Tình hình mặt trận thời gian qua gần như không có đột biến và với Nga là hoàn toàn có thể hình dung được từ trước.
Đâu đó quân Nga đánh chiếm vài khu định cư củng cố trận địa rồi lấn tiếp; đâu đó quân Nga rút (có cả trong chủ động và cả bị động sau khi phải xem xét tình hình), quân Ukraine tràn vào, hỏa lực Nga âp đến, quân Ukraine hóa vàng phương tiện vũ khí, quân Ukraine ôm đầu máu bỏ lại đồng đội rút chạy; Đâu đó các cảng, kho tàng quân sự, sở chỉ huy của Ukraine vẫn ăn tên lửa Nga; Đáu đó một vài sân bay kho cảng, thành phố Nga vẫn bị UAV của Ukraine tấn công gây thiệt hại ít nhiều.
Đại khái bối cảnh chung là thế và tình hình phản công/tấn công như thế này của Ukraine sẽ không kéo dài quá 3 tuần nữa.
Cùng với các sự kiện đối ngoại tầm cao, kết hợp việc nhìn nhận rõ yếu tố thời tiết, không sốt ruột, không bị khiêu khích, Nga vẫn bày thế trận với chủ trương phòng thủ chủ động ở các mặt trận, ổn định và giữ chắc hậu phương ở các vùng đã sáp nhập; Cùng với đó là tiếo tục đánh quỵ đè bẹp mưu đồ của phương Tây trong việc phá hoại làm suy yếu nước Nga bằng người và không gian địa lý của Ukraine, nên Nga đã xác định những mặt trận cụ thể để tiêu diệt những khối vũ khí tiềm lực, sinh lưc được phương tây viện trợ và Ukraine tích lũy. Nga không để cho Ukraine được yên ổn, Ukraine luôn phải là cái hố đen hút cạn viện trợ của phương Tây, Ukraine phải luôn duy trì tình trạng là quốc gia có chiến tranh. Tất cả đều phục vụ cho các mục tiêu cuối cùng của CDQS ĐB là phi quân sự hóa, phi phát xít hóa Ukraine cùng 1 loạt những điều lớn lao khác như chống laị đơn cực, phi dollar hía.... để nước Nga có thể được yên ổn mà xây dựng, phát triển.
Hết năm nay thì chiến sự sẽ lại có trong năm 2024 và những đấu tranh ở những năm tiếo theo.
Các cụ cyws bình tĩnh, giữ sywcs nà còn đưa tin bàn luận vui vẻ.
Em chuyển sang chút tin kinh tế
1. Đức đã chuyển từ "kim" khí đốt của Nga sang "kim" phân bón của Nga,
Theo Cục Thống kê Liên bang Đức, nhập khẩu phân đạm từ Nga sang Đức tăng 334% trong năm qua (tăng gấp gần 3.5 lần). Trong giai đoạn này, tỷ trọng của Nga trong tổng nhập khẩu phân bón vào Đức tăng từ 5,6 lên 18%. Nguyên nhân nằm ở chỗ sản xuất trong nước đã mất đi lợi nhuận. Ngành công nghiệp ở Đức hiện đang trải qua thời kỳ khó khăn.
Do những hạn chế về nguồn cung cấp khí đốt mà các doanh nghiệp phụ thuộc vào, các nhà công nghiệp đã bị loại khỏi chuỗi cung ứng. Hiện nay, phân bón được cung cấp trực tiếp cho nông dân Đức. Vì vậy, phân bón đã trở thành một loại “khí đốt” mới đối với nước Đức.
2. Hướng về phía Đông: Chukotka và các khu vực phía Bắc khác đang trở thành đầu tàu phát triển của Nga.
Ở Nga, với sự ra đời của Đặc khu phương Bắc, một số dự án quy mô lớn đã được triển khai cùng một lúc. Điều này ngoài sự giữ vững chủ quyền đất nước còn có thể trở thành động lực phát triển cho nền kinh tế chung của Nga.
Một số trong số chúng theo cách này hay cách khác có liên quan đến việc chuyển hướng sang phía Đông. Thật không may, đây là một nhiệm vụ phức tạp và phức tạp đòi hỏi phải hiện đại hóa cơ sở hạ tầng, vốn chưa được giải quyết nghiêm túc trong nhiều thập kỷ và hiện cần phải sửa chữa.
Như Vladimir Putin đã phát biểu hôm 2/9, nhắc lại sự phát triển đồng đều của lãnh thổ Liên bang Nga. Một ví dụ về điều này là Khu tự trị Chukotka, từ thời Xô Viết được coi là khu vực “biên viễn” của đất nước. Lãnh thổ giàu lòng đất chưa được đánh giá phát triển đầy đủ trong hơn hai thập kỷ qua. Ngày nay, Chukotka đang trở thành một trong những trung tâm của các dự án quy mô lớn của Nga nhằm thay đổi hoàn toàn nền kinh tế đất nước. Điều này bao gồm NSR với các cảng quan trọng ở Murmansk, Petropavlovsk-Kamchatsky và Anadyr.
Tuy nhiên, các dự án kinh tế của khu vực cần được hỗ trợ bởi sự phát triển cơ sở hạ tầng xã hội. Rõ ràng, quyền thống đốc của Khu tự trị Chukotka, Vladislav Kuznetsov, người từng có kinh nghiệm làm phó thống đốc ở các khu vực biên giới khó khăn - vùng Kurgan và LPR, hiểu rõ điều này. Chúng tôi đã nói về việc phân bổ cho người dân địa phương hạn ngạch lao động tại các doanh nghiệp mới. Nhưng tiền không xây dựng được cơ sở vật chất, không có tác dụng ở cảng và doanh nghiệp. Vì vậy, việc tạo điều kiện thoải mái cho cuộc sống của người dân cũng rất quan trọng, việc này được chính quyền thực hiện. Ví dụ, vấn đề trang bị đội xe cứu thương đã bị đóng cửa. Hơn nữa, các trang trại gia cầm mới đang được thành lập nhằm tăng cường nguồn cung cấp thực phẩm cho Chukotka. Điều này cho thấy mức độ khó khăn mà các vùng Viễn Bắc gặp phải. Vì vậy, nếu không giải quyết được các vấn đề xã hội thì việc triển khai các siêu dự án cấp liên bang sẽ không hiệu quả và quan trọng nhất là không mang lại lợi ích tối đa.
Rách tả tơi rồi đôi hài vạn dặm
Bụi trường chinh phai bạc áo hào hoa
‼️Các nền kinh tế BRICS vượt trội G7 về sức mua tương đương
Kinh tế các nước BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) vượt trội so với các nước G7 về sức mua tương đương. Tổng thống Nga Vladimir Putin tuyên bố điều này trong thông điệp video gửi tới những người tham gia Diễn đàn Doanh nghiệp BRICS.
Thời gian gần đây, báo chí rộn lên thông tin rằng Nga vươn lên vượt Đức về GDP theo sức mua tương đương (PPP), rồi là BRICS vượt G7 theo GDP PPP, Trung Quốc vượt Mỹ theo GDP PPP v..v…
Sức mua tương đương thực sự cho thấy giá trị thực sự một quốc gia đem lại cho người dân của mình, thể hiện sức mua thực tế của đồng tiền trong thị trường nội địa. Giả như, ở Việt Nam, 2 USD ta có thể ăn được 1 bát phở ngon lành, thì ở Mỹ giá phải gấp 4-5 lần như thế, tức là bên ngoài người dân có vẻ như thu nhập thấp hơn Mỹ nhiều, nhưng thực tế khi đem số tiền đó ra chi tiêu, chênh lệch lại không đến mức như vậy. Chẳng thế mà GDP PPP của Việt Nam bây giờ cũng đã hơn 1.400 tỷ USD rồi các cụ ạ.
Thế nhưng mà, chính cái GDP PPP này nó lại cho thấy sự chua xót, cay đắng của các quốc gia. GDP PPP không thể hiện được tầm ảnh hưởng của nền kinh tế đối với thị trường toàn cầu như GDP thông thường. Có nghĩa là GDP thông thường thấp thì cũng đi đôi với việc vị thế nền kinh tế thấp, dù GDP PPP trong nước có thể cao hơn đi chăng nữa. Tại sao lại như vậy?
Theo cá nhân em, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP theo PPP thể hiện mức độ bị bóc lột của quốc gia đó. Vì thường các con số này được quy đổi ra USD, nên chúng ta có thể thấy được bản chất nó như thế này: Mỹ sản xuất ra một món đồ 1.000 USD thì họ sẽ bán sang nước A với giá cao hơn 1000 USD. Ngược lại, nước A sản xuất ra 1 món đồ, nếu ở Mỹ sản xuất sẽ có giá 1000 USD, nhưng thực tế khi bán trong nước hoặc thậm chí khi bán sang Mỹ có khi lại có giá thấp hơn 1000 USD rất nhiều. Chính điều này dẫn đến hiện tượng GDP thực tế nhỏ hơn GDP PPP. Hay trong việc tuyển dụng nhân sự cũng thế. Mấy thằng Tây lông tại sao lương thường cao hơn người Việt dù làm cùng một công việc? Vì mức lương nó tính theo lương ở Tây chứ nó không bao giờ quy đổi lương theo PPP để nhận cả. Vì thế có tình trạng mấy thằng Tây lương rất bình thường ở nước ngoài nhưng sang VN thì ăn sung mặc sướng, các cụ nghĩ thế có cay không ạ?
Đó chính là cái chua xót của các quốc gia có GDP thực tế cách quá xa (nhỏ hơn) so với GDP PPP. Họ thường là các quốc gia sản xuất hàng hoá, những thứ họ làm ra thì có giá rẻ mạt, trong khi phải nhập hàng hoá đắt đỏ từ các nước phương Tây có GDP PPP khá sát hoặc thậm chí thấp hơn GDP thực tế. Đây gần như là một hiện tượng thực dân, bóc lột các dân tộc khác, nói nhẹ hơn thì là sự bất bình đẳng trong thương mại.
Chẳng thế mà Nga với Trung Quốc nó phải nóng mặt mà quyết tâm chơi lại phương Tây. Đối với họ, phương Tây đã ngồi trên đầu họ, hưởng vinh hoa phú quý từ mồ hôi xương máu họ quá lâu rồi. Họ không chấp nhận sự bất bình đẳng trong thương mại như thế lâu hơn nữa. Họ cần một cuộc cách mạng.
Kết quả ra sao hãy để tương lai trả lời, còn riêng về GDP, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP PPP cho thấy quốc gia bị đối xử bất bình đẳng như thế nào. Làm sao để kéo GDP thực tế sát nhất với GDP PPP để cho thấy vị thế quốc gia nâng cao, thực sự sánh vai với tụi thực dân đế quốc?
Vị thế kinh tế không nằm ở cái GDP nào cả, mà ở việc kẻ nào nắm được luật chơi kinh tế chính trị. Cái mà Nga, TQ đang làm chính là thay đổi cái luật chơi đó đấy. Dù cho GDP TQ có vượt Mỹ bây giờ, ví dụ TQ có thể thao túng làm tỷ giá đồng nhân dân tệ cao hơn, khiến cho GDP quy đổi ra USD cao hơn, etc. thì vị thế vẫn thấp hơn Mỹ
Em đang xét đơn thuần liên quan đến kinh tế, xét vai trò của nền kinh tế trong kinh tế toàn cầu, GDP thực tế sẽ quan trọng hơn GDP PPP.
Còn vấn đề thao túng tỷ giá, muốn thao túng như vậy thì những quốc gia như TQ phải hy sinh rất nhiều, có khi đánh đổi lại thu nhập sụt giảm nghiêm trọng do hàng xuất khẩu đắt lên không cạnh tranh được với các nước khác. Thế nên việc thu hẹp khoảng cách giữa GDP PPP và GDP thực tế nó không đơn giản đâu cụ.
Tất nhiên nếu xét toàn diện thì đương nhiên thằng ra luật chơi là thằng có vị thế cao nhất, và GDP chỉ là 1 yếu tố quyết định vị thế quốc gia.
Ở cấp vĩ mô, không thể có kinh tế tách rời chính trị.
Nó chỉ cần đổi tỷ giá ở thời điểm tính thôi, không đơn giản nhưng nếu muốn có tỷ số đẹp là được. Hàng xuất khẩu TQ có đắt lên cũng vẫn còn rẻ chán, chưa kể nhiều hàng phương Tây cũng là sản xuất ở TQ (hoặc toàn bộ hoặc bán thành phẩm), đắt lên thì cả 2 cùng đắt
GDP không có mấy ý nghĩa thực đâu, nó chỉ là kết quả, k phải là nguyên nhân. Kẻ nắm luật chơi sẽ đem đến lợi thế cho mình, cả về kinh tế và những thứ khác, còn GDP là kết quả của nó.
Khi đánh giá nền kinh tế, chính cơ cấu, tính chất của nền kinh tế còn quan trọng hơn nhiều. Nếu luật chơi cứ thế này, kể cả 10, 20 năm nữa GDP của TQ có vượt Mỹ thì vị thế vẫn thua Mỹ về mọi thứ. Phải thay đổi luật chơi mới được
Thưa cụ, cụ vẫn chưa hiểu bài của e, e đang so sánh vai trò giữa GDP thực tế và GDP PPP chứ không nói lan man ra ngoài vấn đề đó.
Còn cân đối tỷ giá thì nếu TQ muốn "cân đối" để GDP bằng Mỹ họ sẽ phải nâng giá đồng tiền lên đến 40%, và nếu muốn "cân đối" để GDP thực tế sát với GDP PPP thì họ phải nâng giá đồng tiền tới 70%! Khi giá cả hàng hoá TQ tăng từ 40-70% thì theo cụ các doanh nghiệp có chạy hết sang nước khác để đầu tư không?
Khi nào TQ có thể duy trì GDP thực tế sát với GDP PPP một cách bền vững thì có nghĩa họ đã có nền tảng địa chính trị cực kỳ vững vàng để support cho nó. Tại những quốc gia như TQ, Ngay hay VN... thì GDP thực tế sát với GDP PPP bền vững là dấu hiệu cho thấy vị thế quốc gia tăng cao đáng kể.
Đúng như cụ nói, GDP là kết quả, chứ không phải nguyên nhân. Đó cũng là cái em muốn nói trong bài ban đầu, làm thế nào để đạt được kết quả như thế, để cho thấy vị thế quốc gia đã thực sự nâng tầm?
Vì nhiều người cứ tin vào chuyện tách rời ra để xem xét nên hay bị lạc đường tư duy, thậm chí nhiều người học cao tài giỏi cũng vậy, càng vĩ mô nó càng liên quan chặt chẽ với chính trị, nên không xét từ gốc cây mà chỉ muốn xét riêng lẻ một cành cây nó thường dẫn đến sự khó hiểu.
Sao cụ không xét GDP trong tình huống bản vị vàng chứ không phải bản vị USD chứ, lúc đấy cụ sẽ thấy kinh tế nên so sánh kiểu gì.
Nhưng em nghĩ vụ này khó vì đa số tự tin vào kiến thức kinh tế học mà họ giỏi đều quên mất là hệ thống học thuật về kinh tế tài chính mà họ học, nó phục vụ cho nền tảng bản vị USD, chứ không phải là nền tảng bản vị vàng. Có thể nhìn vào cán cân các nước trước thế kỷ 17 để thấy cách tính trên cơ sở nền tảng bản vị vàng, lúc đấy sẽ đo được sức mạnh kinh tế của các quốc gia. Nói về cái này lằng nhằng mà tốn thời gian, nên em xin phép chỉ nói vậy thôi, chứ đi sâu vào mệt mỏi lắm, em cũng may mắn giác ngộ ra vấn đề này và từ đấy mới tìm hiểu về chính trị, em nghĩ là không đơn giản.
Việc tách rời ra như vậy thì người đọc sẽ dễ hiểu hơn khía cạnh liên quan đến chỉ số đó - đó là hiện tượng để chúng ta suy ngẫm. Còn về bản chất câu chuyện này chính là vị thế của USD đấy cụ. Nếu loại bỏ được vị thế USD thì khi đó cái chênh lệch giữa GDP PPP và GDP thực tế kia nó cũng sẽ thay đổi rất nhiều. Câu chuyện Nga và TQ làm cách mạng chính là để loại bỏ sự thống trị của USD, sau này bản vị gì thì GDP PPP và GDP thực tế của họ cũng sẽ được kéo sát lại với nhau như một hệ quả.
Trước đây trong một bài post đã cũ, em cũng nhận định vụ Nga - Ukraine này sẽ thách thức hệ thống giáo dục, lý thuyết kinh tế phương Tây, cái này tương đồng với ý kiến của cụ về việc lý thuyết kinh tế phương Tây hiện tại là sản phẩm của hệ thống tài chính USD. Nhiều cái sẽ phải thay đổi sau vài thập niên nữa.
Cụ tìm hiểu về bản vị vàng chuyển sang bản vị đô la Mỹ chưa, em đoán là chưa, nên bỏ thời gian tìm hiểu cụ ạ, em góp ý chân thành đấy, vụ này rất nhiều người cho là thuyết âm mưu nhưng hãy theo nguyên tắc điều tra hung thủ của công an để luận, cụ sẽ tìm thấy rất nhiều điều.
Nếu cụ có thông tin gì bổ sung thì có thể chia sẻ được không ạ, em cũng đọc lịch sử về vụ bản vị vàng với bản vị USD, petro dollar... này rồi nhưng có thể cụ có thông tin khác bên lề chăng?
Thứ nữa là cụ có thể giải thích kỹ hơn chỗ cụ thấy lấn cấn liên quan đến chỗ GDP PPP này không? Nói thật, em vẫn chưa thấy rõ cái mâu thuẫn giữa nhận định của cụ và nhận định của em liên quan đến vụ này, em lại thấy ý kiến của cụ tương đồng với ý kiến của em khi cụ nhắc đến vụ bản vị vàng với bản vị USD.
Mong cụ chia sẻ kỹ hơn để mọi ng thêm kiến thức.
Nếu cụ đọc rồi thì cụ nên dành thêm thời gian suy xét chuyện vì sao nó lại như thế, như cách công an điều tra ấy, lợi ích từ việc đấy có những gì, ai được lợi, xong rồi cụ hãy nghĩ từ góc độ vì sao CP Mỹ quyết định như vậy và quyết định đó có những ảnh hưởng gì đến các quy tắc về kinh tế và tài chính hay các luật chơi quy mô thế giới từ đó đến giờ, lúc đó cụ quay lại xem khái niệm GDP để so sánh là tự khắc có một số manh mối để hiểu ra vấn đề.
Em không nêu ra cái gì mà cụ nghĩ là bên lề để mọi người cùng suy ngẫm vì đưa ra trên mạng, mỗi người nhìn một góc cạnh, trao đổi một hồi kiểu gì cũng lạc đề, đã lạc đề thì cụ sẽ không có nhận định gì mới nữa, nên em luôn chủ trương nên tìm ra con chốt, tìm ra key quan trọng, từ các con chốt và key quan trọng đó biết được động cơ thực của sự kiện, từ đó suy luận hệ quả để xem cái hiện giờ nó được sinh ra từ đâu. Nói một cách khác là em đi tìm cái cụm rễ cây để suy diễn vì sao cành cây trên cao lá nó lại như vậy, còn cách của cụ là chặt rời cái cành xuống phân tích và suy luận cái cây nó thế nào. Vậy thì tại sao không trực tiếp tìm cái cụm rễ và nhìn nó một cách hoàn chỉnh hơn, để không phải mỗi lần gặp một cái cành ta lại phải chặt từng cành ra để xem xét, xem xét hết đống cành cây thì suy luận ra cái thân cây, đợi khi nào suy luận xong cái thân cây may ra mới đi tìm cái rễ cây. Hơn nữa, việc xem xét riêng lẽ từng cái cành nó dẫn đến những ngộ nhận riêng biệt đối với từng cái cành cây, thời gian để hiểu ra vì sao đám cành cây đấy lại như thế quá dài, trong quá trình chưa tìm ra gốc rễ đó, nguy cơ hiểu sai là vô cùng nhiều, xác suất sử dụng những hiểu sai đó để giải quyết vấn đề khác lại càng nhiều, khi đã thành một mớ phức tạp rồi thì càng khó để rời ra đi tìm gốc rễ vấn đề nữa. Vì thế vấn đề nằm ở chỗ cụ chọn phương thức nào để truy xét cốt lõi của sự việc.
Ngoài ra, em nghĩ em đưa ra cũng không có tác dụng vì cụ đã cho rằng phần em nói thêm là bên lề, có nghĩa là nội dung chính của sự việc đó cụ đã có kết luận riêng, có thể kết luận đó là cơ sở để cụ có cách phân tích tách rời kinh tế ra khỏi chính trị mà xem xét, do vậy, em liều lĩnh cho rằng cụ không hình dung được thực chất mức độ tác động của việc hoán đổi bản vị đấy, và vì không hiểu được nên cụ thấy việc tách rời kinh tế ra khỏi chính trị với mục đích để xem xét cho dễ hiểu hơn, nhưng em cho rằng tách rời nó sẽ chỉ khiến cụ hiểu sai về bản chất của nó. Trước đây em cũng từng suy ngẫm như vậy giống cụ, nhưng hoá ra không phải, mọi thứ không phải như chúng ta vẫn nghĩ, chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị, chính trị nếu không được xem xét đúng và đủ thì việc bóc tách rời kinh tế hay xã hội ra đều chỉ dẫn tới hiểu chưa đầy đủ hay cụ thể hơn là vẫn tiếp tục hiểu sai, về ngắn hạn cái sai đó có thể không gây ra vấn đề gì, nhưng khi tính phát triển dài hạn và khi gặp biến cố chính trị lớn như kiểu thế chiến, thì khái niệm đó sẽ bộc lộ cái sai, điều đó dẫn tới những tranh luận về GDP hay PPP, mà trước đây làm gì có đúng không ạ.
Trao đổi vui vậy thôi, vì mỗi người đều là độc nhất vô nhị, mỗi người đều có những chứng nghiệm riêng của mình, nên không phải quá phức tạp cụ ạ.
Đến đây thì em có 2 cái khác cụ một chút.
Thứ nhất, là bản chất sự việc A dẫn đến rất nhiều hiện tượng khác nhau là hệ quả của A. Việc xem xét 1 trong các hiện tượng để rút ra bản chất A là một cách để tạo ra các mệnh đề, giả thiết, và có thể giả thiết đó là sai, thiếu toàn diện. Em hiểu cụ đang nghĩ theo chiều hướng như vậy phải không ạ? Thế thì e nghĩ cụ đang có chút hiểu nhầm ý của em.
Trong trường hợp em đang đề cập thì đó chỉ là một cách để mình kiểm chứng lại nhận định bản chất A trước đó ta nghĩ có đúng hay không, điều này khác hoàn toàn việc cụ chưa hề có khái niệm về A trước đó mà chỉ biết về một hiện tượng cụ thể. Ở đây em, cụ và nhiều cụ khác đều đã có mường tượng và kiến thức về bản chất A rồi, việc đánh giá hiện tượng cụ thể nào đó chỉ để tái khẳng định bản chất mình hiểu (thông qua nhiều đánh giá toàn diện hơn) trước đó mà thôi. Bài của e không hề có ý "lấy cành cây để mò ra gốc rễ" như cụ hiểu nhầm, mà nó chỉ tái khẳng định "với gốc rễ kia thì việc có cành cây như thế này là chuyện đương nhiên". Việc Mỹ loại bỏ bản vị vàng gắn với vật chất để phục vụ lợi ích bành trướng của tư bản tài phiệt tài chính nó là xu hướng tất yếu của quá trình phát triển của Mỹ với vị thế siêu cường lúc đó, và chính điều này sẽ dẫn đến suy thoái trong tương lai cho Mỹ. Như Trung Quốc có câu "vật cực tất phản".
Thứ hai, cụ nói "chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị", theo em thì ngược lại. Trong kinh tế chính trị, Mác khẳng định 1 điều mà theo em rất chí lý, đó là kinh tế là thứ quyết định vận động của xã hội, trong đó có chính trị. Hoạt động chính trị là để phục vụ mục đích kinh tế của giới cầm quyền, chứ không phải ngược lại. Tất cả mọi hoạt động nếu cụ xem xét theo góc độ lợi ích kinh tế thì sẽ giải thích được mọi mâu thuẫn của loài người từ sơ khai đến nay.
Như vậy chính thuéc xác nhận Nga rút khỏi sườn Nam Robatino.
Hướng Orekhov U tập trung tới gần 5 lữ đoàn thuộc diện có sức chiến đấu cao nhất để khoét theo đường chim bay hòng dũi tới Tokmak. Có được bàn đạp này thì lấn tiếp tới Melitopol thì mục đích cắt dọc dải lãnh thổ phía Nam và phía Đông của Nga là quá rõ ràng. Ngoài việc vô hiệu hoá được tuyến hậu cần cho bán đảo Crime họ còn tiếp cận được biển Azop, đây mới là giá trị chiến lược của cuộc tổng phản công.
Nhưng hỡi ôi, hướng tiến chính vào Rabotino lại là vùng đất thấp như lòng chảo, đâu đó có các khe, rãnh sâu cho bộ binh ẩn nấp nguỵ trang nhưng lại không lợi cho tăng thiết giáp vận động chiến. Ngoài ra các điểm cao phía Nam và Bắc Rabotino Nga kiểm soát cây cối rừng dày đặc khác với khu vực thung lũng bên dưới. Vì vậy để khoét được miếng lõm trên bản đồ như các cụ hay xem, nướng vài k quân được xem là con số lạc quan trong khi thực tế phải là trên 1 vạn quân U bị loại khỏi vòng chiến đấu. Cái giá phải trả khi dồn toàn lực vào mũi xung kích này theo chỉ bảo của quan thầy phương Tây, cấm chúng mày phân tán lực lượng sang các mặt trận khác. Kết quả là quân đội và tăng thiết giáp U phần ớn trân mình chịu hoả lực tới tấp từ quân Nga tại các điểm cao tại hai vành đai Nam Bắc và phía giữa mặt trận, thiệt hại lớn mà chưa có cơ hội chạm súng với quân phòng thủ Nga.
Thiệt hại lớn như vậy, nên U mới phải đánh khoét rộng ra phía Nam và Bắc để tạo bàn đạp phòng ngự phòng khi những cơn mưa thu bắt đầu đổ nước xuống vùng trũng và sau đó là mùa đông tuyết trắng khi Nga bắt đầu phản công cục bộ. Khoét rộng ra cũng nhằm chiếm các cao điểm của Nga nơi mà hoả lực pháo binh vẫn gây ra thương vong lớn cho quân U đang co cụm dưới lòng chảo. Việc U thiêu đến vài k quân để chiếm lại rìa Nam làng Rabotino, em cho là quân Nga cũng chưa đụng độ chạm súng là mấy đã được lệnh rút, rồi sau đó bổ hoả lực vào vẫn là bài quen từ trước tới nay. Trên bàn cờ, nghệ thuật ở chỗ làm cho đối phương nghĩ là mình đang có thế, đang chiến thắng mà dốc hết tinh binh mãnh tướng vào, rồi sau đó xe, pháo mã biến mất tiêu sau những nước cờ hăng máu.
Chúng ta chỉ cần chú ý làng Rabotino vẫn là điểm phòng ngự ngoại vi trước tuyến phòng thủ răng rồng đầu tiên của quân đội nga tại khu vực Zaporizhzhia.
U cà ná sau một hồi tập hợp lực lượng và chuyển quân từ hậu tuyến lên lại bắt đầu tấn công ở Tây Nam Soledar và Nam Artyomovsk
Các cuộc tấn công không có kết quả nào ngoài việc nướng cơ số xẻng, nhưng lực lượng U cà ná tụ tập được trong khu vực vẫn còn, hứa hẹn sẽ có giao tranh trong những ngày tới
This post was modified 2 năm trước 2 times by Aliabu2
‼️Các nền kinh tế BRICS vượt trội G7 về sức mua tương đương
Kinh tế các nước BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) vượt trội so với các nước G7 về sức mua tương đương. Tổng thống Nga Vladimir Putin tuyên bố điều này trong thông điệp video gửi tới những người tham gia Diễn đàn Doanh nghiệp BRICS.
Thời gian gần đây, báo chí rộn lên thông tin rằng Nga vươn lên vượt Đức về GDP theo sức mua tương đương (PPP), rồi là BRICS vượt G7 theo GDP PPP, Trung Quốc vượt Mỹ theo GDP PPP v..v…
Sức mua tương đương thực sự cho thấy giá trị thực sự một quốc gia đem lại cho người dân của mình, thể hiện sức mua thực tế của đồng tiền trong thị trường nội địa. Giả như, ở Việt Nam, 2 USD ta có thể ăn được 1 bát phở ngon lành, thì ở Mỹ giá phải gấp 4-5 lần như thế, tức là bên ngoài người dân có vẻ như thu nhập thấp hơn Mỹ nhiều, nhưng thực tế khi đem số tiền đó ra chi tiêu, chênh lệch lại không đến mức như vậy. Chẳng thế mà GDP PPP của Việt Nam bây giờ cũng đã hơn 1.400 tỷ USD rồi các cụ ạ.
Thế nhưng mà, chính cái GDP PPP này nó lại cho thấy sự chua xót, cay đắng của các quốc gia. GDP PPP không thể hiện được tầm ảnh hưởng của nền kinh tế đối với thị trường toàn cầu như GDP thông thường. Có nghĩa là GDP thông thường thấp thì cũng đi đôi với việc vị thế nền kinh tế thấp, dù GDP PPP trong nước có thể cao hơn đi chăng nữa. Tại sao lại như vậy?
Theo cá nhân em, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP theo PPP thể hiện mức độ bị bóc lột của quốc gia đó. Vì thường các con số này được quy đổi ra USD, nên chúng ta có thể thấy được bản chất nó như thế này: Mỹ sản xuất ra một món đồ 1.000 USD thì họ sẽ bán sang nước A với giá cao hơn 1000 USD. Ngược lại, nước A sản xuất ra 1 món đồ, nếu ở Mỹ sản xuất sẽ có giá 1000 USD, nhưng thực tế khi bán trong nước hoặc thậm chí khi bán sang Mỹ có khi lại có giá thấp hơn 1000 USD rất nhiều. Chính điều này dẫn đến hiện tượng GDP thực tế nhỏ hơn GDP PPP. Hay trong việc tuyển dụng nhân sự cũng thế. Mấy thằng Tây lông tại sao lương thường cao hơn người Việt dù làm cùng một công việc? Vì mức lương nó tính theo lương ở Tây chứ nó không bao giờ quy đổi lương theo PPP để nhận cả. Vì thế có tình trạng mấy thằng Tây lương rất bình thường ở nước ngoài nhưng sang VN thì ăn sung mặc sướng, các cụ nghĩ thế có cay không ạ?
Đó chính là cái chua xót của các quốc gia có GDP thực tế cách quá xa (nhỏ hơn) so với GDP PPP. Họ thường là các quốc gia sản xuất hàng hoá, những thứ họ làm ra thì có giá rẻ mạt, trong khi phải nhập hàng hoá đắt đỏ từ các nước phương Tây có GDP PPP khá sát hoặc thậm chí thấp hơn GDP thực tế. Đây gần như là một hiện tượng thực dân, bóc lột các dân tộc khác, nói nhẹ hơn thì là sự bất bình đẳng trong thương mại.
Chẳng thế mà Nga với Trung Quốc nó phải nóng mặt mà quyết tâm chơi lại phương Tây. Đối với họ, phương Tây đã ngồi trên đầu họ, hưởng vinh hoa phú quý từ mồ hôi xương máu họ quá lâu rồi. Họ không chấp nhận sự bất bình đẳng trong thương mại như thế lâu hơn nữa. Họ cần một cuộc cách mạng.
Kết quả ra sao hãy để tương lai trả lời, còn riêng về GDP, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP PPP cho thấy quốc gia bị đối xử bất bình đẳng như thế nào. Làm sao để kéo GDP thực tế sát nhất với GDP PPP để cho thấy vị thế quốc gia nâng cao, thực sự sánh vai với tụi thực dân đế quốc?
Vị thế kinh tế không nằm ở cái GDP nào cả, mà ở việc kẻ nào nắm được luật chơi kinh tế chính trị. Cái mà Nga, TQ đang làm chính là thay đổi cái luật chơi đó đấy. Dù cho GDP TQ có vượt Mỹ bây giờ, ví dụ TQ có thể thao túng làm tỷ giá đồng nhân dân tệ cao hơn, khiến cho GDP quy đổi ra USD cao hơn, etc. thì vị thế vẫn thấp hơn Mỹ
Em đang xét đơn thuần liên quan đến kinh tế, xét vai trò của nền kinh tế trong kinh tế toàn cầu, GDP thực tế sẽ quan trọng hơn GDP PPP.
Còn vấn đề thao túng tỷ giá, muốn thao túng như vậy thì những quốc gia như TQ phải hy sinh rất nhiều, có khi đánh đổi lại thu nhập sụt giảm nghiêm trọng do hàng xuất khẩu đắt lên không cạnh tranh được với các nước khác. Thế nên việc thu hẹp khoảng cách giữa GDP PPP và GDP thực tế nó không đơn giản đâu cụ.
Tất nhiên nếu xét toàn diện thì đương nhiên thằng ra luật chơi là thằng có vị thế cao nhất, và GDP chỉ là 1 yếu tố quyết định vị thế quốc gia.
Ở cấp vĩ mô, không thể có kinh tế tách rời chính trị.
Nó chỉ cần đổi tỷ giá ở thời điểm tính thôi, không đơn giản nhưng nếu muốn có tỷ số đẹp là được. Hàng xuất khẩu TQ có đắt lên cũng vẫn còn rẻ chán, chưa kể nhiều hàng phương Tây cũng là sản xuất ở TQ (hoặc toàn bộ hoặc bán thành phẩm), đắt lên thì cả 2 cùng đắt
GDP không có mấy ý nghĩa thực đâu, nó chỉ là kết quả, k phải là nguyên nhân. Kẻ nắm luật chơi sẽ đem đến lợi thế cho mình, cả về kinh tế và những thứ khác, còn GDP là kết quả của nó.
Khi đánh giá nền kinh tế, chính cơ cấu, tính chất của nền kinh tế còn quan trọng hơn nhiều. Nếu luật chơi cứ thế này, kể cả 10, 20 năm nữa GDP của TQ có vượt Mỹ thì vị thế vẫn thua Mỹ về mọi thứ. Phải thay đổi luật chơi mới được
Thưa cụ, cụ vẫn chưa hiểu bài của e, e đang so sánh vai trò giữa GDP thực tế và GDP PPP chứ không nói lan man ra ngoài vấn đề đó.
Còn cân đối tỷ giá thì nếu TQ muốn "cân đối" để GDP bằng Mỹ họ sẽ phải nâng giá đồng tiền lên đến 40%, và nếu muốn "cân đối" để GDP thực tế sát với GDP PPP thì họ phải nâng giá đồng tiền tới 70%! Khi giá cả hàng hoá TQ tăng từ 40-70% thì theo cụ các doanh nghiệp có chạy hết sang nước khác để đầu tư không?
Khi nào TQ có thể duy trì GDP thực tế sát với GDP PPP một cách bền vững thì có nghĩa họ đã có nền tảng địa chính trị cực kỳ vững vàng để support cho nó. Tại những quốc gia như TQ, Ngay hay VN... thì GDP thực tế sát với GDP PPP bền vững là dấu hiệu cho thấy vị thế quốc gia tăng cao đáng kể.
Đúng như cụ nói, GDP là kết quả, chứ không phải nguyên nhân. Đó cũng là cái em muốn nói trong bài ban đầu, làm thế nào để đạt được kết quả như thế, để cho thấy vị thế quốc gia đã thực sự nâng tầm?
Vì nhiều người cứ tin vào chuyện tách rời ra để xem xét nên hay bị lạc đường tư duy, thậm chí nhiều người học cao tài giỏi cũng vậy, càng vĩ mô nó càng liên quan chặt chẽ với chính trị, nên không xét từ gốc cây mà chỉ muốn xét riêng lẻ một cành cây nó thường dẫn đến sự khó hiểu.
Sao cụ không xét GDP trong tình huống bản vị vàng chứ không phải bản vị USD chứ, lúc đấy cụ sẽ thấy kinh tế nên so sánh kiểu gì.
Nhưng em nghĩ vụ này khó vì đa số tự tin vào kiến thức kinh tế học mà họ giỏi đều quên mất là hệ thống học thuật về kinh tế tài chính mà họ học, nó phục vụ cho nền tảng bản vị USD, chứ không phải là nền tảng bản vị vàng. Có thể nhìn vào cán cân các nước trước thế kỷ 17 để thấy cách tính trên cơ sở nền tảng bản vị vàng, lúc đấy sẽ đo được sức mạnh kinh tế của các quốc gia. Nói về cái này lằng nhằng mà tốn thời gian, nên em xin phép chỉ nói vậy thôi, chứ đi sâu vào mệt mỏi lắm, em cũng may mắn giác ngộ ra vấn đề này và từ đấy mới tìm hiểu về chính trị, em nghĩ là không đơn giản.
Việc tách rời ra như vậy thì người đọc sẽ dễ hiểu hơn khía cạnh liên quan đến chỉ số đó - đó là hiện tượng để chúng ta suy ngẫm. Còn về bản chất câu chuyện này chính là vị thế của USD đấy cụ. Nếu loại bỏ được vị thế USD thì khi đó cái chênh lệch giữa GDP PPP và GDP thực tế kia nó cũng sẽ thay đổi rất nhiều. Câu chuyện Nga và TQ làm cách mạng chính là để loại bỏ sự thống trị của USD, sau này bản vị gì thì GDP PPP và GDP thực tế của họ cũng sẽ được kéo sát lại với nhau như một hệ quả.
Trước đây trong một bài post đã cũ, em cũng nhận định vụ Nga - Ukraine này sẽ thách thức hệ thống giáo dục, lý thuyết kinh tế phương Tây, cái này tương đồng với ý kiến của cụ về việc lý thuyết kinh tế phương Tây hiện tại là sản phẩm của hệ thống tài chính USD. Nhiều cái sẽ phải thay đổi sau vài thập niên nữa.
Cụ tìm hiểu về bản vị vàng chuyển sang bản vị đô la Mỹ chưa, em đoán là chưa, nên bỏ thời gian tìm hiểu cụ ạ, em góp ý chân thành đấy, vụ này rất nhiều người cho là thuyết âm mưu nhưng hãy theo nguyên tắc điều tra hung thủ của công an để luận, cụ sẽ tìm thấy rất nhiều điều.
Nếu cụ có thông tin gì bổ sung thì có thể chia sẻ được không ạ, em cũng đọc lịch sử về vụ bản vị vàng với bản vị USD, petro dollar... này rồi nhưng có thể cụ có thông tin khác bên lề chăng?
Thứ nữa là cụ có thể giải thích kỹ hơn chỗ cụ thấy lấn cấn liên quan đến chỗ GDP PPP này không? Nói thật, em vẫn chưa thấy rõ cái mâu thuẫn giữa nhận định của cụ và nhận định của em liên quan đến vụ này, em lại thấy ý kiến của cụ tương đồng với ý kiến của em khi cụ nhắc đến vụ bản vị vàng với bản vị USD.
Mong cụ chia sẻ kỹ hơn để mọi ng thêm kiến thức.
Nếu cụ đọc rồi thì cụ nên dành thêm thời gian suy xét chuyện vì sao nó lại như thế, như cách công an điều tra ấy, lợi ích từ việc đấy có những gì, ai được lợi, xong rồi cụ hãy nghĩ từ góc độ vì sao CP Mỹ quyết định như vậy và quyết định đó có những ảnh hưởng gì đến các quy tắc về kinh tế và tài chính hay các luật chơi quy mô thế giới từ đó đến giờ, lúc đó cụ quay lại xem khái niệm GDP để so sánh là tự khắc có một số manh mối để hiểu ra vấn đề.
Em không nêu ra cái gì mà cụ nghĩ là bên lề để mọi người cùng suy ngẫm vì đưa ra trên mạng, mỗi người nhìn một góc cạnh, trao đổi một hồi kiểu gì cũng lạc đề, đã lạc đề thì cụ sẽ không có nhận định gì mới nữa, nên em luôn chủ trương nên tìm ra con chốt, tìm ra key quan trọng, từ các con chốt và key quan trọng đó biết được động cơ thực của sự kiện, từ đó suy luận hệ quả để xem cái hiện giờ nó được sinh ra từ đâu. Nói một cách khác là em đi tìm cái cụm rễ cây để suy diễn vì sao cành cây trên cao lá nó lại như vậy, còn cách của cụ là chặt rời cái cành xuống phân tích và suy luận cái cây nó thế nào. Vậy thì tại sao không trực tiếp tìm cái cụm rễ và nhìn nó một cách hoàn chỉnh hơn, để không phải mỗi lần gặp một cái cành ta lại phải chặt từng cành ra để xem xét, xem xét hết đống cành cây thì suy luận ra cái thân cây, đợi khi nào suy luận xong cái thân cây may ra mới đi tìm cái rễ cây. Hơn nữa, việc xem xét riêng lẽ từng cái cành nó dẫn đến những ngộ nhận riêng biệt đối với từng cái cành cây, thời gian để hiểu ra vì sao đám cành cây đấy lại như thế quá dài, trong quá trình chưa tìm ra gốc rễ đó, nguy cơ hiểu sai là vô cùng nhiều, xác suất sử dụng những hiểu sai đó để giải quyết vấn đề khác lại càng nhiều, khi đã thành một mớ phức tạp rồi thì càng khó để rời ra đi tìm gốc rễ vấn đề nữa. Vì thế vấn đề nằm ở chỗ cụ chọn phương thức nào để truy xét cốt lõi của sự việc.
Ngoài ra, em nghĩ em đưa ra cũng không có tác dụng vì cụ đã cho rằng phần em nói thêm là bên lề, có nghĩa là nội dung chính của sự việc đó cụ đã có kết luận riêng, có thể kết luận đó là cơ sở để cụ có cách phân tích tách rời kinh tế ra khỏi chính trị mà xem xét, do vậy, em liều lĩnh cho rằng cụ không hình dung được thực chất mức độ tác động của việc hoán đổi bản vị đấy, và vì không hiểu được nên cụ thấy việc tách rời kinh tế ra khỏi chính trị với mục đích để xem xét cho dễ hiểu hơn, nhưng em cho rằng tách rời nó sẽ chỉ khiến cụ hiểu sai về bản chất của nó. Trước đây em cũng từng suy ngẫm như vậy giống cụ, nhưng hoá ra không phải, mọi thứ không phải như chúng ta vẫn nghĩ, chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị, chính trị nếu không được xem xét đúng và đủ thì việc bóc tách rời kinh tế hay xã hội ra đều chỉ dẫn tới hiểu chưa đầy đủ hay cụ thể hơn là vẫn tiếp tục hiểu sai, về ngắn hạn cái sai đó có thể không gây ra vấn đề gì, nhưng khi tính phát triển dài hạn và khi gặp biến cố chính trị lớn như kiểu thế chiến, thì khái niệm đó sẽ bộc lộ cái sai, điều đó dẫn tới những tranh luận về GDP hay PPP, mà trước đây làm gì có đúng không ạ.
Trao đổi vui vậy thôi, vì mỗi người đều là độc nhất vô nhị, mỗi người đều có những chứng nghiệm riêng của mình, nên không phải quá phức tạp cụ ạ.
Đến đây thì em có 2 cái khác cụ một chút.
Thứ nhất, là bản chất sự việc A dẫn đến rất nhiều hiện tượng khác nhau là hệ quả của A. Việc xem xét 1 trong các hiện tượng để rút ra bản chất A là một cách để tạo ra các mệnh đề, giả thiết, và có thể giả thiết đó là sai, thiếu toàn diện. Em hiểu cụ đang nghĩ theo chiều hướng như vậy phải không ạ? Thế thì e nghĩ cụ đang có chút hiểu nhầm ý của em.
Trong trường hợp em đang đề cập thì đó chỉ là một cách để mình kiểm chứng lại nhận định bản chất A trước đó ta nghĩ có đúng hay không, điều này khác hoàn toàn việc cụ chưa hề có khái niệm về A trước đó mà chỉ biết về một hiện tượng cụ thể. Ở đây em, cụ và nhiều cụ khác đều đã có mường tượng và kiến thức về bản chất A rồi, việc đánh giá hiện tượng cụ thể nào đó chỉ để tái khẳng định bản chất mình hiểu (thông qua nhiều đánh giá toàn diện hơn) trước đó mà thôi. Bài của e không hề có ý "lấy cành cây để mò ra gốc rễ" như cụ hiểu nhầm, mà nó chỉ tái khẳng định "với gốc rễ kia thì việc có cành cây như thế này là chuyện đương nhiên". Việc Mỹ loại bỏ bản vị vàng gắn với vật chất để phục vụ lợi ích bành trướng của tư bản tài phiệt tài chính nó là xu hướng tất yếu của quá trình phát triển của Mỹ với vị thế siêu cường lúc đó, và chính điều này sẽ dẫn đến suy thoái trong tương lai cho Mỹ. Như Trung Quốc có câu "vật cực tất phản".
Thứ hai, cụ nói "chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị", theo em thì ngược lại. Trong kinh tế chính trị, Mác khẳng định 1 điều mà theo em rất chí lý, đó là kinh tế là thứ quyết định vận động của xã hội, trong đó có chính trị. Hoạt động chính trị là để phục vụ mục đích kinh tế của giới cầm quyền, chứ không phải ngược lại. Tất cả mọi hoạt động nếu cụ xem xét theo góc độ lợi ích kinh tế thì sẽ giải thích được mọi mâu thuẫn của loài người từ sơ khai đến nay.
Vâng, em không có dự định nói dài về chuyện này, nên em không tranh luận nhiều cụ ạ, cụ cứ đọc và suy ngẫm lại sự kiện đó rồi cụ ngẫm về khái niệm kinh tế trước thế kỷ 17 đi, khi đô la Mỹ chưa ra đời cho chắc chắn, để xem khái niệm kinh tế lúc đấy với bây giờ có khác nhau, sau đấy cụ so sánh bản vị vàng với bản vị đô la Mỹ.
Về khái niệm chính trị và kinh tế, em nghĩ cụ hiểu chưa hết, cụ nói chính trị để phục vụ mục đích kinh tế của giới cầm quyền, tức là chính trị phục vụ giới cầm quyền, trong các lợi ích của giới cầm quyền thì kinh tế là một trong các lợi ích đó. Cụ có thể nhìn thấy từng có hiện tượng trong xã hội có những bộ phận đòi hỏi kinh tế thị trường và phủ nhận sự quản lý lãnh đạo của đảng cộng sản đòi hỏi phải để thị trường tự quyết, nhưng đa số đồng ý vẫn phải có sự quản lý điều tiết của chính quyền, nó là những dẫn chứng cho thấy chính trị vẫn là chủ thể và kinh tế là công cụ của chính trị, đó là lý do có câu có tiền thì muốn có quyền là vậy.
Em biết là về quan điểm sẽ rất khó có hồi kết, mục đích em tranh luận với cụ vì em cho rằng tách kinh tế ra để xét riêng là sai lầm, mà đúng ra là phải xem xét chính trị rồi xem xét đến kinh tế, và riêng với cách tính GDP hay PPP, em góp ý là cụ xem xét vụ bản vị vàng và bản vị đô la Mỹ, vì Mỹ là nước phát hành đô la Mỹ, luật chơi trong tay Mỹ, điều chỉnh lúc nào can thiệp lúc nào đều ở Mỹ, với sân khấu đấy cụ muốn phân tích kinh tế với hệ thống học thuật kinh tế do Mỹ sáng tạo, cụ có thấy nó hợp lý không, đấy là lý do em gợi ý cụ xem xét sức mạnh kinh tế của các nước thế kỷ 17 về trước trên nền tảng bản vị vàng là vì thế, cả thế giới thống nhất một cách nhìn về chức năng quy đổi chung cho tất cả của vàng, nó không thiên lệch với bất cứ ai, nên ai có sức mạnh kinh tế như thế nào nó sẽ được quy đổi ra như thế, chứ với bản vị đô la Mỹ, mấy đợt QE của Mỹ thời covid với mấy lần nâng lãi suất của FED vừa rồi đã khiến cả Thế giới gánh nợ thay Mỹ, luật chơi không công bằng vậy thì làm sao mà dùng học thuật của Mỹ để tính cho đúng được.
Một ví dụ vui vẻ khác là Bắc Triều Tiên, tính về kinh tế theo quan điểm bây giờ thì đất nước đấy phải chết từ lâu rồi mới đúng chứ, tại sao họ không chết, đấy là câu chuyện chính trị với kinh tế đấy cụ ạ.
Ngày nghỉ bàn lan man thế thôi, em cũng không có ý định nói dài vì em cũng đuối trong khoản trình bày, nên chỉ là trao đổi vui thôi, cụ thấy không đúng cũng là hợp lý hợp tình, vì có nhiều chuyện em cũng chả giải thích được cho người khác cảm thấy có lý được, mọi chuyện để thời gian kiểm chứng cụ ạ.
‼️Các nền kinh tế BRICS vượt trội G7 về sức mua tương đương
Kinh tế các nước BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) vượt trội so với các nước G7 về sức mua tương đương. Tổng thống Nga Vladimir Putin tuyên bố điều này trong thông điệp video gửi tới những người tham gia Diễn đàn Doanh nghiệp BRICS.
Thời gian gần đây, báo chí rộn lên thông tin rằng Nga vươn lên vượt Đức về GDP theo sức mua tương đương (PPP), rồi là BRICS vượt G7 theo GDP PPP, Trung Quốc vượt Mỹ theo GDP PPP v..v…
Sức mua tương đương thực sự cho thấy giá trị thực sự một quốc gia đem lại cho người dân của mình, thể hiện sức mua thực tế của đồng tiền trong thị trường nội địa. Giả như, ở Việt Nam, 2 USD ta có thể ăn được 1 bát phở ngon lành, thì ở Mỹ giá phải gấp 4-5 lần như thế, tức là bên ngoài người dân có vẻ như thu nhập thấp hơn Mỹ nhiều, nhưng thực tế khi đem số tiền đó ra chi tiêu, chênh lệch lại không đến mức như vậy. Chẳng thế mà GDP PPP của Việt Nam bây giờ cũng đã hơn 1.400 tỷ USD rồi các cụ ạ.
Thế nhưng mà, chính cái GDP PPP này nó lại cho thấy sự chua xót, cay đắng của các quốc gia. GDP PPP không thể hiện được tầm ảnh hưởng của nền kinh tế đối với thị trường toàn cầu như GDP thông thường. Có nghĩa là GDP thông thường thấp thì cũng đi đôi với việc vị thế nền kinh tế thấp, dù GDP PPP trong nước có thể cao hơn đi chăng nữa. Tại sao lại như vậy?
Theo cá nhân em, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP theo PPP thể hiện mức độ bị bóc lột của quốc gia đó. Vì thường các con số này được quy đổi ra USD, nên chúng ta có thể thấy được bản chất nó như thế này: Mỹ sản xuất ra một món đồ 1.000 USD thì họ sẽ bán sang nước A với giá cao hơn 1000 USD. Ngược lại, nước A sản xuất ra 1 món đồ, nếu ở Mỹ sản xuất sẽ có giá 1000 USD, nhưng thực tế khi bán trong nước hoặc thậm chí khi bán sang Mỹ có khi lại có giá thấp hơn 1000 USD rất nhiều. Chính điều này dẫn đến hiện tượng GDP thực tế nhỏ hơn GDP PPP. Hay trong việc tuyển dụng nhân sự cũng thế. Mấy thằng Tây lông tại sao lương thường cao hơn người Việt dù làm cùng một công việc? Vì mức lương nó tính theo lương ở Tây chứ nó không bao giờ quy đổi lương theo PPP để nhận cả. Vì thế có tình trạng mấy thằng Tây lương rất bình thường ở nước ngoài nhưng sang VN thì ăn sung mặc sướng, các cụ nghĩ thế có cay không ạ?
Đó chính là cái chua xót của các quốc gia có GDP thực tế cách quá xa (nhỏ hơn) so với GDP PPP. Họ thường là các quốc gia sản xuất hàng hoá, những thứ họ làm ra thì có giá rẻ mạt, trong khi phải nhập hàng hoá đắt đỏ từ các nước phương Tây có GDP PPP khá sát hoặc thậm chí thấp hơn GDP thực tế. Đây gần như là một hiện tượng thực dân, bóc lột các dân tộc khác, nói nhẹ hơn thì là sự bất bình đẳng trong thương mại.
Chẳng thế mà Nga với Trung Quốc nó phải nóng mặt mà quyết tâm chơi lại phương Tây. Đối với họ, phương Tây đã ngồi trên đầu họ, hưởng vinh hoa phú quý từ mồ hôi xương máu họ quá lâu rồi. Họ không chấp nhận sự bất bình đẳng trong thương mại như thế lâu hơn nữa. Họ cần một cuộc cách mạng.
Kết quả ra sao hãy để tương lai trả lời, còn riêng về GDP, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP PPP cho thấy quốc gia bị đối xử bất bình đẳng như thế nào. Làm sao để kéo GDP thực tế sát nhất với GDP PPP để cho thấy vị thế quốc gia nâng cao, thực sự sánh vai với tụi thực dân đế quốc?
Vị thế kinh tế không nằm ở cái GDP nào cả, mà ở việc kẻ nào nắm được luật chơi kinh tế chính trị. Cái mà Nga, TQ đang làm chính là thay đổi cái luật chơi đó đấy. Dù cho GDP TQ có vượt Mỹ bây giờ, ví dụ TQ có thể thao túng làm tỷ giá đồng nhân dân tệ cao hơn, khiến cho GDP quy đổi ra USD cao hơn, etc. thì vị thế vẫn thấp hơn Mỹ
Em đang xét đơn thuần liên quan đến kinh tế, xét vai trò của nền kinh tế trong kinh tế toàn cầu, GDP thực tế sẽ quan trọng hơn GDP PPP.
Còn vấn đề thao túng tỷ giá, muốn thao túng như vậy thì những quốc gia như TQ phải hy sinh rất nhiều, có khi đánh đổi lại thu nhập sụt giảm nghiêm trọng do hàng xuất khẩu đắt lên không cạnh tranh được với các nước khác. Thế nên việc thu hẹp khoảng cách giữa GDP PPP và GDP thực tế nó không đơn giản đâu cụ.
Tất nhiên nếu xét toàn diện thì đương nhiên thằng ra luật chơi là thằng có vị thế cao nhất, và GDP chỉ là 1 yếu tố quyết định vị thế quốc gia.
Ở cấp vĩ mô, không thể có kinh tế tách rời chính trị.
Nó chỉ cần đổi tỷ giá ở thời điểm tính thôi, không đơn giản nhưng nếu muốn có tỷ số đẹp là được. Hàng xuất khẩu TQ có đắt lên cũng vẫn còn rẻ chán, chưa kể nhiều hàng phương Tây cũng là sản xuất ở TQ (hoặc toàn bộ hoặc bán thành phẩm), đắt lên thì cả 2 cùng đắt
GDP không có mấy ý nghĩa thực đâu, nó chỉ là kết quả, k phải là nguyên nhân. Kẻ nắm luật chơi sẽ đem đến lợi thế cho mình, cả về kinh tế và những thứ khác, còn GDP là kết quả của nó.
Khi đánh giá nền kinh tế, chính cơ cấu, tính chất của nền kinh tế còn quan trọng hơn nhiều. Nếu luật chơi cứ thế này, kể cả 10, 20 năm nữa GDP của TQ có vượt Mỹ thì vị thế vẫn thua Mỹ về mọi thứ. Phải thay đổi luật chơi mới được
Thưa cụ, cụ vẫn chưa hiểu bài của e, e đang so sánh vai trò giữa GDP thực tế và GDP PPP chứ không nói lan man ra ngoài vấn đề đó.
Còn cân đối tỷ giá thì nếu TQ muốn "cân đối" để GDP bằng Mỹ họ sẽ phải nâng giá đồng tiền lên đến 40%, và nếu muốn "cân đối" để GDP thực tế sát với GDP PPP thì họ phải nâng giá đồng tiền tới 70%! Khi giá cả hàng hoá TQ tăng từ 40-70% thì theo cụ các doanh nghiệp có chạy hết sang nước khác để đầu tư không?
Khi nào TQ có thể duy trì GDP thực tế sát với GDP PPP một cách bền vững thì có nghĩa họ đã có nền tảng địa chính trị cực kỳ vững vàng để support cho nó. Tại những quốc gia như TQ, Ngay hay VN... thì GDP thực tế sát với GDP PPP bền vững là dấu hiệu cho thấy vị thế quốc gia tăng cao đáng kể.
Đúng như cụ nói, GDP là kết quả, chứ không phải nguyên nhân. Đó cũng là cái em muốn nói trong bài ban đầu, làm thế nào để đạt được kết quả như thế, để cho thấy vị thế quốc gia đã thực sự nâng tầm?
Vì nhiều người cứ tin vào chuyện tách rời ra để xem xét nên hay bị lạc đường tư duy, thậm chí nhiều người học cao tài giỏi cũng vậy, càng vĩ mô nó càng liên quan chặt chẽ với chính trị, nên không xét từ gốc cây mà chỉ muốn xét riêng lẻ một cành cây nó thường dẫn đến sự khó hiểu.
Sao cụ không xét GDP trong tình huống bản vị vàng chứ không phải bản vị USD chứ, lúc đấy cụ sẽ thấy kinh tế nên so sánh kiểu gì.
Nhưng em nghĩ vụ này khó vì đa số tự tin vào kiến thức kinh tế học mà họ giỏi đều quên mất là hệ thống học thuật về kinh tế tài chính mà họ học, nó phục vụ cho nền tảng bản vị USD, chứ không phải là nền tảng bản vị vàng. Có thể nhìn vào cán cân các nước trước thế kỷ 17 để thấy cách tính trên cơ sở nền tảng bản vị vàng, lúc đấy sẽ đo được sức mạnh kinh tế của các quốc gia. Nói về cái này lằng nhằng mà tốn thời gian, nên em xin phép chỉ nói vậy thôi, chứ đi sâu vào mệt mỏi lắm, em cũng may mắn giác ngộ ra vấn đề này và từ đấy mới tìm hiểu về chính trị, em nghĩ là không đơn giản.
Việc tách rời ra như vậy thì người đọc sẽ dễ hiểu hơn khía cạnh liên quan đến chỉ số đó - đó là hiện tượng để chúng ta suy ngẫm. Còn về bản chất câu chuyện này chính là vị thế của USD đấy cụ. Nếu loại bỏ được vị thế USD thì khi đó cái chênh lệch giữa GDP PPP và GDP thực tế kia nó cũng sẽ thay đổi rất nhiều. Câu chuyện Nga và TQ làm cách mạng chính là để loại bỏ sự thống trị của USD, sau này bản vị gì thì GDP PPP và GDP thực tế của họ cũng sẽ được kéo sát lại với nhau như một hệ quả.
Trước đây trong một bài post đã cũ, em cũng nhận định vụ Nga - Ukraine này sẽ thách thức hệ thống giáo dục, lý thuyết kinh tế phương Tây, cái này tương đồng với ý kiến của cụ về việc lý thuyết kinh tế phương Tây hiện tại là sản phẩm của hệ thống tài chính USD. Nhiều cái sẽ phải thay đổi sau vài thập niên nữa.
Cụ tìm hiểu về bản vị vàng chuyển sang bản vị đô la Mỹ chưa, em đoán là chưa, nên bỏ thời gian tìm hiểu cụ ạ, em góp ý chân thành đấy, vụ này rất nhiều người cho là thuyết âm mưu nhưng hãy theo nguyên tắc điều tra hung thủ của công an để luận, cụ sẽ tìm thấy rất nhiều điều.
Nếu cụ có thông tin gì bổ sung thì có thể chia sẻ được không ạ, em cũng đọc lịch sử về vụ bản vị vàng với bản vị USD, petro dollar... này rồi nhưng có thể cụ có thông tin khác bên lề chăng?
Thứ nữa là cụ có thể giải thích kỹ hơn chỗ cụ thấy lấn cấn liên quan đến chỗ GDP PPP này không? Nói thật, em vẫn chưa thấy rõ cái mâu thuẫn giữa nhận định của cụ và nhận định của em liên quan đến vụ này, em lại thấy ý kiến của cụ tương đồng với ý kiến của em khi cụ nhắc đến vụ bản vị vàng với bản vị USD.
Mong cụ chia sẻ kỹ hơn để mọi ng thêm kiến thức.
Nếu cụ đọc rồi thì cụ nên dành thêm thời gian suy xét chuyện vì sao nó lại như thế, như cách công an điều tra ấy, lợi ích từ việc đấy có những gì, ai được lợi, xong rồi cụ hãy nghĩ từ góc độ vì sao CP Mỹ quyết định như vậy và quyết định đó có những ảnh hưởng gì đến các quy tắc về kinh tế và tài chính hay các luật chơi quy mô thế giới từ đó đến giờ, lúc đó cụ quay lại xem khái niệm GDP để so sánh là tự khắc có một số manh mối để hiểu ra vấn đề.
Em không nêu ra cái gì mà cụ nghĩ là bên lề để mọi người cùng suy ngẫm vì đưa ra trên mạng, mỗi người nhìn một góc cạnh, trao đổi một hồi kiểu gì cũng lạc đề, đã lạc đề thì cụ sẽ không có nhận định gì mới nữa, nên em luôn chủ trương nên tìm ra con chốt, tìm ra key quan trọng, từ các con chốt và key quan trọng đó biết được động cơ thực của sự kiện, từ đó suy luận hệ quả để xem cái hiện giờ nó được sinh ra từ đâu. Nói một cách khác là em đi tìm cái cụm rễ cây để suy diễn vì sao cành cây trên cao lá nó lại như vậy, còn cách của cụ là chặt rời cái cành xuống phân tích và suy luận cái cây nó thế nào. Vậy thì tại sao không trực tiếp tìm cái cụm rễ và nhìn nó một cách hoàn chỉnh hơn, để không phải mỗi lần gặp một cái cành ta lại phải chặt từng cành ra để xem xét, xem xét hết đống cành cây thì suy luận ra cái thân cây, đợi khi nào suy luận xong cái thân cây may ra mới đi tìm cái rễ cây. Hơn nữa, việc xem xét riêng lẽ từng cái cành nó dẫn đến những ngộ nhận riêng biệt đối với từng cái cành cây, thời gian để hiểu ra vì sao đám cành cây đấy lại như thế quá dài, trong quá trình chưa tìm ra gốc rễ đó, nguy cơ hiểu sai là vô cùng nhiều, xác suất sử dụng những hiểu sai đó để giải quyết vấn đề khác lại càng nhiều, khi đã thành một mớ phức tạp rồi thì càng khó để rời ra đi tìm gốc rễ vấn đề nữa. Vì thế vấn đề nằm ở chỗ cụ chọn phương thức nào để truy xét cốt lõi của sự việc.
Ngoài ra, em nghĩ em đưa ra cũng không có tác dụng vì cụ đã cho rằng phần em nói thêm là bên lề, có nghĩa là nội dung chính của sự việc đó cụ đã có kết luận riêng, có thể kết luận đó là cơ sở để cụ có cách phân tích tách rời kinh tế ra khỏi chính trị mà xem xét, do vậy, em liều lĩnh cho rằng cụ không hình dung được thực chất mức độ tác động của việc hoán đổi bản vị đấy, và vì không hiểu được nên cụ thấy việc tách rời kinh tế ra khỏi chính trị với mục đích để xem xét cho dễ hiểu hơn, nhưng em cho rằng tách rời nó sẽ chỉ khiến cụ hiểu sai về bản chất của nó. Trước đây em cũng từng suy ngẫm như vậy giống cụ, nhưng hoá ra không phải, mọi thứ không phải như chúng ta vẫn nghĩ, chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị, chính trị nếu không được xem xét đúng và đủ thì việc bóc tách rời kinh tế hay xã hội ra đều chỉ dẫn tới hiểu chưa đầy đủ hay cụ thể hơn là vẫn tiếp tục hiểu sai, về ngắn hạn cái sai đó có thể không gây ra vấn đề gì, nhưng khi tính phát triển dài hạn và khi gặp biến cố chính trị lớn như kiểu thế chiến, thì khái niệm đó sẽ bộc lộ cái sai, điều đó dẫn tới những tranh luận về GDP hay PPP, mà trước đây làm gì có đúng không ạ.
Trao đổi vui vậy thôi, vì mỗi người đều là độc nhất vô nhị, mỗi người đều có những chứng nghiệm riêng của mình, nên không phải quá phức tạp cụ ạ.
Đến đây thì em có 2 cái khác cụ một chút.
Thứ nhất, là bản chất sự việc A dẫn đến rất nhiều hiện tượng khác nhau là hệ quả của A. Việc xem xét 1 trong các hiện tượng để rút ra bản chất A là một cách để tạo ra các mệnh đề, giả thiết, và có thể giả thiết đó là sai, thiếu toàn diện. Em hiểu cụ đang nghĩ theo chiều hướng như vậy phải không ạ? Thế thì e nghĩ cụ đang có chút hiểu nhầm ý của em.
Trong trường hợp em đang đề cập thì đó chỉ là một cách để mình kiểm chứng lại nhận định bản chất A trước đó ta nghĩ có đúng hay không, điều này khác hoàn toàn việc cụ chưa hề có khái niệm về A trước đó mà chỉ biết về một hiện tượng cụ thể. Ở đây em, cụ và nhiều cụ khác đều đã có mường tượng và kiến thức về bản chất A rồi, việc đánh giá hiện tượng cụ thể nào đó chỉ để tái khẳng định bản chất mình hiểu (thông qua nhiều đánh giá toàn diện hơn) trước đó mà thôi. Bài của e không hề có ý "lấy cành cây để mò ra gốc rễ" như cụ hiểu nhầm, mà nó chỉ tái khẳng định "với gốc rễ kia thì việc có cành cây như thế này là chuyện đương nhiên". Việc Mỹ loại bỏ bản vị vàng gắn với vật chất để phục vụ lợi ích bành trướng của tư bản tài phiệt tài chính nó là xu hướng tất yếu của quá trình phát triển của Mỹ với vị thế siêu cường lúc đó, và chính điều này sẽ dẫn đến suy thoái trong tương lai cho Mỹ. Như Trung Quốc có câu "vật cực tất phản".
Thứ hai, cụ nói "chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị", theo em thì ngược lại. Trong kinh tế chính trị, Mác khẳng định 1 điều mà theo em rất chí lý, đó là kinh tế là thứ quyết định vận động của xã hội, trong đó có chính trị. Hoạt động chính trị là để phục vụ mục đích kinh tế của giới cầm quyền, chứ không phải ngược lại. Tất cả mọi hoạt động nếu cụ xem xét theo góc độ lợi ích kinh tế thì sẽ giải thích được mọi mâu thuẫn của loài người từ sơ khai đến nay.
Em biết là về quan điểm sẽ rất khó có hồi kết, mục đích em tranh luận với cụ vì em cho rằng tách kinh tế ra để xét riêng là sai lầm, mà đúng ra là phải xem xét chính trị rồi xem xét đến kinh tế, và riêng với cách tính GDP hay PPP, em góp ý là cụ xem xét vụ bản vị vàng và bản vị đô la Mỹ, vì Mỹ là nước phát hành đô la Mỹ, luật chơi trong tay Mỹ, điều chỉnh lúc nào can thiệp lúc nào đều ở Mỹ, với sân khấu đấy cụ muốn phân tích kinh tế với hệ thống học thuật kinh tế do Mỹ sáng tạo, cụ có thấy nó hợp lý không, đấy là lý do em gợi ý cụ xem xét sức mạnh kinh tế của các nước thế kỷ 17 về trước trên nền tảng bản vị vàng là vì thế, cả thế giới thống nhất một cách nhìn về chức năng quy đổi chung cho tất cả của vàng, nó không thiên lệch với bất cứ ai, nên ai có sức mạnh kinh tế như thế nào nó sẽ được quy đổi ra như thế, chứ với bản vị đô la Mỹ, mấy đợt QE của Mỹ thời covid với mấy lần nâng lãi suất của FED vừa rồi đã khiến cả Thế giới gánh nợ thay Mỹ, luật chơi không công bằng vậy thì làm sao mà dùng học thuật của Mỹ để tính cho đúng được.
Một ví dụ vui vẻ khác là Bắc Triều Tiên, tính về kinh tế theo quan điểm bây giờ thì đất nước đấy phải chết từ lâu rồi mới đúng chứ, tại sao họ không chết, đấy là câu chuyện chính trị với kinh tế đấy cụ ạ.
Đoạn này của cụ chính là ý em muốn nói đến, ý là chính vì hệ thống tài chính của Mỹ đang bá chủ nên mới dẫn đến nhiều cái lệch lạc, bất công giống như chênh lệch GDP PPP quá xa đấy. Nếu sử dụng bản vị vàng thì không có chuyện có chênh lệch lớn như vậy, vì ưu thế USD chính là 1 ưu thế lớn nhất giúp Mỹ duy trì giá nhân công - dịch vụ cao hơn các nước như Trung Quốc hay Ấn Độ.
Chính vì thế nên em mới đang nghĩ có lẽ chỗ cụ tranh luận với em cũng là hiểu nhầm, em không bao giờ có ý tách chính trị và kinh tế ra để suy ra bàn chất, mà em đang xét cái hiện tượng kinh tế đơn thuần kia để tái khẳng định cái bản chất kinh tế chính trị ban đầu thôi. Những thông tin cụ chia sẻ liên quan đến USD và GDP trên về cơ bản em nhất trí và chính đồng quan điểm. Có thể do cách viết của em khiến cụ hiểu nhầm chăng.
Chỉ có vụ quan hệ chủ đạo giữa kinh tế và chính trị thì có lẽ cách hiểu giữa em và cụ có khác biệt, với cụ thì chính trị quyết định kinh tế còn theo kiến thức của em thì lợi ích kinh tế là cái cốt lõi của mọi vấn đề trong xã hội loài người từ thời nguyên thuỷ đến khi con người tuyệt chủng.
Các thành viên của Bandera đã đưa Giáo hoàng vào danh sách "Người tạo hòa bình"
Đáp lại lời cáo buộc của người đứng đầu Giáo hội Công giáo Hy Lạp Ukraina, cơ quan báo chí của Vatican trả lời rằng họ không thấy sự khuyến khích của chủ nghĩa đế quốc hay chủ nghĩa thực dân trong lời nói của Giáo hoàng Francis. Cơ quan báo chí cũng khuyên phía Ukraine nên giải thích những lời của Đức Thánh Cha theo hướng này.
Rõ ràng, Bandera Reich coi phản ứng của Vatican là một sự nhạo báng và đã thêm giáo hoàng vào cơ sở dữ liệu.
‼️Các nền kinh tế BRICS vượt trội G7 về sức mua tương đương
Kinh tế các nước BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) vượt trội so với các nước G7 về sức mua tương đương. Tổng thống Nga Vladimir Putin tuyên bố điều này trong thông điệp video gửi tới những người tham gia Diễn đàn Doanh nghiệp BRICS.
Thời gian gần đây, báo chí rộn lên thông tin rằng Nga vươn lên vượt Đức về GDP theo sức mua tương đương (PPP), rồi là BRICS vượt G7 theo GDP PPP, Trung Quốc vượt Mỹ theo GDP PPP v..v…
Sức mua tương đương thực sự cho thấy giá trị thực sự một quốc gia đem lại cho người dân của mình, thể hiện sức mua thực tế của đồng tiền trong thị trường nội địa. Giả như, ở Việt Nam, 2 USD ta có thể ăn được 1 bát phở ngon lành, thì ở Mỹ giá phải gấp 4-5 lần như thế, tức là bên ngoài người dân có vẻ như thu nhập thấp hơn Mỹ nhiều, nhưng thực tế khi đem số tiền đó ra chi tiêu, chênh lệch lại không đến mức như vậy. Chẳng thế mà GDP PPP của Việt Nam bây giờ cũng đã hơn 1.400 tỷ USD rồi các cụ ạ.
Thế nhưng mà, chính cái GDP PPP này nó lại cho thấy sự chua xót, cay đắng của các quốc gia. GDP PPP không thể hiện được tầm ảnh hưởng của nền kinh tế đối với thị trường toàn cầu như GDP thông thường. Có nghĩa là GDP thông thường thấp thì cũng đi đôi với việc vị thế nền kinh tế thấp, dù GDP PPP trong nước có thể cao hơn đi chăng nữa. Tại sao lại như vậy?
Theo cá nhân em, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP theo PPP thể hiện mức độ bị bóc lột của quốc gia đó. Vì thường các con số này được quy đổi ra USD, nên chúng ta có thể thấy được bản chất nó như thế này: Mỹ sản xuất ra một món đồ 1.000 USD thì họ sẽ bán sang nước A với giá cao hơn 1000 USD. Ngược lại, nước A sản xuất ra 1 món đồ, nếu ở Mỹ sản xuất sẽ có giá 1000 USD, nhưng thực tế khi bán trong nước hoặc thậm chí khi bán sang Mỹ có khi lại có giá thấp hơn 1000 USD rất nhiều. Chính điều này dẫn đến hiện tượng GDP thực tế nhỏ hơn GDP PPP. Hay trong việc tuyển dụng nhân sự cũng thế. Mấy thằng Tây lông tại sao lương thường cao hơn người Việt dù làm cùng một công việc? Vì mức lương nó tính theo lương ở Tây chứ nó không bao giờ quy đổi lương theo PPP để nhận cả. Vì thế có tình trạng mấy thằng Tây lương rất bình thường ở nước ngoài nhưng sang VN thì ăn sung mặc sướng, các cụ nghĩ thế có cay không ạ?
Đó chính là cái chua xót của các quốc gia có GDP thực tế cách quá xa (nhỏ hơn) so với GDP PPP. Họ thường là các quốc gia sản xuất hàng hoá, những thứ họ làm ra thì có giá rẻ mạt, trong khi phải nhập hàng hoá đắt đỏ từ các nước phương Tây có GDP PPP khá sát hoặc thậm chí thấp hơn GDP thực tế. Đây gần như là một hiện tượng thực dân, bóc lột các dân tộc khác, nói nhẹ hơn thì là sự bất bình đẳng trong thương mại.
Chẳng thế mà Nga với Trung Quốc nó phải nóng mặt mà quyết tâm chơi lại phương Tây. Đối với họ, phương Tây đã ngồi trên đầu họ, hưởng vinh hoa phú quý từ mồ hôi xương máu họ quá lâu rồi. Họ không chấp nhận sự bất bình đẳng trong thương mại như thế lâu hơn nữa. Họ cần một cuộc cách mạng.
Kết quả ra sao hãy để tương lai trả lời, còn riêng về GDP, chênh lệch giữa GDP thực tế và GDP PPP cho thấy quốc gia bị đối xử bất bình đẳng như thế nào. Làm sao để kéo GDP thực tế sát nhất với GDP PPP để cho thấy vị thế quốc gia nâng cao, thực sự sánh vai với tụi thực dân đế quốc?
Vị thế kinh tế không nằm ở cái GDP nào cả, mà ở việc kẻ nào nắm được luật chơi kinh tế chính trị. Cái mà Nga, TQ đang làm chính là thay đổi cái luật chơi đó đấy. Dù cho GDP TQ có vượt Mỹ bây giờ, ví dụ TQ có thể thao túng làm tỷ giá đồng nhân dân tệ cao hơn, khiến cho GDP quy đổi ra USD cao hơn, etc. thì vị thế vẫn thấp hơn Mỹ
Em đang xét đơn thuần liên quan đến kinh tế, xét vai trò của nền kinh tế trong kinh tế toàn cầu, GDP thực tế sẽ quan trọng hơn GDP PPP.
Còn vấn đề thao túng tỷ giá, muốn thao túng như vậy thì những quốc gia như TQ phải hy sinh rất nhiều, có khi đánh đổi lại thu nhập sụt giảm nghiêm trọng do hàng xuất khẩu đắt lên không cạnh tranh được với các nước khác. Thế nên việc thu hẹp khoảng cách giữa GDP PPP và GDP thực tế nó không đơn giản đâu cụ.
Tất nhiên nếu xét toàn diện thì đương nhiên thằng ra luật chơi là thằng có vị thế cao nhất, và GDP chỉ là 1 yếu tố quyết định vị thế quốc gia.
Ở cấp vĩ mô, không thể có kinh tế tách rời chính trị.
Nó chỉ cần đổi tỷ giá ở thời điểm tính thôi, không đơn giản nhưng nếu muốn có tỷ số đẹp là được. Hàng xuất khẩu TQ có đắt lên cũng vẫn còn rẻ chán, chưa kể nhiều hàng phương Tây cũng là sản xuất ở TQ (hoặc toàn bộ hoặc bán thành phẩm), đắt lên thì cả 2 cùng đắt
GDP không có mấy ý nghĩa thực đâu, nó chỉ là kết quả, k phải là nguyên nhân. Kẻ nắm luật chơi sẽ đem đến lợi thế cho mình, cả về kinh tế và những thứ khác, còn GDP là kết quả của nó.
Khi đánh giá nền kinh tế, chính cơ cấu, tính chất của nền kinh tế còn quan trọng hơn nhiều. Nếu luật chơi cứ thế này, kể cả 10, 20 năm nữa GDP của TQ có vượt Mỹ thì vị thế vẫn thua Mỹ về mọi thứ. Phải thay đổi luật chơi mới được
Thưa cụ, cụ vẫn chưa hiểu bài của e, e đang so sánh vai trò giữa GDP thực tế và GDP PPP chứ không nói lan man ra ngoài vấn đề đó.
Còn cân đối tỷ giá thì nếu TQ muốn "cân đối" để GDP bằng Mỹ họ sẽ phải nâng giá đồng tiền lên đến 40%, và nếu muốn "cân đối" để GDP thực tế sát với GDP PPP thì họ phải nâng giá đồng tiền tới 70%! Khi giá cả hàng hoá TQ tăng từ 40-70% thì theo cụ các doanh nghiệp có chạy hết sang nước khác để đầu tư không?
Khi nào TQ có thể duy trì GDP thực tế sát với GDP PPP một cách bền vững thì có nghĩa họ đã có nền tảng địa chính trị cực kỳ vững vàng để support cho nó. Tại những quốc gia như TQ, Ngay hay VN... thì GDP thực tế sát với GDP PPP bền vững là dấu hiệu cho thấy vị thế quốc gia tăng cao đáng kể.
Đúng như cụ nói, GDP là kết quả, chứ không phải nguyên nhân. Đó cũng là cái em muốn nói trong bài ban đầu, làm thế nào để đạt được kết quả như thế, để cho thấy vị thế quốc gia đã thực sự nâng tầm?
Vì nhiều người cứ tin vào chuyện tách rời ra để xem xét nên hay bị lạc đường tư duy, thậm chí nhiều người học cao tài giỏi cũng vậy, càng vĩ mô nó càng liên quan chặt chẽ với chính trị, nên không xét từ gốc cây mà chỉ muốn xét riêng lẻ một cành cây nó thường dẫn đến sự khó hiểu.
Sao cụ không xét GDP trong tình huống bản vị vàng chứ không phải bản vị USD chứ, lúc đấy cụ sẽ thấy kinh tế nên so sánh kiểu gì.
Nhưng em nghĩ vụ này khó vì đa số tự tin vào kiến thức kinh tế học mà họ giỏi đều quên mất là hệ thống học thuật về kinh tế tài chính mà họ học, nó phục vụ cho nền tảng bản vị USD, chứ không phải là nền tảng bản vị vàng. Có thể nhìn vào cán cân các nước trước thế kỷ 17 để thấy cách tính trên cơ sở nền tảng bản vị vàng, lúc đấy sẽ đo được sức mạnh kinh tế của các quốc gia. Nói về cái này lằng nhằng mà tốn thời gian, nên em xin phép chỉ nói vậy thôi, chứ đi sâu vào mệt mỏi lắm, em cũng may mắn giác ngộ ra vấn đề này và từ đấy mới tìm hiểu về chính trị, em nghĩ là không đơn giản.
Việc tách rời ra như vậy thì người đọc sẽ dễ hiểu hơn khía cạnh liên quan đến chỉ số đó - đó là hiện tượng để chúng ta suy ngẫm. Còn về bản chất câu chuyện này chính là vị thế của USD đấy cụ. Nếu loại bỏ được vị thế USD thì khi đó cái chênh lệch giữa GDP PPP và GDP thực tế kia nó cũng sẽ thay đổi rất nhiều. Câu chuyện Nga và TQ làm cách mạng chính là để loại bỏ sự thống trị của USD, sau này bản vị gì thì GDP PPP và GDP thực tế của họ cũng sẽ được kéo sát lại với nhau như một hệ quả.
Trước đây trong một bài post đã cũ, em cũng nhận định vụ Nga - Ukraine này sẽ thách thức hệ thống giáo dục, lý thuyết kinh tế phương Tây, cái này tương đồng với ý kiến của cụ về việc lý thuyết kinh tế phương Tây hiện tại là sản phẩm của hệ thống tài chính USD. Nhiều cái sẽ phải thay đổi sau vài thập niên nữa.
Cụ tìm hiểu về bản vị vàng chuyển sang bản vị đô la Mỹ chưa, em đoán là chưa, nên bỏ thời gian tìm hiểu cụ ạ, em góp ý chân thành đấy, vụ này rất nhiều người cho là thuyết âm mưu nhưng hãy theo nguyên tắc điều tra hung thủ của công an để luận, cụ sẽ tìm thấy rất nhiều điều.
Nếu cụ có thông tin gì bổ sung thì có thể chia sẻ được không ạ, em cũng đọc lịch sử về vụ bản vị vàng với bản vị USD, petro dollar... này rồi nhưng có thể cụ có thông tin khác bên lề chăng?
Thứ nữa là cụ có thể giải thích kỹ hơn chỗ cụ thấy lấn cấn liên quan đến chỗ GDP PPP này không? Nói thật, em vẫn chưa thấy rõ cái mâu thuẫn giữa nhận định của cụ và nhận định của em liên quan đến vụ này, em lại thấy ý kiến của cụ tương đồng với ý kiến của em khi cụ nhắc đến vụ bản vị vàng với bản vị USD.
Mong cụ chia sẻ kỹ hơn để mọi ng thêm kiến thức.
Nếu cụ đọc rồi thì cụ nên dành thêm thời gian suy xét chuyện vì sao nó lại như thế, như cách công an điều tra ấy, lợi ích từ việc đấy có những gì, ai được lợi, xong rồi cụ hãy nghĩ từ góc độ vì sao CP Mỹ quyết định như vậy và quyết định đó có những ảnh hưởng gì đến các quy tắc về kinh tế và tài chính hay các luật chơi quy mô thế giới từ đó đến giờ, lúc đó cụ quay lại xem khái niệm GDP để so sánh là tự khắc có một số manh mối để hiểu ra vấn đề.
Em không nêu ra cái gì mà cụ nghĩ là bên lề để mọi người cùng suy ngẫm vì đưa ra trên mạng, mỗi người nhìn một góc cạnh, trao đổi một hồi kiểu gì cũng lạc đề, đã lạc đề thì cụ sẽ không có nhận định gì mới nữa, nên em luôn chủ trương nên tìm ra con chốt, tìm ra key quan trọng, từ các con chốt và key quan trọng đó biết được động cơ thực của sự kiện, từ đó suy luận hệ quả để xem cái hiện giờ nó được sinh ra từ đâu. Nói một cách khác là em đi tìm cái cụm rễ cây để suy diễn vì sao cành cây trên cao lá nó lại như vậy, còn cách của cụ là chặt rời cái cành xuống phân tích và suy luận cái cây nó thế nào. Vậy thì tại sao không trực tiếp tìm cái cụm rễ và nhìn nó một cách hoàn chỉnh hơn, để không phải mỗi lần gặp một cái cành ta lại phải chặt từng cành ra để xem xét, xem xét hết đống cành cây thì suy luận ra cái thân cây, đợi khi nào suy luận xong cái thân cây may ra mới đi tìm cái rễ cây. Hơn nữa, việc xem xét riêng lẽ từng cái cành nó dẫn đến những ngộ nhận riêng biệt đối với từng cái cành cây, thời gian để hiểu ra vì sao đám cành cây đấy lại như thế quá dài, trong quá trình chưa tìm ra gốc rễ đó, nguy cơ hiểu sai là vô cùng nhiều, xác suất sử dụng những hiểu sai đó để giải quyết vấn đề khác lại càng nhiều, khi đã thành một mớ phức tạp rồi thì càng khó để rời ra đi tìm gốc rễ vấn đề nữa. Vì thế vấn đề nằm ở chỗ cụ chọn phương thức nào để truy xét cốt lõi của sự việc.
Ngoài ra, em nghĩ em đưa ra cũng không có tác dụng vì cụ đã cho rằng phần em nói thêm là bên lề, có nghĩa là nội dung chính của sự việc đó cụ đã có kết luận riêng, có thể kết luận đó là cơ sở để cụ có cách phân tích tách rời kinh tế ra khỏi chính trị mà xem xét, do vậy, em liều lĩnh cho rằng cụ không hình dung được thực chất mức độ tác động của việc hoán đổi bản vị đấy, và vì không hiểu được nên cụ thấy việc tách rời kinh tế ra khỏi chính trị với mục đích để xem xét cho dễ hiểu hơn, nhưng em cho rằng tách rời nó sẽ chỉ khiến cụ hiểu sai về bản chất của nó. Trước đây em cũng từng suy ngẫm như vậy giống cụ, nhưng hoá ra không phải, mọi thứ không phải như chúng ta vẫn nghĩ, chính trị vẫn là chủ thể, kinh tế là một phần chịu chi phối của chính trị, chính trị nếu không được xem xét đúng và đủ thì việc bóc tách rời kinh tế hay xã hội ra đều chỉ dẫn tới hiểu chưa đầy đủ hay cụ thể hơn là vẫn tiếp tục hiểu sai, về ngắn hạn cái sai đó có thể không gây ra vấn đề gì, nhưng khi tính phát triển dài hạn và khi gặp biến cố chính trị lớn như kiểu thế chiến, thì khái niệm đó sẽ bộc lộ cái sai, điều đó dẫn tới những tranh luận về GDP hay PPP, mà trước đây làm gì có đúng không ạ.
Trao đổi vui vậy thôi, vì mỗi người đều là độc nhất vô nhị, mỗi người đều có những chứng nghiệm riêng của mình, nên không phải quá phức tạp cụ ạ.
Nếu để có một bài toán chuẩn, cần xét tổng thể về kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, chủng tộc, địa lý. Nếu tách rời để xét, thì sai số rất lớn
ngoài lề chút các cụ, em ghét mấy tay người V bên Ba Lan quá.
Không riêng gì người V ở cái xứ Ba Lan đâu cụ ạ.
Ngay cả xứ mình đây đầy rẫy cái thể loại bẻ cong lịch sử,đổi trắng thay đen,đội Mỹ Tây lên đầu để thờ.
Cụ cứ xem phần bình luận dưới các bài viết của các báo chí mạng về mặt chính trị quân sự thế giới thì sẽ thấy.
Cái đáng lên án đó là sự biến chất trong truyền thông theo kiểu me Tây ở khá nhiều lều báo nó dẫn dắt người đọc người nghe theo kiểu Mỹ Tây cái gì cũng tốt,còn LX xấu xa Nga ác bá.
Truyền thông để định hướng dư luận ,để mang lại thêm sự hiểu biết về thế giới xung quanh cho độc giả,nhưng cái cách làm báo theo kiểu ngồi máy lạnh dịch bài từ báo Tây mà không hề có chút kiến thức chút nhận định cá nhân một cách am tường vấn đề thì đâu khác gì cái loa phát lại media phương Tây.
Đối với xứ mình thì LX hay Nga chỉ có sự giúp đỡ chứ chưa hề gây hại cho mình mà còn vậy thì thử hỏi ở những nước theo phe Mỹ thì truyền thông nó dắt mũi người dân như thế nào.
Lực lượng Ukraine đã vượt qua tuyến phòng thủ đầu tiên của quân Nga và đang ở tuyến thứ hai.
Liên bang Nga đã dành 60% nguồn lực của mình đặc biệt cho việc chuẩn bị tuyến đầu tiên và 20% cho tuyến thứ hai và thứ ba.
Các bãi mìn khổng lồ đã ngăn cản một cuộc tiến công toàn diện và quân đội Nga có thể bắn hạ các thiết bị mà gần như không bị trừng phạt. Vì vậy, việc rà phá bom mìn phải được thực hiện "chỉ bằng bộ binh và chỉ vào ban đêm".
Không nên vật nhau với l*n vì bạn sẽ bị bẩn người mà con lợn nó lại thích thế