Sapins, gần Chemin des Dames, tháng 4 năm 1917
Sáng tai họ, điếc tai cày
Chủ đề hay quá, em để viên gạch theo dõi thớt
Lính thợ Đông Dương
Để giải quyết nhu cầu nhân công tại các nhà máy sản xuất vũ khí và lương thực, giải pháp duy nhất là kêu gọi nhân công thuộc địa. Số lao động Đông Dương cập cảng Pháp trong các năm 1915-1919 là 48.981 người, cụ thể như sau:
|
Năm |
Số lao động |
|
1915 |
4.631 |
|
1916 |
26.098 |
|
1917 |
11.719 |
|
1918 |
5.806 |
|
1919 |
727 |
|
Tổng số |
48.981 |
Số lao động trên đây được tổ chức thành các tiểu đoàn “Thợ không chuyên” (ONS-ouvriers non spécialistes) và được giao do Văn phòng Lao động thuộc địa (Service des Travailleurs coloniaux) quản lý.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Lao động An Nam được đánh giá cao trong các xưởng hàng không. Đoạn video bên dưới cho thấy công nhân An Nam làm việc trong một nhà máy chế tạo máy bay của Pháp. Họ thực hiện nhiều công việc khác nhau (lắp ráp, sơn, gia công động cơ, v.v.) dưới sự giám sát của một sĩ quan Pháp.
Người An Nam được coi là có kỹ năng, điều này giải thích việc họ được sử dụng trong các ngành công nghiệp hiện đại hơn như hàng không.
Khi chiến tranh kết thúc, số lao động thuộc địa được sử dụng trong ngành công nghiệp Pháp là khoảng 61.000 người (chủ yếu từ Bắc Phi và Đông Dương), ngoài ra còn phải kể đến khoảng 108.000 người nước ngoài (không thuộc Đế quốc Pháp, đặc biệt là người Trung Quốc, người Tây Ban Nha...). Lực lượng lao động này ban đầu chỉ đến làm việc ở Pháp trong chiến tranh. Nhưng mật độ dân số dày đặc và nhu cầu lao động khổng lồ để tái thiết sau chiến tranh có nghĩa là một số người đã không được hồi hương sau tháng 11 năm 1918 và ở lại Pháp (đây là trường hợp đặc biệt của nhiều người Đông Dương làm việc trong ngành hàng không).
Sáng tai họ, điếc tai cày
Lính thợ Việt Nam chủ yếu làm việc trong các nhà máy súng đạn khổng lồ ở Le Ripault, Bourges hoặc Toulouse.
Công nhân Việt Nam làm việc trong nhà máy đạn pháo Tarbes Arsenal
Tarbes Arsenal, tháng 4 năm 1916
Tarbes Arsenal, Phòng kỹ thuật (tháng 4 năm 1916)
Sáng tai họ, điếc tai cày
Việc sử dụng rộng rãi lao động nước ngoài đã gây ra căng thẳng và xung đột giữa các nhóm dân tộc khác nhau. Thông thường, những người lao động từ các thuộc địa gặp phải sự thù địch từ những người lao động bản địa và người châu Âu khác, bao gồm cả các liên đoàn lao động, vì nhiều người cho rằng lao động thuộc địa đã làm giảm mức lương chung. Chính quyền Pháp đã làm hết sức mình để giữ những người lao động thuộc địa bị tách biệt khỏi xã hội Pháp, nhốt họ trong những doanh trại được canh gác cẩn mật và hạn chế quyền tự do đi lại của họ ngoài giờ làm việc (trong mọi trường hợp là khá lâu).
Dù nhà quản lý Pháp có những biện pháp quản lý, giám sát, nhưng việc học nghề và lao động trong các nhà máy tạo cơ hội cho những công nhân Đông Dương tiếp xúc với phụ nữ địa phương bên ngoài bức tường nhà máy, giúp họ khám phá về cuộc sống xã hội Pháp, nảy sinh các mối quan hệ tình cảm, thậm chí là hôn nhân.
Những bức ảnh các cặp vợ chồng Pháp-Việt chụp tại tiệm chụp ảnh tư nhân ở các thị trấn đóng quân và bị cơ quan kiểm duyệt giữ lại khi đến Đông Dương
Sáng tai họ, điếc tai cày
Có cụ nào biết hoặc đã có Nghiên cứu nào về những người lính này, ví dụ như số người hy sinh, bị thương hay chế độ của nước Pháp đối với họ sau khi giải ngũ không ạ? Em hơi tò mò vì tài liệu của Việt nam quá ít, thường không đề cập đến số phận của họ...
Có cụ nào biết hoặc đã có Nghiên cứu nào về những người lính này, ví dụ như số người hy sinh, bị thương hay chế độ của nước Pháp đối với họ sau khi giải ngũ không ạ? Em hơi tò mò vì tài liệu của Việt nam quá ít, thường không đề cập đến số phận của họ...
Em trước có biết hai cụ như này. Tiếc là không hỏi chuyện hai cụ. Giờ hai cụ đã khuất núi nên muốn hỏi cũng không được nữa rồi. Có một cụ có được bộ sưu tập ảnh cá nhân, có rất nhiều ảnh chụp thời đóng quân bên Châu Âu. Giờ không biết tìm con cháu cụ ở đâu mà mượn để sao chụp lại.
Hoài Nam nghĩa sĩ miếu (hay còn gọi là Nghĩa sĩ miếu, Nghĩa sĩ từ, tiếng Pháp: Temple du Souvenir Indochinois - Đền tưởng niệm người Đông Dương) là một miếu thờ được chính phủ Pháp xây dựng tại Vườn Thuộc địa (Jardin colonial de Nogent-sur-Marne) ở ngoại ô Paris nước Pháp để tưởng niệm những người Việt Nam hy sinh trên đất Pháp trong Thế chiến thứ Nhất. Nghĩa sĩ miếu được khánh thành ngày 09 tháng 06 năm 1920 tại Nogent-sur-Marne, Paris.
Toàn cảnh ngôi đền
Bên trên mái trước ngôi miếu và bên trên bình phong trước miếu đều có ba chữ Hán “Nghĩa sĩ miếu”.
Sáng tai họ, điếc tai cày

























