Em xin mở thớt này mong các cụ đi nhiều, chơi nhiều đóng góp cho mọi người cùng biết những lễ hội, tập tục truyền thống của người Việt ta. Thôi thì không đao to búa nhớn "gìn giữ, phát triển" nhưng để hiểu thêm về quê hương đất nước mình
Ngỡ ngàng tục lệ ‘tắt đèn tháo khoán’ ngay Hà Nội
Làng La Khê Nam tục gọi là làng La thuộc phủ Hoài Đức, tỉnh Hà Đông (nay thuộc phường Dương Nội, quận Hà Đông, TP. Hà Nội) có tục tắt đèn vào đêm rã đám hội làng.
Theo các tài liệu dân tộc học và văn hóa học thì trong đêm “tắt đèn” đó, trai gái trong làng có thể mặc sức vuốt ve, ôm ấp hay có thể "đi xa" hơn nữa với nhau mà không gặp bất cứ sự cản trở nào từ đối phương.
Lễ hội đậm tính phồn thực
Làng La cổ trước kia bao gồm làng Dương Nội và làng Ỷ La, trong đó làng Dương Nội đóng vai trò "đàn anh" trong việc tổ chức hội lễ cho cả làng và cắt cử người trong trông nom đình.
Cụ Nguyễn Văn Trinh, trưởng ban khánh tiết đình La Cả cho biết: "Lễ hội làng La trước kia được tổ chức từ ngày mùng 7 tháng Giêng cho đến ngày 15 tháng Giêng. Hội được tổ chức 5 năm một lần. Nếu dân làm ăn thịnh vượng thì chúng tôi xin phép Thánh cho tổ chức 3 năm một lần. Hiện nay lễ hội kéo dài từ ngày 7 tháng Giêng cho đến 10 tháng Giêng".
Căn cứ vào ban khai thần tích, thần sắc làng La Cả năm 1938 thì vị Thành Hoàng làng là Đương Cảnh Công, một vị anh hùng của làng. Theo thần tích thì sinh thời, ngài theo học Tản Viên Sơn Thánh rồi kết hôn với con gái của động chủ Ma Thị (mẹ nuôi của Sơn Tinh). Sau ngài đưa vợ về làng La sinh sống.
Đời Vua Hùng Duệ Vương, thú dữ hoành hành làm hại con người, vua cho mời dũng sĩ về dẹp trừ. Ngài bèn ra sức giúp vua đuổi lui bầy thú dữ, bảo vệ dân làng.
Sau cùng ngài diệt được chúa sơn lâm là con "hổ lang mép vàng" hung dữ nhất. Nhờ công lao to lớn nên khi ngài mất, vua phong làm Đô đốc Linh ứng đại vương và người dân tôn làm Thành Hoàng làng.
Tuy nhiên, trong cuốn sách "Nếp cũ tín ngưỡng Việt Nam" của nhà nghiên cứu Toan Ánh lại cho rằng: "Vị Thành Hoàng làng lúc sinh thời vốn là một tên đạo chích, lại dâm bôn, chết nhằm giờ thiêng được dân làng thờ phụng". Không biết thực hư câu chuyện ra sao nhưng hội làng La vào ngày rã đám có tục tắt đèn rất kì lạ.
Nguyên vào hôm cuối của buổi lễ, tức là tối ngày mùng 10 tháng Giêng diễn ra lễ rước Thành Hoàng làng từ miếu của làng hồi cung (về đình thờ vị Thành Hoàng đó), đồng thời diễn lại thần tích vị thần đánh hổ của dân làng. Tục này gọi là "đánh bệt".
Điều đặc biệt là trong quá trình diễn lại thần tích này, đèn, nến phải tắt hết. Một người sẽ đóng giả hổ, chui từ gầm hậu cung ra vồ người và quá trình đánh hổ diễn ra. Theo nhiều nhà nghiên cứu thì lễ hội này mang tính phồn thực rất sâu đậm.
Trước kia, lúc rước thần hồi cung được toàn thể dân làng tham dự, từ nam phụ lão ấu, bà già, con gái còn son trẻ hay đã có chồng. Lễ hội kết thúc bằng đám tế đêm và mọi người chen chúc để xem tế dưới ánh đèn. Vì là ông thần ăn trộm nên phải tắt đèn ngài mới "hành sự" được (trong thần phả thì ghi là diễn lại sự tích bắt hổ).
Khi buổi lễ được tổ chức trong hoàn cảnh đèn nến đã tắt, dân làng cũng nhân cơ hội mà "ăn trộm lẫn nhau". Công việc này diễn ra trong khoảng vài ba tiếng đồng hồ và khi đèn thắp lên thì buổi tế coi như xong và lễ hội kết thúc.
Theo lời truyền lại, năm nào làng La không thực hiện tục này thì trong làng, xã sẽ sinh ra lắm điều ngang trái, người vật chết chóc, mùa màng thất thu, buôn bán thua lỗ...
Cổ tục này ngày càng mai một dần và biến mất hẳn trong đời sống xã hội hiện đại. Hiện tại vẫn còn một số ý kiến cho rằng, lễ hội làng La chỉ là một lễ hội diễn lại sự tích lịch sử chứ không liên quan gì đến yếu tố phồn thực. Tuy nhiên quá trình điền dã của các nhà dân tộc học, họ đã chỉ ra rằng điều này là có thực, thậm chí rất rõ nét.
Thực tế lễ hội tắt đèn không chỉ diễn ra trên phạm vi làng La mà ở khá nhiều nơi cũng có tục này như lễ hội làng Niệm Thượng (huyện Võ Giàng, tỉnh Bắc Ninh), làng Ngô Xá (tỉnh Bắc Ninh), làng Đan Nhiễm (Hà Bắc - cũ)... Tất cả những lễ hội như vậy đều mang tính giải thiêng, chống lại những luật lệ hà khắc của xã hội phong kiến xưa và cho phép con người trở lại với tự nhiên trong một thời gian ngắn.
Những dấu tích còn sót lại
Về làng La hôm nay chúng tôi thấy, đời sống đô thị hiện đại đã lấn chiếm đến cả sân đình La Cả. Xung quanh đình, nhà cửa mọc lên san sát, những hàng quán, những xưởng gia công lúc nào nhộn nhịp người ra vào.
Bên ấm trà mạn, cụ Nguyễn Văn Trinh cho biết: "Từ trước tới nay, chúng tôi vẫn cố gắng duy trì và gìn giữ lễ hội. Cuộc sống kinh tế người dân ngày càng khá lên thì lễ hội truyền thống càng được phục hồi. Tuy nhiên, so với ngày xưa thì không to và hoành tráng bằng".
Khi được hỏi về tục tắt đèn trong lễ hội, cụ Trinh cũng chỉ kể cho chúng tôi về tục "đánh bệt" bắt hổ và sự tích về Thành Hoàng làng chứ không nói gì đến tục tắt đèn nữa.
Khi chúng tôi hỏi về tục tắt đèn và con trai con gái có thể tự do ôm ấp, vuốt ve nhau thì cụ cho biết: "Đến thời tôi, tục này đã gần như mất hẳn. Lễ hội bị bỏ bẵng một thời gian do chiến tranh. Mãi sau này, khi khôi phục lại thì người dân chỉ giữ được tục tắt đèn thuần túy mà thôi".
Hiện tại, khi vào đêm rã đám, đèn của các nhà xung quanh đình cũng được tắt hết, đuốc được thắp lên và đội bắt hổ sẽ diễn lại tích Đương Cảnh Công bắt hổ. Người đóng vai "hổ lang vàng mép" là một tráng niên tự nguyện đảm nhiệm khoác lên mình bộ da hổ được thửa công phu như thật. Hàng chục quan viên, tư văn sắm vai người đi săn.
Hổ sẽ chạy mấy vòng quanh để cho đội săn đuổi bắt dưới sự trợ giúp của đội đóng giả chim kêu, vượn hú và trống chiêng dồn dập. Không khí khi ấy rất náo nhiệt cho đến khi buổi lễ kết thúc. Ông Từ đền sẽ chuyển ngai của Thánh lên ban thờ trong Thượng cung và lễ hội kết thúc.
Tuy nhiên theo lời các cụ truyền lại thì trong đêm rã đám hội La (Rã La) khi diễn trò "đánh bệt" thì tất cả đèn, đuốc đều tắt (tắt từ hai đến ba tiếng), lúc đó đình làng còn rậm rạp nhiều cây cối.
Lúc này trai gái tự do gặp gỡ nhau, hoặc trong quá trình đuổi "đánh bệt" (trong đêm tối) thì trai gái cũng va chạm vào nhau, gọi là săn hổ nhưng thực ra đây là lúc trai gái tự do đi tìm nhau, ai bắt ai, ai đuổi ai cũng mặc. Đây là đêm "tháo khoán" nam nữ được tự do bình đẳng không cần giữ thứ bậc, lễ giáo.
Đêm tắt đèn và trò trai gái tự do đùa nghịch là tục bắt buộc phải có của hội Rã La, các cụ bảo rằng tục này sẽ làm cho mùa màng sinh sôi, nảy nở, tươi tốt vì sinh lực của con người truyền xuống đất, đất lại truyền lại cho cây cối.
Cũng vẫn theo lời các cụ kể lại, những người phụ nữ nào đã trót có thai từ dịp hội làng như thế sẽ không bị làng phạt vạ. Ngược lại làng sẽ giảm cho một nửa số tiền nộp cheo khi cưới vì cho rằng, có thai vào ngày đấy là được Thánh ban lộc và năm đó làng sẽ gặp thuận lợi trong làm ăn sinh sống.
Những lớp người được tham dự hoặc chứng kiến những lễ hội tắt đèn xưa ở làng La đã về với tiên tổ. Hậu thế sau này gần như không còn biết gì đến tục lệ rất độc đáo và phóng khoáng của cha ông.
Ngày nay, nó biến thành lễ hội về nhân vật lịch sử thuần túy và những rơi rớt còn sót lại của lễ hội xưa là việc tắt đèn lúc tế lễ buổi đêm. Mọi người giờ chỉ biết đến tục này qua một phần ý nghĩa câu ca dao: "Bơi Đăm, rước Giá, hội Thầy/ Vui thì vui vậy chẳng tầy rã đám làng La".
Theo Vtc.vn
Theo các tài liệu dân tộc học và văn hóa học thì trong đêm “tắt đèn” đó, trai gái trong làng có thể mặc sức vuốt ve, ôm ấp hay có thể "đi xa" hơn nữa với nhau mà không gặp bất cứ sự cản trở nào từ đối phương.
Mục này mong cụ chủ làm rõ thêm ạ. Trai gái theo cách nói của người Việt mình thường ám chỉ thanh niên trẻ đúng không cụ? Tầm trung niên hay lão niên thì sao ạ?
Câu hỏi nữa: Lễ hội này có dành cho khách thập phương không hay chỉ dành riêng cho dân làng. Nếu dành riêng cho dân làng thì có chấp nhận dân ngụ cư không ạ? Em đang tính chuyển hộ khẩu.
Điều cụ hỏi em cũng đang tâm tư lắm lắm. Để em làm rõ xong, cụ em mình vui hội một chuyến nhỉTheo các tài liệu dân tộc học và văn hóa học thì trong đêm “tắt đèn” đó, trai gái trong làng có thể mặc sức vuốt ve, ôm ấp hay có thể "đi xa" hơn nữa với nhau mà không gặp bất cứ sự cản trở nào từ đối phương.
Mục này mong cụ chủ làm rõ thêm ạ. Trai gái theo cách nói của người Việt mình thường ám chỉ thanh niên trẻ đúng không cụ? Tầm trung niên hay lão niên thì sao ạ?
Câu hỏi nữa: Lễ hội này có dành cho khách thập phương không hay chỉ dành riêng cho dân làng. Nếu dành riêng cho dân làng thì có chấp nhận dân ngụ cư không ạ? Em đang tính chuyển hộ khẩu.
![]()
Haha, biết ngay lễ hội độc đáo như này mới đủ sức hấp dẫn các cụ chứ. Nghe giống như mà "tháo khoán" trong lễ hội Linh tinh tình phộc miếu Đụ Đị ở Lâm Thao, Phú Thọ ấy nhỉ
Khuyến cáo các cụ có đi xem hội thì nên đi một mình hoặc cánh nam giới rủ nhau đi thôi nhá
Sáng tai họ, điếc tai cày
hay Cô Cô dẫn em đi xem với. Hình như ở Lạng Sơn cũng có một lễ hội giống vậy nhưng không có " Phộc" như ở Đụ Đị nhỉHaha, biết ngay lễ hội độc đáo như này mới đủ sức hấp dẫn các cụ chứ. Nghe giống như mà "tháo khoán" trong lễ hội Linh tinh tình phộc miếu Đụ Đị ở Lâm Thao, Phú Thọ ấy nhỉ
![]()
Khuyến cáo các cụ có đi xem hội thì nên đi một mình hoặc cánh nam giới rủ nhau đi thôi nhá
![]()
Theo các tài liệu dân tộc học và văn hóa học thì trong đêm “tắt đèn” đó, trai gái trong làng có thể mặc sức vuốt ve, ôm ấp hay có thể "đi xa" hơn nữa với nhau mà không gặp bất cứ sự cản trở nào từ đối phương.
Mục này mong cụ chủ làm rõ thêm ạ. Trai gái theo cách nói của người Việt mình thường ám chỉ thanh niên trẻ đúng không cụ? Tầm trung niên hay lão niên thì sao ạ?
Câu hỏi nữa: Lễ hội này có dành cho khách thập phương không hay chỉ dành riêng cho dân làng. Nếu dành riêng cho dân làng thì có chấp nhận dân ngụ cư không ạ? Em đang tính chuyển hộ khẩu.
![]()
Theo em nghĩ (không có trong tài liệu nào hết nhé) thì chỉ dành riêng cho người làng thôi. Cho người ngoài nữa thì phí của nhà.
Vậy cụ @salut muốn được tham dự thì nên chuyển khẩu ngay và luôn.
Còn thành phần tham dự thì tất cả những ai còn sức chiến đấu. Không chiến đấu được thì lại mất công cởi quần mặc áo.
Đây là một dạng chọn lọc tự nhiên. Những đứa trẻ được thụ thai trong hoàn cảnh này sẽ là những giống tốt cho dân làng.
Một lễ hội gây hiếu kỳ trong những năm gần đây ở Lạng Sơn mà nhiều trang báo giât tít "giống như bên Nhật..."
Lễ hội Ná Nhèm là truyền thống hết sức đặc sắc của người Tày ở khu vực cửa đình Làng Mỏ, xã Trấn Yên, huyện Bắc Sơn, tỉnh Lạng Sơn
Ngày 8/6/2015 Lễ hội Ná Nhèm, xã Trấn Yên, huyện Bắc Sơn, tỉnh Lạng Sơn đã được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch có Quyết định số 1877/QĐ-BVHTT&DL công nhận là Di sản Văn hóa Phi vật thể Quốc gia
Lễ hội được tổ chức vào ngày rằm tháng Giêng hằng năm với nghi thức, nghi lễ thờ cúng đức vua Miêu Tĩnh, đức vua Cao Quyết, đức thánh Cao Sơn – Quý Minh đại vương, mong ước các đức vua, các thánh thần cùng phù hộ cho mọi người khoẻ mạnh, mùa màng bội thu, gia súc đầy đàn. Gắn liền với các tích truyền ấy là câu chuyện đánh giặc giữ làng và các hoạt động văn hóa, các trò chơi, trò diễn của người Tày, xã Trấn Yên, huyện Bắc Sơn.
Trước đây, lễ hội Ná Nhèm được tổ chức 3 năm một lần, nhưng từ năm 2012 đến nay, lễ hội được duy trì mỗi năm tổ chức một lần.
Lễ hội thu hút được sự chú ý bởi trong lễ hội diễn ra lễ rước các linh vật trong đó có 2 của quý báu của đàn ông và đàn bà (Tàng Thinh - Mặt Nguyệt)
Lướt qua các mặt báo, em thấy hầu hết chỉ nhấn mạnh sự độc lạ khi có 2 thứ đó trong lễ hội để thu hút sự chú ý mà không màng đến ý nghĩa văn hóa, lịch sử của lễ hội. Cụ thể, một năm nào đó gần đây Ban tổ chức đã gia công chi tiết một cái Tàng Thing, nom rất thật và to, qua đó lễ hội đã thu hút rất nhiều bạn nữ đến vui hội và chụp ảnh cùng. Tiếc là em không thấy Mặt Nguyệt được gia công thật như vậy, quả thật em băn khoăn lắm, sao không làm nốt nhỉ. Và cứ theo chiều hướng tả thực như thế này khéo mấy năm nữa, 2 thứ này được sản xuất bằng máy in 3D thì ....
Em để 1 ảnh của lễ hội những năm trước đây và các ảnh của năm gần đây để mọi người tiện ngắm nha
Tàng Thinh - Mặt Nguyệt gần đây
Tàng Thinh - Mặt Nguyệt trước đây
https://baolangson.vn/du-lich/127991-le-hoi-na-nhem-di-san-van-hoa-phi-vat-the-quoc-gia.html
Giờ các cụ mà tham dự, tắt đèn khéo toàn các cụ 60-70 tuổi làm thôi...
Nam thanh nữ tú nó chờ cái công tắc đèn của các cụ đấy...
Lễ hội Minh thề - Không lấy của công làm việc tư.
Địa điểm: Đền - Chùa thôn Hòa Liễu, xã Thuận Thiên (huyện Kiến Thụy, TP Hải Phòng);
Thời gian: 14 tháng Giêng hàng năm;
Truyền thống: Theo các bậc cao niên, trưởng lão "Lễ hội Minh Thề có từ thời nhà Mạc, do Thái hoàng Thái hậu Vũ Thị Ngọc Toản, vợ Thái Thượng hoàng Mạc Đăng Dung, khởi dựng từ 1561 với việc lập ra ấp Lan Niểu (nay là làng Hòa Liễu) và quyên góp tu tạo chù Thiên Phúc (nay là chùa Hòa Liễu);
Hiện vật lịch sử: Chùa Hòa Liễu gồm 3 gian tiền đường, 3 gian hậu cung. Hậu cung xây kiểu chồng diêm hai tầng mái, lợp ngói mũi hài. Không gian bên trong bài trí các pho tượng Phật. Đền và chùa Hòa Liễu còn giữ nhiều di vật mang phong cách nghệ thuật qua các thời kỳ lịch sử. Đặc biệt là di vật thời Mạc bằng chất liệu đá gồm pho Tam thế, hai pho tượng Phật Quan thế âm và Đại thế chí, đôi sấu đá trước cửa chùa.
Đền Hòa Liễu có các cổ vật như tấm bia đá Thiên Phúc tự, dựng đời Mạc Phúc Nguyên, hiệu Quang Bảo năm 1561, tượng bà Vũ Thị Ngọc Toàn, cột đá "thạch trụ"…
Thạch trụ, nơi diễn ra nghi thức Minh Thề hằng năm do chính Thái Hoàng Thái Hậu chỉ đạo cột dải yếm, dong trâu kéo về. Gần 500 năm qua, cái rãnh hình thành do kéo cột đá thiêng trên đồng đến nay vẫn hằn sâu, không trồng được gì.
Nghi lễ:
Trước giờ khai mạc, các chức sắc cùng dân làng tế Thánh tại miếu chính. Chủ tế đọc chúc văn công đức Thánh vương cùng các bồi lễ dâng hương, rượu, nước trong tiếng nhạc bát âm. Tế xong, các bô lão, quan khách, dân làng, du khách... quần áo chỉnh tề, tập trung quanh sân theo thứ bậc. Chủ tế "chỉ trời vạch đất" mô phỏng theo phép biến Kinh dịch, dùng dao bầu vẽ vòng tròn lớn giữa sân làm Đài thề. Bàn thờ hướng về cửa đền. Chiếc mũ cổ của thành hoàng được đặt ở vị trí cao nhất.
Đại diện tư văn đọc lớn hịch văn Minh thề để các bô lão, chức sắc tham gia nghi lễ cùng giơ cao tay hô "xin thề". Lời thề vừa dứt, chủ tế cầm dao cắm mạnh xuống đất biểu thị sự quyết tâm
Sau lời thề, chủ lễ cầm dao bầu cắt tiết linh kê (gà trống lông vàng, chân màu vàng) hòa vào bình rượu.
Chủ lễ uống rượu thề trước sự chứng kiến của quan khách, nhân dân sau đó lần lượt các bô lão, người có chức sắc trong làng tham dự cùng uống cạn bát rượu để thể hiện sự đoàn kết, thống nhất cao
Mũ của thành hoàng
"Chỉ trời chỉ đất"
Linh Kê
Thạch trụ tương truyền có từ khi thành lập Đền
Ảnh và dữ liệu ST trên internet
https://dangcongsan.vn/anh/le-hoi-minh-the--khong-lay-cua-cong-lam-viec-tu-513697.html
Haha, biết ngay lễ hội độc đáo như này mới đủ sức hấp dẫn các cụ chứ. Nghe giống như mà "tháo khoán" trong lễ hội Linh tinh tình phộc miếu Đụ Đị ở Lâm Thao, Phú Thọ ấy nhỉ
![]()
Khuyến cáo các cụ có đi xem hội thì nên đi một mình hoặc cánh nam giới rủ nhau đi thôi nhá
![]()
Mợ mô tả thêm về lễ hội Phộc đê, em thấy báo chí vẫn đưa tin lấp lứng khó chịu lắm
tò mò là đức tính không tốt ở đờn ông cụ nhóeHaha, biết ngay lễ hội độc đáo như này mới đủ sức hấp dẫn các cụ chứ. Nghe giống như mà "tháo khoán" trong lễ hội Linh tinh tình phộc miếu Đụ Đị ở Lâm Thao, Phú Thọ ấy nhỉ
![]()
Khuyến cáo các cụ có đi xem hội thì nên đi một mình hoặc cánh nam giới rủ nhau đi thôi nhá
![]()
Mợ mô tả thêm về lễ hội Phộc đê, em thấy báo chí vẫn đưa tin lấp lứng khó chịu lắm
![]()
Đập trống cầu may và ước vọng tình dục
Bản Cà Roòng (xã Thượng Trạch, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình), mảnh đất linh thiêng của người Ma Coong - một tộc người thuộc dân tộc Bru-Vân Kiều.
Lớn nhất trong các lễ hội của người Ma Coong là lễ hội đập trống được tổ chức hàng năm vào đầu mùa xuân. Công việc mất nhiều thời gian nhất, đó là chuẩn bị chiếc trống lễ hội. Mỗi năm da bịt mặt trống được thay một lần. Người ta chọn những tấm da trâu đẹp, phơi khô rồi đem cất ở gác bếp, ngày tổ chức lễ hội mới đem ra bịt. Tang trống được làm bằng một khúc cây “Chi cúp” lớn, ruột rỗng và to bằng một cái chum đựng nước. Tang trống được lưu giữ nhiều năm, trường hợp hư hỏng mới thay thế cái khác. Để bịt được mặt trống căng, đánh to và vang xa đòi hỏi phải có kỹ thuật và kinh nghiệm.
Lễ cúng kết thúc cũng là lúc tiếng trống vang lên, từng nhịp trống dồn dập vang xa, vọng vào vách núi, phá tan sự tĩnh lặng của núi rừng. Dưới ánh trăng, từng tốp người cầm tay nhau nhảy múa, thay nhau trổ tài đánh trống. Dùi trống được làm từ những đoạn mây rừng dài chừng 50-60cm, vừa đánh họ vừa hô to “Roa lữ Giàng ơi!” (sướng quá trời ơi!), mà phải đánh làm sao cho mặt trống nứt vỡ trước khi trời sáng. Người Ma Coong tin rằng, năm nào trống đánh kêu to và vang xa, mặt trống nào đánh đến sáng mà chưa nứt, vỡ thì năm đó dân bản sẽ gặp điềm gở, mùa màng thất bát. Có một năm xa lắm rồi, Giàng không thương người Ma Coong nên trai làng đánh trống cả đêm mà trống không vỡ. Năm ấy hạn nặng, cả năm trời không mưa, cây rừng khô, cháy rừng rực, nương rẫy không thu được cái ăn, làng đói chết mấy chục người.
..........
https://danviet.vn/kho-ly-giai-nhung-34yeu-thuat34-khung-khiep-tren-dinh-truong-son-7777156530.htm
Haha, biết ngay lễ hội độc đáo như này mới đủ sức hấp dẫn các cụ chứ. Nghe giống như mà "tháo khoán" trong lễ hội Linh tinh tình phộc miếu Đụ Đị ở Lâm Thao, Phú Thọ ấy nhỉ
![]()
Khuyến cáo các cụ có đi xem hội thì nên đi một mình hoặc cánh nam giới rủ nhau đi thôi nhá
![]()
Mợ mô tả thêm về lễ hội Phộc đê, em thấy báo chí vẫn đưa tin lấp lứng khó chịu lắm
![]()
Em chưa nghe Lễ hội Phộc bao giờ Cụ ạ















