Cụ lải nhải gì vậy ? Chiến lược nào của Đặng Tiểu Bình hiệu quả hơn của Tập Cận Bình ? Hai ông ở hai thời điểm khác nhau tình hình kinh tế chính trị khác nhau so thế quái nào được.
Cuối tuần em cập nhật một số thông tin trong khu vực châu Á.
Tình hình ở Miến Điện có một số điểm mới:
Lực lượng phiến quân Kachin ở miền Bắc Miến Điện có ý nếu người dân khu vực Kachin được đối xử tương tự như người Trung Quốc tại bên kia biên giới thì vùng Kachin sẽ cân nhắc đến việc sát nhập vào với Trung Quốc. Đây là một tình tiết khá nguy hiểm, có thể dẫn tới tình hình hỗn loạn tại khu vực, cho dù sự kiện đối đầu với lực lượng Kokang của quân chính phủ Miến Điện vừa lắng xuống. Tình hình chính phủ quân sự Miến Điện có vẻ không được khả quan cho lắm.
Tình hình ở Đài Loan bắt đầu có những điểm giống Ukraine:
Nội các của CP mới lần lần được đưa ra, trong đó các vị trí BT Quốc phòng, Uỷ ban An ninh QG lần lượt xuất hiện các nhân sĩ không thuộc quân đội, tình báo, thuần tuý văn nhân, điều này gợi nhớ tình huống nội các toàn giới showbiz hoặc media của Ukraine trước chiến sự vài năm, mặt khác, một đặc tính của chính trường Đài Loan là các chính khách đa phần đều có khả năng lấy thẻ xanh ở Mỹ hoặc vợ con người thân của họ đã có hộ chiếu nước ngoài (chủ yếu là Mỹ), tình hình ngày một khớp với nhận định mô hình Ukraine được copy đầy đủ sang Đài Loan.
Giới cầm quyền Đài Loan bắt đầu có những luận điểm phân biệt đối với tín ngưỡng tôn giáo, bắt đầu có những nhận xét các cơ sở tôn giáo này là của Đài Loan, cơ sở tôn giáo kia không phải của Đài Loan mà là của Trung Quốc, đấy có thể được coi là những bước đầu phân hoá văn hoá tín ngưỡng dân gian, khi sự phân hoá này trở thành trào lưu, nó sẽ dấy lên không khí chủ nghĩa dân tộc cực đoan đến mức tiêu diệt khác biệt về tôn giáo.
Tình hình ở Nhật:
Nhật Bản chuẩn bị tham gia vào AUKUS, hiện Nhật Bản đang có nhiều hoạt động quân sự phù hợp với nhu cầu trước mắt của Mỹ đối với nhóm AUKUS và liên minh phong toả Trung Quốc ở Đông Bắc Á và Đông Nam Á. Việc Mỹ cử tướng 4 sao đến chỉ huy quân đội Mỹ ở Nhật Bản cho thấy sắp tới liên quân Mỹ Nhật tại Nhật Bản sẽ do người Mỹ chỉ huy, không khác gì mô hình ở Hàn Quốc. Nhật Bản đang tích cực chuyển giao tàu chiến và huấn luyện cho hải quân Philippine. Trước Philippine, Nhật Bản cũng là nơi Mỹ bố trí tên lửa tầm trung thông qua các đơn đặt mua của Nhật đối với Tomahawk.
Tình hình đồng Yên vẫn tiếp tục mất giá cũng sẽ là một tình huống khiến Nhật Bản không có động thái nào khác ngoài việc phối hợp theo mọi mệnh lệnh từ Mỹ, một số suy luận cho rằng tài phiệt Do Thái đang cứa máu Nhật Bản để tự hồi sức.
Tình hình của bán đảo Triều Tiên:
Chủ tịch QH Trung Quốc Triệu Lạc Tế, nhân vật thứ 3 trong chính phủ Trung Quốc thăm Triều Tiên, khẳng định mối quan hệ khăng khít giữa 2 nước, ngay sau chuyến thăm này, có thông tin Kim Jong Un họp sa bàn với các tướng lĩnh, trong đó thể hiện phương án tiến quân 9 mũi vượt sông vây chiếm Seoul.
Phía Hàn Quốc có hoạt động tập trận với Mỹ tại căn cứ không quân Kunsan, một trong những hướng tập trận để phản ứng với giả thiết đối phương tập kích chiếm lĩnh Seoul bằng đường bộ và đường không.
Tình hình ở Đông Nam Á:
Hôm qua xác thực được tin Mỹ đã chuyển tên lửa đạn đạo tầm trung tới bố trí tại Philippine, như vậy, hướng bố trí 5 căn cứ tại Philippine được xác nhận là chính xác, Philippine đã chính thức tham dự vào liên minh phong toả Trung Quốc ở phía Thái Bình Dương, một động thái mà Mỹ đang dùng trấn an Đài Loan rằng việc xâm phạm Đài Loan của Trung Quốc sẽ kéo theo lực lượng Mỹ tại Hàn Quốc, Nhật Bản và Philippine tham dự, điều này vốn được đa số người ủng hộ DPP tại Đài Loan tin tưởng, thăm dò cho thấy có tới 68% người ủng hộ DPP tin vào điều này, tỷ lệ này ở giới chính khách DPP còn cao hơn.
Singapore bước vào giai đoạn chuyển giao quyền lực giữa Lý Hiển Long và Hoàng Tuần Tài, đây được coi là một bước đi sớm nhằm đối phó với tình hình thế giới đang biến đổi nhanh chóng, Hoàng Tuần Tài phải nhanh chóng tiếp quản và củng cố được lòng tin trong dân chúng để có vốn lèo lái Singapore trong giai đoạn đầy khó khăn sắp tới.
Chuyến thăm và hội nghị giữa BT Quốc phòng Việt Nam và Trung Quốc cho thấy nhiều điều, tạm bỏ qua phân tích, dự đoán sắp tới hai bên sẽ hợp tác chặt chẽ hơn rất nhiều, em dự là Ta sẽ có được thêm một số nhượng bộ về kinh tế của Trung Quốc, cũng có thể sang năm Ta sẽ vào BRICS một cách chính thức, tuy nhiên đường sắt bắc nam thì Trung Quốc chưa làm cho Ta, bên cạnh đó, mặt chính trị xã hội của Ta trong vài năm tới sẽ có không ít phong ba, dự là sẽ có những vụ như Bình Thuận hay Đắc Lắc xảy ra, thậm chí những vụ như SCB cũng có thể nổi lên mặt nước, nhưng em vẫn tin tưởng với sự lãnh đạo hiện tại, công cuộc bảo vệ Tổ quốc sẽ vẫn được thực hiện tốt, sẽ tiếp tục thanh lọc và chống tham nhũng để loại bỏ bớt các nguy hiểm có dính dáng tới phương Tây. Em cho rằng trong khoảng 5 đến 7 năm nữa sẽ có xung đột vũ trang nổ ra cạnh sân nhà Ta, việc biết cách đi đứng và biết cách tự vệ sẽ giúp Ta đứng vững trước những hỗn loạn trong khu vực kể cả về kinh tế lẫn chính trị.
Một số tình tiết gần đây của Trung Quốc:
Chuyến đi của Yellen không thành, Trung Quốc dự định bán tiếp 800 tỷ trái phiếu CP Mỹ, trước khi rời Trung Quốc, Yellen cảnh cáo Trung Quốc về việc không hợp tác, tuy nhiên, những động thái này cho thấy Trung Quốc đã quyết tâm chơi đến cùng với Mỹ. Hậu quả của việc này là Mỹ tiếp tục hạn chế thêm 6 công ty của Trung Quốc trong lĩnh vực công nghệ, đáp lại Trung Quốc tuyên bố phong toả tài sản của 2 công ty Mỹ có liên quan đến việc bán vũ khí cho Đài Loan, đồng thời bắt đầu tiến trình loại bỏ chip của Intel và AMD ra khỏi các hệ thống máy tính của Trung Quốc. Quá trình tẩy hàng của nhau đang diễn ra, nếu nhìn sang Nga giai đoạn hơn chục năm trước, quá trình này cũng từng diễn ra, nhưng được mô tả là Nga bị cấm vận buộc phải dùng đồ nhà và đồ nhà của Nga thì chán chết, nhưng sau hơn chục năm, cùng một tình huống tương tự, truyền thông phương Tây không thể tiếp tục nói luyên thuyên khi chính Trung Quốc chủ động ra tay trước, có lẽ kinh nghiệm học từ Putin cho Tập Cận Bình thấy, không nói chuyện được với đội cao bồi, cái gì cũng phải nắm đấm đi trước.
Trung Quốc đang thử nghiệm tên lửa tầm trung khoảng cách 2000km, dự kiến loại tên lửa mới này sẽ được đưa vào sản xuất, hướng tấn công tê liệt Guam của Trung Quốc trước khi họ phong toả chiếm đảo Đài Loan đang được củng cố.
Sự luyện tập phối hợp không hải quân của Trung Quốc vẫn đang được tiến hành, có tin đồn tàu khu trục cỡ lớn lớp 055 của Trung Quốc do sơ suất không hiểu ý trong tác chiến giữa lực lượng hải quân và không quân dẫn tới việc F35 của Nhật Bản phát hiện ra con tàu, phía Trung Quốc tự nhận định do khả năng áp chế và tác chiến của không quân còn chưa đủ, nên hải quân bị phơi bày điểm yếu trước đối thủ. Tuy nhiên tin này được đưa ra với nhiều nghi vấn, khi phía Nhật Bản không đưa ra mà Trung Quốc tự đưa ra thông qua một phóng sự phỏng vấn đối với lực lượng hải quân.
Chúc các cụ cuối tuần vui vẻ nhé, đợt này em tàu ngầm là chính, thi thoảng mới ngoi lên lấy hơi tý.
Đài loan diện tích bé quá, dân số ít, lại còn bị cô lập giữa biển thì ko thể thành U cà được
Ý nghĩa của Ukraine là tiêu hao Nga, ý nghĩa của Đài là tiêu hao Trung Quốc, không tin nó giống nhau về cách bị định hình thì cũng không ngăn quá trình định hình đấy lại được, ngay cả người Đài còn cảm nhận được việc đó thì người ngoài khẳng định khác cũng chỉ làm mông lung thêm vấn đề.
Kể cả ở góc độ tiêu hao thì Đài Loan cũng ko thể tiêu hao cái gì của Trung Quốc cả.
Về quân số, Đài bé bằng 1/4 U cà, còn quân đội TQ gấp 3 lần Nga. Cho nên về chiến tranh Trung - Đài chỉ là cuộc chiến của con muỗi Đài đốt Inox Trung Quốc.
Về chiến tranh kinh tế, Đài là nước xuất thành phẩm xa xỉ cao cấp và nhập nguyên liệu, toàn bộ các mặt hàng an ninh chiến lược của Đài từ lương thực, năng lượng, dầu mỏ, hàng tiêu dùng là nhập khẩu. TQ chỉ cần đóng biên là Đài sập còn nhanh hơn cả U.
Vấn đề Đài Loan chỉ là sự mặc cả của Mỹ và Trung Quốc về hình thái kinh tế để cho phép Đài vẫn là công xưởng giá rẻ cho Mỹ hay không mà thôi. Đài cũng giống như Hồng Kông không còn là 1 cái gì quan trọng không thể thiếu với Trung Quốc nữa.
Suy luận này của cụ sai nhiều quá, em đang ôm tab chuẩn bị ngủ nên có ý kiến vậy thôi, đổ bộ vượt biển tốn quân lắm, kinh tế còn đang đan xen nhiều lắm, đánh nhau là xác định rất nhiều tổn thất chứ không đơn giản ngồi so sánh con số đâu, nếu so sánh con số mà định được thắng thua dễ dàng như thế thì Nga đã thua tan nát như Tím nó vẫn rêu rao từ lâu rồi cụ ạ.
Cụ có cái kiêu ngạo của cụ về sự hiểu biết Đài Loan. Tuy nhiên, cụ cũng giống như nhiều người Mỹ coi thường năng lực tác chiến của Trung Quốc. Cũng giống như người Mỹ coi thường người Việt Nam để cuối cùng bại trận
Đài loan là 1 quốc gia phát triển lệch, diện tích nhỏ, lại không có tài nguyên bị khai thác cạn kiệt, diện tích nông nghiệp bị công nghiệp hóa hết phải phụ thuộc hoàn toàn vào Mỹ về các sản phẩm thiết yếu. Nó tạo ra sự phồn vinh cho Đài những cũng tạo thành điểm yếu chết người của Đài. Ngày trước, khi Trung Quốc còn yếu thì Đài có thể dựa dẫm vào Mỹ. Nhưng thời thế nay đã khác rồi, Trung Quốc đã mạnh còn Mỹ lại suy yếu.
Cho nên, việc nhiều người Đài mơ màng về những năm 1950s thì sẽ chỉ là giấc mơ thôi, không tỉnh táo với thời cuộc.
Cụ nhầm đấy, muốn biết đánh nhau tổn thất cụ phải hiểu chiến trường sẽ diễn ra như thế nào, khi cụ chưa hiểu thì cụ không có nhận định chính xác được.
Bản thân Đài Loan biết họ không chiến thắng được Trung Quốc, nhưng họ lựa chọn phương án chiến đấu có thể gây thương vong và thiệt hại mọi mặt lớn nhất đối với Trung Quốc, đấy là điểm cốt lõi trong chiến tranh bất đối xứng.
Với tình hình địa lý của Đài Loan, Trung Quốc đánh được cũng phải chấp nhận con số thiệt hại đáng kể, Trung Quốc cân nhắc rất nhiều chính vì chi tiết này, nó bao gồm thiệt hại ngay lập tức và thiệt hại kéo dài nhiều năm. Với khoảng cách biển thì Trung Quốc có 2 cách tiếp cận là đổ bộ đường không và đổ bộ đường biển, trong trường hợp bị tấn công đường không trước thì Đài Loan có thể chọn phương án bỏ qua tấn công đối phương khi đang trên biển mà tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia, điều này sẽ gây ảnh hưởng cho lượt phát quân vượt biển sau của Trung Quốc, sân bay hỏng hết sẽ khiến đổ bộ đường không gặp khó khăn khi chỉ có lính dù trang bị nhẹ tiếp cận mục tiêu, vũ khí hạng nặng không có mặt, điều này sẽ nhanh chóng khiến lực lượng đổ bộ bị cô lập và tiêu diệt. Để hoá giải tình huống đó, Trung Quốc buộc phải vùi dập mục tiêu diện rộng, bất luận áp đảo thì sau này công cuộc hoà giải sẽ vô vọng do thương vong diện rộng. Chưa kể để có thể tập trung đánh đảo hoàn chỉnh, Trung Quốc phải chấp nhận chia một vài hướng để ngăn chặn tiếp cận các lực lượng khác từ Guam, từ Nhật, Hàn, từ Philippine, trong việc tác chiến để kéo dài đủ thời gian cho hướng chính đánh đảo, các hướng này sẽ phải chấp nhận thương vong và thiệt hại bắt buộc.
Với cục diện hiện tại, ECFA vừa được thông báo là chấm dứt, hiệp định thương mại chết yểu khi chưa thực hiện được tý gì sau ảnh hưởng của chiến tranh thương mại Mỹ Trung và tình hình chọn bên các bên, như vậy, 1R1B của Trung Quốc bị ảnh hưởng không nhỏ, Trung Quốc còn là RCEP là hiệp định thương mại quan trọng bậc nhất của Trung Quốc, tiếp đó là thoả thuận thương mại giữa Trung Quốc với Nhật Bản và Hàn Quốc, 2 khung này sẽ sụp đổ nhanh chóng nếu chiến trường đánh đảo kéo dài, điều này sẽ dẫn tới cuộc chiến thống nhất của Trung Quốc sẽ gây ra tổn thất kinh tế lớn cho quan hệ kinh tế thương mại giữa Trung Quốc và nhiều nước xung quanh.
Chỉ tính trên các thiệt hại, việc phải đánh giá và cân nhắc kỹ là điều bắt buộc đối với ban lãnh đạo Trung Quốc, không thể chỉ vì vấn đề lãnh thổ mà bất chấp mọi thiệt hại, Trung Quốc chưa bá đạo đến mức có thể bỏ qua các thiệt hại đó, trong khi học thuyết quân sự cổ điển của Trung Quốc thì luôn hướng tới chiến thắng không cần chiến tranh hoặc chiến thắng bằng chiến tranh có mức độ thiệt hại nhỏ nhất. Nếu so sánh với chiến trường Ukraine, Nga có sức mạnh vũ khí lớn hơn Trung Quốc nhiều lần nhưng chiến dịch của Nga đã kéo dài 2 năm, Trung Quốc tuy đông quân, nhưng địa hình biển ngăn trở khiến triển khai quân trên bộ không bằng Nga ở Ukraine, việc Trung Quốc có thể tốc chiến tốc thắng đòi hỏi cái giá không hề nhỏ, vấn đề là mức độ thiệt hại nằm ở đâu.
Do vậy, đây không phải là vấn đề coi thường nhau mà là vấn đề chiến lược và chiến thuật để đạt đến mục đích, khi chưa biết tình hình của các bên thì sẽ rất khó khẳng định như cụ, thậm chí, trong lý luận của cụ, Mỹ coi thường Việt Nam để cuối cùng bại trận, tương quan Trung Quốc với Đài Loan cũng như Mỹ với Việt Nam, nên Đài có là con muỗi đốt inox đối với Trung Quốc không ? Mỹ cho tới hiện tại chưa thấy có dấu hiệu mặc cả bằng Đài Loan, mà dấu hiệu copy mô hình Ukraine sang Đài Loan đang ngày càng nhiều, với Ukraine thì Nato đưa người và vũ khí vào được, nhưng với Đài Loan thì Trung Quốc đưa người và vũ khí sang được cũng khó khăn, khó người khó ta, Trung Quốc cũng sẽ khó tránh được thương vong thiệt hại lớn nếu không tính toán kỹ vì cùng lúc Trung Quốc tính bài thì Đài Loan cùng Mỹ cũng tính bài chứ có ngồi chơi đâu.
1. Cụ coi trọng vấn đề khoảng cách biển nhưng cụ lại quên là chính khoảng cách biển đấy cũng là nhược điểm của việc U hóa Đài. Quá xa cho nên nếu chế độ Đài Loan muốn diệt chủng người theo xu hướng thống nhất với Đại Lục cũng quá khó gây ảnh hưởng đến TQ cũng như sử dụng Đài như 1 dạng Polpot để quấy rối Việt Nam.
2. Chính khoảng cách quá xa làm Đài khó có khả năng tạo áp lực buộc TQ phải chiếm Đài trong thời gian ngắn. Mà đã ko bị ép buộc về mặt thời gian thì việc đổ bộ của quân TQ lên đảo sẽ không bị ép buộc phải tiến hành bằng mọi giá khi chưa dọn bãi xong. Chính cái tự hào chống đổ bộ của Đài sẽ hại chết Đài. Các phương án quân sự của chống đổ bộ của Đài được xây dựng trên điều kiện quân đội Đài còn nguyên vẹn và quân TQ ngu ngốc đến mức đưa quân vào họng súng của Đài. Nhưng tiềm lực hiện nay của TQ, nó thừa sức dọn sạch và áp chế tất cả các lực lượng quân sự cố thủ ở các bãi đổ quân. Các công sự và các thành phố ven biển của Đài lúc đấy lại thành món quà cho quân đổ bộ TQ chống lại hỏa lực của chính Đài. Lúc đó, quân đội Đài chỉ còn cách bắn chính cả dân mình, nếu Đài dám làm thế thì đã tự trở thành phát xít, lấy dân làm lá chắn.
3. Em chưa hiểu cụ nói "tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia". Khoảng cách xa của Đài mà cụ tự hào nó chính là nằm ngoài khoảng cách của pháo rồi. Còn về vấn đề tên lửa, do bị Mỹ hạn chế, khoảng cách tấn công tên lửa của Đài chỉ vươn tới bờ biển TQ là chính. Mà tên lửa phá hủy được bến tàu của TQ thì cũng chỉ là 1 số hạn chế nhỏ cho việc đổ quân mà thôi còn đừng mơ phá hủy được sân bay quân sự của TQ.
4. Tổng kết 3 điều trên và vấn đề địa lý, nhìn thấy rõ phương án của quân đội Đài là sử dụng dân làm lá chắn, ép TQ gây thiệt hại lớn cho dân nếu muốn tiêu diệt quân Đài. Điều này sẽ có tính 2 mặt, nếu TQ đánh nhanh thì sẽ xảy ra như cụ nói là khó hòa hợp, nhưng nếu TQ đánh từ từ tiêu diệt chính xác các nhóm quân Đài và tránh thiệt hại cho dân. Lúc đấy chế độ Đài Loan sẽ bộc lộ bản chất ngụy quyền, sự sụp đổ của nó nhanh thôi và hòa giải sẽ dễ dàng hơn nhiều.
5. Còn các hướng can thiệp từ Nhật Hàn Phi thì em xin lỗi phải nói sự thật phũ phàng là Mỹ sẽ ko can thiệp bằng quân sự. Đến bây giờ Mỹ còn chưa đóng căn cứ ở Đài thì đến lúc TQ tẩn Đài , cũng sẽ chẳng có quân Mỹ nào can thiệp vào cuộc chiến chứ đừng nói đến Hàn , Nhật , Phi
6. Các hiệp định kinh tế nghe thì to, nhưng qua cuộc chiến U cà. Các nước khác đều cần cái hiệp định đấy với TQ chứ không phải TQ cần. Còn đòi phải cấm vận kinh tế chống TQ thì khác gì kể 1 câu chuyện cười giữa thế kỷ 4.0. TQ tha không cấm vận thì thôi, đòi cấm vận TQ
7. Hòa hợp dân tộc cũng chẳng phải là vấn đề, Đài quá bé. Ai ko muốn hòa hợp thì sẽ được đi lên Tân Cương cải tạo, còn lại di dân từ Đại lục ra. Hết phim, đừng nghĩ TQ quá cần người Đài mà phải hy sinh lợi ích của 1,3 tỷ dân TQ mà đi hòa giải với 20 tr dân Đài. Người Đài loan vẫn đang viển vông trong truyền thông của Mỹ mà quên đi sự thật phũ phàng của chiến tranh.
Cuối tuần em cập nhật một số thông tin trong khu vực châu Á.
Tình hình ở Miến Điện có một số điểm mới:
Lực lượng phiến quân Kachin ở miền Bắc Miến Điện có ý nếu người dân khu vực Kachin được đối xử tương tự như người Trung Quốc tại bên kia biên giới thì vùng Kachin sẽ cân nhắc đến việc sát nhập vào với Trung Quốc. Đây là một tình tiết khá nguy hiểm, có thể dẫn tới tình hình hỗn loạn tại khu vực, cho dù sự kiện đối đầu với lực lượng Kokang của quân chính phủ Miến Điện vừa lắng xuống. Tình hình chính phủ quân sự Miến Điện có vẻ không được khả quan cho lắm.
Tình hình ở Đài Loan bắt đầu có những điểm giống Ukraine:
Nội các của CP mới lần lần được đưa ra, trong đó các vị trí BT Quốc phòng, Uỷ ban An ninh QG lần lượt xuất hiện các nhân sĩ không thuộc quân đội, tình báo, thuần tuý văn nhân, điều này gợi nhớ tình huống nội các toàn giới showbiz hoặc media của Ukraine trước chiến sự vài năm, mặt khác, một đặc tính của chính trường Đài Loan là các chính khách đa phần đều có khả năng lấy thẻ xanh ở Mỹ hoặc vợ con người thân của họ đã có hộ chiếu nước ngoài (chủ yếu là Mỹ), tình hình ngày một khớp với nhận định mô hình Ukraine được copy đầy đủ sang Đài Loan.
Giới cầm quyền Đài Loan bắt đầu có những luận điểm phân biệt đối với tín ngưỡng tôn giáo, bắt đầu có những nhận xét các cơ sở tôn giáo này là của Đài Loan, cơ sở tôn giáo kia không phải của Đài Loan mà là của Trung Quốc, đấy có thể được coi là những bước đầu phân hoá văn hoá tín ngưỡng dân gian, khi sự phân hoá này trở thành trào lưu, nó sẽ dấy lên không khí chủ nghĩa dân tộc cực đoan đến mức tiêu diệt khác biệt về tôn giáo.
Tình hình ở Nhật:
Nhật Bản chuẩn bị tham gia vào AUKUS, hiện Nhật Bản đang có nhiều hoạt động quân sự phù hợp với nhu cầu trước mắt của Mỹ đối với nhóm AUKUS và liên minh phong toả Trung Quốc ở Đông Bắc Á và Đông Nam Á. Việc Mỹ cử tướng 4 sao đến chỉ huy quân đội Mỹ ở Nhật Bản cho thấy sắp tới liên quân Mỹ Nhật tại Nhật Bản sẽ do người Mỹ chỉ huy, không khác gì mô hình ở Hàn Quốc. Nhật Bản đang tích cực chuyển giao tàu chiến và huấn luyện cho hải quân Philippine. Trước Philippine, Nhật Bản cũng là nơi Mỹ bố trí tên lửa tầm trung thông qua các đơn đặt mua của Nhật đối với Tomahawk.
Tình hình đồng Yên vẫn tiếp tục mất giá cũng sẽ là một tình huống khiến Nhật Bản không có động thái nào khác ngoài việc phối hợp theo mọi mệnh lệnh từ Mỹ, một số suy luận cho rằng tài phiệt Do Thái đang cứa máu Nhật Bản để tự hồi sức.
Tình hình của bán đảo Triều Tiên:
Chủ tịch QH Trung Quốc Triệu Lạc Tế, nhân vật thứ 3 trong chính phủ Trung Quốc thăm Triều Tiên, khẳng định mối quan hệ khăng khít giữa 2 nước, ngay sau chuyến thăm này, có thông tin Kim Jong Un họp sa bàn với các tướng lĩnh, trong đó thể hiện phương án tiến quân 9 mũi vượt sông vây chiếm Seoul.
Phía Hàn Quốc có hoạt động tập trận với Mỹ tại căn cứ không quân Kunsan, một trong những hướng tập trận để phản ứng với giả thiết đối phương tập kích chiếm lĩnh Seoul bằng đường bộ và đường không.
Tình hình ở Đông Nam Á:
Hôm qua xác thực được tin Mỹ đã chuyển tên lửa đạn đạo tầm trung tới bố trí tại Philippine, như vậy, hướng bố trí 5 căn cứ tại Philippine được xác nhận là chính xác, Philippine đã chính thức tham dự vào liên minh phong toả Trung Quốc ở phía Thái Bình Dương, một động thái mà Mỹ đang dùng trấn an Đài Loan rằng việc xâm phạm Đài Loan của Trung Quốc sẽ kéo theo lực lượng Mỹ tại Hàn Quốc, Nhật Bản và Philippine tham dự, điều này vốn được đa số người ủng hộ DPP tại Đài Loan tin tưởng, thăm dò cho thấy có tới 68% người ủng hộ DPP tin vào điều này, tỷ lệ này ở giới chính khách DPP còn cao hơn.
Singapore bước vào giai đoạn chuyển giao quyền lực giữa Lý Hiển Long và Hoàng Tuần Tài, đây được coi là một bước đi sớm nhằm đối phó với tình hình thế giới đang biến đổi nhanh chóng, Hoàng Tuần Tài phải nhanh chóng tiếp quản và củng cố được lòng tin trong dân chúng để có vốn lèo lái Singapore trong giai đoạn đầy khó khăn sắp tới.
Chuyến thăm và hội nghị giữa BT Quốc phòng Việt Nam và Trung Quốc cho thấy nhiều điều, tạm bỏ qua phân tích, dự đoán sắp tới hai bên sẽ hợp tác chặt chẽ hơn rất nhiều, em dự là Ta sẽ có được thêm một số nhượng bộ về kinh tế của Trung Quốc, cũng có thể sang năm Ta sẽ vào BRICS một cách chính thức, tuy nhiên đường sắt bắc nam thì Trung Quốc chưa làm cho Ta, bên cạnh đó, mặt chính trị xã hội của Ta trong vài năm tới sẽ có không ít phong ba, dự là sẽ có những vụ như Bình Thuận hay Đắc Lắc xảy ra, thậm chí những vụ như SCB cũng có thể nổi lên mặt nước, nhưng em vẫn tin tưởng với sự lãnh đạo hiện tại, công cuộc bảo vệ Tổ quốc sẽ vẫn được thực hiện tốt, sẽ tiếp tục thanh lọc và chống tham nhũng để loại bỏ bớt các nguy hiểm có dính dáng tới phương Tây. Em cho rằng trong khoảng 5 đến 7 năm nữa sẽ có xung đột vũ trang nổ ra cạnh sân nhà Ta, việc biết cách đi đứng và biết cách tự vệ sẽ giúp Ta đứng vững trước những hỗn loạn trong khu vực kể cả về kinh tế lẫn chính trị.
Một số tình tiết gần đây của Trung Quốc:
Chuyến đi của Yellen không thành, Trung Quốc dự định bán tiếp 800 tỷ trái phiếu CP Mỹ, trước khi rời Trung Quốc, Yellen cảnh cáo Trung Quốc về việc không hợp tác, tuy nhiên, những động thái này cho thấy Trung Quốc đã quyết tâm chơi đến cùng với Mỹ. Hậu quả của việc này là Mỹ tiếp tục hạn chế thêm 6 công ty của Trung Quốc trong lĩnh vực công nghệ, đáp lại Trung Quốc tuyên bố phong toả tài sản của 2 công ty Mỹ có liên quan đến việc bán vũ khí cho Đài Loan, đồng thời bắt đầu tiến trình loại bỏ chip của Intel và AMD ra khỏi các hệ thống máy tính của Trung Quốc. Quá trình tẩy hàng của nhau đang diễn ra, nếu nhìn sang Nga giai đoạn hơn chục năm trước, quá trình này cũng từng diễn ra, nhưng được mô tả là Nga bị cấm vận buộc phải dùng đồ nhà và đồ nhà của Nga thì chán chết, nhưng sau hơn chục năm, cùng một tình huống tương tự, truyền thông phương Tây không thể tiếp tục nói luyên thuyên khi chính Trung Quốc chủ động ra tay trước, có lẽ kinh nghiệm học từ Putin cho Tập Cận Bình thấy, không nói chuyện được với đội cao bồi, cái gì cũng phải nắm đấm đi trước.
Trung Quốc đang thử nghiệm tên lửa tầm trung khoảng cách 2000km, dự kiến loại tên lửa mới này sẽ được đưa vào sản xuất, hướng tấn công tê liệt Guam của Trung Quốc trước khi họ phong toả chiếm đảo Đài Loan đang được củng cố.
Sự luyện tập phối hợp không hải quân của Trung Quốc vẫn đang được tiến hành, có tin đồn tàu khu trục cỡ lớn lớp 055 của Trung Quốc do sơ suất không hiểu ý trong tác chiến giữa lực lượng hải quân và không quân dẫn tới việc F35 của Nhật Bản phát hiện ra con tàu, phía Trung Quốc tự nhận định do khả năng áp chế và tác chiến của không quân còn chưa đủ, nên hải quân bị phơi bày điểm yếu trước đối thủ. Tuy nhiên tin này được đưa ra với nhiều nghi vấn, khi phía Nhật Bản không đưa ra mà Trung Quốc tự đưa ra thông qua một phóng sự phỏng vấn đối với lực lượng hải quân.
Chúc các cụ cuối tuần vui vẻ nhé, đợt này em tàu ngầm là chính, thi thoảng mới ngoi lên lấy hơi tý.
Đài loan diện tích bé quá, dân số ít, lại còn bị cô lập giữa biển thì ko thể thành U cà được
Ý nghĩa của Ukraine là tiêu hao Nga, ý nghĩa của Đài là tiêu hao Trung Quốc, không tin nó giống nhau về cách bị định hình thì cũng không ngăn quá trình định hình đấy lại được, ngay cả người Đài còn cảm nhận được việc đó thì người ngoài khẳng định khác cũng chỉ làm mông lung thêm vấn đề.
Kể cả ở góc độ tiêu hao thì Đài Loan cũng ko thể tiêu hao cái gì của Trung Quốc cả.
Về quân số, Đài bé bằng 1/4 U cà, còn quân đội TQ gấp 3 lần Nga. Cho nên về chiến tranh Trung - Đài chỉ là cuộc chiến của con muỗi Đài đốt Inox Trung Quốc.
Về chiến tranh kinh tế, Đài là nước xuất thành phẩm xa xỉ cao cấp và nhập nguyên liệu, toàn bộ các mặt hàng an ninh chiến lược của Đài từ lương thực, năng lượng, dầu mỏ, hàng tiêu dùng là nhập khẩu. TQ chỉ cần đóng biên là Đài sập còn nhanh hơn cả U.
Vấn đề Đài Loan chỉ là sự mặc cả của Mỹ và Trung Quốc về hình thái kinh tế để cho phép Đài vẫn là công xưởng giá rẻ cho Mỹ hay không mà thôi. Đài cũng giống như Hồng Kông không còn là 1 cái gì quan trọng không thể thiếu với Trung Quốc nữa.
Suy luận này của cụ sai nhiều quá, em đang ôm tab chuẩn bị ngủ nên có ý kiến vậy thôi, đổ bộ vượt biển tốn quân lắm, kinh tế còn đang đan xen nhiều lắm, đánh nhau là xác định rất nhiều tổn thất chứ không đơn giản ngồi so sánh con số đâu, nếu so sánh con số mà định được thắng thua dễ dàng như thế thì Nga đã thua tan nát như Tím nó vẫn rêu rao từ lâu rồi cụ ạ.
Cụ có cái kiêu ngạo của cụ về sự hiểu biết Đài Loan. Tuy nhiên, cụ cũng giống như nhiều người Mỹ coi thường năng lực tác chiến của Trung Quốc. Cũng giống như người Mỹ coi thường người Việt Nam để cuối cùng bại trận
Đài loan là 1 quốc gia phát triển lệch, diện tích nhỏ, lại không có tài nguyên bị khai thác cạn kiệt, diện tích nông nghiệp bị công nghiệp hóa hết phải phụ thuộc hoàn toàn vào Mỹ về các sản phẩm thiết yếu. Nó tạo ra sự phồn vinh cho Đài những cũng tạo thành điểm yếu chết người của Đài. Ngày trước, khi Trung Quốc còn yếu thì Đài có thể dựa dẫm vào Mỹ. Nhưng thời thế nay đã khác rồi, Trung Quốc đã mạnh còn Mỹ lại suy yếu.
Cho nên, việc nhiều người Đài mơ màng về những năm 1950s thì sẽ chỉ là giấc mơ thôi, không tỉnh táo với thời cuộc.
Cụ nhầm đấy, muốn biết đánh nhau tổn thất cụ phải hiểu chiến trường sẽ diễn ra như thế nào, khi cụ chưa hiểu thì cụ không có nhận định chính xác được.
Bản thân Đài Loan biết họ không chiến thắng được Trung Quốc, nhưng họ lựa chọn phương án chiến đấu có thể gây thương vong và thiệt hại mọi mặt lớn nhất đối với Trung Quốc, đấy là điểm cốt lõi trong chiến tranh bất đối xứng.
Với tình hình địa lý của Đài Loan, Trung Quốc đánh được cũng phải chấp nhận con số thiệt hại đáng kể, Trung Quốc cân nhắc rất nhiều chính vì chi tiết này, nó bao gồm thiệt hại ngay lập tức và thiệt hại kéo dài nhiều năm. Với khoảng cách biển thì Trung Quốc có 2 cách tiếp cận là đổ bộ đường không và đổ bộ đường biển, trong trường hợp bị tấn công đường không trước thì Đài Loan có thể chọn phương án bỏ qua tấn công đối phương khi đang trên biển mà tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia, điều này sẽ gây ảnh hưởng cho lượt phát quân vượt biển sau của Trung Quốc, sân bay hỏng hết sẽ khiến đổ bộ đường không gặp khó khăn khi chỉ có lính dù trang bị nhẹ tiếp cận mục tiêu, vũ khí hạng nặng không có mặt, điều này sẽ nhanh chóng khiến lực lượng đổ bộ bị cô lập và tiêu diệt. Để hoá giải tình huống đó, Trung Quốc buộc phải vùi dập mục tiêu diện rộng, bất luận áp đảo thì sau này công cuộc hoà giải sẽ vô vọng do thương vong diện rộng. Chưa kể để có thể tập trung đánh đảo hoàn chỉnh, Trung Quốc phải chấp nhận chia một vài hướng để ngăn chặn tiếp cận các lực lượng khác từ Guam, từ Nhật, Hàn, từ Philippine, trong việc tác chiến để kéo dài đủ thời gian cho hướng chính đánh đảo, các hướng này sẽ phải chấp nhận thương vong và thiệt hại bắt buộc.
Với cục diện hiện tại, ECFA vừa được thông báo là chấm dứt, hiệp định thương mại chết yểu khi chưa thực hiện được tý gì sau ảnh hưởng của chiến tranh thương mại Mỹ Trung và tình hình chọn bên các bên, như vậy, 1R1B của Trung Quốc bị ảnh hưởng không nhỏ, Trung Quốc còn là RCEP là hiệp định thương mại quan trọng bậc nhất của Trung Quốc, tiếp đó là thoả thuận thương mại giữa Trung Quốc với Nhật Bản và Hàn Quốc, 2 khung này sẽ sụp đổ nhanh chóng nếu chiến trường đánh đảo kéo dài, điều này sẽ dẫn tới cuộc chiến thống nhất của Trung Quốc sẽ gây ra tổn thất kinh tế lớn cho quan hệ kinh tế thương mại giữa Trung Quốc và nhiều nước xung quanh.
Chỉ tính trên các thiệt hại, việc phải đánh giá và cân nhắc kỹ là điều bắt buộc đối với ban lãnh đạo Trung Quốc, không thể chỉ vì vấn đề lãnh thổ mà bất chấp mọi thiệt hại, Trung Quốc chưa bá đạo đến mức có thể bỏ qua các thiệt hại đó, trong khi học thuyết quân sự cổ điển của Trung Quốc thì luôn hướng tới chiến thắng không cần chiến tranh hoặc chiến thắng bằng chiến tranh có mức độ thiệt hại nhỏ nhất. Nếu so sánh với chiến trường Ukraine, Nga có sức mạnh vũ khí lớn hơn Trung Quốc nhiều lần nhưng chiến dịch của Nga đã kéo dài 2 năm, Trung Quốc tuy đông quân, nhưng địa hình biển ngăn trở khiến triển khai quân trên bộ không bằng Nga ở Ukraine, việc Trung Quốc có thể tốc chiến tốc thắng đòi hỏi cái giá không hề nhỏ, vấn đề là mức độ thiệt hại nằm ở đâu.
Do vậy, đây không phải là vấn đề coi thường nhau mà là vấn đề chiến lược và chiến thuật để đạt đến mục đích, khi chưa biết tình hình của các bên thì sẽ rất khó khẳng định như cụ, thậm chí, trong lý luận của cụ, Mỹ coi thường Việt Nam để cuối cùng bại trận, tương quan Trung Quốc với Đài Loan cũng như Mỹ với Việt Nam, nên Đài có là con muỗi đốt inox đối với Trung Quốc không ? Mỹ cho tới hiện tại chưa thấy có dấu hiệu mặc cả bằng Đài Loan, mà dấu hiệu copy mô hình Ukraine sang Đài Loan đang ngày càng nhiều, với Ukraine thì Nato đưa người và vũ khí vào được, nhưng với Đài Loan thì Trung Quốc đưa người và vũ khí sang được cũng khó khăn, khó người khó ta, Trung Quốc cũng sẽ khó tránh được thương vong thiệt hại lớn nếu không tính toán kỹ vì cùng lúc Trung Quốc tính bài thì Đài Loan cùng Mỹ cũng tính bài chứ có ngồi chơi đâu.
1. Cụ coi trọng vấn đề khoảng cách biển nhưng cụ lại quên là chính khoảng cách biển đấy cũng là nhược điểm của việc U hóa Đài. Quá xa cho nên nếu chế độ Đài Loan muốn diệt chủng người theo xu hướng thống nhất với Đại Lục cũng quá khó gây ảnh hưởng đến TQ cũng như sử dụng Đài như 1 dạng Polpot để quấy rối Việt Nam.
2. Chính khoảng cách quá xa làm Đài khó có khả năng tạo áp lực buộc TQ phải chiếm Đài trong thời gian ngắn. Mà đã ko bị ép buộc về mặt thời gian thì việc đổ bộ của quân TQ lên đảo sẽ không bị ép buộc phải tiến hành bằng mọi giá khi chưa dọn bãi xong. Chính cái tự hào chống đổ bộ của Đài sẽ hại chết Đài. Các phương án quân sự của chống đổ bộ của Đài được xây dựng trên điều kiện quân đội Đài còn nguyên vẹn và quân TQ ngu ngốc đến mức đưa quân vào họng súng của Đài. Nhưng tiềm lực hiện nay của TQ, nó thừa sức dọn sạch và áp chế tất cả các lực lượng quân sự cố thủ ở các bãi đổ quân. Các công sự và các thành phố ven biển của Đài lúc đấy lại thành món quà cho quân đổ bộ TQ chống lại hỏa lực của chính Đài. Lúc đó, quân đội Đài chỉ còn cách bắn chính cả dân mình, nếu Đài dám làm thế thì đã tự trở thành phát xít, lấy dân làm lá chắn.
3. Em chưa hiểu cụ nói "tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia". Khoảng cách xa của Đài mà cụ tự hào nó chính là nằm ngoài khoảng cách của pháo rồi. Còn về vấn đề tên lửa, do bị Mỹ hạn chế, khoảng cách tấn công tên lửa của Đài chỉ vươn tới bờ biển TQ là chính. Mà tên lửa phá hủy được bến tàu của TQ thì cũng chỉ là 1 số hạn chế nhỏ cho việc đổ quân mà thôi còn đừng mơ phá hủy được sân bay quân sự của TQ.
4. Tổng kết 3 điều trên và vấn đề địa lý, nhìn thấy rõ phương án của quân đội Đài là sử dụng dân làm lá chắn, ép TQ gây thiệt hại lớn cho dân nếu muốn tiêu diệt quân Đài. Điều này sẽ có tính 2 mặt, nếu TQ đánh nhanh thì sẽ xảy ra như cụ nói là khó hòa hợp, nhưng nếu TQ đánh từ từ tiêu diệt chính xác các nhóm quân Đài và tránh thiệt hại cho dân. Lúc đấy chế độ Đài Loan sẽ bộc lộ bản chất ngụy quyền, sự sụp đổ của nó nhanh thôi và hòa giải sẽ dễ dàng hơn nhiều.
5. Còn các hướng can thiệp từ Nhật Hàn Phi thì em xin lỗi phải nói sự thật phũ phàng là Mỹ sẽ ko can thiệp bằng quân sự. Đến bây giờ Mỹ còn chưa đóng căn cứ ở Đài thì đến lúc TQ tẩn Đài , cũng sẽ chẳng có quân Mỹ nào can thiệp vào cuộc chiến chứ đừng nói đến Hàn , Nhật , Phi
6. Các hiệp định kinh tế nghe thì to, nhưng qua cuộc chiến U cà. Các nước khác đều cần cái hiệp định đấy với TQ chứ không phải TQ cần. Còn đòi phải cấm vận kinh tế chống TQ thì khác gì kể 1 câu chuyện cười giữa thế kỷ 4.0. TQ tha không cấm vận thì thôi, đòi cấm vận TQ
7. Hòa hợp dân tộc cũng chẳng phải là vấn đề, Đài quá bé. Ai ko muốn hòa hợp thì sẽ được đi lên Tân Cương cải tạo, còn lại di dân từ Đại lục ra. Hết phim, đừng nghĩ TQ quá cần người Đài mà phải hy sinh lợi ích của 1,3 tỷ dân TQ mà đi hòa giải với 20 tr dân Đài. Người Đài loan vẫn đang viển vông trong truyền thông của Mỹ mà quên đi sự thật phũ phàng của chiến tranh.
Em là con ếch ngồi đáy giếng hóng mạch tranh luận Xung đột Trung Quốc (Cn) - Đài Loan (Tw) của 2 cụ @meotamthe và @phuongminha6, mong 2 cụ dẹp bỏ hết các yếu tố cá nhân để khai thác và đưa ra những luận điểm căng, sâu sát nhất.
Em mạo muội đưa ra 1 kịch bản chỉ riêng về xung đột quân sự như thế này:
Cn sau khi mua và tự phát triển thêm các hệ thống phòng không đủ các tầng (S400, Pansir, Tor... + tương đương) và triển khai dày đặc 200km bờ biển đối diện Tw..., sau đó tiến hành chiến tranh tiêu hao: tấn công cấp tập + dai dẳng cơ sở hạ tầng của đối phương: bắt đầu từ cơ sở quân sự, tiếp đó là lưỡng dụng, cuối cùng là dân sự (kho tàng, cảng, nhà máy điện); gần giống như Nga đang phi quân sự hóa Ucr thì nội lực Tw chống đỡ được trong bao nhiêu lâu? 6 tháng? 1 năm?
Can thiệp bên ngoài: hết thời kì 2 cụm tàu sân bay của "Đệ thất Hạm đội" vào đứng ở giữa như năm 1996-1997 là Cn sợ rồi, các nước xung quanh (Nhật, Hàn, Philippines) cũng khó có khả năng chia lửa với chiến trường Tw nếu họ không bị đạn Cn bắn trực tiếp.
Vì Cn, sản xuất được hầu hết các loại vũ khí đạn và sản lượng rất nhanh, lớn trong thời gian ngắn, em không có số liệu nhưng chắc gấp rất nhiều lần Taiwan do cấu trúc nền kinh tế - nhìn từ hợp đồng mua mấy chục cái AH64 suy ra.
P.S em nhấn mạnh trên đây là ý kiến cá nhân về xung đột quân sự, em rất ghét và sợ 1 Cn mạnh; mong 2 bờ yên ổn để cùng đầu tư và làm ăn với Dải đất chữ S quê em.
Đông Nam Á hướng tới cuộc khủng hoảng kiểu Ukraine trong bối cảnh Mỹ quân sự hóa Philippines
Brian Berletic, cựu tác giả, nhà báo và nhà quan sát quốc tế độc lập Brian Berletic, nói với Sputnik rằng việc Mỹ ngày càng quân sự hóa Philippines để sử dụng làm bàn đạp cho một cuộc xung đột chống lại Trung Quốc gợi nhớ một cách kỳ lạ đến những nỗ lực tương tự của Mỹ chống lại Nga ở Ukraine.
“Philippines trước đây là thuộc địa của Mỹ chỉ giành được độc lập vào năm 1945. Kể từ đó, Mỹ đã nỗ lực tái khẳng định quyền kiểm soát chính trị đối với đất nước cũng như duy trì sự hiện diện quân sự lớn của Mỹ trên bờ biển của mình. Mục tiêu là quân sự hóa đất nước và sử dụng nó như một phần của mặt trận thống nhất rộng lớn hơn chống lại Trung Quốc”, Berletic nói, bình luận về cuộc tập trận Balikatan quy mô lớn bắt đầu hôm thứ Hai.
Nhà quan sát cho biết: “Các cuộc tập trận như Balikatan mang lại cho Mỹ cơ hội biến lực lượng vũ trang Philippines thành một lực lượng ủy nhiệm phù hợp cho một cuộc xung đột tiềm tàng với Trung Quốc”. “Mục tiêu chính của Washington ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương là bao vây và kiềm chế Trung Quốc. Để làm điều này, Hoa Kỳ đang cố gắng thỏa hiệp với chính phủ của các quốc gia dọc theo vùng ngoại vi của Trung Quốc, bao gồm cả Philippines, thiết lập sự hiện diện quân sự của Hoa Kỳ trong biên giới của họ và quân sự hóa các quốc gia này để chống lại Trung Quốc.”
Nhà quan sát này tin rằng, ngoài việc cho phép Mỹ di chuyển tài sản quân sự “gần lãnh thổ Trung Quốc một cách nguy hiểm”, các hoạt động của Mỹ ở Philippines còn được thiết kế để lợi dụng và gây ra các tranh chấp hàng hải trong khu vực một cách giả tạo.
“Điều này sẽ dẫn đến một cuộc khủng hoảng tương tự như đã thấy ở châu Âu, nơi Mỹ không chỉ sử dụng Ukraine trong một cuộc chiến tranh ủy nhiệm mang tính tàn phá cao chống lại Nga mà còn tàn phá nền kinh tế, sự ổn định chính trị xã hội của châu Âu và đặt toàn bộ khu vực vào bờ vực của một cuộc xung đột với Mỹ.” - chiến tranh do người điều khiển,” Berletic lo sợ.
Được các cụ khai sáng nhiều, nay em cũng xin phép giơ tay phát biểu ý kiến:
- Mặt phía biển của Trung Quốc không chỉ có Đài mà còn có Phi, Nhật, Nam Hàn. Nhật với Hàn cách Đài Loan hơi xa (trên 1000km), nhưng Phi ở gần (~500km), nên khi xung đột Trung - Đài nổ ra, em cho rằng ít nhất Mỹ sẽ ủn Phi vào tham chiến và núp đằng sau để chi viện
- Vùng đồng bằng của Đài Loan nằm đối diện đại lục. Cách đại lục ~140km -:- 200km nên nếu có chiến tranh, em cho rằng Đài Loan không có cách nào phòng thủ khu vực này trước tên lửa, UAV của Trung Quôc đại lục. Mỹ cũng chẳng xót thương gì tay sai này, mà muốn mượn máu của Đài Loan để lấy cớ trả đũa vào các thành phố dọc theo bờ biển của Trung Quốc;
- Nếu Trung Quốc không đổ bộ chiếm Đài Loan, Mỹ có thể lợi dụng Đài Loan và Phi để thả các xuồng không người lái đánh phá tuyến vận tải biển của Trung Quốc, làm tê liệt hoạt động kinh tế của toàn bộ vùng duyên hải đại lục. Em cho rằng đây là điều mà Trung Quốc lo ngại nhất, nên họ ráo riết mở các kênh đào Bình Lục trổ ra Vịnh Bắc Bộ (đang đào), Phù Nam (dự kiến sẽ đào ở Cam) có thể thông sang cửa sông Tiền của Việt Nam... để nắn tuyến vận tải biển vào ven bở rồi đi trong nội địa. Chỉ còn thiếu kênh Kra cắt qua đất Thái thì không biết TQ trả giá nào để làm (???) Tuyến đường sắt qua Lào, hay sắp tài trợ nâng cấp tuyến Hải Phòng - Lào Cai - Côn Minh cũng nằm trong kế hoạch chung nhằm duy trì hoạt động vận tải của Trung Quốc khi có chiến tranh trên biển.
Việc nắn tuyến vận tải biển của TQ cũng rất "nham hiểm", ở chỗ, tuyến vận tải này sẽ: không những núp dưới sự bảo hộ của căn cứ quân sự TQ tại Cam và Hải Nam, mà còn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, thậm chí mượn đường đi cả vào nội địa Việt Nam. Tàu cá, tàu hàng VN, hạ tầng giao thông Việt Nam ... sẽ rất dễ bị hoả lực của Phi - Mỹ bắn nhầm, và đấy là điều mà TQ rất "mong chờ"
*
Vì vậy, em nghiêng về phía cụ Mèo. Dựa vào Đài Loan (và Phi), Mỹ vẫn cứa được kha khá máu của Trung Quốc. Có thể về quân sự không thể đánh quỵ hạm đội của TQ, nhưng chỉ cần làm tê liệt hoạt động kinh tế vùng duyên hải phía Đông thì Trung Quốc tự khắc suy yếu và bất ổn từ bên trong.
*
Đối với Trung Quốc, kịch bản Ukraine châu Á theo em là cực chẳng đã, tốt nhất là cứ giữ nguyên trạng, rồi thông qua Brics, thông qua chiến trường châu Âu tiếp tục cứa máu Mỹ. Nếu phải xảy ra, sẽ là chiến tranh Nam - Bắc Triều lần 2 để thăm dò trước vì 2 nước này giáp biên và quan trọng hơn là tránh tay bo Mỹ - Trung quá sớm. Chứ Trung tay bo với Đài, Phi kiểu gì cũng thiệt hại nhiều nhân mạng. Máu dồn lên não rồi leo thang thành tay bo hải chiến Trung - Mỹ, dễ mang hạt nhân ra nện nhau.
Đối với Mỹ, kịch bản Ukraine châu Á, theo em họ mong chờ nhất là từ phía bán đảo Đông Dương phối hợp đánh thốc lên phía Nam, hoặc chí ít cũng là kẹp chặt mấy tuyến vận tải ven bờ của Trung Quốc, để Trung Quốc không nhịn được phải mang quân đi giải toả.
Sắp tới trên đe dưới búa, các cụ có định đào hầm trữ lương không ạ?
Được các cụ khai sáng nhiều, nay em cũng xin phép giơ tay phát biểu ý kiến:
- Mặt phía biển của Trung Quốc không chỉ có Đài mà còn có Phi, Nhật, Nam Hàn. Nhật với Hàn cách Đài Loan hơi xa (trên 1000km), nhưng Phi ở gần (~500km), nên khi xung đột Trung - Đài nổ ra, em cho rằng ít nhất Mỹ sẽ ủn Phi vào tham chiến và núp đằng sau để chi viện
- Vùng đồng bằng của Đài Loan nằm đối diện đại lục. Cách đại lục ~140km -:- 200km nên nếu có chiến tranh, em cho rằng Đài Loan không có cách nào phòng thủ khu vực này trước tên lửa, UAV của Trung Quôc đại lục. Mỹ cũng chẳng xót thương gì tay sai này, mà muốn mượn máu của Đài Loan để lấy cớ trả đũa vào các thành phố dọc theo bờ biển của Trung Quốc;
- Nếu Trung Quốc không đổ bộ chiếm Đài Loan, Mỹ có thể lợi dụng Đài Loan và Phi để thả các xuồng không người lái đánh phá tuyến vận tải biển của Trung Quốc, làm tê liệt hoạt động kinh tế của toàn bộ vùng duyên hải đại lục. Em cho rằng đây là điều mà Trung Quốc lo ngại nhất, nên họ ráo riết mở các kênh đào Bình Lục trổ ra Vịnh Bắc Bộ (đang đào), Phù Nam (dự kiến sẽ đào ở Cam) có thể thông sang cửa sông Tiền của Việt Nam... để nắn tuyến vận tải biển vào ven bở rồi đi trong nội địa. Chỉ còn thiếu kênh Kra cắt qua đất Thái thì không biết TQ trả giá nào để làm (???) Tuyến đường sắt qua Lào, hay sắp tài trợ nâng cấp tuyến Hải Phòng - Lào Cai - Côn Minh cũng nằm trong kế hoạch chung nhằm duy trì hoạt động vận tải của Trung Quốc khi có chiến tranh trên biển.
Việc nắn tuyến vận tải biển của TQ cũng rất "nham hiểm", ở chỗ, tuyến vận tải này sẽ: không những núp dưới sự bảo hộ của căn cứ quân sự TQ tại Cam và Hải Nam, mà còn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, thậm chí mượn đường đi cả vào nội địa Việt Nam. Tàu cá, tàu hàng VN, hạ tầng giao thông Việt Nam ... sẽ rất dễ bị hoả lực của Phi - Mỹ bắn nhầm, và đấy là điều mà TQ rất "mong chờ"
*
Vì vậy, em nghiêng về phía cụ Mèo. Dựa vào Đài Loan (và Phi), Mỹ vẫn cứa được kha khá máu của Trung Quốc. Có thể về quân sự không thể đánh quỵ hạm đội của TQ, nhưng chỉ cần làm tê liệt hoạt động kinh tế vùng duyên hải phía Đông thì Trung Quốc tự khắc suy yếu và bất ổn từ bên trong.
*
Đối với Trung Quốc, kịch bản Ukraine châu Á theo em là cực chẳng đã, tốt nhất là cứ giữ nguyên trạng, rồi thông qua Brics, thông qua chiến trường châu Âu tiếp tục cứa máu Mỹ. Nếu phải xảy ra, sẽ là chiến tranh Nam - Bắc Triều lần 2 để thăm dò trước vì 2 nước này giáp biên và quan trọng hơn là tránh tay bo Mỹ - Trung quá sớm. Chứ Trung tay bo với Đài, Phi kiểu gì cũng thiệt hại nhiều nhân mạng. Máu dồn lên não rồi leo thang thành tay bo hải chiến Trung - Mỹ, dễ mang hạt nhân ra nện nhau.
Đối với Mỹ, kịch bản Ukraine châu Á, theo em họ mong chờ nhất là từ phía bán đảo Đông Dương phối hợp đánh thốc lên phía Nam, hoặc chí ít cũng là kẹp chặt mấy tuyến vận tải ven bờ của Trung Quốc, để Trung Quốc không nhịn được phải mang quân đi giải toả.
Sắp tới trên đe dưới búa, các cụ có định đào hầm trữ lương không ạ?
Đài hay Phi sẽ ko bao giờ bị U hóa. Không có tác dụng như U đến Nga.
Việt Nam mới là mục tiêu cho việc U hóa của Mỹ
Em mong TQ đánh Đài Loan, vì như vậy nó sẽ làm phá sản kế hoạch U hóa VN của Mỹ
Em chỉ nói vậy thôi, đi xa nữa vi phạm qui định của diễn đàn
Được các cụ khai sáng nhiều, nay em cũng xin phép giơ tay phát biểu ý kiến:
- Mặt phía biển của Trung Quốc không chỉ có Đài mà còn có Phi, Nhật, Nam Hàn. Nhật với Hàn cách Đài Loan hơi xa (trên 1000km), nhưng Phi ở gần (~500km), nên khi xung đột Trung - Đài nổ ra, em cho rằng ít nhất Mỹ sẽ ủn Phi vào tham chiến và núp đằng sau để chi viện
- Vùng đồng bằng của Đài Loan nằm đối diện đại lục. Cách đại lục ~140km -:- 200km nên nếu có chiến tranh, em cho rằng Đài Loan không có cách nào phòng thủ khu vực này trước tên lửa, UAV của Trung Quôc đại lục. Mỹ cũng chẳng xót thương gì tay sai này, mà muốn mượn máu của Đài Loan để lấy cớ trả đũa vào các thành phố dọc theo bờ biển của Trung Quốc;
- Nếu Trung Quốc không đổ bộ chiếm Đài Loan, Mỹ có thể lợi dụng Đài Loan và Phi để thả các xuồng không người lái đánh phá tuyến vận tải biển của Trung Quốc, làm tê liệt hoạt động kinh tế của toàn bộ vùng duyên hải đại lục. Em cho rằng đây là điều mà Trung Quốc lo ngại nhất, nên họ ráo riết mở các kênh đào Bình Lục trổ ra Vịnh Bắc Bộ (đang đào), Phù Nam (dự kiến sẽ đào ở Cam) có thể thông sang cửa sông Tiền của Việt Nam... để nắn tuyến vận tải biển vào ven bở rồi đi trong nội địa. Chỉ còn thiếu kênh Kra cắt qua đất Thái thì không biết TQ trả giá nào để làm (???) Tuyến đường sắt qua Lào, hay sắp tài trợ nâng cấp tuyến Hải Phòng - Lào Cai - Côn Minh cũng nằm trong kế hoạch chung nhằm duy trì hoạt động vận tải của Trung Quốc khi có chiến tranh trên biển.
Việc nắn tuyến vận tải biển của TQ cũng rất "nham hiểm", ở chỗ, tuyến vận tải này sẽ: không những núp dưới sự bảo hộ của căn cứ quân sự TQ tại Cam và Hải Nam, mà còn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, thậm chí mượn đường đi cả vào nội địa Việt Nam. Tàu cá, tàu hàng VN, hạ tầng giao thông Việt Nam ... sẽ rất dễ bị hoả lực của Phi - Mỹ bắn nhầm, và đấy là điều mà TQ rất "mong chờ"
*
Vì vậy, em nghiêng về phía cụ Mèo. Dựa vào Đài Loan (và Phi), Mỹ vẫn cứa được kha khá máu của Trung Quốc. Có thể về quân sự không thể đánh quỵ hạm đội của TQ, nhưng chỉ cần làm tê liệt hoạt động kinh tế vùng duyên hải phía Đông thì Trung Quốc tự khắc suy yếu và bất ổn từ bên trong.
*
Đối với Trung Quốc, kịch bản Ukraine châu Á theo em là cực chẳng đã, tốt nhất là cứ giữ nguyên trạng, rồi thông qua Brics, thông qua chiến trường châu Âu tiếp tục cứa máu Mỹ. Nếu phải xảy ra, sẽ là chiến tranh Nam - Bắc Triều lần 2 để thăm dò trước vì 2 nước này giáp biên và quan trọng hơn là tránh tay bo Mỹ - Trung quá sớm. Chứ Trung tay bo với Đài, Phi kiểu gì cũng thiệt hại nhiều nhân mạng. Máu dồn lên não rồi leo thang thành tay bo hải chiến Trung - Mỹ, dễ mang hạt nhân ra nện nhau.
Đối với Mỹ, kịch bản Ukraine châu Á, theo em họ mong chờ nhất là từ phía bán đảo Đông Dương phối hợp đánh thốc lên phía Nam, hoặc chí ít cũng là kẹp chặt mấy tuyến vận tải ven bờ của Trung Quốc, để Trung Quốc không nhịn được phải mang quân đi giải toả.
Sắp tới trên đe dưới búa, các cụ có định đào hầm trữ lương không ạ?
Đài hay Phi sẽ ko bao giờ bị U hóa. Không có tác dụng như U đến Nga.
Việt Nam mới là mục tiêu cho việc U hóa của Mỹ
Em mong TQ đánh Đài Loan, vì như vậy nó sẽ làm phá sản kế hoạch U hóa VN của Mỹ
Em chỉ nói vậy thôi, đi xa nữa vi phạm qui định của diễn đàn
Em thì nghĩ Philippines dễ bị U hóa hơn. Chú này dễ bị ủn đýt ra chọc ngoáy TQ hơn VN nhiều.
Được các cụ khai sáng nhiều, nay em cũng xin phép giơ tay phát biểu ý kiến:
- Mặt phía biển của Trung Quốc không chỉ có Đài mà còn có Phi, Nhật, Nam Hàn. Nhật với Hàn cách Đài Loan hơi xa (trên 1000km), nhưng Phi ở gần (~500km), nên khi xung đột Trung - Đài nổ ra, em cho rằng ít nhất Mỹ sẽ ủn Phi vào tham chiến và núp đằng sau để chi viện
- Vùng đồng bằng của Đài Loan nằm đối diện đại lục. Cách đại lục ~140km -:- 200km nên nếu có chiến tranh, em cho rằng Đài Loan không có cách nào phòng thủ khu vực này trước tên lửa, UAV của Trung Quôc đại lục. Mỹ cũng chẳng xót thương gì tay sai này, mà muốn mượn máu của Đài Loan để lấy cớ trả đũa vào các thành phố dọc theo bờ biển của Trung Quốc;
- Nếu Trung Quốc không đổ bộ chiếm Đài Loan, Mỹ có thể lợi dụng Đài Loan và Phi để thả các xuồng không người lái đánh phá tuyến vận tải biển của Trung Quốc, làm tê liệt hoạt động kinh tế của toàn bộ vùng duyên hải đại lục. Em cho rằng đây là điều mà Trung Quốc lo ngại nhất, nên họ ráo riết mở các kênh đào Bình Lục trổ ra Vịnh Bắc Bộ (đang đào), Phù Nam (dự kiến sẽ đào ở Cam) có thể thông sang cửa sông Tiền của Việt Nam... để nắn tuyến vận tải biển vào ven bở rồi đi trong nội địa. Chỉ còn thiếu kênh Kra cắt qua đất Thái thì không biết TQ trả giá nào để làm (???) Tuyến đường sắt qua Lào, hay sắp tài trợ nâng cấp tuyến Hải Phòng - Lào Cai - Côn Minh cũng nằm trong kế hoạch chung nhằm duy trì hoạt động vận tải của Trung Quốc khi có chiến tranh trên biển.
Việc nắn tuyến vận tải biển của TQ cũng rất "nham hiểm", ở chỗ, tuyến vận tải này sẽ: không những núp dưới sự bảo hộ của căn cứ quân sự TQ tại Cam và Hải Nam, mà còn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, thậm chí mượn đường đi cả vào nội địa Việt Nam. Tàu cá, tàu hàng VN, hạ tầng giao thông Việt Nam ... sẽ rất dễ bị hoả lực của Phi - Mỹ bắn nhầm, và đấy là điều mà TQ rất "mong chờ"
*
Vì vậy, em nghiêng về phía cụ Mèo. Dựa vào Đài Loan (và Phi), Mỹ vẫn cứa được kha khá máu của Trung Quốc. Có thể về quân sự không thể đánh quỵ hạm đội của TQ, nhưng chỉ cần làm tê liệt hoạt động kinh tế vùng duyên hải phía Đông thì Trung Quốc tự khắc suy yếu và bất ổn từ bên trong.
*
Đối với Trung Quốc, kịch bản Ukraine châu Á theo em là cực chẳng đã, tốt nhất là cứ giữ nguyên trạng, rồi thông qua Brics, thông qua chiến trường châu Âu tiếp tục cứa máu Mỹ. Nếu phải xảy ra, sẽ là chiến tranh Nam - Bắc Triều lần 2 để thăm dò trước vì 2 nước này giáp biên và quan trọng hơn là tránh tay bo Mỹ - Trung quá sớm. Chứ Trung tay bo với Đài, Phi kiểu gì cũng thiệt hại nhiều nhân mạng. Máu dồn lên não rồi leo thang thành tay bo hải chiến Trung - Mỹ, dễ mang hạt nhân ra nện nhau.
Đối với Mỹ, kịch bản Ukraine châu Á, theo em họ mong chờ nhất là từ phía bán đảo Đông Dương phối hợp đánh thốc lên phía Nam, hoặc chí ít cũng là kẹp chặt mấy tuyến vận tải ven bờ của Trung Quốc, để Trung Quốc không nhịn được phải mang quân đi giải toả.
Sắp tới trên đe dưới búa, các cụ có định đào hầm trữ lương không ạ?
Đài hay Phi sẽ ko bao giờ bị U hóa. Không có tác dụng như U đến Nga.
Việt Nam mới là mục tiêu cho việc U hóa của Mỹ
Em mong TQ đánh Đài Loan, vì như vậy nó sẽ làm phá sản kế hoạch U hóa VN của Mỹ
Em chỉ nói vậy thôi, đi xa nữa vi phạm qui định của diễn đàn
Em thì nghĩ Philippines dễ bị U hóa hơn. Chú này dễ bị ủn đýt ra chọc ngoáy TQ hơn VN nhiều.
Phi nó ở với Mỹ lâu rồi, nó thừa hiểu cái bánh vẽ dân chủ là ntn, chỉ có bọn ngu mới thoát ra từ cấm vận của mẽo mới có ảo tưởng về dân chủ như U hay Đông Lào thì mới có thể nhồi sọ được.
Phi hay Đài đều ăn đủ quả đắng dân chủ rồi. Nhất là Phi. Có giai đoạn kinh tế Phi đứng thứ nhì châu Á , đội ơn dân chủ mà kinh tế Phi rơi xuống loại lẹt đẹt ở ĐNA
E xin mượn câu trong bộ tài liệu " bàn cờ lớn" 4 tập trên htv và media21 lab để chế lại cho tình hình đài. " TQ sẽ không vì 1 DL nhỏ bé mà phá hỏng cả bàn cờ lớn ". Ở đây TQ sẽ tận dụng tối đa thế mạnh kinh tế mà bóp nghẹt mỹ và nhửng thằng theo mỹ ở châu á.A.Tập nhắn a Tin " bàn cờ trăm năm có 1" thì chắc chắn 2 a phải tận dụng tối đa để cứa máu mỹ. Tránh xung đột lâu nhất có thể. Mỹ giờ đang cứa máu eu và nhật hàn đài để cầm cự, nhưng sau đó chúng nó hết máu thì sao? Chúng nó sẽ phải tự cứu chính chúng nó, và mỹ bước vào cuộc chiến tiêu hao 1 cách trực tiếp. Đây là 2 khả năng có lợi nhất cho cả 2 a béo và trọc.
E dự đoán nếu động binh, thì mỹ là thằng động binh trước, 1 mô hình lai giữa u cà và ịt xà. mô hình ịt xà đánh hamas , nếu các cụ để ý thì ịt xà tiến hành chiến tranh gần giống nga tiến hành csqsdb. Cách thức mỹ động binh là đánh dập đầu các cơ sở qs chiến lược trước, sau đó là đánh tiêu hao nhu u cà.
Cuối tuần em cập nhật một số thông tin trong khu vực châu Á.
Tình hình ở Miến Điện có một số điểm mới:
Lực lượng phiến quân Kachin ở miền Bắc Miến Điện có ý nếu người dân khu vực Kachin được đối xử tương tự như người Trung Quốc tại bên kia biên giới thì vùng Kachin sẽ cân nhắc đến việc sát nhập vào với Trung Quốc. Đây là một tình tiết khá nguy hiểm, có thể dẫn tới tình hình hỗn loạn tại khu vực, cho dù sự kiện đối đầu với lực lượng Kokang của quân chính phủ Miến Điện vừa lắng xuống. Tình hình chính phủ quân sự Miến Điện có vẻ không được khả quan cho lắm.
Tình hình ở Đài Loan bắt đầu có những điểm giống Ukraine:
Nội các của CP mới lần lần được đưa ra, trong đó các vị trí BT Quốc phòng, Uỷ ban An ninh QG lần lượt xuất hiện các nhân sĩ không thuộc quân đội, tình báo, thuần tuý văn nhân, điều này gợi nhớ tình huống nội các toàn giới showbiz hoặc media của Ukraine trước chiến sự vài năm, mặt khác, một đặc tính của chính trường Đài Loan là các chính khách đa phần đều có khả năng lấy thẻ xanh ở Mỹ hoặc vợ con người thân của họ đã có hộ chiếu nước ngoài (chủ yếu là Mỹ), tình hình ngày một khớp với nhận định mô hình Ukraine được copy đầy đủ sang Đài Loan.
Giới cầm quyền Đài Loan bắt đầu có những luận điểm phân biệt đối với tín ngưỡng tôn giáo, bắt đầu có những nhận xét các cơ sở tôn giáo này là của Đài Loan, cơ sở tôn giáo kia không phải của Đài Loan mà là của Trung Quốc, đấy có thể được coi là những bước đầu phân hoá văn hoá tín ngưỡng dân gian, khi sự phân hoá này trở thành trào lưu, nó sẽ dấy lên không khí chủ nghĩa dân tộc cực đoan đến mức tiêu diệt khác biệt về tôn giáo.
Tình hình ở Nhật:
Nhật Bản chuẩn bị tham gia vào AUKUS, hiện Nhật Bản đang có nhiều hoạt động quân sự phù hợp với nhu cầu trước mắt của Mỹ đối với nhóm AUKUS và liên minh phong toả Trung Quốc ở Đông Bắc Á và Đông Nam Á. Việc Mỹ cử tướng 4 sao đến chỉ huy quân đội Mỹ ở Nhật Bản cho thấy sắp tới liên quân Mỹ Nhật tại Nhật Bản sẽ do người Mỹ chỉ huy, không khác gì mô hình ở Hàn Quốc. Nhật Bản đang tích cực chuyển giao tàu chiến và huấn luyện cho hải quân Philippine. Trước Philippine, Nhật Bản cũng là nơi Mỹ bố trí tên lửa tầm trung thông qua các đơn đặt mua của Nhật đối với Tomahawk.
Tình hình đồng Yên vẫn tiếp tục mất giá cũng sẽ là một tình huống khiến Nhật Bản không có động thái nào khác ngoài việc phối hợp theo mọi mệnh lệnh từ Mỹ, một số suy luận cho rằng tài phiệt Do Thái đang cứa máu Nhật Bản để tự hồi sức.
Tình hình của bán đảo Triều Tiên:
Chủ tịch QH Trung Quốc Triệu Lạc Tế, nhân vật thứ 3 trong chính phủ Trung Quốc thăm Triều Tiên, khẳng định mối quan hệ khăng khít giữa 2 nước, ngay sau chuyến thăm này, có thông tin Kim Jong Un họp sa bàn với các tướng lĩnh, trong đó thể hiện phương án tiến quân 9 mũi vượt sông vây chiếm Seoul.
Phía Hàn Quốc có hoạt động tập trận với Mỹ tại căn cứ không quân Kunsan, một trong những hướng tập trận để phản ứng với giả thiết đối phương tập kích chiếm lĩnh Seoul bằng đường bộ và đường không.
Tình hình ở Đông Nam Á:
Hôm qua xác thực được tin Mỹ đã chuyển tên lửa đạn đạo tầm trung tới bố trí tại Philippine, như vậy, hướng bố trí 5 căn cứ tại Philippine được xác nhận là chính xác, Philippine đã chính thức tham dự vào liên minh phong toả Trung Quốc ở phía Thái Bình Dương, một động thái mà Mỹ đang dùng trấn an Đài Loan rằng việc xâm phạm Đài Loan của Trung Quốc sẽ kéo theo lực lượng Mỹ tại Hàn Quốc, Nhật Bản và Philippine tham dự, điều này vốn được đa số người ủng hộ DPP tại Đài Loan tin tưởng, thăm dò cho thấy có tới 68% người ủng hộ DPP tin vào điều này, tỷ lệ này ở giới chính khách DPP còn cao hơn.
Singapore bước vào giai đoạn chuyển giao quyền lực giữa Lý Hiển Long và Hoàng Tuần Tài, đây được coi là một bước đi sớm nhằm đối phó với tình hình thế giới đang biến đổi nhanh chóng, Hoàng Tuần Tài phải nhanh chóng tiếp quản và củng cố được lòng tin trong dân chúng để có vốn lèo lái Singapore trong giai đoạn đầy khó khăn sắp tới.
Chuyến thăm và hội nghị giữa BT Quốc phòng Việt Nam và Trung Quốc cho thấy nhiều điều, tạm bỏ qua phân tích, dự đoán sắp tới hai bên sẽ hợp tác chặt chẽ hơn rất nhiều, em dự là Ta sẽ có được thêm một số nhượng bộ về kinh tế của Trung Quốc, cũng có thể sang năm Ta sẽ vào BRICS một cách chính thức, tuy nhiên đường sắt bắc nam thì Trung Quốc chưa làm cho Ta, bên cạnh đó, mặt chính trị xã hội của Ta trong vài năm tới sẽ có không ít phong ba, dự là sẽ có những vụ như Bình Thuận hay Đắc Lắc xảy ra, thậm chí những vụ như SCB cũng có thể nổi lên mặt nước, nhưng em vẫn tin tưởng với sự lãnh đạo hiện tại, công cuộc bảo vệ Tổ quốc sẽ vẫn được thực hiện tốt, sẽ tiếp tục thanh lọc và chống tham nhũng để loại bỏ bớt các nguy hiểm có dính dáng tới phương Tây. Em cho rằng trong khoảng 5 đến 7 năm nữa sẽ có xung đột vũ trang nổ ra cạnh sân nhà Ta, việc biết cách đi đứng và biết cách tự vệ sẽ giúp Ta đứng vững trước những hỗn loạn trong khu vực kể cả về kinh tế lẫn chính trị.
Một số tình tiết gần đây của Trung Quốc:
Chuyến đi của Yellen không thành, Trung Quốc dự định bán tiếp 800 tỷ trái phiếu CP Mỹ, trước khi rời Trung Quốc, Yellen cảnh cáo Trung Quốc về việc không hợp tác, tuy nhiên, những động thái này cho thấy Trung Quốc đã quyết tâm chơi đến cùng với Mỹ. Hậu quả của việc này là Mỹ tiếp tục hạn chế thêm 6 công ty của Trung Quốc trong lĩnh vực công nghệ, đáp lại Trung Quốc tuyên bố phong toả tài sản của 2 công ty Mỹ có liên quan đến việc bán vũ khí cho Đài Loan, đồng thời bắt đầu tiến trình loại bỏ chip của Intel và AMD ra khỏi các hệ thống máy tính của Trung Quốc. Quá trình tẩy hàng của nhau đang diễn ra, nếu nhìn sang Nga giai đoạn hơn chục năm trước, quá trình này cũng từng diễn ra, nhưng được mô tả là Nga bị cấm vận buộc phải dùng đồ nhà và đồ nhà của Nga thì chán chết, nhưng sau hơn chục năm, cùng một tình huống tương tự, truyền thông phương Tây không thể tiếp tục nói luyên thuyên khi chính Trung Quốc chủ động ra tay trước, có lẽ kinh nghiệm học từ Putin cho Tập Cận Bình thấy, không nói chuyện được với đội cao bồi, cái gì cũng phải nắm đấm đi trước.
Trung Quốc đang thử nghiệm tên lửa tầm trung khoảng cách 2000km, dự kiến loại tên lửa mới này sẽ được đưa vào sản xuất, hướng tấn công tê liệt Guam của Trung Quốc trước khi họ phong toả chiếm đảo Đài Loan đang được củng cố.
Sự luyện tập phối hợp không hải quân của Trung Quốc vẫn đang được tiến hành, có tin đồn tàu khu trục cỡ lớn lớp 055 của Trung Quốc do sơ suất không hiểu ý trong tác chiến giữa lực lượng hải quân và không quân dẫn tới việc F35 của Nhật Bản phát hiện ra con tàu, phía Trung Quốc tự nhận định do khả năng áp chế và tác chiến của không quân còn chưa đủ, nên hải quân bị phơi bày điểm yếu trước đối thủ. Tuy nhiên tin này được đưa ra với nhiều nghi vấn, khi phía Nhật Bản không đưa ra mà Trung Quốc tự đưa ra thông qua một phóng sự phỏng vấn đối với lực lượng hải quân.
Chúc các cụ cuối tuần vui vẻ nhé, đợt này em tàu ngầm là chính, thi thoảng mới ngoi lên lấy hơi tý.
Đài loan diện tích bé quá, dân số ít, lại còn bị cô lập giữa biển thì ko thể thành U cà được
Ý nghĩa của Ukraine là tiêu hao Nga, ý nghĩa của Đài là tiêu hao Trung Quốc, không tin nó giống nhau về cách bị định hình thì cũng không ngăn quá trình định hình đấy lại được, ngay cả người Đài còn cảm nhận được việc đó thì người ngoài khẳng định khác cũng chỉ làm mông lung thêm vấn đề.
Kể cả ở góc độ tiêu hao thì Đài Loan cũng ko thể tiêu hao cái gì của Trung Quốc cả.
Về quân số, Đài bé bằng 1/4 U cà, còn quân đội TQ gấp 3 lần Nga. Cho nên về chiến tranh Trung - Đài chỉ là cuộc chiến của con muỗi Đài đốt Inox Trung Quốc.
Về chiến tranh kinh tế, Đài là nước xuất thành phẩm xa xỉ cao cấp và nhập nguyên liệu, toàn bộ các mặt hàng an ninh chiến lược của Đài từ lương thực, năng lượng, dầu mỏ, hàng tiêu dùng là nhập khẩu. TQ chỉ cần đóng biên là Đài sập còn nhanh hơn cả U.
Vấn đề Đài Loan chỉ là sự mặc cả của Mỹ và Trung Quốc về hình thái kinh tế để cho phép Đài vẫn là công xưởng giá rẻ cho Mỹ hay không mà thôi. Đài cũng giống như Hồng Kông không còn là 1 cái gì quan trọng không thể thiếu với Trung Quốc nữa.
Suy luận này của cụ sai nhiều quá, em đang ôm tab chuẩn bị ngủ nên có ý kiến vậy thôi, đổ bộ vượt biển tốn quân lắm, kinh tế còn đang đan xen nhiều lắm, đánh nhau là xác định rất nhiều tổn thất chứ không đơn giản ngồi so sánh con số đâu, nếu so sánh con số mà định được thắng thua dễ dàng như thế thì Nga đã thua tan nát như Tím nó vẫn rêu rao từ lâu rồi cụ ạ.
Cụ có cái kiêu ngạo của cụ về sự hiểu biết Đài Loan. Tuy nhiên, cụ cũng giống như nhiều người Mỹ coi thường năng lực tác chiến của Trung Quốc. Cũng giống như người Mỹ coi thường người Việt Nam để cuối cùng bại trận
Đài loan là 1 quốc gia phát triển lệch, diện tích nhỏ, lại không có tài nguyên bị khai thác cạn kiệt, diện tích nông nghiệp bị công nghiệp hóa hết phải phụ thuộc hoàn toàn vào Mỹ về các sản phẩm thiết yếu. Nó tạo ra sự phồn vinh cho Đài những cũng tạo thành điểm yếu chết người của Đài. Ngày trước, khi Trung Quốc còn yếu thì Đài có thể dựa dẫm vào Mỹ. Nhưng thời thế nay đã khác rồi, Trung Quốc đã mạnh còn Mỹ lại suy yếu.
Cho nên, việc nhiều người Đài mơ màng về những năm 1950s thì sẽ chỉ là giấc mơ thôi, không tỉnh táo với thời cuộc.
Cụ nhầm đấy, muốn biết đánh nhau tổn thất cụ phải hiểu chiến trường sẽ diễn ra như thế nào, khi cụ chưa hiểu thì cụ không có nhận định chính xác được.
Bản thân Đài Loan biết họ không chiến thắng được Trung Quốc, nhưng họ lựa chọn phương án chiến đấu có thể gây thương vong và thiệt hại mọi mặt lớn nhất đối với Trung Quốc, đấy là điểm cốt lõi trong chiến tranh bất đối xứng.
Với tình hình địa lý của Đài Loan, Trung Quốc đánh được cũng phải chấp nhận con số thiệt hại đáng kể, Trung Quốc cân nhắc rất nhiều chính vì chi tiết này, nó bao gồm thiệt hại ngay lập tức và thiệt hại kéo dài nhiều năm. Với khoảng cách biển thì Trung Quốc có 2 cách tiếp cận là đổ bộ đường không và đổ bộ đường biển, trong trường hợp bị tấn công đường không trước thì Đài Loan có thể chọn phương án bỏ qua tấn công đối phương khi đang trên biển mà tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia, điều này sẽ gây ảnh hưởng cho lượt phát quân vượt biển sau của Trung Quốc, sân bay hỏng hết sẽ khiến đổ bộ đường không gặp khó khăn khi chỉ có lính dù trang bị nhẹ tiếp cận mục tiêu, vũ khí hạng nặng không có mặt, điều này sẽ nhanh chóng khiến lực lượng đổ bộ bị cô lập và tiêu diệt. Để hoá giải tình huống đó, Trung Quốc buộc phải vùi dập mục tiêu diện rộng, bất luận áp đảo thì sau này công cuộc hoà giải sẽ vô vọng do thương vong diện rộng. Chưa kể để có thể tập trung đánh đảo hoàn chỉnh, Trung Quốc phải chấp nhận chia một vài hướng để ngăn chặn tiếp cận các lực lượng khác từ Guam, từ Nhật, Hàn, từ Philippine, trong việc tác chiến để kéo dài đủ thời gian cho hướng chính đánh đảo, các hướng này sẽ phải chấp nhận thương vong và thiệt hại bắt buộc.
Với cục diện hiện tại, ECFA vừa được thông báo là chấm dứt, hiệp định thương mại chết yểu khi chưa thực hiện được tý gì sau ảnh hưởng của chiến tranh thương mại Mỹ Trung và tình hình chọn bên các bên, như vậy, 1R1B của Trung Quốc bị ảnh hưởng không nhỏ, Trung Quốc còn là RCEP là hiệp định thương mại quan trọng bậc nhất của Trung Quốc, tiếp đó là thoả thuận thương mại giữa Trung Quốc với Nhật Bản và Hàn Quốc, 2 khung này sẽ sụp đổ nhanh chóng nếu chiến trường đánh đảo kéo dài, điều này sẽ dẫn tới cuộc chiến thống nhất của Trung Quốc sẽ gây ra tổn thất kinh tế lớn cho quan hệ kinh tế thương mại giữa Trung Quốc và nhiều nước xung quanh.
Chỉ tính trên các thiệt hại, việc phải đánh giá và cân nhắc kỹ là điều bắt buộc đối với ban lãnh đạo Trung Quốc, không thể chỉ vì vấn đề lãnh thổ mà bất chấp mọi thiệt hại, Trung Quốc chưa bá đạo đến mức có thể bỏ qua các thiệt hại đó, trong khi học thuyết quân sự cổ điển của Trung Quốc thì luôn hướng tới chiến thắng không cần chiến tranh hoặc chiến thắng bằng chiến tranh có mức độ thiệt hại nhỏ nhất. Nếu so sánh với chiến trường Ukraine, Nga có sức mạnh vũ khí lớn hơn Trung Quốc nhiều lần nhưng chiến dịch của Nga đã kéo dài 2 năm, Trung Quốc tuy đông quân, nhưng địa hình biển ngăn trở khiến triển khai quân trên bộ không bằng Nga ở Ukraine, việc Trung Quốc có thể tốc chiến tốc thắng đòi hỏi cái giá không hề nhỏ, vấn đề là mức độ thiệt hại nằm ở đâu.
Do vậy, đây không phải là vấn đề coi thường nhau mà là vấn đề chiến lược và chiến thuật để đạt đến mục đích, khi chưa biết tình hình của các bên thì sẽ rất khó khẳng định như cụ, thậm chí, trong lý luận của cụ, Mỹ coi thường Việt Nam để cuối cùng bại trận, tương quan Trung Quốc với Đài Loan cũng như Mỹ với Việt Nam, nên Đài có là con muỗi đốt inox đối với Trung Quốc không ? Mỹ cho tới hiện tại chưa thấy có dấu hiệu mặc cả bằng Đài Loan, mà dấu hiệu copy mô hình Ukraine sang Đài Loan đang ngày càng nhiều, với Ukraine thì Nato đưa người và vũ khí vào được, nhưng với Đài Loan thì Trung Quốc đưa người và vũ khí sang được cũng khó khăn, khó người khó ta, Trung Quốc cũng sẽ khó tránh được thương vong thiệt hại lớn nếu không tính toán kỹ vì cùng lúc Trung Quốc tính bài thì Đài Loan cùng Mỹ cũng tính bài chứ có ngồi chơi đâu.
1. Cụ coi trọng vấn đề khoảng cách biển nhưng cụ lại quên là chính khoảng cách biển đấy cũng là nhược điểm của việc U hóa Đài. Quá xa cho nên nếu chế độ Đài Loan muốn diệt chủng người theo xu hướng thống nhất với Đại Lục cũng quá khó gây ảnh hưởng đến TQ cũng như sử dụng Đài như 1 dạng Polpot để quấy rối Việt Nam.
2. Chính khoảng cách quá xa làm Đài khó có khả năng tạo áp lực buộc TQ phải chiếm Đài trong thời gian ngắn. Mà đã ko bị ép buộc về mặt thời gian thì việc đổ bộ của quân TQ lên đảo sẽ không bị ép buộc phải tiến hành bằng mọi giá khi chưa dọn bãi xong. Chính cái tự hào chống đổ bộ của Đài sẽ hại chết Đài. Các phương án quân sự của chống đổ bộ của Đài được xây dựng trên điều kiện quân đội Đài còn nguyên vẹn và quân TQ ngu ngốc đến mức đưa quân vào họng súng của Đài. Nhưng tiềm lực hiện nay của TQ, nó thừa sức dọn sạch và áp chế tất cả các lực lượng quân sự cố thủ ở các bãi đổ quân. Các công sự và các thành phố ven biển của Đài lúc đấy lại thành món quà cho quân đổ bộ TQ chống lại hỏa lực của chính Đài. Lúc đó, quân đội Đài chỉ còn cách bắn chính cả dân mình, nếu Đài dám làm thế thì đã tự trở thành phát xít, lấy dân làm lá chắn.
3. Em chưa hiểu cụ nói "tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia". Khoảng cách xa của Đài mà cụ tự hào nó chính là nằm ngoài khoảng cách của pháo rồi. Còn về vấn đề tên lửa, do bị Mỹ hạn chế, khoảng cách tấn công tên lửa của Đài chỉ vươn tới bờ biển TQ là chính. Mà tên lửa phá hủy được bến tàu của TQ thì cũng chỉ là 1 số hạn chế nhỏ cho việc đổ quân mà thôi còn đừng mơ phá hủy được sân bay quân sự của TQ.
4. Tổng kết 3 điều trên và vấn đề địa lý, nhìn thấy rõ phương án của quân đội Đài là sử dụng dân làm lá chắn, ép TQ gây thiệt hại lớn cho dân nếu muốn tiêu diệt quân Đài. Điều này sẽ có tính 2 mặt, nếu TQ đánh nhanh thì sẽ xảy ra như cụ nói là khó hòa hợp, nhưng nếu TQ đánh từ từ tiêu diệt chính xác các nhóm quân Đài và tránh thiệt hại cho dân. Lúc đấy chế độ Đài Loan sẽ bộc lộ bản chất ngụy quyền, sự sụp đổ của nó nhanh thôi và hòa giải sẽ dễ dàng hơn nhiều.
5. Còn các hướng can thiệp từ Nhật Hàn Phi thì em xin lỗi phải nói sự thật phũ phàng là Mỹ sẽ ko can thiệp bằng quân sự. Đến bây giờ Mỹ còn chưa đóng căn cứ ở Đài thì đến lúc TQ tẩn Đài , cũng sẽ chẳng có quân Mỹ nào can thiệp vào cuộc chiến chứ đừng nói đến Hàn , Nhật , Phi
6. Các hiệp định kinh tế nghe thì to, nhưng qua cuộc chiến U cà. Các nước khác đều cần cái hiệp định đấy với TQ chứ không phải TQ cần. Còn đòi phải cấm vận kinh tế chống TQ thì khác gì kể 1 câu chuyện cười giữa thế kỷ 4.0. TQ tha không cấm vận thì thôi, đòi cấm vận TQ
7. Hòa hợp dân tộc cũng chẳng phải là vấn đề, Đài quá bé. Ai ko muốn hòa hợp thì sẽ được đi lên Tân Cương cải tạo, còn lại di dân từ Đại lục ra. Hết phim, đừng nghĩ TQ quá cần người Đài mà phải hy sinh lợi ích của 1,3 tỷ dân TQ mà đi hòa giải với 20 tr dân Đài. Người Đài loan vẫn đang viển vông trong truyền thông của Mỹ mà quên đi sự thật phũ phàng của chiến tranh.
1. Ukraine hoá Đài Loan là gì em cho là cụ chưa hiểu, vì vẫn chưa hiểu nên em sẽ hạn chế bàn luận, khi nào cụ hiểu thế nào là Ukraine hoá Đài Loan và có nhã hứng bàn tiếp thì ta bàn, tránh việc cứ phải nói người khác kiêu ngạo vì hiểu biết, nói thế có khác gì ai không kiêu ngạo thì không có hiểu biết, quá phức tạp trong thảo luận vì nó đi dần sang công kích cá nhân chứ không đi vào mổ xẻ tình hình.
2 và 3. Em nghĩ cụ chưa xuất phát từ suy ngẫm thực hiện chiến tranh chiến đấu thực tế, không xuất phát từ thực tế sẽ vô cùng khó nhận định. Khoảng cách nó đi kèm thời gian thực hiện, khả năng phát hiện sớm, khả năng chịu thiệt hại giữa đường, khả năng tập trung quân và hậu cần, khả năng công phá hạ tầng để giảm nhịp tiến của đối phương, ... thương vong từ các phương thức tiếp cận, hậu cần tiêu hao từ các phương thức tiếp cận, phương thức tác chiến, sức chịu đựng và khả năng phản đòn, khả năng tiếp vận, khả năng vây bọc, khả năng cứu ứng từ nhiều hướng, khả năng ngăn chặn và quấy rối ở các hướng khác. Khi nghĩ đến đánh nhau, ai cũng phải nghĩ đánh thế nào, kết thúc ra sao, quá trình có thể gặp những gì và giải quyết thế nào để đạt được kết thúc như mong đợi.
4. Không phải vấn đề Đài Loan ép Trung Quốc gây thiệt hại lớn cho dân, điều đầu tiên là đưa Trung Quốc vào chiến tranh đường phố, dùng thiệt hại lớn nếu tham gia chiến tranh đường phố để đe doạ Trung Quốc, vì cuộc chiến nếu thương vong quá lớn sẽ gây ra phong trào phản chiến, vấn đề hoà hợp là một vấn đề dài hơi nhưng nó là vấn đề hậu kỳ, trong ưu tiên giữa hoà hợp sau này và thương vong giai đoạn chiến đấu thì thương vong giai đoạn chiến đấu quan trọng hơn.
5. Các hướng can thiệp thì theo chiến lược Mỹ có từ Nhật, Hàn, Phi, Việt, Ấn, giờ còn có Mông Cổ và một số nước Trung Á, trước đây còn bao gồm cả Nga nhưng dở cái Mỹ đã quyết định đánh gục tay võ si trước rồi mới đánh tay nhà giàu, kết quả tay nhà giàu liên kết với tay võ sỹ khiến Mỹ rơi vào bị động phần nào. Phi cũng đã bị Ukraine hoá tương đối, do vậy, dù có được nhiều lợi ích từ RCEP, Phi vẫn chuyển hướng theo Mỹ. Việc nâng cấp quan hệ của Ta với Mỹ cũng là một cuộc giao dịch hòng lôi Ta vào liên minh vây chống Trung Quốc, đó là lý do mà tuyên bố về nâng cấp quan hệ của Ta với Mỹ có thêm mệnh đề vì hoà bình ở đằng sau, khác hoàn toàn các tuyên bố về nâng cấp quan hệ lên toàn diện với các nước khác, đó cũng là nhân quả của câu chuyện đầu tư bán dẫn vào Việt Nam của Mỹ, nhử mồi không được thì rút mồi về, để lại bánh vẽ. Nhật với Hàn thì Mỹ đã cử tướng cấp cao hơn tướng của đối phương sang chỉ huy rồi, vì thế quân đội Nhật với Hàn sẽ chiến đấu dưới chỉ huy của tướng chỉ huy liên quân là người Mỹ, lúc đó quân sỹ tham chiến là người Nhật và Hàn không liên quan quá nhiều đến Mỹ. Nếu cụ theo dõi tình hình Nhật và Hàn cụ sẽ hiểu vì sao mà Mỹ duy trì căn cứ của họ ở đây và họ chuẩn bị sẵn cho chuyện đó từ lâu rồi. Việc Mỹ không có căn cứ ở Đài Loan là một chuyện từ lâu, nhưng lính Mỹ đã có mặt ở Đài Loan huấn luyện lính Đài Loan tác chiến theo chuẩn Mỹ, như vậy, Mỹ có thể điều khiển từ xa, thậm chí Đài Loan còn cử vài lữ đoàn sang tập luyện tại Mỹ, lực lượng dân quân tự phát của Đài Loan cũng xây dựng không khác gì quân Azov, việc Mỹ chỉ huy tác chiến đối với quân Đài Loan không có gì là bất ngờ cả.
Hướng can thiệp chính giờ ngoài 5 căn cứ mới được bố trí tên lửa tầm trung ra, còn có Guam là căn cứ mà Mỹ sẽ dùng để làm bàn đạp can thiệp vào Đài, đó là lý do mà thời gian 1 năm trước, cụm tàu sân bay của Trung Quốc phải tập trận vòng ra sau đảo Đài Loan và tiến về phía Đông áp sát Guam, Trung Quốc cũng đang đưa vào sản xuất hàng loạt tên lửa tầm trung để công phá Guam, ý là có thể đánh Guam trước khi Guam phát binh cứu Đài và viện binh cho Phi tham chiến.
6. Hiệp định nghe to và thực sự rất to, nếu cụ không hình dung được Ta có lợi như thế nào từ RCEP thì em nghĩ cụ nên tìm hiểu, không bỗng dưng mà cả Asean đều bảo vệ RCEP bằng cách kêu gọi Mỹ không nên đòi hỏi họ chọn bên, đặc biệt Singapore, Malaysia, Indonesia đều có những động thái bảo vệ khung hiệp định này, còn Ta thì Ta ít nói nên em nghĩ đa phần bỏ qua, nhưng nhìn chuyến đi của cụ Tổng sang Bắc Kinh, Trung Quốc đón tiếp nồng hậu và sắp xếp 5 ngày để đủ thời gian cho các bộ và doanh nghiệp của 2 bên đi đến thống nhất thoả thuận về kinh tế cho thấy tác dụng kinh tế không hề nhỏ bé.
Về ECFA được Trung Quốc thông tin ngừng là do sau một thời gian EU dưới con rối của Mỹ là mợ Vón đã ngăn chặn thoả thuận này được ký kết, EU đòi hỏi Trung Quốc muốn ký phải chấp nhận những đòi hỏi của EU liên quan các điểm chiến sự bây giờ, điều này đi ngược lại mong muốn của Pháp và Đức, nó giải thích qua các hoạt động xúc tiến của Pháp và Đức đối với Trung Quốc, còn nếu chỉ đơn phương có duy nhất Trung Quốc cần thì Trung Quốc có khi đã thoả hiệp và quỳ gối rồi cụ ạ, nhưng rõ ràng thực tế không phải vậy, ngoài Pháp và Đức ra, cụ có thể thấy EU toàn ông nhận trợ cấp, thế thì thằng nhận trợ cấp cần quái gì phải cuống cuồng tìm mối làm ăn, hơn nữa không ít nước trong EU đang sống bằng viện trợ quân sự của Mỹ như Baltic, Ba Lan, ...
Về cấm vận, trong kinh tế cũng có đi có lại, bên kia cấm vận buôn bán, họ có vốn trường để mua hàng đắt từ người khác, thời gian chịu đựng của họ lâu hơn, nhưng bên này không trường vốn như vậy, thị trường nội địa chưa đủ sức gánh đỡ áp lực kinh tế, nền công nghiệp sản xuất nội địa chưa đủ đáp ứng hết các gạch đầu dòng cần phải có của nền kinh tế, một số gạch đầu dòng vẫn phải thông qua nhập khẩu để sử dụng, nếu không duy trì được kênh khác để nhập, buộc lòng phải chấp nhận nhập với giá cao, nếu vốn lại ngắn thì nhanh vỡ, nếu không có vốn, không có kênh khác để nhập, vậy có thể nhìn lại lệnh cấm vận của Mỹ đã giết hại nửa triệu trẻ em Iraq ngày xưa, mức độ tàn phá đấy cũng sẽ khiến xã hội suy sụp, ngảnh lại nhìn những năm còn cấm vận phong toả, cuộc sống đói khổ và thiếu thốn rất nhiều, nếu nhìn sang khía cạnh y tế thì nó tàn phá tương lai đất nước dữ dội.
Bản thân Trung Quốc vẫn có nhiều thứ không sản xuất được, không nhập được cũng là vấn đề lớn của Trung Quốc, việc Mỹ áp đặt phong toả cấm vận công nghệ với Trung Quốc và lôi kéo nhiều nước tham gia vào hạn chế Trung Quốc là một hiện thực, lùi xa hơn 20 năm trước, ngay cả Nga cũng hạn chế cho Trung Quốc tiếp cận công nghệ cao của họ, vụ mua tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc cũng là một vụ "man thiên quá hải" ầm ĩ, dùng thủ đoạn mua sắt vụn về kinh doanh khách sạn nổi để đưa khung xác con tàu sân bay về nghiên cứu và tự chế tạo, tự xây dựng lực lượng hải quân biển xanh. Tuy bây giờ Trung Quốc cũng có những lá bài để đan lại kiềm chế đối phương nhưng không phải là cấm vận không nguy hiểm với Trung Quốc.
7. Hoà hợp dân tộc là vấn đề lớn của mỗi quốc gia, nó liên quan đến sự đoàn kết, mối ràng buộc giữa các sắc dân và khu vực, Đài tuy bé nhưng cũng 23 triệu người, bằng 1/2 Ukraine trước lúc đánh nhau, sau 2 năm, Ukraine đã có một lượng dân thù hận lớn, nó phản ánh trong cách thay đổi tác chiến của Nga từ hơn 1 năm qua, với Đài thì nó cũng sẽ vậy thôi, 23 triệu nếu phản kháng, lại ở biển, không đuổi đi mà cũng không chạy đi đâu được, nó sẽ là vấn đề lớn, với Trung Quốc chỉ một dúm theo Đạt Lai Lạt Ma thôi cũng đã nhức đầu rồi, mất bao nhiêu năm và xây dựng bao nhiêu lực lượng cảnh sát võ trang mới trấn áp được, vậy với 23 triệu dân Đài sau này, mất bao lâu để ổn định, nội loạn liên miên thì phát triển kinh tế xã hội còn lâu mới ổn được.
Em chỉ góp ý với cụ, thông tin về Đài và Trung Quốc mà đa số chúng ta tiếp cận đều qua nguồn tiếng Anh, nó có trung thực hay không các cụ tự đánh giá, do vậy, em đóng góp suy luận và phân tích trên cơ sở nguồn Đài tự phân tích, nguồn Trung Quốc phân tích để nhìn nhận cách mà 2 bờ tương tác với nhau và quan điểm của họ đối với các lực lượng xung quanh có thể tham dự vào chuyện của họ.
USS Boxer LHD-4 đã quay về cảng nhà ở San Diego, không thể tham gia cuộc tập trận với Philippine được, nhưng vấn đề không nằm ở đó, việc hư hỏng nặng đến mức không thể không quay về cảng nhà để sửa chữa, quay về đến cảng nhà lại gặp hoàn cảnh các ụ khô đều đang có các tàu khu trục và tàu chiến ven biển đang được duy tu sửa chữa, điều này khiến thời gian sửa chữa cho USS Boxer có thể không chỉ 2 tháng như dự kiến vì nó còn phải đợi để vào vụ nổi.
Việc USS Boxer phải về cảng nhà sửa chữa khiến một số bố trí của Mỹ tại châu Á Thái Bình Dương gặp khó khăn, nó sẽ khiến chiến lược của Mỹ phải điều chỉnh.
Việc chờ đợi của Trung Quốc có một nguyên nhân giải thích vì Trung Quốc đợi nhịp bảo dưỡng và loại biên của tàu chiến Mỹ, trong tình hình tốc độ đóng tàu chiến mới của Mỹ rất hạn chế và ngân sách để đóng mới tàu chiến đều đang gặp khó khăn, đây là cơ hội cho hải quân Trung Quốc, các điểm nóng trên Thế giới như ở Trung Đông cũng đang bào mòn sức mạnh hải quân của Mỹ và đồng minh khi các tàu chiến quay vòng sửa chữa bảo dưỡng ngày càng nhanh.
Cuối tuần em cập nhật một số thông tin trong khu vực châu Á.
Tình hình ở Miến Điện có một số điểm mới:
Lực lượng phiến quân Kachin ở miền Bắc Miến Điện có ý nếu người dân khu vực Kachin được đối xử tương tự như người Trung Quốc tại bên kia biên giới thì vùng Kachin sẽ cân nhắc đến việc sát nhập vào với Trung Quốc. Đây là một tình tiết khá nguy hiểm, có thể dẫn tới tình hình hỗn loạn tại khu vực, cho dù sự kiện đối đầu với lực lượng Kokang của quân chính phủ Miến Điện vừa lắng xuống. Tình hình chính phủ quân sự Miến Điện có vẻ không được khả quan cho lắm.
Tình hình ở Đài Loan bắt đầu có những điểm giống Ukraine:
Nội các của CP mới lần lần được đưa ra, trong đó các vị trí BT Quốc phòng, Uỷ ban An ninh QG lần lượt xuất hiện các nhân sĩ không thuộc quân đội, tình báo, thuần tuý văn nhân, điều này gợi nhớ tình huống nội các toàn giới showbiz hoặc media của Ukraine trước chiến sự vài năm, mặt khác, một đặc tính của chính trường Đài Loan là các chính khách đa phần đều có khả năng lấy thẻ xanh ở Mỹ hoặc vợ con người thân của họ đã có hộ chiếu nước ngoài (chủ yếu là Mỹ), tình hình ngày một khớp với nhận định mô hình Ukraine được copy đầy đủ sang Đài Loan.
Giới cầm quyền Đài Loan bắt đầu có những luận điểm phân biệt đối với tín ngưỡng tôn giáo, bắt đầu có những nhận xét các cơ sở tôn giáo này là của Đài Loan, cơ sở tôn giáo kia không phải của Đài Loan mà là của Trung Quốc, đấy có thể được coi là những bước đầu phân hoá văn hoá tín ngưỡng dân gian, khi sự phân hoá này trở thành trào lưu, nó sẽ dấy lên không khí chủ nghĩa dân tộc cực đoan đến mức tiêu diệt khác biệt về tôn giáo.
Tình hình ở Nhật:
Nhật Bản chuẩn bị tham gia vào AUKUS, hiện Nhật Bản đang có nhiều hoạt động quân sự phù hợp với nhu cầu trước mắt của Mỹ đối với nhóm AUKUS và liên minh phong toả Trung Quốc ở Đông Bắc Á và Đông Nam Á. Việc Mỹ cử tướng 4 sao đến chỉ huy quân đội Mỹ ở Nhật Bản cho thấy sắp tới liên quân Mỹ Nhật tại Nhật Bản sẽ do người Mỹ chỉ huy, không khác gì mô hình ở Hàn Quốc. Nhật Bản đang tích cực chuyển giao tàu chiến và huấn luyện cho hải quân Philippine. Trước Philippine, Nhật Bản cũng là nơi Mỹ bố trí tên lửa tầm trung thông qua các đơn đặt mua của Nhật đối với Tomahawk.
Tình hình đồng Yên vẫn tiếp tục mất giá cũng sẽ là một tình huống khiến Nhật Bản không có động thái nào khác ngoài việc phối hợp theo mọi mệnh lệnh từ Mỹ, một số suy luận cho rằng tài phiệt Do Thái đang cứa máu Nhật Bản để tự hồi sức.
Tình hình của bán đảo Triều Tiên:
Chủ tịch QH Trung Quốc Triệu Lạc Tế, nhân vật thứ 3 trong chính phủ Trung Quốc thăm Triều Tiên, khẳng định mối quan hệ khăng khít giữa 2 nước, ngay sau chuyến thăm này, có thông tin Kim Jong Un họp sa bàn với các tướng lĩnh, trong đó thể hiện phương án tiến quân 9 mũi vượt sông vây chiếm Seoul.
Phía Hàn Quốc có hoạt động tập trận với Mỹ tại căn cứ không quân Kunsan, một trong những hướng tập trận để phản ứng với giả thiết đối phương tập kích chiếm lĩnh Seoul bằng đường bộ và đường không.
Tình hình ở Đông Nam Á:
Hôm qua xác thực được tin Mỹ đã chuyển tên lửa đạn đạo tầm trung tới bố trí tại Philippine, như vậy, hướng bố trí 5 căn cứ tại Philippine được xác nhận là chính xác, Philippine đã chính thức tham dự vào liên minh phong toả Trung Quốc ở phía Thái Bình Dương, một động thái mà Mỹ đang dùng trấn an Đài Loan rằng việc xâm phạm Đài Loan của Trung Quốc sẽ kéo theo lực lượng Mỹ tại Hàn Quốc, Nhật Bản và Philippine tham dự, điều này vốn được đa số người ủng hộ DPP tại Đài Loan tin tưởng, thăm dò cho thấy có tới 68% người ủng hộ DPP tin vào điều này, tỷ lệ này ở giới chính khách DPP còn cao hơn.
Singapore bước vào giai đoạn chuyển giao quyền lực giữa Lý Hiển Long và Hoàng Tuần Tài, đây được coi là một bước đi sớm nhằm đối phó với tình hình thế giới đang biến đổi nhanh chóng, Hoàng Tuần Tài phải nhanh chóng tiếp quản và củng cố được lòng tin trong dân chúng để có vốn lèo lái Singapore trong giai đoạn đầy khó khăn sắp tới.
Chuyến thăm và hội nghị giữa BT Quốc phòng Việt Nam và Trung Quốc cho thấy nhiều điều, tạm bỏ qua phân tích, dự đoán sắp tới hai bên sẽ hợp tác chặt chẽ hơn rất nhiều, em dự là Ta sẽ có được thêm một số nhượng bộ về kinh tế của Trung Quốc, cũng có thể sang năm Ta sẽ vào BRICS một cách chính thức, tuy nhiên đường sắt bắc nam thì Trung Quốc chưa làm cho Ta, bên cạnh đó, mặt chính trị xã hội của Ta trong vài năm tới sẽ có không ít phong ba, dự là sẽ có những vụ như Bình Thuận hay Đắc Lắc xảy ra, thậm chí những vụ như SCB cũng có thể nổi lên mặt nước, nhưng em vẫn tin tưởng với sự lãnh đạo hiện tại, công cuộc bảo vệ Tổ quốc sẽ vẫn được thực hiện tốt, sẽ tiếp tục thanh lọc và chống tham nhũng để loại bỏ bớt các nguy hiểm có dính dáng tới phương Tây. Em cho rằng trong khoảng 5 đến 7 năm nữa sẽ có xung đột vũ trang nổ ra cạnh sân nhà Ta, việc biết cách đi đứng và biết cách tự vệ sẽ giúp Ta đứng vững trước những hỗn loạn trong khu vực kể cả về kinh tế lẫn chính trị.
Một số tình tiết gần đây của Trung Quốc:
Chuyến đi của Yellen không thành, Trung Quốc dự định bán tiếp 800 tỷ trái phiếu CP Mỹ, trước khi rời Trung Quốc, Yellen cảnh cáo Trung Quốc về việc không hợp tác, tuy nhiên, những động thái này cho thấy Trung Quốc đã quyết tâm chơi đến cùng với Mỹ. Hậu quả của việc này là Mỹ tiếp tục hạn chế thêm 6 công ty của Trung Quốc trong lĩnh vực công nghệ, đáp lại Trung Quốc tuyên bố phong toả tài sản của 2 công ty Mỹ có liên quan đến việc bán vũ khí cho Đài Loan, đồng thời bắt đầu tiến trình loại bỏ chip của Intel và AMD ra khỏi các hệ thống máy tính của Trung Quốc. Quá trình tẩy hàng của nhau đang diễn ra, nếu nhìn sang Nga giai đoạn hơn chục năm trước, quá trình này cũng từng diễn ra, nhưng được mô tả là Nga bị cấm vận buộc phải dùng đồ nhà và đồ nhà của Nga thì chán chết, nhưng sau hơn chục năm, cùng một tình huống tương tự, truyền thông phương Tây không thể tiếp tục nói luyên thuyên khi chính Trung Quốc chủ động ra tay trước, có lẽ kinh nghiệm học từ Putin cho Tập Cận Bình thấy, không nói chuyện được với đội cao bồi, cái gì cũng phải nắm đấm đi trước.
Trung Quốc đang thử nghiệm tên lửa tầm trung khoảng cách 2000km, dự kiến loại tên lửa mới này sẽ được đưa vào sản xuất, hướng tấn công tê liệt Guam của Trung Quốc trước khi họ phong toả chiếm đảo Đài Loan đang được củng cố.
Sự luyện tập phối hợp không hải quân của Trung Quốc vẫn đang được tiến hành, có tin đồn tàu khu trục cỡ lớn lớp 055 của Trung Quốc do sơ suất không hiểu ý trong tác chiến giữa lực lượng hải quân và không quân dẫn tới việc F35 của Nhật Bản phát hiện ra con tàu, phía Trung Quốc tự nhận định do khả năng áp chế và tác chiến của không quân còn chưa đủ, nên hải quân bị phơi bày điểm yếu trước đối thủ. Tuy nhiên tin này được đưa ra với nhiều nghi vấn, khi phía Nhật Bản không đưa ra mà Trung Quốc tự đưa ra thông qua một phóng sự phỏng vấn đối với lực lượng hải quân.
Chúc các cụ cuối tuần vui vẻ nhé, đợt này em tàu ngầm là chính, thi thoảng mới ngoi lên lấy hơi tý.
Đài loan diện tích bé quá, dân số ít, lại còn bị cô lập giữa biển thì ko thể thành U cà được
Ý nghĩa của Ukraine là tiêu hao Nga, ý nghĩa của Đài là tiêu hao Trung Quốc, không tin nó giống nhau về cách bị định hình thì cũng không ngăn quá trình định hình đấy lại được, ngay cả người Đài còn cảm nhận được việc đó thì người ngoài khẳng định khác cũng chỉ làm mông lung thêm vấn đề.
Kể cả ở góc độ tiêu hao thì Đài Loan cũng ko thể tiêu hao cái gì của Trung Quốc cả.
Về quân số, Đài bé bằng 1/4 U cà, còn quân đội TQ gấp 3 lần Nga. Cho nên về chiến tranh Trung - Đài chỉ là cuộc chiến của con muỗi Đài đốt Inox Trung Quốc.
Về chiến tranh kinh tế, Đài là nước xuất thành phẩm xa xỉ cao cấp và nhập nguyên liệu, toàn bộ các mặt hàng an ninh chiến lược của Đài từ lương thực, năng lượng, dầu mỏ, hàng tiêu dùng là nhập khẩu. TQ chỉ cần đóng biên là Đài sập còn nhanh hơn cả U.
Vấn đề Đài Loan chỉ là sự mặc cả của Mỹ và Trung Quốc về hình thái kinh tế để cho phép Đài vẫn là công xưởng giá rẻ cho Mỹ hay không mà thôi. Đài cũng giống như Hồng Kông không còn là 1 cái gì quan trọng không thể thiếu với Trung Quốc nữa.
Suy luận này của cụ sai nhiều quá, em đang ôm tab chuẩn bị ngủ nên có ý kiến vậy thôi, đổ bộ vượt biển tốn quân lắm, kinh tế còn đang đan xen nhiều lắm, đánh nhau là xác định rất nhiều tổn thất chứ không đơn giản ngồi so sánh con số đâu, nếu so sánh con số mà định được thắng thua dễ dàng như thế thì Nga đã thua tan nát như Tím nó vẫn rêu rao từ lâu rồi cụ ạ.
Cụ có cái kiêu ngạo của cụ về sự hiểu biết Đài Loan. Tuy nhiên, cụ cũng giống như nhiều người Mỹ coi thường năng lực tác chiến của Trung Quốc. Cũng giống như người Mỹ coi thường người Việt Nam để cuối cùng bại trận
Đài loan là 1 quốc gia phát triển lệch, diện tích nhỏ, lại không có tài nguyên bị khai thác cạn kiệt, diện tích nông nghiệp bị công nghiệp hóa hết phải phụ thuộc hoàn toàn vào Mỹ về các sản phẩm thiết yếu. Nó tạo ra sự phồn vinh cho Đài những cũng tạo thành điểm yếu chết người của Đài. Ngày trước, khi Trung Quốc còn yếu thì Đài có thể dựa dẫm vào Mỹ. Nhưng thời thế nay đã khác rồi, Trung Quốc đã mạnh còn Mỹ lại suy yếu.
Cho nên, việc nhiều người Đài mơ màng về những năm 1950s thì sẽ chỉ là giấc mơ thôi, không tỉnh táo với thời cuộc.
Cụ nhầm đấy, muốn biết đánh nhau tổn thất cụ phải hiểu chiến trường sẽ diễn ra như thế nào, khi cụ chưa hiểu thì cụ không có nhận định chính xác được.
Bản thân Đài Loan biết họ không chiến thắng được Trung Quốc, nhưng họ lựa chọn phương án chiến đấu có thể gây thương vong và thiệt hại mọi mặt lớn nhất đối với Trung Quốc, đấy là điểm cốt lõi trong chiến tranh bất đối xứng.
Với tình hình địa lý của Đài Loan, Trung Quốc đánh được cũng phải chấp nhận con số thiệt hại đáng kể, Trung Quốc cân nhắc rất nhiều chính vì chi tiết này, nó bao gồm thiệt hại ngay lập tức và thiệt hại kéo dài nhiều năm. Với khoảng cách biển thì Trung Quốc có 2 cách tiếp cận là đổ bộ đường không và đổ bộ đường biển, trong trường hợp bị tấn công đường không trước thì Đài Loan có thể chọn phương án bỏ qua tấn công đối phương khi đang trên biển mà tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia, điều này sẽ gây ảnh hưởng cho lượt phát quân vượt biển sau của Trung Quốc, sân bay hỏng hết sẽ khiến đổ bộ đường không gặp khó khăn khi chỉ có lính dù trang bị nhẹ tiếp cận mục tiêu, vũ khí hạng nặng không có mặt, điều này sẽ nhanh chóng khiến lực lượng đổ bộ bị cô lập và tiêu diệt. Để hoá giải tình huống đó, Trung Quốc buộc phải vùi dập mục tiêu diện rộng, bất luận áp đảo thì sau này công cuộc hoà giải sẽ vô vọng do thương vong diện rộng. Chưa kể để có thể tập trung đánh đảo hoàn chỉnh, Trung Quốc phải chấp nhận chia một vài hướng để ngăn chặn tiếp cận các lực lượng khác từ Guam, từ Nhật, Hàn, từ Philippine, trong việc tác chiến để kéo dài đủ thời gian cho hướng chính đánh đảo, các hướng này sẽ phải chấp nhận thương vong và thiệt hại bắt buộc.
Với cục diện hiện tại, ECFA vừa được thông báo là chấm dứt, hiệp định thương mại chết yểu khi chưa thực hiện được tý gì sau ảnh hưởng của chiến tranh thương mại Mỹ Trung và tình hình chọn bên các bên, như vậy, 1R1B của Trung Quốc bị ảnh hưởng không nhỏ, Trung Quốc còn là RCEP là hiệp định thương mại quan trọng bậc nhất của Trung Quốc, tiếp đó là thoả thuận thương mại giữa Trung Quốc với Nhật Bản và Hàn Quốc, 2 khung này sẽ sụp đổ nhanh chóng nếu chiến trường đánh đảo kéo dài, điều này sẽ dẫn tới cuộc chiến thống nhất của Trung Quốc sẽ gây ra tổn thất kinh tế lớn cho quan hệ kinh tế thương mại giữa Trung Quốc và nhiều nước xung quanh.
Chỉ tính trên các thiệt hại, việc phải đánh giá và cân nhắc kỹ là điều bắt buộc đối với ban lãnh đạo Trung Quốc, không thể chỉ vì vấn đề lãnh thổ mà bất chấp mọi thiệt hại, Trung Quốc chưa bá đạo đến mức có thể bỏ qua các thiệt hại đó, trong khi học thuyết quân sự cổ điển của Trung Quốc thì luôn hướng tới chiến thắng không cần chiến tranh hoặc chiến thắng bằng chiến tranh có mức độ thiệt hại nhỏ nhất. Nếu so sánh với chiến trường Ukraine, Nga có sức mạnh vũ khí lớn hơn Trung Quốc nhiều lần nhưng chiến dịch của Nga đã kéo dài 2 năm, Trung Quốc tuy đông quân, nhưng địa hình biển ngăn trở khiến triển khai quân trên bộ không bằng Nga ở Ukraine, việc Trung Quốc có thể tốc chiến tốc thắng đòi hỏi cái giá không hề nhỏ, vấn đề là mức độ thiệt hại nằm ở đâu.
Do vậy, đây không phải là vấn đề coi thường nhau mà là vấn đề chiến lược và chiến thuật để đạt đến mục đích, khi chưa biết tình hình của các bên thì sẽ rất khó khẳng định như cụ, thậm chí, trong lý luận của cụ, Mỹ coi thường Việt Nam để cuối cùng bại trận, tương quan Trung Quốc với Đài Loan cũng như Mỹ với Việt Nam, nên Đài có là con muỗi đốt inox đối với Trung Quốc không ? Mỹ cho tới hiện tại chưa thấy có dấu hiệu mặc cả bằng Đài Loan, mà dấu hiệu copy mô hình Ukraine sang Đài Loan đang ngày càng nhiều, với Ukraine thì Nato đưa người và vũ khí vào được, nhưng với Đài Loan thì Trung Quốc đưa người và vũ khí sang được cũng khó khăn, khó người khó ta, Trung Quốc cũng sẽ khó tránh được thương vong thiệt hại lớn nếu không tính toán kỹ vì cùng lúc Trung Quốc tính bài thì Đài Loan cùng Mỹ cũng tính bài chứ có ngồi chơi đâu.
1. Cụ coi trọng vấn đề khoảng cách biển nhưng cụ lại quên là chính khoảng cách biển đấy cũng là nhược điểm của việc U hóa Đài. Quá xa cho nên nếu chế độ Đài Loan muốn diệt chủng người theo xu hướng thống nhất với Đại Lục cũng quá khó gây ảnh hưởng đến TQ cũng như sử dụng Đài như 1 dạng Polpot để quấy rối Việt Nam.
2. Chính khoảng cách quá xa làm Đài khó có khả năng tạo áp lực buộc TQ phải chiếm Đài trong thời gian ngắn. Mà đã ko bị ép buộc về mặt thời gian thì việc đổ bộ của quân TQ lên đảo sẽ không bị ép buộc phải tiến hành bằng mọi giá khi chưa dọn bãi xong. Chính cái tự hào chống đổ bộ của Đài sẽ hại chết Đài. Các phương án quân sự của chống đổ bộ của Đài được xây dựng trên điều kiện quân đội Đài còn nguyên vẹn và quân TQ ngu ngốc đến mức đưa quân vào họng súng của Đài. Nhưng tiềm lực hiện nay của TQ, nó thừa sức dọn sạch và áp chế tất cả các lực lượng quân sự cố thủ ở các bãi đổ quân. Các công sự và các thành phố ven biển của Đài lúc đấy lại thành món quà cho quân đổ bộ TQ chống lại hỏa lực của chính Đài. Lúc đó, quân đội Đài chỉ còn cách bắn chính cả dân mình, nếu Đài dám làm thế thì đã tự trở thành phát xít, lấy dân làm lá chắn.
3. Em chưa hiểu cụ nói "tập trung pháo tên lửa huỷ diệt các bến cảng của Trung Quốc ở bờ bên kia". Khoảng cách xa của Đài mà cụ tự hào nó chính là nằm ngoài khoảng cách của pháo rồi. Còn về vấn đề tên lửa, do bị Mỹ hạn chế, khoảng cách tấn công tên lửa của Đài chỉ vươn tới bờ biển TQ là chính. Mà tên lửa phá hủy được bến tàu của TQ thì cũng chỉ là 1 số hạn chế nhỏ cho việc đổ quân mà thôi còn đừng mơ phá hủy được sân bay quân sự của TQ.
4. Tổng kết 3 điều trên và vấn đề địa lý, nhìn thấy rõ phương án của quân đội Đài là sử dụng dân làm lá chắn, ép TQ gây thiệt hại lớn cho dân nếu muốn tiêu diệt quân Đài. Điều này sẽ có tính 2 mặt, nếu TQ đánh nhanh thì sẽ xảy ra như cụ nói là khó hòa hợp, nhưng nếu TQ đánh từ từ tiêu diệt chính xác các nhóm quân Đài và tránh thiệt hại cho dân. Lúc đấy chế độ Đài Loan sẽ bộc lộ bản chất ngụy quyền, sự sụp đổ của nó nhanh thôi và hòa giải sẽ dễ dàng hơn nhiều.
5. Còn các hướng can thiệp từ Nhật Hàn Phi thì em xin lỗi phải nói sự thật phũ phàng là Mỹ sẽ ko can thiệp bằng quân sự. Đến bây giờ Mỹ còn chưa đóng căn cứ ở Đài thì đến lúc TQ tẩn Đài , cũng sẽ chẳng có quân Mỹ nào can thiệp vào cuộc chiến chứ đừng nói đến Hàn , Nhật , Phi
6. Các hiệp định kinh tế nghe thì to, nhưng qua cuộc chiến U cà. Các nước khác đều cần cái hiệp định đấy với TQ chứ không phải TQ cần. Còn đòi phải cấm vận kinh tế chống TQ thì khác gì kể 1 câu chuyện cười giữa thế kỷ 4.0. TQ tha không cấm vận thì thôi, đòi cấm vận TQ
7. Hòa hợp dân tộc cũng chẳng phải là vấn đề, Đài quá bé. Ai ko muốn hòa hợp thì sẽ được đi lên Tân Cương cải tạo, còn lại di dân từ Đại lục ra. Hết phim, đừng nghĩ TQ quá cần người Đài mà phải hy sinh lợi ích của 1,3 tỷ dân TQ mà đi hòa giải với 20 tr dân Đài. Người Đài loan vẫn đang viển vông trong truyền thông của Mỹ mà quên đi sự thật phũ phàng của chiến tranh.
1. Ukraine hoá Đài Loan là gì em cho là cụ chưa hiểu, vì vẫn chưa hiểu nên em sẽ hạn chế bàn luận, khi nào cụ hiểu thế nào là Ukraine hoá Đài Loan và có nhã hứng bàn tiếp thì ta bàn, tránh việc cứ phải nói người khác kiêu ngạo vì hiểu biết, nói thế có khác gì ai không kiêu ngạo thì không có hiểu biết, quá phức tạp trong thảo luận vì nó đi dần sang công kích cá nhân chứ không đi vào mổ xẻ tình hình.
2 và 3. Em nghĩ cụ chưa xuất phát từ suy ngẫm thực hiện chiến tranh chiến đấu thực tế, không xuất phát từ thực tế sẽ vô cùng khó nhận định. Khoảng cách nó đi kèm thời gian thực hiện, khả năng phát hiện sớm, khả năng chịu thiệt hại giữa đường, khả năng tập trung quân và hậu cần, khả năng công phá hạ tầng để giảm nhịp tiến của đối phương, ... thương vong từ các phương thức tiếp cận, hậu cần tiêu hao từ các phương thức tiếp cận, phương thức tác chiến, sức chịu đựng và khả năng phản đòn, khả năng tiếp vận, khả năng vây bọc, khả năng cứu ứng từ nhiều hướng, khả năng ngăn chặn và quấy rối ở các hướng khác. Khi nghĩ đến đánh nhau, ai cũng phải nghĩ đánh thế nào, kết thúc ra sao, quá trình có thể gặp những gì và giải quyết thế nào để đạt được kết thúc như mong đợi.
4. Không phải vấn đề Đài Loan ép Trung Quốc gây thiệt hại lớn cho dân, điều đầu tiên là đưa Trung Quốc vào chiến tranh đường phố, dùng thiệt hại lớn nếu tham gia chiến tranh đường phố để đe doạ Trung Quốc, vì cuộc chiến nếu thương vong quá lớn sẽ gây ra phong trào phản chiến, vấn đề hoà hợp là một vấn đề dài hơi nhưng nó là vấn đề hậu kỳ, trong ưu tiên giữa hoà hợp sau này và thương vong giai đoạn chiến đấu thì thương vong giai đoạn chiến đấu quan trọng hơn.
5. Các hướng can thiệp thì theo chiến lược Mỹ có từ Nhật, Hàn, Phi, Việt, Ấn, giờ còn có Mông Cổ và một số nước Trung Á, trước đây còn bao gồm cả Nga nhưng dở cái Mỹ đã quyết định đánh gục tay võ si trước rồi mới đánh tay nhà giàu, kết quả tay nhà giàu liên kết với tay võ sỹ khiến Mỹ rơi vào bị động phần nào. Phi cũng đã bị Ukraine hoá tương đối, do vậy, dù có được nhiều lợi ích từ RCEP, Phi vẫn chuyển hướng theo Mỹ. Việc nâng cấp quan hệ của Ta với Mỹ cũng là một cuộc giao dịch hòng lôi Ta vào liên minh vây chống Trung Quốc, đó là lý do mà tuyên bố về nâng cấp quan hệ của Ta với Mỹ có thêm mệnh đề vì hoà bình ở đằng sau, khác hoàn toàn các tuyên bố về nâng cấp quan hệ lên toàn diện với các nước khác, đó cũng là nhân quả của câu chuyện đầu tư bán dẫn vào Việt Nam của Mỹ, nhử mồi không được thì rút mồi về, để lại bánh vẽ. Nhật với Hàn thì Mỹ đã cử tướng cấp cao hơn tướng của đối phương sang chỉ huy rồi, vì thế quân đội Nhật với Hàn sẽ chiến đấu dưới chỉ huy của tướng chỉ huy liên quân là người Mỹ, lúc đó quân sỹ tham chiến là người Nhật và Hàn không liên quan quá nhiều đến Mỹ. Nếu cụ theo dõi tình hình Nhật và Hàn cụ sẽ hiểu vì sao mà Mỹ duy trì căn cứ của họ ở đây và họ chuẩn bị sẵn cho chuyện đó từ lâu rồi. Việc Mỹ không có căn cứ ở Đài Loan là một chuyện từ lâu, nhưng lính Mỹ đã có mặt ở Đài Loan huấn luyện lính Đài Loan tác chiến theo chuẩn Mỹ, như vậy, Mỹ có thể điều khiển từ xa, thậm chí Đài Loan còn cử vài lữ đoàn sang tập luyện tại Mỹ, lực lượng dân quân tự phát của Đài Loan cũng xây dựng không khác gì quân Azov, việc Mỹ chỉ huy tác chiến đối với quân Đài Loan không có gì là bất ngờ cả.
Hướng can thiệp chính giờ ngoài 5 căn cứ mới được bố trí tên lửa tầm trung ra, còn có Guam là căn cứ mà Mỹ sẽ dùng để làm bàn đạp can thiệp vào Đài, đó là lý do mà thời gian 1 năm trước, cụm tàu sân bay của Trung Quốc phải tập trận vòng ra sau đảo Đài Loan và tiến về phía Đông áp sát Guam, Trung Quốc cũng đang đưa vào sản xuất hàng loạt tên lửa tầm trung để công phá Guam, ý là có thể đánh Guam trước khi Guam phát binh cứu Đài và viện binh cho Phi tham chiến.
6. Hiệp định nghe to và thực sự rất to, nếu cụ không hình dung được Ta có lợi như thế nào từ RCEP thì em nghĩ cụ nên tìm hiểu, không bỗng dưng mà cả Asean đều bảo vệ RCEP bằng cách kêu gọi Mỹ không nên đòi hỏi họ chọn bên, đặc biệt Singapore, Malaysia, Indonesia đều có những động thái bảo vệ khung hiệp định này, còn Ta thì Ta ít nói nên em nghĩ đa phần bỏ qua, nhưng nhìn chuyến đi của cụ Tổng sang Bắc Kinh, Trung Quốc đón tiếp nồng hậu và sắp xếp 5 ngày để đủ thời gian cho các bộ và doanh nghiệp của 2 bên đi đến thống nhất thoả thuận về kinh tế cho thấy tác dụng kinh tế không hề nhỏ bé.
Về ECFA được Trung Quốc thông tin ngừng là do sau một thời gian EU dưới con rối của Mỹ là mợ Vón đã ngăn chặn thoả thuận này được ký kết, EU đòi hỏi Trung Quốc muốn ký phải chấp nhận những đòi hỏi của EU liên quan các điểm chiến sự bây giờ, điều này đi ngược lại mong muốn của Pháp và Đức, nó giải thích qua các hoạt động xúc tiến của Pháp và Đức đối với Trung Quốc, còn nếu chỉ đơn phương có duy nhất Trung Quốc cần thì Trung Quốc có khi đã thoả hiệp và quỳ gối rồi cụ ạ, nhưng rõ ràng thực tế không phải vậy, ngoài Pháp và Đức ra, cụ có thể thấy EU toàn ông nhận trợ cấp, thế thì thằng nhận trợ cấp cần quái gì phải cuống cuồng tìm mối làm ăn, hơn nữa không ít nước trong EU đang sống bằng viện trợ quân sự của Mỹ như Baltic, Ba Lan, ...
Về cấm vận, trong kinh tế cũng có đi có lại, bên kia cấm vận buôn bán, họ có vốn trường để mua hàng đắt từ người khác, thời gian chịu đựng của họ lâu hơn, nhưng bên này không trường vốn như vậy, thị trường nội địa chưa đủ sức gánh đỡ áp lực kinh tế, nền công nghiệp sản xuất nội địa chưa đủ đáp ứng hết các gạch đầu dòng cần phải có của nền kinh tế, một số gạch đầu dòng vẫn phải thông qua nhập khẩu để sử dụng, nếu không duy trì được kênh khác để nhập, buộc lòng phải chấp nhận nhập với giá cao, nếu vốn lại ngắn thì nhanh vỡ, nếu không có vốn, không có kênh khác để nhập, vậy có thể nhìn lại lệnh cấm vận của Mỹ đã giết hại nửa triệu trẻ em Iraq ngày xưa, mức độ tàn phá đấy cũng sẽ khiến xã hội suy sụp, ngảnh lại nhìn những năm còn cấm vận phong toả, cuộc sống đói khổ và thiếu thốn rất nhiều, nếu nhìn sang khía cạnh y tế thì nó tàn phá tương lai đất nước dữ dội.
Bản thân Trung Quốc vẫn có nhiều thứ không sản xuất được, không nhập được cũng là vấn đề lớn của Trung Quốc, việc Mỹ áp đặt phong toả cấm vận công nghệ với Trung Quốc và lôi kéo nhiều nước tham gia vào hạn chế Trung Quốc là một hiện thực, lùi xa hơn 20 năm trước, ngay cả Nga cũng hạn chế cho Trung Quốc tiếp cận công nghệ cao của họ, vụ mua tàu sân bay Liêu Ninh của Trung Quốc cũng là một vụ "man thiên quá hải" ầm ĩ, dùng thủ đoạn mua sắt vụn về kinh doanh khách sạn nổi để đưa khung xác con tàu sân bay về nghiên cứu và tự chế tạo, tự xây dựng lực lượng hải quân biển xanh. Tuy bây giờ Trung Quốc cũng có những lá bài để đan lại kiềm chế đối phương nhưng không phải là cấm vận không nguy hiểm với Trung Quốc.
7. Hoà hợp dân tộc là vấn đề lớn của mỗi quốc gia, nó liên quan đến sự đoàn kết, mối ràng buộc giữa các sắc dân và khu vực, Đài tuy bé nhưng cũng 23 triệu người, bằng 1/2 Ukraine trước lúc đánh nhau, sau 2 năm, Ukraine đã có một lượng dân thù hận lớn, nó phản ánh trong cách thay đổi tác chiến của Nga từ hơn 1 năm qua, với Đài thì nó cũng sẽ vậy thôi, 23 triệu nếu phản kháng, lại ở biển, không đuổi đi mà cũng không chạy đi đâu được, nó sẽ là vấn đề lớn, với Trung Quốc chỉ một dúm theo Đạt Lai Lạt Ma thôi cũng đã nhức đầu rồi, mất bao nhiêu năm và xây dựng bao nhiêu lực lượng cảnh sát võ trang mới trấn áp được, vậy với 23 triệu dân Đài sau này, mất bao lâu để ổn định, nội loạn liên miên thì phát triển kinh tế xã hội còn lâu mới ổn được.
Em chỉ góp ý với cụ, thông tin về Đài và Trung Quốc mà đa số chúng ta tiếp cận đều qua nguồn tiếng Anh, nó có trung thực hay không các cụ tự đánh giá, do vậy, em đóng góp suy luận và phân tích trên cơ sở nguồn Đài tự phân tích, nguồn Trung Quốc phân tích để nhìn nhận cách mà 2 bờ tương tác với nhau và quan điểm của họ đối với các lực lượng xung quanh có thể tham dự vào chuyện của họ.
1. Đặc trưng của U hóa là phát xít hóa, LGBT hóa, IS hóa, Polpot hóa. Tức là dựng lên 1 lực lượng cực đoan trong nước để tàn sát các ý kiến đối lập và tấn công các quốc gia láng giềng.
2&3 Với thực tế hiện nay thì cách tiến hành chiến tranh của TQ đã khác hoàn toàn, nhưng bản thân người Đài vẫn mơ màng về những cuộc "chiến biển người" của những năm 1950s. Dù có thêm thắt vào các thiết bị như tàu chiến máy bay nhưng họ vẫn mơ màng về những cuộc đổ bộ biển thịt như kiểu Normandy của Mỹ. Thực tế bây giờ khác rồi. Game changer bây giờ là Drone, tác chiến điện tử và các bộ kit biến vũ khí ngu thành thông minh để spam. Còn Đài thì vẫn mơ màng Himars bắn bừa bãi vào các khu dân cư và hạ tầng của Trung Quốc để khủng bố dân thường.
4. Tác chiến đường phố theo chuẩn của Đài hay của Mỹ chỉ là 1 dạng biến tướng của việc vác dân làm lá chắn. Chưa bao giờ Mỹ và nô lệ Đài có thể hiểu 1 cách cụ thể tác chiến đường phố là ntn. Tác chiến đường phố chuẩn mực chỉ có Việt Nam đã làm, cái này cụ có thể tham khảo các tài liệu về 60 ngày quân dân Hà Nội đánh Pháp. Chắc cụ không biết trước ngày Hà Nội kháng chiến, quân ta liên tục di dân ra khỏi khu đô thị dưới các hình thức vận động kiên quyết. Không dám ép vì sợ lộ nhưng làm khá mạnh tay. Trong cuốn "sống mãi với thủ đô" có 1 câu nói phản ánh khá rõ chính sách này "Chính phủ đã đề nghị dân đi di tản, mà chính phủ đã bảo thì dân phải nghe". Sau đó nhân dịp ngừng bắn tết nguyên đán, quân ta cũng đàm phán để cho toàn bộ dân còn sót lại được di tản khỏi vùng chiến sự.
5. Toàn bộ đoạn này của cụ chỉ là sự chờ mong quân Mỹ vào bảo vệ, chẳng có 1 căn cứ nào đảm bảo rằng Mỹ sẽ tham chiến cả. Nên nhớ đến Mỹ cũng ko thừa nhận Đài là 1 quốc gia độc lập, cho nên chẳng có lý do quân Mỹ sẽ phải đối đầu trực tiếp với Trung Quốc. U cà chính là bằng chứng nhãn tiền. Mà Mỹ đã ko dám thì Hàn , Nhật, Phi thì cũng sẽ trung lập với câu nói quen thuộc "công việc nội bộ của Trung Quốc"
6. Em trích nguyên 1 câu trong đoạn này của cụ "không bỗng dưng mà cả Asean đều bảo vệ RCEP bằng cách kêu gọi Mỹ không nên đòi hỏi họ chọn bên, đặc biệt Singapore, Malaysia, Indonesia đều có những động thái bảo vệ khung hiệp định này". Điều này đã chứng minh điều em nói, các nước khác cần nhiều hơn TQ, và khi có chiến tranh Đài Loan thì họ sẽ phải lựa chọn trung lập để tiếp tục bảo vệ các hiệp định này.
Còn về việc cấm vận sẽ ảnh hưởng đến Trung Quốc thì rất nhiều người đã mơ màng khi hòa theo đàn zombie mẽo về bài ca Nga sẽ chết đói vì cấm vận, vì cắt SWIFT... Sự thật thì cụ đã biết rồi. Em cũng mong Mỹ cắt SWIFT của Trung Quốc, lúc đó thì Mỹ, Nhật, Hàn, Phi sẽ há mồm như EU bây giờ.
7. Giới truyền thông Mỹ cũng như Đài liên tục ra rả về 23 tr phản kháng. Nó là thứ truyền thông nhồi sọ đấy cụ, giỏi lắm được 1 tr đu càng thôi. Năm 1975 chính là như thế. Đạt Lai Lạt Ma cũng chỉ là thứ được truyền thông Mỹ bơm lên như 1 dạng gì khủng khiếp lắm. Thực ra cũng giống như mấy đứa blogger ở VN thôi. 1 dạng ghẻ ngứa trên da. Trung quốc quá lớn và Đài quá nhỏ để 1 vài triệu cực đoan có thể làm được cái gì. Lấy luôn ví dụ Tân Cương hay Tây Tạng, đã hoàn toàn không còn bất cứ 1 sự phản đối nào đến mức Đạt Lai Lạt Ma cũng chỉ cố gắng online kiếm tiền qua ngày thôi . Người dân họ chẳng quan tâm đến chủ nghĩa hay chính quyền nào. Cứ ai đem lại cơm ngon áo đẹp cho họ là OK thôi. 1 vài triệu điên cuồng chẳng là cái gì đâu, sẽ nhanh chóng bị TQ cách ly khỏi đời sống nhân dân.
Doanh số bán iPhone ở Trung Quốc đã giảm 19% trong quý tháng 3, theo một công ty nghiên cứu độc lập, hiệu suất tồi tệ nhất đối với thiết bị này kể từ khi Covid bắt đầu vào năm 2020.
Công ty tiếp tục mất thị phần vào tay các đối thủ địa phương như Huawei
Cơ hội hợp tác 25 năm cho Iran và Trung Quốc Iran và Trung Quốc, đã ký “Thỏa thuận đối tác chiến lược toàn diện” tập trung vào các mục tiêu địa kinh tế.