1954 Cắn răng bẻ một chữ đồng làm hai
Nếu những câu trên có vẻ khiên cưỡng, thì câu 1954 lại trùng khớp kì lạ. Năm 1954, Hiệp định Geneve được ký kết, đất nước tạm thời chia cắt hai miền, chờ hiệp thương tổng tuyển cử vào năm 1956 không thành, với hai câu:
1955 Thẹn mình đá nát vàng phai
1956 Trăm thân dễ chuộc một lời được sao
Sáng tai họ, điếc tai cày
1971 Liệu mà cao chạy xa bay
1972 Ái ân ta có ngần này mà thôi
Các câu trên được cho là ứng với tình hình cách mạng Miền Nam giai đoạn 1972 ta đang trên đà thắng lớn, chính quyền Nguỵ Sài Gòn muốn cầu xin Mỹ tiếp tục ở lại miền Nam, nhưng do thua quá đau trên khắp các chiến trường, đế quốc Mỹ buộc phải quyết định rút quân khỏi Miền Nam ngoài sự mong đợi của chính quyền Sài Gòn.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Còn câu thứ 83 - Đau đớn thay phận đàn bà, được cho là ứng với ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3 ra đời rất lâu sau Truyện Kiều.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Ngô Đình Diệm bói Kiều
Ông Ngô Đình Diệm, Tổng thống chính quyền Nguỵ Sài Gòn, là một người rất hay bói Kiều. Khi cây cột cờ trước Dinh Độc Lập đột nhiên bị gãy đổ, ông cho gọi một thầy bói thân tín vào dinh xin quẻ Kiều, ông bói nhằm câu:
Tay tiên gió táp mưa sa,
Khoảng trên dừng bút thảo và bốn câu
Thầy bói thưa với ông Ngô Đình Diệm là có khả năng Dinh Độc Lập sẽ bị ném bom, vì nàng Kiều đã báo là khoảng trên, có nghĩa là tấn công từ phía trên không trung, nhưng cũng chỉ thả 3,4 quả bom rồi thôi chứ không nhiều, sau đó thực tế diễn ra hoàn toàn đúng như vậy. Lần đó dinh Độc Lập bị ném bom, anh em Diệm Nhu thoát nạn.
Chắc là vụ ném bom Dinh Độc Lập ngày 27/2/1962 của phe chống đối NĐD.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Người ta đồn nhà họ Ngô có nuôi ít nhất hai thầy bói bởi lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, bất an. Sau khi bị đánh bom, Dinh Độc Lập phải tu sửa, họ Ngô phải tạm chuyển sang dinh Gia Long. Khoảng cuối tháng 10/1963, thấy tâm trạng bất an, ông Diệm lại nhờ thầy bói Kiều, lần này bốc được mấy câu:
Một đoàn đổ đến trước sau
Vuốt đâu xuống đất, cánh đâu lên trời
Tú bà tốc thẳng đến nơi
Hăm hăm áp điệu một hơi lại nhà
Hung hăng chẳng hỏi chẳng tra
Dang tay vùi liễu dập hoa tơi bời
Thầy bói run sợ ấp úng thưa với ông Diệm: Bẩm cụ, phen này thì cực kỳ nguy khốn. Sợ lại có đảo chánh. Lần này thì khó lòng thoát nổi, bọn chúng sẽ bắt xử Cụ tại trận mà không cần toà án phán xét. Ông Diệm hỏi tại sao và căn cứ vào đâu mà thầy nói vậy?
Thầy bói lập cập thưa: Dạ, nàng Kiều đã nói rõ rồi, Vuốt đâu xuống đất cánh đâu lên trời, nghĩa là Cụ có trốn xuống hầm ngầm dưới đất hoặc chạy lên trời bằng máy bay lên thẳng cũng không thể thoát, người đến bắt cụ là một sĩ quan cấp tá.
Sao thầy biết là cấp tá? Dạ, vì nàng Kiều đã báo Tú bà lái lại tức là Tá bù, và họ không cần tra hỏi cụ, cứ thế hành hạ đánh đập và thủ tiêu luôn, nên con xin Cụ hãy hết sức đề phòng. Nghe vậy, ông Diệm tái mặt hoảng sợ. Đến tháng 11/1963 thì sự việc diễn ra đúng y như vậy, anh em họ Ngô bị phe đảo chính bắt và sát hại dã man.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Xuân Diệu bói Kiều
Thời kháng chiến chống Pháp, có lần Xuân Diệu và nhà thơ Gia Ninh đi công tác tại Nghệ An. Hai ông đi bộ mệt quá, định nghỉ lại ở một làng ven quốc lộ. Bà con địa phương khuyên nên đi thêm độ 3-4km nữa về phía Tây vì làng này hay bị Pháp ném bom. Hai ông ko muốn đi, nhưng cũng sợ nguy hiểm. Xuân Diệu lấy ra quyển Truyện Kiều bỏ túi, bói đúng vào câu
Rạng ra gửi đến xuân đường
Thúc ông cũng vội giục chàng ninh gia
Thế là Xuân Diệu giục Gia Ninh cùng đi lên xóm trên. Chiều hôm đấy, máy bay đến bắn phá ngôi làng mà hai ông vừa rời đi.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Một lần khác, Xuân Diệu đi công tác vào Khu 4 thời chống Mỹ. Chiếc com-măng-ca Bắc Kinh mà Hội Nhà văn cấp cho ông và một số người khác đi đã quá cũ, máy móc ọp ẹp. Cứ chạy được vài mươi cây số lại ngừng, mọi người phải xuống đẩy. Xuân Diệu tức quá, lấy quyển Kiều ra bói, gặp câu:
Tiểu thiền quê ở Bắc Kinh
Quy sư quy Phật tu hành bấy lâu
Ông nói: Xe nó ở Bắc Kinh đã quy sư quy Phật mà bắt ra tuyến lửa, nó không chịu đi là phải. Mọi người cười vui vẻ, lại tiếp tục đẩy xe.
Sáng tai họ, điếc tai cày
Bói Kiều trên đỉnh Trường Sơn
Thiếu tướng Nguyễn An, nguyên Phó Tư lệnh Đoàn 559 - Bộ đội Trường Sơn, tác giả cuốn sách: Trên đỉnh Trường Sơn kể Truyện Kiều. Trong cuốn sách đó ông kể nhiều câu chuỵên bói Kiều rất thú vị. Xin trích một vài trường hợp:
1. Có một số lính trẻ, có văn hoá lại lập nhiều thành tích, Bộ đang dự định gọi về miền Bắc học, sau đó chuyển đi đào tạo sỹ quan ở nước ngoài nhưng trước đó phải thi tuyển, số này đã cử người đến xin thủ trưởng bói cho một quẻ để biết lành dữ, được câu:
Chế khoa gặp hội trường văn
Vương Kim cùng chiếm bảng xuân một ngày
Câu Kiều đẹp quá, anh lính trẻ liền nhẩy cẫng lên chạy về báo cho các bạn là tất cả sẽ được toại nguyện.
Sáng tai họ, điếc tai cày
2. Mấy cô gái TNXP mở đường, mạnh dạn bói cầu duyên, được câu:
Muôn nghìn người thấy cũng yêu
Xôn xao oanh yến dập dìu trúc mai
Các cô phấn khởi lắm, nhưng vui mừng chưa dứt thì chợt băn khoăn: Không được, làm sao yêu tới cả nghìn người, chỉ yêu một người thôi. "Thầy bói" liền giảng giải, ấy là các cô xinh đẹp, muôn nghìn người thấy đều yêu, chứ lấy ai thì chỉ chọn một mà thôi.
Sáng tai họ, điếc tai cày
3. Một cô nuôi quân chuẩn bị làm đám cưới với anh y sĩ công tác tại Bệnh viện 559. Đơn vị tổ chức lễ thành hôn, đón dâu về bệnh viện trong rừng sâu, có cổng chào kết hoa phong lan. Cô gái đến xin quẻ, đọc xong cảm động quá:
Cung nga thể nữ nối sau
Rằng: “Vâng lệnh chỉ rước chầu vu quy
Sáng tai họ, điếc tai cày
4. Anh đội trưởng trinh sát trẻ tuổi trong Sư Bộ binh thuộc BTL Trường Sơn, một hôm nghịch ngợm xin một quẻ xuất hành, được câu:
Cất mình qua ngọn tường họa
Lần đường theo bóng trăng tà về tâỵ
Thế là êm rồi, chập tối vào, quá nửa đêm ra an toàn, là thắng rồi!
Sáng tai họ, điếc tai cày
5. Anh Tư, Đại đội trưởng cảnh vệ, trước khi đi tìm địa điểm dự bị cho Chỉ huy sở, cũng tò mò bói chơi, vớ được câu:
Vậy nên những chốn thong dong
Ở không yên ổn ngồi không vững vàng
Anh tức quá quát lên: Địa điểm Chỉ huy sở mà như thế này thì suốt ngày ăn bom B52 à! Vứt mẹ sách bói đi!
Sáng tai họ, điếc tai cày
6. Anh giao liên đưa cán bộ chiến sĩ vào chiến trường, xin quẻ được câu:
Ma đưa lối quỷ đem đường
Lại tìm những chốn đoạn trường mà đi
thì hẳn là muốn đập tráp bói, vì câu xấu quá, dễ xui xẻo.
Sáng tai họ, điếc tai cày
1954 Cắn răng bẻ một chữ đồng làm hai
Nếu những câu trên có vẻ khiên cưỡng, thì câu 1954 lại trùng khớp kì lạ. Năm 1954, Hiệp định Geneve được ký kết, đất nước tạm thời chia cắt hai miền, chờ hiệp thương tổng tuyển cử vào năm 1956 không thành, với hai câu:
1955 Thẹn mình đá nát vàng phai
1956 Trăm thân dễ chuộc một lời được sao
Mợ cho em hỏi câu 189 hoặc 1809 là có số bao nhiêu thế
Mời các cụ ghé trang trại nhà em :
https://otonet.fun/forums/postid/7861/
1954 Cắn răng bẻ một chữ đồng làm hai
Nếu những câu trên có vẻ khiên cưỡng, thì câu 1954 lại trùng khớp kì lạ. Năm 1954, Hiệp định Geneve được ký kết, đất nước tạm thời chia cắt hai miền, chờ hiệp thương tổng tuyển cử vào năm 1956 không thành, với hai câu:
1955 Thẹn mình đá nát vàng phai
1956 Trăm thân dễ chuộc một lời được saoMợ cho em hỏi câu 189 hoặc 1809 là có số bao nhiêu thế
Số sau 18h30 á, em chệu
189 - Sương in mặt tuyết pha thân
Sen vàng lãng đãng như gần như xa
1809 - Bây giờ tình mới rõ tình
Thôi thôi đã mắc vào vành chẳng sai
Hai câu cụ hỏi đây. Lấy trong ý tứ mà suy, gỡ cho ra nợ còn gì là thân
Sáng tai họ, điếc tai cày




